Phần 140
Chi nhánh Trân Bảo Lâu.
Một thân ảnh chậm rãi tiến vào, thình lình chính là Lạc Nam.
Đương nhiên lúc này hắn không lấy dung mạo thật sự của bản thân để hành động, ngược lại sử dụng một giọt máu ngẫu nhiên tìm thấy được tại khu mộ địa vắng vẻ, thông qua Luyện Huyết hóa Thân Thuật biến thành một nam tử trung niên diện mạo bình thường.
Bằng vào Luyện Huyết hóa Thân Thuật, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không thể biết được thân phận thật sự của hắn.
“Tham kiến quý khách, không biết ngài cần gì?” Một thị nữ ôn nhu tiến lên hỏi chuyện.
Lạc Nam thản nhiên từ trong Nhẫn Trữ Vật móc ra một kiện Chí Bảo.
ẦM!
Ngay lập tức, khí thế của Chí Bảo quét ngang bốn phía, trực tiếp kinh động tất cả quan khách đang có mặt.
“Trời ạ, đó là Thất Phẩm Chí Bảo?” Ít ỏi một vài người có kiến thức cao giọng hét ầm lên.
Toàn trường khiếp sợ, đại năng nào thế này? Vừa ra tay chính là Thất Phẩm Chí Bảo?
“Ta muốn cùng người có thân phận cao nhất tại Trân Bảo Lâu giao dịch.” Lạc Nam thu Chí Bảo vào, ung dung nói.
Thị nữ hai chân run rẩy ngồi bệch dưới đất, khí thế của Thất Phẩm Chí Bảo vừa rồi quá mức khủng bố, làm nàng ngay cả đứng lên cũng không còn sức lực.
“Mời quý khách tiến vào nơi này.” Một nam tử béo mập đi đến giới thiệu:
“Tại hạ là tổng quản ở chi nhánh này của Trân Bảo Lâu, tên gọi Phú Bảo.”
“Ừm.” Lạc Nam nhẹ gật đầu: “Ngươi sẽ cùng ta thương lượng à?”
“Không.” Phú Bảo trịnh trọng nói: “Thất Phẩm Chí Bảo đã vượt qua quyền hạn của ta, cần phải nhờ tiểu thư đến, xin quý khách chờ một chút.”
“Tiểu thư? Lại là nàng à?” Lạc Nam trong đầu vô thức hiện lên thân ảnh của một người.
Hắn theo sự sắp xếp của Phú Bảo tiến vào một phòng khách quý.
Chưa uống cạn cốc trà trên bàn, có Truyền Tống Trận sáng lên, thân ảnh cao quý, ưu nhã và đoan trang không thể hình dung của Trương tiểu thư đã xuất hiện.
Ánh mắt của nàng quét nhìn Lạc Nam, thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh lên tiếng:
“Có vẻ đây không phải diện mạo thật của quý khách?”
“Không sai, ta muốn giao dịch bí mật, không tiết lộ thân phận.” Lạc Nam thoải mái nói.
Trương tiểu thư hài lòng trước thái độ thẳng thắng và dứt khoát của hắn, nàng ngồi xuống ở phía đối diện, thanh âm trong trẻo giới thiệu:
“Tiểu nữ gọi là Trương Nhã Trâm, không biết nên xưng hô quý khách thế nào?”
Lạc Nam âm thầm chép miệng, Trương Nhã Trâm… cái tên thật sự rất có ý tứ, nói đến đây cũng là lần đầu tiên hắn biết được tên thật của nàng, hơi suy nghĩ một chút, liền thuận miệng đáp:
“Trương tiểu thư xưng ta Nhất Đại Trụ là được.”
“Nhất Đại Trụ?” Ánh mắt Trương Nhã Trâm trở nên quái dị, luôn cảm thấy cái tên này có chỗ nào đó không đứng đắn.
Bất quá nàng cũng không tò mò, liền đi vào chính sự: “Không biết quý khách cần giao dịch thứ gì mà đưa ra Thất Phẩm Chí Bảo?”
“Đó chỉ là chào hàng mà thôi.” Lạc Nam gằn từng chữ một:
“Việc ta muốn nhờ rất đơn giản, Trân Bảo Lâu làm trung gian, giúp ta tìm kiếm người hoặc thế lực nào đó đủ khả năng nhổ tận gốc Thiên Lệnh Giáo, giá cả không thành vấn đề, sẽ không để Trân Bảo Lâu thất vọng.”
Trương Nhã Trâm xém chút làm rơi cốc trà trên tay xuống đất, trịnh trọng hít sâu một hơi, hoài nghi mình nghe lầm:
“Diệt Thiên Lệnh Giáo? Ở Nam Vực?”
“Chính xác, càng nhanh càng tốt, ta không có nhiều thời gian.” Lạc Nam lại từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra kiện Thất Phẩm Chí Bảo vừa rồi đặt lên bàn:
“Đây xem như đặt cọc.”
Ánh mắt Trương Nhã Trâm tràn ngập rung động, nàng cắn cắn cánh môi:
“Trân Bảo Lâu là thế lực kinh doanh, không phải tổ chức sát thủ để giúp khách nhân tiêu diệt người khác.”
“Đây chính là một cuộc kinh doanh.” Lạc Nam thản nhiên nói: “Ta không tiện xuất đầu lộ diện nên mới nhờ đến Trân Bảo Lâu làm trung gian.”
