Phần 273
“Mộng gia… làm sao có thể?”
Theo tiếng thốt kinh ngạc của Chấp Pháp Săn Ma vang lên, toàn trường lập tức im ắng đến cực điểm, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía những người vừa xuất hiện.
Chỉ thấy từ hư không bước ra, chính là ba thân ảnh…
Trong đó một người không hề xa lạ với tu sĩ có mặt ở đây, nàng chính là Liễu Tú Quyên… gia chủ của Phú gia.
Nhưng khiến người khác chú ý chính là hai nhân vật đi cùng với Tú Quyên.
Đó là một nam tử trung niên có gương mặt nghiêm túc, khí khái hào hùng, một cổ khí thế không giận tự uy nhàn nhạt tỏa ra, chính là Đại Trưởng Lão của Mộng gia, Bán Đế Cấp cường giả – Mộng Dũng.
Mà người còn lại là một vị nữ tử tuổi chừng 23 24, toàn thân mặc một chiếc váy tử sắc ôm lấy thân thể mỹ miều, đường cong linh lung hoàn hảo, mắt ngọc mày ngài, mũi quỳnh cao thẳng, môi mọng đỏ tươi như mật đào chín, dáng người dong dỏng cao, ba vòng chuẩn mực, lại có một cổ khí chất cao quý đoan trang…
Dù Bồng Lai Tiên Đảo nổi danh tụ tập giai nhân vạn dặm có một, nhưng vị nữ tử này không thua kém chút nào Bồng Lai Ngũ Tiên, thậm chí có thể so sánh với Tam Đảo Chủ.
Nàng chính là Mộng Chi Tiên Tử, Đế Nữ của Mộng gia – Mộng Chi Tiên.
Đế Nữ và Đại Trưởng Lão Mộng gia, đây là hai nhân vật cao tầng của Đại Đế Cấp Thế Lực, sau lưng còn có một tôn quái vật khổng lồ là Thiên Địa Hội chống lưng.
Dù đến bất kỳ nơi nào trong mảnh vũ trụ này cũng trở thành khách quý.
Hai nhân vật như vậy, Chấp Pháp Săn Ma và cả Liệt gia cũng chẳng hiểu vì sao lại xuất hiện ở vùng tinh không hẻo lánh này, lại còn do Bồng Lai Tiên Đảo mời ra?
“Không thể nào, Bồng Lai Tiên Đảo chỉ vừa trở thành Tôn Cấp, làm sao đủ tư cách để mời hai người này?” Trong lòng Chấp Pháp Săn Ma cùng Liệt gia đám người gào thét.
“Thì ra hắn đã có tính toán từ trước…” Âu Dương Thương Lan và Thục Phi chúng nữ liếc xéo Lạc Nam.
Sự xuất hiện của Mộng gia, ngay cả chính các nàng cũng cảm thấy bất ngờ vì không được biết trước.
Lạc Nam từ đầu đến cuối biểu hiện vẫn thong dong trấn định…
“Muội là Lạc Yên sao?” Mộng Chi Tiên cũng chưa thèm nhìn đám người Săn Ma Điện, cùng với Mộng Dũng đến bên cạnh Lạc Nam cười nói.
Mộng Dũng nhìn chằm chằm Lạc Nam, trong lòng cảm giác có chút kỳ quái, nhưng không nhận ra kỳ quái ở chỗ nào…
Lạc Nam bị Mộng Dũng nhìn rợn cả tóc gáy, xém chút hắn quên Tiên Đế có thể nhìn thấu Mặt Nạ Thiên Diện, cũng may Mộng Dũng chỉ là Bán Đế mà chưa phải Tiên Đế, dù có nghi ngờ nhưng chưa thể thấu triệt được.
“Đa tạ Mộng Chi tỷ tỷ và Mộng Dũng tiền bối xuất hiện!” Lạc Nam ngoài mặt vẫn bình tĩnh, mỉm cười lên tiếng.
