Phần 94
Tiếng thông báo của Hệ Thống như một hồi chuông cảnh tỉnh làm hắn giật mình, mạch suy nghĩ bắt đầu hoạt động lại sau những gì vừa xảy ra.
Vậy ra vật phẩm cần thiết cực kỳ thần bí mà Hệ Thống đưa ra nhiệm vụ yêu cầu hắn tìm được từ việc nằm vùng trong Tu La Giáo chính là trang giấy bạch kim trong Nhẫn Trữ Vật của Tu La Giáo Chủ?
Hệ Thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ đã minh chứng rõ ràng cho điều đó.
Móa nó chớ, hắn cảm thấy nhiệm vụ này cấp độ Sử Thi còn hơi kém, phải là cấp độ Thần Thoại mới xứng tầm a.
Nếu không phải lần này nhờ vào Bất Tử Thụ hấp dẫn khiến Tu La Giáo Chủ không suy nghĩ nhiều đưa ra Nhẫn Trữ Vật, sợ là không biết phải đến ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành được.
Lạc Nam đánh giá vị mỹ nhân thần bí từ trên xuống dưới, chỉ thấy trên người nàng không chỉ có những loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính từng luyện hóa với hắn mà còn có cả những Vĩnh Hằng Thuộc Tính khác lạ, có lẽ chúng nó vốn dĩ đã thuộc về nàng ngay từ đầu, chiến lực cực kỳ khủng bố a.
Nhưng đồng thời trong đầu hắn cũng hiện lên vô vàn câu hỏi.
Vị mỹ nhân thần bí này là ai? Có thân phận gì?
Hai trang giấy ẩn chứa bí mật gì? Vì sao dung hợp lại có thể triệu hoán mỹ nhân?
Nhìn bộ dạng và nghe cách đối thoại, mỹ nhân thần bí và Tu La Giáo Chủ rõ ràng có ân oán không hề nhỏ, tại sao Tu La Giáo Chủ sở hữu trang giấy màu bạc kia? Và tại sao trang giấy hoàng kim lại xuất hiện ở Cổ Việt Tộc?
ONG ONG ONG ONG ONG…
Bá Đỉnh rung lắc dữ dội trong đan điền khiến Lạc Nam cảm thấy phiền phức, từ khi mỹ nhân thần bí xuất hiện thì Bá Đỉnh lên cơn điên, dường như toàn bộ Đại Đỉnh bên trong nó đều muốn lao ra ngoài.
Cảm giác này khiến Lạc Nam cảm thấy cực kỳ quái dị, giống y như thời điểm hắn tiếp xúc với tiểu béo ú, chỉ là lần này Bá Đỉnh còn thèm khát mãnh liệt hơn.
“Chết!”
Thanh âm lạnh như băng vang lên khiến Lạc Nam giật mình.
Chỉ thấy mỹ nhân thần bí cực kỳ quả quyết, không thèm nói tiếng nào mà nhẹ nhàng phất tay.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Từ trên tay nàng, tất cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính dung hợp thành một cái Luân Bàn xoay tròn mang tính hủy diệt.
“Luân bàn này…” Lạc Nam đồng tử co rút lại.
Lần trước khi hắn bị Vạn Ứng Thiên truy sát, trang giấy hoàng kim đã phóng thích luân bàn này để tiêu diệt cùng lúc 300 linh hồn chí tôn của Vạn Ứng Thiên.
Hiện tại vị mỹ nhân thần bí cũng phóng thích luân bàn, vậy là nàng vẫn luôn ở trong trang giấy hoàng kim hay sao?
Trong lúc hắn tò mò đến cực điểm, Luân Bàn đã cuồn cuộn trấn áp xuống đầu Tu La Giáo Chủ không chút lưu tình.
“Đừng có mơ tưởng!” Tu La Giáo Chủ giận dữ lên tiếng, hai tay mãnh liệt kết ấn.
Chỉ thấy nốt chu sa hình giọt máu ở giữa vầng trán của nàng sáng rực lên.
Theo sau đó, mái tóc dài của nàng chuyển đổi thành màu trắng, làn da trắng như tuyết lại chuyển thành màu đỏ, từ bên trong cơ thể nổ ra hàng vạn tầng Chiến Thế và Sát Thế.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hắc Ám Vĩnh Kiếp rung động kịch liệt, sau lưng Tu La Giáo Chủ hiện ra hư ảnh một vị nữ chiến thần toàn thân đẫm máu với hàng nghìn cánh tay và hàng nghìn thanh vũ khí, uy thế kinh thiên động địa, âm u như từ biển máu bước ra.
