Phần 204
Cùng Thủy Tích Quân rời khỏi cung điện, Lạc Nam phát hiện chúng nữ đang đứng xa xa chăm chú nhìn sang, từng đôi mắt đẹp tràn đầy ý vị thâm trường…
Đặc biệt là Liễu Thi Cầm khi bị Lạc Nam nhìn lại rõ ràng xấu hổ cúi đầu, gò má ửng đỏ, bộ dạng trang nhã thanh cao như hoa như ngọc.
Hiển nhiên các nàng biết rõ Lạc Nam ở bên trong làm cái gì…
Chúng nữ đa phần vừa tiến bộ rất lớn về mặt tu vi, cũng chẳng tiếp tục bế quan làm gì, trái lại có chút nhàn nhã tập trung nói chuyện phiếm.
“Hai tiểu muội muội không xuống giường nổi rồi sao?” Mộc Tử Âm liếc xéo hắn.
“Hắc hắc!” Lạc Nam da mặt rất dày cười một tiếng không xấu hổ, cùng Thủy Tích Quân đến bên cạnh các nàng.
“Ngọc Ánh ở trong người chàng lúc hành sự luôn sao?” Hải U Quỳnh tu vi Hồn Tu cũng đạt đến Hợp Thể Viên Mãn, dùng ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm Lạc Nam, hay nói đúng hơn muốn xem Hồn Nguyệt Ánh trong cơ thể hắn.
Hậu Cung hiện tại Hồn Tu chỉ có Hải U Quỳnh, Hải Linh Lung và Hồn Nguyệt Ánh, bất quá hai vị mỹ nhân ngư chỉ thích hợp ở hậu cần hỗ trợ, không được như Hồn Nguyệt Ánh hòa làm một cùng hắn xông pha nơi chiến trường.
“Tách Hồn!”
Một luồng ánh sáng trong suốt lóe lên, chỉ thấy Hồn Nguyệt Ánh từ thân thể Lạc Nam xuất hiện, vẫn xinh đẹp và cao quý, vẫn là trạng thái Linh Hồn huyền ảo, thản nhiên mở miệng:
“Muội vẫn luôn trong cơ thể phu quân mà!”
“Muội xem chàng hành sự?” Cơ Nhã nhếch môi hỏi, tính cách lạnh lùng như nàng cũng cảm thấy chuyện này khá thú vị.
“Nam nữ giao hoan vốn là thiên kinh địa nghĩa, có gì kỳ lạ đâu? Muội thậm chí còn có thể nhập vào người các tỷ cùng chàng hành sự nữa cơ!” Hồn Nguyệt Ánh cười cười nói.
Nàng không phải là thiếu nữ ngây ngô, trái lại từng là công chúa của một Đại Tộc thống nhất thiên hạ thời thượng cổ, dù chưa từng trải qua chuyện nhân sự nhưng kiến thức và cách nhìn không phải nữ nhân bình thường có thể so sánh.
Lạc Nam nghe Hồn Nguyệt Ánh nói thế dương dương đắc ý, ánh mắt nóng bỏng quét ngang chúng nữ khiến các nàng toàn thân rùng mình, thầm nghĩ tên này chẳng lẽ còn muốn?
“Hừ, bộ dạng của thúc thúc thật đáng ghét!” Á Nhi hai tay chống nạnh thở phì phò, mẫu thân nàng hắn không đi sủng ái, trái lại chạy đi tìm hai vị tiểu tỷ tỷ, tiểu nha đầu thật sự rất tức giận.
Lạc Nam mặc kệ tiểu cô nàng, đánh trống lảng lấy ra Khí Âm Hoa giao cho Tô Mị cười nói:
“Mị Nhi vừa đột phá Độ Kiếp không lâu, chờ một thời gian nữa luyện hóa nó cũng được!”
Tô Mị ánh mắt lóe sáng, Khí Âm Hoa khiến các vòng xoáy âm khí bên trong đan điền nàng chấn động, cảm giác thèm khát dâng trào, giường như chỉ cần luyện hóa nó thực lực của nàng sẽ đại tiến.
Bất quá đúng như lời Lạc Nam nói, nàng vừa đột phá Độ Kiếp không lâu… tu vi cần củng cố một đoạn, hấp tấp quá mức cũng không phải là chuyện tốt.
