Phần 204
“Người của Thần Tộc, ngươi dám xen vào đại sự của Bách Gia Học Viện sao?”
Bên trên sông băng mênh mông, Thiên Tượng Chí Tôn sắc mặt lạnh lùng lên tiếng chất vấn.
Đi cùng với hắn còn có 8 vị Chí Tôn đến từ các thế lực ở Động Thiên Phúc Địa, tất cả đều có tu vi từ Tam Cảnh Chí Tôn trở lên, trong đó thậm chí còn có hai lão già đạt đến Thất Cảnh Chí Tôn.
Hai lão già này là lão tổ của Chân Lôi Điện và Lão Đế Tôn của Thương Thiên Quốc, vốn đã bế quan mặc kệ sự đời lâu năm… nhưng từ lần đánh vào Ẩn Châu đã được Thiên Tượng Chí Tôn điều động.
Nể mặt thế lực sau lưng Thiên Tượng Chí Tôn, Chân Lôi Lão Tổ và Thương Thiên Lão Đế Tôn đều không dám không theo.
Mà đứng đối mặt với đám người Thiên Tượng Chí Tôn chính là một tiểu cô nương xinh đẹp rạng rỡ như búp bê bằng sứ, nàng có làn da trắng hơn cả tuyết, đôi tai như tinh linh, ánh mắt rạng ngời như chứa đựng ngân hà, khả ái và đáng yêu đến cực điểm.
Bất quá khí tức trên người của tiểu cô nương lại chính là Thất Cảnh Chí Tôn hàng thật giá thật, khiến Thiên Tượng Chí Tôn đám người tạm thời còn đang kiêng kỵ.
Tiểu cô nương đương nhiên là Y Thần Tộc – An Hinh.
An Hinh từ trước đến nay ưa thích ngao du thiên hạ, xem bốn biển là nhà, lại thêm một thân y thuật quá đỗi tinh thâm và lòng dạ hiền từ ngây thơ, từ đó kết bạn được rất nhiều bằng hữu.
Thần Xí Nga chính là một trong những bằng hữu của nàng.
Hay tin Thần Xí Nga bị Tử Linh Thần Sứ nhắm vào, An Hinh đã lập tức tiến đến hỗ trợ điều trị.
Cũng vì thương thế của Thần Xí Nga quá nặng, việc điều trị tốn khá nhiều năm…
Kết quả còn chưa trị khỏi hoàn toàn, Thiên Tượng Chí Tôn đã kéo người đánh đến.
An Hinh cũng vì thế mà tiến ra ngăn chặn, không để bọn hắn xâm nhập vào sông băng.
Trái ngược với An Hinh hỗ trợ Thần Xí Nga, Thiên Tượng Chí Tôn lại không thể bỏ qua cơ hội vạn năm có một này.
Thần Xí Nga luôn là cái gai trong mắt của Thiên Tượng Chí Tôn, bởi lẽ nó là một trong các cường giả ở Đông Vực chưa quy phục dưới trướng của hắn.
Nếu là ngày thường, Thiên Tượng Chí Tôn sẽ kiêng kỵ thực lực của Thần Xí Nga nên không muốn ngó đến.
Nhưng hiện tại Thần Xí Nga đã trọng thương, đây là thời cơ tốt nhất để hắn thu phục Thần Xí Nga và cả Xí Nga Tộc, từ đó tiến gần thêm một bước bỏ toàn bộ Đông Vực vào trong túi của mình.
Ấy thế mà An Hinh bỗng nhiên ra mặt ngăn cản, Thiên Tượng Chí Tôn làm sao có thể không phẫn nộ?
Bất quá phẫn nộ thì phẫn nộ, Thiên Tượng Chí Tôn cũng đủ kiến thức để nhận ra An Hinh là cường giả của Thần Tộc, mà Thần Tộc là một trong các đại tộc hùng mạnh không dễ dàng đắc tội.
Vậy nên hắn mới đem Bách Gia Học Phủ sau lưng của mình ra uy hiếp, hy vọng An Hinh biết khó mà lui.
Đáng tiếc, An Hinh cũng không phải kẻ ngu dốt, nàng thản nhiên trong trẻo nói:
“Thiên Tượng Chí Tôn ngươi khá có danh tiếng, bất quá ngươi còn chưa đủ tư cách đại diện cho toàn bộ Bách Gia Học Viện, ngươi cùng lắm chỉ là thuộc hạ của một tên con ông cháu cha nào đó tại Bách Gia Học Viện mà thôi, mơ tưởng uy hiếp được ta.”
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?” Thiên Tượng Chí Tôn sắc mặt trở nên khó coi.
“Thần Xí Nga là bằng hữu của ta, Xí Nga Tộc là nhà của ta.” An Hinh kiên quyết nói:
“Không cho phép ngươi đến nơi này quậy phá.”
“Hừ, rượu mời không uống lại uống rượu phạt.” Thiên Tượng Chí Tôn giận dữ nghiến răng:
“Nơi này là Đông Vực, không phải Thần Vực của ngươi, đừng tác oai tác quái.”
Thanh âm vừa dứt, hắn ra lệnh cho đám thuộc hạ phát động thế công.
“Thiên Tượng Chí Tôn, nàng ta là người của Thần Tộc…” Chân Lôi Lão Tổ có chút kiêng kỵ nhắc nhở.
“Sợ cái gì? Cứ việc đánh, dù trời sập xuống cũng có chủ nhân thay các ngươi chống đỡ.” Thiên Tượng Chí Tôn hừ một tiếng.