Điểm kinh khủng ở chỗ, mỗi một loại Vũ Khí lại cũng đang bạo phát ra loại Thế tương ứng với nó, ví dụ như cánh tay cầm Kiếm đang bạo phát Kiếm Thế, cánh tay cầm đao đang bạo phát Đao Thế, cánh tay cầm Mâu đang bạo phát Mâu Thế… tập hợp lại tạo thành một tồn tại quyền năng không thể tưởng tượng nổi.
Lạc Nam rùng mình, dựa theo đặc điểm nhận dạng… đây là Chí Tôn Pháp Tướng đó sao?
Bất quá cảnh tượng tiếp theo lại làm hắn ngoài ý muốn vô cùng…
Khi Luân Bàn của mỹ nhân thần bí rơi xuống, Chí Tôn Pháp Tướng của Tu La Giáo Chủ tưởng chừng khủng bố vậy mà chỉ mới ngạnh kháng được một thoáng, sau đó ầm ầm sụp đổ… hóa thành vô số giọt máu diễm lệ tung bay.
PHỐC!
Tu La Giáo Chủ miệng phun máu tươi, thân thể bắn ngược vào thành vách mà rơi xuống giường, bờ môi mỹ lệ vừa rồi còn đỏ đã trở nên trắng bệch, ánh mắt xẹt qua vẻ không cam lòng.
“Hư trương thanh thế trước mặt ta?” Mỹ nhân thần bí thản nhiên nói:
“Mặc dù ngươi đã che giấu rất tốt nhưng trạng thái hiện tại của ngươi đã không còn một phần của thời kỳ toàn thịnh.”
Lạc Nam nghe vậy ánh mắt lấp lóe, Tu La Giáo Chủ đang bị thương à?
Chẳng trách nàng ta bất chấp tất cả muốn đoạt Bất Tử Thụ của hắn, xem ra là cũng là vì tình trạng thương thế nặng nề đang mang trên người nên muốn dùng Bất Tử Thụ trị thương đây mà.
“Hừ!” Tu La Giáo Chủ sắc mặt lạnh lùng như băng:
“Nếu không phải đám khốn kiếp Vạn Huyết Giáo bỗng nhiên dốc toàn bộ lực lượng và cường giả vây công ta, ngươi dù thành công trở lại cũng làm sao có thể kiêu ngạo như vậy?”
“Hả?” Lạc Nam trong lòng giật thót, nhịp tim vô thức đập nhanh.
Tu La Giáo Chủ bị Vạn Huyết Giáo toàn lực vây công nên mới trọng thương?
Sắc mặt hắn trở nên quái dị, chín phần mười nguyên nhân là do hắn đem việc nàng bắt cóc Huyết Thánh Nữ báo cho Vạn Huyết Giáo Chủ, chọc cho Vạn Huyết Giáo Chủ lên cơn điên cuồng.
Phải biết rằng Vạn Huyết Giáo cũng là một trong các thế lực hàng đầu của Nam Vực, địa vị không kém Thiên Lệnh Giáo chút nào, bọn họ bất ngờ thiết lập ván cục vây giết Tu La Giáo Chủ, dù nàng bản lĩnh thông thiên cũng phải trả giá rất đắt.
Chẳng trách trước đó Tu La Lệnh đột ngột bổ sung thêm Vạn Huyết Giáo vào danh sách thù địch, bởi vì Tu La Giáo Chủ bị Vạn Huyết Giáo vây công.
Mà cũng vì bị vây công nên nàng mới trọng thương, nàng trọng thương nên nàng được Huyết Thánh Nữ chỉ cách phục hồi từ Bất Tử Thụ ở chỗ của hắn, từ đó tạo nên cục diện bây giờ…
Vậy ra tất cả dây mơ rể má từ đầu đến giờ cũng không thoát khỏi liên quan với Lạc Nam?
Hắn âm thầm nhứt cả trứng a, mình báo đến thế sao? Tự mình báo cả bản thân mình?
“Thế nên mới nói thượng thiên có mắt, để ngươi rơi vào tay ta ở trạng thái này.” Mỹ nhân thần bí ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm:
“Năm đó ta đã lưu lại thủ đoạn giữ mệnh đề phòng trường hợp đột phá Cấm Kỵ thất bại, không ngờ ngươi lại nhúng tay vào khiến ta điêu đứng, vẫn lạc bao nhiêu năm qua.”
