Phần 161
“Làm sao có thể?”
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy hàng nghìn quan tài đang treo lơ lửng.
Cảnh tượng hàng nghìn cổ quan tài như thế này không phải điều gì đáng sợ, dù sao thì ở trong Thi Địa số lượng quan tài còn nhiều hơn.
Điều đáng sợ là ở chỗ, hàng nghìn cổ quan tài… mỗi một quan tài đều ẩn chứa hơi thở của Chí Tôn ở bên trong.
Bọn hắn đang được Sinh Tử Chi Lực tẩm bổ, tuần hoàn đan xen xung quanh, dường như có thể thức tỉnh bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam lập tức nhìn qua thi thể của Triệu Lăng Hạo và Triệu Lăng Thiên, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Ngày đó Triệu Lăng Hạo và Triệu Lăng Thiên bị hắn ép rơi vào đường cùng đến mức phải tự bạo, cả cơ thể và linh hồn đều nổ tung… sau đó để đảm bảo Kiếm Trũng đã bị diệt, người của Thanh Long Thánh Địa còn nhiều lần đến kiểm tra, xác định toàn bộ Kiếm Trũng đã không còn lại một chút sự sống.
Vậy tại sao Triệu Lăng Hạo và Triệu Lăng Thiên vừa rồi còn chiến đấu với hắn, kiếm pháp bọn họ thi triển lại là Động Thiên Kiếm Pháp nổi danh của Kiếm Trũng, chẳng trách khiến Lạc Nam cảm giác quen thuộc.
“Là cương thi sao?” Lạc Nam lẩm bẩm, thật ra là đang truyền âm trao đổi với hai nữ cường nhân bên trong Thiên Cơ Lâu.
“Chắc chắn không phải cương thi.” Thập Khánh Huyên trịnh trọng nói:
“Cương thi làm sao biết thi triển Kiếm Pháp, làm sao điều động được lực lượng, làm sao có thể tạo ra Kiếm Thế?”
“Rõ ràng chiến lực vừa rồi của bọn hắn chỉ kém lúc còn sống một chút mà thôi, khoảng tám phần mười, cương thi không thể nào làm được điều đó.”
“Hơn nữa, dù là cương thi cũng sẽ bị quy tắc Tiểu Vũ Kết Giới tác động, không thể nào không bị ảnh hưởng được.”
“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt:
“Vậy làm sao đây?”
“Chạy!” Huyết Yêu Cơ không chút do dự quát:
“Ta cảm giác được đây là một tràng âm mưu động trời đủ sức thay đổi cục diện toàn Nguyên Giới, ngươi còn chưa đủ tư cách để xen vào!”
“Ta…” Lạc Nam tràn đầy không cam lòng nhưng cũng biết lời nói của Huyết Yêu Cơ là cực kỳ hợp lý.
Hàng nghìn Chí Tôn a, đây là một con số không thể tưởng tượng.
Toàn bộ Đông Vực chỉ có 36 Chí Tôn Thế Lực trấn thủ, giả sử nếu trung bình mỗi thế lực có được 5 vị Chí Tôn, tính thêm cả những tán tu, vậy số lượng Chí Tôn ở Đông Vực chỉ tầm khoảng hai trăm Chí Tôn.
Tây Châu so với Đông Vực còn kém hơn, ngay cả Tu La Giáo là thế lực gần như mạnh nhất cũng chỉ có được khoảng chục vị Chí Tôn đang tọa trấn, những thế lực khác như Đỉnh Lôi Chí Quốc, Thất Thập Tông số Chí Tôn càng là đếm được trên đầu ngón tay.
Vậy mà ở dưới lòng đất có đến nghìn vị Chí Tôn, đây chính là một con số đủ để quét ngang bất kỳ đại châu nào, sợ rằng chỉ có nơi cường đại nhất là Trung Châu mới có thể chống lại.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam hướng trong lòng nói:
“Tử Nhi, lần này xem ra không thể hoàn thành lời hứa với nàng, tỷ tỷ của nàng ta sẽ tìm lại sau khi đã có đủ thực lực.”
Tử Nhi cũng biết cục diện trước mặt thật sự không mấy khả quan, mặc dù rất quyến luyến và muốn tìm về tỷ tỷ nhưng vẫn nhu nhuận gật đầu.
