Phần 51
“Kiếm Vực?”
Âm thanh kinh hãi vang vọng tinh không của Song Kiếm Tiên Vương lan tràn vào thính giác của đám người, khiến bọn hắn thật sâu rung động… nhưng cũng tràn đầy ngơ ngác.
Rung động là bởi vì được chứng kiến đường đường là một vị Tiên Vương cao cao tại thượng như Song Kiếm Tiên Vương lại có thể thất thố gầm thét lên như vậy, quả thật khó tin.
Ngơ ngác là bởi vì hai từ được gọi là “Kiếm Vực” quá mức xa xăm và lạ lẫm đối với bọn hắn, thậm chí ở nơi này rất nhiều người chưa từng nghe qua hai từ này, trong đó bao gồm cả Lạc Nam.
Mặc dù chưa nghe qua, cũng chưa hiểu rõ về Kiếm Vực, nhưng toàn trường cũng hiểu thứ này khủng khiếp như thế nào…
Bởi vì lúc này đây, Độc Cô Ngạo Tuyết đã nhẹ nhàng thu kiếm vào trong vỏ, luồng uy áp sắt bén bao trùm tinh không cũng theo đó biến mất, và đối diện với nàng… một cảnh tượng khiến vô số người không dám tin, cũng không dám đối diện với sự thật.
Hai vị Địa Vương cường giả, Thủy Không Tiên Vương bị trảm rời một tay, mà ở bên cạnh hắn… Hải Sư Tiên Vương cũng bị trảm mất một chân trước như cột chống trời, màu đỏ thẫm của máu Địa Vương đánh sâu vào thị giác đến cực hạn, kích thích hô hấp của cả đám trở nên dồn dập không thôi.
Chỉ với hai Kiếm, trảm đứt hai chi của hai vị Địa Vương trong cùng cấp, tuy hoang đường… nhưng là sự thật.
Thời gian như đọng lại, cả Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương đều ngơ ngác nhìn cơ thể mình đã mất đi một bộ phận…
Mặc dù là như vậy, nhưng bọn hắn không dám phẫn nộ, bọn hắn không dám phản kích, bọn hắn không dám bày tỏ một chút bất mãn nào.
Đơn giản là vì… tình huống vừa rồi thật sự quá mức kinh khủng, tạo thành nỗi ám ảnh trong lòng của hai vị Địa Vương, có thể nói bọn hắn vừa từ quỷ môn quan đi dạo một vòng, mà người kéo bọn hắn về chính là Độc Cô Ngạo Tuyết.
Cảm giác toàn bộ thân thể bị giam cầm một cách tuyệt đối, cảm giác nhìn Kiếm Khí nguy hiểm đến chí mạng nhẹ nhàng thong dong trảm vào cơ thể mình… bất lực, nhỏ yếu, chấp nhận số mệnh.
Nếu hai Kiếm vừa rồi của Độc Cô Ngạo Tuyết không nhắm vào tay bọn hắn mà là nhắm vào những nơi yếu hại khác như đầu… hay thậm chí là trực tiếp trảm vào linh hồn, có lẽ dù với sinh mệnh cường ngạnh của Địa Vương bọn hắn sẽ không chết, nhưng trọng thương là điều tuyệt đối có thể xảy ra.
Trước diễn biến như vậy, cả hai mặc dù khiếp sợ… nhưng cũng có lòng cảm kích đối với Độc Cô Ngạo Tuyết.
“Không ngờ… thực lực của Tuyệt Tình Kiếm Vương đã đạt đến mức độ này, chẳng trách trước đó nàng yêu cầu chúng ta ra tay trước!” Thủy Không Tiên Vương điều khiển Thủy Tiên Lực khép lại miệng vết thương, sắc mặt trắng bệch cười khổ nói ra.
Ở bên cạnh hắn, Hải Sư Yêu Vương hóa thành nhân hình, sắc mặt mang theo vẻ chế giễu…
“Ta thật ngu xuẩn!”