“Đột phá Cấm Kỵ thất bại?” Lạc Nam lại có dịp mở mang tầm mắt a, không hổ là nữ cường nhân có thể khiến Tu La Giáo Chủ kiêng kỵ.
“Hừ, nếu không phải ta lưu lại một nửa của Thể Hồn Châu, làm sao ngươi sống lại như ngày hôm nay?” Tu La Giáo Chủ biện hộ.
“Haha, chẳng phải ngươi vẫn ngấp nghé Vĩnh Hằng Cổ Thể của ta nên mới lưu lại nó lâu như thế để nghiên cứu sao?” Mỹ nhân thần bí biểu lộ xem thường:
“Đừng nói như kiểu tốt lành lắm vậy.”
“Vĩnh Hằng Cổ Thể?” Lạc Nam chấn động, đầu não choáng váng.
Theo hắn được biết, ngoại trừ tiểu béo ú Lôi Giai Nghi, người nắm giữ Vĩnh Hằng Cổ Thể đã từng được sử sách ghi nhận chỉ có thể là vị tổ sư đã khai sáng ra Thất Thập Tông mà thôi.
Vậy mỹ nhân thần bí này là…
Trời ạ, liên tưởng đến việc trang giấy hoàng kim cần đến Vĩnh Hằng Thuộc Tính để hồi phục lực lượng, đây không phải là đặc điểm rõ ràng của Vĩnh Hằng Cổ Thể hay sao?
Chẳng qua từ trước đến giờ hắn vẫn không thể nào liên tưởng trang giấy hoàng kim đến vị tổ sư của Thất Thập Tông được a, mọi thứ quá ảo ma.
“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, nhịn không được nhìn mỹ nhân thần bí:
“Vị tỷ tỷ này… ngươi và Thất Thập Tông có quan hệ gì?”
“Tỷ tỷ cái đầu ngươi.” Mỹ nhân phong hoa tuyết nguyệt cảnh cáo hắn:
“Ngươi là vị hôn phu của Thiếu Chí Tôn Thất Thập Tông thế hệ này, phải gọi ta một tiếng tổ sư!”
“Đúng đó, rõ ràng là một lão yêu bà.” Tu La Giáo Chủ chen miệng vào phụ họa:
“Còn thích ra vẻ mỹ nhân!”
“Xét về tuổi tác, ta cũng không hơn ngươi bao nhiêu.” Thất Thập Tổ Sư liếc mắt:
“Đừng có cho rằng là mình trẻ lắm vậy.”
Lạc Nam xém chút té ngửa, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn, trước đó hắn còn đang thắc mắc không biết vì sao Tu La Giáo và Thất Thập Tông kết thù, hiện tại xem ra đã có được đáp án.
Tu La Giáo Chủ và Tổ Sư của Thất Thập Tông có thù oán.
Nghe qua thì thấy không hợp lý vì tưởng rằng chênh lệch thế hệ… nhưng không phải.
Nên biết rằng Tu La Giáo đã thành lập trước Thất Thập Tông rất nhiều năm, là thế lực lâu đời hơn Thất Thập Tông, khi Thất Thập Tổ Sư sáng lập nên Thất Thập Tông thì Tu La Giáo đã tồn tại từ rất lâu rồi.
Vậy nên Tổ Sư của Thất Thập Tông nghe qua thì cổ lão và lâu đời, thực chất tuổi tác của nàng không chênh lệch quá nhiều so với Tu La Giáo Chủ hiện nay.
Chẳng qua thiên phú của Thất Thập Tổ Sư quá mức kinh thiên, là nhân vật dám ngấp nghé ranh giới Cấm Kỵ nên mới gây dựng nên một Thất Thập Tông từng huy hoàng, được Tu La Giáo xem trọng và coi là cường địch.
Mà cho dù tuổi tác và thế hệ chênh lệch thì cũng không ảnh hưởng đến việc kết thù, không thấy Lạc Nam toàn có kẻ thù là một đám lão quái vật hay sao?
Lạc Nam lại nhớ đến năm đó ở Đông Hoa Sơn Trang, sư phụ Đông Hoa Chí Tôn của mình từng mở miệng cảnh cáo trang giấy hoàng kim không được gây nguy hại cho mình, rõ ràng là cảnh cáo Thất Thập Tổ Sư…
Nhưng rõ ràng tu vi của Đông Hoa Chí Tôn đâu thể sánh bằng Thất Thập Tổ Sư, chẳng lẽ nàng ỷ vào bối cảnh thần bí sau lưng?
