Phần 135
“Đế thi… đây là thi thể của Tiên Đế, nhất định là thi thể của Tiên Đế…”
Đồ Hoàng, Phú Kim Đoàn đám người hãi hùng khiếp vía nhìn chằm chằm lão phụ nhân an tường nằm trong quan tài.
Tiên Đế là tồn tại gì?
Đây chính là nhân vật đỉnh tiêm Tu Tiên Giới, dù là ở những nơi cường giả như mây Đại Tiên Giới cũng là nhân vật quát tháo phong vân, dậm chân một cái đủ khiến đất trời rung rẫy.
Vậy mà lúc này bọn hắn lại được chứng kiến Đế nhan, dù đã lâm vào trạng thái chết lặng… nhưng dư uy vẫn còn, áp bức toàn trường phải quỳ xuống, buộc Thiên Đạo Chi Nhãn hàng lâm.
Bọn hắn thật không dám suy nghĩ vì sao đùng một cái Mộng Chi Tiên lại lấy ra thi thể của Tiên Đế, thật sự không thể nào hiểu nổi, cũng không dám suy đoán nguyên nhân trong đó.
Nhưng tất cả mọi người đều âm thầm hiểu rằng, nhất định việc này có liên quan đến vật mà Tú Quyên vừa mới lấy ra.
Rốt cuộc sẽ là thứ khủng khiếp gì?
“Thiên Đạo Chi Nhãn, có phiền phức hay không?”
Tú Quyên có chút lo lắng liếc nhìn Thiên Đạo Chi Nhãn trên bầu trời, nhìn Mộng Chi Tiên hỏi.
“Yên tâm, nó không dám xúc phạm Đế uy, trừ khi Tiên Đế chủ động ra tay làm nguy hại tinh cầu, bằng không nó chỉ sẽ giám sát!” Mộng Chi Tiên lắc đầu cười nói.
Tiên Đế chính là nhân vật tối cao mà đất trời cũng phải kính nể, dù là Thiên Đạo Chi Nhãn cũng phải nể mặt Tiên Đế, chỉ cần Tiên Đế không gây hại đến tinh cầu như hấp thu hết Tiên Khí, dùng lực lượng phá hoại các loại… Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ không giáng Lôi Kiếp xuống.
Nghe lời giải thích của Mộng Chi Tiên, đám người rốt cuộc nhận thức thêm chỗ khủng bố của Tiên Đế.
“Được rồi, đây chắc hẳn là vật vị tiền bối này cần!” Tú Quyên trịnh trọng gật đầu, giao hộp gỗ vào tay Mộng Chi Tiên.
Mà nàng cũng đem hai loại Dị thuộc tính là Cự Lâm Nhân Mộc cùng với Xích Nha Hắc Ám thu hồi.
Giao dịch xem như triệt để hoàn tất, kế đến chính là phải xem Mộng gia…
“Đại sự… sắp thành vậy!”
Hít sâu một hơi, Mộng Chi Tiên nhìn sang vị Mộng gia Bán Đế gật đầu.
Bán Đế nghiêm túc phất tay… một kiện Không Gian Pháp Bảo hình dạng như tòa tháp xuất hiện.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tòa tháp cấp tốc biến lớn, đại môn mở ra…
Trong khoảnh khắc, từ bên trong tòa tháp, hàng loạt thân ảnh xuất hiện.
Uy thế cuồn cuộn một lần nữa khiến sắc mặt Đồ Hoàng đám người đại biến, thân thể phát run cầm cập.
Thề có trời đất, hôm nay bọn hắn sắp phát điên rồi.
Chỉ thấy từ bên trong tòa tháp rộng lớn, sáu thân ảnh mặc trường bào cao quý thong dong hiện thân.
Bọn hắn diện mạo đường đường, khí thế như hồng, kinh thiên động địa.
Tất cả đều là Tiên Tôn, yếu nhất cũng là Đại Tôn, thậm chí có cả Thiên Tôn tồn tại.
Tuy nhiên dù là kinh khủng, nhưng ở trước Đế uy của lão phụ nhân trong quan tài, cả đám chỉ như trẻ con đứng trước người lớn mà thôi.
“Gặp qua tiểu thư!” Sáu vị Tiên Tôn hướng Mộng Chi Tiên hành lễ.
“Các vị trưởng lão khách khí!” Mộng Chi Tiên ưu nhã gật đầu đáp lại, nghiêm túc nói ra:
“Đại sự của Mộng gia thành bại vào thời khắc này, nhờ cả vào chư vị!”
