Phần 210
Càng đến gần Hồ Bán Nguyệt, Lạc Nam rõ ràng cảm giác được khí tức của Yêu Tộc xung quanh gia tăng vô số lần so với trước đó.
Chứng tỏ lời của Lý Mãng là đúng sự thật, không chỉ có những Yêu Tộc trẻ tuổi đến tìm đạo lữ vào đêm ba mươi cuối năm, mà còn có không ít tộc quần tọa lạc ở lân cận.
Cũng dễ hiểu mà thôi, cảnh sắc nơi này có thể nói là tuyệt hảo, Nguyên Khí nồng đậm và tinh thuần, thích hợp với mọi sinh linh tu luyện.
Mà cũng vì né tránh phiền toái, Lý Mãng rốt cuộc hạ xuống đất…
“Công tử thông cảm, đến đây chúng ta chỉ có thể cách không hành tẩu khoảng độ cao mười mét, nếu phi hành cao hơn sẽ bị các đại Thần Thú và Ma Thú xem là khiêu khích.” Lý Mãng vừa hóa thành hình người vừa nói.
“Không thành vấn đề, chúng ta tìm nơi dừng chân chờ bà chủ của các ngươi xuất hiện…” Lạc Nam vuốt cằm.
Yêu Tộc cũng rất biết cách kinh doanh, gần địa điểm có sức nóng như Hồ Bán Nguyệt dễ dàng nhìn thấy không dưới hàng trăm khách điếm, tửu lâu các loại…
Ở tại những nơi đặc thù như vậy mở cửa làm ăn chưa từng lo vắng khách.
Lý Mãng xoa xoa hai tay nói: “Công tử có điều không biết, khách sạn, tửu lâu hay các loại hình ăn chơi ở nơi đây đều chặt chém trên trời, giá cả cao gấp nhiều lần so với giá trị tương xứng, ta sợ ngươi không quen…”
“Haha, không thành vấn đề.” Lạc Nam thoải mái phất phất tay:
“Ngươi cứ đi theo ta.”
Tùy ý tuyển chọn tửu lâu bên bìa rừng, Lạc Nam cùng Lý Mãng khá khó khăn mới tìm được một bàn còn trống, hơn nữa vị trí ở trong góc khuất, cũng không quá thoải mái.
Tửu lâu đã đầy ắp khách, tất cả đều là yêu tộc hóa hình nhân loại.
Đương nhiên không khí cũng cực kỳ náo nhiệt, nghị luận ầm ĩ.
Lạc Nam vểnh tai nghe thử bọn hắn nói gì…
“Các ngươi hay tin gì chưa? Thiên Cơ Lâu trong lời đồn đại đã xuất hiện ở Yêu Vực.”
“Đã nghe qua, bất quá giá cả Thiên Cơ Lâu đưa ra quá cao cho mỗi loại tin tức, bất cứ tin tức gì cũng đòi phải có nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng mới chịu giao dịch.”
“Đúng vậy… sợ rằng những Yêu Thánh Vương, Yêu Thánh Hoàng đều không đủ tư cách tiến vào, chỉ có số ít cường giả nắm giữ nguyên liệu trong tay mới đủ khả năng chi trả.”
“Mặc dù như thế, các loại Tre Cổ Việt, Bàn Đào Quả, thậm chí là Phản Tỉnh Huyết thật sự đủ khiến chúng ta điên cuồng a… Yêu Tộc đổ về Thiên Cơ Lâu vẫn chật như cối nêm.”
“Haha, không cần phải vội… chờ bổn thiếu tìm kiếm được phối ngẫu ưng ý lại đến Thiên Cơ Lâu mở mang tầm mắt.”
Lạc Nam âm thầm gật gù, đã có danh tiếng từ trước ở Tây Châu, Kiếm Châu, Nam Vực các loại… Thiên Cơ Lâu rất dễ dàng thu hút sự chú ý của Yêu Tộc, đặc biệt là những Yêu Tộc đang gặp vấn đề khó giải trong thời gian dài, đều không ngại đến Thiên Cơ Lâu một chuyến.
