Phần 223
Thời gian dần trôi, đám thiên tài Bất Tử Điểu Tộc cũng không chịu bỏ cuộc, ngược lại vẫn còn vài lần khiêu chiến Hi Vũ.
Kết quả bị nàng đánh đến không xuống giường được, cần bế quan tịnh dưỡng nhiều hơn một năm là xong chuyện.
Ngoài ra, Bất Tử Điểu Tộc cũng còn một vị tuyệt thế thiên tài, tuổi còn trẻ đã là Bát Cảnh Chí Tôn cường giả, so với Lôi Di Quân hay Phạm Thanh Thuyên còn hơn một bậc, thân phận là muội muội của đương nhiệm tộc trưởng, đang tu luyện ở Thương Khung Đạo Viện tại Trung Châu, cùng một Đạo Viện với Quỷ Đỏ.
Vị này cũng có tiềm lực rất lớn để kế thừa vị trí tộc trưởng, bất quá bởi vì đã tiếp xúc với Trung Châu, tầm mắt cao hơn, một lòng thăng tiến sức mạnh, không nguyện ý chạy về Yêu Vực “nho nhỏ” làm vua một cõi.
Có một điều khiến Lạc Nam lo lắng nhất là vị Nhị Trưởng Lão, cũng là mẫu thân của Bất Viêm Sở Sở kia sẽ triệu kiến nàng vì biểu hiện kinh người, đến khi đó sợ rằng có nguy cơ bại lộ.
Bởi lẽ Luyện Huyết hóa Thân Thuật tuy rằng lợi hại nhưng trực giác và bản năng của một người mẹ cũng vô cùng thiêng liêng, nói không chừng đến lúc đó Hi Vũ sẽ bị Nhị Trưởng Lão phát hiện ra không phải nữ nhi của mình.
Hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng việc khống chế linh hồn để điều khiển Bất Viêm Sở Sở thật sự đi gặp Nhị Trưởng Lão nếu bị gọi diện kiến để có thể đảm bảo an toàn.
Cũng may, Nhị Trưởng Lão là một trong số các nhân vật trọng thương khá nặng khi cố gắng giải cứu Thiếu Chủ khỏi tay Tử Linh Thần Sứ lần trước, hiện tại vẫn đang tập trung bế quan trị thương, không màng thế sự.
Vậy nên chờ ngày Nhị Trưởng Lão xuất quan, nữ nhi Bất Viêm Sở Sở đã trở thành Thiếu Chủ mới của Bất Tử Điểu Tộc rồi.
Trong quảng thời gian này, Lạc Nam cũng không rảnh rỗi, ngược lại lấy thân phận người hộ đạo của “Sở Sở tiểu thư” tiến vào Thư Viện của Bất Tử Điểu Tộc học lõm được không ít thứ hay ho.
Thư Viện của một đại thế lực có truyền thừa lâu đời như Bất Tử Điểu Tộc đương nhiên không chỉ có những thứ như Công Pháp, Vũ Kỹ…
Mà ở bên trong đó còn ghi lại đa số sự kiện lớn xuyên suốt dòng sông lịch sử của Yêu Vực.
Ví dụ như có một sự kiện khiến Lạc Nam cảm thấy khá hứng thú…
Tương truyền năm đó Nguyên Giới vốn chính là một khối duy nhất, Quỷ Tộc, Thần Tộc, Yêu Tộc, Nhân Tộc, Thiên Địa Sủng Nhi… tất cả các chủng loại đều sống cùng một khối thế giới duy nhất này, đan xen lẫn nhau, tạo thành cục diện cực kỳ hỗn loạn, tranh đấu còn khủng khiếp hơn thời hiện nay vô số lần, kỳ nhân dị sĩ nhiều vô số kể, các loại huyết mạch biến dị hùng mạnh cũng xuất hiện như nấm mọc sau mưa, đó là thời đại tu luyện cực kỳ hưng thịnh nhưng không kém phần thảm khốc.
Sau đó chẳng biết vì nguyên nhân gì, các Cấm Kỵ cường giả vậy mà liên thủ với nhau đem toàn bộ Nguyên Giới đánh thành chín phần gồm Ngũ Châu và Tứ Vực như hiện nay, mỗi một đại châu và địa vực được sắp xếp, phân bố chủng tộc và thế lực tách biệt nhau.
