Phần 198
“Ai có thể nói cho bổn thiếu…”
Cái trán Thiên Lang Thiếu Chủ nổi gân xanh, nhìn lấy thân ảnh Lang Dương hoàn toàn mất khả năng chiến đấu ngã xuống sùi bọt mép, ngửa đầu gào rống:
“Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra?”
“Cái này…” Hai lão già của Thiên Lang Môn cũng là đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không tài nào hiểu nổi.
“Con heo bị đập tơi bời nhưng không hề hấn gì? Nó sở hữu thể chất đặc biệt sao?” Một lão già nghiến răng ken két.
“Làm sao lão phu biết được?” Lão già còn lại cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Bởi vì thực lực bị áp chế, bọn hắn cũng không thể sử dụng Thần Thức của Chí Tôn quan sát cẩn thận, vậy nên hoàn toàn chẳng nhìn thấu trạng thái khác thường của Hắc Trư.
Rõ ràng nó bị Lang Dương đập nện tra tấn từ đầu đến cuối, kết quả ngay cả cái rắm cũng không có… à quên, nó có cái rắm, và chính cái rắm đó đã bạo nổ tinh thần Lang Dương, chấn đến hắn hôn mê bất tỉnh.
ĐINH.
Thắng bại đã phân, Cán Cân Sinh Tử cũng không phân biệt địch ta, liền thu nhận lồng chim của Lang Dương đã chiến bại, khiến cân nặng rốt cuộc trở về trạng thái cân bằng.
“Hừ, biết sự lợi hại của Trư Hùng Tuấn?” Hắc Trư rung đùi đắc ý, muốn lắc mông trở về.
Chỉ là nó vừa đi được vài bước đã ngã quỵ xuống, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên tuy rằng được giảm tải phần lớn sát thương nhận vào nhưng cũng không phải là hoàn toàn bất bại, vẫn ăn thiệt thòi không ít.
Đi bằng hai chân không nổi, Hắc Trư đành bò bằng cả bốn chân trở về trong lồng, nhìn cảnh tượng khá khôi hài giống như heo trở về chuồng vậy.
“Ngươi là Trư Tiểu Cường thì còn nghe được, Hùng Tuấn cái rắm à.” Lạc Nam dở khóc dở cười nhìn con hàng này.
“Hắc hắc, Trư gia phải là Trư Đại Cường, Tiểu Cường nào có thể anh tuấn tiêu sái như ta?” Hắc Trư sung sướng run người, nó cũng mặc kệ dáng vẻ của mình đê tiện đến cỡ nào, chỉ cần đồ được cho hiệu quả là được rồi, pho tượng Tiểu Cường mà Lạc Nam cho quá hợp khẩu vị của nó.
Quỷ Đỏ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn lấy Lạc Nam, thầm nghĩ kẻ này nội tình quả thật là sâu không thể lường, vừa rồi tùy tiện cho Hắc Trư một thứ đã mang đến tác dụng lớn như vậy, hắn rốt cuộc là ai?
CHIẾU… CHIẾU…
Mà lúc này, hai luồng sáng lại từ cán cân sinh tử chiếu rọi xuống, vừa lúc một luồng chiếu vào lồng của Quỷ Đỏ, một luồng khác chiếu vào ông già bên phía Thiên Lang Môn.
“Khốn kiếp, vẫn chưa đến lượt bổn Thiếu?” Thiên Lang Thiếu Chủ bất mãn mắng một tiếng, ánh mắt hừng hực nhiệt hỏa nhìn Quỷ Đỏ:
“Đáng tiếc, bỏ qua cơ hội chiến đấu với Thiếu Chí Tôn của Trụ Việt Tông.”
“Thiếu chủ xin an tâm, hai thằng nhãi Lang Liệt và Lang Dương quá vô dụng, hiện tại lão phu đích thân ra tay, bọn hắn không còn bất cứ cơ hội nào.” Lão già gằn giọng nói.
“Ừm.” Thiên Lang Thiếu Chủ hài lòng gật đầu:
“Đối với thực lực của Tam Trưởng Lão, bổn thiếu vẫn luôn tin tưởng.”
