Phần 100
Nơi mắt trái, một nơi vốn chỉ là con mắt bình thường không có gì đặc biệt bất chợt thay đổi…
Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra như đêm đen vô tận, bên trong là những cái đồng tử vẫn còn phong ấn, duy chỉ có một loại giải phong, bất quá đối với Lạc Nam hiện tại, như vậy đã đủ rồi.
“Không Đạo Na Di!”
Trước vô số công kích tưởng chừng khủng bố, không biết từ bao giờ… trước mặt Lạc Nam xuất hiện một cái lỗ hổng không gian rộng lớn màu đen kịch.
“Chuyện gì xảy ra?”
Chứng kiến lỗ hổng không gian đột ngột hiện hữu, Vô Lượng Song Sinh huynh đệ cùng đám người tò mò đến cực điểm, chẳng hiểu chuyện gì…
Bất quá chiêu thức mạnh mẽ đã đánh ra, không thể thu lại được nữa rồi…
ẦM ẦM ẦM…
66 thanh Tiên Kiếm mang theo Lôi Kiếp cùng Kiếm Ý ngập trời…
Hai cái Vô Lượng Thủy Ấn bá đạo mà mạnh mẽ…
Vô số xúc tua dữ tợn như mũi khoan…
Sáu đạo công kích do Ất Yêu Viên Mãn toàn lực bắn ra…
Tất cả… không hề bỏ sót toàn bộ tiến vào Không Đạo…
Ánh mắt Lạc Nam như muốn căng cứng, một cái lỗ hỏng thần bí khác cũng đã xuất hiện sau lưng đám người Vô Lượng Song Huynh Đệ…
Một cảm giác bất an bao phủ toàn bộ tâm linh, đám người quay phắt người lại…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Cả đám ánh mắt trợn tròn, từng gương mặt bao phủ bởi vô tận kinh hãi nhìn liên miên bất tuyệt công kích do chính bản thân mình đánh ra lúc này lại đang lao vọt mà đến, mục tiêu lại chính là bọn hắn?
“Làm sao có thể?” Một con Yêu Thú của Hải Yêu Cung ôm đầu rống lên, nó cảm giác mình như đang nằm mơ.
“Phòng thủ! Mau phòng thủ!” Nam tử mập mạp hai mắt muốn nứt, sợ hãi và phẫn nộ dâng trào khiến lòng ngực của hắn phập phồng muốn nổ.
Có trời cũng không ngờ rằng… “Ngọc Hải” vậy mà còn sở hữu thủ đoạn cấp bậc này.
Thi triển một cái lỗ hổng hư không hút toàn bộ công kích của bọn hắn vào, sau đó lại thông qua một lỗ hổng khác nhắm vào bọn hắn toàn lực thả ra…
Một đòn gậy ông đập lưng ông này, quá mức ác liệt.
Cả đám da đầu tê dại, nếu không phòng thủ trước vô tận công kích đang lao đến với tốc độ chóng mặt, bọn hắn sẽ chết do chính chiêu thức mà mình thi triển…
Trong lúc nhất thời, cả đám toàn diện kết ấn, muốn thi triển các loại Vũ Kỹ phòng ngự ngăn cản công kích đang lao ra từ Không Đạo Na Di.
“Khoan đã, làm sao thủ?”
Đúng lúc này, một tên trong Vô Lượng song huynh đệ bất chợt điên cuồng rống lên.
Một cảm giác thất bại bao phủ trong tâm hắn, da gà bất tri bất giác nổi lên, trong lòng bắt đầu hối hận…
Hối hận vì mình tham lam, mới chọc phải nhân vật như “Ngọc Hải”…
“Ngươi nói gì thế? Sao lại không thể phòng thủ?”
