Phần 139
Chiến đấu ngày càng thảm liệt, thậm chí ngay cả Hợp Thể Kỳ cũng đã có người ngã xuống.
Theo chiến trận ngày một kéo dài, ưu thế của Huyết Hoàng Địa dần dần triển lộ ra.
Bởi vì trong chiến đấu sẽ xuất hiện thương vong, mà xảy ra thương vong chính là có đổ máu… số lượng máu huyết đó cũng trở thành nguồn năng lượng vô hạn cho tu sĩ Huyết Hoàng Địa điên cuồng hấp thụ.
Những trận chiến quần thể quy mô lớn như thế này đã trở thành sân nhà của chúng, vừa chiến đấu vừa hấp thu năng lượng máu huyết bên trên chiến trường… lợi dụng máu huyết của kẻ địch và cả đồng bọn, tốc độ khôi phục vết thương của tu sĩ Huyết Hoàng Địa tăng vọt gấp mấy lần, hầu như chiến đấu không biết mỏi mệt.
Dù cho trước đó sỉ khí của Yêu Tộc tăng cao, chiến lực lần này bọc phát được hết sức mạnh mẽ, đã giảm thiểu thương vong đến mức tối đa nhưng vẫn đang không ngừng bại lui… đám yêu thú cũng là vật có sinh mệnh mà không phải cỗ máy chiến đấu, theo thời gian trôi đi… dần dần mệt mỏi và lâm vào thế hạ phong.
Đó là chưa kể Huyết Hoàng Địa chỉ lấy nhiều đánh ít, phối hợp nhịp nhàng, trong khi đó Yêu Tộc chỉ tạm thời liên kết lại với Thất Sát Giáo cũng như Đa Bảo Các, chủng tộc khác biệt, tính cách khác biệt nên có phần không được ăn ý.
Thấy tình hình ngày càng không ổn, Ngưu Ngũ Bá thân là người cầm quân đương nhiên hiểu rất rõ đạo lý đánh được lui được, bảo toàn lực lượng của Yêu Tộc mới là trên hết…
Nghĩ đến đây, vận dụng Linh Lực bao phủ vòm họng, âm thanh của Ngưu Ngũ Bá vang dội chiến trường:
“Yêu Tộc vừa đánh vừa lùi, toàn quân trở về Thiên Yêu Thành tiến hành tử thủ, mặc kệ bọn chúng!”
…
Đứng trước mệnh lệnh lui quân của Ngưu Ngũ Bá, yêu tộc như có sắp xếp từ trước, rất nhanh đã làm ra phản ứng.
Lấy những chủng tộc và cá thể có khả năng phòng ngự hàng đầu như Giao Tộc, Quy Tộc, Tê Ngưu, Cự Tượng các loại… tiến lên phía trước thi triển Vũ Kỹ phòng thủ của mình để những tộc khác lùi về phía sau, vừa đánh vừa lùi tiến vào Thiên Yêu Thành, bên cạnh đó những chủng tộc thiên về tốc độ như Biên Bức Tộc, Ưng Tộc kết hợp với Thất Sát Giáo không ngừng quấy nhiễu tập kích kẻ địch, nhằm giảm bớt tốc độ truy sát đến từ Huyết Hoàng Địa.
“Mở ra toàn bộ cửa thành!” Ngưu Ngũ Bá nghiêm nghị gầm thét.
Thiên Yêu Thành mở rộng đại môn, lần lượt có yêu tộc rút vào, nhưng những chủng tộc đảm nhiệm vai trò ngăn địch lại ngày càng thêm tổn thất.
Huyết Hoàng Địa dốc toàn bộ lực lượng truy sát, thế công gần như phô thiên cái địa, Yêu Tộc chỉ có thể dùng thân thể to lớn vượt xa nhân loại của mình để làm rào chắn, bảo vệ các chủng tộc phía sau rút quân.