Mấy nữ cường nhân này thật biết cách khiến người khác phải đau đầu.
“Tiểu tử, nể mặt ngươi giúp ta thời gian qua, hiện tại còn giúp ta sống lại…” Thất Thập Tổ Sư ung dung nói:
“Hôm nay để ngươi hưởng thụ Tu La Giáo đệ nhất mỹ nhân.”
Thanh âm vừa dứt, trong sự ngỡ ngàng của Lạc Nam và Tu La Giáo Chủ, chỉ thấy Thất Thập Tổ Sư phất óng tay áo.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Theo sau đó, một làn sương màu tím cực kỳ quỷ dị bay ra, lấy tốc độ cực nhanh thẩm thấu vào cơ thể của Lạc Nam và Tu La Giáo Chủ.
Hiện tại cả Lạc Nam và Tu La Giáo Chủ đều đã trọng thương, hoàn toàn không thể kháng nổi thủ đoạn của một vị cường giả vừa mới khôi phục như Thất Thập Tổ Sư.
“Đây là Vĩnh Hằng Độc Tính?” Lạc Nam kinh dị nhận ra sự khác thường của cơ thể mình, sắc mặt trở nên khó coi:
“Còn là Tình Độc?”
“Tình Độc quá mức dễ nghe, đây là Dâm Độc.” Thất Thập Tổ Sư nhếch miệng cười thần bí:
“Tên của nó là Cửu Ải Hoan Lạc Độc, người trúng phải độc này phải lập tức hoan ái sao cho lên đỉnh liên tục chín lần, bằng không bạo thể mà chết!”
“Cái đệch…” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi: “Thất Thập Tổ Sư, người dù sao đi với ta từng ấy năm, biết ta không phải con người ham mê như thế.”
“Đúng vậy… đó là lý do mặc dù tiểu tử ngươi đào hoa và đa tình nhưng ta cũng không chia rẽ ngươi và Lôi Giai Nghi.” Thất Thập Tổ Sư ung dung nói:
“Nhưng nếu giết ngay thì quá lãng phí và dễ dàng cho ả, vì vậy ta để ngươi tận hưởng tư vị tuyệt vời, yên tâm mà chơi đi!”
“Thập Khánh Huyên, ngươi là tiện nữ.” Tu La Giáo Chủ nhịn không được gọi cả tên Thất Thập Tổ Sư mắng:
“Sao ngươi có thể sở hữu loại Độc đê tiện như thế hả?”
“Nhiều năm qua rõ ràng nó vẫn ở chỗ ngươi mà?” Thất Thập Tổ Sư, cũng là Thập Khánh Huyên trêu tức nói:
“Nếu ngươi xem thường, tại sao không xóa bỏ nó?”
Lạc Nam dựa vào lời nói của các nàng hiểu ra phần nào, xem ra những loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính mới xuất hiện trên thân của Thập Khánh Huyên là đến từ trang giấy bạch kim kia, sau khi hai trang giấy dung hợp, chúng nó cũng trở về với nàng, trong đó có cả Cửu Ải Hoan Lạc Độc.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam bí mật vận chuyển Bá Đỉnh luyện hóa lượng Độc mà Thập Khánh Huyên đánh vào cơ thể mình.
Nào ngờ nàng ngồi xuống véo lấy lỗ tai hắn kéo lên, thanh âm lạnh lùng:
“Đừng quên từng ấy năm ta ở trong đan điền của ngươi, bao nhiêu thủ đoạn của ngươi ta đều biết, còn muốn qua mặt ta?”
Lạc Nam trong lòng siết chặt, quả đúng như vậy…
Trang giấy hoàng kim ở trong đan điền của hắn, biết hắn có 17 tôn Đại Đỉnh và 17 Pháp Tướng, biết hắn có Oanh Thiên Tổ Phù, biết hắn có Hóa Vũ Bá Thần Thể, biết hắn có Bất Tử Thụ, Tiên Thiên Hồ Lô Đằng và vô vàn bí mật.
Thậm chí có thể nói Thập Khánh Huyên biết rõ Lạc Nam hơn cả một số nữ nhân của hắn, trừ Hệ Thống ra thì nàng biết tất tần tật mọi thứ.
