Phần 168
Bên trong Linh Giới Châu…
Phía dưới làn nước ấm áp của Cực Lạc Suối, một cảnh tượng hoang đường đang diễn ra, khiến người khác không dám nhìn thẳng…
Một tên nam nhân được một đám nữ tử như hoa như ngọc vây ở chính giữa, quan trọng hơn nữa là, tất cả bọn hắn đều trần truồng, trên thân ngay cả một sợi vải cũng không còn tồn tại…
Lạc Nam thoải mái hít sâu một hơi, thân thể cân đối rắn chắc trầm mình trong làn nước, bên dưới mặt nước có hai thân ảnh thành thục uyển chuyển đang thay nhau hé ra đôi môi mềm mại ngậm lấy côn thịt liếm láp, phun ra nuốt vào hết sức tự nhiên…
Một người trong đó là U Quỳnh… mỹ nhân ngư thân trên để trần, thân dưới mọc ra đuôi cá đang ra sức chăm sóc côn thịt cứng ngắc của nam nhân, thỉnh thoảng dùng một đôi gò bồng đảo êm ái của nàng kẹp lấy, kết hợp cùng sự nóng bỏng của Tiểu Sư, đem lửa dục vọng của nam nhân thắp đến đỉnh điểm…
“Phu quân, hôn bọn thiếp!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc hai vị nữ cường nhân phơi bày thân thể mạn diều thành thục, một nóng bỏng như lửa… một mát lạnh như băng, phân biệt trái phải nằm nép trong lòng ngực hắn, cùng nhau dâng lên môi thơm…
Chụt chụt…
Lạc Nam làm sao từ chối ý tốt của hai vị hiền thê, hạ đầu một chút ngậm lấy đầu lưỡi của Diễm Nguyệt Kỳ ôn nhu mút lấy, rất nhanh lại luyến tiếc tách ra cùng Hoa Thanh Trúc hôn sâu…
Ba người cảm thấy như vậy vẫn chưa thỏa mãn, thế là càng thêm dí chặt vào nhau, ba đôi môi áp lại cùng một chỗ, hai nữ phân biệt vươn ra đầu lưỡi ngọt ngào tiến vào trong miệng hắn, Lạc Nam nhất thời cảm giác thơm tho đầy miệng, càng thêm ra sức hôn môi.
Đôi tay Lạc Nam cũng không hề rảnh rỗi, tay phải đặt trên bầu sửa trắng ngần tinh khiết của Bạch Tố Mai kịch liệt xoa bóp, tay trái đặt trên địa phương đầy đặn của Mộc Tử Âm, biến chúng thành muôn hình vạn trạng…
Chúng nữ thở hổn hển, các nàng đều đã sớm động tình, ngoại trừ vây lấy Lạc Nam… vẫn còn đang hỗ trợ lẫn nhau giải tỏa.
Chỉ thấy Yên Nhược Tuyết, Tô Mị, Diễm Điệp Tình cùng Diễm Hồng Liên ôm hôn cùng một chỗ, bốn kiện thân thể mê người như bạch tuộc quấn lấy nhau, bàn tay trắng ngần trên thân thể đối phương dò xét, thay nhau kích tình…
Băng Lam Tịch ở phía sau lưng ôm lấy Lạc Nam, áp đôi bầu ngực tuyệt phẩm của mình vào lưng hắn, Lạc Nam thậm chí cảm nhận được hai đầu núm săn cứng của nàng cùng cái lưỡi ướt át liếm láp sau gáy hắn.
Tần Mộng Ảnh lại từ phía sau ôm lấy Băng Lam Tịch, một tay đặt giữa đôi chân nàng trêu ghẹo đóa hoa thịt đang hé mở, tay còn lại thì vươn sang bóp chặt bờ mông Diễm Nguyệt Kỳ, tận hứng ngắt nhéo.
