Phần 288
Đúng như dự kiến, Phù Đổng và Na Tra toàn thân đã suy kiệt Tôn Lực, đối diện với Lạc Nam như một con quái vật kích hoạt gần như toàn lực, việc được tẩm quất miễn phí một phen không có gì phải bàn cãi.
Nhìn hai khối bùn nhão nằm thở hổn hển giữa không trung, Lạc Nam xoa xoa cánh tay có chút tê dại của mình cười mỉm hỏi:
“Kế tiếp hai vị tính thế nào?”
Na Tra với Phù Đổng trừng mắt nhìn hắn, khóe miệng giật giật, toàn thân xương cốt như muốn rệu rạo, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có.
“Keng! Thành công hoàn thành nhiệm vụ Đánh Phục Thiếu Đế, nhận được hai khối Chiêu Tướng Lệnh!” Thanh âm Hệ Thống vang lên bên tai.
Lạc Nam hài lòng gật gù, đem hai khối Chiêu Tướng Lệnh lấy ra cầm xem thử.
Chỉ thấy hai khối này giống như hai mặt gỗ vuông bằng phẳng, kích thước nhỏ hơn cả một bàn tay, nhìn qua chẳng có gì đặc biệt cho lắm.
“Kim Nhi, thứ này dùng thế nào?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.
“Công tử cứ cầm Chiêu Tướng Lệnh chiếu thẳng mặt hai người bọn hắn là được!” Kim Nhi đáp.
Lạc Nam gật gù, trước tiên cầm một khối Chiêu Tướng Lệnh chiếu thẳng vào mặt Na Tra.
Xoẹt…
Một luồng ánh sáng xuất hiện bao trùm khối Chiêu Tướng Lệnh, rất nhanh ánh sáng tản đi, hai từ “Na Tra” xuất hiện bên trên mặt gỗ như được điêu khắc mà thành, bên dưới tên của Na Tra là số “60”.
“Số 60 này là gì?” Lạc Nam hỏi.
“Chính là điểm “Hảo Cảm” của chiến tướng đối với công tử, điểm “Hảo Cảm” đạt đến 60 có nghĩa là hắn đã tâm phục khẩu phục công tử, mặc dù vẫn chưa đầu quân cho ngươi nhưng Na Tra sẽ không làm ra chuyện gây bất lợi cho ngươi!” Kim Nhi nãi thanh nãi khí giải thích nói:
“Độ Hảo Cảm cao nhất sẽ là 100, thấp nhất chính là 0… nếu bị tuột đến 0, hai người sẽ là kẻ thù không chết không thôi!”
“Ồ, vậy nếu đạt đến 100 điểm Hảo Cảm thì sao?” Lạc Nam vuốt cằm.
“Đạt đến 100… hắn sẵn sàng đi chết vì ngươi, hơn nữa sẽ không bao giờ tuột điểm!” Kim Nhi đáp.
“Vậy là ta phải tiếp tục thu mua lòng người, cố gắng nâng lên 100 điểm càng sớm càng tốt!” Lạc Nam chép miệng nói.
“Không sai! Bất quá cách để nâng điểm có rất nhiều, chỉ cần làm ra những việc bọn hắn có hảo cảm với ngươi là được!” Kim Nhi hướng dẫn.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, quả nhiên muốn có được hai vị tướng tài không đơn giản như vậy, Na Tra và Phù Đổng đều là những thiên kiêu kiệt xuất, mặc dù mình đem hai người đánh bại nhưng điều đó không khiến bọn hắn nản lòng, trái lại chiến ý trong mắt và lòng quyết tâm càng được tăng cao.
Không do dự, hắn lấy ra tấm Chiêu Tướng Lệnh còn lại chiếu vào Phù Đổng đang nằm bên cạnh.
Tên của Phù Đổng nhanh chóng hiện lên trên Chiêu Tướng Lệnh, bên dưới tên là số 55.
“Ồ, thấp hơn cả Na Tra?” Lạc Nam hơi kinh ngạc.
