Phần 259
Quả nhiên đúng như dự đoán, Lạc Nam đám người vừa đi không lâu, vài thân ảnh khác đã hàng lâm xuất hiện.
“Chuyện gì xảy ra? Hải Yêu Cung đâu?” Một nam tử trung niên sắc mặt nghi hoặc hỏi.
Nếu Lạc Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra nam tử trung niên này chính là Liệt Tung Hoành – phó gia chủ Liệt gia.
“Kỳ quái thật, nơi này trước đó do Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh đóng quân, bên trong có đến mười Tiên Tôn, hơn năm mươi Tiên Vương, vì sao hiện tại đã hóa thành phế tích?” Một vị trưởng lão khác của Liệt gia nhíu chặt lông mày.
Trước mắt bọn hắn lúc này là một vùng hải vực trống rỗng, vị trí Hải Yêu Cung vốn có đã hóa thành thung lũng đen kịch sâu vạn trượng, nhìn không thấy bất kỳ khí tức sinh mệnh nào.
“Chẳng lẽ đám người Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh rút lui rồi?” Liệt Tung Hoành đăm chiêu vuốt cằm.
“Khả năng rất thấp, bọn hắn trước đó sắp bại được Đảo Bồng Lai rồi, chỉ cần vài đợt tấn công nữa là hốt gọn một mẻ, làm sao đột nhiên lui binh?” Tên trưởng lão lắc đầu.
“Đáng chết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tổ chức tình báo làm ăn kiểu gì thế?” Liệt Tung Hoành giận dữ mắng.
“Cũng khó trách bọn hắn, Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh mỗi một hành tinh đều không kém gì Liệt gia chúng ta, nếu nhân viên tình báo tiếp cận quá gần căn cứ của bọn hắn để điều tra rất dễ gây mâu thuẫn!” Tên trưởng lão thành thật nói.
Tổ chức tình báo của bất kỳ gia tộc nào thuộc Săn Ma Điện cũng chỉ ưu tiên tìm kiếm và nghe ngóng tin tức về Ma mà thôi.
“Hừ, Bổn Tôn đương nhiên biết điều đó, nhưng toàn bộ Hải Yêu Cung biến mất chính là chuyện lớn, tại sao lại vô thanh vô tức đến như vậy?” Liệt Tung Hoành vẫn cảm thấy khó hiểu.
Tên trưởng lão cười khổ, ngay cả hắn cũng không biết a…
“Mẹ kiếp, Hải Vực Tinh này quá mức quỷ dị, đầu tiên là Tiên Đế xuất hiện, lúc này Hải Yêu Cung bí ẩn biến mất, đừng nói là ngay cả mười vị Tiên Tôn cũng chết!” Liệt Tung Hoành cắn răng.
“Mặc kệ thế nào, lần này Bồng Lai Tiên Đảo tạm thời thoát nạn, bất quá tin chắc không lâu nữa sẽ lại có đại chiến, Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh sẽ không từ bỏ ý đồ!” Trưởng lão nói.
“Nghe nói Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh có hai loại Thiên Địa Dị Vật?” Liệt Tung Hoành ánh mắt lấp lóe.
“Không sai, một Dị Quang và một Dị Ám, Bồng Lai Tiên Đảo cũng có không ít loại Dị Thuộc Tính!” Trưởng lão xác nhận, mấy chuyện này chẳng phải bí mật gì.
Liệt Tung Hoành ánh mắt lóe sáng, lẩm bẩm trong miệng:
“Nếu chúng ta xen vào đúng lúc, để hai bên bọn hắn chó cắn chó, sau đó lưỡng bại câu thương, toàn bộ Thiên Địa Dị Vật thuộc về chúng ta thì hay biết mấy!”
Trưởng lão nghe vậy đổ mồ hôi lạnh, thận trọng nói ra: “Việc này không phải chuyện nhỏ, lão phu nghĩ nên hỏi ý kiến gia chủ, xin thêm chỉ thị của bề trên!”
Danh tiếng của Săn Ma Điện đang cực xấu, vài lần gần đây hành động thất bại đã khiến bề trên bất mãn, lúc này mỗi nước cờ đều phải thật sự cẩn trọng.
