Phần 246
Trải qua viễn cảnh đau đớn mà cả đời tưởng chừng không thể tiếp xúc, tâm cảnh và linh hồn của Lạc Nam đã được rèn luyện một cách rắn rỏi, chính thức bước sang một trang hoàn toàn mới.
Luân Hồi Tửu rèn luyện, thúc đẩy Linh Hồn…
Ôn Hồn Liên hưng phấn xoay tròn, Hồn Lực của Lạc Nam lấy một tốc độ cực kỳ nhanh chóng đề thăng…
Từ Ngọc Hồn Hậu Kỳ, chính thức bước vào Hồn Vương Sơ Kỳ, một hơi vượt qua một cái tiểu cảnh giới và một đại cảnh giới, sau đó mới dừng lại.
Đừng hiểu lầm, Lạc Nam lần này đột phá là do Linh Hồn đã thăng hoa và lột xác nhờ vào Luân Hồi Tửu rèn giũa và những trải nghiệm chưa từng có trong huyễn cảnh, không phải do hắn hấp thu tàn hồn của các cường giả bị chết trong huyễn cảnh mà thăng tiến.
Bởi đơn giản huyễn cảnh không hề tồn tại, những linh hồn được hắn dùng Đoạt Hồn hấp thụ không hề có thật, đương nhiên thân thể Lạc Nam cũng chẳng được rèn luyện do đám Thiên Kiếp khủng bố kia.
Cơ thể của hắn vẫn còn tại Tiêu Dao Cung, vẫn dậm chân tại chỗ ở mức Ngọc Thể Sơ Kỳ.
Bất quá mặc dù như vậy, thì một chén Luân Hồi Tửu đã khiến Lạc Nam thu được quá nhiều lợi ít rồi.
Bản thân tu luyện Cấm Kỵ, Lạc Nam vốn dĩ không cần củng cố Tâm Cảnh như những người khác, bất quá Tâm Cảnh vững chắc cũng là vạn lợi không có một hại, lúc này đây… tinh thần của hắn minh mẫn như chưa từng có, rất nhiều chuyện cũng suy nghĩ thông suốt.
“Tiểu tử đa tạ Tiền Bối thành toàn!”
Hít sâu một hơi, Lạc Nam chậm rãi hướng Tiêu Dao Tiên Đế hành lễ.
Lạc Nam thầm nghĩ, một chén Luân Hồi Tửu kia đặt ở trong Đấu Giá Hội cũng sẽ có cái giá trên trời, mình được vinh hạnh uống vào miễn phí… có thể thấy lòng dạ rộng rãi của Tiêu Dao Tiên Đế.
“Không ngờ lại tiến bộ về mặt Linh Hồn, quả nhiên là thu hoạch khác biệt!” Tiêu Dao Tiên Đế gật gù đánh giá Lạc Nam.
So với hắn, thì Mộng Chi Tiên và Tử Yên lại đột phá về Tu Vi Tiên Tu do tâm cảnh vững vàng tăng mạnh.
Mà Lạc Nam mặc dù cũng được củng cố tâm cảnh, nhưng Linh Hồn lại lột xác thăng hoa.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, cách thức hắn tu luyện khác biệt với hai nữ, làm sao có thể thăng tiến tu vi theo lẽ thường như các nàng.
Bằng không với sự đề thăng tâm cảnh như hiện tại, không nhảy vọt lên ít nhất là Địa Vương mới là chuyện lạ.
“Được rồi, Luân Hồi Tửu này chỉ là lão phu hiếu khách mời các ngươi, phần thưởng ngươi hóa giải Vạn Vạn Kết vẫn còn, tùy ý đi quanh Tiêu Dao Cung lựa chọn đi!” Tiêu Dao Tiên Đế nhìn Lạc Nam thản nhiên nói.
Lạc Nam nghe vậy không chút do dự lên tiếng: “Tiểu tử không muốn vật phẩm, chỉ muốn hỏi thăm tiền bối một tin tức!”
“Ồ?” Tiêu Dao Tiên Đế hơi ngoài ý muốn, ngay cả Hắc Trư, Mộng Chi Tiên với Tử Yên cũng kinh ngạc nhìn Lạc Nam.