“Tuân mệnh!”
Sáu vị Tiên Tôn hết sức nghiêm cẩn nói ra, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn vào lão phụ nhân trong quan tài, cúi đầu hành lễ, sau đó lấy vị Bán Đế cầm đầu, cả đám xé không mà bay.
Trong khoảnh khắc, bọn hắn đã xuất hiện bên ngoài Hải Vực Tinh, bố trí kết giới, ngăn cách toàn bộ động tĩnh tại Hải Vực Tinh với thế giới bên ngoài.
Hiển nhiên, vì phục sinh Mộng gia lão tổ, Mộng gia lần này đã dốc rất nhiều lực lượng đỉnh cao hàng lâm Hải Vực Tinh.
Vì tình huống của Mộng gia lão tổ ngày càng khẩn cấp, hồi sinh càng sớm càng tốt, hơn nữa để tránh quá trình vận chuyển vật phẩm xảy ra sự cố, Mộng gia sau khi thương nghị, quyết định đánh nhanh rút gọn, hồi sinh lão tổ tại Hải Vực Tinh.
Mộng gia xuất động chiến lực nòng cốt, chỉ để lại gia chủ và hai vị trưởng lão tọa trấn gia tộc, còn lại toàn bộ theo Đế Nữ Mộng Chi Tiên tiến đến.
Đại sự của Mộng gia, không thể lơ là được…
Có Thiên Địa Hội làm chỗ dựa, lại thêm hành sự quyết tuyệt dứt khoát, rất ít người theo kịp hành động của Mộng gia.
Tuy nhiên lại có một ít ngoại lệ.
Tỷ như lúc này…
Cảm giác được Hải Vực Tinh bị phong tỏa, từ bên trong tinh không vô tận… một vị nam tử thân mặc chiến giáp diện mục lẫm liệt, ánh mắt như điện mở ra, bên trong có Lôi Đình chớp động…
Toàn thân hắn tràn ngập một loại oai thế tung hoành xa trường, mỗi một động tác đều mang theo lực áp bức mạnh mẽ.
Ngân Côn trắng bạc trong tay chấn động, nam tử đập ngang tinh không, thân thể lao vọt mà đến.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện bên ngoài Hải Vực Tinh, nhìn một đám Tiên Tôn của Mộng gia đang bố trí kết giới, lạnh lùng nói ra:
“Mộng gia chúng trưởng lão đang làm cái gì?”
Chúng trưởng lão Mộng gia đang nghiêm túc lập tức giật mình nhìn người vừa đến.
Vị Bán Đế của Mộng gia không dám thất lễ, vội vàng tiến đến nói ra:
“Tại hạ Mộng Dũng, Đại Trưởng Lão của Mộng gia xin ra mắt tướng quân!”
Đứng trước người khác, có lẽ thân là một Bán Đế, lại là Đại Trưởng Lão của Mộng gia, Mộng Dũng sẽ không để vào trong mắt.
Nhưng vị nam tử thân mặc chiến giáp, tay cầm Ngân Côn đứng trước mặt chính là nhân vật thuộc Cổ Việt Tộc, chắc hẳn đảm nhiệm việc bảo trì quy tắc ở vùng tinh không này.
Hắn gọi Vũ Đình Tú, một trong Tây Sơn Thất Tướng nổi danh tinh không, chiến tướng Cổ Việt Tộc, dù là Mộng gia Bán Đế cũng không dám xem nhẹ.
“Phong tỏa một Trung Tiên Giới, Mộng gia các vị rốt cuộc là muốn làm gì? Nếu ảnh hưởng quy tắc thiên địa, dù là thành viên của Thiên Địa Hội thì bổn tướng cũng không bỏ qua!” Vũ Đình Tú nghiêm nghị nói ra.
“Cổ Việt Tộc thiết lập quy tắc, trợ giúp vạn giới duy trì tương lai, vô số mầm mống tốt có hoàn cảnh an toàn để trưởng thành, Mộng gia bội phục còn không hết, sao có thể phiền phức cho các vị?” Mộng Dũng rất biết cách ăn nói, chân thành đáp:
“Không che giấu tướng quân, lần này Mộng gia chúng ta cần hồi sinh lão tổ của gia tộc, đại sự cầu toàn, vì thế mới phong tỏa Hải Vực Tinh…”
“Mộng gia lão tổ?” Ánh mắt Vũ Đình Tu co rụt, trịnh trọng nói ra: “Là vị Nữ Đại Đế kia?”
