Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 3

Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 3


Phần 52

Việt Long Tinh Cầu…
Một ngày này, hàng loạt các thế lực, các tán tu cùng nhau đổ về Vạn Kim Đảo, nơi diễn ra sự kiện trọng đại trong lịch sử tinh cầu, đó là hình thành Diệt Huyết Liên Minh.

Vạn Kim Đảo, lãnh địa hạch tâm của Đa Bảo Các, trụ sở chính của Đa Bảo Các chính là được xây dựng ở đây, nằm giữa đại dương mênh mông Hải Châu Đại Lục, bình thường xung quanh hòn đảo được bố trí một cái kết giới cực đại không cho phép người ngoài tiến vào.

Chỉ là hôm nay kết giới được khai mở cho sự kiện quan trọng.

Nếu nói về thế lực có tài lực và uy tính nhất trên toàn bộ tinh cầu, không thể nghi ngờ Đa Bảo Các thuộc top đầu, ngay cả Hoàng Kim Bảng cũng do Đa Bảo Các đứng đầu lập ra, đủ thấy uy vọng của họ tại Tu Chân Giới.





Vì thế sự kiện quan trọng lần này, Đa Bảo Các đứng ra tổ chức… chẳng một ai phản đối hay cảm thấy không phục.

Trời mới tờ mờ sáng, trên biển rộng mênh mông đã xuất hiện hàng loạt cái pháp bảo phi hành, các thân ảnh ngự không mà đến, một số người càng là trực tiếp xé rách hư không trực chỉ Vạn Kim Đảo.

Hiển nhiên trong mắt các thế lực, thành lập Diệt Huyết Liên Minh đã trở thành vấn đề thiết yếu, được xem trọng ở mức cao nhất.

Mà Đa Bảo Các đã sớm chuẩn bị từ vài ngày trước, một quảng trường rộng lớn cùng các ghế ngồi cho quan khách, thậm chí vị trí của các thế lực cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, các loại linh trà, linh quả không thiếu…

Mà người chủ trì sự kiện lần này, chính là các chủ Đa Bảo Các – Thiên Vạn Bảo, cũng chính là phụ thân của Thánh Nữ Thiên Diệp Dao, có thể nói hắn là một trong những người có thân phận tôn quý nhất Tinh Cầu.

Phụ trách tiếp đón quan khách không ai khác là Thánh Nữ Thiên Diệp Dao và tứ đại thị nữ của nàng, đương nhiên cũng có các trưởng lão Đa Bảo Các hỗ trợ.

Lúc này đây, bên trên không trung… chia thành bốn phương nhân mã đứng tách biệt với nhau, cũng đại diện cho bốn đại lục, âm thầm dò xét, đánh giá thực lực tổng thể của đối phương.

Hải Châu Đại Lục, cầm đầu là một nam tử trung niên thân mặc bạch bào, khí độ ung dung, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn… không ai khác chính là Bách Linh Hịêu Trưởng – Bách Vô Sinh.

Sau lưng hắn, một lão già tiên phong đạo cốt ánh mắt lấp lóe, cùng một thanh niên trẻ tuổi có diện mục giống Bách Vô Sinh vài phần, không phải người khác chính là Bách Hiểu Sinh công tử.

Chỉ là lúc này Bách Hiểu Sinh không để mắt đến Vạn Kim Đảo, từ đầu đến cuối ánh nhìn của hắn chưa từng rời khỏi thân ảnh phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp tuyệt trần của Tinh Linh Nữ Vương bên trong đoàn người, bộ dạng say đắm không giữ lại chút nào.

Tinh Linh Nữ Vương – Á Hy Thần như châu báu vô giá giữa đại dương, sắc đẹp của nàng là không thể khinh nhờn, thậm chí rất nhiều cường giả cảm giác nếu mình tiếp tục xem nàng chính là một loại tội ác đáng kinh tởm, chỉ nghe thoang thoảng hương thơm từ nàng tỏa ra, bọn hắn cũng cảm giác mình đã sống đủ rồi.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Có thể đưa ra sính lễ như Lạc Nam ca ca không mà nhìn?” Á Nhi kéo tay mẫu thân hung hăng trợn mắt nói, nhất thời khiến đám đông sắc mặt cổ quái, mà Bách Hiểu Sinh càng là như ăn phải con ruồi, hết sức khó chịu.

Một vài người muốn cười nhưng không dám cười, hiển nhiên chuyện Bách Hiểu Sinh truy cầu Tinh Linh Nữ Vương đã sớm không phải bí mật gì…

“Hiểu Sinh, lần này chính sự quan trọng!” Lão già tiên phong đạo cốt đi sau Bách Vô Sinh mở miệng nhắc một tiếng, hắn chính là Bách Linh Phó Hiệu Trưởng, địa vị chỉ kém Bách Vô Sinh một chút, tên gọi Bách Lượng Lão Nhân.

Bách Hiểu Sinh nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt đám đông hắn cũng không dám làm quá.

