Phần 167
Chúng nữ lập tức khóa chặt vài khối ngọc bội trong tay Lạc Nam, biết tên này kiểu gì cũng tiếp tục lấy ra đồ tốt…
Quả nhiên chỉ thấy Lạc Nam nhìn Bạch Liên Hoa vẫn đang thẹn thùng mỉm cười nói:
“Tiểu Hoa sở hữu thiên phú Thiện Âm rất lợi hại, bất quá không có công pháp thích hợp cũng như ân sư chỉ dẫn nên tiến bộ chậm chạp, lần này sư phụ Kim Nhi muốn ta đưa thứ này cho muội luyện!”
Mặc dù Bạch Liên Hoa cũng sở hữu hai loại Linh Căn, bất quá nếu đã sở hữu Thiên Sinh Âm Vận thì phải tận dụng cho tốt, Lạc Nam đem khối ngọc bội giao cho nàng.
Hoa Thanh Trúc ánh mắt sáng lên, ẩn bên trong là một tia ôn nhu cùng vui mừng, nữ nhi có đồ tốt người làm mẫu thân như nàng đương nhiên cũng vui lây…
“Tiểu Nam ca ca, đây là?” Bạch Liên Hoa nhịp tim đập lên thình thịch, nàng vẫn luôn là người có thực lực yếu nhất trong số chúng nữ, trong lòng không ít lần buồn tủi, hiện tại nghe nói sư phụ Kim Nhi có quà cho mình, làm sao có thể không chờ mong và hồi hộp?
“Thiện Âm Phổ Độ Kinh, một môn Đế Cấp công pháp, đủ sức đi cùng nàng vĩnh viễn!” Lạc Nam cười tủm tỉm nói.
“Đế… Đế cấp…” Bạch Liên Hoa nhẹ giọng hô, bàn tay trắng như phấn run rẩy tiếp nhận công pháp.
“Tiểu Nam, rốt cuộc thì sư phụ Kim Nhi là tồn tại gì? Ngay cả vật Đế Cấp cũng lấy ra như ăn cháo!” Liễu Ngọc Thanh nghiêm túc nhìn Lạc Nam mở miệng, đây là lần đầu tiên nàng muốn hiểu rõ tường tận về sư phụ Kim Nhi của hắn.
Hết cách rồi, khoảng thời gian qua Hậu Cung liên tục chịu ơn từ Kim Nhi, nhưng các nàng ngay cả mặt mũi Kim Nhi như thế nào cũng không biết, chúng nữ mặc dù rất tò mò nhưng không dám hỏi, Liễu Ngọc Thanh đành đứng ra đại diện vậy.
Quả nhiên nghe câu hỏi của nàng, một đám nữ nhân dùng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nhìn xem Lạc Nam, hiển nhiên cũng muốn được hiểu hơn về Kim Nhi trong miệng hắn.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, hắn biết sớm muộn gì cũng có ngày chúng nữ sẽ thắc mắc vấn đề này, dù sao một người vô duyên vô cớ cho nhiều đồ tốt khủng bố như vậy thật không bình thường, dù cho Kim Nhi đó có là sư phụ của hắn cũng có phần hơi quá…
Chúng nữ là những nữ nhân thông minh, đồng thời cũng không phải con rối hắn nói gì nghe nấy, các nàng cũng có tư duy, có nhận thức của riêng mình, liên tục được Kim Nhi giúp đỡ như vậy trong lòng cũng cảm thấy áy náy không phải sao?
Lạc Nam trầm ngâm một chút, lựa lời giải thích nói:
“Các nàng có thể hiểu sư phụ Kim Nhi rất sủng ái ta, bản lĩnh của nàng ấy cũng rất kinh người, tuy nhiên vì một vài lý do hạn chế không thể đích thân hành động nên muốn dốc sức bồi dưỡng ta và các nàng, để ngày sau có chuyện cần đến chúng ta giải quyết!”