Nghe lời quát của Vô Lượng huynh đệ, sắc mặt một đám Yêu Thú Hải Yêu Cung trở nên cực kỳ khó coi…
“Bởi vì…”
Tên này chưa kịp dứt câu…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô tận Bá Lực điên cuồng gào thét, một tia sáng mang tính hủy diệt bắn mạnh mà đến, trực tiếp đem Lạc Nam phản chấn lùi vô số bước giữa lòng biển khơi.
“Quên… mất!” Đám người Đạo Huyền Tông tròng mắt muốn lòi ra ngoài.
Ở sau lưng… các loại công kích của bọn hắn đang tập kích chính bọn hắn.
Ở phía đối diện, kẻ thù bắn ra chưởng pháp hủy thiên diệt địa…
Hai mặt giáp công, phải phòng thủ thế nào đây? Trong thời khắc mấu chốt, cả đám thậm chí chưa kịp định thần đã đứng trên biên giới sinh tử.
“Mau… mau sử dụng tu vi Ngọc Tiên, bằng không chúng ta đều sẽ chết!”
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vô Lượng Song Huynh Đệ rốt cuộc không bận tâm cái gọi là phạm quy nữa, cũng không quan tâm Bí Cảnh này có sụp đổ hay không…
Bọn hắn chỉ quan tâm, liệu có giữ được mạng hay không mà thôi…
Cả đám nghe vậy hai mắt tỏa sáng, phải… chỉ cần bộc phát tu vi Ngọc Tiên, mọi nguy hiểm trước mặt sẽ được giải quyết, bọn hắn sẽ tiếp tục là cường giả cao cao tại thượng, mà Ngọc Hải chỉ là một con kiến hôi.
Nghĩ đến đây, đám người quyết tâm phá vỡ cấm chế Tiên Lực, để khôi phục tu vi Ngọc Tiên hùng mạnh.
Đáng tiếc… Lạc Nam đã dám mạnh miệng tuyên bố giết sạch, hắn đã tính đến bước đường này, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn phát sáng dữ dội, điều động toàn bộ Hồn Lực tích trữ trong cơ thể lúc này, mang theo Ôn Hồn Liên bảy cánh xoay tròn dữ dội cung cấp Hồn Lực mạnh mẽ.
“Định Hồn!”
Lạc Nam lạnh lùng, vô tận Hồn Lực nhanh chóng xuyên thấu mà ra, khóa chặt lấy nam tử mập mạp của Đạo Huyền Tông.
Chỉ bất quá mọi thứ chưa dừng ở đó… bởi vì Định Hồn chỉ có thể thi triển vào một mục tiêu mà thôi…
“Đế Hồn Kinh – Thập Nhị Kỹ – Siêu Hồn!”
Lạc Nam tiếp tục quát, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn rỉ máu đau kinh hồn vì chịu tải luồng Hồn Lực quá mạnh, vượt xa giới hạn lúc đầu của nó…
Siêu Hồn triển khai… vô số Hồn Lực cấp tốc gia trì vào Định Hồn, sau đó đem nó tách biệt ra làm nhiều đạo công kích Linh Hồn khác nhau, có thể đánh vào nhiều mục tiêu khác nhau cùng một lúc.
HỰ HỰ HỰ HỰ…
Đám thiên tài Trung Tiên Giới vốn định bộc phát tu vi Ngọc Tiên toàn thân như bị điểm nguyệt, Linh Hồn định trụ, đứng im bất động…
Cũng là cùng lúc đó, hai hướng công kích rốt cuộc chạm nhau, đem toàn thể bọn hắn nghiền ép vào giữa…
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Nổ tung… vô tận nổ tung, biển nước mênh mông nhanh chóng bị rút cạn, lấy vị trí va chạm làm trung tâm, Bí Cảnh như mạng nhện xuất hiện vô số khe nứt dữ tợn và chằng chịt, một lần nữa chia năm xẻ bảy…
66 thanh Tiên Kiếm điên cuồng tàn sát bừa bãi, đem đám Yêu Thú của Hải Yêu Cung chặt thành từng khối nhỏ…
Hai cái Vô Lượng Thủy Ấn trực tiếp nện vào năm tên tu sĩ Đạo Huyền Tông đang kết thành Đạo Huyền Kiếm Tiên Trận, trực tiếp nghiền ép bọn chúng thành thịt vụn…
Nam tử mập mạp chưa kịp tận hưởng tư vị Cửu Tầng Kiếm Ý trong thời gian dài, cơ thể đã bị vô số Xúc Tua như máy khoan xuyên thủng, sau đó bạo liệt giữa biển khơi…
ĐÙNG!