Trong khi đó, các thành viên đến từ Đa Bảo Các hầu như dốc hết thủ đoạn, không ngừng có pháp bảo được tung ra để chống lại vô số Huyết Châu đang phá không lao đến, sau vài lần va chạm cũng thua thiệt về mặt nhân số mà vừa thương vừa vong.
“Truy sát! Giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu, tất cả đều là máu tươi bổ béo!” Huyết Hoàng Địa càng đánh càng hăng, nhìn thấy đối thủ như rùa rúc đầu muốn trốn vào trong thành, công kích càng thêm tàn bạo bí hiểm.
“Giết bỏ mẹ các ngươi!” Bá Lực Giao Hoàng cùng Bá Lực Giao Quân nhìn thấy từng thân ảnh Giao Tộc khổng lồ ngã xuống, vảy giáp trên thân hai người rạn nứt hết sức dữ dội… nhưng công kích lại càng thêm hung mãnh.
So với Giao Tộc, Quy Tộc chỉ là một cái Bát Cấp Thế Lực nên thực lực kém hơn không ít, mặc dù có ưu thế phòng ngự vượt cấp đến từ mai rùa, nhưng trước thế công ngập trời của Huyết Hoàng Địa, rất nhiều cái mai rùa tưởng chừng cứng cáp đã bị nện đến nát bấy, thân thể từng con Cự Quy hóa thành thịt vụn tan vào lòng đất.
Lạc Phá Lôi như con lượn trơn trượt giữa chiến trường, rất nhiều người không chú ý đến hắn đang lén la lén lút hấp thụ năng lượng từ một đám thi thể, dù là địch nhân hay đồng bọn cũng không ngoại lệ.
Không biết qua bao lâu, khi số lượng Yêu Tộc thành công rút vào thành, cũng là lúc thi thể tại chiến trường đủ chất thành núi, máu chảy thành sông rồi…
“Phốc!”
Đứng trên tường thành, Quy Linh Lão Nhân nhìn thấy Quy Tộc gần như đã điêu tàn, chỉ còn lại số ít cá thể sống sót sau trận thảm chiến, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn là tồn tại độc lập từ nhiều năm trước, mặc dù không phải thành viên của Quy Tộc ở thế hệ này, nhưng khi nhìn thấy đồng loại của mình hy sinh nhiều đến như vậy cũng đau thấu tâm can.
“Mau kiểm kê thương vong! Toàn bộ Luyện Đan Sư của Thiên Yêu Học Phủ tập trung cứu trị, ưu tiên xử lý tình trạng nặng trước!” Ngưu Ngũ Bá đè xuống cảm giác uất ức nơi lòng ngực, ánh mắt đỏ ngầu như máu tươi, một đôi ngưu nhãn xuất hiện ánh nước…
“Không lẽ, ta đã sai thật rồi sao?”
Câu hỏi không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu Ngưu Ngũ Bá, hơi thở nặng nề như núi đè ép lồng ngực hắn như muốn nổ tung.
Chỉ vì ham muốn không hợp lệ, chỉ vì chút lợi ít nhất thời… Ngưu Ngũ Bá hắn đã tự tay đẩy Côn Tộc và Hồ Tộc rời xa U Nguyên Đại Lục.
Thiếu mất hai trợ lực cường đại, trận chiến này mặc dù thành công rút lui… nhưng kết quả không ai có thể phủ nhận chính là U Nguyên bại trận, bại hoàn toàn, đó phải chăng là hậu quả của việc tính kế đồng đội khi đối kháng ngoại địch.
“Bẩm báo! Đan Cốc cho người đưa đến năm mươi bình Liệu Thương Đan, hỗ trợ yêu tộc đối kháng Huyết Hoàng Địa!” Đúng lúc này bên trên không trung, một tên Biên Bức Tộc hiện ra, mang theo một chiếc nhẫn trữ vật.
“Mau cho yêu thú bị thương sử dụng!” Quy Linh Lão Nhân không chút khách khí phân phó nói.