Tiêu Thanh Tuyền cùng Ái Tâm cũng đang vuốt ve mơn trớn thân thể đang dần chín mộng của nhau, môi lưỡi triền miên quấn quýt, từng đôi bầu ngực phập phồng rung rinh…
Võ Tam Nương càng thêm tùy hứng, ôm lấy Côn Minh Nguyệt và Thủy Nương Khanh, ba bầu ngực bạo mãn ép chặt lấy nhau, làn da bánh mật của Võ Tam Nương so với sự trắng nõn của hai nàng đối lập rõ rệt, lẫn nhau quấn lấy hôn hít sờ mó, Võ Tam Nương đè ép lên thân thể hai nàng, khiến hai nữ liên tục thở hổn hển, bất quá không chịu thua kém há miệng phân biệt ngậm lấy hai bên đầu nhũ hoa săn cứng của nàng.
Cơ Nhã cùng Cơ Băng tính cách có chút lạnh lùng và rụt rè, vì thế không nồng nhiệt như mấy nữ, bất quá một đôi song sinh tỷ muội hai nàng cũng hôn hít lấy nhau, gò má ửng hồng, tuyệt mỹ không thể nào diễn tả.
Chúng nữ mỗi người mỗi vẻ, mỗi người một khí chất riêng biệt… lúc này lại như hòa quyện cùng một chỗ, thể hiện ra sự phóng túng của bản thân, đem lửa dục của Lạc Nam đạt đến đỉnh điểm, hắn ra sức bóp mặt vòng một của Bạch Tố Mai cùng Mộc Tử Âm một cái khiến hai nữ rên rỉ không thôi, khàn giọng cười nói:
“Khà khà, xem ra thời gian phu quân không ở nhà, mấy người các nàng quan hệ thân mật không ít!”
Chúng nữ nghe vậy đỏ cả mặt, chỉ thấy Yên Nhược Tuyết cùng Diễm Hồng Liên tách môi khỏi miệng đối phương, để lại một sợi nước miếng trong suốt, lí nhí nói:
“Bọn thiếp tu luyện trong Gia Tốc Trận thời gian dài, lại quá mức nhớ chàng cho nên…”
“Phu quân, chàng không ghen với bọn thiếp chứ?” Diễm Nguyệt Kỳ ôm chặt hắn, cúi thấp đầu liếm láp đầu ti trước bộ ngực săn chắc của nam nhân, động tác tràn ngập nịnh nọt.
Chúng nữ cũng tạm thời dừng lại động tác nhìn lấy hắn, sợ nam nhân nhà mình vì hành vi hoang đường của các nàng cảm thấy tức giận.
“Ha hả! Các nàng ngốc sao? Một đám lão bà của mình thân thiết, ta vui mừng còn không kịp!” Lạc Nam ngửa đầu cười lớn, côn thịt lại phình to một vòng trong miệng U Quỳnh, hưng phấn dị thường.
Hắn lo lắng nhất chính là nội bộ Hậu Cung sinh ra mâu thuẫn khi mình không ở nhà, dù sao chúng nữ đều là nữ nhân kiêu ngạo có cá tính, đặt ở bất kỳ đâu cũng là thiên chi kiều nữ, rất dễ sinh ra cảm giác hơn thua không phục lẫn nhau.
Hiện tại xem ra bản thân Lạc Nam nghĩ nhiều, các nàng không những ở chung hết sức hòa thuận, còn tự giúp đỡ lẫn nhau phương diện sinh lý khi hắn không có mặt, hắn làm sao có thể tức giận?
“Cũng tại phu quân không tốt để các nàng thiếu thốn, hôm nay cho toàn thể ăn no!”
Lạc Nam tự tin nói, rút côn thịt khỏi miệng U Quỳnh và Tiểu Sư, vươn tay ôm chặt lấy thân thể mê người của Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc tiến đến bờ suối, đem hai nàng đặt nằm sấp lên nhau, tách chân Diễm Nguyệt Kỳ để lộ âm động hồng hào hé mở, côn thịt thô bạo đâm xuyên vào…
ÓT…
“Hức… thiếp sướng!” Diễm Nguyệt Kỳ toàn thân rung lên bần bật, Hoa Thanh Trúc nằm trên người nàng phối hợp hôn lên đôi môi anh đào của nàng, đầu lưỡi thò ra quấn quýt lấy.
