Phần 7
Từng thân ảnh cấp tốc được truyền tống ra ngoài…
Lạc Nam và chúng nữ không hề dừng chân, trước ánh mắt trầm trồ thán phục của số đông, nhanh chóng quay về khách sạn…
Hắn không hề hay biết rằng, có không ít mắt nhìn theo bóng lưng mình đến khi khuất dạng…
Lạc Huyên cùng Lạc Ly ánh mắt chất chứa vô vàn cảm xúc phức tạp…
Các nàng từ nhỏ đã theo Sư Phụ tiến vào Học Phủ, đối với chuyện ở gia tộc hoàn toàn không biết, ngay cả bản thân mình còn một vị ca ca khác cũng hoàn toàn ngu ngơ…
Sau lần trước nghe lén Lạc Trần nói chuyện cùng Lạc Sinh, hai thiếu nữ đã tìm đến sư phụ hỏi thăm mọi chuyện… mặc dù Lạc gia phong tỏa tin tức này rất nghiêm ngặt, nhưng với thân phận của sư phụ hai nàng không khó biết được điều đó…
Trong lúc nhất thời, cả Lạc Huyên và Lạc Ly không biết phải đối mặt thế nào với hắn…
Về phần Lạc Vũ, ngay khi rời khỏi Bí Cảnh đã không nói không rằng sử dụng Na Di Phù biến mất…
Bách Diện cắn nhẹ đôi môi, muốn tiến đến quan tâm hắn nhưng tạm thời nín nhịn, nàng còn bất ngờ muốn cho nam nhân này…
Ánh mắt cuối cùng xuất phát từ một thân ảnh toàn thân áo bào tung bay, đứng trong hàng ngũ của đám thiên tài Thiên Sơn Tiên Cảnh…
Bên cạnh nàng, Vương Lân bắt gặp tình cảnh đó, trong mắt xuất hiện vẻ oán độc…
…
Vừa tiến vào Phòng, Lạc Nam đã mang toàn bộ nữ tử tiến vào Linh Giới Châu, ngay cả Tô Mị, Nam Cung Uyển Dung và Hoa Ngọc Phượng cũng không ngoại lệ…
Chẳng ngoài dự kiến, ba vị tuyệt đại giai nhân trừng lớn đôi mắt đẹp, miệng nhỏ hé mở nữa ngày không khép lại được, trông hết sức khả ái…
Sau khi biết tổng bộ của Hậu Cung chính là nơi này, ngay cả Hoa Ngọc Phượng cũng xuất hiện một tia động tâm…
Chúng nữ mệt mỏi quá nhiều, nhao nhao tiến vào Cực Lạc Suối nước nóng…
Mà Lạc Nam chỉ thoáng ngắm nhìn các nàng, vội vàng bay lên tầng cao nhất Cung Đình Thụ…
Hắn cần yên tĩnh một mình…
Vừa tiến vào bên trong, thoáng quan san quả trứng Linh Thú vẫn còn đang trong quá trình ấp nở một chút, Lạc Nam ngồi xuống giường nệm…
“Kim Nhi!” Hắn nhẹ giọng gọi…
“Có mặt thưa công tử!” Lần này Kim Nhi trực tiếp xuất hiện đối diện với hắn, gương mặt nhỏ nhắn bao phủ nét nghiêm túc chưa từng có…
“Trong người Lạc Vũ phải chăng có hai Linh Hồn?” Lạc Nam trầm giọng…
“Không hề, chỉ có một linh hồn duy nhất thuộc về chính hắn!” Kim Nhi lập tức khẳng định…
Lạc Nam nhíu mày, hắn vốn nghĩ rằng trên người Lạc Vũ có một lão quái vật nào đó ký sinh, hiện tại xem ra không phải…
“Lạc Vũ chỉ có duy nhất một Linh Hồn, chẳng qua sở hữu hai loại nhân cách khác nhau, hơn nữa chính nhân cách vốn có của hắn cũng không biết sự ‘tồn tại khác’ của chính mình!” Kim Nhi nhẹ giọng phân tích…
Lạc Nam gương mặt âm trầm, mở miệng thắc mắc: “Dù hắn có nhân cách thứ hai, nhưng cũng không thể mạnh mẽ và có kiến thức bất phàm như vậy chứ?”