“Được rồi!” Đã có lời này của Thiên Tượng Chí Tôn, Chân Lôi Lão Tổ cùng Lão Đế Tôn cũng lao vọt đến An Hinh công kích.
Mà ở sau lưng hai người, đám Chí Tôn khác cũng bắt đầu thi triển vũ kỹ, tùy thời đợi An Hinh lộ ra sơ hở sẽ công kích nàng.
An Hinh xụ mặt hừ một tiếng, Y Thần Tộc vốn không phải chủng tộc thiện chiến, vậy nên nàng cũng không lựa chọn ngạnh kháng với một đám cường giả.
Ngược lại chỉ thấy An Hinh phất nhẹ óng tay áo, từ bên trong đó liền triệu hoán ra một đám Độc Cô Tộc như những cây núm khổng lồ.
Độc Cô Tộc không phải chủng tộc hùng mạnh nhưng lại là một trong những tộc sở hữu kịch độc có thể gây tê liệt, thậm chí độc chết cả Chí Tôn.
An Hinh sử dụng kim châm rút độc tinh túy từ trong Độc Cô Tộc tiến ra, sau đó chưởng về phía trước.
XÈO XÈO XÈO XÈO XÈO…
Một màn khói độc đen kịch ngăn cách giữa bầu trời, trực tiếp ăn mòn tất cả thế công của đám cường giả.
“Không xong!” Hai vị Thất Cảnh Chí Tôn biến sắc mặt, vội vàng thối lui về phía sau, ngưng trọng nói:
“Đó là Độc Cô Tộc, cẩn thận độc của bọn chúng thẩm thấu vào cơ thể.”
Nếu chỉ có Độc Cô Tộc thì bọn hắn không cần sợ hãi, nhưng lại có thêm một vị Thất Cảnh Chí Tôn sở hữu y thuật kinh khủng như An Hinh đứng sau, không thể không kiêng kỵ được.
Đừng quên y thuật là thứ có thể dùng để cứu người nhưng đồng thời cũng có thể gây chết người…
Độc Cô Tộc là chủng tộc ở trung tâm Đông Vực, lần trước khi Thiên Tượng Chí Tôn triển lộ dã tâm ý đồ thâu tóm tất cả, An Hinh đã bí mật giải cứu Độc Cô Tộc và thu phục bọn họ làm chiến lực cho mình.
Hiện tại quả nhiên đã có tác dụng.
Độc Cô Tộc tiếp tục hấp thụ Thần Lực từ An Hinh truyền qua, những cây nắm khổng lồ điên cuồng xoay tròn, Độc Lực dữ dội hóa thành vòi rồng quét về phía trước.
“Hừ, chút tiểu thủ đoạn.” Thiên Tượng Chí Tôn lạnh lẽo quát lên.
Hắn triệu hoán Dị Tượng Pháp Tướng hình thể cự đại với các hành tinh xoay tròn trong cơ thể, hai bên bả vai là nhật nguyệt song phương.
Thiên Tượng Pháp Tướng chắn ở phía trước, liên tục phát động lực lượng từ Nhật Nguyệt Tinh Thần hình thành một kết giới chặt chẽ, đem đám Độc Cô Tộc vây nhốt vào bên trong.
Nhân cơ hội đó, Chân Lôi Lão Tổ triệu hoán biển lôi đầy trời, cuồn cuộn Hắc Lôi đen kịch giáng xuống, hung hăng oanh tạc vào An Hinh.
An Hinh mím chặt môi, Y Thần Lực dồn nén vào hai lòng bàn tay hóa thành một quả cầu đẩy lên chống đỡ.
ĐÙNG!
Đáng tiếc Y Thần Lực chỉ có tác dụng trị thương, lực công kích lại không hề mạnh mẽ, trực tiếp bị Hắc Lôi của Chân Lôi Lão Tổ nghiền nát.
An Hinh chật vật liên tục lùi bước, Lão Đế Tôn của Thương Thiên Quốc không bỏ qua cơ hội, Trường Thương ngân vang, từ trên không cắm thẳng đến lồng ngực An Hinh.
Mắt thấy An Hinh lâm vào nguy hiểm, sông băng sôi trào… một thanh Băng Trượng lấp lánh như pha lê mãnh liệt bắn lên, va đập trực tiếp cùng Trường Thương, thành công đem nó đẩy lùi.
Tình cảnh này không khiến Lão Đế Tôn tức giận, ngược lại nở nụ cười tà:
“Thương thế của Thần Xí Nga quả nhiên còn nặng, từ Bát Cảnh Yêu Chí Tôn hiện tại còn không đến Thất Cảnh…”
Vừa rồi va chạm, Lão Đế Tôn đã nhận ra trạng thái của Thần Xí Nga rất không ổn định.
Quả nhiên Thần Xí Nga xuất hiện bên cạnh An Hinh, vẫn là dáng vẻ cao quý với những lớp lân phiến như áo giáp bao phủ khắp người, trong tay cầm Băng Trượng… nhưng khí tức lại dao động thất thường, làn da trắng bệch vì còn suy yếu.
Bất quá dù phải liều mạng, Thần Xí Nga cũng không thể để An Hinh vì mình mà liên lụy…
Nhìn sang An Hinh, Thần Xí Nga trịnh trọng nói:
“Ngươi chạy đi! Giao lại nơi này cho ta!”