Bên trong Diệt Huyết Liên Minh, Đan gia và Đan Cốc được giao nhiệm vụ chế luyện Đan Dược hỗ trợ chiến trường đối kháng Huyết Hoàng Địa, nếu thiếu Linh Dược các loại có thể liên hệ Đa Bảo Các và Tinh Linh Đảo lấy thêm.
Luyện Đan Sư ở mỗi một thế lực lớn thường có ít nhiều, chẳng qua không thể sánh với Đan gia mà thôi.
“Bẩm Hiệu Trưởng, Quy Tộc chết 128 Ngũ Giai, 4 Lục Giai… Giao Tộc chết 54 Ngũ giai, 4 Lục Giai, 1 Thất Giai… Lang Tộc cùng Hầu Tộc chết hơn 200 Ngũ Giai, 4 Lục Giai, Biên Bức Tộc tổn thất 96 ngũ giai, 3 Lục giai… Ngạc Ngư Tộc tổn thất…”
“Thiên Yêu Học Phủ chúng ta tổn thất 64 vị Giáo Viên và 1 vị Trưởng Lão, Đa Bảo Các tổn thất 9 vị Luyện Hư… Thất Sát Giáo tổn thất 14 vị Địa Sát!”
Một tên trưởng lão Thiên Yêu Học Phủ sắc mặt xám như tro tàn, giọng điệu phát rung quỳ xuống bẩm báo trước mặt Ngưu Ngũ Bá số lượng thương vong.
“Phốc!”
Nghe xong tình hình tổn thất, Ngưu Ngũ Bá rốt cuộc không cưỡng chế được nữa, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Vì nhân số Huyết Vệ và Huyết Tướng bên phía Huyết Hoàng Địa nhiều hơn U Nguyên Đại Lục vượt trội, nên trong quá trình chiến đấu… Yêu Tộc buộc phải vận dụng đến cả số lượng đông đảo Ngũ giai yêu thú gia nhập, liên thủ ngăn cản cầm chân đám Huyết Vệ.
Kết quả cuối cùng đã tạo nên tổn thất con số kinh người đến như vậy, trong đó Quy Tộc, Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ ăn quả đắng nhiều nhất, triệt để thương gân động cốt rồi, không có ngàn năm phát triển và khôi phục, đừng mong khôi phục nguyên khí.
“Đám khốn kiếp! Nhìn thấy Yêu Tộc chúng ta tổn thất nhiều như vậy các ngươi vẫn im lặng mặc kệ sao?” Ngưu Ngũ Bá ngửa đầu lên trời gào rống, âm thanh xuyên thấu vào hư không.
Ẩn nấp trong hư không, một đám cao tầng Diệt Huyết Liên Minh hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự trầm trọng…
“Ngưu Ngũ Bá sao có thể trách chúng ta? Chẳng một ai biết Huyết Hoàng Địa còn ẩn giấu bao nhiêu lực lượng, nếu kéo hết toàn bộ cường giả đến U Nguyên hỗ trợ, Huyết Hoàng Địa nhân cơ hội đó tập kích ba đại lục còn lại làm sao bây giờ? Lấy ai chống đỡ?” Huyền Kiếm Lão Nhân lắc đầu thở dài nói.
Mấy người còn lại gật đầu, đó cũng chính là điều mà bọn hắn lo lắng.
Nếu tại Băng Thiên, Hải Châu hay Hoàng Sa… Huyết Hoàng Địa cũng ẩn giấu một cổ lực lượng kinh khủng như vậy, bọn hắn làm sao có thể yên tâm toàn lực chi viện cho U Nguyên?
Đa Bảo Các và Thất Sát Giáo hỗ trợ đã tốt lắm rồi.
Suy cho cùng, bởi vì tin tức và sự hiểu biết của Diệt Huyết Liên Minh đối với Huyết Hoàng Địa còn quá mức hạn chế, bằng không đã có đối sách thích hợp hơn thay vì lo được lo mất như vậy.