“Sắp tới càn quét đám Dạ Lang Tiên Tinh chàng mang theo bọn thiếp đại chiến thêm một trận, tin chắc tu vi sẽ rất nhanh vững chắc!” Nam Cung Uyển Dung nhoẻn miệng cười nói, sở hữu huyết mạch Kim Sát Bạch Hổ khiến nàng đại triển thần uy trong trận vừa rồi, tâm trạng cực kỳ tốt.
Chúng nữ nghe đề nghị của Nam Cung Uyển Dung gật đầu tán thành, lần này các nàng giết còn chưa đã ghiền đấy.
Lạc Nam lại là lắc đầu: “Một mình Ngọc Phượng với Tứ Phương Vô Phá Trận phòng thủ ta còn chưa an tâm, các nàng phải tọa trấn nữa thì mới được!”
Sau trận chiến trước hắn nhận ra một điều, Tứ Phương Vô Phá Trận mặc dù có bốn loại máu Thần Thú gia trì mạnh mẽ, nhưng suy cho cùng vẫn là Chân Cấp… nếu đám Dạ Lang Tiên Tinh bất chấp toàn lực liều mạng công kích vẫn có khả năng phá được nó.
“Một mình chàng muốn giết tất cả bọn chúng phải mất bao nhiêu thời gian?” Hoa Thanh Trúc nhíu mày, nếu đám Dạ Lang tập trung cùng một chỗ thì nàng tin Lạc Nam giết được sạch sẽ, nhưng nếu bọn chúng phân tán ra hắn sẽ rất khó tìm kiếm.
“Ta sẽ mang theo vài người trong số các nàng mà không phải đi một mình…” Lạc Nam trầm ngâm nói.
“Cứ theo lời Tiểu Nam đi, bọn Dạ Lang Tiên Tinh đã là chó cùng rứt chậu nên rất dễ làm ra hành vi điên cuồng, cứ cẩn thận phòng thủ Băng Thiên cho vững chắc là trên hết!” Liễu Ngọc Thanh vuốt nhẹ tóc mượt màu tử lục, nhu hòa nói.
Có nàng mở miệng chúng nữ cũng không còn ý kiến…
“Khí Âm Hoa là nguyên liệu chính để luyện chế Khí Âm Huyền Đan, đó là loại đan dược có thể đem tác dụng của Khí Âm Hoa phóng đại lên gấp vài lần, gốc Khí Âm Hoa của Tô Mị có thể luyện chế vài chục viên Khí Âm Huyền Đan để sử dụng lâu dài, đừng nên lãng phí!” Tiêu Thanh Tuyền ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú Khí Âm Hoa, lại có chút thán phục Á Hy Thần.
Nàng không nghĩ trong thời gian ngắn mà Á Hy Thần có thể bồi dưỡng Khí Âm Hoa phát triển mạnh như vậy.
Đan Đế Chân Giải có ghi chấp tất tần tật các loại công dụng của Khí Âm Hoa cũng như những loại đan dược liên quan đến nó, vì thế Tiêu Thanh Tuyền sẵn sàng vì Tô Mị ra sức.
“Như thế thì quá tốt, ta giao Khí Âm Hoa cho muội!” Tô Mị hai mắt tỏa sáng, nếu có Khí Âm Huyền Đan tồn tại, nàng đương nhiên sẽ không hấp tấp mà sử dụng Khí Âm Hoa một cách bừa bãi.
Lạc Nam cũng tán thành quyết định của các nàng, Đan Đế Chân Giải đúng là hàng đáng tiền, tiến bộ của Tiêu Thanh Tuyền và Đan Mộng Cơ là không thể bàn cãi.
Đan Mộng Cơ hiện đã là Cửu Cấp Luyện Đan Sư, mà Tiêu Thanh Tuyền cũng chỉ kém một chút đã đạt đến Bát Cấp Viên Mãn.
Đan Mộng Cơ có thể luyện chế Đan Dược Cực Cấp Hạ Phẩm rồi.
