Phần 141
Bên ngoài kết giới.
Chí Tôn thật sự vẫn là một thứ gì đó vượt xa tầm với.
Dù Lạc Sương và Hi Vũ đã có thể xưng tụng là yêu nghiệt, nhưng đối mặt với Cửu Trưởng Lão cùng Bát Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, đặc biệt là sau khi bọn hắn điều động đến Chấp Sát Pháp Tướng xếp hạng thứ 44 trên Pháp Tướng Bảng liền lộ ra lực bất tòng tâm.
Hai tôn Chấp Sát Pháp Tướng có hình dạng cao thẳng như hai người khổng lồ nhưng cực kỳ linh hoạt, xung quanh cơ thể khoác hai bộ áo choàng đỏ ngầu như máu rộng thùng thình, hai bộ áo choàng này thình lình chính là do hai luồng Sát Thế khủng bố ngưng tụ thành, bên trong ẩn chứa vài nghìn tầng Sát Vực.
“Chết!” Hai tên trưởng lão cất tiếng cười lạnh lẽo.
Chấp Sát Pháp Tướng biến mất như ảo ảnh, kích thước to lớn không ảnh hưởng chút nào đến tốc độ của bọn chúng.
Còn chưa kịp chứng kiến chân thân, hai kiện áo choàng đã phủ kín thiên địa từ trong bóng tối lao vọt ra, toàn diện phong tỏa Lạc Sương cùng Hi Vũ.
“Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể!” Lạc Sương phẫn nộ gầm lên.
Nàng điều động Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể đến cực hạn, ý đồ vô hiệu hóa áo choàng Sát Thế cường đại của Chấp Sát Pháp Tướng.
Nhưng mà Sát Thế này lại cực kỳ đặc biệt, nó được tạo thành từ Chí Tôn Pháp Tướng, vượt xa khả năng mà một Thánh Đế như Lạc Sương có thể tác động đến.
Thậm chí lớp áo choàng khổng lồ đã nghiền nát toàn bộ phạm vi không gian xung quanh, đem Lạc Sương siết chặt vào trong đó, mặc cho Sát Chiến Thiên Thương trong tay nàng liên tục đâm ra vẫn cực kỳ bất lực.
GÁY!
Hư ảnh Bất Diệt Điểu ngạo thị trên đỉnh đầu Hi Vũ, toàn thân hừng hực ngọn lửa Bất Diệt Viêm dung hợp với Lực Đẩy kinh hoàng.
Hi Vũ đánh ra Bất Diệt Ma Ha Chưởng, tạo thành một đại chưởng hình Bất Diệt Điểu khổng lồ mang theo sức tàn phá kinh người muốn đánh bay áo choàng sát thế.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Va chạm kinh khủng, sức tàn phá cực mạnh thành công nghiền nát một phần áo choàng, nhưng rất nhanh từ cơ thể của Chấp Sát Pháp Tướng lại tuôn ra Sát Vực, đem sát thế áo choàng khôi phục lại như cũ.
“Đáng giận.” Hi Vũ không cam tâm hừ một tiếng, triệu hồi tọa kỵ Cùng Kỳ nhảy lên lưng nó toàn lực rút lui, muốn kéo dài thời gian.
Chỉ tiếc tốc độ của Cùng Kỳ và nàng vô pháp sánh bằng tốc độ của Chấp Sát Pháp Tướng, nó đã băng qua hư không, áo choàng biến dạng thành hình vô số lưỡi đao màu đỏ, liên miên bất tuyệt cắm xuống cơ thể Hi Vũ.
Rõ ràng Chấp Sát Pháp Tướng có khả năng biến hóa Sát Thế, điều động Sát Vực thành bất cứ hình dạng nào theo ý muốn của nó, không hổ là Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 50 trên Pháp Tướng Bảng.
Cố gắng né tránh, Hi Vũ vẫn bị vài lưỡi đao đâm thủng toàn thân.
PHỐC…
Nàng không ngừng thổ huyết, bờ môi tinh tế tràn đầy máu tươi diễm lệ.
GÁY!
Sinh mệnh của Bất Diệt Điểu là cực kỳ ương ngạnh, Bất Diệt Viêm bao trùm cơ thể Hi Vũ, lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được làm lành các vết thương cho nàng.