“Vâng, trường hợp của Lạc Vũ chỉ có một, nhân cách tàn bạo của hắn không thuộc về kiếp này!” Kim Nhi gật đầu chắc nịch…
“Thức tỉnh nhân cách kiếp trước sao? Ngay cả trí nhớ và kiến thức kiếp trước cũng còn lại?” Lạc Nam nhận ra vấn đề, càng nói càng ngưng trọng…
“Chính xác! Trường hợp này có thể xem là một hình thức khác của Chuyển Sinh…”
Kim Nhi nói đến đây hơi dừng lại, nhấn mạnh từng chữ một:
“Hơn nữa còn là một tôn Đại Năng Chuyển Sinh… Đến từ Tiên Giới…”
…
Nghe xong lời nói của Kim Nhi, Lạc Nam thoáng ngẩn ra, theo lời giải thích của nàng, mọi thứ đã trở nên sáng tỏ…
Bản thân Lạc Vũ cũng không biết trong linh hồn hắn có một mặt khác tồn tại, hơn nữa thứ này còn lợi hại vượt xa hắn, có thể chiếm cứ quyền chủ động của thân thể bất kỳ lúc nào mà Lạc Vũ không hay biết…
“Không sớm thì muộn, hai loại nhân cách của Lạc Vũ sẽ nhập lại thành một, thời điểm đó công tử có một kẻ thù không đơn giản đâu!” Kim Nhi nghiêm túc nói…
Lạc Nam gật đầu, bất quá vẫn tự tin cười nói:
“Quả thật không thể xem thường, tuy nhiên như đã nói, kẻ bị ta đánh bại đừng hòng vượt qua ta, mặc kệ kiếp trước hắn là ai thì kiếp này vẫn cùng ta có chung một điểm xuất phát…”
“Dù kiếp trước hắn mạnh mẽ cỡ nào, thì hiện tại vẫn phải tu luyện lại từ đầu!”
“Hắn có trí nhớ và kinh nghiệm của một đại năng, mà ta có hệ thống… quan trọng hơn tất cả, ta còn có các nàng…”
Nhắc đến chúng nữ, Lạc Nam lại nhớ đến chuyện hình thành Đại Nhật Thần Thể của Diễm Hồng Liên…
“Tạm gác Lạc Vũ qua một bên, Dung Hỏa Đan cần bao nhiêu nguyên liệu để luyện chế?” Lạc Nam nhìn Kim Nhi hỏi thăm…
“Ngoài Bình Diễm Thảo công tử thu được, muốn luyện Dung Hỏa Đan cần thêm bốn loại vật liệu khác, lần lượt là: Dung Linh Thảo, Hỏa Hồng Nhủ, Hỏa Nhân Sâm, cùng Yêu Đan Ngũ Giai của yêu thú Hỏa Hệ” Kim Nhi rành rọt giải thích…
“Ồ? Dung Hỏa Đan này có đẳng cấp gì? Nghe qua rất quý giá?” Hắn hỏi tiếp…
“Thiên Cấp Trung Phẩm đan dược, cần ít nhất một vị Luyện Đan Sư Lục giai luyện chế!” Kim Nhi gật gù…
Lạc Nam lẩm bẩm: “Xem ra cần tìm một vị Luyện Đan Sư a, bất quá trước thu thập đủ vật liệu rồi tính!”
“À, Xém nữa thì quên, Chân cấp Vũ Kỹ rốt cuộc là đẳng cấp gì?” Hắn nhớ lại Lạc Vũ thi triển chiêu thức khủng bố kia, vội vàng thắc mắc…
“Lẽ ra thời điểm Hệ Thống Thăng Cấp công tử mới biết được các đẳng cấp tiếp theo của Công Pháp, Vũ Kỹ, Vũ Khí các loại… nhưng vì Lạc Vũ đã tiết lộ nên Kim Nhi có thể trả lời, Chân Cấp là tồn tại phía trên Linh Cấp, cũng chia thành Hạ, Trung, Thượng, Cực phẩm…” Kim Nhi luyên thuyên đáp trả…
“Ồ, Vậy bên trên Chân Cấp?” Lạc Nam cười hỏi…
“Công tử chưa đủ quyền hạn!” Kim Nhi bĩu môi nhí nhảnh…
“Cửu Dương Thần Công của Hồng Liên vượt qua Chân Cấp đúng chứ?” Hắn cố khai thác thông tin…
“Đúng vậy, nhưng không thể cho công tử biết cụ thể, mau cố gắng nâng cấp Hệ Thống đi!” Kim Nhi ra sức động viên, quơ quơ nắm tay nhỏ…
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể khoác tay:
“Mở ra Cửa Hàng May Mắn đi, lần này sẵn tiện tìm mua tí quà cho bốn người các nàng!”