“Đương nhiên, hảo cảm của mỗi người đối với công tử vốn là khác nhau mà, bất quá 55 điểm đã rất không tệ rồi, chỉ cần công tử đừng làm ra chuyện gì khiến Phù Đổng ghét ngươi, hắn cũng sẽ không chủ động hại ngươi!” Kim Nhi cười nói.
“Bí mật của ta bọn hắn sẽ không tiết lộ chứ?” Lạc Nam vẫn chưa yên tâm lắm.
“Công tử cứ yên trí đi, Na Tra và Phù Đổng đều là hào kiệt quang minh lỗi lạc, trừ khi Điểm Hảo Cảm rơi xuống dưới 30, bằng không bọn hắn sẽ không tiết lộ!” Kim Nhi kiên nhẫn giải thích.
“Vậy được rồi!” Lạc Nam gật gù, vội vàng tiến đến ngồi xuống, cẩn thận lau sạch chật vật trên thân Na Tra với Phù Đổng, đem hai người đỡ dậy.
“Đây là hai vị Liệu Thương Đan đặc chế, Na Tra huynh và Phù Đổng huynh mau ăn vào!”
Hắn lấy ra hai viên Đan Dược Siêu To khổng lồ cho hai người, còn chủ động đem Niết Bàn Linh Thủy với Sinh Mệnh Huyền Mộc vận hành trị liệu.
“Keng, Điểm Hảo Cảm của Na Tra + 2, Điểm Hảo Cảm của Phù Đổng + 2…”
Bên tai vang lên âm thanh thông báo.
Lạc Nam trong lòng kinh hỉ, quả nhiên có cải thiện nha.
Hắn ngoài mặc vẫn giữ bình tĩnh, chân thành nói ra: “Hai vị đạo huynh đều là thiên kiêu kiệt xuất, chúng ta xem như không đánh không quen, tại hạ rất hân hạnh!”
Khả năng khôi phục thương thế của Na Tra với Phù Đổng rất dọa người, lại thêm sự hỗ trợ của Lạc Nam, chỉ thoáng chốc đã có thể đứng lên nói chuyện.
“Lần này là chúng ta tài nghệ không bằng người, Tinh Không Thú Biến Dị này thuộc về ngươi!” Na Tra khẳng khái nói.
“Ha hả, một trận chiến này cực kỳ thống khoái, đã lâu rồi chưa hoạt động gân cốt đến mức như vậy!” Phù Đổng sảng khoái cười to, vỗ vỗ bả vai Lạc Nam trừng mắt nhìn:
“Tiểu tử ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sẽ chẳng phải thật là con rơi của Nghịch Long Đế chứ?”
“Hai vị suy nghĩ nhiều!” Lạc Nam khóe miệng co giật nói: “Thân phận của tại hạ có chút nhạy cảm, mong hai vị giữ bí mật!”
Na Tra với Phù Đổng liếc nhau gật đầu, tiểu tử này thân mang thứ khủng bố như Nghịch Long huyết mạch, chẳng trách ngay từ đầu không chịu lộ diện mặt thật.
Bất quá không thể không nói, hành động Lạc Nam chịu lột xuống Áo Choàng lộ diện để chiến đấu rất khiến bọn hắn tôn trọng, bằng không với thực lực của tên này, dù không lộ mặt thật chỉ sợ hai người cũng bó tay.
“Yên tâm đi, chúng ta không phải loại người thích tọc mạch!” Na Tra bình thản nói, hắn cũng có ngạo khí của riêng mình, không phải loại tiểu nhân đâm lén.
“Đừng lo lắng, nếu đám Long Tộc kia làm khó dễ ngươi cứ việc tìm đến Cổ Việt Tộc tìm ta!” Phù Đổng nhìn Lạc Nam hừ nói:
“Đã sớm nhìn bọn chúng không vừa mắt!”
Lạc Nam âm thầm giật mình, theo thái độ của Phù Đổng hình như tên này không có thiện cảm mấy với Long Tộc hiện tại…
“Lần sau gặp lại, ta lại cùng ngươi đại chiến ba trăm hiệp!”
