Phần 159
Khảo gia hai vị tiền bối khóe miệng phun máu, thân hình bay vọt ra ngoài, đem từng mảng lớn không gian sụp đổ, sắc mặt ảm đạm như tro…
Bọn hắn đã sống đủ lâu, đã có thể đi chết… nhưng còn an nguy của Việt Long Tinh thì sao?
Còn Á Hy Thần thì sao? Hai người mặc dù không nói nhưng trong lòng xem Tinh Linh Nữ Vương chẳng khác nào con gái ruột, lúc này nhìn thấy Á Hy Thần bị đánh cho tàn phế, trong lòng thống khổ tê tâm liệt phế, hận không thể dùng tính mạng thay thế vào trong đó.
Hơn nữa, một trận chiến này chưa nổ ra bao lâu, trung tâm Việt Long Tinh đã bắt đầu sụp đổ, nếu tiếp tục kéo dài, Tứ Đại Lục cũng sẽ trở thành đất chết mà thôi…
“Hai lão già này vậy mà có thể ở trong tay chúng ta chống đỡ lâu như vậy, quả thật có chút làm người kinh ngạc!” Một tên Dạ Lang Tiên Tinh chắp tay sau lưng, ung dung tiêu sái nói.
“Ha hả, mặc dù hai bọn hắn không sở hữu Tiên Lực, nhưng thủ đoạn ly kỳ cổ quái quả thật không ít!” Gã đồng bọn gật đầu tán thành.
Khảo gia hai vị tiền bối dùng cả đời để thám hiểm Việt Long Tinh, tích xúc rất nhiều đồ vật lưu truyền qua các thời đại, cũng nhờ đó mà bảo trì được mạng sống trước hai tên thiên tài.
Mắt thấy một chưởng lại đang vỗ đến, Khảo gia ông lão cắn chặt răng, trên tay xuất hiện một tấm bùa chú xưa cổ vung đến trước mặt.
XOẸT…
Bùa chú vừa ra, một màn sáng Linh Lực tầng tầng chồng chất xuất hiện trước mặt, tạo thành lớp phòng ngự kinh người, đem vợ chồng già hai người bảo vệ bên trong.
ĐÙNG…
Tiên Lực đánh mạnh vào, màn sáng kịch chấn, vô số vết nứt lan tràn, sau cùng thành công trụ được một kích.
“Haizz, hai lão già này cố chấp như vậy làm cái gì? Còn ai có thể cứu mạng các ngươi, cái Thí Luyện Chi Địa này mỗi một thời đều bị giết gần như sạch sẽ là chuyện thường tình, thật không hiểu các ngươi còn chống cự làm chi cho vô nghĩa? Chi bằng ngửa cổ chịu chết nói không chừng đời sau được đầu thai trên Tiên giới!” Tên thiên tài thấy Khảo gia hai vị tiền bối chống cự đến cùng, trong mắt lóe lên một tia khinh bỉ, dùng giọng điệu chế giễu nói.
Chỉ là nghe xong lời nói của hắn, ánh mắt Khảo gia hai vị tiền bối mãnh liệt co rụt lại, giọng điệu run rẩy lẩy bẩy như nghe được thiên cổ bí văn, khàn khàn hỏi:
“Ngươi… ngươi nói cái gì? Mỗi một thời bị giết là sao? Thí Luyện Chi Địa là gì?”
Tên thiên tài trong mắt xuất hiện vẻ trêu tức, dùng âm giọng pha lẫn Linh Lực khuếch tán nói:
“Có vậy cũng không hiểu? Sinh mệnh ở Tinh Cầu của các ngươi trong mắt Tiên giới chúng ta chẳng khác nào heo chó, nuôi một thời gian dài cho béo tròn mập mạp sau đó xuống giết sạch để tranh giành thành tích, hiểu chưa?”
PHỐC…
Lời nói của hắn vừa ra, toàn thể thành viên Tu Chân Giới cùng lúc phun máu, một cổ phẫn nộ đến không cách nào để hình dung dâng lên đỉnh đầu, thân thể run rẩy lẩy bẩy…
Bọn hắn bị người khác xem là heo chó nuôi nhốt, hiện tại là thời khắc thu hoạch sao?
