Phần 187
“Ý ngươi là sao?” Vạn Huyết Giáo Chủ nhướn mày, hiển nhiên chưa từng nghĩ đến Huyết Yêu Cơ sẽ nói như vậy.
Bắt cóc nữ nhi của ta từ khi vừa ra đời là tốt cho Vạn Huyết Giáo? Tốt cái rắm a.
“Muốn biết sao?” Huyết Yêu Cơ nhàn nhạt hỏi.
“Mau nói!” Vạn Huyết Giáo Chủ lạnh lùng hừ một tiếng, muốn xem thử nữ nhân này muốn giở trò gì.
“Ngươi còn chưa đủ tư cách để biết, trừ khi trở thành thuộc hạ của ta.” Huyết Yêu Cơ ung dung đáp.
“Đáng giận!”
Vạn Huyết Giáo Chủ xém chút thổ huyết, nữ nhân này dám đùa nghịch mình.
Sự kiêu ngạo của một cường giả không cho hắn quy phục dưới trướng của nàng theo cách như vậy, lập tức điều động Huyết Diệm Pháp Tướng phát động tất công.
“Pháp Tướng Thần Thông – Huyết Hoả Thiên Thạch!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Huyết Diệm Pháp Tướng ngửa đầu thét dài, từ trên cơ thể, vô số giọt máu pha lẫn hoả diệm bắn lên thiên không.
Những giọt máu này vừa bắn lên không trung liền điên cuồng hấp thụ Nguyên Khí và Huyết Khí xung quanh, kích thước biến lớn thành vô số khối thiên thạch khổng lồ, sau đó liên tục trấn áp xuống đầu Huyết Yêu Cơ.
“Huyết Thống Trị!”
Huyết Yêu Cơ nâng hai bàn tay lên cao, một cổ lĩnh vực vô hình quét ngang bốn phương tám hướng.
Nàng phát tán phạm vi ảnh hưởng của Huyết Thống Trị lên bầu trời, ngay lập tức làm suy yếu Huyết Lực từ vô vàn khối thiên thạch đang lao xuống.
Không cần dùng đến Chí Tôn Pháp Tướng, Huyết Yêu Cơ lãnh khốc mở miệng:
“Huyết Bạo!”
Trong nháy mắt, Bách Lý Huyết Hải của Vạn Huyết Giáo lại vì nàng sở dụng, cuồn cuộn Huyết Khí điên cuồng hóa thành vòi rồng quấn quanh cơ thể của Huyết Yêu Cơ như một cơn cuồng phong đẫm máu bảo hộ xung quanh.
Bách Lý Huyết Hải lẽ ra là sân nhà của Vạn Huyết Giáo Chủ, chiến đấu ở đây hắn sẽ chiếm ưu thế lớn nhờ vào lượng máu huyết dồi dào cung cấp không ngừng.
Đáng tiếc Huyết Yêu Cơ cũng là tu sĩ Huyết Hệ, hơn nữa còn mạnh hơn cả Vạn Huyết Giáo Chủ, điều này vô tình biến nơi đây thành sân nhà của nàng.
Tất cả Thiên Thạch rơi vào Huyết Bạo đều vỡ vụn thành từng mảnh, thậm chí không thể khiến Huyết Yêu Cơ trầy xước dù chỉ là đầu ngón tay.
“Còn thủ đoạn nào nữa không?” Huyết Yêu Cơ nhìn Vạn Huyết Giáo Chủ thất vọng hỏi.
“Ngươi…” Vạn Huyết Giáo Chủ vừa mới hé miệng.
Ở phía sau lưng hắn, Huyết Yêu Cơ đã xuất hiện, thân ảnh của nàng phía đối diện đã tiêu tán thành tàn ảnh.
“Mời ngươi thưởng thức thủ đoạn mà bổn tọa vừa ngộ ra!”
“Huyết Nô Ấn!”
Sắc mặt Huyết Yêu Cơ hiện lên vẻ quyết tuyệt, giọt tinh huyết và Linh Hồn điên cuồng dung hợp vào lòng bàn tay, hóa thành một cái ấn chú cổ xưa và quỷ dị không gì tả nổi.
Chính là Huyết Nô Ấn.
Vạn Huyết Giáo Chủ còn chưa kịp phản ứng, Huyết Nô Ấn từ lòng bàn tay của nàng đã đẩy vào cơ thể hắn.