“Không sai!” Mộng Dũng gật đầu, trong lòng âm thầm thán phục tin tức linh thông của Cổ Việt Tộc.
Việc Mộng gia có Đại Đế nửa sống nửa chết cực kỳ tuyệt mật, không ngờ chỉ mới vừa nhắc, Vũ Đình Tú đã lập tức biết rồi.
“Các vị hồi sinh Đại Đế bằng biện pháp nào? Đừng nói với Bổn Tướng Quân là một ít thủ đoạn tà ma ngoại đạo gây ảnh hưởng đến Hải Vực Tinh?” Trong mắt Vũ Đình Tú lóe lên một tia nguy hiểm, Ngân Côn trong tay lóe lên.
“Tướng quân hiểu lầm, Mộng gia chúng ta may mắn đạt được một cánh Cửu Diệp Liên Hoa mà thôi, lần này trao đổi cánh hoa diễn ra ở Hải Vực Tinh, chúng ta có thể khai mở kết giới để tướng quân kiểm tra!” Mộng Dũng lắc đầu cười khổ.
“Cửu Diệp Liên Hoa?” Vũ Đình Tú hít một hơi khí lạnh, gật đầu nói: “Đích thực là cần khảo sát!”
“Mau để Tướng Quân kiểm tra!” Mộng Dũng ra hiệu với Mộng gia đám cường giả.
Mấy tên Tiên Tôn gật đầu, khai mở một gốc Kết giới.
Vũ Đình Tú ánh mắt híp lại, Thần Thức cuộn cuộn tiến vào, quả nhiên rất nhanh đã chứng kiến cảnh tượng Mộng Chi Tiên đang cẩn trọng phục sinh Đại Đế.
Sau khi xác định quá trình này không làm trái quy tắc và gây hại cho Hải Vực Tinh, Vũ Đình Tú thu hồi thần thức, hướng Mộng Dũng chắp tay nói:
“Chúc mừng Mộng gia, sắp tấn thăng Đại Đế cấp thế lực!”
Không có chút tham lam hay ham muốn, chỉ là hơi bất ngờ trước Cửu Diệp Liên Hoa mà thôi.
“Ha ha, đa tạ cát ngôn của tướng quân!” Mộng Dũng vui mừng hớn hở.
Ở Thiên Địa Hội, thành viên đẳng cấp càng cao thì lợi ích và địa vị sẽ càng lớn.
Những năm gần đây Mộng gia lão tổ nửa sống nửa chết, ra tay cũng chỉ được duy nhất một lần, vì thế Mộng gia cố gắng che giấu, xem như ác chủ bài của gia tộc.
Nhưng hiện tại, một khi lão tổ phục sinh mạnh mẽ như lúc ban đầu, Mộng gia cần gì che giấu nữa?
Bọn hắn ngược lại còn tuyên bố ra ngoài, để Mộng gia tấn thăng thành Đại Đế Cấp Thế Lực, đạt được quyền hạn cao hơn trong Thiên Địa Hội.
Đó cũng là lý do mà lần này Mộng gia sẵn sàng phục sinh lão tổ công khai ở Hải Vực Tinh, chẳng cần phải ẩn giấu trước bất kỳ ai.
Vì để quá trình này diễn ra thuận lợi, nên mới tạm thời phong tỏa Hải Vực Tinh mà thôi.
“Nếu đã như thế, Bổn Tướng Quân không tiếp tục làm phiền, sau khi xong chuyện… các vị phải lập tức giải trừ kết giới!” Vũ Đình Tú nghiêm túc căn dặn.
“Vất vả tướng quân!” Mộng Dũng chắp tay, trong mắt xuất hiện một tia sùng bái, cung kính nói:
“Thay mặt Mộng gia, gia chủ và lão tổ, Mộng Dũng gửi lời vấn an Cổ Việt Tộc chư Đế!”
“Bổn tướng sẽ thay Mộng gia chuyển lời!” Vũ Đình Tú gật đầu.
Nói xong, thân thể của hắn đã hóa thành hư ảnh, chỉ loáng thoáng còn lại vài tia Lôi đình lập lòe giữa tinh không.
“Đó là một trong Tây Sơn Thất Tướng sao? Khí thế thật thâm hậu!” Một đám trưởng lão Mộng gia cảm thán nói ra.
“Vũ Đình Tú, nghe nói hắn tinh thông Quyền, Cước, Cung, Kỵ… nhưng lợi hại nhất vẫn là Côn!” Mộng Dũng gật đầu, trầm ngâm nói ra:
“Ở trước mặt hắn… ta cảm giác được “Vực” tồn tại!”
