Phần 127
“Kinh doanh với Đế Cấp Thế Lực?”
Mỹ phụ lẩm bẩm trong miệng mấy chữ này, thật lâu sau đó mới dùng ánh mắt như nhìn quỷ xem lấy Lạc Nam…
“Thế nào? Khả thi không?” Lạc Nam nhíu nhíu mày, chẳng lẽ chưa đủ?
“Ngươi… ngươi đừng nói sau lưng ngươi là Đế Cấp Thế Lực?” Mỹ phụ hít một ngụm khí lạnh, tròn xoe mắt nhìn hắn.
Có thể lắm, nam nhân này có thể để một nữ Tiên Tôn như Hải Vực Nữ Tôn trở nên ngoan ngoãn nghe lời, nói không chừng chính là thiếu gia hay công tử của Đế Cấp Thế Lực nào đó.
Nghĩ đến đây trong lòng mỹ phụ trở nên phức tạp, nàng tùy tiện tìm một tên hấp hối trả thù lại có bối cảnh lớn như vậy?
“Nàng không cần thắc mắc, chỉ cần nói được hay không…” Lạc Nam trầm giọng hỏi.
“Được! Đương nhiên là được… không được ta chính là đồ vô dụng!” Mỹ phụ gật đầu như gõ trống đáp.
Đùa sao? Đế Cấp là tồn tại gì?
Đế Cấp… chính là Thế Lực có Tiên Đế tọa trấn.
Mà Tiên Đế là ai? Đây chính là nhân vật viễn siêu Trung Tiên Giới, thuộc hàng đỉnh cao Vũ Trụ, dậm chân một cái có thể khiến vạn giới run rẩy dưới chân, ở Đại Tiên Giới cũng là nhân vật phong vân một cõi, một tay che trời.
Thiếu Đế Bảng vì sao trở thành bảng xếp hạng có danh vọng và uy tín bậc nhất Tiên giới?
Bởi vì bên trên chính là sân khấu của các Đế Tử, Đế Nữ…
Ngoài trừ để những yêu nghiệt này tỏa sáng rực rỡ, thì Thiếu Đế Bảng còn mang ý nghĩa là nơi thể hiện của các Tiên Đế, xem thử hậu bối của ai siêu quần hơn, xuất chúng hơn.
Đạt đến Tiên Đế đã rất khó phân ra thắng bại, chỉ có thể háo thắng hơn thua dựa vào hậu bối nhà mình áp chế nhà khác mà thôi, từ đó thể hiện nội tình phong phú, cách thức dạy dỗ.
Thiếu Đế Bảng chính là nơi đại diện cho mặt mũi của các Tiên Đế cũng không ngoa.
Dù ngươi thiên tài đến mấy, xuất chúng đến mấy… không có Tiên Đế đứng sau lưng, đừng mơ leo lên Thiếu Đế Bảng.
Phú Kim Đoàn và Phú gia khao khát giấc mộng Tiên Tôn, nhưng một khi có Đế Cấp Thế Lực hợp tác, dù thật sự không mang lại lợi ít gì, chỉ cần danh tiếng truyền ra cũng đủ để Phú gia tam đời hưởng thụ rồi.
Bởi vì bên trong Thiên Địa Hội, cũng rất ít thành viên có thể hợp tác cùng Đế Cấp Thế Lực.
Đương nhiên, những gia tộc trong Thiên Địa Hội đủ sức hợp tác với Đế Cấp, chính bản thân bọn hắn cũng là Đế Cấp.
Một Thiên Vương Cấp như Phú gia nếu được Đế Cấp Thế Lực lọt mắt xanh, chẳng khác nào mồ mả tổ tiên bốc khói.
Một bên Thục Phi đã sớm im lặng, so với mỹ phụ vạn phần kích động, nàng ngược lại là tương đối bình tĩnh.
Bởi vì Lạc Nam cho dù nói hắn là Tiên Đế đầu thai nàng cũng tin tưởng, đừng nói sau lưng có Đế Cấp Thế Lực làm chỗ dựa.
“Nhược Linh là bằng hữu của ta, theo lý mà nói ta nên nhiệt tình giúp đỡ, tuy nhiên chuyện này có liên quan đến quá nhiều bí mật quan trọng, ta phải làm sao để tin tưởng nàng?”
Đã xác định có thể giúp mỹ phụ, Lạc Nam cũng đi vào trọng tâm vấn đề chính.