“Giãy giụa vô ích, nếu không thể tiêu diệt Bắt Diệt Điểu, bổn trưởng lão liền mang ngươi về làm tọa kỵ.” Bát Trưởng Lão cất tiếng cười dài.
Ý niệm vừa động, Sát Thế Áo Choàng phần phật tung bay, như một cái vòng xoáy lao xuống phong tỏa lấy nàng.
“Haha.” Hai tên trưởng lão cười lạnh, kéo lấy Lạc Sương và Hi Vũ về phía bọn hắn, đã nóng lòng chiếm hữu các nàng.
“Cút!”
Mắt thấy Lạc Sương và Hi Vũ đều rơi vào khống chế, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Tuế Nguyệt đã thành công đánh hạ sát thủ hàng đầu, lao thẳng về phía nàng.
Diễm Nguyệt Kỳ hóa thân Thánh Kiếp Kim Ô, Càn Khôn Đại Na Di toàn lực vận chuyển.
Một vòng càn khôn luân chuyển bên ngoài cơ thể nàng, Thánh Kiếp Kim Lôi và Kim Ô Thánh Hoả bùng nổ, hai cái Diễm Lôi Kim Ô Phá ngưng tụ, hung hăng chưởng về phía hai tên trưởng lão.
Tuế Nguyệt chân đạp hư không, Thời Không Thánh Thể vận chuyển đến cực hạn, cao quý hé môi:
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Khóe môi nàng rỉ máu chấp nhận nghênh đón phản phệ nặng nề, Thời Gian trên chiến trường liền bị đảo ngược vài giây đồng hồ, trở về trước thời điểm Lạc Sương cùng Hi Vũ bị khống chế.
Tác động đến Thời Gian ở Nguyên Giới là hành vi đại kỵ mà ngay cả người sở hữu Thời Gian Linh Căn cũng không dám làm, cũng may Tuế Nguyệt sở hữu Thời Không Thánh Thể và huyết mạch Thời Không Hoàng Tộc, chúng nó đã giảm thiểu phản phệ đến mức thấp nhất, bằng không nàng sợ rằng đã bạo thể mà chết.
Diễm Lôi Kim Ô Phá bắn đến, hai vị trưởng lão thi triển thân pháp cao cấp ung dung né tránh.
“Thủ đoạn rất nhiều!” Cửu Trưởng Lão sắc mặt phát lạnh:
“Nhưng chưa đột phá Chí Tôn, các ngươi chỉ là con sâu cái kiến!”
“Chết cho lão phu!” Bát Trưởng Lão một lần nữa cường thế xuất thủ:
“Pháp Tướng Thần Thông – Chấp Sát Lệnh!”
ĐÙNG.
Từ thể nội của Chấp Sát Pháp Tướng vang lên một tiếng nổ tung, hai mắt hờ hững như băng của nó chuyển thành một màu đỏ ngầu.
Ở trạng thái Chấp Sát Lệnh, chiến lực của Chấp Sát Pháp Tướng sẽ đề thăng gấp ba lần.
Đồng nghĩa số lượng Sát Vực, sức mạnh từ Sát Thế Áo Choàng của nó gia tăng gấp ba.
Không để chúng nữ có bất kỳ cơ hội nào, Sát Thế Áo Choàng phân tán thành vô số thanh phi đao, điên cuồng bắn phá.
Chúng nữ sắc mặt đại biến, tốc độ của những phi đao này cũng tăng gấp ba lần rồi.
“Tác Động Thời Gian – Thời Gian Đầm Lầy!”
“Tác Động Không Gian – Không Gian Chồng Chất!”
Tuế Nguyệt cắn chặt hằm răng kết ấn, Thời Gian xung quanh các nàng liền trở nên sền sệt và lún sâu như đầm lầy, Không Gian xung quanh các nàng liền sinh ra hàng nghìn tầng chồng chất lên nhau với ý đồ ngăn chặn những thanh phi đao cường đại.
Đáng tiếc dù Tuế Nguyệt đã cố gắng hết sức, những thanh phi đao thật sự bị chậm lại một phần, nhưng chúng nó vẫn bá đạo xuyên qua Thời Gian Đầm Lầy và nghiền nát nhiều tầng không gian, lao thẳng đến chúng nữ.
