Phần 110
“Cầu còn không được!”
Lạc Nam ung dung lên tiếng, Đan gia song tổ nhìn sang Hỏa Lực nghiêm nghị gật đầu, không quên ném cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật…
Hỏa Lực ánh mắt sáng lên tiếp nhận, thân hình to lớn bước đến ba bước chấn động không trung, lòng tin bành trướng nghiêm nghị nhìn Lạc Nam cười gằn:
“Tiểu tử, chuẩn bị chết sao?”
Lạc Nam im lặng không nói, chỉ ung dung tiến lên, khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ bộc phát…
Hỏa Lực thấy vậy nhếch mếch, tu vi lập tức hạ xuống Hóa Thần Hậu Kỳ, xoa xoa cổ tay lực lưỡng, đằng đằng sát khí:
“Bổn tọa cũng từng là một thiên tài, chiến đấu vượt cấp không chỉ có ngươi biết!”
“Ngươi nói nhiều quá, lên đi!” Lạc Nam không nhanh không chậm mở miệng, thái độ bình tĩnh khiến Đan gia song tổ âm thầm nghi ngờ, bất quá nghĩ đến đan dược mình vừa cấp cho Hỏa Lực, nhất thời yên tâm không ít…
Thấy song phương đồng ý khiêu chiến, đám người lập tức lấy lại tinh thần, ngay cả quần chúng xung quanh cũng một mặt háo hức, âm thầm tỏa ra thần thức theo dõi toàn bộ sự việc…
Một số người gan dạ càng là trực tiếp lấy ra Lưu Ảnh Ngọc, hy vọng lưu lại khoảnh khắc này…
Nếu là trước đó có lẽ họ sẽ nể sợ Đan gia mà không dám làm vậy, nhưng hiện tại có Bách Vô Sinh ra mặt, tu sĩ Hải Châu có hắn làm chỗ dựa trở nên gan dạ hơn nhiều…
“Gia gia, ngươi nói trận này ai sẽ thắng?” Một thanh niên Thất Cấp thế lực dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát không trung, háo hức hỏi thăm lão già bên cạnh…
Thanh niên cũng là một thiên tài nổi danh với tham vọng trong vòng trăm năm gia nhập Bách Linh Học Phủ, nhưng nếu so với các nhân vật hiện hữu giữa không trung lúc này, cảm thấy bản thân chẳng khác nào hạt cát giữa biển khơi…
Lão già bên cạnh hắn cũng là một cường giả Luyện Hư Hậu Kỳ, nghe cháu trai hỏi trở nên đăm chiêu hồi lâu, cuối cùng lắc đầu:
“Khó nói, Lạc Nam công tử là thiên tài nổi danh gần đây, chiến lực phi phàm, nhưng Hỏa Lực trưởng lão thân vốn là Hợp Thể Kỳ cường giả, dù áp chế tu vi bằng cấp nhưng kinh nghiệm vẫn còn đó, chưa kể còn đại lượng Đan Dược mà Đan gia cung cấp, thắng bại khó phân…”
Thanh niên nghe gia gia giải thích cảm thấy có lý, lại càng siết chặt nắm tay, sinh lòng ngóng trông hơn bao giờ hết…
Chuyện như vậy diễn ra hầu hết khắp Hải Châu, vô số người mong chờ một trận long trời lở đất giữa thiếu niên thiên tài và cường giả áp chế cảnh giới…
Theo lý mà nói, Hỏa Lực có thể trở thành Hợp Thể Kỳ, thiên phú chính là bậc xuất chúng hàng đầu tại Việt Long Tinh Cầu, trận chiến này Lạc Nam thua thiệt không ít…
Chỉ là nhìn vẻ mặt như cười như không của Võ Tam Nương, lại thêm sự bình thản như không của Tinh Linh Nữ Vương cùng Á Liên Nga, giường như Lạc Nam không phải chiến một trận sinh tử mà là đang ung dung đi dạo vậy…
“Hết trò hay rồi…” Dung nhan yêu mị của Thiên Diệp Dao lười biếng vươn vai ngáp một cái, kết cục của trận này nàng đi ngủ cũng biết…
“Thật tò mò muốn biết Đan Dược Đan gia ném cho Hỏa Lực là gì nha…” Bảo Kiều chu môi xinh đẹp lẩm bẩm…
“Hy vọng Hỏa Lực này không quá ngốc, nếu không chỉ sợ cơ hội dùng Đan Dược cũng không có!” Thành Bích ngán ngẩm lắc đầu, nàng nhận biết Lạc Nam sớm nhất, đối với từng trận chiến của hắn đều thu thập thông tin đầy đủ, hơn ai hết hiểu được sự khủng bố của tên này…
“Ta luôn cảm thấy Lạc Nam quân ẩn giấu rất sâu…” Lệ Huân ánh mắt chớp động, trực giác mẫn cảm của một ninja giúp nàng cảm giác được mối nguy hiểm chí mạng từ người Lạc Nam…
U Cơ không nói gì, chỉ là chiến ý trong mắt không sao vơi đi được, nàng âm thầm suy nghĩ, dù có nhận lấy thất bại cay đắng thì tương lai cũng phải khiêu chiến Lạc Nam một trận…
…
Thiên Cơ Điện…
Một đám lão già âm thầm lẩm bẩm:
“Dám chiến cùng cấp với Thiên Đạo Chi Tử, Hỏa Lực này ăn gan hùm mật gấu mà lớn sao?”