Ngực hai nàng bị áp sát vào nhau, Lạc Nam hưng phấn rong ruổi trong cơ thể Diễm Nguyệt Kỳ, cảm nhận từng tấc da thịt ấm nóng đàn hồi bên trong dâm huyệt của nàng, thích thú dập phành phạch…
Hoa Thanh Trúc bản thân đang cảm thấy trống rỗng, bất chợt nhìn thấy phu quân đem côn thịt ngạo nghễ kia từ người Diễm Nguyệt Kỳ rút ra, tách ra đôi chân nàng, lại thô bạo đâm xuyên vào…
“Phu quân… thiếp yêu chàng!”
Hoa Thanh Trúc rên rỉ một tiếng trong cổ họng, côn thịt của nam nhân vẫn còn hỗn hợp từ người nữ nhân khác đang cấm vào trong người nàng tận tình chinh phục…
Bành bạch… bành bạch…
Lạc Nam ở trên thân hai nữ liên tục đâm vào rút ra, Diễm Nguyệt Kỳ vài chục cái rồi đến Hoa Thanh Trúc vài chục cái, âm thanh rên rỉ vang vọng trong không gian…
Mỗi cú nhấp của hắn đều mang theo dương tính nồng đậm, đánh sâu vào tận cùng tử cung các nàng, dù là Độ Kiếp Kỳ cũng cảm giác như đang lên tiên, tay chân bủn rủn, chiến lực mất hết.
Chúng nữ khác thấy tình cảnh này làm sao còn có thể nhịn được, một đám kiều thê như hoa như ngọc kéo đến bên bờ suối nằm dài thành một hàng chờ đợi nam nhân sủng hạnh, trong quá trình đó không quên vuốt ve an ủi lẫn nhau…
“Á, chết thiếp rồi!”
Theo hai tiếng rên cao vút tràn ngập thỏa mãn, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc ôm chầm lấy nhau, gò má đỏ hồng như máu, âm động hơi có chút sưng đỏ, ánh mắt tiêu hồn lên đến đỉnh của sự khoái cảm.
Lạc Nam như một chiến thần không ngã, sau khi đem hai bảo bối đưa lên đỉnh nhưng vẫn không bắn ra, côn thịt trái lại càng thêm dữ tợn, hắn nhìn sang Bạch Tố Mai bên cạnh, vỗ mông nàng ra hiệu.
Bạch Tố Mai khóe môi mỉm cười, ngoan ngoãn chống tay vào bờ suối, đôi chân đạp dưới đáy suối, đùi đẹp hơi tách ra, đem bờ mông trắng nõn chu lên…
Lạc Nam ôm lấy bờ eo thon không tỳ vết của nàng, côn thịt nhắm ngay miệng tiểu động trắng hồng, từ phía sau xuyên thấu mà vào…
BẠCH BẠCH BẠCH…
“Chủ nhân… yêu thiếp mạnh vào! Thiếp là của chàng, vĩnh viễn cũng là của chàng!” Bạch Tố Mai hai mắt mê ly, côn thịt của hắn lắp kín nàng không một kẻ hở, mỗi cú nhấp từ phía sau đều đập vào bờ mông mềm mại tạo nên những âm thanh vang dội, bàn tay nam nhân còn vươn ra phía trước nắn bóp hai khối thịt mềm.
Nàng khó khăn quay đầu về phía sau, vươn ra đầu lưỡi như tiểu xà của mình cùng hắn hôn môi…
Trong lúc hai người đang ân ái, U Quỳnh lặn dưới nước xoa nắn hột le săn cứng của Bạch Tố Mai, gia tăng khoái cảm của nàng.
Quả nhiên hành động của nàng cực kỳ hiệu quả, sau vài hiệp chinh chiến… Bạch Tố Mai ngâm khẽ một tiếng, nhận lấy dương tinh nóng hổi bắn sâu vào, cả người rụng rời nằm trên thảm cỏ.
