Phần 177
Không biết qua bao lâu sau…
Giường như bị lạc vào quá sâu, Vượt Không Đại Bằng bay đến mỏi cánh, thân thể sắp bị ép dẹp máu me be bét… phía trước vẫn là màu đen kịch.
Thậm chí Lạc Nam cảm giác được hình như hắn đang bay vòng vòng, không gian nơi này gấp khúc và mang quy luật quỷ quái nào đó, bay đi mãi vẫn có cảm giác trở về vị trí cũ.
“Khốn kiếp, ta không tin không thể thoát ra được nơi này…”
Lạc Nam cắn răng, từ trong Linh Giới Châu lấy ra một chiếc Chiến Hạm.
Đây là Chiến Hạm thu được từ đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc.
Lạc Nam thu hồi Vạn Thú Tiên Ma Biến, nhảy vào bên trên Chiến Hạm.
Tiên Thạch lấy ra từng đống lớn ném vào trận pháp cung cấp nhiên liệu, điều khiển Chiến Hạm chạy với tốc độ tối đa.
VÙ VÙ VÙ…
Chiến Hạm lấy tốc độ khủng bố lướt như đạn bắn ở giữa dòng chảy hư không.
Lạc Nam khoanh tay mà đứng, trong lòng nóng như lửa đốt.
RĂNG RẮC…
Âm thanh vỡ nát vang lên, một kiện Vương Cấp Chiến Hạm rốt cuộc không chịu nổi áp lực trong vòng xoáy không gian vô tận, trận pháp bảo vệ bên ngoài tiêu tan, mà Chiến Hạm cũng chia năm xẻ bảy.
“Con bà nó, đã một tháng trôi qua… ta vẫn tốn thời gian một cách vô ích!” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi mắng chửi.
“Công tử có thể đánh liều, nhảy vào một cái hỗ hỏng bất kỳ để tìm đường ra!” Kim Nhi gợi ý nói.
“Xem ra chỉ có thể như vậy…” Lạc Nam cười khổ.
Hành vi này chẳng khác nào một canh bạc, bởi vì chẳng ai biết phía sau lỗ hổng hư không kia sẽ là cái quỷ gì, có thể là thiên đường tuyệt hảo cũng có thể là hiểm địa tuyệt mệnh.
Thậm chí khả năng lọt vào bẫy rập khủng bố nào đó như lần thu lấy Bất Tử Thụ cũng có khả năng.
Lần này không có Khí Vận Thánh Thủy, tất cả chỉ có thể liều…
“Khoan đã!” Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, hắn nhớ lại một thứ đã lâu nằm trong Không Gian Hệ Thống mà mình vẫn chưa sử dụng.
Đây là thứ đầu tiên đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng, cũng là một loại “Thủy”.
Nghĩ là làm, trong tay Lạc Nam xuất hiện một cái bình ngọc trong suốt, bên trong bình có chất lỏng màu hồng như hoa anh đào nhẹ nhàng lưu chuyển.
Đào Hoa Dược Thủy: Gia tăng vận đào hoa cho người sử dụng, số phận sẽ đưa đẩy có mỹ nhân viện trợ.
“So với mạo hiểm đánh cược tính mạng nhảy vào lỗ hổng không gian, bổn công tử đương nhiên hy vọng có mỹ nhân phò trợ!” Lạc Nam nhếch môi cười tà, ngửa đầu uống sạch bình Đào Hoa Dược Thủy.
Có hàng tốt không sử dụng chính là ngu ngốc, phục dụng xong Đào Hoa Dược Thủy… Lạc Nam cực kỳ kiên nhẫn khoanh chân ngồi giữa không gian.
Hắn phát hiện cường độ không gian ở đây mạnh mẽ đến mức đủ sức tác động lên cơ thể mình, vì thế tiện thể mượn nó để Luyện Thể luôn.
Tu vi Thể Tu đình trệ một thời gian rồi.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Ngay khoảnh khắc Lạc Nam uống vào Đào Hoa Dược Thủy…
Tại một vòng không gian vô tận đã phong ấn vô số năm không người tiến vào.
Vùng không gian này cực độ rộng lớn, mênh mông chẳng kém gì một hành tinh, lại lơ lửng một cách vô định trong Vũ Trụ mờ mịt.
Bên trong vùng không gian, tiên khói lượn lờ, mây hồng bay múa, một tòa Cung Điện trang nhã cao quý tọa trấn ở trung tâm, xung quanh có suối tiên uốn lượn, phi cầm tẩu thú, ngàn vạn tiên hoa dị quả nhiều không kể siết.
Ở đại môn Cung Điện có treo lấy bốn chữ như hoa như ngọc, đường nét thánh thoát uyển chuyển lại có một loại đạo vận nói không nên lời:
Phiêu Miểu Tiên Cung…
Nếu có cường giả sở hữu kiến thức phi phàm có mặt tại đây nhất định sẽ kinh hô khiếp sợ khi chứng kiến bốn danh tự này.
