Phần 32
Đến một đình viện xa hoa, Lạc Nam thả mình nằm trên giường nệm, Phúc bá đã sớm cáo lui…
“Tiểu tử Thủy Mặc mặc dù có tội, nhưng vận chuyển được lượng hàng hóa lớn trở về, hình phạt chắc cũng không quá nặng…”
“Thủy Nương Khanh này rõ ràng có ý bồi dưỡng đệ đệ trở thành Phái Chủ đời tiếp theo nên mới nghiêm khắc với hắn như thế!”
Trong đầu Lạc Nam xuất hiện suy nghĩ như vậy…
Hắn từ trong mắt Thủy Nương Khanh thấy được một tia cưng chiều đối với Thủy Mặc, dù nàng đã che dấu rất tốt…
Thủy Nương Khanh giống một vị sư phụ nghiêm khắc hơn một vị tỷ tỷ chỉ biết bao che đệ đệ…
“Kim Nhi, Niết Bàn Linh Thủy của Thủy Nương Khanh lợi hại không?” Rốt cuộc, Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề chính…
Xem ra nhờ vào Dị Thủy mà thứ hạng trên Hoàng Kim Bảng của Thủy Nương Khanh vượt qua Cơ Nhã và Tô Nhan…
Dị Thủy là thứ lần đầu Lạc Nam nghe nói đến, dốt đặc cán mai…
“Đáng gờm, loại Dị Thủy này đem lại tốc độ khôi phục thương thế khủng bố cho chủ nhân của nó, dù thương thế do Dị Hỏa thiêu đốt cũng có thể khôi phục…” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng…
“Ồ? Vậy không phải nàng là khắc tinh của ta sao?” – Lạc Nam cười nhạt một tiếng…
“Còn tùy vào nhiều yếu tố khác nhau trong một trận đấu, huống hồ chỉ cần công tử dùng đến 2 loại Dị Hỏa, Dị Thủy cũng phải tốn rất nhiều thời gian để khôi phục vết thương, nếu dùng cùng lúc 3 loại Dị Hỏa, nàng chỉ có thể bị đánh!” Kim Nhi cười hì hì nói…
Lạc Nam gật đầu, đang định nói gì đó, chợt sắc mặt hắn hiện lên vẻ mừng rỡ như điên…
Thoát một cái, thân hình biến mất…
Một lần nữa xuất hiện bên trong Linh Giới Châu…
Cung Đình Thụ – Nhã Cơ Cung theo đó mở ra…
Bầu không khí cấp tốc lạnh xuống, từng đóa hoa tuyết tung bay…
Thân ảnh mỹ tuyệt thiên hạ, băng cơ ngọc cốt nhẹ nhàng dẫm đạp hư không, khuynh quốc khuynh thành…
Một bên Tiêu Thanh Tuyền đang luyện đan đã rút kinh nghiệm, phong bế giác quan, không quan tâm đến ngoại cảnh…
Diễm Tâm Đỉnh trong người Lạc Nam chấn động, vội vàng nhìn sang ngọn lửa màu đen uốn lượn trong tay nàng…
Lạc Nam không kịp hỏi thăm Kim Nhi về lai lịch của nó…
Bởi vì mùi hương thơm tươi mát như thiên sơn tuyết liên đã đến bên cạnh hắn…
“Nhã Băng Tiên Tử – Cơ Nhã xuất quan…”
…
Cơ Nhã khuynh quốc khuynh thành, khí chất thanh cao lạnh lẽo, một thân Băng Tầm Thanh Y khiến nàng càng thêm đẹp như tiên nữ, làm Lạc Nam thất thần trong thoáng chốc…
Vội vàng lấy lại tinh thần, hắn mặt dày nắm lấy bàn tay tinh xảo trắng nõn như tuyết của giai nhân, mỉm cười nhu tình:
“Đột phá Luyện Hư Trung Kỳ rồi, nàng tuyệt quá!”