Lão già chính là Tam Trưởng Lão – Lang Tham của Thiên Lang Môn, tu vi chân thật chính là một vị Chí Tôn Cấp Cường Giả, hiện tại dù không thể bạo phát thực lực của Chí Tôn nhưng kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn chắc chắn vượt xa hai tên hậu bối, không có lý do gì để thất bại.
“Quỷ Đỏ cô nương, cố lên a.” Hắc Trư động viên nói.
“Câm miệng cho ta!” Quỷ Đỏ muốn bẻ răng nó, con hàng này sau khi hoài nghi nàng là nữ luôn miệng gọi cô nương, tất cả là tại tên khốn kiếp kia.
Lạc Nam cười cười, ung dung ngồi xuống.
Đối với trận chiến này, hắn không có chút lo lắng nào dù đối thủ của Quỷ Đỏ có là Chí Tôn đi chăng nữa.
Đơn giản vì nàng sở hữu Cấm Kỵ.
Người khác không rõ thủ đoạn của Quỷ Đỏ nhưng Lạc Nam lại quá rõ ràng, có thể nói nàng là tồn tại sâu không lường được.
Trước đó hắn vẫn còn thắc mắc không hiểu địch nhân cấp độ nào có thể khiến Quỷ Đỏ rơi vào hiểm cảnh, hiện tại đã hiểu nguyên nhân, nàng là bị kết quả trận chiến của Tiểu Đậu Bỉ ảnh hưởng.
Không thể không nói kế hoạch của Thiên Lang Thiếu Chủ quả thật hiệu quả, nếu hắn không đuổi đến kịp thời, e rằng Quỷ Đỏ sẽ phải oan ức ngã xuống, mà Cấm Kỵ của nàng thậm chí sẽ rơi vào tay một kẻ nào đó.
Chẳng trách lần này Hệ Thống phát động nhiệm vụ Sử Thi, tính liên lụy ảnh hưởng trong đó là quá lớn.
Trong lúc hắn suy nghĩ, Quỷ Đỏ cùng Lang Tham đã bước ra đấu trường.
Cũng may trạng thái của đấu trường sẽ khôi phục nguyên vẹn sau mỗi lượt trận kết thúc, bằng không với cái mùi ô uế không gì sánh nổi của Hắc Trư lưu lại e rằng chẳng ai dám tiến vào.
“Giết chết Thiếu Chí Tôn của Trụ Việt Tông, tuy rằng mang tiếng ức hiếp hậu bối nhưng cũng là một thành tựu đáng để lão phu kiêu ngạo.” Lang Tham hai mắt híp lại như sói đói rình mồi, nhìn chằm chằm Quỷ Đỏ.
“Đánh đi, chó ngoan không nên sủa.” Quỷ Đó lời ít ý nhiều.
“Muốn chết!” Lang Tham bị chọc giận, gầm lên một tiếng:
“Tam Lang Tất Sát!”
Trong nháy mắt, cơ thể hóa thành ba luồng tàn ảnh ở ba phương hướng khác nhau, Lang Trảo vươn dài như mười thanh liêm đao hung hăng tập kích.
Ở khoảnh khắc này, Quỷ Đỏ có cảm giác như ba con sói hung tàn tu vi Yêu Thánh Đế tối đỉnh đang cùng lúc muốn xé xác mình, áp lực về Sát Thế mà nó mang đến cực kỳ kinh khủng.
Nhưng điều đó không thể khiến một Thánh Hoàng như nàng e sợ, ngược lại ánh mắt sau lớp mặt nạ quỷ lãnh tỉnh chưa từng có.
Ngay khi ba luồng công kích của Lang Tham vừa đến, Quỷ Đỏ đã mãnh liệt đánh ra.
Chiến Thế Quyền!
Che Thiên Chưởng!
Cổ Đế Quyền!
Tịch Không Chỉ!
Loạn Hải Cước!
Trấn Ngục Ấn!
Liên tục là sáu loại Vũ Kỹ khủng bố cùng lúc phát động, hơn nữa sức mạnh của mỗi một loại Vũ Kỹ lại vượt xa bình thường bởi lẽ chúng nó ẩn chứa nguồn lực của hàng trăm cái đan điền trong thể nội.
Tu vi thua kém nhưng công kích đánh ra nhiều hơn, lực lượng từ vài trăm cái đan điền đã rút ngắn khoảng cách chênh lệch thực lực.