Không dám dây dưa thêm, Lạc Nam trực tiếp thi triển Dịch Chuyển Tức Thời muốn rời đi.
Nhưng mà đáng tiếc…
KẼO KẸT.
Hai cổ quan tài bất chợt mở ra, từ bên trong đó lại là hai thân ảnh cùng lúc hướng về phía hắn mãnh liệt bắn đến.
Khí thế của bọn hắn đều là Tam Cảnh Chí Tôn, hơn nữa không hề quấn trong băng vải giống như Triệu Lăng Hạo và Triệu Lăng Thiên trước đó, ngược lại lộ diện trực tiếp chân diện mục là một đôi nam nữ trung niên.
Mà khi nhìn thấy bộ mặt của bọn hắn, Huyết Yêu Cơ giật mình nói:
“Là bọn hắn?”
“Ai thế?” Thập Khánh Huyên hiếu kỳ, Huyết Yêu Cơ sao lại nhận thức hai tên Tam Cảnh Chí Tôn?
“Thời còn làm Thánh Nữ, ta đã từng giết hai kẻ dùng đao này sau khi tranh đoạt đồ vật trong một buổi đấu giá.” Huyết Yêu Cơ nhíu mày:
“Đó là chuyện của vô số năm về trước, bọn chúng lại có thể còn sống? Diện mạo so với lúc bị ta giết chẳng khác biệt chút nào.”
“Nếu như hàng nghìn Chí Tôn trong đám quan tài này đều có thể sống lại… như thế…” Thập Khánh Huyên không dám nghĩ nữa.
“Đã vào đây rồi, chịu chết đi!”
Chẳng những còn sống, tên nam tử còn mở miệng trầm giọng nói chuyện, thái độ ác liệt, hai mắt nồng nặc sát khí khóa chặt lấy Lạc Nam.
Lạc Nam thấy hai người này đã ngăn chặn lối ra của mình, sắc mặt trầm xuống quát hỏi:
“Các ngươi rốt cuộc là thứ gì?”
“Bổn tọa Trương Bách!” Nam tử ngạo nghễ nói:
“Từng có danh xưng Hoả Đao Chí Tôn!”
“Ta là Lý Tú, danh xưng Băng Đao Chí Tôn.” Nữ nhân cũng lạnh lùng nói.
Vừa dứt tiếng, bọn hắn đã lấy ra Đại Đao không khác gì người thường, Trương Bách cầm Hoả Diệm Đao, Lý Tú nắm Hàn Băng Đao.
Ba tầng Chí Tôn Lực cuồn cuộn, nghìn tầng Đao Thế trỗi dậy, Trương Bách cùng Lý Tú đồng thanh quát:
“Băng Hoả Lưỡng Trọng Đao Pháp!”
Hai luồng đao mang mãnh liệt chém ra, vậy mà băng hoả kết hợp, ngay cả Đao Thế của bọn chúng cũng chồng chất lên nhau khiến uy lực tăng mạnh theo cấp số nhân, hung hăng trảm xuống đầu Lạc Nam.
Cảm giác được uy áp của Tam Cảnh Chí Tôn đã khóa chặt toàn thân mình, Lạc Nam biểu lộ nghiêm túc.
Lạc Hồng Kiếm cùng Xích Tà Kích đồng thời xuất hiện trong tay.
Lúc này sau khi thôn phệ hàng loạt Vũ Khí bên trong Bảo Tàng Động, cả Lạc Thần Cung, Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích đều đã đạt đến Ngũ Phẩm Chí Bảo.
KENG! KENG!
Kiếm ngân đầy trời, kích khiếu động thiên.
Lạc Nam bạo phát toàn sức mạnh, trực tiếp chém ra Sáng Thế Kiếm Pháp và Diệt Thế Kích Pháp nghênh tiếp.
ĐÙNG! ĐÙNG!
Va chạm mãnh liệt, cơ thể hắn như diều đứt dây bay ngược vào thành vách, toàn thân đau nhứt dữ dội.
Hiển nhiên không có Tiểu Vũ Kết Giới, hắn có thể diệt đi hai Nhất Cảnh Chí Tôn, nhưng đối mặt với hai Tam Cảnh Chí Tôn hợp lực công kích liền khó mà chống lại.