Trong đầu hắn hiện ra thân ảnh của Băng Linh Nhi, Nam Cung Uyển Dung, Tô Mị và Hoa Ngọc Phượng… mặc dù đang trong thời kỳ tiết kiệm, nhưng muốn tán gái không thể không tiêu a…
“Keng, thành công mở ra Cửa Hàng May Mắn, Điểm Danh Vọng: Gần một tỷ rưỡi…”
Lần trước mua gói quà thăng cấp Cửa Hàng hết một nửa số Điểm Danh Vọng, hiện tại lại gia tăng nhiều như vậy, có thể thấy qua ba lần khảo hạch hắn thu hoạch rất khá…
Năm loại vật phẩm như thường lệ xuất hiện…
Lạc Nam cau mày, yêu cầu đổi mới… quả nhiên không phải lúc nào cũng may mắn ra được đồ ngon…
Sau hàng chục lần, rốt cuộc có thứ vừa mắt hắn…
“Kim Quang Lượt Ảnh – Linh Cấp Trung Phẩm Thân Pháp – giá bán năm vạn điểm danh vọng”.
“Ngự Châm Lục Sát Kinh tầng 1 – Linh Cấp Thượng Phẩm công pháp – giá bán bảy vạn điểm danh vọng”.
“Lập tức mua!” Lạc Nam mua ngay, thân pháp Hệ Kim và công pháp dùng Châm rất thích hợp với Nam Cung Uyển Dung…
Tiếp tục đổi mới, lại qua không ít lần…
“Mị Âm Tỳ Bà – Linh Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – giá bán sáu vạn tám Điểm Danh Vọng”.
Lập tức mua, thứ này Tô Mị dùng không thể thích hợp hơn…
Tiếp tục đổi mới, lần này vận khí của hắn có vẻ tốt, chỉ sau một lần đã xuất hiện hàng ngon…
“Bát Trận Đồ – Thiên Cấp Cực Phẩm trận pháp – giá bán Hai Vạn Điểm Danh Vọng”.
“Hoa Ngọc Phượng, để xem nàng làm sao chạy thoát bàn tay của ta?” Lạc Nam cười cười tự hỏi, xác nhận mua…
Ngoài Bát Trận Đồ hắn còn vài loại Ảo Trận mà Tà Hoàng để lại trong Nhẫn Hắc Lâu, giao cho nàng không thể thích hợp hơn…
Sau vài lần tìm kiếm, cố gắng mua thêm một công pháp Mị Công cho Tô Mị nhưng không xuất hiện, Lạc Nam đành mua thêm một loại vật phẩm cho nha đầu Băng Linh Nhi…
“Băng Thiên Phủ – Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, giá bán Một vạn Điểm Danh Vọng…”
Ngoài những thứ vừa nêu, Lạc Nam còn mua thêm bốn kiện Y Phục Địa Cấp Cực Phẩm cho tứ nữ…
Nam Cung Uyển Dung – Kim Huyền Bảo Y…
Băng Linh Nhi – Tuyết Ngọc Bảo Y…
Hoa Ngọc Phượng – Phượng Hoa Y…
Tô Mị – Ái Mị Bảo Y…
Quà ra mắt các thành viên mới của Hậu Cung xem như tạm ổn, mặc dù còn nhiều thứ không xuất hiện khiến hắn hơi tiếc nuối, nhưng ngày sau còn dài, không thể quá mức vội vàng…
Huống hồ gì Hoa Ngọc Phượng vẫn chưa đồng ý gia nhập đấy… hắn chỉ chuẩn bị trước mà thôi…
Vận khí hơi kém khi các loại vật liệu Luyện chế Dung Hỏa Đan không hề xuất hiện…
Lạc Nam thoáng xem lần cuối, định đóng lại Cửa Hàng May Mắn, thì một vật phẩm khiến hô hấp hắn trở nên dừng lại, con mắt nhìn chằm chằm vào vật phẩm nằm ở cuối cùng kia…
“Huyết Mạch Kim Ô Thần Thú – Giá bán: 12 tỷ Điểm Danh Vọng”.