“HỰ!”
Vạn Huyết Giáo Chủ toàn thân run lẩy bẩy, một cảm giác bất an lan tràn khắp nội tâm, hắn phẫn nộ rít gào:
“Ngươi đã làm gì ta? Chết đi!”
Trong tay Huyết Diệm Pháp Tướng xuất hiện một thanh Huyết Mâu, hung hăng cắm thẳng về phía Huyết Yêu Cơ.
Huyết Yêu Cơ biểu lộ bình tĩnh, thản nhiên mở miệng:
“Dừng!”
Ở khoảnh khắc này, toàn bộ máu huyết và linh hồn của Vạn Huyết Giáo Chủ đột ngột bị Huyết Yêu Cơ khống chế triệt để theo ý niệm của nàng.
Huyết Mâu dừng lại trong gang tấc, Vạn Huyết Giáo Chủ không dám tin vào mắt mình.
“Hành lễ với chủ nhân!” Ánh mắt Huyết Yêu Cơ lóe lên một tia nghiêm nghị.
“AAAAA…” Vạn Huyết Giáo Chủ ngửa đầu rít gào, muốn phản kháng nhưng máu huyết và linh hồn trong cơ thể tra tấn hắn kịch liệt, hắn như một nô lệ của Huyết Yêu Cơ, không thể làm trái mệnh lệnh của nàng.
Sắc mặt vặn vẹo vô cùng dữ tợn, Vạn Huyết Giáo Chủ quỳ xuống một chân, làm ra động tác hành lễ, khàn khàn mở miệng như lệ quỷ đến từ địa ngục:
“Tham kiến chủ nhân!”
“Trưng ra bộ mặt khó coi như thế làm gì? Cười lên!” Huyết Yêu Cơ hừ một tiếng.
Vạn Huyết Giáo Chủ rặn ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.
“Ngươi… ngươi rốt cuộc đã dùng tà thuật gì? Làm sao có thể như vậy?” Các trưởng lão của Vạn Huyết Giáo nhìn thấy giáo chủ của mình quỳ trước mặt Huyết Yêu Cơ, chỉ cảm thấy sợ hãi bao phủ nội tâm.
Huyết Yêu Cơ không đáp, trong lòng lại âm thầm cảm thấy hài lòng trước thủ đoạn mà mình sáng tạo.
Sau nhiều năm điên cuồng chống lại và tận tâm tận lực nghiên cứu “thứ kia” nắm được chút đầu mối, nhờ có Sơ Đạo Quyết mà nam nhân kia đưa đến, nàng đã thành công lĩnh ngộ và sáng tạo ra Huyết Nô Ấn này.
Huyết Nô Ấn cho phép nàng nô dịch và khống chế bất cứ kẻ nào có tu vi ngang bằng với nàng trở xuống thông qua việc nắm giữ toàn bộ máu huyết và linh hồn của đối phương.
Có thể thấy thiên phú của nhân vật xếp hạng thứ chín trên Chí Tôn Bảng khủng bố đến mức nào, đạt được Sơ Đạo Quyết khiến nàng như hổ mọc thêm cánh.
Mặc kệ ánh mắt kinh sợ của tất cả, Huyết Yêu Cơ hướng Vạn Huyết Giáo Chủ mở miệng:
“Từ giờ Vạn Huyết Giáo sẽ là thế lực phụ thuộc dưới trướng Tu La Giáo, ngươi sẽ trở thành một vị trưởng lão.”
Vạn Huyết Giáo Chủ thấy nàng không sỉ nhục mình, ngược lại còn cho mình vị trí trưởng lão trong Tu La Giáo, nhất thời sinh ra một chút cảm kích, cúi đầu chắp tay:
“Đa tạ chủ nhân.”
Huyết Yêu Cơ phất óng tay áo, Long Ngục Xích Huyết ngoan ngoãn trở lại bên cạnh nàng, bỏ lại Huyết Diệm Chương Ngư hấp hối nằm trên mặt biển.
“Trong thời gian tới, các ngươi nỗ lực khôi phục… chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp của ta.” Huyết Yêu Cơ lạnh lùng phân phó.
“Tuân mệnh.” Vạn Huyết Giáo Chủ đã kinh qua sự đáng sợ của Huyết Nô Ấn, không dám phản kháng.