Thấy không còn chuyện gì quan trọng, Phù Đổng nhảy lên lưng Chiến Quân Thiết Mã mở miệng muốn rời đi.
“Khoan đã, có thể cho ta hỏi một câu?” Lạc Nam vội vàng chặn ngang nói:
“Không biết Phù Đổng huynh có nhận biết một kẻ gọi là Đại Thủ Tiên Vương không?”
“Đại Thủ Tiên Vương?” Phù Đổng nhíu mày, gật đầu đáp:
“Tên này năm đó vừa mới đột phá Tiên Vương nên kiêu căng càn quấy, trong một lần phạm tội bị ta bắt giam, tu vi trảm một tầng từ Tiên Vương xuống Ngọc Tiên, vừa mới ra tù không lâu!”
“Chỉ còn Ngọc Tiên?” Lạc Nam trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Thấy Lạc Nam không tiếp tục hỏi, Phù Đổng cũng không đợi lâu, cưỡi Chiến Quân Thiết Mã nghênh ngang rời đi.
Lạc Nam lúc này cũng giải trừ Tỏa Thiên Hắc Ám…
“Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!” Na Tra nhìn Lạc Nam cảm thán một tiếng, chân đạp Phong Hỏa Luân, cũng muốn rời đi.
“Khoan!” Lạc Nam lại lôi kéo Na Tra cười tủm tỉm hỏi: “Ngươi là người của Thiên Đình chắc hẳn tình báo rất linh thông, có thể cho ta biết Săn Ma Điện có kẻ nào ưa thích sưu tầm Thiên Địa Dị Vật không?”
“Ngươi hỏi chuyện này làm gì…” Na Tra vừa dứt lời, mới nhớ đến Lạc Nam trên thân sở hữu quá nhiều Thiên Địa Dị Vật bèn ngậm miệng lại.
“Ta cùng kẻ đó có chút xung đột, muốn hỏi thăm thử một chút!” Lạc Nam cũng không giấu nói.
Na Tra nghe vậy sắc mặt ngưng trọng, nhìn Lạc Nam nghiêm nghị: “Nếu là vậy ngươi phải nên cẩn thận, kẻ kia không hề đơn giản đâu!”
“Rốt cuộc là ai?” Lạc Nam bất đắc dĩ, lời của Na Tra chẳng khác nào Mộng Chi Tiên cả.
“Nhị Lang Thần hay còn gọi là Nhị Lang Đế Tử, xếp hạng thứ 9 trên Thiếu Đế Bảng!” Na Tra giọng điệu có chút kiêng dè nói ra:
“Nghe nói hắn sở hữu một kiện Pháp Bảo Đế Cấp tên là Dị Linh Tháp, hấp thu càng nhiều Thiên Địa Dị Vật sẽ trở nên càng mạnh!”
“Hạng 9 trên Thiếu Đế Bảng?” Lạc Nam âm thầm giật mình, phải biết Mộng Chi Tiên và Dịch Thập Cửu thực lực cũng không tồi nhưng xếp hạng còn xa tít tắp đấy.
Hạng 9 sẽ kinh dị đến mức nào?
“Ngươi xếp hạng thứ mấy?” Lạc Nam hỏi thăm Na Tra.
“Ta xếp hạng 28!” Na Tra bình thản đáp.
“Được rồi, cảm tạ ngươi!” Lạc Nam hít sâu một hơi nói.
Thực lực của Na Tra khủng bố vô cùng, ngay cả khi Lạc Nam dùng đến Bá Lực Chưởng cũng không làm gì được, vậy mà chỉ xếp hạng có như vậy.
Có thể tưởng tượng những nhân vật trong top mười kinh khủng như thế nào, nếu thật sự kẻ nhắm vào Dị thuộc tính của Lạc Nam hắn là Nhị Lang Thần ở hạng thứ 9, chẳng trách Mộng Chi Tiên và Na Tra đều khuyên phải cẩn thận.