Thiên Vạn Bảo khóe môi rỉ máu, thân là một trong những người mạnh nhất Việt Long Tinh, hắn chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mình sẽ có lúc hèn mọn như vậy trong mắt người khác, hèn mọn giống như gia súc…
“Thì ra là như vậy… thì ra là như vậy!” Khảo gia tiền bối như muốn phát điên, cưỡng ép máu huyết sắp phun trào của mình, khàn giọng nói:
“Chẳng trách… chẳng trách lịch sử của Việt Long Tinh chúng ta luôn luôn không trọn vẹn, luôn có Kỷ Nguyên bị bỏ trống không, thì ra… thì ra đó là do Tiên giới các ngươi, Kỷ Nguyên Trống là do các ngươi gây ra!”
Lời nói của Khảo gia tiền bối len lỏi vào tai mỗi con người, mỗi một tên Yêu Thú…
Trong khoảnh khắc đó, bọn hắn toàn diện như muốn phát rồ, bất kỳ ai cũng không thể tưởng tượng được Tiên giới lại tàn nhẫn đến như vậy, đồ sát một hành tinh chỉ để Thí Luyện, sinh mệnh của bọn hắn trong mắt người khác lại ti tiện như vậy, lại hèn mọn đến thế.
“Ha hả, không sai… cái mà ngươi gọi là Kỷ Nguyên Trống thực chất là do chúng ta vừa thu hoạch heo chó xong, số ít còn sống sót một phần là may mắn trốn thoát, một phần là chúng ta không đủ thời gian để giết sạch… có cảm thấy thú vị không?” Tên thiên tài cười ha hả hỏi.
“KHỐN KIẾP! Thú vị con mẹ mày!” Với bản tính của Khảo gia ông lão sau khi nghe xong cũng không nhịn được ngửa đầu lên trời buông lời thô tục, ánh mắt hắn đỏ ngầu…
Một thân linh lực cuồn cuộn vận chuyển, như điên mà lao đến tên thiên tài, muốn đem hắn diệt sát.
“Phu quân… ta bồi ngươi!” Khảo gia bà lão chảy ra huyết lệ, thì ra bí mật mà Khảo gia bọn họ tiêu tốn vô số công sức và tài nguyên để điều tra, để truy tìm lại buồn cười đến như vậy.
Tạo thành lịch sử không trọn vẹn, tạo thành vô số sinh linh diệt vong và tai ương, thì ra chỉ là những lần tàn sát của tu sĩ đến từ Tiên giới.
Bọn chúng ỷ vào Tiên Lực, ỷ vào đẳng cấp Vũ Kỹ cao cấp, ỷ vào nhân số đông đảo mà điên cuồng giết hại.
Chẳng trách sẽ tạo nên Kỷ Nguyên Trống, có thể tưởng tượng những tiền bối tại các thời đại ở Việt Long Tinh phẫn uất đến mức nào, giận dữ đến mức nào, nhưng lại bất lực đến mức nào…
Tâm tình giống như họ vậy…
Có thể tưởng tượng sau những lần đồ sát kinh thiên như vậy, Việt Long Tinh phải mất thời gian bao lâu để có thể khôi phục nguyên vẹn? Không toàn bộ sụp đổ là may mắn lắm rồi.
“Phẫn nộ sao? Cái Tinh Cầu này của các ngươi trong mắt chúng ta chính là chuồng gia súc, có hiểu không?” Đối diện hai vị Khảo gia tiền bối đánh tới, hai tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh cười gằn, vươn chân đá đến.
ĐÙNG ĐÙNG…
Hai người như diều đứt dây bay ra ngoài, xương cốt toàn thân nát vụn, đan điền rạn nứt, há hốc mồm hấp hối, trong mắt xám như tro tàn.
“Chết!” Hai tên thiên tài truy sát không thả, mắt thấy sắp đem hai vị Khảo gia diệt sát.
“Hồn Kiếm Ngâm!”
Một thân ảnh mặc hắc bào đen kịch xuất hiện, Hồn Lực điên cuồng tỏa ra, hướng đầu não hai tên thiên tài đánh trực diện.
“Á, ĐẦU CỦA CHÚNG TA!” Hai tên thiên tài ôm đầu gầm thét, Linh Hồn đau nhức khiến bọn chúng sắp phát điên.
Hiển nhiên công kích Linh Hồn vẫn luôn khó chịu như vậy, dù ngươi sở hữu Tiên Lực cũng không ăn thua…
Thiên Cơ Điện Chủ không có thời gian truy sát, thân hình hắn hóa thành tàn ảnh nhanh chóng tiếp đón hai vị Khảo gia, một đôi tay có chút rung rẩy.