Đứng cạnh Tinh Linh Nữ Vương là hai người nữ tử.

Trong đó một vị uyển chuyển như tiên, chỉ là ngay cả một tia cảm xúc cũng không biểu hiện ra ngoài, mặt đeo khăn lụa phủ lấy diện mạo, chính là tông chủ Thủy Thiên Tông – Thủy Tích Quân, cũng là nữ nhân sở hữu một loại Dị Thủy.

Mà nữ nhân còn lại, một mái tóc màu khói búi cao cho thấy phong vận thành thục của thiếu phụ, thân mặc áo giáp vẫn không che được những đường cong quyến rũ yêu kiều, đôi môi màu tím lộng lẫy càng khiến nàng thêm nổi bật.

Chính là Thủy Linh Tiên Tử – Thủy Nương Khanh, Phái Chủ Hải Hồng Phái.

Đương nhiên bên trong đoàn người đến từ Hải Châu, không thiếu Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái gia lão gia tử, Hải Cung Chủ – Hải Ứng Thiên, cùng rất nhiều thế lực khác và một số tán tu mạnh mẽ thuộc về Hải Châu đại lục, ngay cả Phàm Ẩn Tự cũng có mặt.

Có thể nói là thanh thế to lớn đến cực điểm.

So với Hải Châu, người đến từ Hoàng Sa không chút thua kém về mặt khí thế, hai vị Hiệu Trưởng và Phó Hiệu Trưởng Huyền Hoàng Học Phủ đồng dạng có mặt.

Hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ – Huyền Sa Lão Nhân, là một ông lão lưng đeo Hồ Lô Cát cao tầm hai mét, tóc bạc trắng xóa, y trang giản dị, nhìn qua chẳng khác nào gần đất xa trời, bất quá không một ai dám xem nhẹ hắn.

Phó hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ – Huyền Kiếm Lão Nhân, đồng dạng cũng là một lão già lưng đeo trường kiếm, hắn như một thanh chí thượng bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ lại vô hình tạo áp lực lên bốn phía xung quanh. Huyền Kiếm Lão Nhân say mê kiếm đạo, bình thường bế quan luyện Kiếm không chịu ra mặt, nhưng lần này đích thân xuất hiện, có thể thấy xem trọng Huyết Linh Tông đến mức nào.

Một thanh niên kính cẩn đứng sau lưng Huyền Kiếm Lão Nhân chính là người quen cũ của Lạc Nam – Thanh Sam Kiếm Khách Tần Thiên, tính luôn cả hắn, Huyền Hoàng Học Phủ chỉ đến ba người.

Tuy nhiên tại Hoàng Sa Đại Lục, có thể gây chú ý không chỉ riêng Huyền Hoàng Học Phủ, bên cạnh đó còn có Đan gia song tổ, Đan Diễm Cơ cùng Đan Thiên Hành, hai vị Luyện Đan Sư cấp cao của toàn tinh cầu, rất nhiều ánh mắt nịnh nọt ném về bọn hắn, sức hút thậm chí vượt qua Huyền Sa cùng Huyền Kiếm.

Đặc biệt là Đan Diễm Cơ, dung nhan nóng bỏng và lạnh lùng kết hợp của nàng giống như thần nữ, lại thêm thân phận cao quý cùng thực lực mạnh mẽ, khiến vô số nam tử chỉ biết nhìn từ xa.

Ngoài bốn vị Độ Kiếp đáng chú ý, thì đoàn người Hoàng Sa Đại Lục còn đến Đan Cốc cốc chủ – Đan Diệp, Hoa Trúc Thành Chủ – Hoa Minh, Minh Hỏa Giáo Chủ – Hỏa Vô Nhai… cùng hàng loạt tu sĩ khác.

U Nguyên đại lục cũng không kém, chỉ là hình dạng cả bọn có chút kỳ dị.

Cầm đầu đoàn người, một nam tử trên đầu có cặp sừng trâu dữ tợn năm màu như có thể xuyên thủng bầu trời, toàn thân lực lưỡng, bắp thịt như muốn bạo tạc, thân mang trọng giáp lấp lóe hào quang, cho người khác áp bách cự đại, hắn không ai khác chính là Thiên Yêu Học Phủ Hiệu Trưởng – Ngưu Ngũ Bá, nghe đồn đã gần ngàn năm hắn chưa hiện ra bản thể, người khác chỉ biết hắn là một con trâu, nhưng lại không biết là giống trâu gì.

Đi sau Ngưu Ngũ Bá là một lão nhân lưng đeo mai rùa, nhìn qua hết sức kiên cố, một thân thực lực cũng thâm bất khả trắc, tương tự cũng là Thiên Yêu Học Phủ Phó Hiệu Trưởng – Quy Linh Lão Nhân.