ẦM ẦM ẦM…
Theo ba tiếng nổ tung, hai luồng tàn ảnh của Tham Lam bị chấn đến biến mất, mà ngay cả bản thể của hắn cũng bay ngược trở về, sắc mặt kịch biến.
“Làm sao có thể?” Thiên Lang Thiếu Chủ thấy cảnh này cũng là không dám tin:
“Sao hắn có thể phát động nhiều vũ kỹ như thế trong cùng thời điểm??”
“Thì ra ngươi sở hữu Chiến Mệnh Thiên Thể.” Lang Tham nở nụ cười tà:
“Là do lão phu chủ quan, nhưng càng thi triển nhiều vũ kỹ ngươi sẽ càng tiêu hao, một Thánh Hoàng như ngươi sẽ trụ được bao lâu?”
Nói đến đây, Lang Tham một lần nữa phát động thế công, Chiến Thế và Sát Thế hàng nghìn tầng bạo phát mà ra, cất tiếng hú dài:
“Lôi Lang Kiếp Ảnh!”
OÀNH OÀNH OÀNH.
Bầu trời mây đen tràn ngập, Lôi Kiếp liên tục giáng xuống, hình thành hư ảnh hàng chục con Lôi Lang giáng thẳng xuống đầu Quỷ Đỏ.
“Lão phu sẽ để ngươi biết thế nào là khả năng làm chủ Nguyên Khí tuyệt đối của cường giả cao cấp.” Lang Tham tự tin nói, hấp thụ tất cả Nguyên Khí trong chiến trường về cơ thể mình, muốn đoạn tuyệt tất cả lực lượng của Quỷ Đỏ.
Nhưng mà vẫn biểu hiện bình tĩnh, Quỷ Đỏ dường như chẳng bị cạn kiệt Nguyên Khí chút nào, chỉ chậm rãi thốt lên:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Phân Thân Mô Phỏng.”
Thoáng chốc, từ cơ thể của Quỷ Đỏ… hàng trăm điền hoạt động phóng thích lực lượng, hình thành hàng trăm tấm gương khổng lồ chiếu rọi vào đám Lôi Lang Kiếp Ảnh đang lao xuống.
Theo sau đó, tất cả tấm gương cùng lúc biến dạng, cũng hóa thành một bầy Lôi Lang với số lượng gấp mười lần Lôi Lang do Lang Tham tạo ra, hung hăng lao vọt lên tàn sát bừa bãi.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Toàn bộ công kích của Lang Tham bị hủy diệt trong ánh mắt ngơ ngác của Thiên Lang Môn.
Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đó, Quỷ Đỏ hờ hững lên tiếng: “Muốn đoạt Nguyên Khí của ta? Ngươi đủ tư cách sao?”
Trong khoảnh khắc, toàn bộ đan điền trong cơ thể kích hoạt hấp lực.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Nguyên Khí toàn bộ chiến trường vốn đang được Lang Tham điều động bỗng nhiên chuyển hướng, tất cả đều điên cuồng bị Quỷ Đỏ kéo về phía nàng, cướp đoạt sạch sẽ.
“Hư cấu, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.” Lang Tham gào thét trong hoảng loạn, hoàn toàn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.
Tu vi cao sẽ có quyền làm chủ Nguyên Khí trong phạm vi nhất định, vậy mà Quỷ Đỏ yếu hơn hắn một đại cảnh giới làm sao có thể cướp mất Nguyên Khí của hắn?
Điều này chẳng những khiến Lang Tham khó tin, mà ngay cả Thiên Lang Thiếu Chủ cũng cảm giác như đang nằm mộng.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, khoảng cách giữa Yêu Vực và Bắc Châu quá xa nên dường như đám người Thiên Lang Môn này chưa biết rõ sự kinh khủng của Quỷ Đỏ.
Phải biết rằng ngay cả hắn cũng không dám chắc chắn mình sẽ đánh bại được nàng.
Thiên Mệnh Chiến Thể cho phép Quỷ Đỏ phát động công kích chỉ bằng ý niệm, vì vậy đừng nói là cùng lúc thi triển sáu loại Vũ Kỹ, nếu có đủ Nguyên Lực… mỗi lần nàng phát động hàng trăm luồng Vũ Kỹ cũng là chuyện bình thường.