Hắn tự cười nhạo chính mình trước đó quá mức tự cho là đúng, ếch ngồi đáy giếng… cho rằng lấy hai đánh một có thể dễ dàng dạy dỗ Độc Cô Ngạo Tuyết một bài học, kết quả lúc này cho thấy, kẻ phải nhận bài học thích đáng chính là hắn.
Độc Cô Ngạo Tuyết chém ra hai kiếm kia cũng không hề đoạn tuyệt đường lui của hai người, vết thương nhìn qua thì nặng nề nhưng lại không quá nghiêm trọng, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian và sử dụng Tiên Đan hiệu quả, khôi phục lại cánh tay là chuyện dễ dàng.
Nàng là nương tay, bọn hắn làm sao có thể tiếp tục không biết tốt xấu thẹn quá hóa giận?
Có thể tu thành Địa Vương đương nhiên không phải kẻ ngu xuẩn, Độc Cô Ngạo Tuyết vừa rồi biểu hiện cho thấy thực lực đã siêu việt bọn hắn, nếu hai người không biết phân biệt tốt xấu tiếp tục làm cương với nàng chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Uổng công trước đó bọn hắn còn cho rằng Độc Cô Ngạo Tuyết xem thường bọn hắn, cuồng vọng tự cao tự đại.
Lúc này mới biết từng lời của nàng đều là sự thật, mà bản tính của Độc Cô Ngạo Tuyết cũng sẽ không rảnh rỗi khinh thường hay kiêu ngạo trước mặt đối thủ.
“Một trận này đến đây là dừng, hai vị cảm thấy thế nào?” Độc Cô Ngạo Tuyết trong trẻo hé môi, vẫn là bộ dạng hờ hững như vậy, lời nói vẫn là bình thản như vậy… giường như vừa rồi đơn giản áp chế hai vị Địa Vương không phải là nàng.
“Cứ theo lời của Tuyệt Tình Kiếm Vương, trận chiến này chúng ta tâm phục khẩu phục!” Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương cười khổ nói ra.
Bọn hắn cảm thấy mất mặt, ở trước mặt vô số người thất bại nặng nề như vậy, lại còn được hạ thủ lưu tình… chỉ hận không thể lập tức quay về Thế Lực điên cuồng tu luyện gia tăng thực lực, nhằm thoát khỏi cái giếng sâu.
Không thể không nói tâm cảnh của Địa Vương không phải là tầm thường, đứng trước thất bại nặng nề… bọn hắn không phẫn nộ, không giận dỗi, không tuyệt vọng… thay vào đó là muốn nỗ lực gia tăng sức mạnh, để ngày sau có thể xuất hiện với một bộ dạng hoàn toàn khác.
“Không biết Tuyệt Tình Kiếm Vương có thể cho chúng ta biết, cổ uy áp kinh thiên động địa vừa rồi là gì hay không?”
Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương nghĩ lại vẫn còn thấy sợ, trịnh trọng chắp tay hành lễ, mở miệng khẩn cầu.
Đừng nhìn bọn hắn bị hai Kiếm trảm đứt hai tay mà cho rằng hai Kiếm đó đáng sợ… thứ đáng sợ thật sự chính là cổ uy áp từ cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết phóng thích ra ngoài lúc đầu.
Chính cổ uy áp đó đã bá đạo nghiền nát Tinh Không Thủy Ngục của Thủy Không Tiên Vương, kế đến là hủy diệt Hải Sư Song Nộ Hống của Hải Sư Yêu Vương một cách dễ dàng, sau cùng cũng chính là cổ uy áp đó đã đè nặng toàn thân bọn hắn đứng im bất động, mới bị gọt xuống hai cánh tay.
Có thể nói trong trận chiến này, Độc Cô Ngạo Tuyết có thể đánh bại hai người tất cả là dựa vào cổ uy áp sắt bén đó, bằng không với sự liên hợp gần như hoàn mỹ của hai vị Địa Vương, Độc Cô Ngạo Tuyết không chết cũng sẽ trọng thương.
Đứng trước thắc mắc của hai vị Địa Vương, Lạc Nam và vô số người quan chiến cũng là vểnh lên lỗ tai, hiển nhiên bọn hắn cũng tò mò đến cực điểm về tình cảnh diễn ra vừa rồi.
