Phần 227
“Bọn hắn chắc chắn thành công!”
Nhìn sáu thân ảnh bên trên bầu trời, Khảo Gia Nhị Lão đứng trên tường thành vuốt râu, mang theo khích lệ nói.
Mặc dù cũng đã đạt đến Chân Tiên, nhưng hai người đã không còn khao khát và ước mơ chinh phục thiên địa như thời niên thiếu.
Trái lại, nguyện vọng của Khảo gia nhị lão lúc này chính là yên lặng thủ hộ Việt Long Tinh, sẵn sàng nghênh đón bất kỳ kẻ địch ngoại lai nào xâm nhập, bảo trì khối tịnh thổ do Lạc Nam tạo ra này.
“Sân khấu rộng lớn ngoài kia là của người trẻ tuổi, chúng ta sẽ là hậu phương vững chắc của bọn hắn!” Thái Linh Lão Nhân hiền từ nói, sau lưng nàng là toàn bộ Thánh Linh Học Phủ từ trên xuống dưới.
Huyền Sa Lão Nhân, Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái lão gia tử, Thủy Sương Hoa, Hoa Minh, Lão Hoàng Đế của Băng Huyền Đế Quốc, Liễu gia một đám trưởng lão tán thành gật đầu.
“Hy vọng bọn hắn có thể thay mặt chúng ta gửi lời chúc sức khỏe đến chủ nhân!” Lê Văn Luyện, Hỏa Sơn hai ông cháu, Nam Cung Ngọc đám người ánh mắt ao ước.
“Yên tâm đi, với thực lực của bọn hắn… phi thăng không thành vấn đề!” Thiên Cơ Điện Chủ làm ra phỏng đoán, trong lòng trở nên quyết tâm.
Hắn cũng muốn phi thăng, chỉ là còn chưa đủ thực lực…
Ngưu Ngũ Bá, Ngưu Thiên Ám dù không nói gì, nhưng nhìn chiến ý trong mắt cũng đủ hiểu khát khao Phi Thăng lắm rồi.
Không tiếp tục nhiều lời, một đám cao tầng Việt Long Tinh ánh mắt nhìn chăm chú sáu thân ảnh trên trời cao, hòa cùng biển người chúc phúc cho bọn hắn.
“Phi thăng thành công… chúng ta sẽ là Cực Tiên!” Giữa thiên không, Thiên Vạn Bảo trầm giọng nói ra.
“Haha, thật là tò mò… thiên kiêu của Tiên giới sẽ mạnh mẽ đến mức nào!” Băng Dũng ánh mắt nóng rực nói.
“Hừ, cùng lắm quái thai như tỷ phu là cùng chứ gì!” Thủy Mặc cười ha hả.
“Sai rồi… xét về độ yêu nghiệt, không ai có thể sánh bằng công tử!” Trần Giang bình tĩnh phủ nhận.
“Bắt đầu đi!” Côn Hoàng nghiêm túc mở miệng.
Sáu người cùng lúc gật đầu, cùng lúc luyện hóa phần còn lại của Huyết Mạch trong cơ thể…
Rất nhanh, khí thế của bọn hắn cấp tốc kéo căng…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bên trên bầu trời, vô tận mây đen cấp tốc kéo về, phô thiên cái địa bao phủ toàn bộ Bình An Thánh Thành.
Tiếng sấm vang vọng thiên không, từng thanh Lôi Kiếp thấp thoáng bóng dáng, chực chờ có thể đánh xuống bất kỳ lúc nào.
Uy thế khủng bố đến cực điểm, Thiên Kiếp chưa giáng, không gian đã xuất hiện vô số vết rạn…
Một khi tu sĩ đạt đến đẳng cấp vượt qua giới hạn của thế giới, bọn hắn sẽ phải đối mặt với Độ Kiếp Phi Thăng.
Việt Long Tinh hiện tại tu vi tối cao chỉ là Chân Tiên Viên Mãn, sáu người sắp đột phá Cực Tiên, Phi Thăng là điều chắc chắn.
ĐOÀNG ĐOÀNG…
Lôi Kiếp chuẩn bị đánh xuống, vì một lần là sáu người Độ Kiếp… uy thế trực tiếp gia tăng gấp nhiều lần.
Việt Long Tinh muốn tống cổ sáu tên này khỏi thế giới của mình ngay lập tức, để bọn hắn ở lại làm sao đủ Linh Khí và Tiên Khí để bọn hắn hấp?
“Bắt đầu rồi!”
Toàn trường nín thở, vô số sinh linh ngay cả thở mạnh cũng không dám…
Mây đen kéo đến bao phủ cả một vùng trời, Lôi quang sáng lạn…
“Xuống đây đi! Chúng ta phi thăng…” Thủy Mặc ngửa đầu gào thét.
“Thời khắc lịch sử đã đến hahaha!” Vương Ưng cất tiếng cười vang.
BỤP BỤP BỤP BỤP…
Chỉ là nụ cười của hắn chưa kịp dứt, hàng loạt âm thanh như sung rụng bất chợt vang lên giữa đất trời.
Chỉ thấy vô số tu sĩ đang lơ lửng trên không đột nhiên rơi rụng xuống mặt đất một cách không thể lường trước.
“Cái quái gì thế này?”
Khảo Gia Nhị Lão, Thiên Cơ Điện Chủ, Thải Linh Lõa Nhân đám người sắc mặt mộng bức.
Ở giữa thiên địa, bất kể là tu sĩ đang phi hành hay tu sĩ đang lơ lửng giữa hư không đều cấp tốc rơi rụng, chật vật không thể nào diễn tả.