Nhớ lại cái kết của kẻ Bói Toán Lạc Nam, một đám lão quái vật âm thầm rùng mình…
“Nếu là đệ tử của nàng, thân phận Thiên Đạo Chi Tử có lẽ không giả…”
Âm thanh khàn khàn từ miệng Thiên Cơ Điện Chủ phát ra, khiến đám lão già âm thầm gật đầu công nhận…
…
Hỏa Lực đứng đối diện Lạc Nam, chỉ thấy trong mắt người thanh niên kia bình tĩnh như giếng cổ trong, không hề có tí xúc cảm…
Lạc Nam thật sự đang âm thầm cảm thán, đã không biết từ bao giờ, hắn chưa từng được chiến đấu cùng cấp… hay thậm chí chiến với đối thủ tu vi yếu hơn hắn…
Kẻ địch của hắn ngày càng mạnh, lần lượt từng trận chiến đều gặp đối thủ hơn xa cảnh giới, khi đối mặt với kẻ chịu áp chế đồng cấp chiến đấu, trong lúc nhất thời cảm giác không quen…
Bất quá không quen không có nghĩa là Lạc Nam sẽ bỏ qua cơ hội ngàn năm có một, lấy lại tinh thần, hai mắt như điện…
Khí thế toàn thân thay đổi, trong bất cứ trận chiến nào, từ điển của Lạc Nam hắn không có hai từ “chủ quan”…
Cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt từ người đối thủ, Hỏa Lực âm thầm mắng: “Làm trò mèo!”
“Tiểu tử, tốt nhất nên nốc thuốc, nếu không chỉ sợ ngươi ngay cả lời trăn trối cũng không kịp nói…”
Một âm thanh bí ẩn truyền âm vào tai Hỏa Lực khiến hắn âm thầm giật mình…
Đây rõ ràng là Bách hiệu trưởng Bách Vô Sinh bí mật đánh tiếng…
Hỏa Lực cảm thấy nghi hoặc, nhưng trực giác cho hắn biết lời của Độ Kiếp Kỳ như Bách Vô Sinh đáng tin vô cùng…
Võ Tam Nương ý vị thâm trường nhìn qua Bách Vô Sinh, khinh thường nhếch miệng, lấy ra một tôn bảo tọa ngồi chéo chân giữa không trung, khoe đôi chân thon dài săn chắc mê người của mình…
Đan gia song tổ nhìn về Hỏa Lực gật đầu, xem như xác nhận… họ đã giao Đan Dược cho Hỏa Lực, đương nhiên không tiếc cho hắn phục dụng…
Hỏa Lực nghiêm nghị gật đầu…
Trong ánh mắt khó hiểu của đám đông, ngay cả khi trận chiến chưa diễn ra, hai viên Đan Dược xuất hiện trong tay Hỏa Lực…
Một Viên đan dược to như Long Nhãn có màu đỏ thẫm, bên trong giường như ẩn chứa thao thiên biển lửa…
“Ồ? Thăng Hỏa Đan… Thiên Cấp Thượng Phẩm Đan Dược…” Thiên Diệp Dao chúng nữ ánh mắt hơi sáng, loại Đan Dược này Đa Bảo Các cũng có thể luyện chế ra, nhưng độ tinh khiết kém hơn Đan gia một bậc, có giá bán khủng bố trên thị trường…
Thăng Hỏa Đan có tác dụng gia tăng sức mạnh của Hỏa Hệ Công Kích lên gấp nhiều lần, có người nói Tu Sĩ hỏa hệ bình thường nếu dùng Thăng Hỏa Đan có thể phát ra uy lực mạnh không kém Dị Hỏa…
Đương nhiên cái giá phải trả luôn không nhỏ, người sử dụng Thăng Hỏa Đan sẽ để lại di chứng, trong vòng nửa năm đừng hòng sử dụng Hỏa Linh Lực…
Mặc kệ đám đông xì xào bàn tán, Hỏa Lực tiếp tục móc ra một viên Đan Dược khác…
Một màu Hoàng Kim chói mắt, lập lòe ánh sáng thần bí, đan dược mang từng đường văn đen kịch hòa lẫn sắc vàng, tạo nên sự trùng kích mãnh liệt về thị giác…
Mà viên đan dược này vừa xuất hiện, ngay cả Bảo Kiều cũng hơi nhíu mày, vểnh môi thỏ thẻ:
“Đan gia hai người này cũng thật là hào phóng a, không hổ danh đại lý Đan dược”.