Bởi vì Phiêu Miểu Tiên Cung là một Đế Cấp Thế Lực, hơn nữa đã từng cực kỳ nổi danh, tung hoành Đại Tiên Giới không người không biết.
Nhưng chẳng hiểu vì nguyên do gì, Phiêu Miểu Tiên Cung đột nhiên rút khỏi vũ đài nhộn nhịp trên Vũ Trụ, bí mật quy ẩn mặc kệ Tiên giới xảy ra các loại đại sự vẫn chưa từng xuất hiện.
Không ít người thắc mắc nguyên nhân Phiêu Miểu Tiên Cung quy ẩn nhưng chẳng ai dám đứng ra tìm hiểu.
Bởi vì chuyện cơ mật của một Đế Cấp Thế Lực đâu phải nói chơi, tùy tiện điều tra cơ mật của một thế lực chính là đại kỵ, Phiêu Miểu Tiên Cung mặc dù chỉ toàn thu nhận nữ nhân nhưng không phải ai cũng dám đắc tội các nàng.
Lúc này, bên trong Phiêu Miểu Tiên Cung…
Tiên khói lượn lờ, hàng loạt mỹ nhân ung dung mà đứng, mỗi một người trong số các nàng đều là nhân vật ngàn vạn chưa chắc có một, lại mang theo khí chất siêu nhiên thoát tục, không nhiễm bụi trần, tách khỏi thế gian.
Ở giữa Cung, một vị mỹ phụ nghiêng nước nghiêng thành, làn da trắng tuyết như thiếu nữ đôi mươi, môi đỏ răng trắng, tư dung tuyệt mỹ… chỉ là ánh mắt của nàng tràn ngập tang thương tiêu điều, lại thêm mái tóc bạc trắng rủ xuống qua vai, tất cả cho thấy đã trải qua vô tận năm tháng dài đằng đẵng.
Vài thế hệ trước, mỹ phụ này từng là mỹ nhân mê đảo chúng sinh, không ít Tiên Đế tình nguyện quỳ gối trước nàng dù giai nhân từ đầu đến cuối không thèm để ý.
Mỹ phụ này không ai khác chính là Phiêu Miểu Cung Chủ ở thế hệ này, mệnh danh Phiêu Miểu Nữ Đế.
Vạn mỹ vây quanh, Phiêu Miểu Nữ Đế ánh mắt nhắm chặt, bàn tay kết lấy ấn pháp, trước mặt là một vòng chảy thời không thu nhỏ như đang thăm dò thứ gì đó.
Ở sát bên cạnh Phiêu Miểu Nữ Đế, một vị thiếu nữ tuổi chừng hai mươi yên lặng mà đứng, dù ở giữa một nơi sở hữu toàn là mỹ nhân thì nàng vẫn tỏa sáng rực rỡ như hạc giữa bầy gà.
Mái tóc màu tím óng ả vượt qua thắt lưng, một thân Tử Kim Cung Trang cao quý ôm trọn thân thể hoàn mỹ, đôi chân thon thả cân đối đứng thẳng, bờ mông tròn lẳn vểnh lên, vòng eo tinh tế không cách nào diễn tả, bộ ngực nảy nở nhô lên ngạo nghễ, chiếc cổ trắng ngần thơm tho, xương quai xanh tuyệt tác, mặt đeo mạn che không thấy rõ dung nhan… chỉ để lộ đôi mắt như chứa đựng cả dải ngân hà bên trong đó.
Nàng là đệ tử duy nhất của Phiêu Miểu Nữ Đế, cũng là Thánh Nữ của Phiêu Miểu Tiên Cung.
Xét về nhan sắc, toàn thể Phiêu Miểu Tiên Cung chỉ có Phiêu Miểu Nữ Đế có thể sánh bằng, ở vũ trụ bao la cũng là mỹ nhân lừng lẫy.
Quan trọng hơn nữa chính là… mặc dù số lần rời cung xuất hiện ở thế tục của Phiêu Miểu Thánh Nữ đếm được trên đầu ngón tay, thì tên của nàng cũng được khắc ghi trên Thiếu Đế Bảng, là nữ thần trong mộng của vô số Đế Tử trong thiên hạ.
Toàn thể Phiêu Miểu Tiên Cung yên lặng, chỉ chờ Phiêu Miểu Nữ Đế hoàn thành kết ấn…
Phiêu Miểu Thánh Nữ lạnh nhạt đứng ở một bên, mặc dù biểu hiện bình thản nhưng bên trong đôi mắt trong veo kia vẫn có đôi chút khẩn trương.
“PHỐC!”
