Phần 130
Lạc Nam xin thề, hắn chưa bao giờ trải qua màn tra tấn kinh khủng như vậy…
Một đám nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo đều là mỹ nữ tuyệt sắc tuyển chọn, có thể nói mỗi người đều như hoa như ngọc, da thịt trơn mềm, phấn điêu ngọc trác, hương thơm cơ thể khiến người mơ màng…
Lạc Nam tuân theo thủ tục, tiến hành xoa bóp phục vụ các vị sư tỷ…
Quá trình này kéo dài đến tận vài ngày, một đám nữ đệ tử mới hài lòng buông tha Lạc Nam.
Thật tình không biết, đối với kẻ nào đó có huyết khí phương cương quả thật là cực hình…
Bàn tay tiếp xúc với từng tấc da thịt trơn mềm như tơ lụa thượng hạng, bên tai nghe tiếng rên rỉ yêu kiều thỏa mãn của một đám nữ nhân… so với Dục Tình Yêu Hỏa bùng cháy càng thêm khủng bố.
Những ngày vừa qua, Thất Thải Huyền Quang hoạt động liên tục không ngừng nghỉ, Quang Nhi cũng mệt mỏi muốn chết rồi…
Kéo lấy thân thể mỏi mệt, Lạc Nam định mang theo Ỷ Vân mấy nữ trở về nghỉ ngơi.
“Tiểu Yên sư muội, Đại Đảo Chủ truyền gọi ngươi!”
Không biết từ bao giờ, Đạm Đài Uyển đã đứng trước cửa chờ sẵn, cười hì hì nhìn lấy Lạc Nam nói ra.
Lạc Nam trong lòng lộp bộp một tiếng, nói thật đối diện với Âu Dương Thương Lan hắn còn chút thấp thỏm không yên, có trời mới biết nữ nhân bá đạo quyết tuyệt này sẽ trừng trị thế nào “nữ đệ tử” không nghe lời như hắn.
Cắn răng một cái, Lạc Nam nhìn Thiên Vô Ảnh mấy nữ nói ra:
“Ta đi một chuyến!”
“Bảo trọng!”
Chúng nữ một mặt nghiêm túc nói.
“Phốc!” Đạm Đài Uyển bật cười, liếc xéo Lạc Nam với mấy nữ cười mắng:
“Mấy tiểu nha đầu các ngươi, cũng không phải sinh ly tử biệt, nghiêm trọng như thế làm gì?”
Mấy nữ che miệng cười không nói.
“Chúng ta đi!” Lạc Nam nhìn sang Đạm Đài Uyển nhún vai.
Đạm Đài Uyển cùng Lạc Nam song song mà bay, trong quá trình này không nhịn được tò mò hỏi hắn:
“Tiểu Yên sư muội sắp đột phá Ngọc Tiên rồi? Tốc độ tu luyện của ngươi quá nhanh!”
“May mắn luyện hóa thêm vài loại Dị thuộc tính, tu vi tăng mạnh!” Lạc Nam gật đầu nói.
“Haizz, chỉ sợ không bao lâu nữa ta bị muội bỏ xa!” Đạm Đài Uyển ánh mắt ảm đạm, gương mặt mỹ miều có chút mất mát.
“Sư tỷ cũng sắp đột phá Tiên Vương rồi, ta còn kém xa lắm!” Lạc Nam khiêm tốn nói.
Thực lực và thiên phú của Đạm Đài Uyển không phải đám người như cẩm y thanh niên có thể so sánh, chờ nàng đột phá Tiên Vương, trong điều kiện không sử dụng các con bài tẩy, Lạc Nam chưa chắc có thể đánh bại Đạm Đài Uyển.
Đừng quên nàng còn là Hồn Tu.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đã đến Chủ Đảo.
Bên trên Quảng Trường, Lạc Nam từ xa xa đã có thể nhìn thấy Đại Đảo Chủ Âu Dương Thương Lan, Nhị Đảo Chủ Đình Manh Manh, Tam Đảo Chủ Độc Cô Ngạo Tuyết cùng bốn nữ còn lại thuộc Bồng Lai Ngũ Tiên đã đứng chờ sẵn.
Lạc Nam quét mắt nhìn qua một vòng, phát hiện các nàng vậy mà đều dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hắn, nhất thời cảm thấy không ổn.
“Khụ khụ…” Giả vờ ho khan một tiếng, Lạc Nam chắp tay:
“Đệ tử Lạc Yên bái kiến các vị Đảo Chủ, ra mắt các vị sư tỷ!”
“Tiểu Yên ngươi quá đáng giận, dám đi đánh lẻ một mình bỏ rơi Manh Manh, ta giận ngươi!”