“Chết đi!” Trương Bách cùng Lý Tú thừa cơ xông đến, song đao loạn vũ, phong tỏa thương khung.
“Phải chết là các ngươi!” Lạc Nam phẫn nộ gầm lên.
Bên trong đan điền, Lục Đạo Luân Hồi Tâm mở ra Quỷ Đạo.
Trong khoảnh khắc, cơ thể Lạc Nam biến lớn gấp đôi, cơ bắp đầy dữ tợn, đỉnh đầu mọc sừng, làn da màu đỏ, sau lưng là đôi cánh thịt khổng lồ.
Ở trạng thái Quỷ Tộc, chiến lực của hắn liền mạnh hơn gấp nhiều lần, bất kể là về phương diện chiến đấu hay thể phách chống chịu.
Lạc Nam mở ra Quỷ Thế và Quỷ Văn, chiến lực một lần nữa đại tăng.
Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích trở nên thanh thoát hơn, Lạc Nam bá đạo đánh ra.
KENG! KENG!
Lần này thế công va chạm, cục diện chính là bất phân thắng bại, ngay cả Trương Bách và Lý Tú đều không thể đem Lạc Nam đẩy lùi như trước, kiếm, kích và đao liên tục giằng co giữa không trung.
“Tên này là quỷ à?” Huyết Yêu Cơ hứng thú đánh giá, lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Nam thi triển trạng thái Quỷ Đạo.
“Hắn còn là rồng!” Thập Khánh Huyên hờ hững nói.
NGAO!
Quả nhiên nàng vừa dứt lời, đỉnh đầu Lạc Nam đã hiện ra Nghịch Long Hồn giương nanh múa vuốt, hung hăng vồ xuống đầu Lý Tú cùng Trương Bách.
“Không xong!” Lý Tú cùng Trương Bách sắc mặt hơi đổi, ngửa đầu gầm lên:
“Cuồng Đao Pháp Tướng!”
Cả hai tập hợp lực lượng, triệu hoán hai tôn Chí Tôn Pháp Tướng cầm Đại Đao với hình thể khổng lồ, hợp lực chém nát Nghịch Long Hồn của Lạc Nam.
“Các ngươi còn thi triển được Chí Tôn Pháp Tướng?” Sắc mặt Lạc Nam liên tục kinh dị.
Rõ ràng đúng như Huyết Yêu Cơ và Thập Khánh Huyên nói, đám này tuyệt đối không phải cương thi, bởi ngay cả Thi Tu cũng không thể triệu hoán được Chí Tôn Pháp Tướng giống như vậy.
“Ngươi chết được rồi!” Đôi phu thê cuồng rống, Chí Tôn Pháp Tướng thô bạo trảm xuống đầu Lạc Nam.
“Chưa chắc!” Lạc Nam ngửa đầu quát lớn:
“Diệt Thần Kiếm Trận!”
KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Kiếm ngân trùng thiên, kiếm khí kinh khủng như sắp diệt thế.
Lấy Đế Tôn Kiếm dẫn đầu, 9998 thanh Cửu Tinh Thánh Kiếm lao vọt ra.
Thiên Địa Kiếm Thuỷ, Tàn Kiếm Ma Hồn, Vạn Kiếm Lôi… tất cả các loại thuộc tính có thể tăng tiến sức mạnh đều được Lạc Nam sử dụng.
Quy Kiếm Tổ Phù càng khiến uy lực của chúng nó tăng mạnh.
Diệt Thần Kiếm Trận tàn sát bừa bãi, thành công đem hai tôn Cuồng Đao Pháp Tướng trảm thành vô số mảnh lực lượng tiêu tan.
Chưa dừng lại ở đó, Diệt Thần Kiếm Trận được bao phủ Bá Lực hùng mạnh và sóng xung kích từ Oanh Thiên Tổ Phù, bắt đầu trấn áp xuống Trương Bách và Lý Tú.
“Mau né ra!” Trương Bách nghiêm nghị nói.
Lý Tú hiểu ý gật đầu, muốn thi triển thân pháp né tránh.
“Sâm Lâm Hắc Ám!” Lạc Nam lại làm sao cho bọn chúng cơ hội?