Ngoài hai người thân phận bất phàm này, thì U Nguyên còn đến những cường giả từ lâu đã sớm nổi danh trên đại lục như tộc trưởng Giao Tộc – Bá Lực Giao Quân cùng đệ đệ Bá Lực Giao Hoàng, lâm thời Tộc Trưởng Côn Tộc – Côn Liệt Hải cùng hàng loạt thế lực khác… trong đó có cả Lạc gia – Lạc Phá Lôi.

Tuy nhiên, sức hút tại đám nhân mã phe U Nguyên khiến toàn thể đám người phải trợn mắt há hốc mồm lại không phải Ngưu Ngũ Bá hay Quy Linh Chân Nhân, trái lại là thân ảnh của một nữ tử.

Chỉ thấy nàng sở hữu thân thể uyển chuyển kiêu sa tuyệt mỹ trong cung trang màu trắng hết sức giản dị, mị ý tự nhiên lại bắn ra bốn phía như muốn hút cả linh hồn tất cả mọi người, sau lưng lại có mấy cái đuôi êm ái như bông nhẹ nhàng vũ động, quả thật mê chết người không đền mạng, gây nên vô số nam tử thú huyết sôi trào.

Chính là tộc trưởng Hồ Tộc – Hồ Khinh Vũ.

Cho dù là say mê Tinh Linh Nữ Vương như Bách Hiểu Sinh khi nhìn vào nữ tử này, cũng cảm thấy rung động dữ dội, bắt đầu âm thầm so sánh giữa Tinh Linh Nữ Vương và Hồ Khinh Vũ, cảm thấy bất phân cao thấp.

Mà ngay cả thiên kiêu tuyệt thế như Bá Lực Giao Quân cũng thỉnh thoảng nhìn trộm Hồ Khinh Vũ, tự hận thực lực bản thân của mình chưa đủ mạnh để có thể theo đuổi nàng.

Hồ Khinh Vũ đối với mấy ánh mắt xem nàng làm như không thấy, quá quen thuộc tình cảnh này rồi.

Đi cùng sư phụ, Hồ Ngọc Nghiên tràn đầy bất đắc dĩ, hào quang của sư phụ quá mức chói lóa, nàng cũng là mỹ nữ vạn người mê nhưng thật sự không thể sánh bằng a.

Chỉ là chỉ suy nghĩ bâng quơ thế thôi, ánh mắt Hồ Ngọc Nghiên từ lâu đã nhìn sang phe cánh Băng Thiên Đại Lục như muốn tìm kiếm một thân ảnh nào đó…

Đáng tiếc, không nhìn thấy hắn.

So với ba đại lục lớn kia, nhân số Băng Thiên Đại Lục có phần hơi khó xem.

Đi đầu là một bà lão tay cầm quải trượng, một mặt u oán thở dài sườn sượt, trong lòng cuồng mắng vị Hiệu Trưởng của mình không biết bao nhiêu lần.

Bà lão này có danh hiệu Thái Linh Lão Nhân, chính là Thánh Linh Học Phủ Phó Hiệu Trưởng, tuổi thọ của nàng đã rất cao, còn sống không đến trăm năm nữa thôi, những năm gần đây lánh đời tu luyện, chỉ hy vọng có thể đột phá cảnh giới tiếp theo kéo dài sinh mệnh.

Nào ngờ lần này xảy ra chuyện Huyết Hoàng Địa nghiêm trọng như vậy, mà vị hiệu trưởng không đứng đắn kia lại chuồn mất, buộc nàng phải bất đắc dĩ xuất quan dẫn đội.

Phía sau Thái Linh Lão Nhân, Chấp Chính Trưởng Lão của Thánh Linh Học Phủ cũng chỉ biết cười khổ, xét về mặt khí thế bên mình đã kém hơn ba học phủ khác rồi, nhưng cũng đành cam chịu.

Đi cùng bọn hắn là Lão Hoàng Đế Băng Huyền Đế Quốc cùng Cảnh chủ Thiên Sơn Tiên Cảnh Vương Y Vận không mấy bận tâm, bọn hắn đều là người không để ý chút mặt mũi này.

Chỉ là bọn hắn không để ý, không có nghĩa là người khác sẽ không trêu chọc:

“Hừ, Băng Thiên Đại Lục ngày càng thảm hại!”

Người vừa hừ lạnh không ai khác chính là Quy Linh Lão Nhân của Thiên Yêu Học Phủ, lão rùa già này nhìn qua thì hiền lành nhưng bụng lại chứa đầy dao găm.

Người Băng Thiên Đại Lục nghe vậy im lặng không đáp, chỉ là sắc mặt cả đám hết sức khó coi.

Hết cách rồi, nếu so về cường giả đứng đầu đạt đến Độ Kiếp thì bên mình cũng thua kém, mà so về mỹ nhân cũng chỉ có Vương Y Vận một người…

“Không biết Võ Hiệu Trưởng ở đâu? Với thực lực và uy vọng của nàng, lần này nếu vắng mặt quả thật đáng tiếc!” Bách Vô Sinh ánh mắt lấp lóe nhàn nhạt hỏi.