Đình Manh Manh đầu tiên lên tiếng, chỉ thấy tiểu nha đầu thở phì phò phì phò, gương mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, phồng mang trợn mắt nhìn hắn.
Lạc Yên quá đáng giận, có việc vui lại không rủ nàng, nhất định phải giận thật lâu, thật lâu…
Lạc Nam khóe miệng co giật, hắn cũng không phải đi chơi a.
Mặc dù biết rủ theo Đình Manh Manh sẽ dễ dàng tiêu diệt kẻ thù, thậm chí không cần tiêu hao một tấm Tôn cấp Tỏa Thế Phù quý giá, nhưng đây không phải là điều mà hắn mong muốn.
Thù của thê tử, phải do phu quân đích thân báo, đây là trách nhiệm… cũng là nghĩa vụ của hắn đối với Võ Tam Nương và Man Kiều.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc nhìn mấy nữ nói ra: “Thù của người thân, đệ tử muốn đích thân rửa sạch bằng máu, vì thế mới tự chủ trương hành động, mong mọi người thông cảm!”
“Nói bậy!”
Một tiếng quát lạnh lẽo khiến Lạc Nam giật nảy mình.
Hắn khó tin nhìn về phía trước, người lên tiếng vậy mà không phải Âu Dương Thương Lan, trái lại là Tam Đảo Chủ vốn lạnh lùng bình tĩnh.
Độc Cô Ngạo Tuyết cau lại đôi mày kiếm, ánh mắt sắc bén kinh hồn khóa chặt Lạc Nam, môi đỏ lạnh lùng chất vấn:
“Ở trong tâm ngươi xem Bồng Lai Tiên Đảo là gì? Bổn Đảo Chủ đã từng nói ra, mỗi một đệ tử khi nhập đảo sẽ trở thành người một nhà, mối thù của mỗi cá nhân chính là thù của toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo, vì sao ích kỷ một mình đi trả thù?”
Lạc Nam toàn thân chấn động, sắc mặt ngơ ngác nói không nên lời…
Từng câu từng chữ của Độc Cô Ngạo Tuyết hung hăng đánh vào trong lòng hắn, muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại phát hiện ngôn từ vốn đa dạng của mình lúc này trở nên nghèo nàn.
Từ khi gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo đến nay, hắn đạt được những gì từ các nàng?
Độc Cô Ngạo Tuyết chẳng ngần ngại bị thương, giải quyết mâu thuẫn của hắn và chúng nữ với Lãnh Nha Đạo Tặc, chiến đấu kịch liệt khiến nàng phải bế quan chữa trị.
Vân Tu Hoa thân là một trong Bồng Lai Ngũ Tiên, thân phận cao quý phi phàm, tu vi Tiên Vương cấp bậc cường giả, sở hữu Âm Dương Thánh Thể lại chấp nhận âm thầm trở thành nữ nhân của hắn, trợ giúp hắn chuyển hóa Cổ Băng Đỉnh thành Băng Vương Lực.
Đình Manh Manh cùng Âu Dương Thương Lan vì hắn đắc tội Đồ gia, không chút chần chờ đem một Dị Kim quý giá như Trảm Không Cốt Kim đưa cho hắn.
Âu Dương Thương Lan chẳng ngần ngại lấy ra Pháp Bảo tùy thân để đấu giá Chiếu Ảnh Kính cho hắn.
Toàn bộ Bồng Lai Tiên Đảo không ai dị nghị khi một đệ tử mới gia nhập như hắn được tham gia sự kiện trọng đại như Đấu Giá Hội.
Tất cả những việc trên là do đâu? Còn không phải vì chúng nữ thật tâm xem hắn là người một nhà hay sao?
Hay nói đúng hơn là xem Lạc Yên như người một nhà.
Mặc dù hắn cũng vì Đình Manh Manh luyện chế Tiên Đan, hắn cũng vì Âu Dương Thương Lan dâng tặng Đế Cấp, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc chúng nữ vốn xem hắn là người một nhà từ ngay khi hắn đặt chân lên Bồng Lai Tiên Đảo rồi.
Thù hận của người nhà, còn không phải thù của tất cả thành viên trong gia đình hay sao?
“Đệ tử biết sai…” Lạc Nam vừa cảm động, lại vừa có chút xấu hổ, hắn không dám đối diện ánh mắt của Độc Cô Ngạo Tuyết.
Nhưng mà… nếu thời gian có quay ngược trở lại, hắn cũng không thể kêu gọi Âu Dương Thương Lan mấy nữ cùng mình đi trả thù được.
Bởi lẽ, đó là mối thù của Lạc Nam… chứ chẳng phải Lạc Yên.
Thù của Lạc Nam, phải do Lạc Nam báo, dùng diện mạo của Lạc Nam diệt sát kẻ thù.