Phải biết đồ vật cất giữ trong Tiêu Dao Cung toàn là hàng khủng, một vật đủ để thay đổi vận mệnh của một con người, thậm chí Lạc Nam có thể chọn Luân Hồi Tửu của Tiêu Dao Tiên Đế.
Nhưng hắn lại từ bỏ cơ hội lựa chọn vật phẩm, lại chỉ muốn một tin tức… rốt cuộc là tin tức quan trọng gì?
“Được rồi, thành giao!” Tiêu Dao Tiên Đế gật đầu nói: “Bất quá lão phu chỉ có thể cung cấp tin tức trong khả năng của mình, nếu chuyện gì ta không biết… thì ngươi chỉ có thể lựa chọn vật phẩm!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, do dự nhìn Hắc Trư mấy người một chút, cuối cùng quyết định truyền âm riêng tư cho một mình Tiêu Dao Tiên Đế:
“Tiểu tử muốn hỏi chính là, tin tức về Tuế Nguyệt Cung, hay nói đúng hơn là tin tức về đám nữ nhân được Tuế Nguyệt Nữ Đế mang về lần trước!”
Ánh mắt Tiêu Dao Tiên Đế co rụt lại, ngưng trọng hỏi: “Ý ngươi là đám nữ nhân sở hữu huyết Mạch khiến Tuế Nguyệt Nữ Đế xung đột cùng các Đại Tộc?”
“Không sai!” Lạc Nam trong lòng mừng rỡ, xem ra Tiêu Dao Tiên Đế thật sự có tin tức.
Tiêu Dao Tiên Đế thấy Lạc Nam xác nhận, ánh mắt trở nên có chút ý vị thâm trường, lại nhớ về nội dung xấp tranh vẽ của hắn trước đó… trong lòng có chút suy luận lớn mật.
Bất quá vẫn không dám xác định, chuyện này quá hoang đường, Tiêu Dao Tiên Đế lắc đầu không tiếp tục suy nghĩ.
“Hừ, thần thần bí bí thật đáng ghét!” Hắc Trư bĩu môi bất mãn, nhìn Lạc Nam với Tiêu Dao Tiên Đế không công khai trao đổi khiến nó cực kỳ ngứa ngáy trong bụng.
Lạc Nam không thèm để ý Hắc Trư, chỉ nghe Tiêu Dao Tiên Đế hồi đáp:
“Liên quan đến Tuế Nguyệt Nữ Đế, dù là lão phu cũng không đủ tư cách biết quá nhiều…”
“Tuy nhiên có thể nói cho ngươi, Tuế Nguyệt Cung hiện tại tọa lạc ở trung tâm vũ trụ, xung quanh là những thế giới hùng mạnh bậc nhất Đại Tiên Giới…”
“Mà lão phu cũng không biết rõ toàn bộ tin tức về mấy nữ nhân ngươi muốn hỏi, chỉ là lần trước đi ngang Bạch Hổ Tộc và Thủy Kỳ Lân Tộc, tình cờ trông thấy hai nữ nhân thuộc Tuế Nguyệt Cung tiến hành khiêu chiến thiên tài của hai đại tộc này!”
Lạc Nam nghe vậy toàn thân chấn động, gấp gáp hỏi: “Tiền bối có biết tên của các nàng?”
Tiêu Dao Tiên Đế thoáng suy tư, lúc đó hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua mà không để ý lắm, bất quá nghe cách xưng hô, cuối cùng chậm rãi nói ra:
“Nữ nhân khiêu chiến thiên tài Bạch Hổ Tộc gọi là Nam Cung Uyển Dung, mà nữ nhân khiêu chiến Thủy Kỳ Lân gọi là Thủy Nương Khanh!”
“Thật là các nàng!” Lạc Nam trong lòng đại hỷ, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
Nam Cung Uyển Dung sở hữu huyết mạch Kim Sát Bạch Hổ, mà Thủy Nương Khanh sở hữu huyết mạch Thủy Kỳ Lân.
Bất quá, vì sao các nàng lại đứng ra tuyên chiến thiên tài của hai chủng tộc?
Lạc Nam âm thầm suy tư, xem ra Tuế Nguyệt Nữ Đế đã có phương hướng bồi dưỡng cho mỗi người chúng nữ.