Nghe Bách Vô Sinh hỏi vậy, Ngưu Ngũ Bá cùng mấy vị Độ Kiếp Kỳ nhất thời toàn lực chú ý, hiển nhiên chỉ có Võ Tam Nương mới đủ khiến bọn hắn để tâm đến như vậy.

“Hiệu trưởng chúng ta vừa lúc bế quan, các vị thông cảm! Ta sẽ đại diện cho Thánh Linh Học Phủ…” Thái Linh Lão Nhân lên tiếng giải thích nói.

Đám người nghe vậy giật mình, đạt đến đẳng cấp như Võ Tam Nương, mỗi lần bế quan nhất định thu hoạch không nhỏ a.

“Haha, không phải còn có đệ tử của Võ tiền bối sao? Nghe nói Hậu Cung gì đó rất lợi hại, sao không thấy xuất hiện?” Bách Hiểu Sinh cười tủm tỉm hỏi đểu.

“Hừ, Lạc Nam ca ca là người làm đại sự gì ngươi làm sao hiểu?” Á Nhi nghe tên này khích tướng, lập tức phồng má nói.

Bách Hiểu Sinh trong lòng âm thầm hận, tiểu nha đầu đáng ghét, đợi ta đạt được mẫu thân của ngươi, sẽ khiến ngươi biết thế nào là lễ độ.

“Đứng trước an nguy của toàn tu chân giới còn không xuất hiện thì làm đại sự gì? Ta thấy Hậu Cung chỉ giỏi ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi!” Bá Lực Giao Hoàng nghĩa khí lẫm nhiên mở miệng, chỉ là bị ca ca hắn trừng mắt nhất thời trở nên im miệng.

“Thời gian vẫn còn, sao các vị dám chắc Hậu Cung sẽ không đến? Ngay cả Thiên Cơ Điện, Thất Sát Giáo, Ngự Thú Chiến Tông cùng một vài nhân vật nổi danh khác cũng chưa có mặt mà không phải sao?”

Đúng lúc này, hai âm thanh nhàn nhạt vang lên, từ trong hư không bước ra một đôi lão già.

“Khảo gia hai vị tiền bối!” Tinh Linh Nữ Vương lập tức bước lên hành lễ.

Đám người cũng kịp thời phản ứng nhao nhao tiến lên chào hỏi, ở đây đa số là người có địa vị, đương nhiên ít nhiều nhận thức đôi vợ chồng già Khảo gia.

“Các vị không cần khách sáo! Hai lão già này đến gớp một phần sức mọn, hy vọng đẩy lùi ngoại địch mà thôi…” Khảo gia bà lão nhẹ gật đầu, khiến rất nhiều người ném đến ánh mắt kính nể.

“Hai vị đạo hữu gần đây khỏe chứ?” Huyền Sa Lão Nhân mở miệng hỏi thăm.

“Đa tạ Huyền Sa đạo hữu, hai bộ xương già này vẫn đủ sức chèo chống một hai!” Khảo gia ông lão ung dung cười.

Như để đám đông chào hỏi khiêu khích đã xong, Thiên Diệp Dao mang theo tứ đại thị nữ cùng chúng trưởng lão Đa Bảo Các tiến ra tiếp đón, bên trong quảng trường cũng đã an trí hợp lý, để các phương nhân mã của bốn đại lục không ngồi gần lẫn nhau.

Dung mạo của ngũ nữ một lần nữa khiến không ít nam tử kích động, sự kiện lần này tập trung thật nhiều mỹ nhân tuyệt thế trên Tinh Cầu a…

Á Hy Thần, Hồ Khinh Vũ, Thiên Diệp Dao, Đan Diễm Cơ, Vương Y Vận, Thủy Tích Quân, Thủy Nương Khanh… quả thật đặc sắc tuyệt luân.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Đúng thời điểm này, trên không trung xuất hiện một kẻ hở đen kịch, một đám sáu người nhìn qua hết sức gian tà hiểm ác xuất hiện, tất cả đều là quái nhân ăn mặc không giống ai.

Mà cầm đầu bọn hắn là một thân ảnh đen kịch như sương đêm, dù là Độ Kiếp Kỳ thăm dò, nhất thời cũng nhíu mi, bởi vì bọn hắn phát hiện mình không xuyên thấu qua được luồng linh lực đen kịch đó, quá mức quỷ dị.

Bá Lực Giao Quân cùng Thiên Diệp Dao nhìn thấy đám người vừa tiến đến, nhất thời nghiêm nghị hô:

“Ngũ Đại Quái Nhân cùng Ma?!”

Ngũ Đại Quái Nhân là năm tà tu nổi danh thiên hạ, từ lâu ẩn mình tại Hắc Ma Sơn, mặc dù tính tình bọn hắn cổ quái, làm việc nửa chính nửa tà không phân thiện ác, nhưng số người chết trên tay năm tên này không đến vạn thì cũng là ngàn, dù Cửu Cấp Thế Lực cũng kiêng kỵ bội phần.