Hắn bắt đầu cảm thấy nguy cơ, Thập Khánh Huyên đã biết nhiều như thế rồi… ngày sau chẳng phải mình sẽ bị nàng nắm trong tay?
Đào Hoa Dịch Thủy cái rắm a, rõ ràng là tai kiếp dịch thủy thì đúng hơn.
Như sợ Lạc Nam tiếp tục luyện hóa dâm độc, Thập Khánh Huyên cười nhạt thi triển Hắc Ám Vĩnh Kiếp phong tỏa cả đan điền của hắn.
Hắc Ám Vĩnh Kiếp của nàng là Chí Tôn Lực cấp cao, đợi đến khi Lạc Nam luyện hóa nó thành công thì Cửu Ải Hoan Lạc Độc đã xâm nhập toàn bộ cơ thể và linh hồn, vô pháp hóa giải.
Vĩnh Hằng Độc do một vị Chí Tôn cao cấp thi triển, Lạc Nam sắc mặt dần dần đỏ lên, hô hấp ồ ồ…
“Ân oán nào cũng có thể hóa giải, Tổ Sư ngươi đừng làm vậy…” Lạc Nam cố gắng thuyết phục.
“Ngươi biết ả làm gì với ta không?” Thập Khánh Huyên ánh mắt trở nên thâm thúy:
“Ả là nữ nhân có dã tâm ngập trời, sẵn sàng dùng đủ thủ đoạn để trở nên cường đại, Vĩnh Hằng Cổ Thể của ta đã sớm lọt vào mắt ả, nhiều lần không thể tự thân đánh bại ta để cướp đoạt liền chuyển sang ngấm ngầm lên kế hoạch.”
“Dựa vào nguồn tình báo khổng lồ của Tu La Giáo, ả biết được ta chuẩn bị đột phá Cấm Kỵ và thủ đoạn giữ mạng của ta.”
“Ta sử dụng Cửu Phẩm Chí Bảo – Thể Hồn Châu lâu giữ lại một thân thể phân thân và linh hồn bổn nguyên của mình cùng với các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, đề phòng thời điểm bản thể đột phá Cấm Kỵ thất bại sẽ trùng sinh sống lại trong Thể Hồn Châu.”
“Đợi ta đột phá thất bại, ả liền xuất hiện cường thế đánh nát Thể Hồn Châu khiến Linh Hồn và Thân Thể của ta phân tách, vô pháp sống lại.”
“Cũng may Thể Hồn Châu có linh tính rất cao, phần mảnh hoàng kim chứa linh hồn thành công đào tẩu và lưu lạc, phần mảnh bạch kim chứa phân thân rơi vào tay ả ta.”
“Mãi đến tận ngày hôm nay, ta mới có cơ hội trùng sinh.”
Thập Khánh Huyên càng nói càng biểu lộ lạnh lùng: “Ngươi còn muốn ta tha?”
Lạc Nam nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, hành vi của Tu La Giáo Chủ với Thập Khánh Huyên thật sự là không từ thủ đoạn a.
Hắn đưa mắt nhìn sang, lúc này Tu La Giáo Chủ cũng đã rơi vào cơn dâm tình.
Toàn thân nàng đổ mồ hôi đầm đìa, hơi thở tán loạn, bờ môi mê người hé mở để lộ hàm răng trắng muốt đều đặn, ánh mắt mê ly như sắp chảy ra nước.
Cảm thấy vẫn còn chưa đủ, Thập Khánh Huyên vận chuyển toàn bộ lực lượng dồn vào Cửu Ải Hoan Lạc Độc tiếp tục đẩy sâu vào cơ thể của Tu La Giáo Chủ.
Tu La Giáo Chủ run rẩy khắp toàn thân, hai chân vô thức ma sát lấy nhau, bàn tay vô thức đặt lên bầu sữa to tròn nắn bớp, dần dần cấu xé y phục, ánh mắt nhìn về Lạc Nam ngấn nước và thèm khát.
Lạc Nam cũng bị cảnh tượng này làm cho dâm độc bạo phát, tiểu huynh đệ giữa hai chân như sắp nổ tung.
Thập Khánh Huyên hài lòng gật đầu, dự định tạm thời tránh khỏi để lại hiện trường cho đôi nam nữ.
Chỉ là ngay thời khắc mấu chốt, trong mắt Tu La Giáo Chủ khi nhìn về phía nàng liền trở nên điên cuồng, cắn chặt bờ môi đến rỉ máu quát:
“Tu La Cấm Thuật – Đồng Huyết Tương Liên!”