Nếu không có Tuế Nguyệt Nữ Đế đứng sau lưng bảo kê, chúng nữ dù có lá gan cũng không dám ngang nhiên tìm đến tận nhà khiêu chiến thiên tài của người ta như vậy, nếu khiêu chiến thất bại thì cũng thôi, còn một khi chiến thắng chẳng khác nào trực tiếp đắc tội với một quần thể.
Cũng may người đứng đầu của các Tộc này bị Tuế Nguyệt Nữ Đế giam cầm mười năm, xem như một loại chấn nhiếp rất có hiệu lực.
Chúng nữ và tiểu Kỳ Nam có nàng chống lưng, ở Đại Tiên Giới cũng chẳng ai dám khi dễ.
Nghĩ đến đây Lạc Nam chính thức yên tâm, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc thả xuống.
Các nàng đã có thực lực khiêu chiến thiên tài đại tộc, thực lực chắc hẳn đã tiến bộ vượt bậc rồi, nói không chừng đã đem Huyết Mạch toàn bộ luyện hóa sạch sẽ.
“Ta cũng sẽ không thua!” Lạc Nam nhếch miệng.
Tin tức mà Tiêu Dao Tiên Đế cung cấp đối với riêng Lạc Nam thật sự đáng giá, so với bất kỳ bảo vật nào trên đời đều đáng giá hơn.
“Xin hỏi Tiền Bối, Trung Tâm Vũ Trụ là ở nơi nào?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.
“Ngươi ngay cả cái này cũng không biết?” Tiêu Dao Tiên Đế ánh mắt cổ quái.
Lạc Nam xấu hổ vuốt vuốt mũi, hắn thật sự không biết…
Tiêu Dao Tiên Đế chịu thua lắc đầu, cười mắng: “Vũ Trụ mặc dù có vô số thế lực và vô số thế giới, nhưng nếu chính thức phân chia một cách dễ hiểu, chỉ cần biết chia thành Ma giới và Tiên giới là được… mà Trung Tâm vũ trụ, chính là nơi nằm giữa Tiên giới và Ma giới!”
Lạc Nam giật mình, nói vậy Tuế Nguyệt Cung nằm ở vị trí trung tâm không chỉ đối mặt với Tiên giới, mà còn phải đối mặt cả Ma giới.
“Cũng tốt, nói vậy U Cơ cũng có hoàn cảnh rèn luyện!” Lạc Nam âm thầm gật đầu.
“Lão phu chỉ biết có bấy nhiêu đó, Tuế Nguyệt Nữ Đế mạnh hơn ta nhiều lắm, mà nàng ấy từ trước đến giờ độc lai độc vãng, bằng hữu đếm được trên đầu ngón tay, ta lại không nằm trong số đó!” Tiêu Dao Tiên Đế cười khổ nói ra.
“Đã đầy đủ, tiểu tử chân thành cảm tạ!” Lạc Nam một lần nữa chắp tay.
Lần này lên Tiêu Dao Cung, hắn chẳng những Hồn Tu đại tiến, còn biết được đôi chút về vị trí của Tuế Nguyệt Cung và tung tích mấy nữ, như vậy đã quá mãn nguyện rồi.
Hài lòng ngồi xuống, bất chợt Lạc Nam bị hai kiện đồ vật thu hút.
Chỉ thấy hai pho tượng đất một Ngựa một Dê đứng trên mặt bàn, ánh mắt Lạc Nam lấp lỏe hỏi:
“Đây là…”
“Ột ột, đồ chơi nhỏ mà thôi, ngươi không cần quan tâm!”
Lấy một tốc độ khủng bố, Hắc Trư nhanh chóng đem Dê và Ngựa thu hồi mất dạng, không cho Lạc Nam nhìn thêm một chút, ra vẻ vô cùng thần bí.
Lạc Nam cảm thấy kinh dị, nhìn biểu hiện của con Heo, mấy pho tượng này cực kỳ không đơn giản nha.
Nhớ lại con Hổ của mình, Lạc Nam nhìn Hắc Trư hỏi:
“Hai pho tượng đó có công dụng gì? Nói cho ta với được không?”
“Ột ột, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng có tượng?” Đến lượt con Heo ánh mắt đỏ lên, bộ dạng hận không thể ăn tươi nuốt sống Lạc Nam.
Lạc Nam bị bộ dạng của con hàng này làm cho rùng mình, lắc đầu bình thản nói: “Nếu ta có sẽ tự mình nghiên cứu, còn cần hỏi ngươi sao?”