“Thần Thông – Vu Tộc Cốt Thuẫn!”
Cự Mỹ Anh thấy cảnh này liền dùng sức nhảy vọt, kích thước khổng lồ khiến nàng lập tức xuất hiện trước mặt chúng nữ.
Từ bên trong cơ thể, những thanh Kim Cương Cốt đâm xuyên da thịt bắn ra, ngưng tụ thành một kiện Cốt Thuẫn khổng lồ ngăn chặn phía trước, bảo vệ các tỷ muội.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Vô số Phi Đao đâm vào Vu Tộc Cốt Thuẫn như cắm vào một tầng kim loại vô kiên bất phá, thân thể Cự Mỹ Anh phía sau gồng mình nâng đỡ Cốt Thuẫn, cơ thể khổng lồ trượt dài liên tục giữa thiên không, gân xanh nổi cuồn cuộn, mồ hôi như tắm phủ đầy cơ thể.
RĂNG RẮC…
Vu Tộc Cốt Thuẫn xuất hiện vô số vết rạn, Cự Mỹ Anh đau nhứt gầm lên.
Vu Tộc Cốt Thuẫn được làm từ xương cốt của nàng, chúng nó bị nghiền nứt khiến nàng đau như chết đi sống lại.
Thật khó tưởng tượng sức mạnh của Chí Tôn lại khủng khiếp như vậy, ở trong hậu cung không ai phá được Vu Tộc Cốt Thuẫn của nàng, lúc này nó lại trở nên yếu ớt như giấy mỏng.
“Đám nữ quái vật này, đừng quên chúng ta còn một Chấp Sát Pháp Tướng.” Cửu Trưởng Lão nở nụ cười tàn nhẫn:
“Pháp Tướng Thần Thông – Chấp Sát Lệnh!”
ĐÙNG!
Lại là vụ nổ kinh thiên động địa, chiến lực Chấp Sát Pháp Tướng của Cửu Trưởng Lão cũng gia tăng gấp ba lần.
Ý niệm vừa động, Sát Thế Áo Choàng hình thành một tấm lưới đỏ rực như máu, giống thiên la địa võng bao phủ bốn phương, như đánh bắt cá đem cơ thể khổng lồ của Cự Mỹ Anh phủ xuống và trói chặt.
“Nát cho ta!” Cự Mỹ Anh vùng vẫy dữ dội, đập vỡ cả không gian.
Đáng tiếc tấm lưới này lại cực kỳ dẻo dai và bền bỉ, bất chấp nàng tàn phá mạnh mẽ đến mức nào, nó vẫn vây nhốt nàng như đánh bắt dã thú.
Ý niệm vừa động, Cự Mỹ Anh lập tức thu nhỏ lại vô số lần, thành công luồn lách vào khe hở của lưới nhảy vọt ra ngoài.
“Hừ, tốn thời gian quá.” Đích thân Cửu Trưởng Lão xé rách hư không xuất hiện trước mặt nàng.
Cự Mỹ Anh biến sắc, đã nhìn thấy một thanh chuỷ thủ xuyên qua lồng ngực mình, máu tươi thê lương nhuộm đỏ.
“Biến đi lão cẩu!” Lạc Sương nhìn thấy em dâu của mình bị đâm liền nổi trận lôi đình:
“Lạc Gia Bí Pháp – Huyết Chiến Cuồng Quyết!”
Máu huyết thiêu đốt, nàng vũ động Sát Chiến Thiên Thương lao vọt đến đập xuống.
Cửu Trưởng Lão đang định xách cổ Cự Mỹ Anh, nàng đã nhận ra ý định của hắn, cơ thể một lần nữa biến thành khổng lồ không cho Cửu Trưởng Lão khống chế.
Cửu Trưởng Lão âm thầm giận dữ, mấy con tiện nhân này tu vi thấp mà thủ đoạn nhiều, phiền toái quá mức.
Lão ta nổi cơn thịnh nộ, hung hăng chưởng cho Lạc Sương một cái đem nàng đánh bay.