“Không cần khách khí, chính Lạc Nam ca ca của muội lên tiếng, Mộng gia đương nhiên sẽ nể mặt!” Mộng Chi Tiên mỉm cười, xinh đẹp như trăm hoa đua nở.
Chúng nữ Bồng Lai nghe vậy sắc mặt cổ quái liếc sang Lạc Nam.
Lạc Nam ca ca? Lạc Yên muội muội? Cái quỷ gì thế này?
Lạc Nam ho khan một tiếng ra hiệu cho các nàng bình tĩnh.
Thật ra, khi biết người Liệt gia có ý đồ nhắm đến Bồng Lai Tiên Đảo, lại liên tưởng đến những lần trước Săn Ma Điện giở trò, Lạc Nam hiểu sau lưng của Liệt gia nhất định sẽ có kẻ chống lưng để làm xằng làm bậy.
Với thực lực của Lạc Nam và Bồng Lai Tiên Đảo, vẫn chưa đủ sức để so trình với cao tầng Săn Ma Điện được.
Hắn biết nguyên tắc hành động của Săn Ma Điện, vì bảo trì danh dự ở Tiên giới của mình nên mỗi lần động thủ với kẻ nào, Săn Ma Điện đều thích chụp mũ và vu khống cho nạn nhân cấu kết với Ma Tu.
Một khi bị chụp mũ thành công, cao thủ Săn Ma Điện nhúng tay vào… chỉ sợ không ai có thể kêu oan cho Bồng Lai Tiên Đảo.
Vì lý do an toàn, Lạc Nam đã dùng danh nghĩa của chính mình thông qua Liễu Tú Quyên nhờ Mộng Chi Tiên hỗ trợ cho “muội muội” là Lạc Yên cùng với thế lực của nàng là Bồng Lai Tiên Đảo.
Nói là hỗ trợ, thực chất chỉ cần Mộng gia bằng vào uy tín và danh vọng đứng ra làm chứng, không để Bồng Lai Tiên Đảo bị đổi trắng thay đen, giở trò mưu hại là được.
Mộng gia chẳng cần tham dự hay nhúng tay vào chiến đấu… chỉ đứng ra làm chứng mà thôi, như thế không hề phạm quy tắc của Thiên Địa Hội.
Đương nhiên tất cả là Lạc Nam lo xa, nếu trận này Liệt gia và Chấp Pháp Săn Ma không hành động, chẳng khác nào Mộng gia đi một chuyến tay không, và hắn sẽ nợ Mộng gia một ân tình.
Lần trước gặp mặt ở Kiêu Hoành Giới, chính Mộng Chi Tiên cũng đã nói Lạc Nam cần gì cứ liên hệ với nàng, nên hắn không hề khách khí.
Đó cũng là lý do vì sao Mộng gia xuất hiện ở thời điểm hiện tại, cũng chứng minh Lạc Nam lo xa là đúng.
“Có thể lấy tu vi Vương giả một quyền oanh chết Địa Ma Tôn, không hổ là muội muội của Lạc Nam a!” Mộng Chi Tiên nhìn Lạc Yên cảm thán không thôi nói.
Quả nhiên huynh nào muội nấy, đều yêu nghiệt như nhau, thật không biết sư phụ của Lạc Nam là thần thánh phương nào.
“May mắn có Quyền Pháp khắc chế Ma Tu!” Lạc Nam cười cười nói.
“Không cần khiêm tốn!” Mộng Dũng tán thưởng lên tiếng:
“Mặc dù tên Địa Ma Tôn kia thần trí không ổn định, lại thêm Ma Lực bị trấn áp thời gian dài dẫn đến suy yếu, nhưng lấy tu vi Vương giả có thể một chiêu miểu sát hắn cũng cực kỳ phi phàm rồi, toàn bộ thế hệ trẻ của Mộng gia chỉ sợ có Đế Nữ là làm được thôi!”
Lạc Nam nghe vậy giật mình, xem ra Mộng Chi Tiên cũng có ác chủ bài để lấy tu vi Vương giả miểu sát Địa Ma Tôn, không hổ là Đế Nữ của Đại Đế Cấp Thế Lực.