Đột ngột, từ trong miệng Phiêu Miểu Nữ Đế phun ra nhất ngụm máu tươi, màu đỏ tô lấy đôi môi đầy đặn của nàng càng thêm diễm lệ.
“Cung Chủ!”
Chúng mỹ Phiêu Miểu Tiên Cung lo lắng kinh hô.
“Sư phụ…” Phiêu Miểu Thánh Nữ cũng vội vàng quỳ xuống một bên, lo lắng đưa tay nâng đỡ phần lưng của Phiêu Miểu Nữ Đế.
Phiêu Miểu Nữ Đế phất tay, ra hiệu tất cả mọi người trở nên bình thản…
Bầu không khí có chút im ắng…
Phiêu Miểu Nữ Đế nhẹ lau vết máu nơi môi, ánh mắt chứa đựng chút bình thản, chút phức tạp, lại có chút bất đắc dĩ nhìn sang Phiêu Miểu Thánh Nữ, môi thơm khai mở… như lan hương xạ nhược:
“Tử Yên! Vi sư vì ngươi thôi toán một quẻ ngày đột phá cảnh giới tiếp theo… lại phát hiện nguyên nhân trong đó…”
Phiêu Miểu Tiên Cung tất cả mọi người nhất thời chú tâm…
Chuyện Phiêu Miểu Thánh Nữ là thiên tài tuyệt đỉnh nhưng gần đây tu luyện gặp phải bình cảnh toàn Cung đều biết.
Không ai biết nguyên nhân vì sao Phiêu Miểu Thánh Nữ lại không thể đột phá dù đã đáp ứng tất cả điều kiện…
Cũng chính vì thế, Phiêu Miểu Nữ Đế quyết định thôi toán một phen, tìm ra nguyên nhân thay đồ nhi giải quyết ưu sầu.
“Kính xin sư phụ chỉ giáo!” Phiêu Miểu Thánh Nữ thành khẩn chắp tay, chăm chú lắng nghe, đẹp không sao tả xiết.
Phiêu Miểu Nữ Đế gật đầu, thanh âm như mộng huyễn vang lên:
“Tình kiếp của con đã đến, số phận đã an bài trong cõi hư vô… vượt qua tình kiếp, tu vi ắt có tiến bộ!”
Phiêu Miểu Nữ Đế nói xong nhắm lại đôi mắt…
“Cái này…”
Phiêu Miểu Thánh Nữ cùng toàn thể thành viên Phiêu Miểu Tiên Cung biểu hiện hốt hoảng.
Tình Kiếp?
Chẳng phải Phiêu Miểu Tiên Cung các nàng vốn siêu trần thoát tục, từ trước đến nay nói không với chuyện nam nữ hay sao?
Vì sao Thánh Nữ lại vướng phải tình kiếp? Hơn nữa theo lời của Cung Chủ còn là do số phận sắp đặt?
Phiêu Miểu Thánh Nữ khó tin nhìn sư phụ, đôi môi như bảo thạch run run:
“Sư phụ… Tình Kiếp là sao? Tử Yên làm sao đối diện với nó?”
Nàng từ nhỏ đã sống ở Phiêu Miểu Tiên Cung, đối với cái gọi là tình kiếp hoàn toàn xa lạ, trong lòng rối như tơ vò.
“Tình kiếp hư vô mờ mịt không thể tiết lộ, Tử Yên con cứ thuận theo bản tâm mà làm…” Phiêu Miểu Nữ Đế phất tay.
Nàng ngoài mặt biểu hiện bình thản, thực chất trong lòng lúc này cũng đang đối mặt với sóng to gió lớn, trập trùng lên xuống.
Ở khoảnh khắc vừa rồi khi thông qua bí pháp thăm dò nguyên nhân của Đệ tử mình là tình kiếp, Phiêu Miểu Nữ Đế đã tò mò muốn tiến thêm một bước xem thử tình kiếp ấy rốt cuộc là ai.
Nào ngờ chỉ vừa mới tiếp xúc, Linh Hồn của một Nữ Đế như nàng xém chút đã nổ tung và băng liệt, cũng may nàng ý chí kiên định dừng lại trong gang tấc, bằng không lúc này đã hương tiêu ngọc vẫn rồi.
Mặc dù như vậy vẫn phun ra một ngụm máu, bị phản phệ đến trọng thương.
Phiêu Miểu Nữ Đế làm sao có thể không kinh sợ?
Rốt cuộc là thần thánh phương nào có đại khí vận gia thân, Tiên Đế muốn thăm dò cũng phải bị phản phệ?
Chuyện này đối với đệ tử của nàng là phúc hay là họa?
Phiêu Miểu Nữ Đế không biết… cũng chỉ để tất cả thuận theo tự nhiên.
Nghĩ đến đây, âm thanh nhàn nhạt của nàng vang lên:
“Tử Yên lập tức xuất cung! Nếu không đột phá thì đừng trở về!”