Huyết Yêu Cơ hài lòng quay người rời đi, dự định trở về tìm cách hung hăng dạy dỗ tên tiểu tử thúi kia một chút.
Nhìn xem lão nương một mình giải quyết gọn gàng Vạn Huyết Giáo, còn cần ngươi lo lắng à?
Đúng là tiểu tử thúi không có ánh mắt.
HỪNG HỰC…
Chợt Bách Lý Huyết Hải bắt đầu sục sôi…
“Hử?” Huyết Yêu Cơ quay người nhìn lại, chân mày nhíu chặt.
“Chuyện gì xảy ra? Ta chưa hề làm gì cả…” Vạn Huyết Giáo Chủ vội vàng giải thích, lo lắng Huyết Yêu Cơ tưởng rằng mình có tình tạo đột biến.
“Bổn tọa biết không phải do ngươi.” Huyết Yêu Cơ hừ một tiếng, có Huyết Nô Ấn ở đó, chỉ cần Vạn Huyết Giáo Chủ sinh ra chút dị tâm nàng sẽ lập tức cảm ứng được.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Huyết Hải ngày càng sôi trào dữ dội, như một bể máu khổng lồ đang được đun lên, hơi nước màu đỏ thẳm bóc lên ngùn ngụt không ngớt.
Kèm theo đó… còn có cả mùi vị của sự lạnh lẽo mà tử vong mang đến…
“Khí tức này…” Huyết Yêu Cơ siết chặt nắm tay, nhịp tim bất giác đập lên thình thịch:
“Không lẽ là ngọn lửa đó…”
ĐÙNG!
Một nửa Huyết Hải gần như bị bóc hơi, thanh âm nổ tung lan khắp đất trời.
Ngọn lửa khổng lồ bùng cháy giữa biển máu, một màu tím đen bao trùm khắp phạm vi Vạn Huyết Giáo, nhiệt độ lúc lạnh lúc nóng, quỷ dị không cách nào để hình dung.
Trong mắt Huyết Yêu Cơ lần đầu xuất hiện chiến ý, sự hiếu chiến mà trước đó khi giao đấu cùng Vạn Huyết Giáo Chủ chưa từng thể hiện ra.
“Trời ạ, đây là Tử Linh Thần Diễm trong truyền thuyết?” Vạn Huyết Giáo Chủ kiến thức bất phàm, nhịn không được cất tiếng kinh hô.
Không sai, đây chính là Tử Linh Thần Diễm mà Huyết Yêu Cơ vẫn luôn tìm kiếm.
Không vì gì cả, chỉ vì nàng muốn biết chiến lực của Tử Linh Thần Sứ kia mạnh đến mức độ nào, càng nhiều hơn là hy vọng khám phá bí mật Tử Thần Cung.
Truyền thuyết cứ cách một quảng thời gian dài đằng đẳng, toàn bộ Nguyên Giới sẽ hiện ra 18 ngọn Tử Linh Thần Diễm, kèm theo đó là 18 vị Tử Linh Thần Sứ…
Bọn hắn bắt 18 nhân vật ở Nguyên Giới đến một nơi bí mật nào đó, sau khi 18 người này trở về… thực lực lập tức đại tăng nhưng trí nhớ lại bị xóa sạch, không còn nhớ gì về quảng thời gian đi cùng Tử Linh Thần Sứ.
Tu La Chủ Lệnh màng nàng mang theo bên người bỗng nhiên lắc lư kịch liệt, vài thông tin tình báo do Tu La Sứ Giả từ các phương truyền về:
“Cấp báo! Tử Linh Thần Diễm hiện ra tại Đỉnh Lôi Chí Quốc – Tây Châu.”
“Cấp báo! Tử Linh Thần Diễm hiện ra tại Ngân Nga Tuyết Nguyên – Đông Vực!”
“Cấp báo! Phát hiện Tử Linh Thần Diễm bùng cháy ở Tử Hải.”
“Cấp báo! Tử Linh Thần Diễm thiêu đốt tại Phượng Đảo – Yêu Vực…”
Hiển nhiên ngoại trừ Lạc Nam, trước đây Huyết Yêu Cơ cũng từng giao nhiệm vụ tìm kiếm tung tích Tử Linh Thần Diễm cho rất nhiều Tu La Sứ Giả khác.