Mà Tiêu Thanh Tuyền mặc dù chỉ là Bát Cấp Viên Mãn Luyện Đan Sư, nhưng nhờ vào Dị Hỏa thiên về Luyện Đan như Đỉnh Thiên Diễm hỗ trợ, cũng tương tự có thể luyện được Đan Dược Cực Cấp, không kém chút nào so với sư phụ.
Tình trạng này khiến Lạc Nam hạ quyết tâm phải tìm một Dị Hỏa nào đó cho Đan Mộng Cơ, hỗ trợ tốt cho việc Luyện Đan của nàng.
“Tiểu Nam, thiếp muốn về Đan gia một chuyến!” Đan Mộng Cơ bất chợt nhìn hắn lên tiếng nói, hiển nhiên nàng muốn giải quyết sạch sẽ những chuyện trong quá khứ.
“Ừm, để Nương Khanh với Tiểu Nguyệt đi cùng nàng!” Lạc Nam gật đầu nói, chuyện cá nhân của gia tộc Đan Mộng Cơ hắn sẽ tôn trọng không nhúng tay vào, nhưng an toàn của nàng phải được đảm bảo.
“Vâng!” Đan Mộng Cơ ôn nhu gật đầu, nàng biết hắn lo lắng cho nàng nên mới sắp xếp Thủy Nương Khanh với Côn Minh Nguyệt đi theo, vì vậy không từ chối ý tốt của hắn.
Mặc dù nàng cũng đã chuyển Linh Lực thành Tiên Lực, lại thêm tu luyện Hồng Hoang Cốt Kinh, toàn bộ Đan gia liên thủ cũng không đủ cho nàng đánh.
“Gấp hay không?” Lạc Nam hỏi.
“Đi liền!” Đan Mộng Cơ đáp.
Lạc Nam gật đầu, nhìn sang Thủy Nương Khanh với Côn Minh Nguyệt ôn hòa nói: “Vất vả hai nàng một chuyến!”
“Ngốc!” Hai nữ trừng mắt nhìn, tên này đối với thê tử của hắn còn khách sáo?
Lạc Nam cười, phất tay đem ba nữ thả khỏi Linh Giới Châu, vì nể tình cảm của Đan Mộng Cơ… bằng không chỉ riêng việc Đan gia từng phái người truy bắt Liễu Ngọc Thanh hắn đã không bỏ qua dễ dàng như vậy.
Tình cảnh Hậu Cung hòa thuận khiến Á Hy Thần, Hồ Khinh Vũ, Man Kiều, Thủy Tích Quân mấy nữ hài lòng vô cùng, chỉ có nam nhân như hắn mới có khả năng để một đám nữ nhân kiêu ngạo chung đụng vui vẻ đến như vậy.
“Tâm Nhi, Mỹ Anh… hai thứ này cho các nàng!” Lạc Nam lúc này cũng không ém hàng, đem một quyển sách cổ cùng một khối ngọc bội giao cho Ái Tâm cùng Cự Mỹ Anh.
Chính là Khí Đạo Thiên Thư cùng Thể Thuật Như Ý Biến.
Trong lúc hắn cùng Lạc Huyên và Lạc Ly lăn lộn trên giường, Ái Tâm đã thành công Độ Kiếp, trở thành Độ Kiếp Kỳ cường giả hàng thật giá thật.
Ái Tâm tiếp nhận sách cổ, vừa nhìn dòng đầu tiên đã lập tức toàn thân kịch chấn, không dám tin tưởng nhìn xem Lạc Nam, run giọng nói:
“Phu quân…”
“Không tệ, chính là Thiên Thư do năm vị Khí Đế lập nên… tin tưởng sẽ giúp ít rất lớn cho nàng!” Lạc Nam cười nói.
“Thiếp yêu chàng chết mất!” Ái Tâm phóng lên đùi hắn, ôm chặt cổ Lạc Nam dâng hiến đôi môi đỏ mọng, kích động đến toàn thân run rẩy.
Nàng vừa đột phá Độ Kiếp tâm trạng còn cực kỳ vui mừng, Lạc Nam lại đem đến kinh hỉ mới thật sự quá lớn.
Mà ở phía dưới Cung Đình Thụ, Cự Mỹ Anh cũng đưa tay tiếp nhận khối ngọc bội nhỏ xíu, cẩn thận từng li từng tí nhỏ giọt máu vào bên trong, không chút khách khí.