Lạc Sương hấp thụ thương thế, thông qua Thuyết Chiến Cuồng Quyết đem tu vi đề thăng.
Một chưởng của Chí Tôn, nàng đạt đến Thánh Đế Viên Mãn, lại thêm khả năng của Bí Tự – Đấu, liền tạm thời có được chiến lực của một Chí Tôn hàng đầu.
Cơ thể khổng lồ của Cự Mỹ Anh ngã xuống giữa không gian, làn da khỏe mạnh của nàng tái nhợt, yếu ớt thì thào:
“Bên trong chuỷ thủ có độc.”
Liễu Ngọc Thanh đã sớm xuất hiện, trực tiếp chui vào cơ thể của Cự Mỹ Anh, Diệt Sinh Độc Thể được vận chuyển đến cực hạn, đem toàn bộ độc tố dữ dội hút lấy.
“Mau cho nàng ăn.” Chiêu Quân, Đại Kiều và Tiểu Kiều từ trong Thanh Long Phủ chạy ra, ném đến trước mặt Cự Mỹ Anh mấy chiếc Nhẫn Trữ Vật.
Cự Mỹ Anh lấy tất cả đồ ăn mới tinh bên trong đó ra ngấu nghiến.
Nàng ăn vào càng nhiều, vết thương càng nhanh chóng khép lại.
Vu Tộc lấy ăn làm nguồn gốc sức mạnh, ngay cả việc phục hồi thương thế cũng là nhờ ăn.
Cự Mỹ Anh tình hình tạm ổn, những nữ nhân khác lại khổ không thể tả trước sự càn quét của Chấp Sát Pháp Tướng.
“Ta hiến tế tất cả tuổi thọ.” Hi Vũ toàn thân đẫm máu, giọng điệu âm u:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – đem tu vi của hai tên súc sinh này áp xuống…”
Nàng đã chấp nhận hy sinh, muốn đem tu vi của Bát Trưởng Lão và Cửu Trưởng Lão từ Chí Tôn rơi xuống Thánh Đế thông qua Kim Khẩu Ngọc Ngôn.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Chỉ là vào thời khắc mấu chốt nhất, từng tiếng long ngâm rít gào từ sâu trong Thanh Long Phủ đã ầm ầm trỗi dậy.
Long Tiên Vĩnh Cửu lập tức có được phản ứng, chúng nữ mừng rỡ như điên.
“Phu quân trở về!”
Trong đầu các nàng hiện lên duy nhất một ý niệm.
Gần như không hề do dự, tất cả nữ nhân đều kích hoạt công năng dịch chuyển của Long Tiên Vĩnh Cửu, toàn thân dịch chuyển về phía nam nhân của mình, xuất hiện bên trên Bá Vũ Điện.
“Các nàng…”
Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn thấy thảm trạng của các kiều thê, một trái tim của hắn hung hăng như bị ai đó bóp nghẹt.
“Phu quân khốn kiếp, không có thời gian liếc mắt đưa tình đâu.” Hi Vũ thở hổn hển, mái tóc bạc trắng rủ xuống:
“Nếu chàng còn chưa về, chờ nhặt xác thiếp đi.”
Lạc Nam chân mày co giật, hắn đã cố gắng nhanh nhất có thể để trở về, chỉ là trước tiên muốn tìm cách giải quyết triệt để Thiên Lệnh Giáo.
Vì vậy khi Trân Bảo Lâu đưa ra công phu sư tử ngoạm là ba kiện Cửu Phẩm, hắn vẫn không chút do dự gật đầu đồng ý, tránh làm mất thời gian của đôi bên.
“Các nàng vất vả rồi, nhìn phu quân giúp các nàng giết người.”
Lúc này, chứng kiến Bá Vũ Điện của Lạc Nam cường hoành lao vọt ra từ Thanh Long Thánh Địa, nội tâm của vô số người như nhấc lên cổ họng, ngay cả việc những nữ nhân của hắn đột ngột dịch chuyển khỏi chiến trường cũng không còn tâm tình để ý nữa.
Vừa xuất hiện đã trở thành tiêu điểm của toàn trường.
“Khà khà, con mồi rốt cuộc xuất hiện, kế hoạch thành công.” Thiên Khuyết nở nụ cười tà.