Thật sự rung động quá mức, Độc Cô Ngạo Tuyết trong khoảnh khắc đó chẳng khác nào chúa tể, mọi thứ xung quanh đều tuân theo ý chí của nàng.
“Kiếm Vực!”
Không đợi Độc Cô Ngạo Tuyết mở miệng, thân ảnh của Song Kiếm Tiên Vương đã xuất hiện, dùng ánh mắt cuồng nhiệt và nóng bỏng nhìn chằm chằm Độc Cô Ngạo Tuyết, hâm mộ cực kỳ nói ra:
“Không hổ danh là nhân vật khiến tông chủ khâm phục về Kiếm Thuật, ngay cả cảnh giới Kiếm mà hắn mải miết truy cầu nay đã xuất hiện trên thân nàng!”
“Kiếm Vực? Làm sao có thể?”
Nghe lời nói của Song Kiếm Tiên Vương, đến lượt Thủy Không Tiên Vương và Hải Sư Yêu Vương giật thót người.
Hiển nhiên bọn hắn cũng từng nghe qua về hai từ này, chỉ bất quá đó chỉ là tồn tại trong cổ tịch, không ngờ hiện tại lại đích thân được nếm trải rồi.
“Nếu thật sự là Kiếm Vực, chúng ta thua không oan!” Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương sắc mặt đắng chát nói ra, sau đó ánh mắt cũng hóa thành vẻ hâm mộ và sùng bái nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết.
“Kiếm Vực rốt cuộc là gì?” Nhìn một đám Tiên Vương úp úp mở mở, vô số người không nhịn được lòng dạ cồn cào ngứa ngáy, vò đầu bứt tai.
Song Kiếm Tiên Vương không để bọn hắn thất vọng, ánh mắt vẫn chưa từng rời khỏi Độc Cô Ngạo Tuyết, than thở nói ra:
“Kiếm Vực… một cảnh giới chí cao của Kiếm Đạo, chính là cánh cửa tiếp theo của Cửu Tầng Kiếm Ý!”
“Cửa tiếp theo của Cửu Tầng Kiếm Ý?” Vô số người ngơ ngác.
Kiếm Ý là gì? Đương nhiên bọn hắn biết…
Kiếm Ý chính là Kiếm Tu dùng Ý Chí mạnh mẽ của mình thông qua Kiếm thuật bộc phát ra ngoài, dùng để chấn nhíp tâm trí đối thủ, áp chế Kiếm Tu trong cùng cấp… và đặc biệt suy yếu chiến lực của người đối diện với nó.
Cảnh giới cao cấp nhất của Kiếm Ý chính là chín tầng, rất nhiều người có tu luyện Kiếm thuật cả đời cũng không thể đạt đến tầng thứ chín, đủ thấy sự hiếm thấy và khó nhằn của Kiếm Ý.
Vậy mà lúc này đây… Song Kiếm Tiên Vương tiết lộ Kiếm Vực chính là cánh cửa mới bên trên cửu tầng Kiếm Ý, bọn hắn sao có thể không kinh hãi?
“Kiếm Vực… tại Đạo Huyền Tông chúng ta chỉ lưu truyền trong cổ tịch, nghe nói vị tổ tiên đầu tiên cũng là người sáng lập nên Đạo Huyền Tông mới miễn cưỡng luyện thành Kiếm Vực!” Song Kiếm Tiên Vương cuồng nhiệt nói:
“Luyện thành Kiếm Vực, người tu Kiếm có thể phóng thích ra vô tận Kiếm Ý chặt chẽ liên kết với nhau tạo thành một lĩnh vực của riêng mình… ở trong Kiếm Vực, người tu Kiếm chính là thần một dạng tồn tại, Kiếm Thuật đạt đến đỉnh cao phong độ, đồng thời tùy ý bài xích và hủy diệt toàn bộ mọi loại công kích, trấn áp giam cầm mọi loại đối tượng, đồng thời có lực áp chế cực mạnh với những Kiếm tu khác!”