Đương nhiên, ngoại trừ đàm luận về Thiên Cơ Lâu, đề tài chém gió chủ yếu xoay quanh vấn đề tìm kiếm bạn tình…
“Các ngươi đoán xem, đêm tình hội lần này sẽ có bao nhiêu mỹ nhân hàng đầu xuất hiện?” Một tên Sư Yêu nở nụ cười xấu xa hỏi.
Nghe thấy chủ đề này, một đám Yêu đực nhất thời hai mắt tỏa sáng, nghị luận so với Thiên Cơ Lâu càng thêm nhiệt liệt.
“Thánh Nữ của Thanh Xà Tộc – Xà Tiểu Thanh nghe nói đã đến độ tuổi tìm kiếm bạn lữ, nhưng nàng mắt cao hơn đầu, thiên tài trong tộc không có đối tượng nào vừa mắt, dưới sự thúc giục của trưởng bối, chắc chắn sẽ đến đêm tình hội.”
“Hắc hắc, Xà Tiểu Thanh cũng hấp dẫn đó, nhưng so với Thiên Hồ Công Chúa của Thiên Hồ Tộc thì còn kém lắm, nghe đồn Thiên Hồ Công Chúa – Hồ Vi Vi là tộc nhân thành công biến dị trong vạn năm qua của Thiên Hồ Tộc, bản thể chính là Nguyên Vĩ Tiên Hồ, có chín đuôi, mỗi đuôi tương ứng một loại thuộc tính.”
“Đừng mơ tưởng nữa, nghe đồn ngay cả Đại Thái Tử của Chân Long Hoàng Tộc cũng không thể chinh phục Hồ Vi Vi, chúng ta nên nghĩ đến đối tượng khác thì hơn.”
Đang bàn tán xôn xao về các bạn tình trong mộng, một tên nam tử đến từ Kim Ô Tộc lại bỗng nhiên lên tiếng:
“Các ngươi có nghe đến đại danh của Nam Thiên Đại Hộ Pháp – Lạc Nam chưa?”
“PHỐC!” Lạc Nam phun ra ngụm rượu vừa uống vào.
“Sao lại nhắc đến tu sĩ nhân loại?” Có Yêu Tộc thắc mắc hỏi.
Tên nam tử Kim Ô Tộc ghen ghét nói: “Ta nghe đồn Lạc Nam có rất nhiều thê tử, mỗi người đều là mỹ nhân như hoa như ngọc, đáng nói ở chỗ là không ít người mang huyết mạch Thần Thú, Ma Thú biến dị.”
“Chuyện này không thể nào…” Đại đa số Yêu Tộc đều không nguyện ý tin tưởng.
Dù sao thì khoảng cách ở Yêu Vực và Kiếm Châu hay Tây Châu đều rất xa, bọn hắn tuy có nghe qua nhân loại xuất hiện một Yêu Nghiệt là Lạc Nam… nhưng cũng không quá rõ ràng về những người xung quanh hắn.
“Chuyện này là sự thật.” Một tên Bạch Hổ trầm giọng nói:
“Tin tức lan truyền trong tộc ta, nữ nhân của Lạc Nam có hai người mang huyết mạch Bạch Hổ biến dị, hơn nữa đều là chủng loại quý hiếm, thật là đáng ghét.”
Nhìn thấy liên tục hai đại tộc Thần Thú là Kim Ô và Bạch Hổ đều khẳng định, rất nhiều Yêu Tộc đã bắt đầu ghen ghét và đố kỵ.
“Thế các ngươi có tính toán gì chưa? Chẳng lẽ để Huyết Mạch Biến Dị lưu lạc bên ngoài?”
Hầu hết Yêu Tộc ở Yêu Vực đều không ngại giao phối với chủng tộc khác, chỉ cần thân phận hai bên tương xứng, chất lượng huyết mạch cao cấp như nhau để tạo nên hậu đại hùng mạnh, kế thừa đặc điểm nổi trội của phụ thân và mẫu thân.
Đó là lý do có sự kiện đêm tình hội ở Hồ Bán Nguyệt diễn ra, để các yêu tộc khác biệt giống loài tìm lấy nhau.