Nhìn thấy Lạc Nam và Mộng gia trò chuyện thân thiết, Chấp Pháp Săn Ma sắc mặt khó coi hừ nói:
“Mộng gia, các vị thân là Thiên Địa Hội… chẳng lẽ muốn nhúng tay vào việc làm của Săn Ma Điện hay sao?”
“Chấp Pháp Săn Ma lời ấy sai rồi!” Mộng Chi Tiên cười nhạt đáp:
“Bồng Lai Tiên Đảo chính là đối tác làm ăn của Thiên Địa Hội, Săn Ma Điện vô duyên vô cớ bắt đối tác làm ăn của Thiên Địa Hội, chúng ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn?”
“Hừ, Bồng Lai Tiên Đảo cấu kết Ma Tu, có hai cái Địa Tôn Giới làm chứng!” Chấp Pháp Săn Ma lên tiếng quát.
“Haha!” Mộng Dũng cười to một tiếng, gằn giọng:
“Săn Ma Điện hành động thật bá đạo, chỉ nghe lời nói từ một phía đã kết tội người khác sao?”
Nói xong, trên tay hắn xuất hiện một khối Lưu Ảnh Ngọc.
Cảnh tượng trong ảnh nhanh chóng xuất hiện.
Chỉ thấy Bồng Lai Tiên Đảo và hai cái Địa Tôn Giới đang đánh nhau, ba tên Địa Ma Tôn đột nhiên xuất hiện, sau đó là cảnh tượng Lạc Nam ngăn cản hai tên, diệt sát một tên, cuối cùng là Chấp Pháp Săn Ma xuất hiện cố chấp khăng khăng đổ tội cho Bồng Lai Tiên Đảo.
“Mộng gia chúng ta chứng kiến từ đầu đến cuối mọi chuyện, Bồng Lai Tiên Đảo chẳng những không cấu kết với Ma Tu, hơn nữa khi ba tên Ma Tu vừa xuất hiện, Lạc Yên của Bồng Lai Tiên Đảo lập tức đứng ra chứng minh lập trường, còn nói sẽ bắt Ma Tu giao nộp cho Săn Ma Điện, về tình về lý… Săn Ma Điện phải ban thưởng cho Lạc Yên vì lập công mới đúng!” Mộng Dũng trầm giọng nói.
“Không sai, về phần lời của hai cái Địa Tôn Giới chẳng hề đáng tin cậy, thứ nhất vì bọn hắn là kẻ thù của Bồng Lai Tiên Đảo, thứ hai vì ngay cả bọn hắn cũng chưa biết ba tên Địa Ma Tôn từ đâu ra!” Mộng Chi Tiên nhếch miệng.
“Cái này…”
Sắc mặt đám người Liệt gia biến sắc, bọn hắn không ngờ Mộng gia đã ẩn nấp từ sớm đến như vậy, thậm chí có khi còn đến sớm hơn Liệt gia bọn hắn.
Lạc Nam trong lòng cười nhạt, đây chính là lý do trong lúc chiến đấu hắn luôn mồm lên tiếng sẽ bắt giữ Ma Tu nộp cho Săn Ma Điện.
Xem đi, ta tuân thủ quy tắc của Săn Ma Điện các ngươi, còn lập đại công giết chết một tên… các ngươi lấy cớ gì bắt ta?
“Hừ, vậy tại sao mấy tên Ma Tu này lại luôn mồm nói cấu kết với Bồng Lai Tiên Đảo?” Chấp Pháp Săn Ma vẫn cố gắng kháng cự.
Hắn biết chuyện hôm nay đã có Thiên Địa Hội nhúng tay, nếu mình xử lý không tốt thì khối Lưu Ảnh Ngọc kia sẽ lan truyền khắp Tiên giới, hành vi cậy thế hiếp người của Săn Ma Điện phơi bày ra ánh sáng, danh tiếng tiếp tục bị ảnh hưởng nặng nề.