Chúng nữ nghe vậy âm thầm thở phào một hơi, nếu sư phụ Kim Nhi vô duyên vô cớ bồi dưỡng các nàng chỉ vì các nàng là nữ nhân của hắn thì thật vô lý, dù sao Kim Nhi cũng chỉ là sư phụ của một mình Lạc Nam mà thôi.
Đổi lại nếu đặt chúng nữ vào vị trí có đồ đệ, các nàng tự nghĩ đối xử với bạn lữ của đồ đệ cũng sẽ không rộng lượng được như Kim Nhi.
Nhưng hiện tại rốt cuộc hiểu ra sư phụ Kim Nhi muốn bồi dưỡng các nàng để sau này các nàng hỗ trợ, một chút nghi ngờ trong lòng rốt cuộc biến mất…
Dù sao đạo lý có qua có lại là hết sức bình thường…
“Nếu Kim Nhi tiền bối có chuyện cần chúng ta, đương nhiên là dù chết không từ… Hậu Cung nợ Kim Nhi quá nhiều!” Chúng nữ kiên định nói, ý chí tràn đầy.
Nếu không có một lượng Huyết Mạch, Thể Chất các loại mà Kim Nhi ban tặng, Hậu Cung đã sớm chết sạch trong tay Huyết Hoàng Địa cùng Dạ Lang Tiên Tinh rồi.
Có thể nói các nàng mỗi người đều nợ mạng của Kim Nhi, sẵn sàng hoàn trả nếu có cơ hội.
“Điều các nàng có thể làm hiện tại chính là nhanh chóng tiến bộ, đó là đền đáp lớn nhất đối với sư phụ Kim Nhi và ta!” Lạc Nam thấy chúng nữ tin tưởng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Không phải hắn không muốn cho các nàng biết Hệ Thống tồn tại, chỉ tiếc hậu quả mang lại thật sự quá nặng, Lạc Nam không dám làm càn, đành đem Kim Nhi làm bia đỡ đạn cũng tốt.
Để tiểu nha đầu có được tiếng thơm, dù cho tất cả đều đến từ công sức cày cuốc Điểm Danh Vọng của hắn và chúng nữ.
“Không ngờ nhân vật tiện tay có thể lấy ra Đế Cấp công pháp như Kim Nhi tiền bối vẫn có chuyện không giải quyết được, con đường chúng ta phải đi còn rất dài… một cái Việt Long Tinh thật sự quá nhỏ!” Liễu Ngọc Thanh cảm thán nói.
“Đúng vậy, vì thế lần này sư phụ cũng có quà cho mẫu thân!” Lạc Nam cười hề hề, lại đem một khối ngọc bội đặt vào tay nàng, trịnh trọng nói:
“Bách Đế Độc Kinh, cũng là Đế Cấp công pháp… hy vọng có thể phát huy Diệt Sinh Độc Thể một cách tốt nhất!”
“Thay ta cảm tạ Kim Nhi tiền bối!” Liễu Ngọc Thanh nhoẻn miệng cười xinh đẹp, cũng không khách khí nhận lấy ngọc bội.
Nàng sở hữu Diệt Sinh Độc Thể, không cần Thiên Địa Dị Vật, không cần tài nguyên tu luyện, cần chính là một bộ công pháp Độc hệ cấp cao, vì thế chẳng khách sáo với hắn làm gì.
Lạc Nam thấy đôi môi đen tuyền mị hoặc của nàng mỉm cười hạnh phúc mà vui lây, lần này mặc dù Liễu Ngọc Thanh bị thương không quá nặng, nhưng khi nhìn thấy nàng trở nên già nua do di chứng từ Độc Lực cũng khiến hắn sắp phát điên, cũng may Bất Tử Thụ phát huy vai trò của nó, Liễu Ngọc Thanh một lần nữa trở về bộ dạng hoàn mỹ xinh đẹp.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, phát hiện có muôn vàn lời nói ẩn sâu, cuối cùng chỉ hóa thành một nụ cười hiểu ý…
Lạc Nam nhìn xuống ba thứ còn lại trên tay mình, phân biệt cũng là một khối ngọc bội, một quyển sách cổ dày cộm và một viên hạt châu màu lam như nước biển trong suốt, bên trong đó có hai kiện đồ vật mà hắn đạt được từ Vòng Quanh Danh Vọng khi ở Huyết giới, cùng lúc với Mặt Nạ Thiên Diện đạt đến Tôn Cấp.