“Khanh khách, Kim Đấu Đan là Linh Cấp Thượng Phẩm, dù là tại Đan gia cũng thuộc hàng bậc cao…” Thành Bích mỉm cười rung rung bộ ngực cực đại, hai mắt sáng rở…
“Đan gia dù sao là Gia tộc máu mặt, Hỏa Lực đã xuất đầu lấy thể diện cho bọn hắn, đương nhiên không thể keo kiệt với hắn…” Thiên Diệp Dao thản nhiên nói, lười biếng vô cùng…
Chúng nữ nghe vậy gật đầu hô có lý…
“Đan dược này là gì? Nhìn có vẻ không đơn giản…” Á Liên Nga âm thầm lo lắng, mày liễu nhíu chặt.
“Kim Đấu Đan, về phần công dụng… cứ xem là sẽ biết!” Tinh Linh Nữ Vương ung dung nói, chỉ là trong giọng nói cũng xuất hiện vẻ ngoài ý muốn, bởi vì loại đan dược này được luyện chế từ nguyên liệu cực kỳ quý giá, dù là tại Tinh Linh Đảo cũng không có nhiều…
…
“Tiểu tử, nhờ phúc phần của ngươi mà bổn tọa được phục dụng cùng lúc hai loại Kỳ Đan, dù di chứng không nhỏ nhưng ta cũng cam tâm tình nguyện, haha” Hỏa Lực cuồng nhiệt nhìn hai viên đan dược trên tay, ánh mắt nóng bỏng cuồng nhiệt đến cực hạn…
Là trưởng lão của Minh Hỏa Giáo, lại thêm Hợp Thể Kỳ cường giả, đan dược của hắn cũng không ít, nhưng để được hưởng dụng hai viên đan dược trên tay này là cơ hội cả đời khó cầu, điều tiếc nuối duy nhất chỉ là phải sử dụng khi tu vi đang áp chế…
Bất quá nói đi phải nói lại, dù tu vi áp xuống Hóa Thần Hậu Kỳ, nhưng thể xác vẫn là của một Hợp Thể Kỳ, đổi lại người khác phục dụng chỉ sợ tan xương nát thịt…
Trước ánh mắt tò mò của đám người, Hỏa Lực ngẩng cao đầu, viên Thăng Hỏa Đan nóng hừng hực kia được hắn một ngụm nuốt vào…
Bừng bừng…
Từ cơ thể cường tráng kia, Đại Lực Địa Viêm như uống phải chất kích thích cực mạnh, nó ngang nhiên phá không mà ra, hình thành một tôn cự nhân xuyên thủng vân tiêu, ngạo thị thiên địa…
Hỏa diễm nóng đến mức khiến không gian xung quanh trở nên vặn vẹo sụp đổ, uy lực không kém Tử Tâm Phần Không Viêm chút nào…
RỐNG…
Tôn Hỏa Diễm cự nhân đứng sau lưng Hỏa Lực như thiên địa pháp tướng, vậy mà xuất hiện một tia linh trí, dùng ánh mắt cuồng bạo thị uy với Lạc Nam, không ngừng rống lên…
“Không hổ danh là Thăng Hỏa Đan, Đại Lực Địa Viêm hiện tại mạnh mẽ đủ sánh ngang Dị Hỏa top 10, dù chỉ là trong thời gian ngắn nhưng cũng đáng gờm vô cùng…” Đám lão quái vật có kiến thức tại Hải Châu Đại Lục âm thầm cảm thán…
Nếu Đan gia Song Tổ dùng đến Thăng Hỏa Đan, uy lực nhất định sẽ càng thêm khủng bố…
“Tiểu tử, nóng bức sao?” Hỏa Lực cảm giác ngọn lửa của chính mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hưng phấn trong lòng, dùng ánh mắt khiêu khích Lạc Nam…
Rống…
Đại Lực Địa Viêm như gia tăng khí thế cho chủ nhân của mình, không ngừng gào rống, hải dương sôi lên sùng sục…
Chưa dừng lại ở đó, Hỏa Lực nhếch miệng, hai mắt đỏ ngầu làm ra quyết tâm lớn lao, không nói không rằng đem viên Đan Dược màu vàng vân đen còn lại nuốt chửng…
Răng rắc…
Không gian xung quanh Hỏa Lực triệt để hóa thành phấn vụng, một luồng khí thế phô thiên cái địa lan tỏa khắp không gian…
Trái tim đám người co lại…
“AAAAAAAA”.