Dù sao tu sĩ không một ai là kẻ ngu, chỉ cần nhìn Lưu Ảnh Ngọc cũng biết Săn Ma Điện đang cố gắng quy tội cho Bồng Lai Tiên Đảo.
“Với ánh mắt của lão phu, mấy tên Địa Ma Tôn này thần trí cực kỳ không ổn định, giống như khôi lỗi vậy, chắc chắn là có người khống chế bọn chúng muốn mưu hại Bồng Lai Tiên Đảo!” Mộng Dũng cười nhạt nói tiếp:
“Nếu các vị không tin, lão phu có biện pháp chứng minh ngay tại chỗ!”
“Không cần!” Chấp Pháp Săn Ma biến sắc mặt, hắn biết bằng vào kinh nghiệm của Mộng Dũng dư sức kiếm tra ra mấy tên Ma Tôn này bị ép uống vào Ma Khôi Đan của Nhị Lang Đế Tử ban tặng.
“Vì sao không cần? Đây chẳng phải phương pháp chứng minh Bồng Lai Tiên Đảo có tội hay không sao? Chẳng lẽ Săn Ma Điện không muốn tìm ra sự thật?” Mộng Chi Tiên trừng mắt hỏi.
Liễu Tú Quyên vẫn yên lặng đứng một bên, đem tất cả tình cảnh đang diễn ra thu vào Lưu Ảnh Ngọc.
Chấp Pháp Săn Ma sắc mặt biến ảo, cùng Liệt gia đám người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng nói:
“Xem ra việc hôm nay thật sự có hiểu lầm, chúng ta sẽ mang hai tên Ma Tu này quay về thẩm vấn để tìm ra kẻ chủ mưu của vụ việc, Bồng Lai Tiên Đảo tạm thời vô tội!”
Hiển nhiên, Chấp Pháp Săn Ma biết nhiệm vụ lần này của mình lại phải thất bại, muốn đánh bài chuồn.
Nói xong, muốn mang theo đám người Liệt gia rời đi.
“Chấp Pháp Săn Ma khoan đã!” Lạc Nam bất chợt lên tiếng.
“Ngươi còn muốn gì?” Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt hiện lên một tia sát cơ.
“Ta biết người muốn vu oan hãm hại Bồng Lai Tiên Đảo là ai, cũng biết kẻ khống chế ba tên Ma Tu đó!” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Cái gì!?” Đám người trong lòng nhảy dựng.
“Ăn nói xấc xược!” Chấp Pháp Săn Ma giận dữ quát: “Ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy, làm sao ngươi có thể biết? Nếu nói sai Săn Ma Điện sẽ hỏi tội ngươi!”
Lạc Nam nhún nhún vai, bình tĩnh đáp:
“Tại hạ đã dám nói, đương nhiên có bằng chứng cụ thể!”
Nói xong, Lạc Nam trong lòng móc ra một khối Lưu Ảnh Ngọc khác, đưa cho Mộng Dũng nói:
“Mời tiền bối mở lên cho mọi người xem!”
Mộng Dũng gật đầu, ý niệm truyền vào.
Rất nhanh, cảnh tượng trên Lưu Ảnh Ngọc lại hiện ra…
Mà khi cảnh tượng này xuất hiện, toàn bộ Liệt gia biến sắc mặt, mặt cắt không còn chút máu.
Chỉ thấy bên trong là cuộc nói chuyện của hai người ở Hải Vực Tinh, một người trong đó chính là Phó gia chủ Liệt gia Liệt Tung Hoành, một người còn lại là Liệt gia Đại Trưởng Lão.
Nội dung của cuộc nói chuyện chính là ý muốn chiếm đoạt Dị Thuộc Tính của Bồng Lai Tiên Đảo và cả hai cái Địa Tôn Giới, còn muốn quay về xin chỉ thị của Gia Chủ.
Sắc mặt của toàn trường nhanh chóng biến đổi, dùng ánh mắt thương hại nhìn về phía Liệt gia.