“Ngọc Phượng, nàng xem nghiên cứu trận pháp này, ta muốn đem nó bố trí xung quanh vạn dặm Bình An Thành, thậm chí nếu có thể bố trí khắp cả Băng Thiên Đại Lục!” Lạc Nam đem khối ngọc bội ném cho Hoa Ngọc Phượng, tràn đầy tin tưởng nói.
Hoa Ngọc Phượng thấy hắn trịnh trọng như vậy cũng hiểu đồ vật này không thể xem thường, vội vàng nhỏ máu tiếp nhận thông tin…
“Chân Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp – Tứ Phương Vô Phá Trận!”
Sắc mặt Hoa Ngọc Phượng lập tức hiện lên vẻ say sưa, bắt đầu ngồi khoanh chân một bên nghiên cứu, hiển nhiên một Chiến Trận Sư như nàng rất có hứng thú với trận pháp này.
Với tu vi Chiến Trận Sư hiện tại của Hoa Ngọc Phượng, muốn bố trí được Chân Cấp Trận Pháp còn cần thời gian tích lũy, không thể nóng vội được…
“Nếu nàng ấy có thể lĩnh hội được Tứ Phương Vô Phá Trận, đột phá Bát Cấp Chiến Trận Sư dễ như trở bàn tay!” Kim Nhi mỉm cười nói.
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu chúng nữ để Hoa Ngọc Phượng một người yên tĩnh, hắn lại lấy quyển sách cổ dày cộm giao cho Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ, mỉm cười nói:
“Đây là cả đời kiến giải của một vị tiền bối Luyện Đan Sư, bên trong có vô số thông tin về kiến thức các loại Linh Đan Diệu Dược, các loại kỳ trân dị thảo, hai nàng chậm rãi nghiên cứu!”
Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ nghe vậy toàn thân chấn động, không nói hai lời nhận lấy sách cổ từ tay hắn, nhìn lên trang bìa, bốn dòng chữ ung dung uyển chuyển pha lẫn đại khí bàng bạc đã hung hăng đập vào trong mắt:
“Đan Đế Chân Giải”
“Đan Đế?” Hai nữ nhìn nhau, khiếp sợ hít sâu một ngụm khí lạnh, dùng ánh mắt nồng cháy nhìn xem Lạc Nam, nhân vật có thể xưng là Đan Đế… là tồn tại mà Luyện Đan Sư như các nàng phải kính ngưỡng.
“Đan Đế là một vị bằng hữu của Kim Nhi, sư phụ phải tốn cái giá rất lớn mới đạt được tâm đắc của hắn, các nàng học tập cho tốt!” Lạc Nam không biết xấu hổ nói, quyển Đan Đế Chân Giải này là hắn từ Vòng Quanh Danh Vọng quay được.
Không giống với Công Pháp, Vũ Kỹ các loại… Đan Đế Chân Giải được ghi chép tỉ mỉ bên trong một quyển sách cổ, có thể cho nhiều người tham khảo.
Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ mở ra trang đầu tiên, nhất thời linh hồn như bị hút vào trong đó, hai đôi mắt tràn ngập mê say, thỉnh thoảng lại chau mày, thỉnh thoảng lại trầm tư, thỉnh thoảng lại mỉm cười như có điều hiểu biết…
Nhìn xong một trang đầu tiên, hai nữ cùng lúc ngẩng đầu nhìn mọi người, tinh quang sáng lạng, Đan Mộng Cơ cười cười nói:
“Cái này Đan Đế Chân Giải quá mức cao thâm, là thánh vật trong mắt Luyện Đan Sư, nếu để Đan gia biết được sẽ ghen tị đến chết!”
Tiêu Thanh Tuyền gật đầu phụ họa, tràn đầy tự tin nói: “Nếu thiếp và sư phụ có thời gian nghiên cứu quyển sách này, sẽ không để phu quân và mọi người thất vọng… không bao lâu nữa, thế lực được xem là Đệ Nhất Luyện Đan sẽ không còn thuộc về Đan gia hay Đan Cốc!”
