Phần 48
“Tuyền nhi, nàng cầm Vô Thủy Kiếm lên đổi thứ ta muốn…” Vừa về đến chỗ ngồi, Lạc Nam đưa một nhẫn trữ vật cho Tiêu Thanh Tuyền từ tốn mở miệng…
Nàng đồng ý gật đầu, thân hình xuất hiện trên sân khấu…
“Quả nhiên là nữ nhân…” Thành Bích cùng Bảo Kiều nhìn động tác uyển chuyển trong khoảng cách gần của Tiêu Thanh Tuyền, đưa ra khẳng định…
Đối với thân ảnh kia càng làm các nàng tò mò…
“Đây là Vô Thủy Kiếm, ta muốn đổi Kiến Trúc Pháp Bảo tương ứng, hoặc có thể lấy số lượng bù chất lượng…” Tiêu Thanh Tuyền nhớ lại lời dặn của Lạc Nam, trầm thấp thay đổi giọng mở miệng… lấy ra Vô Thủy Kiếm cầm trên tay…
“Đây là người sở hữu hai Thiên Cấp Bảo Đỉnh kia…” Đám người nhìn Tiêu Thanh Tuyền thầm nghĩ… đối với Vô Thủy Kiếm không ai cảm thấy xa lạ gì nữa, lập tức có người đứng lên…
“Thanh Tâm Lầu Các – Thiên Cấp Thượng Phẩm kiến trúc Pháp bảo… lầu các cao gồm chín tầng… được đúc từ Thanh Tâm Thụ, người ở bên trong tĩnh tâm ngưng thần, hạn chế bị tâm ma ảnh hưởng trong lúc tu luyện… ta muốn đổi với Vô Thủy Kiếm” Một tu sĩ mở miệng nói…
Tiêu Thanh Tuyền chau mày liễu lắc đầu, hạn chế tâm ma đã có Cực Lạc Suối, huống hồ có Cung Đình Thụ rồi… chẳng cần leo lên lầu ngồi làm gì…
“Biển Nhân Tạo – Linh Cấp Hạ Phẩm kiến trúc, có thể hình thành biển cả rộng chừng trăm trượng, bên trong có đầy đủ san hô, các cảnh đẹp dưới đại dương cùng bờ cát trắng… gia tăng tốc độ lĩnh ngộ công pháp Thủy thuộc tính khi tu luyện… ta muốn đổi với Vô Thủy Kiếm…”
Một lam y nhân đứng lên cười nhạt, từ trong tay lấy ra một bãi biển nhỏ cô động đến cực điểm, bất phàm vô cùng…
Lam y nhân này chính là Hải Vô, nhị trưởng lão Hải Cung… so với pháp bảo kiến trúc, hắn đương nhiên thích Vô Thủy Kiếm hơn…
Hải Cung được xây trong lòng biển, còn cần Biển Nhân Tạo sao?
“Đồng ý đổi…” Tiêu Thanh Tuyền ánh mắt sáng lên gật mạnh đầu…
Khác với Cực Lạc Suối, Biển Nhân Tạo có một loại cảnh vật khác…
Lạc Nam cũng rất hài lòng với Biển Nhân Tạo, Linh Giới Châu xem như có biển và suối, tạm ổn rồi…
Tiêu Thanh Tuyền thành công cùng Hải Vô giao dịch, nhoẻn miệng tươi cười trở về hoàn thành nhiệm vụ…
Lạc Nam ném đến ánh mắt khích lệ, lúc này đem nhẫn trữ vật giao cho Cơ Nhã…
Nhã Băng Tiên Tử hiểu ý phi thăng lên sân, rất nhanh đã thành công dùng một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo đổi lấy Thiên Cấp Cực Phẩm kiến trúc Linh Dược Điền…
Linh Dược Điền là một kiến trúc hình dạng cánh đồng rộng tầm vài chục trượng, có thể gieo trồng các loại Linh Dược trên đó…
Cuối cùng đến lượt Thủy Nương Khanh, nàng cũng thành công đạt được Tứ Quý Sơn…
Chính là một Linh Cấp Trung Phẩm kiến trúc, hình dạng ngọn núi có đủ bốn mùa xuân hạ thu đông, cảnh đẹp hữu tình, trông như tiên cảnh…
Đương nhiên cái giá bỏ ra cũng là một kiện Linh Cấp Trung Phẩm pháp bảo khác…
…
Nhìn nhóm người Lạc Nam điên cuồng sưu tập Kiến Trúc, đám người thầm nghĩ chẳng lẽ tên này muốn lập Thế Lực sao? Bất quá với tài sản của hắn, lẽ ra phải có thế lực từ trước mới đúng chứ?