“Lớn mật!” Mộng Dũng ngửa đầu lên trời gầm thét:
“Đường đường là một thành viên của Săn Ma Điện, lại dám phạm vào nguyên tắc, có ý đồ tính toán lên thế lực Tiên giới để cướp đoạt Dị Thuộc Tính, Liệt gia các ngươi giải thích thế nào đây?”
“Chúng ta… chúng ta…” Sắc mặt toàn thể người Liệt gia trở nên trắng nhợt, lắp ba lắp bắp không nói nên lời.
Bọn hắn muốn ngụy biện, nhưng Lưu Ảnh Ngọc là thứ không thể nào giả tạo được…
Liệt gia từ trên xuống dưới dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Lạc Nam, Liệt Tung Hoành cùng Liệt Đại Trưởng Lão càng là không thể nào hiểu nổi cuộc đối thoại của hai người ngày hôm đó vì sao bị phát hiện, còn thu vào Lưu Ảnh Ngọc.
“Liệt gia… các ngươi dám…” Chấp Pháp Săn Ma rít lên từng chữ qua kẻ răng, lời nói ẩn chứa sát cơ đến đỉnh điểm.
Hắn phẫn nộ, phẫn nộ đến cực hạn.
Phẫn nộ không phải vì Liệt gia bất chấp quy tắc mà mưu hại người khác, hắn phẫn nộ vì Liệt gia ngu xuẩn quá mức để lộ bằng chứng, các ngươi muốn hại ai về nhà bàn tính không được sao? Dám ngang nhiên nói chuyện giữa thanh thiên bạch nhật để bị quay lại, làm sao ngụy biện?
“Lưu Ảnh Ngọc này Thiên Địa Hội sẽ sao chép thành nhiều bảng, chờ cao tầng Săn Ma Điện cho Tiên giới một lời giải thích!” Mộng Dũng cầm khối Lưu Ảnh Ngọc cười lạnh nói.
Hắn cảm thấy chuyến đi của mình và Đế Nữ hôm nay không hề uổng phí, mọi thứ diễn ra đặc sắc vô cùng.
Lúc này, Liệt gia chủ Liệt Ứng Thiên đứng ra nói chuyện, sắc mặt đường hoàng:
“Liệt Tung Hoành và Đại Trưởng Lão lúc đầu vì tham lam muốn hại Bồng Lai Tiên Đảo, nhưng đó chỉ là suy tính mà thôi, không hề thực hiện bởi vì Bổn gia chủ không cho phép!”
Nghe Liệt Ứng Thiên nói vậy, Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt sáng lên, hạ xuống cơn giận trong lòng, cũng gật gù nói:
“Con người ai chẳng nhất thời tham lam, Liệt gia mặc dù có tội nhưng không nặng, đoạn ảnh từ Lưu Ảnh Ngọc vừa rồi chưa chứng minh được gì! Chuyện này đích thân lão phu sẽ báo với cao tầng Săn Ma Điện, các vị không cần bận tâm…”
Mộng Dũng cùng Mộng Chi Tiên nhíu mày, quả thật đoạn ảnh vừa rồi chỉ là cuộc nói chuyện, sự thật có diễn ra hay không còn chưa chứng minh được, rất khó để buộc tội Liệt gia thật sự mưu hại Bồng Lai Tiên Đảo.
Liệt gia cùng lắm bị Săn Ma Điện cảnh cáo một phen mà thôi.
“Ây ây, các vị đừng nóng vội!” Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Nếu chỉ với bấy nhiêu đó, ta đâu có dám mạnh miệng như vậy chứ.”
“Vẫn còn bằng chứng nữa sao?” Chúng nữ ánh mắt sáng lên.
“Đương nhiên!” Lạc Nam sắc mặt tự tin, nhìn sang Mộng Dũng đáp người nói:
“Mời chư vị theo ta!”
“Ngươi còn muốn làm gì? Chuyện của Săn Ma Điện không cần ngươi xía vào, lão phu lập tức mang Liệt gia đi!” Chấp Pháp Săn Ma rít lên, hắn sợ tiện tỳ này sẽ tiếp tục làm ra chuyện tổn hại đến Săn Ma Điện.