Ví dụ như công chúa của Phượng Tộc và Hoàng Tử của Long Tộc nếu như kết hợp, sẽ được hai tộc cực kỳ tán thành.
Khác với Thần Tộc và Quỷ Tộc, Yêu Tộc ở Nguyên Giới không hề cổ hủ…
Nhưng tiền đề đó phải là người của Yêu Tộc, thuộc về Yêu Vực.
Vậy nên nghe nói ở lãnh thổ của nhân loại vậy mà xuất hiện nhiều mỹ nhân có huyết mạch biến dị, bọn hắn đều muốn cướp đoạt trở về.
Suy cho cùng nhân yêu khác biệt, rất khó để đa số Yêu Tộc chấp nhận mỹ nhân kiệt xuất mang huyết mạch Yêu Tộc rơi vào tay nhân loại.
Đáng tiếc, tên thiên tài Bạch Hổ Tộc lại bất lực nói: “Có thể làm gì được chứ? Lạc Nam thân phận kinh người, có những đại thế lực chống lưng, hơn nữa hắn còn ở tại địa bàn của nhân loại, Yêu Tộc làm sao có thể tùy tiện xâm nhập?”
Toàn trường trầm mặc…
Nhân Tộc ở Nguyên Giới vẫn luôn là một trong các tộc mạnh nhất, khắp Ngũ Châu Tứ Vực, Nhân Tộc có số lượng nhiều nhất, kẻ yếu rất đông đảo nhưng cường giả hàng đầu cũng không kém bất cứ một tộc nào.
Tuy rằng các tộc Thần Thú đều thèm nhỏ dãi mỹ nhân bên cạnh Lạc Nam, bọn hắn lại không dám đánh đến Nam Thiên Môn để cướp đoạt là vì vậy.
Lạc Nam âm thầm cảm thấy thú vị, chẳng trách từ khi chúng nữ biểu hiện kinh người trong trận chiến với Thiên Lệnh Giáo, tuy rằng gây nên vô số kẻ chú ý nhưng chưa có bất kỳ Yêu Tộc cường giả nào dám đến tìm phiền toái.
Suy cho cùng lão bà Nam Thiên Tố cũng là nhân vật xếp thứ 18 trên Chí Tôn Bảng, Yêu Tộc dám dây vào Nam Thiên Môn sợ rằng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Đối với việc Yêu Tộc ghen ghét và đố kỵ bản thân mình, Lạc Nam cũng chẳng thèm để ý.
Không bị kẻ khác ghen ghét và đố kỵ thì chỉ là người tầm thường.
“Hừ, nếu Lạc Nam dám đặt chân vào Yêu Vực…” Nam tử của Kim Ô Tộc nở nụ cười khát máu.
Hàng loạt Yêu Tộc khác nghe thấy thế cũng đồng loạt cười gằn.
Bọn hắn không dám đánh vào địa bàn của Nhân Tộc để gây sự với Lạc Nam… nhưng nếu tên kia dám đi vào Yêu Vực, vậy thì khác nha.
Đến lúc đó, sợ rằng không chỉ thiên tài các đại Yêu Tộc, mà ngay cả cường giả lâu năm cũng sẽ tìm đến tham gia náo nhiệt.
“Ta đang ở đây, các ngươi làm được cái rắm gì?”
Lạc Nam âm thầm cười nhạt.
Hắn chẳng những đang ở địa bàn của Yêu Tộc, hắn còn định chơi lớn một trận.
Mặc kệ đám đông ầm ĩ, Lạc Nam lại cùng Lý Mãng nâng chén.
“Ngươi cảm thấy chất lượng cường giả ở Yêu Vực thế nào?” Lạc Nam hỏi.
Lý Mãng dù sao cũng hoạt động nằm vùng ở Yêu Vực nhiều năm, Lạc Nam sẽ không ỷ vào thân phận mà ngại ngùng thỉnh giáo hắn.
Lý Mãng biểu lộ trịnh trọng, rót đầy một chén cho Lạc Nam, lúc này mới kính cẩn nói:
“Bẩm công tử, Yêu Tộc tuy rằng tốc độ trưởng thành thường lâu hơn nhân tộc, nhưng vừa ra đời không cần luyện thể đã có được nhục thân cứng cáp, đây chính là lợi thế rất lớn.”