Tất cả những việc hắn nghe nói chỉ là lời từ một phía của Mỹ phụ, cách đó không lâu nàng còn định giết hắn, trong lúc giao hoan cùng nàng hắn cũng nửa tỉnh nửa mê.
Lạc Nam hiện tại đã trưởng thành, hắn sẽ không làm việc theo cảm tính, tất cả phải có sự đảm bảo an toàn nhất định…
Mỹ phụ muốn hắn giúp nàng vô điều kiện là điều không thể, hắn cần nàng bày tỏ thái độ.
“Ngươi không tin tưởng ta?” Mỹ phụ bất mãn trừng mắt nhìn hắn.
Nàng ngay cả lần đầu tiên cũng đem cho hắn, nam nhân thối này vậy mà đề phòng nàng.
“Để ta nói cho nàng hiểu!” Lạc Nam trầm giọng nhìn mỹ phụ:
“Lần này hợp tác với Đế Cấp Thế Lực ta sẽ không đích thân ra mặt, Phú gia đóng vai trò trung gian, nhưng người giữ vai trò then chốt chính là nàng, nàng sẽ làm cầu nối liên kết giữa ta và Đế Cấp Thế Lực… từ đó nàng sẽ có thêm quyền uy tranh đấu với Phú Kim Đoàn, nếu nàng không chứng tỏ mình đáng giá để ta tin tưởng, ta làm sao trợ giúp?”
Mỹ phụ nghe xong lâm vào đăm chiêu, lời của Lạc Nam nàng làm sao không hiểu? Nếu hắn vì sắc đẹp của nàng dụ cho mê mẩn hỗ trợ nàng vô điều kiện một cách mất lý trí, khi đó nói không chừng nàng sẽ xem thường hắn.
Thục Phi đứng một bên nhìn cảnh tượng này mà có chút đồng tình, nàng và mỹ phụ có chút giống nhau, đều bị vận mệnh trêu đùa dính vào Lạc Nam.
“Còn chờ gì nữa? Ngay cả ta cũng đã giao Linh Hồn Bổn Nguyên rồi…” Thục Phi nhìn mỹ phụ thở dài một tiếng nói ra.
“Thật sự?” Mỹ phụ giật nảy mình, khó có thể tin nhìn Thục Phi.
Thục Phi gật gật đầu.
Mỹ phụ hít sâu một hơi, nhìn Lạc Nam phức tạp nói: “Chứng minh ngươi có thể giúp ta, ta đem mình trao cho ngươi!”
Nàng đã không còn đường lui nữa rồi, đâm lao thì phải theo lao, đã lỡ leo lên lưng cọp thì khó xuống.
Lạc Nam xem như nam nhân đầu tiên có được thân thể nàng, nàng tình nguyện giao hết cho hắn cũng phải đem Phú Kim Đoàn đá xuống.
Lạc Nam nhìn thật sâu mỹ phụ, nhếch miệng… lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc.
Hắn đem lực lượng truyền vào trong đó.
Trong lúc nhất thời, Truyền Âm Ngọc cấp tốc sáng lên.
Trong khoảnh khắc đó, một cổ khí tức cao thâm khó dò xuyên thấu hư không, bắt đầu cấp tốc kết nối với một Truyền Âm Ngọc khác đang ở xa xôi vô tận.
“Là Chi Tiên đây, thật thứ lỗi… Mộng gia chúng ta vẫn chưa gom đủ ba loại Dị Thuộc Tính, đạo hữu có thể kiên nhẫn chờ thêm một đoạn thời gian hay không?”
Bên trong Truyền Âm Ngọc, một âm thanh êm dịu như dòng nước trong trẻo thấm đẫm ruột gan truyền ra, giọng nói rõ ràng có chút khẩn trương như sợ làm Lạc Nam tức giận.
“Chi Tiên? Mộng gia?” Thục Phi cùng mỹ phụ hít sâu một ngụm khí lạnh, hai mặt nhìn nhau.
Mộng gia… Người bên kia lại tự xưng Chi Tiên, sẽ không phải là…
“Mộng Chi Tiên Tử không cần gấp! Lão phu chưa vội đòi hỏi Dị thuộc tính đến mức đó!” Lạc Nam giả giọng của một lão già, trầm ngâm hỏi:
“Có cách nào để chứng minh người ở phía bên kia là Mộng Chi Tiên Tử hay không?”