Vô tận Hắc Ám bao trùm, Sâm Lâm Hắc Ám hiển hóa thành vô vàn nhánh cây, gai nhọn, dây leo kết dính… bắt đầu trói chặt và phong tỏa Trương Bách cùng Lý Tú.
“Cái quỷ gì đây?” Trương Bách gầm lên, đao pháp cuồng loạn chém ra xung quanh ý đồ chém tan hắc ám, Lý Tú cũng làm như hắn.
Lạc Nam thay đổi sắc mặt, điều động Bất Hủ Kinh Văn rời khỏi cơ thể, khảm lên Sâm Lâm Hắc Ám khiến khả năng chống chịu của nó gia tăng, trói buộc hai vị Tam Cảnh Chí Tôn một cách triệt để.
“Làm sao có thể?” Trương Bách sợ hãi.
“Đừng!” Lý Tú sắc mặt tái mét.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Diệt Thần Kiếm Trận hàng lâm, tàn nhẫn phanh thây hai vị Tam Cảnh Chí Tôn thành cặn bã.
“PHỐC!”
Toàn thân Lạc Nam nổ tung, lực lượng gần như cạn kiệt nằm rạp xuống đất thở hổn hển như chó chết.
Hiển nhiên sau khi thi triển quá nhiều thủ đoạn, trạng thái của hắn đã đạt đến giới hạn.
“Đúng là yêu nghiệt.” Huyết Yêu Cơ hiếm thấy tán thưởng, lấy tu vi Thánh Đế vượt cấp giết hai vị Tam Cảnh Chí Tôn, đáng giá để kiêu ngạo.
“Còn chưa đâu, hắn là quái thai trong yêu nghiệt.” Thập Khánh Huyên bĩu môi.
Chỉ thấy lúc này, Lạc Nam lại trầm thấp nói:
“Long Đằng Thoát Xác!”
Hắn thi triển thần thông phá bỏ một bộ xác rồng, cơ thể khỏe mạnh một lần nữa thoải mái ung dung đứng lên, hoàn toàn không có dấu hiệu suy yếu như vừa rồi.
“Cái tên này…” Huyết Yêu Cơ lẩm bẩm, lúc này nàng đột nhiên hoài nghi, liệu rằng khi Lạc Nam thật sự đột phá Chí Tôn, mình có phải đối thủ của hắn hay không?
Nhưng chủ nhân của vùng không gian này có lẽ không muốn cho Lạc Nam thêm bất cứ cơ hội nhảy nhót nào nữa.
KẼO KẸT.
Lại một quan tài hoàn chỉnh mở ra, từ bên trong đó bước ra một thân ảnh.
Đó là vị nam tử trung niên thần thái phi dương, trong tay cầm kiếm, khí thôn thiên hạ, tu vi Thất Cảnh Chí Tôn cực kỳ khủng khiếp.
Đồng tử trong mắt Lạc Nam co rút lại, một cảm giác hoang đường đến cực điểm dâng trào, thanh âm khàn khàn thốt lên:
“Nhạc phụ đại nhân?”
Người trước mắt, giống hệt như đúc thời điểm hắn sử dụng Anh Linh Hiệu Triệu đem ông ta trở lại.
Chính là nhạc phụ của hắn, từng là Nam Thiên Môn Chủ – Định Nam Chí Tôn.
Chỉ là lúc này, nhạc phụ đại nhân của hắn, người mà hắn luôn kính trọng lại từ quan tài dưới lòng đất Sinh Tử Nhất Tộc đi ra.
Điều này sao mà hoang đường…
“Nhạc phụ?” Định Nam Chí Tôn nhíu mày nhìn hắn:
“Ta và ngươi có liên quan gì?”
“Nhạc phụ đại nhân, chính anh linh của ngươi đã gả Thiên Tố cho ta.” Lạc Nam hít sâu một hơi nói, còn đem lệnh bài của Nam Thiên Môn lấy ra chứng minh thân phận.
Đồng tử trong mắt Định Nam Chí Tôn co lại, sau đó là tràn ngập sự bất đắc dĩ.
“Nhạc phụ…” Lạc Nam trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Định Nam Chí Tôn biểu tình kiên quyết, nhanh chóng mở miệng:
“Tế bào của ta bị trộm lấy, hắn thông qua đó sử dụng Nghịch Thế…”
BÙM!