Săn Ma Điện được thành lập để nhắm vào Ma giới mà không phải để mưu hại các thế lực thuộc Tiên giới, càng đừng nói có ý chiếm đoạt Thiên Địa Dị Vật của bọn họ.
Liệt Tung Hoành gật đầu nói: “Đi thôi!”
Hai người xé rách hư không, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Bọn hắn không hề chú ý là, ngay khi rời đi… Một con Quạ đen với đôi mắt đỏ ngầu tưởng chừng vô hại bay ở gần đó cũng chậm rãi hóa thành hư vô.
Nửa canh giờ sau, một thân ảnh xuất hiện tại đúng vị trí này, ánh mắt lạnh lẽo.
Không phải Lạc Nam thì là ai?
Chỉ thấy hắn nhếch miệng cười, từ trong người lấy ra một tấm gương trong suốt.
Chính là Chiếu Ảnh Kính.
Không dây dưa lòng vòng, Lạc Nam đem Chiếu Ảnh Kính chiếu rọi vào ngay vị trí Liệt Tung Hoành và tên trưởng lão vừa đứng.
Trong thoáng chốc, cảnh tượng hai người bí mật bàn tán đã hiện lên rõ mồn một, âm thanh cũng cực kỳ mượt mà sống động…
Lạc Nam ánh mắt rét lạnh, lại cẩn thận dùng Lưu Ảnh Ngọc đem mọi thứ bên trong Chiếu Ảnh Kính thu lại.
“Liệt gia… các ngươi ngoan ngoãn xem kịch thì cũng thôi, nếu dám nhúng cái chân chó vào… ha hả!”
Một tiếng cười nhạt ở trong gió phiêu tán, Lạc Nam xé rách hư không biến mất.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Bồng Lai Tiên Đảo…
“Đây là…”
Nhìn ánh mắt điềm tĩnh mà u oán của Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Nam cảm thấy sững sờ…
Trước mắt hắn lúc này, một thanh Trúc Kiếm rạn nứt nằm ở trên đất, vỏ Kiếm bên cạnh càng là hóa thành vài mảnh, thê thảm cực kỳ.
“Môn Kiếm Thuật mà ngươi cho Tiểu Tuyết cực kỳ khủng bố, ngay cả Trúc Kiếm là Tôn Cấp Pháp Bảo cũng không chịu nổi một lần thi triển!” Âu Dương Thương Lan nhìn Trúc Kiếm tấm tắt nói.
Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt vẫn lạnh nhạt tự nhiên, nhưng đôi mắt đã có chút ươn ướt.
Hiển nhiên Trúc Kiếm đã theo nàng rất nhiều năm, tình cảm đôi bên vô cùng thâm hậu, vậy mà lúc này hỏng mất rồi, làm sao không đau lòng?
“Đây nữa nè!” Đình Manh Manh hai tay nhỏ nhắn ôm đến một cái thùng, bên trong là một đống bột mịn y như vụn cát.
“Thứ gì thế?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Bột Kiếm, hì hì!”
Đình Manh Manh khả ái lè lưỡi: “Tiểu Tuyết gôm hết Kiếm trên Đảo để luyện Kiếm Thuật ngươi cho, mỗi lần thi triển là một thanh Kiếm đáng thương nát vụn!”
Lạc Nam khóe miệng co giật, Kiếm trên Bồng Lai Tiên Đảo kém nhất cũng là Ngọc Cấp nha, Vương Cấp cũng chẳng phải số ít.
Toàn bộ nát vụn thành đống cát này? Tiểu nha đầu Manh Manh còn rảnh rỗi đến mức thu gom chúng lại.
“Tam Đảo Chủ yên tâm, ta chắc chắn sẽ nghĩ cách khôi phục Trúc Kiếm cho ngươi!” Lạc Nam nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết chân thành an ủi, cũng không nhịn được thắc mắc:
“Kiếm Thuật kia rốt cuộc là thứ gì? Lại khủng bố đến như vậy?”