“Các vị muốn đi thì cứ đi tự nhiên, chỉ là sau ngày hôm nay có xảy ra cái gì cũng đừng trách ta không báo trước!” Lạc Nam cười lạnh, hiện tại hắn chỉ cần có Mộng gia ở lại, về phần Chấp Pháp Săn Ma đám người muốn đi thì đi, kết cục thê thảm bọn hắn đã không thể tránh khỏi.
“Khốn nạn, ngươi tốt nhất lấy ra được bằng chứng!” Chấp Pháp Săn Ma nhìn thật sâu Lạc Nam, trong lòng bắt đầu cảm thấy bất an.
Lạc Nam không nói, thả người bay đi…
“Chúng ta cũng đi!” Mộng Dũng cười ha ha, hứng thú bừng bừng… lâu rồi chưa có chuyện thú vị như vậy.
Liễu Tú Quyên nhìn thấy Dạ Ảnh Tinh, Lưu Quang Tinh đám người định bỏ trốn, thản nhiên nói:
“Các ngươi đừng mơ chạy trốn, chuyện này chưa làm sáng tỏ, Săn Ma Điện sẽ kết tội các ngươi vu khống người vô tội, làm lệch hướng điều tra!”
“Con mẹ nó!” Huyền Dạ Dũng, Lưu Vũ đám người sắc mặt tái mét, sớm biết như vậy bọn hắn đâu có nhúng tay vô chuyện lần này.
Lạc Nam mặc kệ bọn hắn, dẫn đầu bay đến một vùng không gian cách chiến trường vài trăm dặm.
“Không xong…” Trong lòng Chấp Pháp Săn Ma cùng Liệt gia cảm thấy bất an càng dữ dội, bởi vì đây chính là nơi bọn hắn vừa mới ẩn nấp.
Lạc Nam thản nhiên lấy ra một Tấm Kính trong suốt…
“Ồ?” Mộng Chi Tiên ồ lên, nàng nhận ra tấm kính này… chính là Chiếu Ảnh Kính mà Thiên Địa Hội đấu giá lần trước.
Lạc Nam cười tủm tỉm, đem Chiếu Ảnh Kính chiếu vào vùng không gian trước mắt.
Chỉ trong thoáng chốc, bên trong kính hiện ra cảnh tượng hoành tráng đến cực độ.
Chỉ thấy Chấp Pháp Săn Ma, Liệt gia đám người âm thầm ẩn núp, ba tên Ma Tôn hình dáng quen thuộc ở sau lưng Chấp Pháp Săn Ma.
Đây chẳng phải là ba tên Ma Tu đang chưa rõ do ai điều khiển hay sao?
Lời nói thâm độc của đám người bọn hắn từ đầu đến cuối cũng toàn bộ phát ra thanh âm, một chữ không lọt.
“Cái này…”
Chấp Pháp Săn Ma, Liệt gia đám người trợn tròn mắt.
Dạ Ảnh Tinh, Lưu Quang Tinh ánh mắt như gặp quỷ.
Mộng gia hai người biểu lộ hứng thú vô cùng.
Chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo sắc mặt phẫn nộ, thì ra Săn Ma Điện thâm độc đến như vậy, nếu không nhờ Lạc Nam nhanh trí ngăn cản ba tên Địa Ma Tôn, chỉ sợ các nàng thành công bị vu oan giá họa rồi.
Độc kế của Chấp Pháp Săn Ma cũng thành hiện thực.
Lạc Nam chỉ vào Chiếu Ảnh Kính, thanh âm cười tà như ác ma truyền vào tai đám người:
“Đây là Chiếu Ảnh Kính, ta đã đem nó vạch trần ra hung thủ khống chế ba tên Ma Tôn muốn mưu hại Bồng Lai Tiên Đảo…”
“Chính là Săn Ma Điện vừa ăn cướp vừa la làng! Không sai vào đâu được…”