“Vực sao?” Một đám Mộng gia trưởng lão trong mắt lóe lên kinh dị.
“Ông trời của ta, là cánh của Cửu Diệp Liên Hoa?”
Nhìn thấy hộp gỗ khai mở, cánh sen nhỏ nhắn ẩn chứa sinh mệnh cuồn cuộn chi lực xuất hiện, Phú Kim Đoàn trợn tròn mắt hét ầm lên.
Thân là người của Phú gia, hắn cũng có kiến thức nhất định.
Từng chứng kiến phác họa của Cửu Diệp Liên Hoa trong một quyển cổ tịch, lúc này nhìn thấy ở ngoài đời, cảm giác hết sức không chân thật.
“Chẳng trách… chẳng trách ngay cả Đế thi cũng xuất hiện, thì ra Mộng gia muốn thông qua Cửu Diệp Liên Hoa phục sinh Tiên Đế!” Đồ Hoàng ánh mắt bần thần, toàn thân kích động nói không nên lời.
Toàn trường hít thở không thông, bọn hắn sắp được chứng kiến một tôn Tiên Đế thức tỉnh, đây là vinh hạnh cả một đời a.
“Khoan đã… Tú Quyên vậy mà đại diện để giao dịch Cửu Diệp Liên Hoa, cứu sống một Tiên Đế, đây là công trạng to đến mức độ nào?”
Một tia sét oanh tạc trong đầu Phú Kim Đoàn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng khắp cơ thể hắn, hoảng sợ cùng cực khó thể hình dung.
Tú Quyên… dù nàng thân mang Bách Niên Độc, hắn cũng không dám động đến nửa đầu ngón tay a.
Bởi vì Tú Quyên góp một phần nhỏ trong công cuộc hồi sinh Tiên Đế…
“Lão phu tán thành Phu nhân lên ngôi Gia Chủ!”
“Lão thân tán thành Phu nhân lên ngôi Gia Chủ!”
“Phú Kim Đoàn từ bỏ gia tộc nhiều năm, chúng ta tán thành Phu nhân lên ngôi Gia Chủ!”
Một đám trưởng lão Phú gia như vừa thoát khỏi giấc mộng, cả đám không chút chần chờ, đồng thanh đồng thủ… liên tục lên tiếng công nhận địa vị của Liễu Tú Quyên, thậm chí vấn đề nàng không mang họ Phú cũng thoáng chốc bị quên lãng.
Đều là một đám già sống lâu năm, Phú Kim Đoàn nhận ra công trạng khủng bố của Tú Quyên, bọn hắn vì sao lại không thể?
Lúc này, Phú gia cần Tú Quyên… mà không phải Tú Quyên cần Phú gia nữa rồi.
“Các ngươi… các ngươi… phốc!”
Phú Kim Đoàn tức giận đến mức phun máu, ngồi bệt trên mặt đất, ngón tay phát run chỉ vào một đám trưởng lão, nói không nên lời.
Hơi lạnh chạy dọc theo sống lưng…
Chứng kiến hoàn cảnh này, Phú Nhược Linh sùng bái nhìn mẫu thân của mình.
Mẫu thân quá lợi hại, vậy mà quen biết nhân vật thần bí kinh khủng như vậy, còn đại diện cho hắn giao dịch với Mộng gia.
Thân là nữ thiên tài, Phú Nhược Linh đã nhìn thấy tiền đồ tươi sáng của mẹ con các nàng.
Tú Quyên sắc mặt thản nhiên, trong lòng lại vừa tự hào vừa phức tạp không tả nổi.
Tất cả những gì đang diễn ra, đều là do một lần hoang đường của nàng cùng nam nhân rách rưới kia mang lại.
Cảm giác tự hào, cảm giác hãnh diện, cảm giác được toàn bộ Phú gia xem trọng… đây là những thứ mà trượng phu Phú Kim Khánh chưa từng mang đến cho nàng, lại do một người tùy ý đã có thể mang đến.
“Hắn rốt cuộc… là thần thánh phương nào?”
Ngay cả Tú Quyên, cũng đặt ra câu hỏi trong lòng với chính nam nhân chung giường chung gối với mình.
Mà lúc này, Mộng Chi Tiên cũng trịnh trọng lấy ra cánh của Cửu Diệp Liên Hoa, nhẹ nhàng đặt vào môi của lão phụ nhân nằm trong quan tài, sắc mặt thành kính:
“Lão tổ, Tiên nhi đây… người nên sống lại rồi!”