Hỏa Lực ngửa đầu lên trời gào to, mắt thường của đám người lập tức nhận thấy biến hóa nghiêng trời lệch đất…
Thân thể cường tráng của Hỏa Lực không ngừng run rẩy, lỗ chân lông toàn thân rỉ máu, làn da dần dần chuyển màu…
Vốn với nước da hơi ngăm đen của hắn, đột ngột đổi thành một màu Hoàng Kim óng ả như cương thiết vạn năm, bên trên lưu chuyển từng đường vân đen thần bí… ẩn chứa trong đó lực lượng khủng bố…
HỪ HỪ…
Hỏa Lực thở phì phò, cảm giác thay đổi từ xương cốt, da thịt, máu huyết… tất cả đều trở thành một màu Hoàng Kim, gia tăng sức chiến đấu cũng như phòng ngự tổng thể trên diện rộng…
Ngay cả ngọn lửa của Đại Lực Địa Viêm cũng dần chuyển sang một màu Hoàng Kim chói lọi xen lẫn ánh đen huyền bí…
Khác với các loại Đan Dược gia tăng sức mạnh khác bị hạn chế ở một cảnh giới nhất định nào đó, thì Kim Đấu Đan dù cho Độ Kiếp Kỳ sử dụng cũng sẽ có hiệu quả kinh người…
Rắc…
Cảm giác nắm đấm vừa vung ra, không gian hóa thành mảnh vỡ, Hỏa Lực ngạo nghễ cười lớn:
“Không ngờ có một ngày, Hỏa Lực ta lấy tu vi Hóa Thần giơ tay nhấc chân làm vỡ vụn không gian… cảm giác này rất không tệ…”
Nghe lời nói của hắn, đám đông âm thầm nghiêm nghị… quả thật là như vậy, chỉ có Luyện Hư mới đủ sức làm không gian ảnh hưởng, nhưng Hỏa Lực hiện tại nhờ vào Kim Đấu Đan lại dễ dàng làm được, có thể thấy nếu hắn lấy trạng thái Hợp Thể Kỳ sử dụng Kim Đấu Đan, còn kinh khủng đến mực nào?
Không ai có thời gian đi giải thích, bởi vì lúc này Hỏa Lực đã không nhẫn nhịn được nữa…
Lực lượng tràn đầy khiến hắn muốn được giải tỏa, được phát tiết ra bên ngoài…
Mà phương thức tốt nhất đương nhiên là chiến đấu, xé nát con mồi ở trước mặt…
“Tiểu tử, muốn chết như thế nào?” Hỏa Lực gằn giọng một câu, thân hình đã hóa thành ánh Kim biến mất…
Rống…
Trong khoảnh khắc đó, Đại Lực Địa Viêm cũng theo sát chủ nhân của mình, nó đốt cháy tầng tầng không gian, giẫm nát biển cả, lấy thế hủy thiên diệt địa lao đến đối thủ…
“Thiên Hỏa Cương Quyền!”