Sau khi đạt được Kiếm Thuật từ tay Tiêu Dao Tiên Đế, vì nó là truyền thừa dạng Ngọc Bội nên Lạc Nam cũng chưa tìm hiểu, hắn đem cho Độc Cô Ngạo Tuyết tu luyện.
Bởi vì ngoại trừ Độc Cô Cửu Kiếm, thủ đoạn công kích của nàng gần như không có…
Nào ngờ ngay cả Trúc Kiếm cũng rạn nứt khi thi triển, mà mấy thanh Kiếm cấp thấp lại tiêu tùng.
Kiếm Thuật này cũng quá phá của nha.
Độc Cô Ngạo Tuyết lẳng lặng nhìn Lạc Nam một hồi, nhớ đến hắn đã là Tiên Vương, lúc này nhếch lên môi đỏ trong trẻo nói:
“Muốn biết là Kiếm Thuật gì, ngươi tự mình đến thử a!”
Nói xong, một thanh Kiếm khác điềm tĩnh nằm trong vỏ đã xuất hiện trên tay, ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Lạc Nam trong lòng ngứa ngáy, sớm đã ngưỡng mộ Kiếm Thuật của Độc Cô Ngạo Tuyết, lần này nàng lại chủ động muốn thử sức, hắn cũng chẳng ngại.
Huống hồ nàng đã biết hắn là nam nhân, như vậy mình cũng phải chứng minh bản lĩnh một chút.
“Mời!”
Lạc Nam khí thế kéo căng, không chút nào xem thường, thậm chí đã mở ra Nhìn Xuyên Yếu Điểm, chấp nhận thử thách.
Độc Cô Ngạo Tuyết trong mắt lúc này chỉ còn thân ảnh Lạc Nam, kiếm khí chậm rãi điều động, tay trái cầm vỏ kiếm, tay phải nhẹ nhàng đặt lên chuôi kiếm…
“Ra ngoài!” Âu Dương Thương Lan cất giọng cười mắng:
“Đi ra biển, đừng ở trên Đảo phá hoại!”
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Ngoài hải dương mênh mông rộng lớn…
Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết lơ lửng giữa không trung, y phục không gió tự bay, bốn mắt nghiêm túc nhìn nhau, chiến ý đã dần kích phát…
Xung quanh hai người, Đình Manh Manh sắc mặt hứng thú ngồi ăn bắp rang, dẫn đầu một đám nữ nhân ở bên cạnh quan sát…
Bồng Lai Ngũ Tiên, Vô Ảnh, Ỷ Vân mấy nữ đều có mặt, đương nhiên không thể thiếu hai vị ngự tỷ Âu Dương Thương Lan cùng Thục Phi.
Mấy nữ đệ tử đã đột phá Tiên Vương cũng bừng bừng xem náo nhiệt, phần chưa đột phá đã sớm tiến vào mật thất bế quan, cố gắng đẩy nhanh tiến độ, không muốn tiếp tục làm gánh nặng cho mọi người.
“Các tỷ nghĩ Tiểu Yên sẽ dùng thủ đoạn gì chống lại một chiêu của Tam Đảo Chủ?” Đạm Đài Uyển vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền, nhìn sang tứ nữ trong Bồng Lai Ngũ Tiên hỏi.
“Chắc là Mộc Thần Tướng!” Hoàng Y Thiền kiến nghị nói.
“Hồn Địa thì sao? Né tránh được không?” Mộ Sắc Vy có chút suy tư.
“Đừng quên Tiểu Yên có thủ đoạn trở nên bất khả xâm phạm trong một thời gian!” Kiều Tố Tố lên tiếng.
“Muội cảm thấy… Tiểu Yên có thể dùng thủ đoạn công kích để chống lại đấy!” Vân Tu Hoa giọng điệu khá tự tin nói ra.
Nhất thời, ánh mắt một đám nữ nhân tập trung về phía nàng, mang theo như cười như không, tràn đầy ý vị khó hiểu.
“Các người… các người sao nhìn ta như vậy? Kỳ quá đi!” Vân Tu Hoa đỏ cả mặt, không dám đối diện ánh mắt chúng nữ.