Thời gian dần trôi, số người Đổi Vật ngày càng nhiều, đồng nghĩa với Lễ Hội sắp kết thúc… chỉ còn không đến trăm người chưa lên sân khấu mà thôi… trong số đó có Lạc Nam…
…
Tại một góc khuất, hai lão già mặc đạo bào thỉnh thoảng liếc nhìn nhóm Lạc Nam, một tên trong đó mở miệng lẩm bẩm:
“Khi trở về phải bói một quẻ, xem đám người kia là thần thánh phương nào…”
Người còn lại gật đầu đồng ý…
Bọn hắn một khi tính toán, dù là người của Cửu Cấp Thế Lực cũng lòi ra manh mối…
Bởi vì ba chữ: Thiên Cơ Điện…
…
Qua lần Lễ Hội lần này, danh vọng của Đa Bảo Các nhất định sẽ lại tăng lên một bậc…
Nhưng đó không phải là điều người tại quảng trường này chú ý, thứ khiến bọn hắn quan tâm và tò mò nhất bây giờ, không thể nghi ngờ là thân phận của đại phú hào Lạc Nam…
Bởi lẽ trong vài ngày vừa qua, tên này lại tiếp tục đổi được hai thứ mới…
Một khối nguyên liệu Luyện Khí Linh Cấp có tên Thạch Thiên Lôi… Lạc Nam muốn dùng nó để chữa trị Lôi Đình Quyền Trượng…
Vật thứ hai hắn đổi được chính là một Thiên Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Hàn Mai Loạn Vũ…
Đối tượng được tặng vũ kỹ này không thể nghi ngờ là Cơ Nhã…
Mặc dù Cơ Nhã tu luyện tầng thứ nhất của Băng Thủy Lăng Ba Công, từ trong đó lĩnh ngộ được các loại vũ kỹ siêu phàm, nhưng Lạc Nam sau khi cùng nàng chiến đấu và quan sát trận chiến của nàng cùng Thủy Lưu đã nhận ra một điều hạn chế…
Đó chính là thiếu hụt vũ kỹ có phạm vi công kích quần thể…
Các loại vũ kỹ của Cơ Nhã phần lớn là công kích đơn mục tiêu, bất kể là Lăng Ba Song Chưởng, Lăng Ba Tù Thiên Thủ hay Băng Thủy Kết Giới đều như vậy… trường hợp nếu Cơ Nhã bị vây công rất khó đối phó… vì thế sau khi gặp Hàn Mai Loạn Vũ, Lạc Nam không chút do dự mang về cho nàng…
Đối với được hắn quan tâm, Cơ Nhã đương nhiên cảm động, nhưng cũng bắt đầu xuất hiện một tia lo lắng khi lễ hội gần kết thúc, nàng nắm tay hắn mím môi hỏi:
“Lần này nhất định chúng ta trở thành con mồi trong mắt vô số người, chàng có dự tính gì không?”
Mặc dù bọn hắn đang che giấu thân phận, nhưng người khác muốn chặn giết ngươi cũng chẳng cần quan tâm ngươi là ai, huống hồ nơi này quá nhiều người nhắm vào, chỉ sợ có kẻ có thủ đoạn đặc biệt nào đó tìm ra manh mối…
Thiên hạ kỳ nhân dị sĩ nhiều vô kể, không thể xem thường được…
Thủy Nương Khanh cũng nghiêm túc gật đầu, nàng là người của Hải Hồng Phái, nếu bị truy ra lai lịch sẽ liên lụy đến toàn bộ một Phái…
Việc tìm lại được Thủy Hải Chân Quyết đã khiến không ít thế lực đang nhìn chằm chằm Hải Hồng Phái, nếu lộ ra nàng đi cùng Đại Phú Hào như Lạc Nam, hậu quả khôn lường… trước một bầy sói đói rình mồi, Hải Hồng Phái chỉ sợ không thể đứng vững…
Tiêu Thanh Tuyền không có quá nhiều lo lắng như vậy, bản thân nàng đã là người mất đi tất cả, chỉ cần có Lạc Nam và sư phụ bên cạnh, dù sống dù chết cũng được… đương nhiên nếu có thể sống để diệt đi Huyết Linh Tông, nàng sẽ không chọn cái chết…
Lạc Nam trầm ngâm, đối với chuyện này hắn cũng có một vài đối sách, dùng ánh mắt trấn an các nàng, mở miệng hỏi:
“Nhã Nhi, nàng đối với Thành Bích có vẻ quen thuộc, có thể lập tức liên lạc các nàng ấy gặp ta khi Lễ Hội kết thúc không?”