Khi nào là thù của Lạc Yên, hắn sẽ không giấu diếm bất kỳ ai thuộc Bồng Lai Tiên Đảo.
Lạc Nam không thể mở miệng giải thích, bởi lẽ trong thời điểm này muốn để Bồng Lai Tiên Đảo xem Lạc Nam là Lạc Yên là rất khó, chỉ sợ có Vân Tu Hoa mới có thể làm được.
Nhìn thấy Lạc Yên nhận sai, Bồng Lai Ngũ Tiên chúng nữ dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn, trong lòng cũng trở nên mềm lại.
Chỉ là vì để chuyện lần này không tái phạm, các nàng đồng ý để Độc Cô Ngạo Tuyết thông não cho vị tiểu sư muội này hiểu.
“Được rồi, Lạc Yên cũng đã trưởng thành, tin tưởng lần sau sẽ tự mình biết cân nhắc!”
Khiến đám người ngoài ý muốn chính là, Âu Dương Thương Lan chỉ nhàn nhạt nói ra một câu, không có ý định trách cứ quá nặng, bình thản nói ra:
“Phạt ngươi một năm không được rời bước khỏi Đảo, có phục hay không?”
“Phục! Đệ tử tâm phục khẩu phục a!” Lạc Nam không chút chần chờ nói.
Dù sao thì hắn cũng không có ý định rời Đảo, cần phải đem thực lực Bồng Lai Tiên Đảo gia tăng trước khi có Trung Tiên Giới khác ngấp nghé Hải Vực Tinh.
“Cứ quyết định như vậy đi…” Độc Cô Ngạo Tuyết điềm tĩnh nói, trở về dáng vẻ tiên tử không nhiễm bụi trần, không màng thế sự.
Lạc Nam lén lút nhìn nàng, vị Tam Đảo Chủ này cũng chẳng phải vô tình vô cảm a, chẳng qua tính cách của nàng ngày thường rất điềm tĩnh mà thôi, một khi động chuyện liên quan đến trách nhiệm cũng sẽ lấy một thái độ thích hợp giải quyết.
Giống như vừa rồi, hắn thật sự cảm giác được sự tức giận từ phía nàng.
“Luyện Hóa xong Lượng Thiên Vân Phong cùng Trảm Không Cốt Kim rồi sao?” Âu Dương Thương Lan lúc này mới đi vào chính đề.
Tu vi của Lạc Nam tiến bộ ở đây chúng nữ ai cũng thấy.
Mà nguyên nhân các nàng cũng đoán được là hắn luyện hóa Dị thuộc tính.
“Không sai, hơn nữa đệ tử còn thu được hai thứ này!” Lạc Nam quệt miệng, bàn tay nâng lên.
Vô Lượng Tiên Băng cùng Tinh Không Thủy gào thét mà ra, khiến ánh mắt chúng nữ co rụt lại.
Nếu đã quyết định nói dối, chi bằng nói dối lớn một chút, lấy chúng nó ra luôn.
“Ngươi… ngươi vậy mà giết Hải Vực Nữ Vương, đem Dị Thuộc Tính của nàng chiếm đoạt?” Đình Manh Manh hét ầm lên, dùng ánh mắt như nhìn kẻ sát nhân máu lạnh xem Lạc Nam.
Ngay cả Hải Vực Nữ Vương cùng Độc Cô Ngạo Tuyết cũng tròn xoe mắt.
Bồng Lai Tiên Đảo cũng không ngoại lệ, các nàng cũng nghe việc Hải Vực Nữ Vương bị trọng thương, chẳng lẽ Lạc Yên thật sự nhân lúc đó hạ sát thủ?
“Phốc!”
Lạc Nam nhìn biểu hiện của chúng nữ mà phun ra một ngụm, trong mắt các nàng hắn là ác ma à?
Vội vàng lắc đầu như trống bỏi nói:
“Đệ tử có phương pháp đặc biệt để giúp Hải Vực Nữ Vương dung hòa hai loại thuộc tính, trong quá trình đó sẽ rút ra một phần lực lượng của chúng nó tiến vào cơ thể mình, vì thế mới thành công sở hữu Tinh Không Thủy và Trảm Không Cốt Kim, hơn nữa Hải Vực Nữ Vương cũng nhờ vậy có được hai loại Dị thuộc tính khác của ta!”
Chúng nữ nghe xong trợn tròn đôi mắt đẹp, Kiều Tố Tố là người đầu tiên không nhịn được hỏi:
“Có phương pháp thần kỳ như vậy sao?”
“Đúng vậy, đây là phương pháp lưu truyền từ thượng cổ, ta may mắn đạt được mà thôi!” Lạc Nam nói nhăng nói cuội.