Giống như Yêu Vực thì tập hợp chín phần mười Yêu Thú trong thiên hạ.
Không ai biết mục đích các vị Cấm Kỵ cường giả làm như thế để làm gì, chỉ biết rằng sau khi đem Nguyên Giới phân thành chín phần, bọn họ đều biến mất bí ẩn, từ đó về sau mỗi nhân vật Cấm Kỵ đều như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất ít được gặp.
Vị tổ tiên của Bất Tử Điểu Tộc là Bất Diệt Điểu cũng biến mất sau sự kiện đó.
“Cũng không biết chuyện này có thật không…” Lạc Nam vuốt cằm suy tư.
Nhắc đếm Cấm Kỵ, hắn vô thức nhớ lại thời điểm lần đầu mình đặt chân đến Đông Vực.
Khi đó có một ngôi làng mộc mạc và hẻo lánh nằm ở ven đường, một tên nam tử trung niên cưỡi trên lưng heo mẹ tên Tiểu Đậu mời hắn vào làng.
Càng tu luyện lên cao kiến thức càng rộng mở, Lạc Nam càng có thể khẳng định nam tử trung niên cưỡi trên lưng heo kia chắc chắn không phải Cửu Cảnh Chí Tôn, mà là tồn tại khủng bố hơn…
Về phần vị nam tử trung niên đó có sánh bằng vị sư bá kia của mình hay không thì Lạc Nam chưa đủ khả năng nhìn nhận, nhưng đó là cơ hội duy nhất hắn nghĩ rằng mình đã được tiếp xúc với tồn tại Cấm Kỵ trong truyền thuyết và còn được rủ rê vào thế lực của bọn hắn.
Nhưng Lạc Nam lá gan nhỏ, chưa biết gì về đối phương làm sao dám tự tiện tiến vào? Sau đó ngôi làng cũng biến mất đầy bí ẩn.
Mặc kệ thế nào, ghi chép của Bất Tử Điểu Tộc cũng là thông tin đáng giá lưu tâm.
Lạc Nam lại nghiên cứu thêm một số thủ pháp Luyện Đan và Luyện Khí nổi danh tại Bất Tử Điểu Tộc…
Đã chú tâm chìm đắm vào học hỏi và nghiên cứu liền thấy thời gian trôi qua rất nhanh…
Kỳ hạn chưa đến một năm đã đến, Hi Vũ trong vai Bất Viêm Sở Sở chính thức trở thành Thiếu Chủ đời kế tiếp của Bất Tử Điểu Tộc.
Được phép vào Bất Diệt Sơn lĩnh ngộ ba năm, sau khi tiến ra sẽ được cao tầng Bất Tử Điểu Tộc trọng dụng, dốc tâm bồi dưỡng.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ Trùng Hoả Liên Sơn chấn động dữ dội.
Lạc Nam và Hi Vũ trơ mắt nhìn 98 ngọn núi lửa khổng lồ phun ra nuốt vào những cột lửa hùng vĩ tạo thành một toà Thiên Nhiên Đại Trận cực kỳ huyền ảo và phức tạp.
Theo thao tác của Phó Tộc Trưởng, 98 ngọn núi lửa bắt đầu di chuyển theo lộ tuyến độc đáo, diễn biến liên tục.
Lúc này hai người mới biết Trùng Hoả Liên Sơn là một Thiên Nhiên Đại Trận nhằm che giấu sự tồn tại của Bất Diệt Sơn.
Muốn tiến vào Bất Diệt Sơn, cần có người nắm giữ quy luật của Thiên Nhiên Đại Trận, từ đó điều động 98 ngọn núi lửa khác tách biệt ra một con đường mới có thể đi vào, bằng không sẽ vĩnh viễn lưu lạc ở trong đó mà không tìm thấy đường ra.
Mà trong toàn bộ Bất Tử Điểu Tộc, chỉ có Phó Tộc Trưởng và Tộc Trưởng là đủ khả năng điều động Thiên Nhiên Đại Trận này mà thôi.
Khi 98 ngọn núi lửa tách ra hai bên để lộ một con đường hừng hực hoả diễm, Phó Tộc Trưởng lên tiếng:
“Vào đi thôi! Ba năm sau Sở Sở ngươi sẽ gánh vác trọng trách đệ nhất thiên tài thế hệ này của Bất Tử Điểu Tộc chúng ta.”