“Hít!”
Vô số người nghe xong hít một ngụm khí lạnh, Kiếm Vực khủng bố như thế?
Tự hình thành Lĩnh Vực riêng, tự gia tăng Kiếm Thuật đến đỉnh điểm, tự ý tiêu diệt và trấn áp kẻ địch… còn gì đáng sợ hơn?
Bọn hắn nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, Kiếm Vực vừa ra… Tinh Không Thủy Ngục băng liệt, Hải Sư Song Nộ Hống hủy diệt, mà thân thể Thủy Không Tiên Vương và Hải Sư Yêu Vương bị trấn không thể cử động.
Quả thật ăn khớp hoàn toàn với khái niệm Kiếm Vực mà Song Kiếm Tiên Vương vừa nói.
“Kiếm Vực bá đạo như vậy… chẳng phải là bất bại rồi sao?” Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương thở dồn dập nói.
Bọn hắn cũng nghe qua về Kiếm Vực trong truyền thuyết, nhưng không hiểu rõ về nó được như Song Kiếm Tiên Vương, lúc này nghe nói mới cảm giác được Kiếm Vực đáng sợ.
Không ngờ Độc Cô Ngạo Tuyết đã chưởng khống lực lượng như vậy, ai có thể chống lại nàng?
Song Kiếm Tiên Vương cười khổ lắc đầu, ngay cả hắn cũng chỉ dựa theo thông tin tổ tiên lưu lại phát ngôn mà thôi, làm sao biết cách hóa giải Kiếm Vực?
“Thế giới này chẳng có gì là sức mạnh tuyệt đối, Kiếm Vực của Ngạo Tuyết nhìn thì mạnh mẽ, thực chất có rất nhiều cách thức phá giải!” Độc Cô Ngạo Tuyết lại bất ngờ lên tiếng, khiến đám người lé mắt nhìn qua.
“Thứ nhất… cách phá giải đơn giản nhất chính là dùng thực lực tuyệt đối, nếu đối thủ của Ngạo Tuyết là một vị Tiên Tôn hay thậm chí là Tiên Đế, bọn hắn có thể một tay bóp nát Kiếm Vực dễ dàng tùy tiện, chẳng cần chút thủ đoạn nào!” Độc Cô Ngạo Tuyết nhàn nhạt nói.
Đám người nghe vậy cười khổ, nếu là Tiên Tôn và Tiên Đế ra tay thì còn gì đáng kể chứ?
Lại nghe Độc Cô Ngạo Tuyết thản nhiên nói: “Thứ hai, muốn phá giải Kiếm Vực trong cùng cấp, chỉ cần ngươi cũng chưởng khống Kiếm Vực hoặc một loại “vực” khác mạnh hơn cả Kiếm Vực, khi đó nghiền nát Kiếm Vực là chuyện dễ dàng!”
“Một loại Vực khác mạnh hơn cả Kiếm Vực?” Đám người ngẩn ngơ, chắc ở Đại Tiên Giới bao la vô tận kia sẽ tồn tại nha.
Mà qua lời nói của Độc Cô Ngạo Tuyết bọn hắn cũng biết thì ra Kiếm Vực cũng có phân chia mạnh yếu, Kiếm Vực của Kiếm Tu mạnh hơn sẽ nghiền nát được Kiếm Vực của Kiếm Tu yếu hơn.
“Cuối cùng, một số người sở hữu Thể Chất hoặc Huyết Mạch vượt trội, bọn hắn có năng lực phá hủy Kiếm Vực, hoặc không chịu Kiếm Vực tác động… đó cũng là phương án phá giải Kiếm Vực!” Độc Cô Ngạo Tuyết bình tĩnh nói.
“Thể Chất và Huyết Mạch?” Đám người một lần nữa cười khổ, Vũ trụ bao la vô tận, được bao nhiêu kẻ sở hữu những thứ này chứ?
Đương nhiên Hải Sư Yêu Vương bản thể là Song Đầu Hải Vương Sư… cũng là một loại Huyết Mạch Bán Thần Thú, nhưng hiển nhiên Huyết Mạch này của hắn còn chưa đủ tư cách phá giải Kiếm Vực.