“Các nàng cứ chậm rãi, không cần tự ép bản thân… trước hết thay ta trồng mớ Linh Dược này rồi tiếp tục nghiên cứu!” Lạc Nam cười, đem mấy chiếc nhẫn trữ vật chứa lượng Linh Dược khổng lồ thu gom được ở Man Hoang Tinh giao cho hai nữ.
“Cái này… Linh Cấp dược thảo? Chân Cấp dược thảo?”
Tiêu Thanh Tuyền vừa nhìn vào trong nhẫn xém chút ngất xỉu, hưng phấn quá độ lôi kéo Đan Mộng Cơ cùng nữ Tinh Linh Á Liên Nga lao vào Linh Dược Điền, bắt đầu công cuộc trồng trọt.
Số lượng Linh Dược này Lạc Nam gom góp của cả một cái Cự Phách Thành, bên trong là đa dạng phong phú vô vàn chủng loại, thậm chí có không ít giống Linh Dược có tác dụng tẩm bổ Linh Hồn, càng đừng nói chi các loại Linh Dược ẩn chứa thuộc tính.
Hơn nữa Linh Dược Điền hiện tại đã có Hỗn Độn Mộc Khí tẩm bổ, đám linh dược này một khi trồng xuống sẽ phát triển như điên, trong tương lai Hậu Cung sẽ sở hữu một vườn Linh Dược trội hơn cả Đan Cốc và Tinh Linh Đảo.
Á Hy Thần cùng Á Nhi đang tham quan Linh Giới Châu, cảm giác được động tĩnh tại Linh Dược Điền, nhất thời tụ tập lại hỗ trợ trồng trọt, vui đến quên cả trời đất.
Vật cuối cùng còn lại trong tay Lạc Nam là một quả Châu xanh thẳm trong suốt, không hiểu vì sao hai mỹ nhân ngư U Quỳnh và Linh Lung nhìn vào trong nó cảm giác hết sức thân thiết…
“Đây là Hải Hồn Châu, một kiện Pháp Bảo Cực Cấp dành riêng cho Nhân Ngư Tộc, có thể biến lớn biến nhỏ tùy theo ý muốn, Nhân Ngư Tộc các nàng ở bên trong nó tu luyện sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều, thậm chí tiếng hát và tiếng đàn của Nhân Ngư từ Hải Hồn Châu truyền ra cũng sẽ phóng đại, gia tăng hiệu quả phụ trợ lên gấp mấy lần!” Lạc Nam đem Hải Hồn Châu giao cho Hải U Quỳnh cùng Hải Linh Lung, phân biệt hôn lên môi các nàng.
Hậu Cung phát triển như ngày hôm nay, công lao lớn nhất chính là hai người các nàng, sự hy sinh thầm lặng.
Hải Hồn Châu cũng là một trong ba vật đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng, xem như là quà cho hai nàng.
“Phu quân…” Hai nữ ôn nhu nằm trong lòng ngực hắn, Hải Linh Lung bạo dạng vươn bàn tay xuống côn thịt đang kháng nghị kia, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Các nàng đừng tác quái, phu quân không nhịn nổi đâu!” Lạc Nam lại nhe răng trợn mắt, vô vàn cảm xúc lên xuống khiến hắn khi thì nhơ ở trên mây, khi thì như dưới địa ngục.
“Khanh khách, các nàng nhiều người có quà như vậy, còn bọn thiếp đâu?” Diễm Hồng Liên cười quyến rũ nhìn hắn.