Sau khi tìm hiểu rõ hơn, Lạc Nam biết lời của Mộ Sắc Vy giải thích về Thiếu Đế Bảng ngày trước vẫn còn thiếu sót.
Thiếu Đế Bảng không chỉ xếp hạng ở mỗi Tiên giới, mà nó là bảng xếp hạng toàn Vũ Trụ, thiên kiêu kiệt xuất của Ma giới sau lưng có Ma Đế chống lưng cũng có thể lên Bảng, Nhị Lang Thần có thể vượt mặt hàng loạt cái tên của Tiên Ma hai giới để ngự ở vị trí số 9, tương đối kinh khủng.
“Lần này chúng ta thua, hy vọng Tinh Không Thú Biến Dị đi theo ngươi sẽ thể hiện được toàn bộ khả năng của nó!” Na Tra nhìn Lạc Nam nhếch miệng nói:
“Mặc dù lần này ra về tay không, nhưng có thể nhận biết nhân vật như ngươi cũng là một chuyện thú vị!”
“Haha, ta cũng rất vinh hạnh được biết các ngươi!” Lạc Nam cười tà nói.
“Có thời gian đến Thiên Đình tìm ta, mời ngươi ăn Bàn Đào Quả!” Na Tra cũng cười lớn một tiếng, chân đạp Phong Hỏa Luân xuyên thấu hư không, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
“Đến cái rắm a…” Lạc Nam khóe miệng nở nụ cười, trong lòng lại thầm mắng một tiếng.
Thiên Đình là địa bàn của Thiên Đế, ta tu luyện Thiên Đế Biến của hắn, chẳng may ở khoảng cách gần bị cảm ứng được gì đó thì bỏ mọe.
“Thà đến Cổ Việt Tộc còn hơn!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
Thu hai khối Chiêu Tướng Lệnh vào trong Nhẫn, hắn lúc này mới đưa mắt nhìn chú ý đến gia hỏa Tinh Không Thú Biến Dị.
Giải trừ Tỏa Thiên Hắc Ám, nó lại trở về hình dáng trong suốt như tinh tú lúc ban đầu.
Thấy Lạc Nam nhìn mình, Tinh Không Thú biến dị kiêu ngạo quay đầu đi, ra vẻ không thèm để ý đến hắn.
“Khà khà, Ám Nhi, muội lúc nãy làm sao dụ dỗ được nó thế?” Lạc Nam hướng Ám Nhi truyền âm hỏi.
“Muội cho nó ăn no!” Ám Nhi đáp: “Thức ăn của gia hỏa này là những thứ sở hữu năng lượng thuộc tính tinh khiết, chỉ cần cho nó ăn… nó sẽ cung cấp lại cho chúng ta còn nhiều hơn!”
Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, Bá Lực tinh khiết đến cực điểm xuất hiện trong tay, đương nhiên không có Long Lực ở bên trong.
Hắn bước đến Tinh Không Thú biến dị, như sói già dụ dỗ thỏ con nói:
“Tiểu gia hỏa, thèm ăn không?”
“NGAO!” Tinh Không Thú hướng Lạc Nam gầm lên một tiếng, bất quá ánh mắt của nó rõ ràng thỉnh thoảng liếc nhìn về Bá Lực.
“Haha, ngươi kiêu ngạo?” Lạc Nam bất chợt cười to, Bá Lực cũng thu hồi, một quyền hung hăng hướng đầu Tinh Không Thú nện xuống.
“Rống!” Tinh Không Thú ánh mắt lạnh lùng, không hiểu sao gia hỏa này đột nhiên công kích mình.
Bất quá nó cũng rất nhanh làm ra phản ứng, cơ thể thoát một cái đã lẩn vào không gian, xuất hiện ở một vị trí khác, né đi một quyền của Lạc Nam.
“Đừng tưởng chỉ có ngươi được quyền chọn chủ nhân, ta cũng muốn xem ngươi đủ tư cách làm chiến thú của ta hay không đây!” Lạc Nam cười gằn bá khí nói.
Hoành Độ Hư Không triển khai, thân ảnh của hắn cấp tốc truy kích Tinh Không Thú.