Mà với số lượng đan điền khổng lồ ẩn chứa trong người, thừa sức cung cấp đủ số Nguyên Lực cho những Vũ Kỹ đó.
Hơn thế nữa, Lang Tham dùng nguyên lý bình thường của tu sĩ bình thường đánh giá Quỷ Đỏ là quá sai lầm.
Đúng thật là Thánh Đế sẽ làm chủ lượng Nguyên Khí tuyệt đối trước mặt Thánh Hoàng, nhưng đó chỉ là điều kiện đôi bên có số lượng đan điền bằng nhau.
Còn hiện tại, Lang Tham chỉ có một cái đan điền, trong khi đó Quỷ Đỏ lại sở hữu vài trăm cái… chính điều này đã tạo nên cục diện như hiện tại, sự chênh lệch tu vi ở trước mặt Quỷ Đỏ thật sự vô nghĩa.
Đây chính là sự nghịch thiên của Yêu Nghiệt chấp chưởng Cấm Kỵ.
“Ngươi có thể đi chết!” Quỷ Đỏ tuyên án tử hình đối với Lang Tham, cơ thể như đạn pháo mãnh liệt bắn ra.
Vẫn một thói quen cũ không sử dụng Vũ Khí, găng tay đang đeo cấp tốc sáng lên.
Quyền Thế, Sát Thế và Chiến Thế ngạo nghễ thét gào, tất cả dồn nén vào song quyền.
“Tưởng rằng như thế có thể đánh bại lão phu?” Lang Tham phẫn nộ gầm lên:
“Dù không thể phát huy sức mạnh của Chí Tôn, nhưng ngươi đừng quên lão phu đã đúc xong Chí Tôn Pháp Tướng!”
HÚ…
Một tiếng tru dài như lang khiếu cửu thiên, không gian chấn động, lực lượng cuồn cuộn ngưng tụ thành một Chí Tôn Pháp Tướng sừng sững sau lưng Lang Tham.
Như một người sói khổng lồ toàn thân khoác chiến giáp, sau lưng có ánh trăng đen kịch lơ lửng, hai mắt đỏ ngầu như máu tươi nhuộm đỏ.
“Nguyệt Lang Pháp Tướng xếp hạng 91 trên Pháp Tướng Bảng.” Lạc Nam lẩm bẩm, dựa vào Pháp Tưởng Bảng mà Trân Bảo Lâu cung cấp, hắn nhận ra lai lịch của tôn Pháp Tướng này.
Tuy rằng hiện tại Chí Tôn Pháp Tướng của Lang Tham cũng đã bị áp chế, sức mạnh phát ra không thể đạt mức Chí Tôn, nhưng dù sao cũng kinh khủng hơn Pháp Tướng bình thường rất nhiều.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo càng khiến Lạc Nam phải đứng bật người dậy.
Quỷ Đỏ thấy đối thủ thi triển Chí Tôn Pháp Tướng cũng tạm thời lùi lại một bước, trầm ổn quát lên:
“Vô Hạn Pháp Tướng!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn chấn động, từ phía sau lưng Quỷ Đỏ… một tôn Pháp Tướng hàng lâm thế gian.
Đó là một Pháp Tướng có hình dạng như một vị Nữ Đế chí cao vô thượng, ngồi trên Đế Tọa, thân khoác Đế Giáp, đeo Mặt Nạ Quỷ, có uy thế quân lâm thiên hạ, duy ngã độc tôn.
“Hư trương thanh thế, Pháp Tướng của một Thánh Hoàng làm sao đủ tư cách hiện diện trước mặt Chí Tôn Pháp Tướng?” Lang Tham sắc mặt vặn vẹo:
“Trích Nguyệt Lang Chưởng!”
RỐNG!
Nguyệt Lang Pháp Tướng ngửa đầu rít gào, bỗng nhiên vươn tay hái xuống mặt trăng đen kịch treo trên đỉnh đầu mình, toàn bộ lực lượng dồn nén vào mặt trăng, thô bạo cầm lấy nó chưởng đến Pháp Tướng của Quỷ Đỏ.
Sức mạnh cực kỳ kinh khủng của Chí Tôn Pháp Tướng thật sự không cần phải nói, mặt trăng này một khi chưởng xuống, nó sẽ bạo tạc hủy hoại tất cả.