Nhiều vợ quá cũng không phải chuyện tốt, chuẩn bị một đống quà như vậy vẫn không đủ dùng, cũng may Lạc Nam hắn có chuẩn bị…
Mở miệng cười hắc hắc, bàn tay vừa lật… một kiện Pháp Bảo có hình dạng một tòa Lâu Đài thu nhỏ xuất hiện bên trên…
“Ta đã nói rồi, ai cũng có phần!” Lạc Nam cười đắc ý, đem pháp bảo trên tay ném ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, tòa Lâu Đài trên tay lóe sáng, biến thành một kiện Kiến Trúc khổng lồ rộng chừng trăm trượng sừng sững giữa không gian, đặt bên cạnh Cung Đình Thụ và Quân Lâm Khách Sạn…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tiếng xé gió vang vọng không gian, chúng nữ rõ ràng cảm ứng được vô số Linh Khí từ bốn phương tám hướng tụ tập mà về, bị Lâu Đài khổng lồ kia hấp thu…
“Phu quân, kiến trúc pháp bảo này rốt cuộc là thứ gì?” Cơ Nhã cùng Cơ Băng không nhịn được hỏi, các nàng rõ ràng cảm giác được Quảng Hàn Huyết Mạch của mình khá hưng phấn trước sự xuất hiện của Lâu Đài này.
Không chỉ riêng hai nữ, mấy nữ sở hữu Huyết Mạch và Thể Chất cũng cảm giác được như vậy, giường như tòa Lâu Đài kia có thể khiến các nàng lột xác, trở nên mạnh mẽ hơn vậy.
“Cực Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Hóa Tiên Đài, công dụng hết sức đơn giản… có thể chuyển hóa Linh Thạch thành Tiên Thạch, ngoài ra còn có thể đẩy nhanh quá trình chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực giúp các nàng!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, cười hỏi:
“Thế nào? Phần quà này hài lòng không?”
“Hài lòng! Yêu chàng nhất!” Chúng nữ nghe xong công dụng của Hóa Tiên Đài đã sớm cười tươi như hoa, từng đôi môi thơm ngọt ấn lên mặt hắn.
Trận đại chiến lần này các nàng vì sao thua thảm như vậy? Còn không phải vì đối thủ sở hữu lực lượng cấp cao là Tiên Lực sao?
Hiện tại Hóa Tiên Đài giúp các nàng đem Linh Lực chuyển hóa thành Tiên Lực, còn sợ đám khốn kiếp kia sao?
Kiện pháp bảo này chính là vật thích hợp nhất trong hoàn cảnh hiện tại, chúng nữ hưng phấn là điều dễ hiểu.
Lạc Nam cũng rất hài lòng, những nữ nhân của hắn đa phần đều sở hữu Tiên Khí trong quá trình tu luyện Long Tiên Thánh Điển, đã có căn cơ vững vàng từ trước, tin chắc việc chuyển hóa Tiên Lực sẽ thuận lợi vô cùng.
Hóa Tiên Đài chính là kiện vật phẩm hắn triệu hoán được khi hoàn thành nhiệm vụ Luyện Hóa Nghịch Long Huyết Mạch.
“Hừ, lần sau gặp lũ khốn đó… phu quân không cần ra tay!” Đám nữ nhân chiến ý dạt dào, nghiến răng nghiến lợi.
“Khanh khách, bất quá trước đó cần phải hạ hỏa cho phu quân a, nhìn chàng mà thiếp đau lòng không thôi!” Diễm Hồng Liên lúc này nhoẻn miệng cười, như một tiểu yêu tinh nắm lấy côn thịt hắn.
Mấy nữ chưa nếm mùi đời như Tô Nhan, Liễu Thi Cầm, Băng Phỉ Phỉ, Hồ Khinh Vũ… trở nên đỏ mặt, biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, cả đám nhao nhao trốn đi…
Lạc Nam cũng không ngăn cản, đối với mấy nữ vẫn còn chưa phá thân hắn không hề nóng vội, ngược lại vòng ra đôi tay lớn ôm một đám thê tử đã sớm xuân tình tràn lan, ngửa đầu cười ha ha:
“Tiểu biệt thắng tân hôn! Phu quân cho các nàng ăn no!”
“Xuống nước đi chàng!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc mị nhãn như tơ nói.
Lạc Nam hưng phấn gật đầu, một cái Chân Long Trảo khổng lồ mang theo chúng nữ lao xuống Cực Lạc Suối…
Muôn vàn xuân sắc…