“Chàng muốn gặp Thành Bích và Bảo Kiều?” Thủy Nương Khanh hai mắt tỏa sáng, cầm lái Hải Hồng Phái thời gian dài khiến nàng đoán được một phần suy nghĩ của hắn…
“Đúng, các nàng có thể liên hệ không?” Lạc Nam xác nhận…
Cỡ Nhã gật đầu, thở ra một hơi nói: “Thật ra quan hệ giữa thiếp và Thành Bích cũng không quá thân mật, chỉ ở mức nhận biết nhau mà thôi… bởi vì trước đây Thiên Diệp Dao từng có ý thu tỷ muội thiếp về dưới trướng… bất quá khi đó nghĩa phụ còn sống, nên đã từ chối… bất quá muốn gặp riêng các nàng ấy không thành vấn đề…”
“Thiên Diệp Dao muốn thu nàng và Băng Nhi làm thị nữ?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, vị Thánh Nữ Đa Bảo Các này quả nhiên không phải người thường a… khí phách thật lớn…
“Thật ra thiếp cũng được mời…” Thủy Nương Khanh lắc đầu cười khổ, nàng từng nhận được đề nghị trở thành thị nữ bên cạnh Thiên Diệp Dao, nhưng vì không an tâm đệ đệ và mẫu thân nên khước từ…
“Ta thật tò mò về Thiên Diệp Dao đấy…” Lạc Nam nhếch miệng, muốn thu hết nữ nhân trên Hoàng Kim Bảng về làm thị nữ sao? Chỉ sợ ngay cả Mộng Ảnh hay Tô Nhan cũng từng được “mời” như vậy a…
Không biết Thiên Diệp Dao này có can đảm mời Nguyệt Kỳ của ta làm thị nữ hay không đây…
“Được rồi, chàng cần gặp riêng Thành Bích và Bảo Kiều là muốn?” Cơ Nhã mắt đẹp lấp lánh, nàng cũng mơ hồ đoán ra ý định của hắn…
“Chính là như vậy…” Lạc Nam cười nhạt…
“Thần thần bí bí nói cái gì nha, kẻ nào dám cướp mẫu thân Á Nhi đánh bay hắn…” Tiểu nha đầu thấy Lạc Nam và tam nữ không để ý đến nàng, nũng nịu hừ một tiếng…
…
Thời gian lại dần trôi qua, hai ngày tiếp theo Lạc Nam chẳng đổi thêm thứ gì… mà số lượng người còn lại chưa lên sân khấu chỉ còn vài chục người…
Ngay cả ba người của Đảo Bóng Đêm cũng tiến lên trao đổi, khiến người khác hết chỗ nói chính là mấy tên này đưa ra vật phẩm gọi là Sát Lệnh… Một lệnh bài mà người sở hữu có thể yêu cầu sát thủ Đảo Bóng Đêm ám sát cường giả cấp Luyện Hư Viên Mãn trở xuống…
Sát Lệnh lập tức được trao đổi với Thiên Cấp Vũ Kỹ, có thể thấy người muốn đoạt mạng kẻ thù có không ít…
Lạc Nam vốn có ý lấy Sát Lệnh, bất quá nghĩ đến Thất Sát Giáo khiến hắn dẹp ý định qua một bên, có thuê sát thủ thì hắn cũng thuê người của Thất Sát Giáo… đám Đảo Bóng Đêm này nhìn qua không đáng tin cho lắm…
…
Rốt cuộc, cảm thấy thời điểm thích hợp, chỉ còn khoảng mười người, Lạc Nam xoay người đứng dậy… hắn không muốn trở thành người cuối cùng…
Xoạt…
Vô số ánh mắt tập trung lên người hắn…
Lạc Nam thong thả đặt chân, gật đầu chào hỏi với Thành Bích, Bảo Kiều một cái, lúc này đảo mắt nhìn quanh toàn trường…
Thình thịch…
Vô số người trái tim đập nhanh, không biết tên này muốn trao đổi thứ gì…
Ái Tâm, Lam Cực, Đảo Bóng Đêm, Hải Cung, Thủy Thiên Tông, Thiên Cơ Điện… các loại thế lực đều tập trung chú ý…
Ngay cả cường giả của Đa Bảo Các trong bóng tối cũng âm thầm quan sát…
Cạch…
Cạch…
Cạch…
Ba âm thanh vang lên, toàn bộ quảng trường muốn lòi ra tròng mắt…
Bởi vì ba kiện vật phẩm vừa lấy ra, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng liên tục lùi bước… khí thế áp bách quá mức kinh khủng…
“Vô Tức Bào – Linh Cấp Hạ Phẩm Y Phục, che giấu khí tức và diện mạo người mặc, dưới Hợp Thể không phát hiện…” Lạc Nam chỉ vào áo choàng đen nằm trên đất, nhàn nhạt nói…
Hít…
Đám người hít sâu một hơi, tham lam thèm thuồng nhìn chằm chằm…