Lạc Nam không có tư cách đi vào, chỉ đứng bên ngoài hộ tống Hi Vũ.
Lại nghe Phó Tộc Trưởng mở miệng, thanh âm pha lẫn chút phức tạp: “Tiến vào Bất Diệt Sơn, tuyệt đối không được xuống phần đáy của núi lửa.”
“Tại sao?” Hi Vũ hiếu kỳ hỏi.
Phó Tộc Trưởng cân nhắc một hồi, cuối cùng thở dài nói: “Ngươi sắp trở thành Thiếu Chủ kế thừa, có một ít việc cần phải biết, nói cho ngươi cũng không sao.”
“Phần đáy của Bất Diệt Sơn là nơi đại ca của Tộc Trưởng tự giam, lẽ ra hắn phải là Tộc Trưởng thế hệ này của Bất Tử Điểu Tộc mới đúng.” Phó Tộc Trưởng trầm giọng nói.
“Cái gì?” Hi Vũ và Lạc Nam nhảy dựng:
“Chẳng lẽ Tộc Trưởng đã…”
“Không, đừng hiểu lầm.” Phó Tộc Trưởng lắc đầu: “Tình cảm của ba huynh muội bọn họ rất tốt, không có chuyện mưu hại để kế vị.”
“Chẳng qua đại ca của Tộc Trưởng cảm giác được cơ thể và linh hồn của mình bị một thứ gì đó phiền toái ký sinh, hắn muốn mượn hoàn cảnh khốc liệt ở đáy Bất Diệt Sơn để loại bỏ thứ đó, ngươi vào đó tuyệt đối đừng làm phiền hắn.”
“Thứ gì đó ký sinh?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, trong lòng vô thức liên tưởng…
“Không sai, muội muội của hai huynh đệ bọn họ cũng đang nỗ lực ở Trung Châu để tìm ra phương án giúp đại ca của mình hóa giải thứ đó.” Phó Tộc Trưởng nói:
“Sở Sở ngươi còn trẻ không giúp được gì, đừng xuống đáy quấy rối tiền bối là được.”
Hi Vũ nghiêm nghị gật đầu, bước chân vào con đường giữa hai hàng núi lửa… chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên Nhiên Đại Trận một lần nữa đóng lại.
“Ba năm sau nó sẽ lại mở ra.” Phó Tộc Trưởng nhẹ gật đầu, thân ảnh chậm rãi biến mất.
Lạc Nam vuốt cằm, vị Phó Tộc Trưởng này cũng khá cường đại, vậy mà sở hữu Không Gian Lực, chắc hẳn cũng là chủng loại biến dị nào đó.
Hắn xoay người bay trở về động phủ, tuyên bố bế quan dài hạn chờ đợi tiểu thư của mình xuất quan.
Hắn đem Tam Hộ Pháp từ trong đan điền thả ra, nhìn lão già vẫn còn hôn mê bất tỉnh, lập tức ra lệnh cho U Hồn Nô Lệ thay đổi ký ức của lão cho khớp với mọi chuyện diễn ra trong thời gian qua, vẫn để cho lão hôn mê thêm một thời gian, tự khắc sẽ tỉnh lại sau vài năm.
Làm xong tất cả, Lạc Nam đã thông qua Mạng Lưới Truyền Tống Trận dịch chuyển vào Chí Tôn Giới đã sớm được Hi Vũ mang theo bên người.
Vô cùng đơn giản, Lạc Nam đã hiện ra bên cạnh Hi Vũ, phu thê nhìn nhau cười tủm tỉm.
Kế hoạch đã thành công một nửa…
Trước mặt hai người lúc này là một ngọn núi có thể dùng hai từ vĩ đại để hình dung.
Mênh mông và hùng vĩ, thân núi đen kịch, miệng núi điên cuồng phóng thích một ngọn lửa với hai màu trắng và đen đang giao thoa, nhiệt độ vô cùng kinh khủng.
Chính là Bất Diệt Sơn, không thể sai được.
“Mọi chuyện tiếp theo phải tự dựa vào bản thân nàng rồi.” Lạc Nam cười nói, quá trình đúc Chí Tôn Pháp Tướng là nghĩa vụ của mỗi tu sĩ, hắn không can thiệp vào được.