Chỉ là âm thanh còn chưa đủ cân lượng để mỹ phụ tin tưởng.
Mộng Chi Tiên có chút sững sờ, hiển nhiên không nghĩ vì sao Lạc Nam lại đưa ra yêu cầu này.
Bất quá vì chiều lòng Lạc Nam, nàng cũng nhu hòa cười nói: “Chuyện này đơn giản, bên trên Trận Pháp thuộc Truyền Âm Ngọc thực chất có cả khả năng truyền ảnh, để Chi Tiên kích hoạt nó!”
“Ta không muốn lộ mặt!” Lạc Nam trầm giọng.
“Đạo hữu yên tâm, Chi Tiên chỉ kích hoạt truyền ảnh từ một phía ta mà thôi, ngươi chỉ nhìn thấy ta… mà ta không thể xem được ngươi, trừ khi ngươi cũng kích hoạt truyền ảnh!” Mộng Chi Tiên kiên nhẫn giải thích.
“Nàng ấy nói thật!” Kim Nhi lên tiếng xác nhận.
“Tốt lắm!” Lạc Nam yên tâm gật đầu.
CHÉO…
Theo một luồng tia sáng xuyên thẳng vân tiêu, chỉ thoáng chốc… Thục Phi và mỹ phụ có thể rõ ràng nhìn thấy khối Truyền Âm Ngọc của Lạc Nam bắt đầu xuất hiện màn ảnh chiếu về phía trước.
Bên trên màn ảnh, một vị nữ tử như bước ra từ cổ tích, ngũ quan tuyệt mỹ xuất trần, ánh mắt hờ hững, môi đỏ da trắng, thân thể cao quý, khoác lấy một bộ nhuyễn bào bằng gấm, càng thêm tô điểm vẻ mỹ lệ của nàng.
Phong thái và khí chất hoàn toàn không phải nữ nhân bình thường có thể so sánh.
Dù mỹ phụ và Thục Phi rất tự tin vào dung mạo của mình, nhưng khi nhìn thấy Mộng Chi Tiên cũng phải âm thầm ghen tị một chút.
“Thật sự là Mộng Chi Tiên Tử…” Thục Phi mắt đẹp hoảng hốt, nàng vừa tham gia Đấu Giá Hội không lâu, đương nhiên vẫn chưa quên được phong thái của Mộng Chi Tiên.
Còn mỹ phụ thì không cần phải nói, ở trong Thiên Địa Hội thì Mộng gia cũng tương đối nổi danh, nàng muốn không nhận ra cũng không được.
Lạc Nam vậy mà dễ dàng liên hệ với một vị Đế Nữ, hơn nữa Mộng Chi Tiên còn chưa biết diện mạo của hắn, lại đối với hắn nghe lời răm rắp.
Thục Phi thật sự bị dọa sợ a…
Hình như Tiên Tôn như nàng giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cũng không phải chuyện lớn gì.
“Đạo hữu tìm Mộng Chi có việc?” Mộng Chi Tiên nhu hòa mỉm cười nhìn vào Truyền Âm Ngọc, cứ như nàng đang đứng cạnh Lạc Nam vậy.
“Chờ lão phu một chút!” Lạc Nam cười tủm tỉm, ý vị thâm trường nhìn mỹ phụ truyền âm:
“Thế nào? Nàng sẽ là người đại diện thay ta hợp tác với Mộng gia, tất cả những gì Mộng gia cần ở ta đều phải thông qua nàng, mà lợi ít trong đó Phú gia cũng sẽ được phân phối!”
Mỹ phụ toàn thân chấn động, nàng có thể tu đến Thiên Vương đương nhiên không phải ngu ngốc.
Lạc Nam chỉ dựa vào vài câu nói đã nàng đánh hơi được lợi ít khổng lồ trong đó.
Thay vì trực tiếp ra mặt hợp tác với Mộng gia, Lạc Nam sẽ dùng Phú gia làm trung gian, mà người duy nhất đứng ra điều phối giao dịch giữa hắn và Mộng gia chính là bản thân nàng.
Có cột mốc quan hệ trọng đại này, Phú Kim Đoàn lấy cái gì cùng nàng đấu?
Mỹ phụ trái tim đập thình thịch, không chần chờ thêm giây phút nào nữa, một tia Linh Hồn Bổn Nguyên đã được rút ra ngoài, dâng lên cho hắn.