Về phần Ma, thiên hạ đệ nhất Hoàng Kim Bảng người người đều biết, chỉ là bình thường không ai biết hắn lẫn ở đâu, Đa Bảo Các cũng chẳng điều tra được quá nhiều về hành tung của hắn, nên lần này khi Ma đi cùng Ngũ Đại Quái Nhân khiến Thiên Diệp Dao cảm thấy kinh ngạc.

“Khặc khặc, thật đông vui, chuyện náo nhiệt như thế sao có thể thiếu vắng chúng ta?” Một kẻ toàn thân không có da thịt bên trong Ngũ Đại Quái Nhân mở miệng cười quái dị, thân thể của hắn toàn bộ do các khối kim loại kết thành, chỉ có cái đầu là thuộc về nhân loại.

Tên hắn là Thiết Thể Nhân, nghe đồn kẻ này là một người điên cuồng say mê Luyện Khí, tự đem một thân máu thịt của mình luyện chế thành pháp bảo chỉ chừa lại cái đầu và ngũ tạng lục phủ bên trong, tu vi không thể đo lường theo lẽ thường, nghe đồn chiến lực của hắn tuyệt đối không dưới Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả.

“Nói không sai, Hắc Ma Sơn chúng ta dù sao cũng thuộc về một phần Việt Long Tinh Cầu, sao có thể yên lặng đứng nhìn đám Huyết Hoàng Địa cháu trai lộng hành phách lối?” Hai tiếng nói cùng lúc vang lên, đồng thanh đến nổi tưởng chừng như một người phát ra.

Nhưng khi nhìn lại, quả thật chỉ là một người… đây là một nam tử trung niên mọc ra hai cái đầu giống y như đúc trên thân thể, nhìn qua hết sức tà môn.

Kẻ này gọi Song Đầu Nhân, nghe đồn chính là một cặp song sinh biến dị, khi ra đời chỉ có một thân thể và hai cái đầu mọc liền nhau khiến phụ mẫu bọn hắn bị dọa chết ngay tại chỗ… nhưng Song Đầu Nhân nhờ sở hữu hai bộ não, tu luyện và lĩnh ngộ gấp đôi người thường, một thân thực lực cũng là thâm bất khả trắc.

“Thế nào? Không chào đón chúng ta? Khẹc khẹc!” Nhìn thấy đám đông nhìn mình bằng ánh mắt khác thường, một bà lão đầu trọc cười quái dị lộ ra cái miệng móm cùng vài cái răng thưa thớt của mình.

Chỉ nhìn lướt qua thì có thể thấy đây là một bà lão bình thường nếu trên tay bà ta không âu yếm bế bồng một con búp bê gỗ trong hình dạng như em bé với đôi mắt chớp chớp đầy sống động. Một vài Hợp Thể Kỳ ở đây có thể cảm nhận được sự nguy hiểm dữ dội xuất phá từ người con búp bê bằng gỗ ấy.

Bà lão ôm búp bê gỗ gọi Mẫu Khôi Nhân, tương truyền đây từng là một vị Khôi Lỗi Đại Sư rất có tiếng tăm, nhưng khi Khôi Lỗi của bà tạo ra lỡ tay đánh chết đứa con gái vừa mới ra đời của mình, sự mất mát ấy khiến bà triệt để nổi điên, tâm thần bấn loạn, từ đó dồn hết tâm huyết cả đời luyện chế ra một khôi lỗi em bé, mơ mơ hồ hồ xem nó là nữ nhi bảo bối của mình, thỉnh thoảng còn ra tay bắt cóc nữ nhi mới sinh nhà người khác về nuôi dưỡng, sau khi đứa bé lớn lên sẽ đem trả lại cho cha mẹ ruột.

“Khanh khách, thật nhiều nam nhân đẹp trai a! Thật khiến thiếp toàn thân trống rỗng…”

Một mỹ phụ kiều diễm lẳng lơ liếm lấy khóe môi nóng bỏng, nàng là người thứ tư trong Ngũ Đại Quái Nhân, ngoài việc ăn mặc có phần lõa lồ khoe da khoe thịt ra thì chẳng khác nào nữ nhân bình thường, nhưng hầu như người ở đây đều đã nghe qua đại danh đỉnh đỉnh của nàng… một thân công pháp thải dương bổ âm nổi danh thiên hạ, đã không biết cao bao nhiêu nam tử nằm trên người nàng chết trong hoan lạc sung sướng, số lượng nam sủng nàng nuôi dưỡng có đến hàng ngàn, danh xưng Sát Phu Nhân.

Sát Phu Nhân từng là một nữ tử bình thường lấy chồng sinh con như bao người, nhưng đã từng chồng nàng vì ham mê vinh hoa phú quý bám theo người đàn bà khác mà chính tay giết chết con của hai người, sau đó còn một đường truy sát muốn đoạt mạng Sát Phu Nhân để lấy lòng tình nhân.