Cơ Nhã răng ngọc cắn nhẹ môi hồng, cảm thấy ngượng ngùng khi hắn nắm tay, bất quá không hề rút ra, môi thơm khẽ mở, trong trẻo nói:
“Băng Thủy Lăng Ba Công quá mức tuyệt diệu, thương thế không những khỏi hắn mà tu vi cũng có tiến triển…”
Lạc Nam gật đầu, Băng Thủy Lăng Ba Công mặc dù chỉ mới là quyển thứ nhất, nhưng cấp bậc chính là Linh Cấp Thượng Phẩm, đương nhiên không tệ rồi…
Nghĩ nghĩ, hắn cười nói:
“Chúng ta luận bàn một phen xem thế nào? Ta muốn thử một chút uy lực Băng Thủy Lăng Ba Công của nàng! Đương nhiên nàng phải áp chế tu vi, Luyện Hư Kỳ ta đánh không lại đấy!”
Cơ Nhã khóe môi nhẹ nhàng cong lên, cảm thấy hào hứng, với bản tính vốn lạnh lùng của nàng có biểu hiện như vậy với một nam nhân quả nhiên hiếm thấy…
Nhớ lại biểu hiện kinh khủng của Lạc Nam tại U Nguyên Đại Lục, nàng cũng trở nên phấn khích…
Chưa kịp đồng ý, đã nghe Lạc Nam cười xấu xa nói: “Nếu ta đánh bại nàng, ta hôn nàng một cái thế nào?”
“Lưu manh!” Cơ Nhã khẽ gắt, gò má ửng hồng, đáng yêu đến cực điểm…
“Vậy ta đánh bại ngươi thì sao?” Nàng nhướn mày, mỉm cười hỏi…
“Đương nhiên là nàng được phép hôn ta!” Lạc Nam một mặt đương nhiên đáp…
“Xí, đường nào ngươi cũng có lợi?” Cơ Nhã tức giận đến lòng ngực phập phồng, tạo thành từng gợn sóng lăn tăn chết người không đền mạng…
“Sao ta lại có lời? Được hôn một mỹ nam tử thế gian hiếm có như ta nàng không thỏa mãn à?” Hắn hấp háy mắt trêu chọc…
Cơ Nhã dở khóc dở cười, nam nhân này thật là hư hỏng… bất quá cảm giác ở bên cạnh hắn luôn thoải mái như vậy…
“Sẵn sàng chưa?” Hắn thả người bay lên không trung, mỉm cười nhìn nàng…
Cơ Nhã nhẹ vuốt tóc mai, bàn chân điểm nhẹ, lơ lửng đối diện với hắn… đem tu vi áp chế xuống Nguyên Anh Viên Mãn…
Không gian bên trong Linh giới Châu hiện tại cứng cáp đến cực điểm, với tu vi hiện tại của hai người dù dùng toàn lực cũng không thể phá hỏng nó được…
“Ra tay đi!” Cơ Nhã trong mắt bốc lên chiến ý, khiến nàng càng thêm kiên cường…
“Haha, khí thế không tệ, bất quá thân là nam nhân ta đương nhiên để nàng ra tay trước!” Lạc Nam mỉm cười thoải mái…
Hắn còn nhớ Cơ Nhã nói chỉ thích tấn công tầm xa, không tinh thông cận chiến đấy…
“Vậy ta không khách khí!” Cơ Nhã gương mặt chăm chú, yêu kiều quát:
“Lăng Ba Song Chưởng!”
Hết sức nhanh chóng, vô số Thủy và Băng thuộc tính cùng lúc điều động… chúng nó gia trì xung quanh hai bàn tay nàng…
Tay trái Băng, tay phải là Thủy…
Hai loại thuộc tính, hai loại công kích cùng lúc được ngưng tụ, không khí ầm ầm rung động, hướng về Lạc Nam chưởng đến…
“Là vũ kỹ mới lĩnh hội từ công pháp sao? Không tệ đâu!” Lạc Nam khen ngợi một tiếng, mắt thấy hai loại chưởng ấn sắp bắn trúng mình…
Mộc Hình Quyền cấp tốc đấm mạnh mà ra…
ẦM ẦM.
Hai cánh tay là hai gốc cổ thụ, mang theo lực thôn phệ của Dị Mộc, hóa giải phần lớn lực lượng của Lăng Ba Song Chưởng…
Cơ Nhã đương nhiên biết hắn có Phệ Thiên Mộc, không cảm thấy bất ngờ chút nào, trước ánh mắt tò mò của Lạc Nam, đôi chân nhẹ dẫm, âm thanh yêu kiều vang lên:
“Lăng Ba Vi Bộ!”