Nếu đã xác định đời này sẽ đi theo Hậu Cung và nam nhân này, nàng sẽ không khách khí đối với hắn, bởi điều đó không phù hợp tính cách phóng khoáng của một Cự Nhân Tộc như nàng.
Nhưng rất nhanh, diện mạo xinh đẹp của Cự Mỹ Anh động dung, thân thể khổng lồ đứng bật dậy, hai mắt lóng lánh nước nhìn Lạc Nam, muốn nói gì nó nhưng lại không thể mở lời, cảm động chiếm cứ toàn bộ cơ thể.
Mặc dù Cự Mỹ Anh tự hào là một Cự Nhân Tộc, nhưng không có nghĩa là nàng thích vô số ánh mắt tò mò đánh giá dò xét mỗi khi nàng vừa xuất hiện, tất cả là do thân thể ngoại cỡ không phù hợp hoàn cảnh tại thế giới này.
Có rất nhiều lần Cự Mỹ Anh muốn hòa nhập cùng chúng nữ, nhưng kích thước thân thể lại trở thành rào cản khiến nàng chỉ có thể ở bên cạnh, nhìn xem chúng nữ cười đùa trò chuyện.
Cũng giống như lúc này, chúng nữ cùng Lạc Nam ngồi trên một tầng mây Cung Đình Thụ… mà với thân thể khổng lồ của mình Cự Mỹ Anh chỉ có thể đứng ở phía dưới.
Nghiêm trọng nhất chính là chuyện giữa nàng và hắn, đã vô số lần Cự Mỹ Anh tự nhủ với thân thể ngoại cỡ của mình, làm sao có thể cùng hắn tay nắm tay, làm sao có thể nhào vào lòng hắn như những nữ nhân bình thường khác.
Điều này đã gần như hình thành tâm bệnh của Cự Mỹ Anh, chẳng qua nàng đem mọi cảm giác đè nén trong lòng không biểu hiện ra ngoài, vì sợ mọi người lo lắng mà thôi.
Lúc này Như Y Biến xuất hiện giống một liều thuốc an thần cực mạnh, thỏa mãn mong ước trong lòng, giải quyết toàn bộ khổ tâm trong thời gian qua của Cự Mỹ Anh, nàng làm sao có thể không kích động?
“Tu luyện nó cho tốt, vì nàng cũng vì ta!” Lạc Nam dùng ánh mắt thấu hiểu nhìn Cự Mỹ Anh, mở miệng động viên nói.
“Thiếp sẽ không để chàng thất vọng!” Cự Mỹ Anh gật mạnh đầu, vô luận thế nào nàng cũng phải mau chóng luyện thành Như Y Biến.
Như Ý Biến dù chỉ là Đế Cấp Trung Phẩm, nhưng tại toàn bộ Tiểu Tiên Giới thậm chí là Trung Tiên Giới cũng đừng mong nhìn thấy hàng Đế Cấp, đã quý giá vô cùng rồi, nhất là khi nó đã quá thích hợp với Cự Mỹ Anh.
“Chàng tặng thứ gì cho Mỹ Anh với Ái Tâm mà các nàng biểu hiện kích động dữ vậy?” Diễm Điệp Tình không nhịn được tò mò hỏi.
Lạc Nam cười cười, đem công dụng của Khí Đạo Thiên Thư cùng Như Ý Biến nói cho chúng nữ.
“Chả trách!” Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộc, hai thứ đồ này quả thật như vì Ái Tâm với Cự Mỹ Anh mà sinh ra, các nàng muốn ghen tị một chút cũng không làm được.
“Phu quân, kế tiếp chàng có kế hoạch cụ thể nào không?” Yên Nhược Tuyết mở miệng hỏi, nàng là nữ nhân đầu tiên của hắn… địa vị ở trong lòng Lạc Nam không thể thay thế được.
“Trước hết truy sát Dạ Lang Tiên Tinh, nhân tiện tìm đến Quang Minh Thánh Địa một chuyến, đợi đến ta khôi phục và nhận chủ Việt Long Tinh… sẽ cùng các nàng tiêu dao tự tại đến khi nào chán thì tính tiếp!” Lạc Nam cười phá lên, thoải mái đến cực điểm nằm ngửa xuống tầng mây trên Cung Đình Thụ.