Trong cơn bất lực, Sát Phu Nhân chạy trốn vào Hắc Ma Sơn, vô tình nhận được truyền thừa của môn phái thượng cổ – Dâm Nữ Tông, từ đó một thân thực lực đại tiến, đem chồng nàng và cả nhà tình nhân đồ sát, căm hận nam nhân trong toàn thiên hạ, xem nam nhân như là đồ chơi có thể tùy thời bỏ đi, cũng tự xưng mình là Sát Phu Nhân.

So với bốn người trước, người cuối cùng càng thêm quái đản, chỉ thấy hắn là một nam tử mập lùn nặng vài trăm cân, thân thể nút nít mỡ, vấn đề ở chỗ là trên mặt hắn chỉ có mắt và mũi mà không hề có miệng, trái lại ở giữa cái bụng to lớn tròn vo có một cái khe đứt dọc nằm ngang sâu hun hút, tạo cảm giác như miệng của hắn mọc tại phần bụng.

Kẻ này gọi Vô Khẩu Nhân, vừa ra đời đã bị biến dạng không hề có miệng, phụ mẫu hắn cảm thấy bất lực không thể nuôi dưỡng nên đem hắn vứt bỏ tại bãi rác.

Nhưng Vô Khẩu Nhân lại vô tình được một vị Luyện Dược Sư tâm thần ở Hắc Ma Sơn nhặt đi, thực nghiệm điên cuồng trên cơ thể hắn, khoét tạo miệng ngay giữa bụng hắn nối liền với ruột, trực tiếp truyền thức ăn vào từ đường bụng, cũng nhờ đó thành công cứu sống Vô Khẩu Nhân… chưa dừng lại ở đó, vị Luyện Dược Sư này còn đem vô số đan dược tự mình sáng chế trong Vô Khẩu Nhân thử nghiệm, khiến hắn nhiều lần chết đi sống lại, nhưng thực lực cũng tinh tiến kinh hồn.

Đáng tiếc cái miệng ở giữa bụng chỉ có thể ăn mà không thể nói, hắn chẳng khác nào là một người câm cả.

Thiết Thể Nhân, Song Đầu Nhân, Mẫu Khôi Nhân, Sát Phu Nhân và Vô Khẩu Nhân.

Năm vị quái nhân nổi danh tu chân giới, ngày thường rất ít khi nhìn thấy bọn hắn, không ngờ hiện tại tề tụ Vạn Kim Đảo cùng Ma, quả thật cả kinh không ít người.

Mà lúc này, Ngũ Đại Quái Nhân lại đứng sau lưng Ma một bước, bộ dạng giống như tùy tùng khiến đám người kinh hãi, chẳng lẽ Ma đã thu phục được Ngũ Đại Quái Nhân rồi?

Vì không ngờ đến sự xuất hiện của sáu người này, Đa Bảo Các vội vàng gấp rút chuẩn bị chỗ ngồi, đích thân Thiên Diệp Dao mời vào bên trong.

Từ đầu đến cuối Ma không mở miệng nói nửa chữ, thậm chí đối với dung nhan tuyệt thế của Thiên Diệp Dao không thèm liếc mắt một lần, nhưng thái độ của hắn đã cho thấy rõ, hắn muốn thò vào một chân, đem đám Huyết Hoàng Địa hống hách kia đạp xuống.

“Nếu tính thêm Ma gia nhập, có thể gọi các ngươi là Lục Đại Quái Nhân rồi haha!” Quy Linh Lão Nhân cái miệng vẫn đê tiện như vậy, mở miệng cười thích thú.

“Lão rùa ngu xuẩn, năm người bọn ta là tùy tùng của Công Tử hiểu chưa?” Thiết Thể Nhân trừng mắt nhìn, không chút để ý thân phận Bát giai yêu thú, Phó Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ của Quy Linh Lão Nhân chút nào.

Mặc dù đã có suy đoán, nhưng khi được Thiết Thể Nhân xác định Ma vậy mà có thể thu phục năm đại quái nhân, đám người vẫn trở nên kinh hãi, xem ra nửa năm qua thực lực của đệ nhất nhân Hoàng Kim Bảng vẫn tiếp tục thăng tiến a.

Đối với việc bị Thiết Thể Nhân mắng chửi, Quy Linh Lão Nhân không để tâm cười cười, hắn đã đạt được xác nhận, Ma này thật không đơn giản a…

Đối với quá khứ của Năm Đại Quái Nhân, phần lớn người đều cảm thấy đồng tình và thương hại, cũng không ai dám xem nhẹ bọn hắn.

Đặc biệt là Tộc trưởng Ải Nhân Tộc khi nhìn về Thiết Thể Nhân cảm thấy cực kỳ hứng thú, thầm nghĩ mình có nên thu thêm đồ đệ hay không? Chỉ cần có hắn giúp đỡ tân trang cơ thể, thực lực của Thiết Thể Nhân có thể sánh ngang với Độ Kiếp a.

