Phần 203
Bởi vì Lạc Nam đã từng đến Ngân Nga Tuyết Nguyên nên lần này hắn trực tiếp sử dụng Thiên Cơ Lâu hàng lâm đến nơi đây.
Ngân Nga Tuyết Nguyên chính là địa bàn của Tuyết Mộng Cung ngày trước, hiếm có cơ hội trở về chốn cũ, Lạc Nam gọi Tuyết Mộng từ trong Đông Hoa Cung tiến ra cùng mình.
Hai người im lặng nắm tay dạo bước trên mặt tuyết trắng xóa…
Tuyết Mộng dù có tính cách thanh lãnh trong trẻo, lúc này trong mắt cũng không giấu được vẻ hoài niệm, ngắm nhìn từng đoá hoa tuyết bay trong gió, nhẹ giọng nói:
“Cũng không biết nàng ấy hiện tại thế nào rồi…”
“Lại tưởng niệm Đông Hoa sao?” Lạc Nam mỉm cười.
Bỉ Ngạn đã từng nở rộ đầy mỹ lệ trong bão tuyết trắng xóa, Tuyết Mộng thủ hộ đoá hoa ấy gần một tỷ năm dù chỉ dựa vào hy vọng mong manh… tình cảm bên trong đó không cần phải chứng minh gì nữa cả.
“Ừm, đã quá lâu rồi chưa có tin tức từ Bích Tiêu Nương Nương.” Tuyết Mộng không giấu được vẻ lo lắng.
Lạc Nam nắm bàn tay lạnh mềm của nàng chặt hơn một chút, hắn tự tin nói:
“Tuy rằng ta không biết quá nhiều về bọn họ, nhưng có vị sư bá kia của ta… Đông Hoa chắc chắn có thể trở về.”
Nghe hắn đề cập đến vị nữ cường nhân kia, Tuyết Mộng hiếm thấy biểu lộ vừa kính vừa sợ, tán thành gật đầu:
“Đông Hoa như một muội muội hiếu thắng, tất cả những chuyện mà nàng ấy làm đều muốn chứng minh bản thân có thể đuổi kịp sư tỷ của mình…”
“Đáng tiếc… dù là toàn bộ Nguyên Giới, có thể mang ra so sánh với vị nương nương kia cũng lác đác không có mấy.”
“Nàng và Yên Thê từ nhỏ cùng Đông Hoa lớn lên, chắc hẳn cũng biết đôi chút về sư bá của ta.” Lạc Nam khẽ hỏi:
“Nhưng cả Yên Thê và nàng đều ăn ý chưa từng đề cập đến bao giờ.”
“Không phải hai người thiếp thân không muốn nói, mà là không thể nói.” Tuyết Mộng bất đắc dĩ nhìn hắn:
“Cung chủ hiểu cho bọn thiếp chứ?”
“Đương nhiên rồi.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta biết vị sư bá kia cường thế đến mức nào, cũng không thể trách các nàng được, đừng lo lắng… ta sẽ tự mình tìm hiểu.”
Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh, ngôn xuất pháp tùy, lời nói của nàng ta chính là chân lý đại đạo, một khi chưa được sự cho phép, thử hỏi làm sao Tuyết Mộng hay Yên Thê có thể hé môi?
Xem ra tương lai đến Trung Châu có rất nhiều chuyện phải làm, tìm về bà nương Đông Hoa kia cũng là mục tiêu hàng đầu.
“Nàng có từng nghĩ đến sẽ lột xác Chí Tôn Pháp Tướng?” Lạc Nam nhìn sang hỏi.
Tuyết Mộng thoáng chút thất thần, nhẹ vuốt tóc dài óng mượt, nhìn hắn nhẹ cười ưu nhã:
“Sợ rằng không chỉ thiếp thân, mà bất cứ vị Chí Tôn nào cũng từng nghĩ đến sẽ lột xác Chí Tôn Pháp Tướng.”
“Bất quá điều này vô cùng khó khăn, ngay cả nhân vật như tộc trưởng của Chân Long Hoàng Tộc cũng phải bày mưu đặt kế, thành lập Sát Long Vệ vô số năm mới thành công đáp ứng đủ điều kiện, thật sự cao xa khó vời…”
“Chi bằng toàn tâm toàn ý tu luyện, cố gắng đột phá tu vi, trở thành Cửu Cảnh Chí Tôn còn thực tế hơn.”
Lạc Nam vuốt cằm hỏi: “Thế nàng có biết phương pháp để lột xác Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng?”
“Thiếp không biết.” Tuyết Mộng lắc đầu:
“Ngay cả truyền thừa mà thiếp nhận được cũng không đề cập đến phương pháp đó, có thể người sáng tạo nên Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng cũng chưa nghĩ ra phương pháp để nó lột xác.”
“Khó thật…” Lạc Nam chậc lưỡi.
Con đường tu luyện càng đi càng dài, càng đi càng xuất hiện vô vàn chướng ngại vật và các thử thách.