Mặc dù những cách thức để phá giải Kiếm Vực mà Độc Cô Ngạo Tuyết đưa ra cực kỳ khó khăn, nhưng dù sao cũng khiến đám người dễ dàng hình dung hơn về Kiếm Vực, không còn cảm thấy nó quá mức siêu quần, vô địch thiên hạ như lúc vừa rồi nữa.
“Lòng dạ của Tuyệt Tình Kiếm Vương khiến chúng ta bội phục!”
Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương trầm giọng nói ra.
Độc Cô Ngạo Tuyết lòng dạ mênh mông rộng lớn, không chấp nhất bọn hắn đối nghịch với nàng… ngược lại còn đem thông tin quan trọng cung cấp để gia tăng kiến thức cho tất cả mọi người.
Phải biết Độc Cô Ngạo Tuyết làm như vậy chẳng khác nào tiết lộ điểm yếu của chính mình cho người khác nắm được đấy.
Ngay cả Song Kiếm Tiên Vương cũng là thành tâm bội phục Độc Cô Ngạo Tuyết, những gì nàng vừa nói khiến hắn như tiết kiệm được trăm năm tìm hiểu cổ tịch, ngay cả con đường tu Kiếm phía trước vẫn còn có chút mờ mịt cũng trở nên rõ ràng.
“Chúng ta sẽ tôn trọng quy tắc Tuyển Tử Đại Hội, mọi thứ có thể tiếp tục diễn ra, Dị Băng thuộc về Lạc Yên!”
Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương chủ động mở miệng nói chuyện, Độc Cô Ngạo Tuyết đã biểu hiện sự độ lượng phi thường, hai người bọn hắn cũng không thể tiếp tục hẹp hòi nhỏ mọn a.
Độc Cô Ngạo Tuyết hài lòng gật đầu, như vậy là kết quả tốt nhất…
Thấy các vị giám khảo rốt cuộc đạt thành ăn ý, vô số người một lần nữa chuyển mắt về phía Lạc Yên, hâm mộ vô cùng.
Chính thiếu nữ này đã khiến nữ cường giả hùng mạnh như Độc Cô Ngạo Tuyết ra mặt, chỉ bấy nhiêu đó đã đủ để tự hào cả đời rồi.
Chỉ bất quá Lạc Yên lúc này lại chẳng có vẻ gì là quan tâm đến thế sự, trái lại một mặt thất thần, dường như đang đắm chìm trong suy nghĩ nào đó.
“Haizz, chắc bị phong thái của Tuyệt Tình Kiếm Vương làm cho kính phục rồi!” Đám người lắc đầu âm thầm nói ra, cũng hiểu cảm giác của Lạc Yên lúc này.
Chỉ là bọn hắn không biết rằng… điều mà Lạc Nam đang suy nghĩ lúc này lại là một chuyện hoàn toàn khác, một chuyện xảy ra cách đây không quá lâu…
Ngày hôm đó tại sự kiện Bí Cảnh, khi hai tên thiên tài của Đạo Huyền Tông là Đạo Trần và Đạo Lãng dùng Lục Tầng Kiếm Ý nghiền ép lấy Lạc Nam, Lạc Hồng Kiếm đã bất ngờ tuôn ra một cổ khí thế bá đạo tác động ngược trở về khiến Đạo Trần cùng Đạo Lãng phải phun máu, mà Kiếm Ý của bọn hắn cũng bị đánh tan.
Khi đó Lạc Nam từng thắc mắc Lạc Hồng Kiếm dùng lực lượng gì, Kim Nhi lại không chịu nói cho hắn biết.
Lúc này đây, dựa vào cổ khí thế vừa rồi mà Độc Cô Ngạo Tuyết phát ra, lại nhớ đến diễn biến xảy ra trong ngày hôm đó…
Lạc Nam hít sâu một hơi, hắn có thể khẳng định…
Lạc Hồng Kiếm có thể tự mình bộc phát Kiếm Vực!