“Cần hỏi ý tiểu nha đầu Ái Tâm một chút, bất quá cô nàng này sau khi lấy chồng rồi lại không thèm về thăm lão phu một chút, tiểu tử thúi Lạc Nam cũng chẳng có quà cáp gì, thật là tức chết ta!” Ải Nhân Tộc Trưởng âm thầm nghiến răng suy nghĩ.

Mà khi Ma cùng Ngũ Đại Quái Nhân vào chỗ ngồi xuống, từ bầu trời xa xăm xuất hiện một bóng ảnh cực đại, sau đó lấy tốc độ khủng bố nhanh chóng tiếp cận Vạn Kim Đảo.

Mà khi bóng ảnh kia đến gần, đám người lập tức nhận ra đó là Yêu Thú phi hành có hình thù kỳ quái cực lớn, như có thể che phủ nhật nguyệt vậy.

Nó là một con rắn với màu xanh như bầu trời, thân thể dài đến vài trăm trượng, trên lưng rắn lại mọc ra sáu cái cánh khổng lồ như cánh dơi khiến không gian đổ nát, cuồng phong chấn động…

“Lục Dực Thiên Xà?!”

Sắc mặt đám người U Nguyên Đại Lục kịch biến, hiển nhiên nhận ra lai lịch nổi danh của Lục Dực Thiên Xà…

Truyền thuyết kể rằng, xưa kia có loài Thần Thú nổi danh mình rồng đầu rắn, trên lưng lại mọc thêm tám cái cánh rồng, đủ sức sánh ngang Thần Thú Kim Ô hay Phượng Hoàng các loại. Loại Thần Thú đó có tên Bát Dực Phi Long Xà, mỗi khi xuất thế đều gây nên kinh thiên động địa…

Mà con Lục Dực Thiên Xà đang bay trên không trung trước mặt chính là hậu duệ đời sau của Bát Dực Phi Long Xà, dù cho không thể sánh bằng tổ tiên của mình, nhưng mọi người ở đây không một ai dám xem thường nó.

“Trên đỉnh đầu Lục Dực Thiên Xà có người?” Có người kinh dị thốt lên.

Quả nhiên nhìn lại, trên đỉnh đầu Lục Dực Thiên Xà đứng một đám người, cầm đầu là một nam tử đầu đeo mặt nạ không rõ diện mạo, áo bào tung bay trong gió, oai phong lẫm lẫm.

Yêu thú có huyết thống cao quý bị người cưỡi trên đầu, lập tức gây nên chúng yêu U Nguyên Đại Lục phẫn nộ, cả đám hừng hực sát khí.

“Ngự Thú Chiến Tông khốn kiếp, ăn lão ngưu một quyền!”

Một tiếng hét kinh nộ vang lên, chỉ thấy Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ Ngưu Ngũ Bá đã bất chợt xuất hiện trên không trung, cánh tay lấp lòe ngũ sắc quang huy, bên trong ẩn chứa lực lượng hủy diệt, một đấm kịch chấn mà ra, hướng về đám người đang đứng trên đầu rắn.

Bát Giai yêu thú động thủ, sức mạnh có thể dời non lấp biển, toàn thể Vạn Kim Đảo hơi hơi rung động, biển cả thét gào, trời xanh gầm thét, không gian tầng tầng lớp lớp nổ tung…

Một quyền kình mang theo ánh sáng ngũ sắc cuồng bạo mà ra…

Sắc mặt đám người đại biến, hiển nhiên không ai nghĩ đến người Ngự Thú Chiến Tông xuất hiện khiến hiệu trưởng Thiên Yêu Học Phủ phẫn nộ như vậy, không nói hai lời trực tiếp động thủ rồi.

Ngự Thú Chiến Tông như biết trước điều này, cái miệng Lục Dực Thiên Xà mở lớn như lỗ đen, sau đó ngưng tụ một quả cầu quỷ diệt bên trong ẩn chứa vô tận cuồng phong, muốn đối kháng công kích dữ dội của Ngưu Ngũ Bá.

“Các vị đạo hữu, nể mặt Đa Bảo Các chúng ta một lần!”

Tưởng chừng sẽ có va chạm động trời xuất hiện, một thân ảnh mập mạp khoác áo kim bào cười tủm tỉm phá không mà lên đứng giữa hai đòn công kích, trên đôi bàn tay lập lòe Kim Quang vàng rực, ngưng tụ thành hai tấm thuẫn lớn Hoàng Kim tròn vo óng ánh như mặt trời, đón đỡ hai đòn công kích chí tử…

Không có âm thanh va chạm vang lên, chỉ thấy hai tấm thuẫn kia lấy nhu khắc cương, nhẹ nhàng hóa giải hai loại công kích khủng bố, khiến bầu trời trở về sự yên tĩnh vốn có.

“Đa Bảo Các chi chủ – Thiên Vạn Bảo!”

Đám người ánh mắt sáng rực sùng bái, lấy sức một người ngăn cản hai loại công kích hủy diệt đến từ Bát giai Yêu Thú, chỉ có vị các chủ trong truyền thuyết kia làm được.