“Phần Thiên Chùy – Linh Cấp Hạ Phẩm Vũ Khí, thích hợp Hỏa thuộc tính tu sĩ, một chùy vừa ra, thiên cũng bị đốt…” Chỉ vào một hỏa hệ chiến chùy hừng hực liệt diễm, tiếp tục nói…
Ba tên Đảo Bóng Đêm vô thức nhỏm người dậy, linh lực chuyển động…
“Hừ…” Một âm thanh hừ lạnh vang lên, chấn nhức màng nhĩ tất cả mọi người…
Ba tên Đảo Bóng Đêm giật mình, nghiêm nghị ngồi xuống… hiển nhiên vừa rồi là cường giả của Đa Bảo Các lên tiếng cảnh cáo…
Lạc Nam không bận tâm, tiếp tục chỉ vào vật cuối cùng có hình con thuyền, từ tốn nói:
“Thủy Phong Chu – Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, rộng lớn hàng trượng, có khả năng phi hành và đi trong nước… tốc độ không kém Luyện Hư Kỳ phi hành, có trận pháp phòng ngự mạnh mẽ, đương nhiên không thể xé rách hư không…”
Vô số ánh mắt gắt gao trừng lớn, nhất là người có Thế Lực đông đúc, nếu sở hữu Thủy Phong Chu không thể nghi ngờ như hổ thêm cánh a…
“Vị đạo hữu này, một lần đổi ba vật phẩm có vẻ như trái với quy định của Đa Bảo Các a” Một tên đeo mặt nạ hoa lệ đứng lên nói, chính là Lam Cực…
Hắn đã sớm ghen ghét phát điên rồi, mặc dù trong lễ hội này cũng đạt được một Thiên Cấp Vũ Khí, nhưng so với tài sản của Lạc Nam, chỉ cảm thấy mình như ăn mày vậy…
Bất quá lời nói của hắn rất có lý, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng ném ánh mắt nghi ngờ đến Lạc Nam…
“Đúng là nếu trao đổi ba lần sẽ phạm quy tắc, nhưng ta muốn dùng cả ba kiện Linh Cấp này để đổi một vật mà thôi… không thể nói phạm quy được…” Lạc Nam đã có suy tính từ trước, không nhanh không chậm trả lời…
“Cái gì?”
Vô số người cảm giác mình sắp điên rồi, dùng ba kiện Linh Cấp để đổi một vật? Còn thứ gì điên cuồng hơn sao?
“Quả thật không phạm quy, mỗi người được quyền giao dịch một lần khi lên sân khấu, mặc dù đạo hữu đưa ra ba vật phẩm, nhưng chỉ thực hiện được trong một lần giao dịch mà thôi… hoàn toàn phù hợp!” Thành Bích gật đầu đồng ý, ánh mắt tò mò mãnh liệt hơn bao giờ hết…
Nàng và Bảo Kiều cũng muốn biết thứ tên này muốn đổi a…
“Mời đạo hữu nói ra vật mình muốn…” Một lão già đứng lên chắp tay, hiển nhiên đã không chờ được nữa…
“Mời đạo hữu!” Đám người hò hét, bị kích thích đến cực điểm…
Lạc Nam nâng lên một ngón tay trỏ, đi thẳng vào vấn đề:
“Tại hạ muốn đổi lấy một Thiên Địa Dị Vật, bất kề là thuộc tính nào… bất kể đẳng cấp nào, nếu cái giá hiện tại là chưa đủ ta có thể cho thêm…”
Tĩnh…
Tĩnh lặng đến cực hạn…
Bầu không khí im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở…
Một số người cảm giác Lạc Nam điên rồ, muốn cười to trêu tức hắn nhưng không thể làm được… bởi cái giá hắn đưa ra dùng để trao đổi là ba kiện Linh Cấp, không ai cười được trong hoàn cảnh hiện tại…
Chưa kể người ta còn sẵn sàng thêm giá…
Ngươi cười nổi sao? Đáp án là không nổi…
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, chẳng ai nghĩ thứ hắn muốn là như vậy…
Thiên Địa Dị Vật, bất kỳ một loại đều mang đến công dụng phi phàm, gia tăng chiến lực trên lượng lớn, và quan trọng là theo thực lực của ngươi mạnh lên, nó cũng sẽ mạnh lên…
Công pháp hay pháp bảo có thể bị đào thải khi ngươi mạnh lên và không dùng đến nó nữa, nhưng Thiên Địa Dị Vật là thứ phát triển theo thực lực của ngươi, ngươi mạnh nó sẽ mạnh…
Người có Thiên Địa Dị Vật thường vô địch trong cùng cấp… ai sẽ ngu đem ra trao đổi?