Bá Lực Chưởng bá đạo nghiền ép, không nói lời nào đem Vô Lượng Song Huynh Đệ bao trùm vào trong hủy diệt, thân thể tiêu tán giữa thiên địa trước Bá Lực, ngay cả cơ hội rên đau cũng không có…
“Điên rồi… điên rồi, tất cả điên rồi… Ột ột ột!” Hắc Trư vội vàng uốn éo cơ thể cuộn tròn lại như quả bóng lớn, thân thể mập mạp cố gắng chống lại dư ba của vô tận Tiên Lực đang tàn sát bừa bãi, vụ nổ lớn đến mức không thấy rõ tình hình bên trong…
Ngay cả chính nó cũng không nghĩ đến, chiến trường của Lạc Nam sẽ khốc liệt đến mức độ này, dư ba va chạm đã quét ngang Bí Cảnh, đem toàn bộ sự sống còn sót lại trực tiếp chấm dứt, gần trăm thiên tài Tiểu Tiên Giới tại chiến trường không ai may mắn thoát khỏi.
Quá mức kinh khủng…
Mà thân ảnh của Lạc Nam, đã sớm tiến vào Linh Giới Châu…
“AAAAA” Có âm thanh đau đớn dữ dội vang vọng toàn bộ Linh Giới Châu.
“Thiếu gia!”
“Tiểu Nam!”
Hai âm thanh lo lắng hãi hùng đến cực điểm vang lên, Thiên Vô Ảnh cùng Ỷ Vân vừa sợ vừa khóc nhìn tình huống của Lạc Nam trước mắt.
Chỉ thấy Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ảm đạm không ánh sáng, bên trong là máu tươi liên tục tràn ra…
Lạc Nam ôm đầu gào thét thảm thiết, Linh Hồn như bị chia năm xẻ bảy, từ mắt… mũi… miệng… tai đều có máu tươi không ngừng chảy ra.
Cơ thể hắn co rúm lại, đau đớn không hề thua kém khảo nghiệm ban đầu của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, khiến Lạc Nam muốn chết đi sống lại.
“Công tử lần này quá liều… sử dụng Định Hồn kết hợp với Siêu Hồn, Linh Hồn không bạo liệt là nhờ Ôn Hồn Liên với Kinh Văn Bất Hủ giữ gìn lắm rồi!” Kim Nhi thở dài một tiếng, có chút trách cứ Lạc Nam liều mạng đến mức như vậy.
Trong thời khắc mấu chốt, hắn đã dùng Không Đạo Na Di để gậy ông đập lưng ông công kích của đám đối thủ, lại dùng Bá Lực Chưởng hai mặt giáp công, phong tỏa đường phòng thủ của bọn chúng.
Nếu đối thủ chỉ là Ất Tiên Viên Mãn, kết cục như vậy xem như đã định, Lạc Nam lấy sức một người quét ngang chiến trường không thành vấn đề gì.
Tuy nhiên, đối thủ lại không đơn thuần là Ất Tiên Viên Mãn, trái lại bọn hắn vốn là Ngọc Tiên đang áp chế Tu Vi.
Lạc Nam đã tính được từ trước trong thời khắc nguy hiểm bọn chúng sẽ bộc phát tu vi Ngọc Tiên hùng mạnh, đến khi đó bất kể là Không Đạo Na Di hay Bá Lực Chưởng cũng đều trở thành công cốc, đổ xuống sông biển.