“Lại thêm truyền thừa của Yêu Tộc có thể trực tiếp thông qua Huyết Mạch để đời sau kế tục đời trước… đa dạng chủng loài, đa dạng năng lực, ở trong cùng cấp hầu như đều có chiến lực mạnh hơn nhân loại.”
“Mà Yêu Vực lại là nơi có điều kiện hoàn hảo để Yêu Tộc trưởng thành và phát triển.”
“Vậy nên theo đánh giá của thuộc hạ, ngoại trừ Trung Châu và Quỷ Thần Vực… Yêu Vực được xem là hùng mạnh hơn so với các đại châu hay địa vực khác.”
Đối với lời của Lý Mãng, Lạc Nam khá tán thành… thủ đoạn của Yêu Tộc thật sự đa dạng.
Ví dụ như hắn và các thê tử cũng phải cần đến huyết mạch của Yêu Tộc để đề thăng chiến lực, trong khi đó chưa từng nghe việc Yêu Tộc sử dụng huyết mạch của Nhân Tộc nhằm mục đích tương tự.
Về phần các chức nghiệp do nhân tộc sáng tạo ra như Luyện Phù, Luyện Đan, Lập Trận, Luyện Khôi… chỉ cần Yêu Tộc có thể hóa hình nhân loại đều có thể học được, trong khi đó nếu nhân tộc không luyện hóa huyết mạch Yêu Tộc, đừng mơ học được thủ đoạn của Yêu Tộc.
Nhân Tộc có Thiên Địa Sủng Nhi, đừng quên Yêu Tộc cũng có Thiên Địa Dị Chủng.
Cái mà Nhân Tộc có ưu thế hơn Yêu Tộc, chắc là mưu trí, số lượng và khả năng sinh sôi nảy nở nhanh hơn.
“Khặc khặc, bằng vào phong thái của Trư Gia… các em gái mỹ nữ xuất hiện ở Bán Nguyệt Hồ lần này chẳng phải đều muốn cởi quần nghênh đón?”
“Trư Hùng Tuấn ngươi cũng rất đẹp trai, bất quá vẫn còn kém Đấng ta một chút, mỹ nhân yêu tộc đều hận không thể làm thị thiếp cho ta.”
Hai tiếng cười xấu xa, hèn mọn đến cực điểm vang lên.
Toàn trường nhất thời biểu lộ cực kỳ đặc sắc, cùng đưa mắt nhìn về phía thân ảnh vừa mở miệng.
Lạc Nam khóe môi giật giật không ngừng.
Chỉ thấy một con heo đen béo mập tiến vào, trên thân mặc duy nhất một cái quần lót màu hồng phấn, hình tượng thô bỉ đến cực điểm.
“Còn có con hàng này?” Lạc Nam biểu lộ quỷ dị, bởi vì đi song song cùng con heo còn có một con Bọ Hung vừa hôi vừa thối.
Hai tên chuyên gây họa này từ bao giờ đi cùng với nhau vậy hả?
Bởi vì bị cuốn vào trận chiến ở Sinh Tử Nhất Tộc, hắn cũng không biết hai kẻ này nhân lúc hỗn loạn từng hôi của ở Ẩn Châu.
Mà nhờ vào quá trình hôi của và luyện hóa không ngừng nghĩ đó, chúng nó hiện tại đã có tu vi Yêu Thánh Đế tối đỉnh, tùy thời sẽ tiến vào cảnh giới Chí Tôn.
Lần này đến Yêu Vực, cốt là muốn tìm kiếm Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp… lại nghe đến sự kiện của Bán Nguyệt Hồ có nhiều mỹ nhân tuyệt sắc, lập tức kéo đến tham gia náo nhiệt.
Lạc Nam vốn định lấy ra Gương Dị Chủng soi vào con Bọ Hung xem nó rốt cuộc là thứ quái quỷ gì, bất quá nơi này đông đảo, lo lắng Gương Dị Chủng thu hút sự chú ý nên tạm thời gác lại ý niệm.