Bất quá với cái giá ba kiện Linh Cấp, không ít người tự hỏi lòng, nếu sở hữu Thiên Địa Dị Vật, liệu có đem ra đổi với Lạc Nam hay không?
Lạc Nam đảo mắt một vòng, thấy tất cả đều đang im lặng nhìn hắn, đành phải mở miệng lặp lại một lần:
“Bất kể là Dị Hỏa, Dị Thủy, Dị Kim, Dị Thổ… chỉ cần là Thiên Địa Dị Vật ta sẽ không từ chối… nếu các vị cảm thấy ba kiện còn ít, ta có thể bù thêm…”
Không ai đáp lại lời hắn…
Bảo Kiều và Thành Bích liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự ngưng trọng…
Lạc Nam trong lòng thất vọng thở dài một hơi, quả nhiên Thiên Địa Dị Vật là một thứ gì đó khó nói, khi ngươi không nghĩ đến có thể may mắn phát hiện… nhưng khi ngươi ra sức tìm kiếm, lại chẳng thấy đâu ra…
Bất quá đã chuẩn bị tâm lý từ trước, Lạc Nam lắc lắc đầu, muốn đem ba kiện Linh Cấp Pháp Bảo thu lại…
“Khoan đã!” Một âm thanh êm tai như nguồn suối vang lên…
Lạc Nam giật mình, xoay người nhìn lại…
Bảo Kiều hít sâu một hơi, làm ra quyết định quan trọng nói: “Dị Thủy, ta có… ta đồng ý đổi…”
Bảo gia của các nàng từ lâu đã khai thác được một Dị Thủy dưới đáy biển sâu, nhưng tu sĩ Bảo gia lại thiên về Thổ hệ thuộc tính, vì lẽ đó chưa từng sử dụng…
“Dị Thủy? Ta đồng ý đổi…” Lạc Nam sắp nhảy dựng lên, mặc dù không thể tụ đỉnh, nhưng có thêm là tốt rồi…
Thiên Địa Dị Vật là thứ mà Cửa Hàng May Mắn không bán, có tiền mua không được khiến hắn luôn bứt rứt trong lòng, hiện tại có thể tìm được, không thể tốt hơn…
“Dị Thủy này công dụng không quá mạnh, nên ta chẳng cần đạo hữu bù thêm…” Bảo Kiều mở miệng nói luôn…
Lạc Nam gật đầu, cảm thấy có hảo cảm với tính cách khẳng khái của nàng…
Bốp bốp…
Bảo Kiều vỗ vỗ bàn tay trắng như phấn…
Bịch bịch…
Thân ảnh mập mạp của Bảo Lập hối hả chạy đến, trong tây cầm theo một hộp đá màu đen…
Lạc Nam phát hiện hộp đá này cùng loại với thứ dùng để đựng Phệ Thiên Mộc trước đây cướp của Doãn Chí Bình… chuyên dùng để chứa Thiên Địa Dị Vật…
“Dị Thủy đây tỷ tỷ…” Bảo Lập cung kính đặt Hộp đá vào tay Bảo Kiều, nàng đã sớm truyền âm cho hắn quay về gia tộc lấy thứ này khi Lạc Nam vừa nói ra vật muốn đổi…
Bảo Kiều gật đầu, giao hộp đá cho Lạc Nam…
Vô số người ánh mắt phức tạp nhìn một màn này, có được ba kiện Linh Cấp Pháp Bảo, thực lực của Bảo gia trong thời gian tới sẽ tăng mạnh, địa vị trong Đa Bảo Các nhất định tăng thêm không ít…
Thành Bích cũng âm thầm tiếc nuối mình không có được Dị vật để trao đổi a… Thành gia của nàng bình thường còn yếu hơn Bảo gia một chút đấy…
Lạc Nam không chần chờ đưa ra ba kiện Linh Cấp, được Kim Nhi xác nhận bên trong hộp đá quả thật chứa Dị Thủy, không thèm mở ra xem, thu luôn vào nhẫn trữ vật…
Bảo Kiều mắt đẹp lấp lóe, hành động của Lạc Nam không thể nghi ngờ là tin tưởng tuyệt đối uy tín của Bảo gia cùng lòng dạ hào phóng của hắn, khiến nàng ấn tượng sâu sắc, cũng càng thêm tò mò về hắn…
Lạc Nam một lần nữa trở về ghế quan khách, tiếp tục theo dõi Lễ Hội…
Tính đến hiện tại, lễ hội đã diễn ra khá lâu rồi, chỉ còn vài người lên sân là chính thức khép lại…
…
Lần lượt từng người hoàn thành giao dịch… cũng có người tiếc nuối thở dài vì không đổi được thứ mình muốn…