“Thiếp hiểu.” Hi Vũ nghiêm túc gật đầu, đã đến mức độ này… nàng đương nhiên sẽ không để nam nhân của mình thất vọng.
Bất Diệt Viêm Tướng, nàng đến đây!
GÁY!
Hóa thành bản thể Bất Diệt Điểu hàng thật giá thật, Hi Vũ bay vào ngọn núi lửa đang điên cuồng thiêu cháy kia.
OÀNH!
Bất Diệt Sơn đột nhiên chấn động dữ dội, Bất Diệt Viêm bên trong đó đạt đến cảnh giới cửu tầng Chí Tôn Lực, nó sôi trào hưng phấn như nghênh đón chủ nhân lâu năm trở về nhà vậy.
Một hơi bao phủ toàn bộ cơ thể Hi Vũ.
Mà Hi Vũ cũng lập tức lấy ra các loại nguyên liệu cần thiết, đón nhận Bất Diệt Viêm từ Bất Diệt Sơn hòa tan, khoanh chân giữa mênh mông hoả diễm, bắt đầu đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng.
“Đáng tiếc ta đang gặp bình cảnh, bằng không có thể mượn ngọn lửa nơi này để luyện thể.” Lạc Nam hứng thú đánh giá Bất Diệt Sơn.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Lạc Nam bỏ cuộc…
Hắn triệu hồi Bá Đỉnh biến thành khổng lồ, tham lam cướp đoạt một lượng lớn Bất Diệt Viêm trong Bất Diệt Sơn vào bên trong Bá Đỉnh chứa đựng, sau này sẽ dùng làm nơi luyện thể.
Ý niệm vừa động, một thiếu nữ đã được Lạc Nam gọi ra, chính là Bất Viêm Sở Sở thật sự.
“Ngươi là ai?” Bất Viêm Sở Sở vừa tỉnh lại đã lập tức kinh hãi nhìn Lạc Nam, sau đó trí nhớ kéo về, nàng vội vàng hỏi:
“Ngươi là kẻ đi cùng Thiến Thiến?”
“Không sai, ta là người đã giúp nàng trở thành thiếu chủ của Bất Tử Điểu Tộc.” Lạc Nam chỉ về phía trước:
“Đó là phần thưởng dành cho nàng.”
Theo ngón tay của hắn, Bất Viêm Sở Sở nhìn thấy ngọn núi lửa trong truyền thuyết mà nàng lần đầu tiên diện kiến, nhất thời che miệng không dám tin kinh hô:
“Bất Diệt Sơn?”
“Đúng vậy, thời gian qua ta đã nguỵ trang thành nàng để giành chiến thắng, đừng nói cho ai biết.” Lạc Nam nháy mắt.
Nào ngờ Bất Viêm Sở Sở chẳng những không vui mừng, ngược lại chống nạnh trừng mắt nhìn hắn:
“Hừ, ta không thích gian lận như thế, ta chỉ muốn công bình chiến thắng.”
“Còn nữa, Tam Thúc Thúc của ta đâu?”
Tam Thúc Thúc chính là Tam Hộ Pháp…
Lạc Nam nở nụ cười: “An tâm đi! Ông ta chỉ tạm thời hôn mê mà thôi, đang ở trong động phủ.”
“Về phần nàng, đừng có làm uổng phí một phen công sức và tâm ý của Thiến Thiến, nàng ấy phải trả một cái giá rất lớn mới mời được ta hỗ trợ đấy.”
“Nhưng mà…” Bất Viêm Sở Sở nhất thời do dự:
“Ta không xứng đáng có được thành quả này, ta không phải người mạnh nhất trong các huynh đệ tỷ muội.”
“Sau ba năm, nàng sẽ là người mạnh nhất.” Lạc Nam lấy ra một lượng Phản Tỉnh Huyết khá nhiều đưa đến:
“Tận dụng Phản Tỉnh Huyết và Bất Diệt Sơn tu luyện, tin chắc bản sự nàng sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.”
“A…” Bất Viêm Sở Sở hai mắt lóe lên vô số ngôi sao:
“Vì sao ngươi tốt với ta như vậy?”