Huyết Yêu Cơ liếc qua một phen những tin tức này, không có tâm tình để ý đến những nơi khác.
Bởi vì lúc này đây, một đoá Tử Linh Thần Diễm đang hừng hực thiêu đốt ngay tại ánh mắt của nàng.
Đúng như lời đồn đại của nhiều người, đôi khi tìm kiếm mãi không thấy, đôi khi nó lại xuất hiện ngay tận giường của ngươi.
Ngọn lửa này không phải Thiên Địa Dị Vật, không phải Vĩnh Hằng Thuộc Tính…
Ngọn lửa này cực kỳ đặc biệt, dường như đến từ cõi hư vô không thuộc về phiến thiên địa này…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tử Linh Thần Diễm bất chợt thu lại, teo nhỏ dần dần, ngưng tụ lại một chỗ, cúi cùng rơi vào một ngọn đèn như từ giữa hư vô…
Có bàn tay mang theo bao tay màu đen kịch cầm lấy ngọn đèn, thân ảnh của hắn như từ giữa hư vô bước ra.
Kẻ này khoác áo choàng vải màu đen từ đầu đến chân, đeo mặt nạ đầu lâu màu trắng ghê rợn, một tay cầm đèn lồng với Tử Linh Thần Diễm đang lập loè thiêu đốt, một tay khác nắm lấy cán lưỡi liềm gác trên vai, nhìn như tử thần bước lên từ địa ngục.
“Nhìn dáng vẻ, đúng là Tử Linh Thần Sứ…” Vạn Huyết Giáo Chủ nuốt một ngụm nước bọt, tương truyền Tử Linh Thần Sứ đánh khắp thiên hạ vô địch, bên dưới Cấm Kỵ ít có đối thủ, ngay cả hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám chắc đánh được Tử Linh Thần Sứ.
Mặt nạ đầu lâu che đậy cả khuôn mặt, thậm chí cả đôi mắt cũng không để lộ… nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được Tử Linh Thần Sứ đang quan sát toàn trường.
Sau khi đã xác định mục tiêu, lồng đèn trong tay hắn bỗng nhiên bắn ra một sợi xiềng xích được ngưng tụ từ Tử Linh Thần Diễm, xuyên qua tầng tầng hư không, rơi vào hòn đảo lớn nhất giữa trung tâm Vạn Huyết Giáo, khống chế và kéo lấy một mỹ phụ trung niên về phía mình.
“Phu quân cứu ta!” Mỹ phụ hoảng hốt hét lên thất thanh, không hề nghĩ đến mình lại trở thành mục tiêu của Tử Linh Thần Sứ.
“Phu nhân!” Vạn Huyết Giáo Chủ biến sắc, theo bản năng lao vọt đến tấn công Tử Linh Thần Sứ, bàn tay ngưng lực tung ra một chưởng:
“Vạn Huyết Chưởng!”
KENG!
Tử Linh Thần Sử không nói tiếng nào, lưỡi hái trong tay tung ra một đường, không gian như bị chia cắt.
Đồng tử Vạn Huyết Giáo Chủ co rút lại, ở khoảnh khắc này hắn thậm chí không kịp nhìn thấy lưỡi hái kia ở nơi này, mọi thứ như một màng ảo ảnh.
PHỐC!
Mãi đến khi bả vai truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, một tay rời khỏi cơ thể, Vạn Huyết Giáo Chủ mới phản ứng lại, không cam lòng rít gào:
“Khốn nạn!”
“Nàng đó là mẫu thân của Chiêu Dương sao?” Huyết Yêu Cơ nhàn nhạt lên tiếng.
“Đúng vậy chủ nhân, xin hãy cứu lấy nàng.” Vạn Huyết Giáo Chủ như thấy được tia hy vọng, vội vàng lên tiếng cầu khẩn.
Hắn đã cùng nữ nhi chia cắt rất nhiều năm, lại không muốn cùng thê tử cũng bị chia cắt.
Mặc dù chưa hiểu tại sao Tử Linh Thần Sứ lựa chọn thê tử của mình làm mục tiêu, nhưng Vạn Huyết Giáo Chủ dù phải trả bất cứ cái giá nào cũng muốn ngăn cản.