Hắn mới không ngốc, con Heo này thần thần bí bí như vậy nói rõ mấy pho tượng là đồ tốt, có khùng mới giao ra.
“Ột ột, dù có ngươi cũng không biết bí mật của chúng!” Con Heo lầu bầu trong miệng một mình, ánh mắt lại khinh bỉ nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam lười để ý con hàng này… hắn hướng mắt sang hai vị giai nhân, hướng Tử Yên cười hỏi:
“Tử Yên cô nương, lần trước thật sự cảm tạ!”
Tử Yên nhẹ gật đầu, ánh mắt màu tím nhìn Lạc Nam hé miệng: “Khoảng cách Hải Vực Tinh đến Kiêu Hoành Giới vô cùng xa xôi, Ngũ Long Đế Cung của công tử rất tốt!”
Hiển nhiên lần trước Lạc Nam được nàng thả xuống ở Hải Vực Tinh, mà hiện tại hắn đã có mặt ở nơi này, khoảng cách rất xa, Tử Yên cho rằng Lạc Nam di chuyển bằng Ngũ Long Đế Cung mới nhanh chóng như vậy.
Hơn nữa tên này có xa giá như Ngũ Long Đế Cung còn đi ké Pháp Bảo của nàng, thật sự khó hiểu…
“Hải Vực Tinh?” Mộng Chi Tiên âm thầm giật mình, danh tự thật sự quen thuộc nha… nàng cũng vừa từ nơi này trở về không lâu đấy.
Ánh mắt xinh đẹp nhất thời chăm chú nhìn về Lạc Nam, như muốn xem thấu nội tâm hắn.
“E hèm!” Lạc Nam ho khan một tiếng, giải thích nói ra:
“Tại hạ có một vị muội muội bái nhập môn hạ Bồng Lai Tiên Đảo ở Hải Vực Tinh, lần trước tại hạ là đến thăm nó!”
“Ra là vậy…” Tử Yên nhẹ gật đầu, cũng không thắc mắc gì thêm.
Thái độ lạnh nhạt của nàng khiến Lạc Nam nhớ đến Tô Nhan, các nàng cũng giống tiên tử không nhiễm khói lửa bụi trần, tâm cảnh như mặt giếng cổ, rất khó tạo nên gợn sóng.
“Không biết muội muội của Lạc Nam công tử là?” Mộng Chi Tiên có chút hứng thú.
“Lạc Yên!” Lạc Nam không chút do dự đáp.
“Lạc Yên sao…” Mộng Chi Tiên lẩm bẩm, quyết định phải chú ý cái tên này.
Như nghĩ đến điều gì, Mộng Chi Tiên lại hỏi: “Lần trước nhìn thấy Lạc công tử sử dụng Lượng Thiên Vân Phong, chẳng biết ngươi từ đâu có được?”
Lạc Nam trong lòng nhảy lên một cái, ngoài mặt không đổi sắc đáp: “Sư phụ ban tặng, Ngũ Long Đế Cung cũng là gần nhất cũng là hắn mới cho ta!”
Hắn giải thích như vậy cực kỳ khôn ngoan, vì lần trước ở Hải Vực Tinh đã giả dạng Tiên Đế hù dọa mấy người Liệt gia trước cửa Thiên Địa Hội, chuyện như vậy chắc chắn không giấu được Mộng Chi Tiên.
Chi bằng tự mình trở thành sư phụ của mình, chính mình trở thành muội muội của mình…
Vị Tiên Đế xuất hiện chấn nhiếp Liệt gia chính là sư phụ, Lạc Yên muội muội ở Hải Vực Tinh biểu hiện xuất chúng nổi bật, ca ca ở Kiêu Hoành Giới lại vang danh một phen.
Cũng giải thích với Tử Yên vì sao lần trước phải đi ké Pháp Bảo của nàng mà không dùng đến Ngũ Long Đế Cung.
Bản thân Lạc Nam biết trong chuyện này mình có không ít sơ hở, bất quá hắn cũng không có ý muốn che giấu đến cùng, đợi đến khi nào có kẻ điều tra ra chân tướng, thì hắn cũng tranh thủ thêm được một khoảng thời gian gia tăng thực lực nữa rồi.