“Minh nhi, ngươi là hậu nhân sau cùng của Khảo gia chúng ta… tuyệt đối đừng để địch nhân đạt được ý đồ, phụ thân và mẫu thân luôn tự hào về… ngươi!” Hai vị Khảo gia tiền bối nhìn Thiên Cơ Điện Chủ khàn giọng nói ra…
“Hài nhi biết! Bất quá bằng mọi giá ta cũng không để hai người ra đi…” Thiên Cơ Điện Chủ hít sâu một hơi nói.
Thiên Cơ Điện Chủ vậy mà là hậu nhân của Khảo gia hai vị tiền bối, đây chính là bí mật động trời mà cả Tinh Cầu không một ai biết.
Thiên Cơ Điện thực chất là thế lực do các vị tổ tiên Khảo gia bí mật sáng lập, thu gom các Thiên Tài có khả năng sử dụng Linh Hồn để nuôi dưỡng và huấn luyện, nhằm một mục tiêu duy nhất: Điều tra và bói toán vị trí các Hiểm địa, di tích trên đài lục… để tìm kiếm các manh mối về quỹ tích lịch sử, khám phá bí mật Kỷ Nguyên Trống.
Mặc dù theo thời gian lâu dài, tại Thiên Cơ Điện có một số kẻ quyền cao chức trọng bản tính bị biến chất sinh ra dã tâm và tham niệm, nhưng mục đích ban đầu mà Thiên Cơ Điện được thành lập vẫn không thay đổi.
Bằng không với sức mạnh quỷ dị đến từ Hồn Lực, nếu toàn bộ Thiên Cơ Điện thích cạnh tranh đấu đá và cất chứa tham vọng như các thế lực khác, bọn hắn sẽ khư khư ở một chỗ tại Thiên Cơ Đảo bé tí tẹo sao?
Câu trả lời đương nhiên là không… với một đám sử dụng Hồn Lực, nếu Thiên Cơ Điện thật sự có dã tâm, rất ít Thế Lực có thể ngăn cản bước tiến của bọn hắn.
Những năm gần đầy, quá trình điều tra có tiến triển vượt trội, Thiên Cơ Điện cũng đi trước Đa Bảo Các và vô số thế lực cho ra kết luận Việt Long Tinh Cầu sắp sửa phát sinh dị biến, bọn hắn phải đối mặt với hiểm nguy khôn lường.
Nhưng nào ngờ dù đã chuẩn bị tâm thế từ trước, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là thê thảm đến như vậy…
Có trách thì chỉ trách chênh lệch giữa đôi bên quá lớn, dù Khảo gia, Thiên Cơ Điện và toàn thể Tinh Cầu có cố gắng đến mức nào cũng không thể bù đắp.
“Minh nhi, chúng ta đã cố gắng hết sức rồi… những năm qua bôn ba, hai bộ xương già này cũng sắp rã rời a!” Khảo gia lão già thở hổn hển.
“Có lẽ là thời điểm chúng ta nên nghỉ ngơi!” Khảo gia bà lão rưng rưng nói.
“Không, phụ thân cùng mẫu thân không được buông xuôi, các ngươi còn phải chứng kiến Tu Chân Giới chúng ta giành thắng lợi, phải chứng kiến kỳ tích phát sinh!” Thiên Cơ Điện Chủ đè nén cảm giác xúc động, nghiêm túc động viên nói.
Hắn biết lúc này nếu mình không tìm ra một tia khát cầu sự sống nào đó cho hai người, chỉ sợ cha mẹ hắn sẽ buông xuôi ý chí, chấp nhận tử vong đón chào.
“Kỳ tích sao? Thật sự có kỳ tích sao?” Khảo gia hai vị tiền bối rung giọng, trong ánh mắt xuất hiện vẻ mê mang.
“Đúng vậy… Thiên Đạo Chi Tử, ta tin tưởng hắn! Hắn là chuyên gia tạo kỳ tích!” Thiên Cơ Điện Chủ tràn đầy tự tin nói.
Nghe thấy vậy, trong ánh mắt đục ngầu của Khảo gia hai người xuất hiện một tia sáng lấp lóe, khát vọng sống một lần nữa bùng nổ.