Hết sức đột nhiên, thân ảnh tuyệt mỹ của nàng hóa thành từng luồng tàn ảnh hết sức nhanh chóng, váy áo tung bay, huyền ảo đến cực hạn…
Lạc Nam thậm chí không kịp bắt gặp quỷ tích di động của nàng dù đã dùng đến Nhìn Xuyên Yếu Điểm…
Không hổ danh là Linh Cấp Thượng Phẩm công pháp, những thứ lĩnh ngộ được từ nó không thể xem thường…
“Lăng Ba Song Chưởng”.
Di chuyển với tốc độ cao, Cơ Nhã như tiên tử duỗi ra hai tay, liên tục hình thành chưởng ấn, từ bốn phương tám hướng bắn mạnh về Lạc Nam…
“Haha, Bát Quái Hồi Thiên Chưởng!”
Đã lâu rồi Lạc Nam chưa dùng đến loại vũ kỹ phòng ngự này, chân hắn dậm giữa không trung, thân thể hình thành con thoi cấp tốc xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, hai bàn tay liên tục đánh ra các chưởng ấn về xung quanh mình, hình thành màn chắn bảo vệ cơ thể…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Hai loại Thủy chưởng và Băng Chưởng của Cơ Nhã liên tục đánh vào màn chắn bảo vệ do Lạc Nam tạo ra, bị đánh bật ra ngoài, không khí xung quanh nổ tung trước uy lực phản chấn…
Thấy cứ tiếp tục không phải là cách, Lạc Nam cười nhạt một tiếng, trong ánh mắt hoảng hốt của Cơ Nhã, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ lập tức triển khai…
Bộ pháp này linh động và phiêu dật không kém Lăng Ba Vi Bộ của nàng…
Hai người liên tục hình thành từng tàn ảnh trên không trung, khiến người khác hoa mắt chóng mặt…
Cơ Nhã vẫn tiếp tục tung chưởng, mà Lạc Nam cũng hết sức ung dung bình thản, Xuyên Tinh Chỉ nhẹ nhàng điểm ra, chỉ dùng lực lượng của Huyền Thủy nhẹ nhàng phá vỡ thế công của nàng…
Lăng Ba Song Chưởng đối đầu Xuyên Tinh Chỉ, vậy mà chẳng ai nhường ai, liên tục cùng nhau nổ tung trên không trung…
“Thử một chiêu này của ta!”
“Băng Thủy Kết Giới!”
Cơ Nhã hai bàn tay linh động đan xen vào nhau, hết sức đột ngột, Bằng và Thủy tầng tầng xen kẽ, hình thành một kết giới hình tròn đem thân hình Lạc Nam bao vây vào trong…
Đối với chiêu thức này của nàng, Lạc Nam kinh ngạc phát hiện ngay cả không gian bên trong kết giới cũng bị phong tỏa, khiến hắn không thể dùng Tốc Biến tránh đi được…
Mắt thấy Lạc Nam bị kết giới bao vây như chim trong lòng sắt, Cơ Nhã nhoẻn miệng cười xinh đẹp, đứng bên ngoài liên tục thi triển Lăng Ba Song Chưởng bắn vào bên trong…
“Muốn mưu sát phu quân sao?” Lạc Nam cười hề hề, nghiêm túc mở miệng:
“Dung Nham Hộ Thân”.
Chỉ thấy vô số lớp dung nhan do Hỏa và Thổ liên kết hình thành, đem cơ thể hắn bao trùm bên trong…
Đây là vũ kỹ phòng ngự của Trọng Vô Danh, được Lạc Nam đem ra sử dụng…
Chưởng ấn của Cơ Nhã đánh vào lớp Dung Nham, bị dị hỏa của Tử Tâm Phần Không Viêm đốt mất, chỉ khiến Lạc Nam hơi chấn động một chút…
Nhìn lớp Thủy Băng Kết Giới xung quanh mình, hắn nghiêm túc vươn lên cánh tay, quát lạnh:
“Quân Tử Hàng Ma Quyền!”