VÈO…
Tinh Không Thú đột nhiên tiếp tục biến hóa, chỉ thấy cơ thể nó trở nên vô hình vô ảnh như ngọn gió, trên lưng xuất hiện một đôi Phong Dực, tứ chi đạp trên lốc xoáy, tốc độ nhanh như quỷ mị.
“Phong hệ?” Lạc Nam hứng thú càng đậm, hắn muốn xem thử Tinh Không Thú biến dị này có thể làm đến mức độ nào.
Lượng Thiên Vân Phong cùng Bát Hoang Hoành Thiên Viêm cùng lúc xuất động, tốc độ của Lạc Nam tăng đến tầng thứ mới.
Một người một thú nhanh chóng truy đuổi lẫn nhau, rời khỏi thông đạo hư không, Lạc Nam đuổi theo không bỏ, trong tay ngưng tụ Hợp Linh Chưởng bắn mạnh đến.
“NGAO!”
Tinh Không Thú biến dị bị chọc cho nổi giận, toàn bộ cơ thể cấp tốc biến ảo, từ phong chuyển sang thành Lôi Đình, trên thân xuất hiện từng sợi lông như tia sét, màu bạc lộng lẫy, há miệng hướng về Lạc Nam cuồng phun.
RẦM!
Một tia Thất Sắt Lôi Kiếp từ miệng nó bắn mạnh mà ra, hung hăng va chạm với Hợp Linh Chưởng.
“Khá lắm, còn biết dùng Lôi Kiếp?” Lạc Nam âm thầm vui mừng.
ĐÙNG!
Thất Sắc Lôi Kiếp vẫn kém hơn Hợp Linh Chưởng, sau một vụ nổ vang trời đã tiếp tục bắn thẳng đến mục tiêu.
Tinh Không Thú biến dị không hề nao núng, bằng vào khả năng di chuyển trong tinh không như tại sân nhà, nó chỉ nhẹ lắc mình đã thành công tránh thoát Hợp Linh Chưởng.
Ngay khi vừa né tránh thành công, toàn bộ thân thể như ngưng từ Lôi Đình của nó lại tiếp tục biến hóa.
Một bộ lông vũ màu lục êm dịu như lá cây bao phủ trên thân, đầu mọc ra hai sừng như sừng hươu, Mộc Vương Lực nhanh chóng tụ hội trong miệng nó, sau đó hóa thành vô số sợi dây leo lao vụt đến Lạc Nam, muốn trói lấy hắn.
“Trò mèo!” Lạc Nam hết sức bình thản, Mộc Chu Kết Dính từ cơ thể cũng hóa thành hàng loạt dây leo lao ra ngoài, lấy cứng đối cứng đem dây leo của Tinh Không Thú biến dị xoắn nát.
Mà cùng lúc đó, Lạc Nam đã như quỷ mị xuất hiện, hung hăng đặt mông ngồi lên lưng Tinh Không Thú.
“Ngao!”
Tinh Không Thú không cam lòng gầm một tiếng, thân thể điên cuồng giãy giụa muốn hất văng Lạc Nam.
“Ngươi vẫn còn quá non! Đi theo ta mới có thể tiến bộ được!” Lạc Nam cười hì hì.
CHIẾU…
Tinh Không Thú biến dị toàn thân đột nhiên lấp lóe ánh vàng, cơ thể chuyển thành màu Hoàng Kim, quanh cơ thể có từng khối từng khối lân Phiến vàng óng như chiến giáp xuất hiện, uy phong lẫm liệt.
Chưa dừng lại ở đó, từ trên thân nó mọc ra vô số gai nhọn như con nhím, muốn đâm chết Lạc Nam.
“Trò cười!” Lạc Nam cười ha ha, dưới mông và đùi xuất hiện Kinh Văn Bất Hủ, đem toàn bộ hạ thể của hắn trở nên bất khả xâm phạm.
KENG KENG KENG…
Hàng loạt cái gai đâm vào, Lạc Nam vẫn không hề hấn gì.