“Hai tên quái thai nào đây hả?”
Lời nói thô bỉ đê tiện của bọn chúng ngay lập tức chọc giận đại đa số thiên tài Yêu Tộc đang có mặt.
Ngay cả Kim Ô và Bạch Hổ hai vị thiên tài cũng đã nổi giận đứng lên.
Sự kiện Bán Nguyệt Hồ lần này có nữ nhân mà bọn hắn ôm lòng ái mộ, vừa rồi hai tên khốn kiếp kia buông lời xúc phạm, bọn hắn làm sao có thể bỏ qua?
Thấy bầu không khí có phần căng thẳng, Hắc Trư rung đùi đắc ý nói: “Thế nào? Muốn đánh nhau sao? Trư gia có bảo kê đấy.”
“Hầu ca, tiến vào đi!” Bọ Hung cũng nhân cơ hội lên tiếng cười hắc hắc.
Đám người đưa mắt nhìn ra cửa, chỉ thấy một thân ảnh khoác chiến giáp uy phong lẫm liệt bước vào.
Nhìn thấy kẻ này, Lạc Nam ánh mắt tràn đầy tưởng niệm.
Không sai, kẻ vừa vào chính là Tôn Hầu Tử, cũng không biết tại sao một kẻ tính khí nghiêm chỉnh và kiêu ngạo như hắn lại đi cùng tổ hợp Heo và Bọ.
“Đây là… Linh Minh Thạch Hầu?”
Toàn trường nhất thời biến sắc.
Bọn hắn có thể không đủ kiến thức nhận ra lai lịch của Hắc Trư và Bọ Hung, nhưng danh tiếng của Linh Minh Thạch Hầu như sấm bên tai, đây là một trong các Thiên Địa Dị Chủng có chiến lực cực mạnh, ngay cả một số Thần Thú Biến Dị cũng khó lòng sánh bằng.
Trước mặt đối thủ như vậy, ngay cả hai người Bạch Hổ và Kim Ô cũng thận trọng trở về vị trí, không dám ra tay.
“Hahaha, bảo kê này chất lượng đó Trư.” Bọ Hung sảng khoái cười to, đặt mông ngồi vào bàn.
“Còn phải nói?” Hắc Trư vểnh mũi lên trời, vỗ vỗ bả vai Tôn Hầu Tử ra hiệu hắn ngồi xuống.
Tôn Hầu Tử hít sâu một hơi, đè nén cảm giác muốn đánh hai con hàng này một trận, mặt không biểu tình.
Nếu không phải lần trước Tử Linh Thần Sứ đánh vào Trụ Việt Tông, đả kích lòng tự tôn của hắn, Tôn Hầu Tử xin thề sẽ không đi theo Hắc Trư và Bọ Hung thông đồng làm bậy.
Bất quá hắn đang khao khát được trở nên mạnh hơn, Thái Sơ Chi Địa không phải vạn năng, không có hoàn cảnh và tài nguyên để giúp đỡ Linh Minh Thạch Hầu như hắn đột phá Chí Tôn.
Mà Yêu Vực chính là nơi phù hợp nhất để tìm kiếm cơ duyên, vậy nên sau khi cân nhắc, Tôn Hầu Tử chỉ đành cắn răng nhắm mắt đi cùng Hắc Trư và con Bọ Hung vô liêm sỉ không kém.
Đối với tính cách của Tôn Hầu Tử mà phải đi cùng hai con hàng, đủ thấy hắn đã quyết tâm như thế nào.
Nhìn biểu lộ của Tôn Hầu Tử, Lạc Nam đưa tay vuốt cằm.
Cửu Huân Dao nếu biết nghĩa đệ của mình đang sầu não như vậy sợ rằng cũng không đành lòng, xem ra phải tìm cơ hội trợ giúp thằng em vợ này một chút a…
Nghĩ đến đây, ba Vong Linh Vệ dưới chân Lạc Nam vô thanh vô tức trốn vào cái bóng của Tôn Hầu Tử, Hắc Trư và Bọ Hung.
Thành công theo dõi…