Lực lượng thể tu ầm ầm vận chuyển, cơ bắp toàn thân căng cứng, sức mạnh dồn nén về đầu nắm tay, như một vị chính nhân quân tử hiên ngang lẫm liệt, công kích trực diện vào Kết giới…
ĐÙNG…
ĐÙNG…
…
ĐÙNG…
Liên tục là năm cú đấm, toàn bộ sức mạnh thể tu của Lạc Nam đều nằm trong đó, kết giới Băng và Thủy rốt cuộc tan vỡ…
“Thể tu? Ít nhất phải là Tứ Chuyển Sơ Kỳ, thiên phú của người này thật là…” Cơ Nhã hai mắt chớp động dị sắc, lòng hiếu thắng dâng lên, nhìn hắn cười nói:
“Đỡ được một kích này, xem như ngươi chiến thắng!”
Thật ra bản thân nàng cũng biết hắn chưa dùng đến Dị Hỏa để công kích, bằng không đã sớm đánh bại mình lâu rồi, vì thế mới đưa ra yêu cầu như vậy…
“Tốt, sảng khoái mà chiến nào!” Lạc Nam cười ha hả, toàn thân có một loại khí chất hào hùng…
Cơ Nhã hít sâu một hơi, gương mặt chăm chú, yêu kiều quát:
“Lăng Ba Tù Thiên Thủ!”
Một cổ khí thế tuyệt trần từ thân thể nàng ầm ầm mà ra, Lạc Nam ánh mắt co rút lại…
Chỉ thấy sau lưng Cơ Nhã, một hư ảnh phong hoa tuyết nguyệt khổng lồ hết sức mờ ảo xuất hiện, mặc dù không nhìn thấy được dung nhan, nhưng cũng biết nhất định là tuyệt sắc giai nhân…
“Băng Thủy Lăng Ba Công chính là do Lăng Ba Nữ Đế sáng tạo, mà Lăng Ba Tù Thiên Thủ có thể xuất hiện ảo ảnh của nàng!” Cơ Nhã nhoẻn miệng cười tự tin giải thích…
“Haha, dù là Lăng Ba Nữ Đế cũng không đẹp bằng Nhã Nhi của ta!” Lạc Nam cười ha ha…
“Dẻo miệng! Tiếp chiêu đi!” Cơ Nhã gắt một tiếng, theo sau đó, nghiêm nghị quát:
“Lăng Ba Tù Thiên Thủ – Toái Diệt Sơn Hà!”
Theo tiếng nói của nàng vừa dứt, hư ảnh của Lăng Ba Nữ Đế sau lưng đột nhiên chuyển động, cánh tay thon thả hướng Lạc Nam duỗi tới…
Nhìn như nhẹ nhàng nhưng mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, sơn hà có thể băng diệt trước một kích này…
Lạc Nam không dám xem thường chút nào, ánh mắt nghiêm nghị, hai bàn tay cùng lúc nâng lên:
Bên phía tay phải, vô tận Thổ Linh Lực xuất động, hình thành một đại Thủ che trời trên không trung… chính là Trích Tinh Thủ…
Mà phía tay trái của hắn, Tử Tâm Phần Không Viêm rốt cuộc xuất động, hình thành một cái đại ấn màu tím chầm chậm xoay tròn…
Chính là Vũ Kỹ mạnh nhất của Trọng Vô Danh, Lạc Nam lần đầu mang ra sử dụng…
Trấn Áp Hoang Vũ Ấn…
Đối diện với một chiêu mạnh nhất lĩnh hội từ Linh Cấp Thượng Phẩm công pháp do Cơ Nhã thi triển, Lạc Nam phải dùng cùng lúc hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ…
“Ra đi, Trích Tinh Thủ, Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!”
Hắn quát lớn một tiếng, hai bàn tay dốc toàn bộ lực lượng, đẩy mạnh mà ra…
Lúc này, đại thủ do Lăng Ba Nữ Đế đã duỗi đến…
Hai loại Vũ Kỹ do Lạc Nam thi triển cũng phá không mà ra…
ẦM ẦM ẦM.