Lạc Hồng Kiếm rời khỏi lưng hắn, hóa thành Tiểu Hồng Nhi ngủ khì khì hết sức đáng yêu.
Chúng nữ nghe vậy từng đôi mắt đẹp tỏa sáng rực rỡ, có ai không muốn tiêu dao tự tại bên người mình yêu? Huống hồ bọn họ còn rất trẻ tuổi đã đạt đến thành tựu như hôm nay, cũng nên thư giãn và buông lỏng, tận hưởng hạnh phúc khó được.
“Tranh thủ một chút đi, nhiều thê tử như vậy mà chưa một ai to bụng, cũng thật là…” Liễu Ngọc Thanh liếc xéo Lạc Nam và chúng nữ.
Chúng nữ nghe vậy vội vàng cúi đầu, các nàng cũng không hiểu mỗi một lần mình đều bị Lạc Nam hành chết đi sống lại ở trên giường, đem vô số sinh mệnh nóng ấm bắn vào lắp đến đầy kín, tại sao hiện tại vẫn chưa dựng dục sinh mệnh.
“Kim Nhi, chẳng lẽ ta thật sự có vấn đề? Lúc xuyên qua thế giới này có ảnh hưởng gì không nhỉ?” Lạc Nam hướng trong lòng dò hỏi.
“Yên tâm, trạng thái thân thể của công tử cực kỳ tốt… chỉ là nếu người sở hữu Huyết Mạch Nghịch Long dễ dàng có thai như vậy, chỉ sợ Long Tộc đã sớm xưng bá Vũ Trụ rồ!” Kim Nhi bĩu môi giải thích nói.
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ ra vẻ đã hiểu, trước đây khi chưa luyện hóa Nghịch Long Huyết, hắn và những nữ nhân bên cạnh cũng không quá để ý chuyện có con, tất cả tùy vào duyên số.
Hiện tại khi muốn châu thai ám kết, lại là lúc Lạc Nam hắn luyện hóa Huyết Mạch Nghịch Long tụ lên Nghịch Long Đỉnh.
Long Tộc có tỷ lệ sinh nở cực kỳ thấp, càng đừng nói một thân sở hữu Nghịch Long Huyết như Lạc Nam, muốn có con chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Hắn đem tiền căn hậu quả kể lại một lần, chúng nữ rốt cuộc hiểu rõ nguyên nhân ở bên trong, cả đám nhất thời nhẹ nhõm, các nàng rất lo lắng nguyên nhân không thể đậu thai là do mình nhưng không dám mở miệng, rốt cuộc có thể yên tâm.
“Nếu bị Huyết Mạch hạn chế thì sau này gia tăng số lần sản xuất em bé nhiều hơn đi!” Liễu Ngọc Thanh nhìn Lạc Nam nháy mắt nói.
“Đợi mọi chuyện ổn thỏa rồi tính!” Lạc Nam chỉ có thể đáp lại một câu như vậy.
Chúng nữ sắc mặt thẹn thùng như mật đào, cả đám cúi mặt xuống, nhất là mấy nữ chưa nếm mùi đời như Á Hy Thần hay Hồ Khinh Vũ.
“Phu quân đã hứa sẽ vì Nhân Ngư Tộc chúng ta duy trì nòi giống, cớ sao Linh Lung hiện tại vẫn còn trinh nữ?” Hải U Quỳnh thần bí truyền âm cho hắn.
“Phu quân, sư phụ chờ chờ khá lâu rồi đấy!” Tô Mị nhìn sang Tô Nhan âm thầm nói chuyện.
“Ca ca xấu, mẫu thân của người ta không đủ đẹp sao?” Á Nhi thở phì phò.
“Còn Thiên Diệp Dao, Vương Y Vận mấy nữ cũng phải mau chóng lấy về!” Diễm Nguyệt Kỳ với Bạch Tố Mai cười nói.
Lạc Nam cảm thấy thân xác của mình có phần không đủ dùng, hắn hừ lạnh một tiếng trong lòng thầm nghĩ:
“Một ngày nào đó ta sẽ đem toàn bộ các nàng ném lên trên giường!”