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, cảm giác khóc không ra nước mắt a…
Con bà nó, đây không phải là trêu tức hắn sao, thiên tân vạn khổ kiếm được một tỷ rưỡi điểm, một cái Huyết Mạch thần thú lại lên tận 12 tỷ…
Dứt khoát đóng lại Cửa Hàng, thứ mình chưa đủ khả năng sở hữu thì có xem nữa cũng chỉ vô dụng…
Bước qua hai căn phòng liền kề nhau của Cơ Băng cùng Cơ Nhã, hai loại khí tức bên trong đang không ngừng tăng lên, hiển nhiên các nàng đang trong giai đoạn quan trọng…
“Không biết khi Băng Nhi khôi phục ký ức tính tình sẽ thế nào?” Lạc Nam nhu hòa lẩm bẩm một tiếng…
…
Làm xong tất cả, Lạc Nam hạ mình rơi xuống Cung Đình Thụ…
Chúng nữ từ lâu đã tắm rửa xong, đang ngồi trên bờ suối trò chuyện…
Thấy hắn tiến đến, Băng Linh Nhi chạy vội đến, tung tăng nhảy nhót:
“Cô gia, Linh Nhi rất thích Cung Đình Thụ a!”
Lạc Nam mỉm cười xoa đầu nàng, thiếu nữ này ngây thơ như một tờ giấy trắng, Lam Tịch quản giáo nàng rất tốt…
“Thích Cung Điện nào cứ chọn, ta tặng cho nàng!” Hắn ôn hòa nói…
“Ta quyết định ở cạnh Cung Điện của Tiểu Thư!” Băng Linh Nhi hồn nhiên cười nói…
Tiểu Thư trong miệng nàng chính là Băng Lam Tịch…
“Không thành vấn đề, nơi đó sau này là Băng Linh Cung của nàng!” Lạc Nam ý niệm vừa động, đem Lệnh Bài truyền tống về cung điện cho nàng…
Băng Linh Nhi vui mừng hớn hở, mang theo lệnh bài phi thân lên Cung Đình Thụ, hiển nhiên là thăm quan nhà mới của mình…
Chúng nữ nhoẻn miệng cười nhìn tình cảnh ấm áp diễn ra, các nàng rất yêu thích thiếu nữ ngây thơ cầm cây búa lớn này…
“Hai nàng đã chọn được nơi nào chưa?” Quay sang Nam Cung Uyển Dung và Tô Mị, hắn ôn hòa hỏi…
“Thiếp sẽ ở cạnh Nhược Tuyết!” Tô Mị không khách sáo chút nào, tiến đến khoác tay hắn cười nói…
Cảm nhận bộ ngực sữa mềm mại của nàng cọ vào cơ thể mình, Lạc Nam thoải mái gật đầu: “Mị Nhi Cung, đây là Lệnh Bài!”
Tô Mị nhoẻn miệng cười, quay sang đánh mắt với Nhị muội…
Hoa Ngọc Phượng đỏ mặt, quay đầu đi nơi khác…
Yên Nhược Tuyết che miệng cười khẽ, nhị tỷ sớm muộn cũng không thoát khỏi tay phu quân…
“Uyển Dung, nàng thích nơi nào?” Thấy Nam Cung Uyển Dung có vẻ còn ái ngại, Lạc Nam cười hỏi lại lần nữa…
“Nơi nào cũng được, tùy công tử phân phó!” Nam Cung Uyển Dung cắn cắn môi, lí nhí một câu như vậy…
“Vậy nàng ở cạnh dì nhỏ Thi Cầm đi, ta thấy tính cách của các nàng khá giống nhau!” Lạc Nam gật đầu, đưa lệnh bài cho nàng nói tiếp:
“Uyển Dung Cung, sau này Hậu Cung sẽ là nhà của nàng!”
“Nhà sao?” Nam Cung Uyển Dung lẩm bẩm, thoáng thất thần…
Lạc Nam cũng không cắt đứt mạch cảm xúc của nàng, lúc này bước đến ngồi cạnh Hoa Ngọc Phượng…
“Có chuyện gì sao?” Hoa Ngọc Phượng trừng mắt, hối hận mình đã theo bọn họ vào đây, nàng có khác gì dê vào miệng cọp đâu chứ?