“Lại dám ngỗ nghịch, đánh chết ngươi!” Lạc Nam trong mắt lóe lên một tia sát khí, Phật Nộ Hàng Ma Quyền hung hăng nện thẳng xuống.
ĐÙNG!
Tinh Không Thú biến dị sắc mặt hãi hùng, Kim giáp quanh thân tan vỡ, cơ thể như muốn ngã quỵ giữa tinh không.
“Phục chưa?” Lạc Nam thản nhiên hỏi.
Trong mắt Tinh Không Thú biến dị xuất hiện vẻ điên cuồng, nó từ khi được sinh ra đến nay cao quý vô cùng, hàng loạt Tinh Không Thú dù tu vi cao hơn cũng phải cam tâm thuần phục vì thế nên kiêu căng quen thói.
Lúc này bị Lạc Nam ức hiếp, cực kỳ ủy khuất muốn cùng Lạc Nam đồng quy vu tận.
Chỉ thấy cơ thể nó biến hóa hình dạng liên tục, băng hỏa mộc thủy quang ám… hàng loạt loại thuộc tính chập chờn như muốn kích nổ.
Lạc Nam giật mình, gia hỏa này cũng quá liều mạng…
Không tiếp tục do dự, Phong Yêu Cầu xuất hiện trong tay, hướng xuống đầu Tinh Không Thú biến dị ấn vào.
XOẸT…
Một luồng ánh sáng màu đỏ bao phủ toàn thân Tinh Không Thú, đem nó nhốt vào bên trong…
Tích tích tích tích…
Phong Yêu Cầu lắc lư kịch liệt hồi lâu, trong ánh mắt hồi hộp của Lạc Nam…
KENG!
Theo một thanh âm êm tai vang lên, Phong Yêu Cầu hoàn toàn yên tĩnh.
“Thành công?”
Lạc Nam ánh mắt đại hỉ, không chút do dự nhặt lên Phong Yêu Cầu.
“Công tử mau nhỏ máu ký kết khế ước!” Kim Nhi nhắc nhở.
Lạc Nam gật đầu, đem giọt máu nhỏ vào Phong Yêu Cầu.
Chỉ trong thoáng chốc, hắn cảm giác mình và Tinh Không Thú biến dị trở nên gần gũi, có một cảm giác như thân nhân vậy.
Lạc Nam đem Phong Yêu Cầu ném lên, ánh sáng lóe ra… Tinh Không Thú biến dị lại xuất hiện trước mặt.
“Ngao…”
Lần này ánh mắt của nó nhìn về Lạc Nam trở nên ôn hòa vô cùng, bên trong cũng có một tia khâm phục.
Lạc Nam hài lòng nhếch miệng, lấy tay vuốt ve cơ thể lộng lẫy của nó.
Tinh Không Thú biến dị thân mật cọ cọ đầu vào người Lạc Nam.
Lạc Nam càng nhìn càng hài lòng, tấm tắt nói:
“Ngươi lợi hại như vậy cũng nên có một cái tên thích hợp!”
“Ngao!” Tinh Không Thú Biến Dị ánh mắt lóe lên, gật đầu liên tục.
Lạc Nam vuốt cằm, cuối cùng cho ra kết luận:
“Ngươi vốn là Tinh Không Thú, hình dạng lại giống Long Mã… tên ngươi từ nay sẽ là là Tinh Không Long Mã, gọi tắt sẽ là Tiểu Tinh, thấy thế nào?”
“Tinh Không Long Mã? Tiểu Tinh?” Tinh Không Thú biến dị ngửa đầu lên trời rống lên đầy hùng dũng.
Hiển nhiên nó cảm thấy cái tên này rất không tồi.
Lạc Nam cười ha ha, nhảy lên lưng nó.
NGAO!
Một tiếng vừa như Long ngâm vừa như Ngựa hí chấn động không gian, Tinh Không Long Mã lấy tốc độ khủng khiếp xuyên qua hư không.
Thân ảnh một người một thú nhanh chóng khuất dạng…