“Yên tâm đi! Ngươi là thuộc hạ của bổn tọa, Chiêu Dương là đồ đệ của bổn tọa… không ai được phép bắt người thân của các ngươi ở trước mặt bổn tọa.” Huyết Yêu Cơ tự tin nói.
Nàng bước ra một chân, thân ảnh xuất hiện trước mặt Tử Linh Thần Sứ, trầm giọng nói:
“Thả nữ nhân kia xuống! Bổn tọa muốn xem thử Tử Linh Thần Sứ các ngươi có bản lĩnh gì, lại dám xưng thần.”
Tử Linh Thần Sứ không phản ứng với Huyết Yêu Cơ, toàn thân như hóa thành u linh chậm rãi tiêu tán giữa trời đất, xiềng xích vẫn đang kéo lấy mẫu thân của Huyết Chiêu Dương vào chiếc lồng đèn theo sát phía sau.
“Chạy đi đâu?” Huyết Yêu Cơ biểu tình lạnh lẽo.
Phía sau lưng nàng, tám đôi Huyết Dực bất chợt mọc ra… nhìn qua như một vị Huyết Thiên Thần.
Tốc độ gia tăng gấp tám lần trạng thái bình thường, thoát ẩn thoát hiện đã truy đuổi phía sau Tử Linh Thần Sứ, gắt gao không bỏ.
Vạn Huyết Giáo Chủ tuy thương thế nặng nề, vẫn cố gắng đuổi theo phía sau, trong lòng nóng như lửa đốt.
Nhưng mặc kệ hắn cố gắng đến mức nào, tốc độ của hắn vẫn không thể theo kịp hai người kia, vài giây sau đã triệt để mất tung tích.
Vạn Huyết Giáo Chủ siết chặt nắm tay, ngửa mặt lên bầu trời tuyên thệ:
“Nếu Huyết Yêu Cơ cứu được thê tử khỏi tay Tử Linh Thần Sứ, dù không có Huyết Nô Ấn ràng buộc, ta cũng sẽ bỏ qua mọi hận thù và trung thành với nàng!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
Một vùng đại mạc hoang vu với các cồn cát khổng lồ nối liền không dứt…
Giữa bầu không khí nóng rực oi bức của hoang mạc, nhiệt độ bỗng trở nên bất thường, lúc nóng lúc lạnh khi Tử Linh Thần Sứ lướt qua.
Mà ở phía sau lưng hắn, một luồng tàn ảnh màu máu liên tục xuyên toa không gian truy đuổi, phía sau nhuộm đỏ cả bầu trời.
Cảm nhận mình không thể nào cắt đuôi được Huyết Yêu Cơ, Tử Linh Thần Sứ rốt cuộc đứng lại.
“Ngỗ nghịch bổn sứ là hành vi đắc tội Tử Thần Cung.” Tử Linh Thần Sứ thanh âm khàn khàn:
“Dù ngươi có là Cửu Cảnh Chí Tôn cũng phải trả giá thật đắt.”
Lúc này, Vạn Huyết phu nhân đã bị nhốt vào lồng đèn của hắn.
“Bổn tọa mặc kệ ngươi là thần cung hay tử cung…” Huyết Yêu Cơ chiến ý bùng nổ.
Vạn tầng Chiến Vực ngưng tụ thành Chiến Thế đã ầm ầm bạo phát xung quanh nàng, tóc dài cuồng loạn, môi thơm ngạo nghễ lên tiếng:
“Để xem ngươi đủ tư cách bắt người trước mặt bổn tọa hay không.”
Tử Linh Thần Sứ giang rộng đôi tay, áo choàng phần phật.
Ánh sáng mặt trời bỗng nhiên biến mất, hơi thở tử vong và bóng đêm vô tận bắt đầu hàng lâm.
Tử Linh Thần Diễm từ lồng đèn điên cuồng bùng nổ, biển lửa thiêu đốt bầu trời, ngạnh kháng lấy Chiến Thế kinh khủng của Huyết Yêu Cơ…
RĂNG RẮC…
Chỉ vừa va chạm về mặt khí thế, không gian vạn dặm liền xuất hiện vô vàn vết rạn nứt như mạng nhện khổng lồ.
Tử Linh Thần Sứ đứng đối diện Huyết Yêu Cơ, phía sau lớp mặt nạ, thanh âm quỷ dị chậm rãi vang lên:
“Như ngươi mong muốn!”