Chúng nữ thấy hắn muốn nói chuyện riêng cùng Hoa Ngọc Phượng, hiểu chuyện cười khẽ một tiếng, kéo nhau ra xa tán gẫu…
Hoa Ngọc Phượng thấy chúng nữ bỏ lại mình ở riêng cùng Lạc Nam, trái tim nhảy lên thình thịch, chưa bao giờ nàng hồi hộp như vậy…
“Ngọc Phượng…” Hắn nhẹ nhàng gọi…
“Ngươi… nổi cả da gà, đừng như vậy!” Hoa Ngọc Phượng rùng mình, đôi môi lắp bắp…
“Mị Nhi và Tuyết Nhi gả cho ta rồi, nàng định thế nào?” Lạc Nam đột nhiên hỏi một câu như vậy…
“Hai nàng gả chứ không phải ta, ngươi hỏi ta làm gì?” Hoa Ngọc Phượng trừng mắt…
“Các nàng từ bé sống cùng nhau, hiện tại nỡ tách nhau ra sao? Ta sợ Tuyết Nhi và Mị Nhi sẽ rất buồn a…” Hắn ra giọng thương cảm…
Hoa Ngọc Phượng xoa xoa hai bàn tay trắng như phấn, mở miệng hung hăng nói:
“Chúng ta vẫn là tỷ muội tốt, ta vẫn thường xuyên đến thăm các nàng, sẵn tiện nếu ngươi đối xử tệ với họ, ta không bỏ qua cho ngươi!”
“Các nàng ấy đều là bảo bối của ta, dù ta đối xử tệ với bản thân cũng sẽ đối tốt với các nàng!” Lạc Nam chân thành hứa hẹn…
“Hừ, hy vọng ngươi nói được làm được!” Hoa Ngọc Phượng kiều hừ…
Lạc Nam thấy thái độ nàng có vẻ kiên quyết, đành vào thẳng chủ đề:
“Ta cũng muốn đối xử tốt với nàng, cả đời chăm sóc nàng!”
Hoa Ngọc Phượng trái tim rung lên, hừ một tiếng:
“Buồn nôn, ngươi chỉ ham sắc đẹp của ta mà thôi, chúng ta gặp nhau không lâu nên làm gì có tình cảm!”
Lạc Nam kinh ngạc, không ngờ nàng lại nhìn nhận thấu triệt như thế, hắn cũng không phủ nhận đường hoàng nói:
“Nàng xinh đẹp, nàng kiêu ngạo, ta quả thật bị mê hoặc bởi điều đó! Về phần tình cảm nha, chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng…”
“Bồi dưỡng bằng cách nào?” Hoa Ngọc Phượng thoáng suy nghĩ hỏi…
“Nàng chấp nhận gia nhập Hậu Cung, chấp nhận ta làm người theo đuổi nàng!” Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt nàng nói…
Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi, được nam nhân tỏ tình trực tiếp không phải là lần đầu, nhưng đây là lần khiến nàng phân vân nhất, trước đây cứ từ chối thẳng là xong…
Nhưng đối mặt với hắn nàng có một tia tình cảm, mặc dù không quá nồng đậm nhưng lại không nỡ thẳng thừng từ chối…
Lạc Nam nhân cơ hội vươn tay, nắm lấy hai bàn tay trắng mịn của nàng…
Hoa Ngọc Phượng rung lên, muốn giãy ra nhưng bị siết chặt, ngẩng đầu nhìn hắn:
“Chưa gì đã muốn chiếm tiện nghi?”
Lạc Nam lắc đầu, mở miệng thủ thỉ:
“Ta nghe Nhược Tuyết nói qua, nàng có thiên phú rất cao về mặt trận pháp, tự mình tìm tòi phát triển, điều đó khiến ta rất nể phục!”
Hoa Ngọc Phượng bị khen đúng tâm khảm, cao ngạo ngẩng đầu, đây đúng là ưu điểm lớn nhất của nàng…
“Bất quá nha, Trận Pháp quá mức quý hiếm, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận quả thật không đủ cho thiên phú của nàng, ta rất tiếc nuối!” Lạc Nam nói tiếp, móc ra quyển sách ghi chép Trận Pháp của Tà Hoàng…
“Đây là một bản nghiên cứu về các loại Trận Pháp rất quý giá, để ở chỗ ta sẽ mai một công dụng của nó, chi bằng kiếm quý tặng anh hùng, trận quý tặng giai nhân!”