Bốn cái nắm đấm hừng hực hỏa diễm nện thẳng xuống đầu Lạc Nam, những nơi chúng nó đi qua… không gian đổ nát…
Thiếu niên ngẩng đầu, Tốc Biến vừa chuyển… rời khỏi phạm vi công kích…
ẦM ẦM ẦM…
Chiêu thức hụt mất, biển cả lập tức gánh chịu dư uy, mặt biển hình thành bốn thung lũng sâu không thấy đáy, kinh khủng vô cùng…
“Tốc chiến tốc thắng!” Đan Thiên Hành quát to, không hiểu vì sao nhìn tốc độ khủng bố vừa rồi của Lạc Nam, trong lòng hắn cảm thấy bất an…
“Không thành vấn đề!” Hỏa Lực nghiêm nghị gật đầu, hắn cũng bị Tốc Biến làm giật mình không nhẹ…
Có câu thiên hạ võ kỹ, duy nhanh không phá, không phải không có đạo lý…
Xét về tốc độ trong cùng cấp, hắn thừa nhận kém xa Lạc Nam…
“Vũ Kỹ Linh Cấp mạnh nhất của Minh Hỏa Giáo – Minh Hỏa Diệt Giang Sơn”.
Hỏa Lực hai tay nâng lên đỉnh đầu, Hỏa Diễm cuồn cuồn mà về, hắn như một tôn hỏa thần oai phong lẫm lẫm…
Đại Lực Địa Viêm trong hình thái cự nhân cũng cử động y hệt, nâng lên hai cánh tay khủng bố, bắt đầu ngưng tụ lực lượng…
Hai quả Hỏa Cầu cấp tốc được hình thành giữa thiên không, một do Hỏa Lực thi triển, một do Đại Lực Địa Viêm ở trạng thái cự nhân thi triển…
Chúng nó như hai hành tinh hỏa diễm xoay tròn giữa không trung, mỗi cú xoay đều hút tất cả không khí và vạn vật xung quanh, khiến trăm dặm trở thành chân không…
“Lần này xem ngươi chạy đi đâu? Có thể đón đỡ chiêu thức này, ngươi có chết cũng mãn nguyện!” Hỏa Lực kiệt ngạo bất tuần rống lớn, nhìn hai Hỏa Cầu khổng lồ trên đỉnh đầu ngày càng ngưng tụ…
Trước chúng nó, Lạc Nam như một con kiến hôi bé nhỏ…
“Minh Hỏa Diệt Giang Sơn, nghe nói lão tổ của Minh Hỏa giáo từng dùng một chiêu này tiêu diệt một cái Bát Cấp Vương Triều trong chớp nhoáng”.
Một đám lão già âm thầm hít sâu bình luận, uy lực hiện tại Hỏa Lực thi triển hoàn toàn không kém Luyện Hư Kỳ dùng Linh Cấp Vũ Kỹ chút nào…
Phục dụng Thăng Hỏa Đan và Kim Đấu Đan khiến chiến lực của hắn gia tăng một đại cảnh giới a…
Vô số ánh mắt lại chuyển về phía Lạc Nam, hy vọng nhìn thấy biểu tình ngưng trọng từ phía hắn…
Đáng tiếc, điều mọi người nhìn thấy chỉ là bình tĩnh như mặt hồ thu, ngay cả một tia nhíu mày cũng không có…
Chỉ là rất nhanh, đám người phát hiện sự khác thường…
Mái tóc người thiếu niên cấp tốc tung bay, một màu Hoàng Kim so với Kim Đấu Đan càng thêm chói lọi, càng thêm cao quý cấp tốc xuất hiện…
Chính là mái tóc vốn đen tuyền của hắn lúc này đang tung bay và hóa thành Hoàng Kim óng ả…
Khí thế toàn thân phát sinh chuyển biến nghiêng trời lệch đất…
“Thiên Đế Biến – Thiên Hạ Vô Song…”
Lạc Nam hờ hững nhìn Hỏa Lực ngưng tụ công kích, như một vị Thiên Đế cao ngạo, không xem đối thủ ra gì…
“Loại Bí Thuật này…” Một số lão quái vật cảm nhận được diệu dụng Thiên Đế Biến mang lại, âm thầm hít thở…
Chưa dừng lại… trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người…
Xoẹt xoẹt, hừng hực…
Hỏa Diễm Tử Sắc, Hỏa Diễm Kim Sắc cuồn cuộn mà ra…
Tử Sắc Lôi Đình, Hắc Sắc Lôi Đình điên cuồng chớp động…
Chúng nó không chút nào kháng cự, trái lại ung dung hòa quyện vào nhau… hết sức chặt chẽ…
Mà khi tình cảnh này diễn ra, gương mặt của Đan gia Song Tổ kịch biến…