Như ba ngôi sao băng va chạm…
Sức phá hoại mạnh mẽ khiến Linh Giới Châu có phần lung lay…
Linh Lực hình thành từng cơn gió lốc xoáy ra khắp bốn phương tám hướng…
Chỉ thấy đại thủ của ảo ảnh sau lưng Cơ Nhã bắt đầu trở nên ảm đạm, cùng với hai loại công kích của hắn đồng loạt vỡ nát…
Một khe nứt nhỏ trên không gian thậm chí xuất hiện, nhưng được Linh giới Châu nhanh chóng phục hồi…
Lạc Nam bị chấn động lùi lại vài chục bước, mà Cơ Nhã phải khôi phục Luyện Hư Trung Kỳ tu vi để hóa giải…
“Ta thua rồi!” Nàng nhìn hắn nhẹ nhàng thốt ra vài chữ…
“Sao nàng lại thua? Chúng ta hòa nhau mà!” Lạc Nam nhanh nhạy tiến đến, cười nói…
“Đã nói ngươi cản được một kích cuối cùng của ta thì người thua là ta!” Cơ Nhã trừng mắt nhìn…
“Ta không cản được nha, bị thương nặng rồi!” Lạc Nam dở thói vô lại, mặt mày nhăn nhó…
Cơ Nhã mắt đẹp liếc xéo, phong tình vạn chủng, biết tên này không biết xấu hổ, nàng thở dài hỏi:
“Thế ngươi muốn thế nào?”
Lạc Nam chỉ chờ có nhiêu đó, vội vàng nói:
“Chúng ta hòa nhau, vậy nên ta hôn nàng một cái, nàng hôn ta một cái, mọi chuyện xem như đúng với thỏa thuận!”
Cơ Nhã không nhịn được đỏ hồng gương mặt, biết ngay tên này đánh chủ ý xấu mà, bất quá đã ước định cùng hắn, nàng cũng không thể chối bỏ, chỉ vào gò má láng mịn của mình:
“Ngươi hôn trước đi!”
Lạc Nam lắc đầu, mở miệng nói: “Chúng ta hòa nhau, phải cùng lúc hôn nhau!”
“Cùng lúc? Làm sao làm được?” Cơ Nhã khó hiểu hỏi…
“Để ta hướng dẫn cho nàng!”
Lạc Nam nói một tiếng, trong ánh mắt trợn tròn của Cơ Nhã, vòng tay ôm lấy eo thon mãnh khoảnh của nàng, hướng về đôi môi hồng nhuận thơm ngát như tuyết liên kia ấn xuống…
“Ưm!” Cơ Nhã toàn thân cứng đờ, cảm giác một đôi môi ấm nóng đang lắp kín môi mềm của mình, trái tim nàng tê rần…
Lạc Nam ôn nhu nhìn nàng, nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị đầu đời của nữ nhân cao quý…
Mềm mịn, mát lạnh, ngọt ngào, ngát hương…
Tất cả đều thật sâu hấp dẫn hắn…
Cơ Nhã sau phút đầu lở đảng, dần dần chìm đắm trong nụ hôn…
“Kiếp này nợ hắn quá nhiều, chỉ còn cách này mà thôi!” Nàng tự tìm cho mình một cái cớ, nhắm lại đôi mắt đẹp, nhẹ nhàng tách ra hàm răng ngọc ngà, để cái lưỡi kia xâm nhập…
Chụt chụt chụt…
Môi lưỡi hòa quyện vào nhau…
Một đóa hoa lạnh lùng trên Hoàng Kim Bảng, chính thức có chủ…
…
Như một thế kỷ qua đi, Lạc Nam luyến tuyết ngậm cái lưỡi trơn mềm ngọt lịm nút thêm vài cái, lúc này mới tách môi…
“Nhã nhi!”