Dù sao chuyện hắn và Hải Vực Nữ Vương chia sẻ dị thuộc tính sớm muộn gì cũng bại lộ, chi bằng lúc này bịa chuyện, tìm cái cớ giải thích luôn.
Đây cũng là lý do để tu vi Tiên Tôn của Thục Phi sắp tới khi bại lộ có được lời giải thích xác đáng.
Chúng nữ không tin cũng chẳng sao, bởi vì chẳng ai đứng ra xác minh được sự thật, mà các nàng cũng đâu thể nào nghĩ đến phương pháp đặc biệt hắn nói chính là song tu, cộng thêm Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Vân Tu Hoa sắc mặt trở nên cổ quái, nàng là người duy nhất ở đây mơ hồ đoán được phương pháp thượng cổ mà hắn nhắc đến kia là thứ gì.
Nhất thời có chút oán giận, hung hăng trừng Lạc Nam.
Tên này ngay cả Hải Vực Nữ Vương cũng không buông tha, quá mức đáng ghét.
“Thật tốt quá, tỷ cũng muốn cùng muội chia sẻ Dị Thuộc Tính!” Đạm Đài Uyển hưng phấn nói ra.
“Tỷ cũng muốn, chúng ta có thể triển ngay và luôn!” Hoàng Y Thiền ánh mắt nóng bỏng nhìn lấy Lạc Nam.
Ở trong mắt các nàng Lạc Yên đã lập quá nhiều kỳ tích, sở hữu phương pháp như vậy không phải chuyện lạ gì.
Huống hồ một người sở hữu quá nhiều Dị thuộc tính như Lạc Yên vốn đã là kỳ tích rồi.
Lạc Nam nghe xong lời của hai vị sư tỷ, trái tim đập lên thình thịch, trong ánh mắt cảnh cáo của Vân Tu Hoa, hắn gấp gáp nói ra:
“Phương pháp này tỷ lệ thành công cực thấp, mạo hiểm vô cùng, ta và Hải Vực Nữ Vương xém chết mới có thể thực hiện, những lần sau không dám đảm bảo!”
“Quả nhiên cơ hội luôn đi kèm nguy hiểm a, nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ, các ngươi không cần chia sẻ thuộc tính đâu!” Độc Cô Ngạo Tuyết lắc đầu căn dặn.
“Tam muội nói không sai, phương pháp này ngay cả ta cũng chưa từng nghe qua, chứng tỏ khả năng thành công cực thấp, bằng không đã sớm lan truyền rộng rãi!” Âu Dương Thương Lan cũng gật đầu tán thành.
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may chúng nữ đều không phải người hiếu kỳ, không truy hỏi đến cùng rốt cuộc phương pháp đó là gì, bằng không hắn cũng chẳng biết đường giải thích.
Chẳng lẽ lôi các nàng ra song tu để chứng minh?
“Hừ, Hải Vực Nữ Vương lần này hưởng lợi lớn!” Đình Manh Manh chống nạnh nói.
Chúng nữ gật đầu, quả thật có chút ghen ghét Hải Vực Nữ Vương a, quả nhiên nhân họa đắc phúc là có thật.
“Phương pháp chia sẻ dị thuộc tính này quá mức nghịch thiên, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài, đây là bí mật nội bộ, mọi người hiểu chứ?”
Âu Dương Thương Lan nghiêm nghị căn dặn, nhìn Lạc Nam nói:
“Ngay cả Tiểu Yên ngươi cũng phải giữ bí mật tuyệt đối, ở phía Hải Vực Nữ Vương có đáng tin cậy hay không?”
“Đại Đảo Chủ yên tâm, Hải Vực Nữ Vương chắc chắn không tiết lộ chuyện này, đối với nàng ta không có lợi!” Lạc Nam gật đầu nói ra.
Âu Dương Thương Lan hài lòng, không hỏi thăm gì thêm…
Nàng bất chợt ném cho hắn một chiếc Nhẫn Trữ Vật, thản nhiên nói:
“Bên trong là toàn bộ nguyên liệu Luyện Đan mà Bồng Lai Tiên Đảo tích xúc được, cộng với Linh Căn Quả và năm viên Yêu Vương Đan con heo giao cho ngươi!”
“Đa tạ Đại Đảo Chủ!” Lạc Nam hưng phấn tiếp nhận, có Yêu Vương Đan… chiến lực của hắn sẽ tăng trưởng thêm một mảng lớn a.
Đình Manh Manh ở một bên thấy vậy cười toe toét nói:
“Tiểu Yên, chỉ cần luyện chế thật nhiều kẹo ngọt, tạo ra sữa mới uống thật ngon, Manh Manh sẽ tha thứ cho ngươi chuyện lần này!”