Hắn đã suy nghĩ và cân nhắc để đưa ra quyết định này.
Với Thiên Cơ Lâu trong tay, hắn có thể bỏ ra một lượng Điểm Danh Vọng để điều tra về người hoặc thế lực có can đảm và đủ khả năng làm thịt Thiên Lệnh Giáo, từ đó cùng đối phương trực tiếp làm giao dịch.
Nhưng thử nghĩ mà xem, nếu không có ai đứng ra trung gian, chẳng may người đó nổi lòng tham động thủ với mình thì sao? Một nhân vật có gan động vào Thiên Lệnh Giáo vì lợi ích, bản thân mình chắc chắn không thể nào chống lại.
Đương nhiên có thể mời đối phương vào Thiên Cơ Lâu làm giao dịch, nhưng như vậy lại bại lộ chuyện Thiên Cơ Lâu có liên quan đến việc Thiên Lệnh Giáo bị diệt.
Thiên Cơ Lâu tồn tại với hình thức công bằng, không xen vào hận thù giữa các thế lực, ai ra giá cao sẽ cung cấp tin tức mà thôi, không thích hợp để làm chuyện như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách nhờ Trân Bảo Lâu hoặc Dị Nguyên Hội hỗ trợ.
Mà Trân Bảo Lâu trải rộng thiên hạ, mức độ phổ biến và mạng lưới quan hệ chắc chắn vượt qua Dị Nguyên Hội hoạt động đặc thù, cuối cùng Lạc Nam quyết định đến Trân Bảo Lâu.
Nếu giao dịch không thành, hắn lại đến Dị Nguyên Hội cũng không muộn.
Thấy Trương Nhã Trâm vẫn còn hơi do dự, Lạc Nam lại lấy thêm một môn Bát Phẩm Chí Tôn Công Pháp đặt lên bàn:
“Hy vọng Trân Bảo Lâu không làm tại hạ thất vọng.”
Trương Nhã Trâm nhìn một kiện Thất Phẩm Chí Bảo và một môn Bát Phẩm Chí Tôn Công Pháp mà âm thầm khiếp sợ, Nhất Đại Trụ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Đây là cơ hội tốt, ta nhận được tin Thiên Lệnh Giáo và Nam Thiên Môn đang đại chiến, thời cơ để nhổ tận gốc bọn chúng.” Lạc Nam nhấn mạnh.
Trương Nhã Trâm thở dài, Thiên Lệnh Giáo từ trước đến nay ám sát vô số người, đắc tội không biết bao nhiêu thế lực, có người muốn nhân cơ hội này diệt bọn hắn là đương nhiên.
Chỉ là không nghĩ đến sẵn sàng bỏ ra cái giá khổng lồ như vậy, chỉ mới đặt cọc đã là một kiện Thất Phẩm và một kiện Bát Phẩm rồi.
“Đại Trụ tiền bối chờ tiểu nữ một chút.” Trương Nhã Trâm chậm rãi nhắm mắt, hiển nhiên đang thông qua bí pháp liên hệ với cao tầng của Trân Bảo Lâu thương lượng.
Không lâu sau, nàng mở mắt ra, thanh âm trong trẻo nhưng đầy quyết đoán:
“Trong vòng ba ngày, trừ những giáo chủ thế hệ trước đang không rõ tung tích, tất cả người còn lại của Thiên Lệnh Giáo sẽ bị nhổ tận gốc, toàn bộ sát thủ bị tru diệt, địa bàn bị xóa sổ, ngay cả giáo chủ cũng không thể sống, nhưng cái giá quý khách phải trả sẽ tăng lên.”
“Bao nhiêu?” Lạc Nam trịnh trọng hỏi.
Trương Nhã Trâm phun ra ba chữ:
“Ba kiện Cửu Phẩm!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, cũng phun ngược lại hai chữ:
“Thành giao!”
Có đôi khi, một vài chuyện thực lực chưa đủ để giải quyết… tài sản đủ nhiều liền có thể giải quyết.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/12/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
Sâu trong Thanh Long Phủ…
Vô vàn Trận Văn tụ hợp mang theo nồng đậm lực lượng không gian chuyển động một cách điên cuồng với tốc độ chóng mặt.
Nếu có Chiến Trận Sư ở đây chứng kiến cảnh tượng này chắc chắn sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Bởi vì những Trận Văn này thuộc về một toà Truyền Tống Trận, mà quá trình Trận Văn luân chuyển càng nhanh thành hình vòng tròn như vậy đại biểu cho tốc độ của quá trình Truyền Tống.
Từ đó có thể thấy, Truyền Tống Trận này đang luân chuyển với tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay.
Truyền tống hoàn tất, một thân ảnh bước ra.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Tiếng long ngâm xé tan bầu trời, 18 con Hắc Kim Cương Thiên Long bá đạo không gì cản nổi lôi kéo theo Bá Vũ Điện hùng vĩ vô biên xuất hiện, đạp phá hư không, lấy tốc độ như lưu tinh vắt ngang bầu trời trong vắt.
Vô số tu sĩ bên trong Thanh Long Thánh Địa nghe thấy động tĩnh này, toàn bộ ngẩng mặt nhìn lên, chứng kiến cảnh tượng thập bát long kéo cung oai hùng quen thuộc, từng người nhiệt huyết sôi trào, một cảm giác kích động đến tâm linh run rẩy bùng nổ mà lên, ngửa đầu gào thét:
“Đại Hộ Pháp về rồi!”