Quả nhiên, Mộng Chi Tiên vẫn chưa đơn giản bỏ qua hỏi: “Không biết Chi Tiên có được vinh hạnh nhận biết tôn tính của gia sư?”
Lạc Nam trong lòng buồn cười, hắn đã sớm lường trước vấn đề này, giả vờ tiếc nuối nói ra:
“Thật sự xin lỗi, sư phụ của tại hạ không thích tiết lộ danh tính…”
“Vậy sao, là Chi Tiên đường đột rồi!” Mộng Chi Tiên than thở một tiếng.
Ở trong lòng nàng đã có kết luận, người ở sau lưng giao dịch Cửu Diệp Liên Hoa với mình chính là sư phụ của Lạc Nam.
Chẳng trách người đó có được kỳ vật như Cửu Diệp Liên Hoa, chẳng trách cũng có được nhiều loại Huyết Mạch quý giá như vậy…
Một vị Tiên Đế lợi hại, sở hữu nhiều đồ tốt cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Lạc Nam có bối cảnh lớn a…
Nghĩ đến đây, Mộng Chi Tiên hướng Lạc Nam chân thành nói ra: “Nhờ ơn của gia sư mà Lão Tổ nhà ta có thể hồi sinh, nếu có cơ hội… Chi Tiên mạn phép được mời công tử và gia sư đến nhà làm khách!”
“Đa tạ hảo ý của Mộng tiểu thư, có dịp ta nhất định sẽ đến!” Lạc Nam mỉm cười đáp cho có lệ.
Nói đùa sao? Ở Mộng gia có hai tôn Tiên Đế, đến đó lộ ra sơ hở thì sao?
Tin tức của chúng nữ đã từ chỗ Tiêu Dao Tiên Đế đạt được, hắn cũng lười đến Mộng gia.
Ở bên cạnh, Tiêu Dao Tiên Đế nghe thấy Lạc Nam đã có sư phụ cũng không ngoài dự đoán, một thiếu niên kinh khủng như hắn nếu tự học thành tài mới là kỳ tích.
“Ột ột, tiểu tử… nhìn ngươi có quả cầu chết tiệt kia, Trư gia cho ngươi thứ này!” Hắc Trư ngửa đầu uống một ngụm Luân Hồi Tửu, lại ném cho Lạc Nam một khối Ngọc Bội.
Quả cầu chết tiệt mà nó nói chính là Phong Yêu Cầu.
“Đây là…” Lạc Nam nhận lấy Ngọc Bội, hỏi thăm.
“Bên trong lưu trữ vị trí tìm đến một con Tinh Không Thú biến dị, cực kỳ không tệ… quả cầu chết tiệt kia của ngươi có thể bắt nó!” Hắc Trư cười hắc hắc nói ra.
“Tinh Không Thú biến dị? Cực kỳ hiếm hoi a…” Mộng Chi Tiên trong mắt lóe lên dị sắc.
Tử Yên gật đầu xác nhận.
“Hàng tốt đó tiểu tử!” Tiêu Dao Tiên Đế cũng vuốt cằm.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hắn vẫn đang thiếu một Tọa Kỵ kể từ lúc Tiểu Sư rời đi…
Tinh Không Thú là loại không thể biến thành dạng thành nhân loại, có thể ngao du tinh không một cách trơn tru đơn giản, hơn nữa đây còn là chủng biến dị… sẽ sở hữu thêm năng lực khác.
Tầm mắt của Hắc Trư, Tử Yên, Mộng Chi Tiên và Tiêu Dao Tiên Đế đều là cực cao.
Mấy người đã xác định Tinh Không Thú biến dị là hàng tốt, như vậy không thể sai được…
Nghĩ đến đây, Lạc Nam không chút do dự, dứt khoát lấy ra Pho Tượng con Hổ của mình ném cho Hắc Trư.
Như đã nói… người có ân với ta một, ta trả lại gấp nhiều lần.
Hắc Trư thích pho tượng, như vậy cho nó là được, đây là cách làm người của Lạc Nam.
Nào ngờ Hắc Trư ánh mắt trợn tròn kịch liệt, sau đó thân thể mập mạp của nó lao vụt đến đè bẹp Lạc Nam, nghiến răng nghiến lợi:
“Tên chết bầm, sau lúc nãy ngươi nói không có?”