Lạc Nam bắn ra một lần lại chẳng có chút gọi là ảnh hưởng, tiếp tục ôm chầm lấy Võ Tam Nương, vỗ lên mông thịt của nàng một cái chát, đem thân thể yêu kiều bế lên trên bờ, đặt nàng quỳ gối chổng mông, tư thái giao phối theo kiểu động vật hết sức quen thuộc…
“Tiểu tử thối, lão nương chiều chàng một lần!” Võ Tam Nương cắn môi nói một tiếng, bờ mông cố gắng vểnh cao nhất có thể, đem hai bộ phận mẫn cảm nhất của mình bại lộ trong không khí, mặc cho Man Kiều đang nghiến răng nghiến lợi trong cơ thể mình.
“Bảo bối sư phụ, ta yêu nàng!” Lạc Nam cúi đầu hôn nhẹ một cái lên bờ mông Võ Tam Nương, lại vươn đầu lưỡi liếm láp chất mật tại cô bé của nàng một chút thể hiện sự trân trọng, sau đó hung hăng từ bên trên đâm vào.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
“Hức… thật mạnh mẽ, Tiểu Nam… mạnh lên chút nữa, chơi chết lão nương, chơi chết thiếp!”
Không biết qua bao lâu, Võ Tam Nương chỉ cảm thấy âm động vừa tê rát vừa sung sướng, đầu óc nàng trở nên trống rỗng, chỉ biết rên rỉ những âm thanh vô nghĩa…
CHÁT CHÁT CHÁT…
Lạc Nam yêu nàng theo kiểu chó, vừa nhấp vừa đét vào bờ mông săn chắc kia, một ngón tay còn nghịch ngợm nhét vào cái lỗ hồng sậm nhỏ xíu phía bên trên, khiến Võ Tam Nương rùng mình liên tục…
Nhìn sư phụ cao quý cường nhân của mình uyển chuyển lắc lư bờ mông phối hợp nhịp nhàng theo từng nhịp nhấp, Lạc Nam trong lòng dâng lên vô tận tự hào, miệng vừa nút lưỡi Mộc Tử Âm, bên dưới bắt đầu chạy nước rút… ngón tay dần dần xâm nhập…
“Á, thiếp ra rồi…”
Đến khi đầu ngón trỏ của hắn tiến vào được một lóng tay cái lỗ thần bí đó, mà côn thịt vừa lúc đã đâm đến tận cùng, Võ Tam Nương rít lên một tiếng cao vút, xụi lơ nằm trên mặt đất, thân thể mê người phủ đầy một lớp mồ hôi…
Lạc Nam hài lòng rút ra côn thịt, lại tiếp tục nhắm đến u cốc đã sớm chờ sẵn của Côn Minh Nguyệt đâm vào, cảm giác trơn trượt bao phủ cả tâm trí khiến hắn không nhịn được thở dài một hơi:
“Tiểu Nguyệt Nguyệt bảo bối, phu quân lại chọt chọt nàng!”
“Vâng, chọt Tiểu Nguyệt Nguyệt của chàng đi!” Côn Minh Nguyệt nhu tình liếc mắt nhìn hắn, trong khoảnh khắc đó Lạc Nam nhận ra nàng thật sự là Tiểu Nguyệt Nguyệt kia của mình, chẳng qua đã trở nên hoàn hảo hơn mà thôi.
BẠCH BẠCH BẠCH…
Lần này không chỉ riêng Côn Minh Nguyệt, Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch cũng ở hai bên cạnh vểnh mông lên mời gọi, Lạc Nam đem hai bàn tay xâm nhập cô bé của các nàng thụt ra thụt vào, chính giữa vẫn nhấp nhả trong người Côn Minh Nguyệt…
“Phu quân… sủng ái các tỷ muội, một mình thiếp thật sự chịu không nổi!” Côn Minh Nguyệt thở hổn hển, nàng hiện tại chưa đột phá Bát giai, lực lượng thân thể yếu hơn chúng nữ không ít, qua một lần đánh của hắn đã có dấu hiệu nhận thua.
Lạc Nam nhếch miệng cười rút ra côn thịt, lại phân biệt cắm vào u cốc của Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch, luân phiên vận động, vui đến quên cả trời đất…
“Á, các ngươi làm gì? Để phu quân yêu chúng ta!”