Thiên Vạn Bảo một mặt mỉm cười sinh tài, ánh mắt đầy hòa khí nhìn về Ngưu Ngũ Bá, chỉ là tận sâu bên trong đồng tử có một tia uy nghiêm, hiển nhiên nếu không chịu nể mặt Đa Bảo Các, dù ngươi có là Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ ta cũng đè ra đánh, uy tín của Đa Bảo Các không ai có thể xâm phạm, dù Tứ Đại Học Phủ cũng không được.

“Hừ, lần này các ngươi may mắn!” Ngưu Ngũ Bá nhìn đám người Ngự Thú Chiến Tông hừ lạnh, thở phì phò trở về chỗ ngồi.

Thực lực của hắn còn kém Thiên Vạn Bảo một bật, nếu làm căng cũng chỉ làm hỏng chuyện mà thôi, với đầu óc của một hiệu trưởng học phủ đương nhiên hiểu được điều đó, chẳng qua việc nhìn thấy yêu thú bị Ngự Thứ Chiến Tông điều khiển cảm thấy phẫn nộ mà thôi…

Bên trên đỉnh đầu Lục Dực Thiên Xà, đám người Ngự Thú Chiến Tông cũng nhẹ thở phào một hơi, nếu Đa Bảo Các không ra mặt, bọn hắn cũng chỉ có thể bỏ chạy.

Dù sao nếu thật sự định ra sinh tử, Ngự Thú Chiến Tông còn chưa đủ trình so với Thiên Yêu Học Phủ.

Không dám dây dưa lòng vòng, người đeo mặt nạ cầm đầu Ngự Thú Chiến Tông thu hồi Lục Dực Thiên Xà, mang theo mấy người của mình hạ xuống, tiến vào chỗ ngồi được sắp đặt sẵn.

Chủ nhân của Lục Dực Thiên Xà không ai khác chính là Ngự Thú Chiến Tông chi chủ – danh xưng Ngự Yêu Hoàng.

Mà lúc này, chỉ thấy Đa Bảo Các chủ Thiên Vạn Bảo hướng về hư không mỉm cười, bình thản nói:

“Các vị Thất Sát Giáo nếu đã đến, còn ngại gì mà không lộ diện? Hiện tại ân oán phải tạm gác bỏ sang một bên! Tin tưởng không ai làm khó các vị…”

Nghe lời nói của Thiên Vạn Bảo, nhất thời vô số người kinh dị nhìn lên không trung…

Từ trong hư không, mười thân ảnh quỷ dị xuất hiện… không một chút động tĩnh, toàn thân hắc y đeo lấy mặt nạ.

“Hừ, giả thần giả quỷ!” Đám đông nhất thời hừ lạnh, vô số ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm mười người, hiển nhiên nếu nói thế lực nào đắc tội đủ các nhà trên Tinh Cầu, không thể nghi ngờ chính là Thất Sát Giáo.

Đám người điên này vì tiền làm tất cả, các thế lực ở đây trừ Tứ Đại Học Phủ, đa phần đều có thành viên chết trong tay bọn hắn.

“Cửu Thiên Sát cùng Phó giáo chủ hàng lâm! Mời vào chỗ ngồi!” Thiên Vạn Bảo mỉm cười nói, bọn Thất Sát Giáo này mặc dù không lộ diện mạo, nhưng các Độ Kiếp Kỳ ở đây có thể dựa vào khí tức trên thân bọn hắn cũng đoán ra được thân phận.

Mặc dù bị Liễu Ngọc Thanh giết đi hai tên Thiên Sát, nhưng với lực lượng của mình Thất Sát Giáo không khó để bổ sung hai vị trí còn trống, lúc này được Phó Giáo Chủ dẫn đội, hiển nhiên tên giáo chủ vẫn không muốn lộ mặt.

Chuyện này không ai có ý kiến gì, chỉ cần ngươi có người đại diện đứng ra là được.

“Thế nào? Kẻ đầu tiên tuyên ngôn Huyết Hoàng Địa nguy hiểm nhất sao lại chưa xuất hiện?” Nhìn thấy hầu hết thế lực trên Tinh Cầu đã đến gần đầy đủ, Quy Linh Lão Nhân cười nhạt hỏi.

Đám người im lặng không nói, thầm nghĩ thời gian chưa đến… ngươi gấp cái gì?

ĐOÀNG…

Hết sức bất chợt, một âm thanh kiên thiên động địa chấn động vang trời, đem toàn bộ một vùng Hải Châu rực sáng… chỉ thấy tại nơi xa xăm ngoài biển lớn, Lôi Kiếp ầm ầm tụ hội, khí thế như ngày tàn.

Mà khi chứng kiến dị tượng này, sắc mặt một đám cường giả đứng đầu ở đây kịch biến, sau đó kinh dị bật thốt lên:

“Có người muốn đột phá Độ Kiếp Kỳ?”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng