Phần 71
Tổng đà Bích Loan Phái…
Đây là một Thánh Hoàng Thế Lực tọa lạc bên bờ hồ Bích Loan, nghe nói các đời Phái Chủ của Bích Loan Phái đều kế thừa một tia huyết mạch Thanh Loan Thần Thú, chiến lực cường đại, trong thế lực còn có một loài Loan Điểu được xưng là Thánh Thú hộ tông, chiến lực không thua kém Phái Chủ chút nào.
Hôm nay Bích Loan Phái cử hành Tinh Anh Võ Hội, đây là cuộc luận võ, chiến đấu tranh tài giữa những đệ tử tinh anh nhất của Bích Loan Phái, hòng chọn ra những chân truyền đệ tử xuất sắc nhất, từ đó tiếp nhận truyền thừa cao cấp hơn của thế lực.
Vì thế lúc này toàn bộ quảng trường náo nhiệt vô cùng, ngay cả các vị Trưởng Lão và Phái Chủ cũng xuất hiện, ngồi trên chủ vị đón nhận hàng vạn ánh mắt cung kính của các đệ tử bên dưới.
Trước khi võ hội bắt đầu, như thường lệ… Phái Chủ sẽ đứng lên phát biểu cảm nghĩ, động viên các đệ tử chiến đấu hết mình, không sử dụng thủ đoạn bẩn thiểu để giành chiến thắng vân vân…
Bích Loan Phái Chủ là một nữ tử trung niên, tuy trên mặt đã lắng đọng dấu vết năm tháng nhưng mỹ nhân vẫn còn, là một vị mỹ phụ nhân thành thục, đoan trang cao quý.
Màn phát biểu còn chưa chấm dứt, thì từ trên bầu trời Bích Loan, một tiếng kiếm minh vang vọng thương khung.
KENG!
Kiếm minh chấn nhiếp toàn trường, có kiếm khí mang theo một loại uy nghiêm vô thượng hàng lâm mà xuống.
“Kẻ nào đến Bích Loan Phái dương oai?”
Bích Loan Phái Chủ phẫn nộ quát lớn, cùng chư vị trưởng lão ngự không mà lên, đồng loạt phát động thế công.
GÁY!
Hư ảnh một con Thanh Loan hiện lên giữa bầu trời, hướng về đạo kiếm khí khủng bố nghênh đón.
XOẸT.
RĂNG RẮC…
Bất quá tình cảnh tiếp theo khiến tất cả đệ tử khiếp sợ.
Hư ảnh Thanh Loan uy phong không gì tả nổi lại bị đạo kiếm khí kia bá đạo nghiền nát.
KENG!
Kiếm khí đâm xuyên Thanh Loan hư ảnh, cắm thẳng xuống mặt đất khiến toàn bộ địa bàn Bích Loan Phái chấn động.
“Mau kiểm tra thương vong.” Bích Loan Phái Chủ biến sắc phân phó.
Các vị Trưởng Lão nhao nhao tán đi, rất nhanh liền báo cáo: “Bẩm Phái Chủ, không có ai tổn hại.”
“Kỳ quái…” Bích Loan Phái Chủ ngây ngẩn cả người, vội vàng tiến đến gần nơi đạo kiếm khí kia vừa hàng lâm.
Khói bụi tán đi, một thanh kiếm hoa lệ, sắc bén không cách nào để hình dung cắm thẳng giữa quảng trường Bích Loan Phái, Đế Uy ngập tràn quét ngang bốn phương…
Đồng tử Bích Loan Phái Chủ co rút lại, nhìn thấy có một phong thư trên thân kiếm.
Hít sâu một hơi, Bích Loan Phái Chủ bước đến cẩn thận đem phong thư tháo xuống.
Đập vào mắt chính là dòng chữ như rồng bay phượng múa: “Thanh Long Hộ Pháp triệu tập quần hùng!”
“Đây là… triệu tập lệnh của Thanh Long Hộ Pháp!” Bích Loan Phái Chủ cùng các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương lóe lên sự kinh dị.
KENG!
Mà như nhận ra nhiệm vụ của mình đã xong, thanh kiếm lại một lần nữa ngân vang, sau đó bay vọt lên thiên không, như lưu tinh biến mất nơi chân trời.
“Làm sao có thể? Vị Thanh Long Hộ Pháp này đứng từ nơi nào ngự kiếm? Làm sao phi kiếm của hắn như có được sinh mệnh chân chính?” Các vị trưởng lão đều hít một ngụm khí lạnh.
KENG KENG KENG…
Trong lúc cả đám còn chưa hết kinh ngạc, lại có vài đạo kiếm khí như sao băng xẹt ngang bầu trời, băng qua địa bàn của Bích Loan Phái, rơi vào địa bàn của các Thánh Hoàng Thế Lực lân cận.
“Nếu vị Hộ Pháp kia ở tại Hộ Pháp Phủ làm ra hành vi như thế này, đơn giản là không thể tưởng tượng.” Đại Trưởng Lão Bích Loan Phái chân mày run rẩy.
Phải biết rằng Thánh Hoàng như bọn họ điều động một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo đã vô cùng khó khăn, trong khi Thanh Long Phái Chủ lấy sức một người điều động hàng loạt Phi Kiếm truyền thư như vậy, hơn nữa còn chuẩn xác hàng lâm đến từng thế lực sau đó quay về, xuyên suốt quá trình không ảnh hưởng đến nhân mạng.
“Thủ đoạn này quá khủng khiếp.” Bích Loan Phái Chủ trầm giọng ca tụng.
“Tính sao đây?” Các vị trưởng lão hỏi.
“Còn tính toán cái gì?” Bích Loan Phái Chủ trừng mắt quát:
“Lập tức dời Tinh Anh Võ Hội đến thời điểm khác, chuẩn bị lễ vật, một tháng sau phải có mặt diện kiến Thanh Long Hộ Pháp.”
“Tuân lệnh!” Các vị trưởng lão rùng mình, nhanh chân chuẩn bị.