Chúng nữ tích cực trêu chọc các nơi mẫn cảm trên người hai nữ khiến hai nàng la oai oái, mấy nữ nhân này bắt đầu chơi xấu, muốn đem hai nàng đưa đến đỉnh nhanh một chút để đến lượt mình.
Lạc Nam dở khóc dở cười gia tăng lực nhấp, đét mông mấy dâm nữ cười mắng: “Gấp gáp cái gì? Lần này ta chơi cho các nàng đến ngán mới thôi!”
“Hừ, bọn thiếp chờ đây!” Diễm Hồng Liên, Diễm Điệp Tình cùng Tô Mị u oán liếc mắt hừ một tiếng, cũng quỳ sát bên cạnh hắn vểnh ba bờ mông lên…
“Ưm… sướng… phu quân, thiếp sướng quá, bắn đi chàng!”
Quả nhiên không được bao lâu, Mộc Tử Âm cùng Băng Lam Tịch chính thức bại trận, hai cái lỗ nhỏ co bóp hết sức dữ dội, một luồng nước ấm phun thẳng ra ngoài…
Lạc Nam ôn nhu hôn các nàng một chút, bất quá côn thịt của hắn vẫn chưa đến giới hạn, muốn bắn cũng không bắn được…
“Phu quân lần này cường đại hơn quá nhiều, tỷ muội chúng ta phải hợp lực đối phó!” Diễm Hồng Liên, Diễm Điệp Tình cùng Tô Mị quyết đoán nói.
PHẬP…
Lạc Nam mặc kệ mấy bà vợ quyết tâm cái gì, hắn vẫn một thương một ngựa tung hoành ngang dọc, một hơi thật mạnh cắm vào thân thể Diễm Hồng Liên…
PHỐC…
Hết sức bất chợt, Lạc Nam cảm giác như mình vừa xuyên thủng một lớp mỏng manh nào đó, hắn giật mình phát hiện từ trong đóa hoa thịt của Hồng Liên chảy ra máu huyết.
“Cái này… Hồng Liên?” Lạc Nam giật bắn mình, ngay cả chúng nữ cũng có chút hoảng hốt.
“Hít, thiếp còn trinh mà!” Diễm Hồng Liên cắn răng thở hổn hển, thấy mọi người có vẻ không hiểu, nàng kiên nhẫn giải thích nói: “Đúc lại Đại Nhật Thân Thể, cơ thể của thiếp toàn bộ khôi phục, hiện tại thiếp một lần nữa cho phu quân phá trinh!”
Chúng nữ nghe vậy bừng tĩnh nhìn sang Tần Mộng Ảnh, quả nhiên thấy nàng nhếch mép gật đầu đắc ý, hiển nhiên khi đúc lại Ngũ Hành Thánh Thể, Tần Mộng Ảnh một lần nữa còn trinh.
“Khoan đã, nếu vậy thì mẫu thân…” Trong đầu chúng nữ bất chợt dâng lên ý niệm điên cuồng, Liễu Ngọc Thanh cũng đúc nên Diệt Sinh Độc Thể… nói vậy nàng đã hoàn toàn trong sạch rồi.
“Phu quân, nếu có thể thiếp cũng muốn đúc Thể Chất!” Mộc Tử Âm suy yếu vô lực nhìn hắn khẩn cầu… nàng cũng hy vọng đem lần đầu tiên của mình hoàn mỹ giao cho Lạc Nam.
“Ngốc, phá trinh đau đớn như vậy… nếu có thể ta không muốn các nàng có lần thứ hai!” Lạc Nam yêu thương không dứt nói, đem Diễm Hồng Liên áp xuống, nhẹ nhàng nhấp nhả, động tác ôn nhu vô cùng.
“Phu quân, mạnh lên đi chàng!” Diễm Hồng Liên vừa cảm động nhưng cũng không muốn hắn vì mình mà nhẫn nhịn, lắc lư vòng eo đón nhận trùng kích.
Lạc Nam thấy vậy gật mạnh đầu, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, không quên cúi đầu hôn môi Diễm Hồng Liên, giảm bớt đau đớn phá trinh cho nàng.