Nhưng đáng tiếc… Lang Tham nào ngờ được đối thủ trước mặt mình là tồn tại khủng bố như thế nào.
Quỷ Đỏ thần thái lãnh khốc, một tay nâng lên không trung siết chặt thành quyền.
Vô Hạn Pháp Tướng từ trên đế tọa đứng lên, cũng là lúc đồng tử Lạc Nam mãnh liệt co rút lại, một cảm giác không thể tin nổi bao phủ nội tâm của hắn.
Bởi vì hắn cảm ứng được, 17 vị Pháp Tướng trong đan điền mình đồng loạt mở mắt, dường như chúng nó cảm giác được một luồng sức mạnh có thể uy hiếp được chúng nó, có thể khiêu khích đến chúng nó.
Và đồng thời… bên trong thể nội Vô Hạn Pháp Tướng bạo phát hàng trăm cổ lực lượng khủng bố vượt quá tưởng tượng.
Đối mặt với thế công của Nguyệt Lang Pháp Tướng, Vô Hạn Pháp Tướng làm theo động tác của chủ nhân, toàn bộ lực lượng dồn nén vào một quyền, bá đạo đấm ra.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Bốn phương không gian nát bấy, quyền kình hình vòng cung hủy thiên diệt địa.
“KHÔNG…”
Một tiếng thét thảm thiết pha lẫn không tưởng của Lang Tham vang lên.
Ánh trăng vỡ tan, Nguyệt Lang Pháp Tướng của hắn bị hủy diệt triệt để hóa thành vô số lực lượng tiêu tán.
Quyền kình của Vô Hạn Pháp Tướng vẫn tiếp tục tiến lên.
“Nhân Lang Hợp Nhất…” Lang Tham triển khai bí thuật nhằm gia tăng lực phòng ngự, hóa thành trạng thái Nhân Nguyệt Lang Vương.
Đáng tiếc… mọi thứ đều vô nghĩa trước sức mạnh tuyệt đối.
Quyền kình kinh thiên động địa của Vô Hạn Pháp Tướng vẫn ngang nhiên đàn áp mọi thứ bất chấp cơ thể Nhân Lang của đối thủ kiên cường chống cự.
PHỐC!
Máu tươi phun ra khỏi miệng, Lang Tham bay khỏi đấu trường trong sự kinh sợ của Thiên Lang Môn.
“Trời ơi…” Lão già còn lại đứng trong lồng chim rú lên, cảm giác như mình đang chìm trong ác mộng khi đồng bạn bị triệt hạ.
Lạc Nam toàn thân nóng lên hừng hực, hai mắt hưng phấn đến cực độ nhìn Quỷ Đỏ, cất tiếng cười dài:
“Thì ra là thế, thì ra là thế… hahaha…”
Lạc Nam lúc này thậm chí lười chiến đấu với đám người Thiên Lang Môn, hắn muốn chiến với Quỷ Đỏ một trận cho thỏa mãn nội tâm.
Nếu Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cho hắn tạo ra thật nhiều Pháp Tướng tương ứng với tất cả Đại Đỉnh trong đan điền.
Thì Vô Hạn Trường Sinh Kinh của Quỷ Đỏ đã giúp nàng tạo ra một tôn Vô Hạn Pháp Tướng sở hữu số lượng đan điền tương ứng với chủ nhân của nó.
Không sai, thể nội của Vô Hạn Pháp Tướng cũng chứa đựng hàng trăm cái đan điền, đó là lý do Nguyệt Lang Pháp Tướng xếp hạng 91 trên Pháp Tướng Bảng cũng chẳng đủ tư cách tồn tại.
Cấm Kỵ có sự bá đạo tuyệt đối của Cấm Kỵ, không thể chối cãi được.
Thậm chí Lạc Nam bắt đầu hoài nghi, nếu không vướng bận Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn, Quỷ Đỏ sẽ một mình làm thịt tất cả đám người Thiên Lang Môn mà không hề chạy trốn.
“Hoang đường… thật hoang đường…” Thiên Lang Thiếu Chủ hai mắt long lên sòng sọc nhìn Quỷ Đỏ, nặng nề thốt lên:
“Ngươi vậy mà sở hữu Cấm Kỵ?”