Biết rằng khó truy lùng Lạc Nam, Thiên Khuyết liền hiểu cách tốt nhất để ép hắn chạy ra chính là xuống tay với người thân của hắn.
Quả nhiên Lạc Nam đã đến.
Chỉ cần đem Lạc Nam và nữ nhân của hắn tiêu diệt, đem tất cả thủ đoạn và tài sản của bọn chúng cướp đoạt, tất cả cái giá mà Thiên Lệnh Giáo bỏ ra đều xứng đáng.
Sát thủ tinh nhuệ chết đi có thể bồi dưỡng trở lại, không sao cả.
Nam Thiên Tố không dám nhìn Lạc Nam, sự tập trung của nàng vẫn khóa chặt vào Thiên Khuyết vì sợ hắn đột ngột xuất thủ.
Với tu vi tiệm cận Cửu Cảnh Chí Tôn của hắn, nếu nàng lơ là thì Lạc Nam hoặc bất cứ người nào đó sẽ mất mạng trong tay kẻ này.
Lạc Nam đảo mắt nhìn quanh toàn trường, đồng tử hơi co lại.
Xác chết nằm ở khắp nơi, đa số là thi thể của sát thủ Thiên Lệnh Giáo… nhưng cũng có một số xác chết thuộc về phe cánh Nam Thiên Môn, đây là điều không thể tránh khỏi trong đại chiến.
Đại trưởng lão Kiếm Hoàng giận của Kiếm Phách Tộc đã bị Tam Trưởng Lão Thiên Lệnh Giáo đánh nát nhục thân.
Không ít Thánh Đế của Thanh Long Thánh Địa đã ngã xuống…
Tần Lộng Ngọc, Tô Minh Châu, Tuyết Tuyền, Hoa Như Thuỷ chỉ còn một tia hơi thở yếu ớt.
Đàm Tùng mất một cánh tay, Triệu Dũng đã vỡ nửa đầu, Lam Hinh, Mỹ Mộng toàn thân không chỗ nào là còn nguyên vẹn.
Ngay cả nhạc mẫu của hắn là Trấn Nam Chí Tôn vốn đã già nay càng già thêm hàng trăm tuổi, tinh huyết thiêu đốt gần như cạn kiệt để chống lại Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão trong từng ấy thời gian, nhìn qua như một lão thây khô, Nam Thiên Kiếm trong tay bà đã xuất hiện vết nứt.
Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão có tu vi Bát Cảnh Chí Tôn, Trấn Nam Chí Tôn chỉ là Lục Cảnh, chênh lệch hai tiểu cảnh… dù bà đã dốc hết sức lực, Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão vẫn khí định thần nhàn, hoàn toàn không có một chút tổn thất.
Rõ ràng đám Thiên Lệnh Trưởng Lão chưa từng toàn lực ra tay, bọn chúng muốn câu kéo thời gian chờ Lạc Nam nóng lòng xuất hiện.
Bằng không một khi san bằng Nam Thiên Môn, chẳng còn gì để Lạc Nam quay lại thì tính sao?
“Thế nào hả?” Một tên Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo hài hước cười:
“Dù nhân vật chính trở về thì đã sao? Ngươi có thể làm được gì trước cục diện hiện tại?”
Tiếng nói vừa dứt, trong tay mỗi một vị Thiên Lệnh Trưởng Lão đều xuất hiện một tấm Phù Chú.
Bọn hắn ăn ý bóp nát.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô vàn Phù Văn dung hợp vào bầu trời, vào thiên địa phạm vi mười vạn dặm, hình thành một cái lồng sáng phong tỏa quy mô lớn.
“Không xong, đó là Phù Chú có thể vô hiệu hóa tất cả Tuyệt Thế Thần Thông trở xuống.” Bảo Kiều là một Phù Sư nên nhận ra đầu tiên, lập tức kinh hô thành tiếng.
“Chúng ta đã nghiên cứu ngươi rất kỹ đó Lạc tiểu súc sinh.” Thiên Lệnh Giáo chúng nhân ngửa đầu cười haha:
“Tuyệt Thế Thần Thông đã bị vô hiệu, ngươi lấy gì thi triển Tiểu Vũ Kết Giới?”