Người tu sĩ cuối cùng đã đến… vật hắn mang ra đồng nghĩa là vật cuối cùng của lễ hội trọng đại lần này…
Sau lần lễ hội, thực lực của vô số người sẽ có chuyển biến lớn lao… thay đổi toàn bộ thế cục của Đại Lục là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra…
Ví dụ như hai Cửu cấp thế lực Hải Cung và Thủy Thiên Tông, đều từ tay Lạc Nam nhận được Linh Cấp Pháp Bảo đấy…
Phía trên sân khấu, một nam tử thần bí thân mặc Tử sắc y phục, dựa vào thông tin Kim Nhi cung cấp… tên này lại là Hợp Thể Trung Kỳ Cường giả…
Thuộc tầng lớp cường giả mạnh nhất ở đây…
Điều này khiến Lạc Nam hứng thú nồng đậm, Hợp Thể Kỳ sẽ đưa ra thứ gì đây?
Trong ánh mắt tò mò của đám người, Tử Y tu sĩ trầm mặt không quyết, như đang phân vân có nên lấy ra món đồ của mình hay không…
“Thứ gì có thể khiến Hợp Thể Kỳ do dự đến như vậy?” Lạc Nam cau mày, càng thêm nghiêm túc quan sát…
“Vị đạo hữu này, xin mời lấy ra vật phẩm…” Bảo Kiều thấy hắn chần chờ không quyết, ra sức thúc giục một tiếng…
“Xin cho ta suy nghĩ thêm một chút…” Tử y tu sĩ nhàn nhạt nói, chỉ là ai cũng nghe ra trong lời nói của hắn có một tia không bỏ…
Thành Bích cau mày, trưởng lão Đa Bảo Các truyền âm cho nàng biết Tử y tu sĩ này là một trưởng lão của Bách Linh Học Phủ, có thể khiến một người thân phận cao quý như vậy đắn đo, sẽ là vật gì đây…
Vài giây qua đi, Tử y tu sĩ hít sâu một hơi, cắn thật chặt răng, như làm ra quyết định khó khăn nhất cuộc đời mình, từ nhẫn trữ vật móc ra một thứ…
“Đây là… vật có thể tác động đến thời gian…”
Âm thanh Kim Nhi vang bên tai khiến Lạc Nam bật người đứng dậy…
…
Nhìn thấy Lạc Nam bật người đứng dậy, tứ nữ giật mình, mà toàn bộ quảng trường cũng cảm thấy kỳ lạ…
Tên này làm sao vậy? Từ đầu đến cuối luôn hết sức bình thản, ngay cả giao dịch cùng lúc 3 kiện Linh Cấp cũng không nhíu mày lấy một cái…
Có thể khiến một đại phú hào như hắn thất thố như vậy, sẽ là vật gì đây?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt chuyển về sân khấu, nhìn vào vật Tử Y tu sĩ vừa lấy ra…
Đó là một vật hình tròn giống cái mặt bàn tròn màu trắng, bên trên điêu khắc vô số phù văn huyền ảo đang chuyển động một cách kỳ dị, không nhận ra thứ đồ gì…
“Trận pháp sao?” Một số tu sĩ có kiến thức lẩm bẩm, nhưng vẫn không biết trận pháp này dùng để làm gì…
Bản thân Tử Y tu sĩ cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ người kia nhận ra vật trên tay hắn nên cảm thấy kích động như vậy? Không thể a… thứ này hắn phải mạo hiểm cửu tử nhất sinh, mới từ một hiểm địa lưu truyền từ viễn cổ đạt được…
Bất quá không tiếp tục suy nghĩ nhiều, nếu đã quyết định lấy ra, hắn sẽ không dây dưa không quyết…
“Như chư vị đã thấy, trên tay ta là một trận bàn (trận pháp được khắc trên bàn), có thể phóng to thu nhỏ tùy ý…” Tử Y tu sĩ trầm âm nói…
Đám người ngưng thần nghe tiếp…
“Công dụng của Trận Bàn này chỉ có một, chính là gia tốc thời gian gấp mười lần… nói cách khác ngồi bên trong tu luyện 10 ngày chỉ bằng 1 ngày thời gian thực mà thôi…” Tử y tu sĩ khàn khàn nói…
“Cái gì? Làm sao có thể?”