Dù sao cổ nhân có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, đáng tiếc Huyết Hoàng Địa như một vực sâu vô tận, tu chân giới Việt Long Tinh chưa đủ tư cách thăm dò.
Dù Thiên Cơ Điện chủ đích thân đứng ra bói toán vẫn không tài nào làm được, bởi vì Huyết Hoàng Địa có quá nhiều tồn tại sánh ngang với hắn đạt đến Độ Kiếp Kỳ, với sức một mình Thiên Cơ Điện Chủ muốn điều tra còn chưa đủ.
“Cũng không thể trơ mắt nhìn U Nguyên thảm bại, khi đó chẳng khác nào thành toàn ý đồ của Huyết Hoàng Địa!” Thánh Linh Lão Nhân nhíu mày nói.
“Yên tâm, đến thời khắc mấu chốt… dù phải mạo hiểm đánh cược an nguy của toàn bộ Hải Châu, lão phu cũng không để U Nguyên hủy diệt!” Ải Nhân Tộc Trưởng hít sâu một hơi cắn chặt răng nói.
Sở dĩ bọn hắn chưa vội ra tay, là vì cảm thấy U Nguyên Đại Lục còn chống đỡ được… mặc dù có hy sinh, nhưng vì đại cục chỉ có thể cắn răng chấp nhận mà thôi.
Nghĩ đến đây, mặc dù sự thật mất lòng, nhưng bọn hắn cảm thấy may mắn vì đối tượng Huyết Hoàng Địa nhắm đến đầu tiên chính là U Nguyên Đại Lục.
…
“Yêu Tộc đều là một đám con rùa rút đầu, không dám tiến ra chiến nữa sao? Các ngươi trước đó chẳng phải rất hùng hổ?”
Nhìn thấy toàn bộ Yêu Tộc đã rút vào Thiên Yêu Thành, Huyết Hoàng Địa toàn quân đắc ý, bọn hắn mặc dù cũng thương vong không ít, nhưng nếu so với U Nguyên vẫn còn kém xa.
“Yêu tộc lũ cháu trai, mau tiến ra khỏi thành nhận lấy cái chết!”
Gần trăm tên Huyết Vệ vừa dùng Huyết Châu thu gom máu huyết trên chiến trường, vừa dùng linh lực khuếch đại âm thanh nhao nhao chửi mắng.
“Quy Linh lão đê tiện, cái miệng ngươi chẳng phải lợi hại lắm sao? Mau ra nhận lấy cái chết, Bát giai yêu thú cũng là phế vật!”
“Hừ, đợi chúng ta san bằng Thiên Yêu Thành, sẽ đem Yêu Tộc các ngươi lột da rút gân để lên kệ nước, một phần sẽ dùng nấu cao và ngâm rượu, chất lượng chính là hoàn mỹ!”
Huyết Hoàng Địa càng chửi càng khó nghe, chọc cho Yêu Tộc máu dồn lên não, không ngừng có tiếng gầm rú phẫn nộ từ Thiên Yêu Thành truyền ra.
Nếu không có Ngưu Ngũ Bá trấn áp, chỉ sợ Yêu Tộc đã sớm liều mạng giết ra ngoài rồi.
Sau vài ngày trôi qua, mỗi thời mỗi khắc đều sẽ có tu sĩ Huyết Hoàng Địa tiến đến Thiên Yêu Thành mắng chửi, kích hoạt phẫn nộ trong lòng đám yêu thú.
Cho đến một ngày, một tên hắc y nhân trở về Huyết Hoàng Thành, bất chợt toàn bộ thành viên Huyết Hoàng Địa trở nên yên tĩnh lạ thường, không còn mở miệng chửi đổng.
“Vì sao hôm nay bọn hắn không chửi?” Quy Linh Lão Nhân đứng trên tường thành, trong lòng tràn đầy khó hiểu.