Việc tìm kiếm Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp cho bản thân đã khó, từ việc sở hữu phương pháp cho đến thu thập nguyên liệu, càng huống hồ đến việc lột xác Chí Tôn Pháp Tướng càng chưa có chút manh mối nào.
Chẳng trách Chân Long Hoàng Tộc xem trọng sự kiện lần này của tộc trưởng bọn hắn đến như thế.
Nhưng khó thì khó, Lạc Nam không có ý định bỏ cuộc.
Hắn không muốn cô độc trên đỉnh cao, hắn muốn con đường của hắn phải có hồng nhan bầu bạn.
Đối với chúng nữ sở hữu những Chí Tôn Pháp Tướng đẳng cấp không quá cao như Tuyết Mộng, hắn hy vọng sau khi Hệ Thống nâng cấp… sẽ có manh mối về việc trợ giúp Chí Tôn Pháp Tướng của các nàng lột xác.
Nhìn thấy quyết tâm trong mắt Lạc Nam, Tuyết Mộng ôn nhu nói: “Cung chủ không cần tự tạo áp lực cho mình, bọn thiếp tuy không yêu nghiệt bằng ngươi… nhưng sẽ cố gắng để không bị bỏ lại quá xa.”
“Ta lại muốn các nàng luôn sóng vai bên cạnh ta.” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Đã bước trên con đường này lâu như vậy, dù cho cuối cùng có thể đặt chân đến đỉnh cao… quay đầu nhìn lại bên cạnh chẳng còn bóng hồng nào bên cạnh, ta phải làm sao?”
“Giữa giang sơn và mỹ nhân, cung chủ chọn gì đây?” Tuyết Mộng thăm thẳm nhìn hắn.
“Nếu là trước đây… ta sẽ chọn mỹ nhân.” Lạc Nam nở nụ cười.
“Hiện tại chọn giang sơn sao?” Tuyết Mộng thanh âm có chút mất mát.
“Hiện tại ta muốn lấy hết!” Lạc Nam bá đạo nói.
Trái tim Tuyết Mộng run rẩy, không nén được cảm xúc nhón nhẹ gót chân, bờ môi mềm mại hôn lên miệng hắn.
Cảm nhận được tình cảm của nàng, Lạc Nam ôm chặt ngọc thể giai nhân, nồng nàn đáp lại nụ hôn gấp gáp của nàng.
Môi kề môi, hai chiếc lưỡi quấn quýt…
Giữa làn gió tuyết lạnh lẽo và không khí băng hàn ở Ngân Nga Tuyết Nguyên, hai người vẫn cảm nhận được rõ ràng sự ấm nóng từ hơi thở và nhiệt độ ngày càng nóng lên của cơ thể nhau.
Đệ nhất mỹ nhân Đông Vực ở thế hệ này đã thân hãm bể tình…
Bàn tay của Lạc Nam tìm đến một bên bầu sữa của nàng sau lớp cung trang xanh nhạt, nhẹ nhàng xoa nắn tìm kiếm.
“Ưm… cung chủ…” Tuyết Mộng yêu kiều rên rỉ.
“Tuyết Mộng, Thiên Trưởng Lão của ta, nàng gả cho bổn cung được không?” Lạc Nam thổ lộ.
Tuyết Mộng gò má ửng đỏ, sóng mắt ngập nước luân chuyển, gật đầu rất khẽ…
ẦM ẦM ẦM…
RĂNG RẮC…
Chợt thanh âm chiến đấu, tiếng không gian tan vỡ phá hư bầu không khí lãng mạn của đôi tình lữ.
Lạc Nam cùng Tuyết Mộng lập tức ngẩng đầu, đưa mắt nhìn nhau nói:
“Là ở địa bàn của Xí Nga Tộc!”
Bởi vì muốn đến Yêu Vực nên hai người vẫn luôn dạo bước về hướng địa bàn Xí Nga Tộc, nào ngờ nghe được âm thanh chiến đấu kịch liệt từ nơi đó truyền đến.
Không hề do dự, Lạc Nam phất óng tay áo.
Xích Nha Hắc Ám đã vô thanh vô tức hòa tan vào không gian.
Sau khi trở thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính, khả năng ẩn nấp của Xích Nha Hắc Ám đã tăng lên một cấp bậc hoàn toàn khác, không cần bóng đêm để trú ngụ như thường lệ, lúc này chúng nó có thể hòa cùng không gian, che đậy khí tức… hơn nữa còn có tầm quan sát xa hơn.
Rất nhanh, tình cảnh xảy ra ở Xí Nga Tộc được Xích Nha Hắc Ám truyền về cho Lạc Nam.
“Xí Nga Tộc gặp nguy hiểm…” Lạc Nam hừ một tiếng:
“Đúng là oan gia ngõ hẹp, chúng ta đi!”
Trực tiếp mở ra Thông Đạo Na Di, ôm lấy vòng eo của Tuyết Mộng bước vào.