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ quảng trường bậc người đứng dậy, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng trợn mắt há mồm, bàn tay tinh xảo che lấy cái miệng nhỏ nhắn…
Hít…
Cơ Nhã tam nữ hít sâu một hơi, trách không được nam nhân nhà các nàng kích động như vậy…
Đã từ rất lâu, các vật phẩm hay tu sĩ có khả năng ảnh hưởng đến thời gian đã tuyệt tích trên tinh cầu này, chỉ còn là tồn tại trong truyền thuyết được ghi chép trên cổ tịch…
Thời Gian và Không Gian luôn là hai loại lực lượng thần bí và khó lĩnh hội nhất…
Đừng thấy Luyện Hư Kỳ tu sĩ có thể xé rách, đánh vỡ không gian hay thậm chí ngăn không cho Lạc Nam dùng Na Di Phù mà cho rằng họ hoàn toàn lĩnh ngộ được lực lượng của Không Gian đó là sai lầm…
Việc xé rách hay phá vỡ không gian chỉ đơn giản là nắm bắt được một chút quy tắc của nó… lại dùng lực lượng mạnh mẽ của bản thân tác động lên không gian mà thôi, giống như dùng sức đập phá hay xé rách một món đồ nào đó mà chẳng phải nắm bắt được lực lượng của món đồ đó để bản thân sử dụng…
Bản thân Luyện Hư Kỳ tu sĩ chỉ dám di chuyển hoặc ẩn núp trong hư không mà chưa từng phát sinh chiến đấu bên trong đó…
Bởi ngay cả chính họ nếu xảy ra sơ suất cũng có thể bị không gian tại hư không nghiền nát thành cặn bã…
Người lĩnh hội được Không Gian chân chính, phải là kẻ có Không Gian hệ linh căn, tu luyện Công Pháp sở trường về Không Gian… có khả năng lấy lực lượng không gian để bản thân sử dụng giống như Linh Lực…
Chẳng hạn như dùng Không Gian để trói chặt cơ thể kẻ thù, hay dùng Không Gian hình thành vòng xoáy nghiền nát kẻ địch thành mảnh vụn… hoặc đáng sợ hơn, chính là có thể lập tức dịch chuyển đến vùng không gian bất kỳ khác mà không cần xé rách rồi chui vào hư không di chuyển…
Đó mới là người lĩnh hội được lực lượng không gian chân chính…
Luyện Hư Kỳ, chỉ có thể tác động, mà không thể thao túng…
So với Không gian, Thời Gian càng thêm huyền diệu, càng thêm thần bí khôn lường… bởi nó quá hư vô mờ mịt, chẳng thể dùng tay nắm bắt được như Không Gian… chỉ có tu sĩ sở hữu Thời Gian linh căn, hay các loại Thể Chất có dính líu đến Thời Gian, mới cảm nhận được loại lực lượng thần bí này…
Người như thế, một nơi cấp thấp như Việt Long Tinh Cầu hoàn toàn không có…
Đó là lý do vì sao khi nghe Trận Bàn trên tay Tử Y tu sĩ vậy mà có thể gia tốc thời gian, công dụng này quá mức nghịch thiên…
Thử nghĩ trong một ngày, ngươi và đối thủ của mình đều là Nguyên Anh Viên Mãn, cả hai chẳng ai có thể đánh bại ai, quyết định trở về tu luyện…
Ngươi may mắn sở hữu Trận Bàn Thời Gian này, đồng nghĩa ngươi tu một ngày bằng người khác tu mười ngày…
Trong vòng một tháng ngươi đột phá Hóa Thần, mà đối thủ của ngươi phải mất tận mười tháng để làm được điều đó…
Chuyện này nghịch thiên đến cỡ nào đây?