“Chắc là chán rồi, chúng ta cứ chậm rãi khôi phục chiến lực, Thiên Yêu Thành dễ thủ khó công, để xem chúng có dám công thành không!” Bá Lực Giao Quân cười lạnh nói.
Một đám trưởng lão nghe vậy gật đầu, nếu đã xác định đánh không lại Huyết Hoàng Địa, như vậy kế tiếp phải xem ai là bên kiên nhẫn hơn rồi.
“Ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản, nếu là bọn hắn thật sự chán mắng chửi, thì cũng sẽ không xảy ra trong thời gian ngắn như vậy!” Ngưu Ngũ Bá có trực giác bén nhạy hơn tất cả, trong lòng tràn đầy cảm giác bất an…
ẦM ẦM ẦM…
Mà lúc này, toàn bộ Thiên Yêu Thành bất chợt rung lên hết sức đột ngột, khiến sắc mặt đám Yêu Tộc cau lại.
Thiên Yêu Thành vốn là một kiện Pháp Bảo Kiến Trúc đạt đến Chân Cấp Thượng Phẩm của Thiên Yêu Học Phủ, ai có thể lay động được nó?
“Hahaha, bổn Huyết Tướng lúc này lại ước gì các ngươi cứ tiếp tục cu đầu rút cổ trong thành, tình cảnh tiếp theo sẽ hết sức thú vị!”
Theo một tiếng cười to mà ngông cuồng, mười tên Huyết Tướng cùng một tên mặc áo choàng đen bỗng chốc xuất hiện trên không trung, dùng ánh mắt hài hước mà trêu tức nhìn về Thiên Yêu Học Phủ.
“Các ngươi có ý gì? Không dám công thành thì cút, đừng ở trước mặt lão phu sủa bậy!” Quy Linh Lão Nhân mở miệng chửi rống.
“Khặc khặc, các vị Huyết Sứ nói yêu thú là giống loài hữu dũng vô mưu quả nhiên chẳng sai, không ngờ lại dễ dàng mắc câu chúng ta đến như vậy!” Tên mặc áo đen duy nhất trong hàng ngũ Huyết Tướng cười quỷ dị, ánh mắt xem thường nhìn xuống Thiên Yêu Thành.
“Rốt cuộc các ngươi muốn nói gì??” Ngưu Ngũ Bá lo lắng càng thêm nồng đậm, phẫn nộ quát lớn.
“Haha, Ngưu Ngũ Bá ơi Ngưu Ngũ Bá, các ngươi thật sự cho rằng nếu Huyết Hoàng Địa dốc hết toàn bộ lực lượng truy sát, các ngươi thật sự có thể trốn về Thiên Yêu Thành sao?”
“Các ngươi thật sự cho rằng mấy ngày qua chúng ta cho người chửi bới chỉ là để chọc giận các ngươi sao?”
Đám Huyết Tướng cười to không thôi, chẳng đợi Ngưu Ngũ Bá và phe cánh U Nguyên Đại Lục làm ra phản ứng, tên hắc y nhân trong hàng ngũ của bọn hắn bước lên một bậc, cười tủm tỉm không thôi:
“Thả các ngươi về thành để tiện một mẻ hốt gọn! Mà cho người chửi bới các ngươi chính là để các ngươi phân tâm, qua đó ta sẽ có thêm thời gian cũng như dễ dàng hành động!”
“Các ngươi như những con thú nhỏ đáng thương sa vào bẫy rập của thợ săn vậy, khặc khặc khặc!”
“Có thêm thời gian? Sa vào bẫy? Ngươi đang nói cái quái gì?” Bá Lực Giao Quân siết chặt nắm đấm trong tay, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
“Haha, chính là có thêm thời gian cho giờ phút này!” Tên hắc y ngửa đầu lên trời cười dài, bất chợt dang rộng hai tay ra như nắm giữ cả bầu trời, một mặt cuồng nhiệt quát lớn nói:
“Luyện Huyết Đại Trận của ta, khởi động đi!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Trong khoảnh khắc đó, thiên không chấn động, vô số màn sáng đỏ thẫm như máu bất chợt xuất hiện xung quanh Thiên Yêu Thành, bao vây bốn phương tám hướng như thập diện mai phục.