Nhìn gương mặt vốn lạnh lùng mang theo nét thẹn thùng vô hạn, hắn vươn tay vuốt gò má mỹ miều của nàng, nhẹ giọng gọi…
“Ưm, thiếp đây…” Cơ Nhã tựa đầu vào lòng nam nhân, nghe nhịp tim đập thình thịch của hắn, khẽ dạ một tiếng…
So với lần đầu hắn gặp nàng, quả thật như hai thái cực trái ngược…
Có thể thấy Cơ Nhã là nữ nhân ngoài lạnh trong ấm, chỉ cần ngươi khai mở được trái tim nàng, tất cả sự ấm áp đó sẽ thuộc về ngươi…
“Nàng và Băng nhi là của ta, nhưng ta đối với các nàng chưa hiểu quá nhiều, có thể kể cho ta về thân phận và quá khứ hay không?” Lạc Nam cầm bàn tay nàng áp lên mặt mình, ôn nhu hỏi…
Cơ Nhã thân hình nhẹ nhàng run rẩy, thở dài một tiếng u buồn gật đầu…
Lạc Nam im lặng vuốt ve lưng nàng, chờ đợi…
“Thiếp và Băng Nhi vốn là trẻ mồ côi…” Rốt cuộc, âm thanh êm tai như suối nhẹ nhàng vang lên:
“Cả hai được một vị cao nhân thu làm nghĩa nữ, dạy cho tu luyện, có thể nói nhờ hắn mà có được như hôm nay…”
“Nghĩa phụ của bọn thiếp là một người ngay thẳng, tính cách chính trực hào phóng, đặc biệt thân phận hắn cao quý vô cùng, chính là Tam Trưởng Lão của một trong các thế lực thần bí nhất – Thiên Cơ Điện! Ngay từ bé hai tỷ muội đã theo hắn về Thiên Cơ Điện sinh sống…”
Lạc Nam giật mình trong lòng, bất quá vẫn im lặng đợi nàng nói tiếp…
“Thiên Cơ Điện số lượng thành viên rất ít ỏi, nhưng đặc biệt đều tuyển chọn người có thực lực cao cường, và hơn thế nữa… bọn hắn đều là Hồn Tu!” Cơ Nhã ngưng trọng…
“Trách không được Hồn Tu trên Tinh Cầu hiếm hoi như vậy, thì ra đa phần đều gia nhập vào Thiên Cơ Điện!” Lạc Nam cảm thán một tiếng…
“Có thể xem là như vậy…” Cơ Nhã gật đầu nói tiếp:
“Hai tỷ muội bọn thiếp không có thiên phú Tu Hồn, nên chỉ có thể tu Linh lực, bọn thiếp đảm nhiệm tham gia chiến đấu và thực hiện các nhiệm vụ bí mật, lại thêm có nghĩa phụ là Tam Trưởng Lão, nên địa vị tại Thiên Cơ Điện cũng không thấp…”
Nói đến đây, nàng u buồn thở dài:
“Nhưng đáng tiếc, cách đây mười năm, nghĩa phụ của bọn thiếp trong một lần bế quan đột phá xảy ra sự cố… chết đi…”
“Hai tỷ muội mặc dù buồn rầu đau khổ, tuy vậy vẫn trung thành với Thiên Cơ Điện…”
“Nhưng người tính không bằng trời tính, mất đi nghĩa phụ làm chỗ dựa, không ít nam nhân tại Thiên Cơ Điện bắt đầu thèm muốn nhan sắc của bọn thiếp…”
Lạc Nam nghe đến đây, máu dồn lên não, vẫn ôm nàng trong lòng im lặng nghe nói tiếp…
Cơ Nhã hôn lên trán hắn đầy nhu tình, tiếp tục kể:
“Con trai của Đại Trưởng Lão Thiên Cơ Điện là một tên có sở thích biến thái, hắn thích thu phục các đôi tỷ muội song sinh về làm tỳ nữ!”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên âm trầm…
“Trước đây có nghĩa phụ bảo vệ, hắn đương nhiên không dám động đến bọn thiếp, nhưng từ ngày nghĩa phụ mất đi, hắn bắt đầu âm thầm tiếp cận Băng Nhi, muốn đem nàng dụ dỗ!”
“Băng Nhi tính tình lạnh lùng trong trẻo vô cùng, sao có thể làm theo ý hắn? Thế là trong một lần thiếp ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn lén lút dùng Linh Hồn tấn công Băng Nhi, muốn khống chế nàng!” Cơ Nhã nói đến đây, ngay cả nàng cũng hận đến nghiến răng…
“Băng Nhi mặc dù không phải Hồn Tu, nhưng ý chí kiên cường đến cực điểm, mạnh mẽ chống trả sự khống chế của hắn, kết quả bị trọng thương linh hồn lâm vào hôn mê… mà hắn cũng bị phản phệ không nhẹ…”
“Vừa đúng lúc thiếp trở về, mang theo Băng nhi liều mạng trốn đi, tìm kiếm người trợ giúp, cuối cùng tỷ muội bọn thiếp gặp được chàng!”
Nghe xong lời kể của nàng, một cổ sát khí ầm ầm mà ra, con mắt màu trắng của Lạc Nam đỏ ngầu như máu…