Lạc Nam gật đầu, không khách khí thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của mỹ phụ.
Cảm giác nàng đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình, hắn gật đầu hài lòng.
Ngày sau chỉ cần đôi bên đạt thành tin tưởng, Lạc Nam đương nhiên sẽ trả lại Linh Hồn Bổn Nguyên cho các nàng, hiện tại tạm thời khống chế chỉ vì lý do an toàn mà thôi.
Lúc này, hắn tiếp tục nói với Mộng Chi Tiên: “Nhận thấy thành ý của Mộng Chi Tiên Tử, lão phu chấp nhận sẽ trước tiên giao thứ Mộng gia cần cho các vị!”
“Cái gì?” Mộng Chi Tiên toàn thân chấn động, sau đó cảm giác kinh hỉ dâng lên trong lòng, môi đỏ mỉm cười như trăm hoa đua nở:
“Đạo hữu nói thật?”
“Đương nhiên, Mộng gia đã thu được bao nhiêu Dị thuộc tính rồi?” Lạc Nam hỏi.
“Hai loại!” Mộng Chi Tiên lập tức nói.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, không hổ là Đế Cấp Thế Lực, chỉ trong thời gian ngắn đã gom được hai loại Dị Thuộc Tính rồi.
“Trước tiên cứ mang hai cái Dị thuộc tính đó cho lão phu, ta đem vật cần thiết giao cho Mộng gia, khi nào Mộng gia tiếp tục tìm được Dị thuộc tính cuối cùng đưa sau cũng không muộn!” Lạc Nam chân thành nói.
“Tốt quá! Đa tạ đạo hữu!” Mộng Chi Tiên trong lòng cảm động.
Tình huống của lão tổ của nàng đã cực kỳ nguy cấp, cứu trị càng nhanh càng tốt, hành động của Lạc Nam không thể nghi ngờ rất được hảo cảm của Mộng Chi Tiên.
“Không biết Chi Tiên có thể gặp gỡ đạo hữu ở đâu?” Mộng Chi Tiên hít sâu một hơi nói.
“Lão phu sẽ không đích thân ra mặt, Mộng Chi Tiên Tử biết Phú gia của Thiên Địa Hội chứ?” Lạc Nam trầm ngâm hỏi thăm.
“Phú gia sao…” Mộng Chi Tiên lẩm bẩm, rất nhanh nghi hoặc hỏi:
“Có phải Phú gia thuộc chi nhánh Hải Vực Tinh? Thiên Vương cấp gia tộc?”
“Chính là bọn hắn…” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu:
“Ta muốn Phú gia đứng ra làm trung gian giữa giao dịch của chúng ta, vật phẩm Mộng gia cần ta sẽ giao cho Phú gia, mà Mộng Chi Tiên Tử cứ giao hai loại Dị Thuộc Tính cho Phú gia, ta sẽ liên hệ bọn hắn nhận lấy!”
Mộng Chi Tiên âm thầm giật mình, trong lòng đề cao Phú gia thêm vài bậc… bởi vì người sở hữu Cửu Diệp Liên Hoa hành động là đang cố tình trợ giúp Phú gia đây mà.
Có thể trở thành trung gian và đại diện giữa Mộng gia và Lạc Nam, Phú gia chỗ tốt hưởng không hết đâu.
“Lão phu còn chưa nói hết!” Lạc Nam cười, bổ sung một tiếng: “Lão phu cùng Phú gia phu nhân chính là bằng hữu, ta chỉ chấp nhận giao dịch với Mộng gia khi Phú gia do Phú phu nhân làm chủ, mà toàn bộ Phú gia cũng chỉ có nàng ấy mới liên hệ được với ta, Mộng Chi Tiên Tử hiểu phải làm thế nào rồi chứ?”
“Chi Tiên đã hiểu!” Mộng Chi Tiên không chút do dự nói, ở trong mắt nàng thì Phú gia do ai làm chủ cũng đều như nhau, chỉ cần có thể giao dịch cùng Lạc Nam… để một tên nô tài làm chủ Phú gia cũng được.
Lạc Nam gật đầu, thản nhiên nói tiếp:
“Lần này ngoại trừ giao dịch như ước định, lão phu còn muốn nhờ Phú gia làm trung gian giao dịch vài loại Huyết Mạch với Mộng gia, tất cả quy đổi thành Nguyên Liệu Luyện Đan và Luyện Khí, Phú gia sẽ được hưởng một phần huê hồng, quá trình giao dịch vẫn do Phú gia phu nhân ra mặt, ta giao cả việc định giá và thương lượng với Mộng gia cho nàng ấy!”