Để ngăn cản các đối thủ bộc phát tu vi trở lại thành Ngọc Tiên, cách duy nhất chỉ có Định Hồn mà thôi.
Tuy nhiên Định Hồn cũng có hạn chế, bởi vì đây là Hồn Kỹ đơn mục tiêu, đối tượng công kích và thi triển một lần chỉ giới hạn ở một người.
Mà số đối thủ của Lạc Nam lại còn đến 15 người…
Trước tình cảnh đó, hắn bắt buộc phải sử dụng Hồn Kỹ cuối cùng bên trong Đế Hồn Kinh, cũng là Đế Hồn Thập Nhị Kỹ – Siêu Hồn.
Siêu Hồn là một loại Hồn Kỹ đặc biệt nhất trong tổng số 12 loại Hồn Kỹ, nó không có khả năng tấn công, chẳng có khả năng phòng thủ, cũng chẳng thể gia tăng tốc độ.
Mà Siêu Hồn là Hồn Kỹ dùng để cường hóa, cải tiến 11 loại Hồn Kỹ còn lại.
Lạc Nam sử dụng Siêu Hồn cộng Định Hồn, đem Định Hồn từ công kích đơn mục tiêu cường hóa thành công kích đa mục tiêu, một lần Định Hồn toàn bộ 15 tên Ất Tiên Viên Mãn có ý định trở về Ngọc Tiên.
Kết quả… hắn thành công…
Toàn bộ đối thủ bị Định Hồn, chết sạch bên trong vụ nổ khủng khiếp…
Nhưng cái giá phải trả khi cưỡng ép thi triển Hồn Kỹ vượt quá giới hạn chịu đựng của bản thân tương tự cũng chẳng hề nhỏ.
Nếu dùng Siêu Hồn để cường hóa Định Hồn đánh lên vài mục tiêu, ví dụ khoảng 5 mục tiêu thôi… thì Lạc Nam chưa đến mức đau đớn và di chứng nặng nề như hiện tại.
Chỉ là số lượng đối thủ quá nhiều… hắn phải dùng hầu hết con bài chưa lật, sau cùng trả giá trọng thương Linh Hồn, mới thành công giết sạch.
Trong trận chiến này, chỉ cần sơ hở hay lơ là một chút… cũng phải trả giá đắt.
Lạc Nam thiên phú chiến đấu khủng bố, ngay cả Kim Nhi cũng không thể không thừa nhận… hắn là một trong những thiên tài khủng bố nhất ở phương diện này, dù là những đại năng cao cao tại thượng kia, khi còn trẻ cũng chẳng sánh bằng Lạc Nam.
“Phải làm sao bây giờ, Tiểu Nam hình như rất đau… rất đau!”
Nhìn thấy Lạc Nam dù đã lâm vào hôn mê nhưng sắc mặt vẫn còn vặn vẹo hết sức dữ tợn, Thiên Vô Ảnh trái tim co thắt lại, Ma Lực xém chút nữa mất khống chế rồi.
“Thiếu gia… phải làm sao đây?” Ỷ Vân sắc mặt tái nhợt, hận bản thân quá yếu kém… nhìn biểu hiện của Lạc Nam lúc này, chắc hẳn đã trải qua đại chiến hết sức khốc liệt.
“Dùng lá cây Bất Tử Thụ, mau cứu Tiểu Nam!” Thiên Vô Ảnh gửi gắm hy vọng vào gốc cây dồi giàu sức sống kia.
“Vô ích! Bất Tử Thụ không cứu được Linh Hồn của chủ nhân!”
Hai âm thanh một nóng một nhu cùng lúc vang lên, Quang Nhi và Hỏa Nhi đã từ cơ thể Lạc Nam xuất hiện, sắc mặt nặng nề nhìn thảm trạng của hắn.
“Vậy phải làm sao…” Ỷ Vân với Thiên Vô Ảnh lảo đảo sắp ngã, hận không thể đem đau đớn của hắn chuyển dời lên cơ thể chính mình.