Chỉ cần có não đều sẽ biết…
Lúc này, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào Tử Y tu sĩ, trong lòng cả đám đều xuất hiện ý nghĩ:
“Kẻ này điên rồi sao? Lại đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi?”
“Ta không điên…” Như hiểu được ý nghĩ của mọi người, Tử Y tu sĩ bình thản mở miệng:
“Ta quá nghèo, không đủ sức sử dụng Gia Tốc Trận này…”
“Nghèo?” Trong mắt đám người xuất hiện vẻ cổ quái, mà Lạc Nam nhận ra Tử Y tu sĩ là một Hợp Thể Trung Kỳ sắc mặt càng thêm ngưng trọng… một Hợp Thể Trung Kỳ tự nhận mình nghèo? Ngươi sẽ tin sao?
“Một ngày bên trong Gia Tốc Trận với số lượng một người, sẽ nuốt gọn 1000 Linh Thạch Cực Phẩm…” Tử Y tu sĩ thở dài nói tiếp:
“Thời gian thực tế trôi qua một ngày, đồng nghĩa ngươi tu luyện trong Gia Tốc Trận mười ngày, phải tốn 10000 Cực Phẩm Linh Thạch… từ khi ta có được Gia Tốc Trận này, chỉ tu luyện được đúng một tháng, đã trở nên không một xu dính túi…”
Đám người khóe miệng co quắp… đây cũng quá phá của đi…
Một ngày thời gian thực tế có giá 1 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
Tu luyện một tháng 30 ngày thời gian thực tế, bằng với tu luyện 300 ngày bên trong Gia Tốc Trận, đồng nghĩa phải bỏ ra 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
Con số này đủ để mua một kiện Linh Cấp Pháp Bảo bình thường tại Ải Nhân Tộc…
Tu một tháng thời gian thực tế, có giá bằng một kiện Linh Cấp, chuyện này quá mức phá tài sản, chẳng khác nào đốt tiền…
Trong lúc nhất thời vô số người dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tử Y tu sĩ, trách không được tên này đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi…
Nếu là bọn họ cũng không chịu nổi a…
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng âm thầm tính toán, lần trước khi giải tán một Thất Cấp thế lực như Thanh Vân Tông, tổng số Cực Phẩm Linh Thạch của toàn tông hắn thu được là 51 vạn…
Không tính các Mỏ Linh Thạch vì đã dùng để gia tăng Linh Khí trong Linh Giới Châu rồi…
Một tháng tu luyện tốn 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, nói dễ hiểu chính là dù bán toàn bộ Thất Cấp Thế Lực như Thanh Vân Tông, cũng không đủ để tu hai tháng…
Đây rõ ràng là một cỗ máy đốt sạch tài sản của người sở hữu…
Lạc Nam âm thầm tính toán, ngay cả khi sử dụng tất cả Linh Thạch của một Độ Kiếp Kỳ như Trọng Vô Danh, cũng chỉ đủ hắn tu luyện 8 tháng thời gian thực tế, tương đương với 80 tháng bên trong Gia Tốc Trận mà thôi…
Nếu đổi lấy trận bàn này, một mình hắn tu luyện đã đốt tiền như thế, nếu để đám thê tử cùng nhau vào tu, số Linh Thạch tiêu hao còn khủng bố hơn x3 x4 x5… x10 thậm chí… x20 lần…
Lạc Nam siết chặt nắm tay, lần đầu tiên hắn thật sự chân chính có cảm giác nghèo…
Thành Bích và Bảo Kiều nhìn nhau, trách không được vị Tử Y tu sĩ là một Trưởng Lão của Bách Linh Học Phủ cũng chịu không nổi tiêu hao phải đem Gia Tốc Trận ra đổi, mặc dù lương bổng hàng năm của hắn cũng rất nhiều… nhưng để tu luyện bằng Gia Tốc Trận, còn xa xa không đủ…
Chỉ sợ chỉ có Đa Bảo Các như các nàng mới đủ khả năng duy trì Gia Tốc Bàn trường kỳ người tu luyện…