Chúng nữ cũng bị một màn này làm cho cảm động, lần lượt vươn ra đầu lưỡi liếm láp thân thể Diễm Hồng Liên.
“Hừ, thật thoải mái!”
Trước sự tập kích của một đám người, thân thể vừa phá của Diễm Hồng Liên mẫn cảm cực độ, rất nhanh đã lên đến đỉnh…
Kế Diễm Hồng Liên, Lạc Nam một lần nữa thể hiện bản lĩnh đàn ông đem Diễm Điệp Tình, Tô Mị sủng hạnh…
“Phu quân thật lớn, sướng chết thiếp rồi!”
Tô Mị cắn môi rên rỉ, nàng vì bị hắn lấy đi lần đầu tiên nên mới thức tỉnh thể chất, vì thế cũng không hình thành màng trinh như Hồng Liên, bất quá phong tình của Cửu Âm Thiên Thể khiến Lạc Nam hưởng thụ hết tất cả mỹ diệu của thế gian.
Bên trong dâm huyệt của nàng như có tầng tầng vòng xoáy thịt nhỏ bé, đem nhục côn của Lạc Nam ép chặt, lại thêm vô cùng vô tận Linh Khí kéo về khi hắn ra vào trong cơ thể nàng, khiến Lạc Nam lần đầu tiên bại trận mà xuất binh, bắn đầy trong cô bé của Tô Mị…
Hắn cảm giác nếu mình bị thương nặng mà song tu với Tô Mị, chẳng cần đến Bất Tử Thụ cũng có thể khôi phục…
“Cửu Âm Thiên Thể không hỗ là thể chất song tu tuyệt diệu, quá mức thoải mái!” Lạc Nam vuốt ve mái tóc rối bời của Tô Mị, trong lòng âm thầm cảm thán.
“Còn Hồ Khinh Vũ và Á Hy Thần… nếu để các nàng tụ tập hầu hạ công tử song tu, người thậm chí có thể nhờ đó luyện hóa thêm Huyết Mạch!” Kim Nhi bất chợt lên tiếng nói.
“Cái gì?” Lạc Nam kinh dị bật thốt lên, luyện hóa thêm Huyết Mạch? Muốn nghịch thiên sao?
Theo hắn biết nếu cơ thể một người có hai loại Huyết Mạch tồn tại, chúng nó rất dễ xung đột sau đó nổ tung…
“Đừng xem thường thể chất Song Tu, công dụng chúng nó đem lại công tử từ từ khám phá đi!” Kim Nhi bĩu môi khinh thường.
Lạc Nam nghe vậy hưng phấn tràn đầy, lần lượt đem Yên Nhược Tuyết, Diễm Điệp Tình, U Quỳnh, Tiểu Sư, Thủy Nương Khanh, Thanh Tuyền, Ái Tâm chúng nữ đưa lên đến đỉnh…
Đương nhiên trinh trắng của Tần Mộng Ảnh một lần nữa lại thuộc về hắn, máu lần thứ hai của nàng và Tô Mị như chứng minh tình cảm trung trinh của các nàng đối với hắn.
Cho đến cuối cùng, Lạc Nam nằm ngửa trên mặt đất, để Cơ Nhã kỵ trên côn thịt mình… mà Cơ Băng thì tách chân ngồi trên miệng hắn, để nam nhân vươn ra đầu lưỡi liếm láp tiểu huyệt mẫn cảm của mình…
Chúng nữ sau khi tỉnh lại tiếp tục leo lên người hắn, luân phiên từng đợt… từng đợt…
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam thần thanh khí sảng vươn người đứng dậy, dưới chân hắn là rất nhiều cổ ngọc thể vô lực nằm im bất động, làn da ửng hồng, biểu cảm tràn ngập thỏa mãn…
Nhất long chiến quần phượng, đại hoạch toàn thắng!
Lạc Nam cảm nhận được không ít ánh mắt xinh đẹp đang âm thầm xem trộm nơi này, nhất thời khóe miệng cong lên một nụ cười đắc ý…