“Là Thiến Thiến tốt với nàng, ta chỉ được nhờ vả mà thôi.” Lạc Nam đính chính một lần nữa.
Hắn cho Bất Viêm Sở Sở tài nguyên Phản Tỉnh Huyết là vì muốn hỗ trợ nàng thay đổi chất lượng huyết mạch cũng như ngọn lửa, như vậy ba năm sau khi rời khỏi Bất Diệt Sơn, Bất Viêm Sở Sở cũng sẽ không bị nghi ngờ vì thực lực yếu hơn ba năm trước.
“Được rồi, ta sẽ không để Thiến Thiến phải thất vọng.” Bất Viêm Sở Sở trịnh trọng gật đầu, tiếp nhận Phản Tỉnh Huyết của Lạc Nam, hăng hái bay vào Bất Diệt Sơn tu luyện.
Đúng như Lạc Nam nói, đây là cơ hội cả đời chỉ có một lần, Thiến Thiến đã phí công như vậy để tạo ra cơ hội cho nàng, nàng sẽ không để hảo bằng hữu phải tốn công vô ích.
Nhìn theo bóng lưng Bất Viêm Sở Sở dần chìm trong ngọn lửa, Lạc Nam ánh mắt lóe lên, lẩm bẩm nói:
“Dưới đáy à…”
Nơi đó rất có thể tồn tại một vị Cửu Cảnh Chí Tôn đang khổ luyện để loại bỏ thứ gì đó ra khỏi cơ thể.
Bất quá hắn hiện tại chưa dám xác định tình huống của vị nhân vật đó có giống với Huyết Chiêu Dương hay Huyết Yêu Cơ hay không.
Nhưng chắc chắn một điều, nếu Bất Diệt Viêm Tướng của Hi Vũ được đúc thành, vị Cửu Cảnh Chí Tôn ở dưới đáy kia chắc chắn sẽ cảm ứng được.
Bởi vì sau khi đúc xong Chí Tôn Pháp Tướng thường sẽ tạo ra thanh thế vô cùng kinh người, huống hồ Bất Diệt Viêm Tướng còn xếp hạng 10 trên Pháp Tướng Bảng.
Mà một khi nhìn thấy Bất Diệt Viêm Tướng, lại phát giác ra Hi Vũ không phải tộc nhân của mình, không loại trừ khả năng Cửu Cảnh Chí Tôn kia cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
Vậy nên Lạc Nam phải ngăn chặn trước khi tình huống xấu nhất xảy ra…
Nghĩ đến đây, hắn lặng lẽ điều động Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao trùm cơ thể, lặng lẽ xâm nhập Bất Diệt Sơn.
Phạm vi bên trong Bất Diệt Sơn quá mênh mông, Hi Vũ và Bất Viêm Sở Sở đều đang ở hai góc khác biệt, các nàng cũng không phát hiện Lạc Nam bí mật tiến vào.
Biển lửa vô tận bao trùm thân thể, Lạc Nam mặt không biểu tình cường ngạnh xuyên qua.
Càng xuống dưới đáy sâu, nhiệt độ và sức tàn phá càng thêm dữ dội.
Cũng may Lạc Nam đã sớm quen với Bất Diệt Viêm, lại có thêm Bất Hủ Kinh Văn hỗ trợ nên vẫn có thể dễ dàng đột nhập.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển đến cực hạn, che đậy mọi khí tức.
Đáng nói ở chỗ, hoàn cảnh Bất Diệt Sơn quá mức tàn khốc, đám Vong Linh Vệ cũng như U Hồn Nô của Lạc Nam nếu hiện ra chắc chắn sẽ bị thiêu trụi thành tro tàn, vậy nên Lạc Nam không thể trông cậy vào bọn chúng.
Ý định của hắn là bí mật tiếp cận, sau đó ngăn chặn vị Cửu Cảnh Chí Tôn kia ngay khi Bất Diệt Viêm Tướng hình thành.
Tuy rằng đây là hành vi cực độ nguy hiểm, đối mặt một vị Cửu Cảnh Chí Tôn… hơn nữa còn là đại ca của đương nhiệm tộc trưởng, chiến lực khủng bố, mọi thứ đều có thể xảy ra.
Bất quá đã không còn đường lui nữa…
Đã đến nước này, chỉ có thể liều thôi!