“Huyết Mạch…” Mộng Chi Tiên sắc mặt ngưng trọng, truyền âm hỏi thăm: “Sẽ không kém lần trước trong Đấu giá?”
“Yên tâm, sẽ không để Mộng gia thất vọng!” Lạc Nam cười nhạt.
“Thành giao! Chi Tiên đảm bảo sẽ cho vị Phú phu nhân kia đầy đủ sự tôn trọng!” Mộng Chi Tiên dứt khoát bày tỏ thái độ.
Nàng không phải người ngu, trong lời nói của Lạc Nam rõ ràng luôn cố ý nhắc đến vị Phú gia phu nhân kia.
Điều này chứng tỏ nguyên nhân hắn xem trọng Phú gia là nhờ vị Phu nhân này, Mộng gia đương nhiên hiểu sắp tới sẽ làm thế nào.
Giao dịch Huyết Mạch không phải chuyện đùa, Mộng Chi Tiên quyết định sẽ trực tiếp thương lượng với Phụ thân của mình, dù dốc hết tài sản cũng phải đạt được Huyết Mạch để bồi dưỡng thêm thiên tài cho gia tộc.
“Tốt lắm! Thời gian giao dịch là tại Phú gia vào 10 ngày tới, Mộng Chi Tiên Tử cảm thấy thế nào?” Lạc Nam không tiếp tục nhiều lời, đi đến vấn đề then chốt.
“Đạo hữu yên tâm! 10 ngày sau Phú gia sẽ do Phú phu nhân làm chủ, nàng cũng sẽ trở thành bằng hữu đáng tin của Mộng gia chúng ta!” Mộng Chi Tiên kiên quyết nói ra.
“Lão phu chờ tin tốt của Mộng gia!” Lạc Nam cười ha ha, triệt để cắt ngang Truyền Âm Ngọc.
“Cái này…”
Ở bên cạnh, Thục Phi cùng mỹ phụ đã trợn mắt há hốc mồm.
Cứ như vậy… giải quyết rồi?
“Mặt ta dính gì sao?” Lạc Nam vuốt mũi cười hỏi.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thục Phi cùng mỹ phụ không nhịn được tiếp tục hỏi.
“Bí mật… các nàng muốn biết thì chậm rãi tìm hiểu!” Lạc Nam ra vẻ thần bí chớp chớp mắt.
“Nam nhân này… có chuyện gì hắn không làm được sao?” Mỹ phụ trong mắt hiện lên vẻ mơ màng.
“Hừ, ta trước tiên trở về Vô Lượng Hải Các!” Thục Phi hừ một tiếng nói, lần này Thủy Không Tiên Vương chết, mà nàng thì sống chết chưa rõ, cần về Các để ổn định mọi việc.
“Nếu Vô Lượng Hải Các không giữ được, gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo đi!” Lạc Nam nhìn nàng kiến nghị.
“Ta đã là Tiên Tôn, Loạn Thương Thiên Vương sẽ để người có tu vi cao hơn mình nhập Đảo sao?” Thục Phi nhướn mày hỏi.
“Nàng suy nghĩ nhiều, Đại Đảo Chủ lòng dạ rất rộng!” Lạc Nam lắc đầu nói:
“Đương nhiên nếu nàng đối với Vô Lượng Hải Các vẫn còn tình cảm hay lưu luyến, ta sẽ không ép nàng!”
“Ta sẽ cân nhắc!” Thục Phi thật sâu nhìn hắn một chút, để lại một câu sau đó xé rách không gian rời đi.
“Quan hệ giữa các ngươi thật kỳ quái…” Mỹ phụ nhìn theo bóng lưng của Thục Phi biến mất, nhìn Lạc Nam nói ra.
Lạc Nam nhìn sang nàng, thản nhiên hỏi: “Chúng ta không kỳ quái sao?”
“Hừ!” Mỹ phụ hừ một tiếng không đáp.
Lạc Nam lắc đầu thở dài một tiếng, kéo lấy tay mỹ phụ, không cho nàng kháng cự nói ra:
“Theo ta vào đây! Cần xem thử tình huống trúng Độc của nàng!”