Phần 158
Một bên khác chiến trường, Yên Nhược Tuyết dùng Thủy Hoang Phân Thân đánh lừa đối thủ, bất chấp lao người ra biển lớn… hình xăm sơn thủy trên lưng bừng sáng, một bàn tay ấn xuống mặt nước:
“Thủy Hoang Vu Thuật!”
Toàn bộ Thủy Linh Lực vạn dặm nước biển bị nàng hấp thu hóa thành biển chết, tu vi Yên Nhược Tuyết cũng theo đó đề thăng lên Độ Kiếp Hậu Kỳ…
Chưa dừng lại ở đó, Yên Nhược Tuyết xé rách hư không xuất hiện trên đất liền, một bàn tay khác lại ấn xuống mặt đất:
“Thổ Hoang Vu Thuật!”
Vạn dặm mặt đất trở nên khô cằn, toàn bộ hóa thành đất chết, ngay cả các loại thực vật cũng cấp tốc khô héo ủ rũ, cạn kiệt sinh mệnh…
Nhờ vào đó, tu vi của Yên Nhược Tuyết một lần nữa điên cuồng dâng lên, đạt đến Độ Kiếp Viên Mãn rồi.
Phốc…
Cảm nhận cơ thể mình như muốn nổ tung, Yên Nhược Tuyết phun ra một ngụm máu lớn, lỗ chân lông của nàng căng cứng như có thể tan vỡ bất kỳ lúc nào, hiển nhiên khi sử dụng cả Thổ Hoang Vu Thuật và Thủy Hoang Vu Thuật cùng một lúc… có phần quá sức chống chịu của Yên Nhược Tuyết.
“Con mồi này thật tà môn, phải mau chóng làm thịt nàng!”
Hai tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh tiêu diệt Thủy Hoang Phân Thân của Yên Nhược Tuyết vừa lúc đuổi tới, nhìn thấy nàng hack tu vi như vậy ánh mắt co rụt lại.
Nếu nữ nhân này tu vi ngang bằng bọn hắn từ đầu, thậm chí sở hữu Tiên Lực… bọn hắn chẳng phải trở thành cá nằm trên thớt hay sao?
Không thể để chuyện đó diễn ra được…
Nghĩ đến đây, cả hai cùng lúc lao đến… Tiên Lực ngập trời…
“Chiến đi!” Yên Nhược Tuyết chiến ý thiêu đốt hừng hực, ngửa đầu lên trời quát:
“Thủy Trạch Quốc Độ!”
…
Một bên khác, một nữ thiên tài dùng ánh mắt oán hận và ghen ghét nhìn Tần Mộng Ảnh, gằn từng chữ nói:
“Khốn nạn, ông trời thật bất công… vì cái gì một kẻ hạ tiên như ngươi lại sở hữu bảy loại thuộc tính? Vì cái gì diện mạo ngươi xinh đẹp như vậy? Hoàn mỹ như vậy? Hoàn mỹ đến mức ta muốn tự tay rạch nát nó!”
Bảy loại Linh Căn, tại Dạ Lang Tiên Tinh ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, mà tại Trung Tiên Giới cũng chỉ nghe nói có tuyệt thế thiên tài sở hữu năm loại Linh Căn mà thôi…
Về phần Đại Tiên Giới, nàng chưa đủ tư cách biết về nó…
Nhưng ở một cái hành tinh cấp thấp, một nơi được xem là thí luyện chi địa, nơi một đám ti tiện thua cả heo chó sinh tồn… lại xuất hiện kẻ sở hữu thiên phú nghịch thiên như vậy?
Nữ thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh sao có thể không ghen ghét? Không oán giận?
Đối diện với nữ thiên tài, Tần Mộng Ảnh không rảnh trả lời, bộ ngực phập phồng lên xuống, khóe môi rỉ máu nhợt nhạt…
Tiên Lực thật sự quá mạnh, nữ nhân trước mặt chỉ sở hữu hai loại Tiên Lực lại có thể áp chế bảy loại Linh Lực của nàng, nếu không nhờ khả năng hấp thu thiên địa linh khí kinh khủng đến từ Ngũ Hành Thánh Thể để phục hồi thân thể cũng như năng lượng, nàng đã sớm bại rồi…
“Nếu bảy loại Linh Lực của ta có thể toàn diện chuyển thành Tiên Lực, như vậy trong cùng cấp… ngoại trừ phu quân ra, ai còn là đối thủ của ta?” Tần Mộng Ảnh trong lòng tràn ngập kiêu ngạo nghĩ.
Lúc này nàng mới chân chính hiểu rõ Ngũ Hành Thánh Thể của nàng chưa hoàn toàn mạnh mẽ, bởi năng lượng nàng sử dụng vẫn chỉ là Linh Lực, Thể Chất này chỉ mạnh khi nàng sở hữu Tiên Lực…
Khi đó bảy loại Tiên Lực vừa ra, ngũ hành Tiên Lực tùy ý dung hợp, ai còn là đối thủ của Tần Mộng Ảnh nàng?
Bất quá Tần Mộng Ảnh hiểu rõ, để làm được như vậy thì bản thân nàng phải sống sót trong trận lần này…
“Giãy chết vô ít, trời xuống cũng không cứu được các ngươi!” Nữ thiên tài cười nhạt, Kim cùng Hỏa Linh Lực hung hăng gào thét mà ra.