Lạc Nam nói xong, đem quyển sách đặt vào tay nàng…
Lúc này mới lưu luyến buông ra đôi tay trắng như ngọc kia…
“Muốn dùng thứ này mua chuộc ta sao?” Hoa Ngọc Phượng trong lòng xuất hiện một tia cảm động, ngoài mặt lại tỏ vẻ ương bướng…
“Nàng biết ta không có ý như vậy!” Lạc Nam lắc đầu, nữ nhân này thu về xem ra cần dạy dỗ nhiều hơn…
Hoa Ngọc Phượng trầm mặt không nói, nàng say mê trận pháp cả Bách Hoa Tông đều biết, đáng tiếc tông môn điều kiện có hạn, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận…
Hiện tại gặp Lạc Nam vậy mà hiểu mình như vậy, có cảm giác như gặp được tri âm tri kỷ vậy…
“Thứ này ta chỉ đơn thuần tặng cho nàng, không có ý đồ nào khác!” Lạc Nam nghiêm túc cũng lắm chân thành nói tiếp:
“Ta hy vọng nàng đồng ý gia nhập Hậu Cung, ít nhất là vì Mị Nhi và Tuyết Nhi, dù không chấp nhận ta theo đuổi cũng được!”
Hắn quyết dùng thủ đoạn lạc mềm buộc chặt…
Quả nhiên Hoa Ngọc Phượng thân hình nhẹ rung, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn hắn, thổ khí như lan:
“Ta gia nhập Hậu Cung là được chứ gì, về phần có thành công thu ta vào phòng hay không phải xem thủ đoạn và bản lĩnh của ngươi rồi!”
“Thật sự? Ngọc Phượng nàng chấp nhận ta theo đuổi sao?” Lạc Nam vui mừng hớn hở, có thể truy cả ba tỷ muội này là ước mộng của vô số nam nhân trên đại lục a, nếu mình thành công làm được chẳng phải oai đến lật trời?
Thấy hắn vui mừng như thế, Hoa Ngọc Phượng không tự chủ được cong lên khóe miệng, xòe bàn tay trắng như phấn nói:
“Ta muốn Cung Điện cạnh Tam muội và Đại Tỷ!”
“Có ngay, Phượng Hoa Cung của nàng!” Lạc Nam cười đặt lệnh bài lên tay nàng…
Học Ngọc Phượng lườm hắn một cái, lúc này xoay người bay đi…
Tô Mị cùng Yên Nhược Tuyết thấy vậy, phi thân đuổi theo…
Lạc Nam hài lòng mỉm cười, bước đến cạnh chúng nữ…
“Hồng Liên, nàng biết các loại Dung Linh Thảo, Hỏa Hồng Nhủ, Hỏa Nhân Sâm không?” Hắn nắm tay Diễm Hồng Liên hỏi…
“Hừ, đó toàn là Linh Dược hỏa hệ quý hiếm, chàng hỏi làm gì?” Diễm Hồng Liên thấy hắn có thêm nữ nhân, ghen tuông hừ một tiếng…
Lạc Nam đem nàng ôm vào trong ngực, ngửi mùi hương ngọt lịm trên tóc nàng…
“Ta đạt được một loại Thể Chất thích hợp với nàng, cần có Dung Hỏa Đan hỗ trợ nàng Hình Thành!” Lạc Nam cười dịu dàng nói…
“Ưm, phu quân!” Diễm Hồng Liên trong lòng mềm nhũn, nam nhân này quả nhiên luôn yêu nàng, dù hắn có bao nhiêu nữ nhân khác đi chăng nữa…
Dẹp bỏ cảm giác ghen tuông, Diễm Hồng Liên táo bạo ôm lấy cổ hắn, đặt lên một nụ hôn cháy bỏng…
Đầu lưỡi hai người nhanh chóng tìm đến nhau…
Liễu Thi Cầm da mặt mỏng, thấy hắn cùng nữ nhân thân mật vội vàng chạy trốn về Thi Cầm Cung…
Nam Cung Uyển Dung gương mặt càng là đỏ bừng, vội vã theo sau Liễu Thi Cầm…
Chỉ còn lại mấy cô vợ quen thuộc Tử Âm, Trúc Loan, Tình Nhi, Tố Mai… đối với thân mật cùng nhau đã là thói quen, thản nhiên ở lại…
Lạc Nam nín nhịn đã lâu, lúc này không khách khí chút nào, một lần ôm lấy mấy bà vợ, lại lao xuống Cực Lạc Suối…
Một trận nhất long đa phượng sắp diễn ra…