Một mùi máu tanh nồng đậm lan tràn vào trong lỗ mũi Yêu Tộc đám người, cả đám sắc mặt đại biến nhìn thấy Thiên Yêu Thành rộng rãi vô biên nằm gọn trong trận pháp…
“Khốn kiếp! Khốn kiếp, bọn chúng bố trận từ khi nào!?” Ngưu Ngũ Bá hít sâu một hơi, nhịp tim đập lên thình thịch…
Mặc dù chưa biết cái gọi là Luyện Huyết Đại Trận có tác dụng gì, nhưng có thể bố trí ra nó nhất định sẽ tốn thời gian và công sức rất lớn của một Chiến Trận Sư.
Vậy mà trong thời gian đối phương bố trận, hắn không cảm giác được chút khác thường nào, làm sao có thể không tự trách và khiếp sợ?
“Giả thần giả quỷ!” Bá Lực Giao Hoàng tính tình vốn nóng nảy, biến thành Chân Thân, Giao tộc mang theo lớp vảy đỏ rực hung hăng vươn ra đôi trảo sắc lẹm của mình hướng về lớp màn sáng màu máu toàn lực công đến.
ẦM…
Theo một âm thanh phản chấn, chỉ thấy màn sáng màu đỏ dập dờn như gợn sóng nhưng ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không bị, mà Huyết Lực Giao Hoàng như con rối đứt dây rơi ngược xuống đất, đem một gốc Thiên Yêu Thành chấn động.
“Đúng là loài bò sát ngu xuẩn, lão phu tốn thời gian dài bố trí trận pháp, đừng nói là ngươi… dù Ngưu Ngũ Bá đích thân ra tay cũng không được!” Tên mặc hắc y chế nhạo, tràn đầy khinh thường.
Hắn là một vị Bát Cấp Chiến Trận Sư nổi danh tại Huyết giới, Vượt Tinh Huyết Trận thông với Việt Long Tinh cũng do hắn kết hợp cùng vài vị Chiến Trận Sư khác của Huyết Hoàng Tộc bố trí.
Lần này được Huyết Hoàng tin cậy giao cho nhiệm vụ hỗ trợ Huyết Hoàng Địa bình định Việt Long, nên đích thân hắn có mặt ở đây để bày binh bố trận.
Không thể không nói tên này có tài, mưu kế chồng chất… sau cùng đem Yêu Tộc như chim nhốt vào trong lòng.
“Luyện Huyết Đại Trận… khởi động đi!”
Hắc y nhân điên cuồng cười phá lên, hàng ngàn viên Huyết Thạch được hắn lấy ra làm nguyên liệu, hết thảy đổ vào Luyện Huyết Đại Trận.
Trong khoảnh khắc đó, những tấm màn sáng đỏ thẫm vận chuyển với tốc độ kinh khủng, tác động trực tiếp vào máu tươi, theo chỉ đạo của chủ nhân.
“AAAA, Máu của ta!”
“AAAA, Ta cảm giác được máu trong người không nghe ta khống chế, chúng nó muốn nổ tung, chúng nó muốn thoát ra ngoài!”
“Khốn kiếp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nếu máu toàn thân đi mất ta lấy cái gì mà sống?”
Từng tiếng oán độc rít gào bao trùm Thiên Yêu Thành… đã có không ít yêu thú cấp thấp không thể kháng cự thân thể nổ tung, máu huyết hòa tan vào đại trận, càng làm tăng uy lực của nó.
“RỐNG!!!”
Ngưu Ngũ Bá rốt cuộc không thể nhịn được nữa, bản thể Ngũ Sắc Hoàng Ngưu hiện lên giữa thế gian, một đôi Ngưu giác ngưng tụ vô tận lực lượng…
Trực chờ bắn ra bên ngoài…