“Khanh khách!” Đám nữ nhân che miệng cười khúc khích, Thiên Vô Ảnh đồng tình với Vân Tu Hoa tán thán nói:
“Tiểu Yên đã sớm muốn được tỷ thí với Tam Đảo Chủ, lúc này đã đột phá Tiên Vương, chắc là sòng phẳng đối chiến, công đối công… sẽ không dùng thủ đoạn phòng ngự!”
“Vậy sao…” Chúng nữ bĩu môi nói một tiếng, trong lòng âm thầm nghĩ quả nhiên là người cùng chung giường gối a, quá mức hiểu nhau.
Ở một bên khác, Thục Phi cũng hơi tò mò nhìn Âu Dương Thương Lan:
“Kiếm thuật của Ngạo Tuyết lợi hại lắm sao?”
“Rất lợi hại!” Âu Dương Thương Lan gật đầu xác nhận, ánh mắt trở nên ngưng trọng:
“Khi Tiểu Tuyết dùng Trúc Kiếm thi triển, xém chút nữa có thể chấn nát Thương Vực của ta!”
“Làm sao có thể?” Thục Phi hoảng hốt che miệng.
Hơn ai hết, nàng hiểu Thương Vực của Âu Dương Thương Lan ngưng thực và khủng bố đến mức nào, thậm chí ngay cả khi nàng tu thành Nhất Khí Hóa Tam Thanh… nếu tiến vào trong Thương Vực chưa chắc giành được thắng lợi.
Vậy mà Độc Cô Ngạo Tuyết hiện tại chỉ mới Bán Tôn, đã bằng Kiếm Thuật này xém chút chấn nát Thương Vực?
“Kiếm Vực của Tiểu Tuyết tiến bộ rất kinh khủng, sau các trận chiến… Kiếm Vực của muội ấy đã ngưng thực hơn rất nhiều, một khi đột phá Tiên Tôn sẽ chẳng kém gì Thương Vực của ta!” Âu Dương Thương Lan nghiêm túc đưa ra đánh giá.
“Xem ra những ngày qua chèo chống trước đám Dạ Ảnh Tinh với Lưu Quang Tinh mặc dù khó khăn vất vả, nhưng cũng ép tiềm năng của các ngươi đạt đến độ cao mới!” Thục Phi cười nói.
Khi Lạc Nam và nàng vẫn còn ở Kiêu Hoành Giới, trước sức ép đến từ kẻ địch hùng mạnh, toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo đã bùng nổ chiến lực hơn cả trăm phần trăm để chống lại, nhờ đó mà tiến bộ của các nàng có thể coi là cực lớn.
“Để bảo toàn tính mạng cho mỗi một thành viên, quả thật không hề dễ dàng!” Âu Dương Thương Lan thản nhiên thừa nhận.
Với tính cách kiêu ngạo của nàng, nếu khi đó không lâm vào đường cùng, cũng chẳng chủ động đến Mật Thất để tìm Lạc Nam cùng Thục Phi viện trợ.
“Ta rất háo hức muốn xem, các ngươi tiến bộ đến mức nào!” Thục Phi liếm nhẹ môi mọng.
“Chúng ta cũng thế!” Âu Dương Thương Lan ánh mắt sáng rực lập lòe chiến ý nhìn Thục Phi.
Từ khi cùng Lạc Nam trở về, Thục Phi đã đột phá Đại Tôn… tu vi cao hơn nàng một bậc, nhưng mà đó chưa phải là thứ Âu Dương Thương Lan chờ đợi, nàng cảm giác được rằng, Thục Phi đang ẩn giấu một lá bài tẩy nào đó vẫn chưa hề bung ra.
Điều này khiến Âu Dương Thương Lan háo hức vô cùng.
“Đợi chúng ta tiến đánh hai cái Địa Tiên Giới, ngươi sẽ được chứng kiến!” Thục Phi nhún vai nói.
Âu Dương Thương Lan gật đầu, tập trung tinh thần… chăm chú nhìn ra hai thân ảnh ngoài kia.