Nàng là một đệ tử của Tam Huyền Tông, vũ kỹ sử dụng cũng toàn hàng cao cấp…
Tần Mộng Ảnh cắn răng vận chuyển Ngũ Hành Linh Lực pha lẫn hắc ám cùng Lôi Đình đón đỡ…
Phụt…
Như diều đứt dây bay ngược, Tần Mộng Ảnh không có chút phần thắng nào…
“Một chút nữa, ta vẫn còn trụ được!” Tần Mộng Ảnh chật vật đứng dậy, nàng mặc dù liên tục bị đánh bay, nhưng vẫn miễn cưỡng trụ được trước đối thủ, chưa đến mức phải bỏ cuộc.
Ít nhất có thể thông qua chiến đấu lần này cảm nhận rõ hơn về Tiên Lực để ngày sau dễ dàng chuyển hóa…
Đó là ý đồ chấp nhận liên tục bị thương mà không trốn vào Linh Giới Châu của Tần Mộng Ảnh…
…
Chúng nữ Hậu Cung ỷ vào Huyết Mạch, Thể Chất hoặc công pháp cường đại mà Lạc Nam giao cho nên miễn cưỡng chống được trước sự tàn sát của Dạ Lang Tiên Tinh…
Nhưng những người khác thì không được như vậy…
Ngưu Ngũ Bá một đôi sừng trâu đã bị bẻ gãy mất một cái, Ngũ Sắc Bình Thiên Quang của hắn ở trước mặt Tiên Lực và sự chênh lệch về tu vi không còn chút tác dụng, nếu không phải đối thủ trước mặt muốn thu phục và bắt hắn làm thú cưỡi, mạng hắn đã xong lâu rồi…
Nhưng điều đó càng làm Ngưu Ngũ Bá nổi giận, hắn vốn căm hận Ngự Thú Chiến Tông vì đối phương săn bắt Yêu Thú làm công cụ, hiện tại có kẻ muốn thu phục chính hắn? Làm sao có thể chịu đựng.
“Ngoan ngoãn làm tọa kỵ của ta, tha cho ngươi khỏi chết!” Một tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh ánh mắt sáng lên nhìn con Ngũ Sắc Hoàng Ngưu trước mặt, trong mắt tràn đầy hài lòng.
Diện mạo khi biến thân của Ngưu Ngũ Bá hết sức nổi bật, cưỡi lên người nhất định sẽ rất oai phong, chưa kể con trâu này có huyết mạch Ngũ Sắc Thần Ngưu, nếu bồi dưỡng tỉ mỉ nói không chừng sinh ra biến dị nào đó.
Cũng chính vì thế, mà thiên tài này không muốn giết Ngưu Ngũ Bá, giúp hắn tạm thời giữ mạng.
Bách Vô Sinh không hổ là tên cáo già, nhân lúc thần không biết quỷ không hay đã tự bố trí một trận pháp phòng ngự và ẩn nấp đến cực điểm, lôi kéo theo Bách Hiểu Sinh trốn vào bên trong, lẫn vào một góc không ai biết…
Nhìn thấy bên ngoài trắng trợn xảy ra đồ sát, sắc mặt bọn chúng tái nhợt không còn chút máu, ngay cả thở mạnh cũng không dám…
Trong lúc chiến trường hỗn loạn, vậy mà không ai phát hiện ra hai người.
RĂNG RẮC…
“SƯ PHỤ…” Nhìn thấy kiếm trong tay Huyền Kiếm Lão Nhân và Huyết Kiếm Sứ cùng lúc nát vụn, Tần Thiên và một tên Huyết Hoàng Địa đệ tử điên cuồng rống to, tê tâm liệt phế.
“Khụ khục… không ngờ khi chết, chúng ta lại đi cùng nhau!” Huyền Kiếm Lão Nhân nhìn sang Huyết Kiếm Sứ, khóe miệng trào ra tử huyết.
Huyết Kiếm Sứ trong mắt lóe lên một tia hài lòng, cười nhạt nói: “Chúng ta tuy lập trường bất đồng, nhưng chỉ xét về Kiếm thuật, ta rất xem trọng ngươi!”
“Chết đến nơi còn già mồm?” Một tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh cười nhạt, bẻ gãy hai thanh Kiếm sắc bén trong tay.
“Kiếm còn người còn… Kiếm mất người mất!” Huyền Kiếm Lão Nhân cùng Huyết Kiếm Sứ thê lương rú lên một tiếng, khí tuyệt thân vong…
Tên thiên tài giết chết hai vị Kiếm tu sở hữu Kiếm Ý nên khá là đắc ý, tiện tay vươn ra… đem cả Tần Thiên và đệ tử Huyết Kiếm Sứ tiễn lên đường…
Trong lúc nhất thời, bốn tôn Kiếm Tu vẫn lạc…
…
Trận chiến diễn ra ngày càng thảm khốc, vô số tu sĩ Luyện Hư và Hợp Thể biết mình ở trong trận chiến này chỉ là con kiến hôi, không may vô tình ăn phải một chút dư ba công kích cũng có thể trọng thương hoặc mất mạng…
Chính vì lẽ đó chỉ sau vài hơi thở, Luyện Hư và Hợp Thể đã điên cuồng đào tẩu, dùng mọi thủ đoạn để có thể sống sót, phân tách ra chạy khắp bốn phương tám hướng…
Đáng tiếc trước sự truy sát từ đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh, số người có thể thành công trốn chạy không được bao nhiêu, mỗi khi Tiên Lực vừa ra, một đám lớn Luyện Hư Kỳ đã tan thành tro bụi…
Thậm chí bắt đầu có Độ Kiếp cường giả nỏ mạnh hết đà, dùng những hơi thở cuối cùng chật vật chèo chóng…