Chỉ là lời còn chưa dứt, toàn bộ cơ thể Định Nam Chí Tôn chính thức nổ tung, một lần nữa tan biến trước mặt Lạc Nam như chưa từng tồn tại.
“KHỐN KIẾP!”
Lạc Nam phẫn nộ rít gào như dã thú.
Rõ ràng Định Nam Chí Tôn đã bị khống chế, hơn nữa vì không muốn đụng vào thằng con rể như hắn nên đã không tuân theo mệnh lệnh, còn định đem bí mật trong đó nói ra, kết cục lời còn chưa nói xong đã lâm vào huỷ diệt.
Hành vi như vậy, không thể nghi ngờ đã đụng vào điểm mấu chốt trong lòng Lạc Nam.
“Tế bào? Hồi sinh? Nghịch Thế…” Huyết Yêu Cơ cùng Thập Khánh Huyên liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khiếp sợ:
“Chẳng lẽ là…”
KẼO KẸT.
Lại có quan tài mở ra, lần này người lộ diện là một lão già mà Lạc Nam không nhận biết, bất quá khí thế Thất Cảnh Chí Tôn của đối phương đã hung hăng ép về phía hắn.
Lạc Nam không nói hai lời, trực tiếp xoay người bỏ chạy.
Không có Tiểu Vũ Kết Giới, hắn ở trước mặt Thất Cảnh Chí Tôn chính là chịu chết.
Nhưng chạy được sao?
Răng rắc…
Không gian bị xé rách, lão già đã hiện ra trước mặt hắn, bàn tay khô gầy hung hăng tung ra một chưởng.
PHỐC!
Toàn thân như bị trọng kích, Lạc Nam phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy đau thấu trời xanh, cơ thể như diều đứt dây bắn ngược trở về.
Chênh lệch quá lớn…
“Đã muốn chơi! Vậy cho ngươi chết!”
Thấy lão già tiếp tục đằng đằng sát khí lao đến mình, Lạc Nam trong mắt lóe lên một tia hung ác, định lấy ra Thất Phẩm Chí Bảo bạo tạc nổ chết lão.
Bất quá lúc này, một thân ảnh tịnh lệ trắng như tuyết hiện ra trước mặt Lạc Nam.
Bàn tay nhẹ nhàng duỗi ra, cực kỳ đơn giản điểm vào lồng ngực của lão già, thanh âm ung dung điềm tĩnh:
“Thi hóa!”
Trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể lão già như biến thành thi thể, sau đó cấp tốc phân huỷ và thối rửa.
“Làm sao…” Lão già hai mắt muốn lồi ra nhìn lấy thảm trạng của mình trước khi hóa thành một đống xương cốt.
“Tuyền tỷ…” Lạc Nam vui mừng nhảy dựng lên, đỡ hao tổn một kiện Thất Phẩm Chí Bảo nha.
“Tiểu tử thối, hiện tại rốt cuộc biết vui mừng khi thấy lão nương?” Thi Mộ Tuyền như cười như không liếc mắt nhìn hắn.
“Nào có, ta vẫn luôn vui sướng khi nhìn thấy tỷ nha.” Lạc Nam cười hắc hắc nói.
Được nhìn thấy Thi Mộ Tuyền xuất hiện ở đây, hơn nữa nàng còn giải cứu mình, Lạc Nam nhất thời yên tâm hơn rất nhiều.
Vừa điểm nhẹ đầu ngón tay đã khiến một vị Thất Cảnh Chí Tôn thành cặn bã, thực lực quá mức đáng sợ.
“Phi, luôn có mỹ nhân chống lưng.” Huyết Yêu Cơ âm thầm khinh bỉ.
“Nàng ta là Thi Thần Tông Chủ, Cửu Cảnh Chí Tôn hàng thật giá thật.” Phạm Thanh Thuyên cũng nghiêm nghị nói.
Thi Mộ Tuyền đỡ Lạc Nam đứng lên, quét mắt nhìn xung quanh không gian tại đây một vòng, thanh âm cũng trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ:
“Dã tâm không nhỏ, là Sinh Tử Nhất Tộc hay toàn bộ Ẩn Châu đây?”