“Không cần quá lo ngại… chúng ta có cách!”
Quang Nhi với Hỏa Nhi nói một câu, thân ảnh hai nữ đã nhanh chóng tiến về Linh Dược Điền, chú ý khóa chặt một gốc trong đó.
Tại nơi đó… một đóa Hoa Sen bốn cánh lấp lánh các loại màu sắc khác nhau tọa lạc, toàn thân nó tỏa ra một cổ lực lượng sinh mạng nồng đậm, hết sức phức tạp…
Chính là Đế Cấp Kỳ Trân Dị Thảo – Cửu Diệp Liên Hoa…
Gốc Cửu Diệp Liên Hoa này vốn có 9 cánh, mỗi cánh hoa tượng trưng cho một tính mạng, tuy nhiên trước đây khi còn ở Việt Long Tinh, Lạc Nam đã đem 4 cánh hoa cho Hồ Khinh Vũ, 1 cánh hoa cho Thái Linh Lão Nhân của Thánh Linh Học Phủ.
Cửu Diệp Liên Hoa là Đế Cấp Dị Thảo, để nó trưởng thành không biết phải trải qua bao nhiêu năm tháng, dù thời gian vừa qua hấp thụ vô số Tiên Thạch, lại được Gia Tốc Trận bao phủ… nhưng nó vẫn chưa khôi phục dù chỉ thêm một cánh hoa.
Số lượng vẫn chỉ còn 4 cánh.
Quang Nhi với Hỏa Nhi hai mặt nhìn nhau, trịnh trọng hái xuống một cánh hoa mỹ lệ…
Theo suy nghĩ của các nàng, mỗi một cánh hoa của Cửu Diệp Liên Hoa đại diện cho một tính mạng.
Mà tính mạng bao gồm Thân Thể và Linh Hồn.
Vì thế… Cửu Diệp Liên Hoa nhất định có khả năng khôi phục hoặc chữa trị Linh Hồn của Lạc Nam.
Không tiếp tục nhiều lời… hai nữ đem cánh hoa nhẹ nhàng đút vào miệng Lạc Nam…
Ánh sáng từ cơ thể nam nhân lóe lên, sắc mặt vặn vẹo của hắn rốt cuộc trở nên êm ái… khiến mấy nữ thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá hắn vẫn chưa tỉnh lại… hiển nhiên cần thời gian tiêu hóa năng lượng trong cánh của Cửu Diệp Liên Hoa.
Chứng kiến vẻ mặt an tường của hắn, tứ nữ nhìn nhau mỉm cười, đem hắn vây vào trung tâm như bảo vật vô giá, chờ đợi nam nhân tỉnh lại các nàng mới có thể triệt để yên lòng.
…
Mà ở bên ngoài lúc này, Hắc Trư đảo mắt nhìn xung quanh Bí Cảnh hoang tàn đổ nát lơ lửng giữa tinh không, lẩm bẩm nói chuyện:
“Ột ột… chiến trận thật không tầm thường, cục đất này cũng sắp băng liệt rồi!”
“Tên Tiểu Tử kia sẽ không phải chết rồi đó chứ?”
“Trư gia vẫn còn nợ hắn mấy viên Yêu Đan đây này, ột ột!”
Nhìn qua nhìn lại vài giây không thấy tung tích Lạc Nam, Hắc Trư quyết định nói:
“Trư gia cũng không có thời gian chờ ngươi xuất hiện ột ột… lần sau gặp lại Trư gia sẽ trả nợ cho ngươi!”
Nói xong, thân thể mập ú của nó như một viên đạn pháo bắn thẳng ra ngoài…
Chỉ thoáng chốc đã rời khỏi Bí Cảnh…
Trong khoảnh khắc này, ở khắp các nơi tại Đại Tiên giới, vô số Đại Năng từ Tiên Tôn cảnh trở lên khóe mắt đồng loạt giật giật, một cảm giác kỳ quái dâng lên trong lòng…