Vô số người trợn mắt há hốc mồm chứng kiến cảnh tượng khôi hài, Thiên Vạn Bảo, Vương Ưng, Trần Giang, Băng Dũng, Thủy Mặc, Côn Hoàng… sáu vị cường giả đang oai phong lẫm lẫm sắp độ kiếp phi thăng cũng như diều đứt dây, hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước bị kéo xuống hòa vào đoàn người đang hạ cánh.
Toàn cầu rơi rụng…
Mây đen và sấm chớp đang diễn ra dữ dội cũng cấp tốc tản đi, bầu trời trở nên thoáng đãng, thiên không bình lặng một cách bình dị, trời xanh mây trắng…
“Chuyện này…” Thiên Vạn Bảo đám người sắc mặt mộng bức.
Rõ ràng tu vi của bọn hắn vẫn đang chậm rãi tăng lên, chỉ cách Cực Tiên thoáng một chút nữa thôi mà?
Lôi Kiếp chạy đi đâu mất rồi?
“Ai có thể giải thích cho chúng ta chuyện gì xảy ra?” Thủy Mặc khóe miệng co giật.
Toàn trường câm nín, phi thăng đâu? Thời khắc lịch sử đâu sao chưa thấy?
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ngay lúc toàn trường vẫn như đang trong mộng, toàn bộ thiên địa đột nhiên kịch chấn dữ dội.
Việt Long Tinh lắc lư điên cuồng… đám người vừa mới đứng lên một lần nữa ngã xuống.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Gió giục mây giăng…
Lãnh thổ cấp tốc mở rộng, chỉ trong thoáng chốc đã to hơn ban đầu gấp mấy lần.
Bên trong thiên địa, toàn bộ Linh Khí đột nhiên chuyển biến thành Tiên Khí một trăm phần trăm, muốn tìm ra một tia Linh Khí chỉ sợ là điều không thể.
Các loại Linh Dược nhanh chóng tiến hóa, các mỏ Linh Thạch bắt đầu nâng cấp.
Mà Việt Long Tinh, lấy một tốc độ khủng bố bay vọt lên… như muốn rời khỏi nơi đang tồn tại qua vô vàn thời đại.
Việt Long Tinh chính mình phi thăng, tọa trấn ở một vùng vũ trụ hoàn toàn mới, cao cấp hơn, mênh mông hơn…
“Cái lề gì thốn?” Câu hỏi đặt ra trong đầu vô số người lúc này…
“Chẳng lẽ là…”
Cao tầng Việt Long Tinh đám người hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự kinh dị pha lẫn hưng phấn, đồng tử của cả đám co rụt lại.
“Thăng… thăng cấp… thăng cấp rồi!” Khảo gia nhị lão rung giọng nói ra, lão lệ tung hoành.
“Là… là thật sao?” Tứ Đại Học Phủ đám người như ở trên mây.
Việt Long Tinh nhiều năm qua vẫn đang chậm rãi tiến triển, nhưng chưa bao giờ xảy ra hiện tượng biến đổi một cách dữ dội giống lúc này.
RỐNG RỐNG RỐNG!
Đám người chưa kịp định thần, có âm thanh Long ngâm chấn động cửu thiên thập địa…
Bảy sắc cầu vồng chạy dọc theo bầu trời, thiên địa hò reo mừng rỡ.
“Là nó! Việt Long Linh xuất hiện!” Thiên Cơ Điện Chủ vội vàng chỉ lên thiên không.
Đám người đưa mắt nhìn theo, chỉ thấy hư ảnh Hoàng Kim Long uy vũ khổng lồ như ẩn như hiện giữa bầu trời, ánh mắt oai hùng sắt lẹm, cơ thể dài đến vạn dặm… nào còn bộ dạng đáng thương hại như trước đây vừa bị Lạc Nam thu phục?
Nó lúc này, mới xứng đáng chính là linh hồn thế giới chân chính – Việt Long Linh.
“Bá Chủ thành Vương, thiên địa đồng vui… thăng Tiểu Tiên Giới!”
Thanh âm trầm thấp uy nghiêm truyền thẳng vào linh hồn của mọi sinh linh ở Việt Long Tinh, ngay cả một con kiến quá đỗi bình thường sâu trong lòng đất cũng nghe và hiểu.
Tuyên bố xong, thân ảnh Việt Long Linh nhàn nhạt biến mất… chỉ để lại đám người khiếp sợ hai mặt nhìn nhau.
“Việt Long Tinh… thăng cấp Tiên giới?”
“Bá Chủ thành Vương?”
Tin tức bạo tạc như quả bom nguyên tử càn quét ngang trời, đám người thật sâu chết lặng.
“HOAN HÔ!”
Nhưng sau giờ phút ngắn ngủi, Hải Vực Tinh chính thức bùng nổ, chính thức điên cuồng.
Không có gì diễn tả tâm trạng của bọn hắn lúc này…
Bá Chủ của bọn hắn… dù ở Tiên giới khắc nghiệt vẫn có thể tỏa sáng dữ dội, tiến vào Tiên Vương, mà Việt Long Tinh cũng được thơm lây trở thành Tiểu Tiên Giới.
Chẳng trách Linh Khí đột nhiên biến thành Tiên Khí.
Chẳng trách tu sĩ đang phi hành toàn bộ rơi rụng.
Chẳng trách sáu vị cường giả bắt đầu Độ Kiếp bị dội một gáo nước lạnh.
Quy tắc thế giới đã hoàn toàn đổi mới…
Côn Hoàng, Vương Ưng, Thủy Mặc, Trần Giang, Băng Dũng, Thiên Vạn Bảo mấy người mắt to trừng mắt nhỏ.
Việt Long Tinh thăng thành Tiểu Tiên Giới, tu vi tối đa mà thiên địa cho phép chính là Ngọc Tiên Viên Mãn…
Sáu người chỉ mới tiến vào Cực Tiên, còn phi thăng cái rắm a.