Phần 107
Mang theo tâm trạng thoải mái, Lạc Nam một mình trở về mật thất.
Lần này kiểm tra chiến lợi phẩm, có liên quan đến vài chục vị thiên tài của các Chí Tôn Thế Lực, trong đó tiềm ẩn nguy cơ đắc tội bọn hắn, rồi còn đắc tội cả Trân Bảo Lâu, vì vậy hắn phải một mình thực hiện để giữ bí mật tuyệt đối, tránh liên lụy đến Thanh Long Khu.
Ý niệm vừa động, một chiếc nhẫn nhầy nhụa có phần hôi thối xuất hiện.
“OẸ…” Lạc Nam xém chút nôn ra, nhưng nghĩ đến số tài sản không nhỏ ở bên trong, hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Không sai, chiếc nhẫn này là lấy được từ trong bụng của con Bọ Hung kia, sau khi nó đã thông qua phương pháp cực độ ghê tởm thu vào cơ thể.
Tình cảnh chiến đấu lúc đó quá nhanh và nguy hiểm, Bọ Hung và Chí Tôn giao đấu thu hút mọi sự chú ý ở xung quanh, vì vậy Lạc Nam thần không biết quỷ không hay thi triển Cổ Ngữ – Đoạt.
Chỉ có quyền năng của Cổ Ngữ mới cướp được đồ trong bụng Bọ Hung khi nó đã bảo vệ hết sức cẩn thận, ngay cả Hiểm Thâu Bí Thủ cũng đừng mong làm được.
Cẩn thận mang bao tay vào, phong tỏa khứu giác, Lạc Nam phá giải cấm chế trên chiếc Nhẫn, lấy ra tất cả đồ vật bên trong rồi đem nó phi tang, tiêu hủy như chưa từng tồn tại trên cõi đời này.
Lúc này, vài chục kiện vật phẩm cao cấp đã hiện diện trước mặt, trong đó có cả Bàn Đào Quả của bản thân, Lạc Nam nhìn mà tâm tình sung sướng, chấp nhận mùi rắm thối một chút cũng xứng đáng.
Hắn phải cảm ơn con Bọ Hung kia, cứ tưởng sẽ mất không ít tài sản để trao đổi các vật phẩm mình cần, nào ngờ Bọ Hung đã đứng ra làm hết để hắn thu về tất cả, quả thật là tiễn tài đồng tử.
Thứ đầu tiên mà Lạc Nam để ý chính là một loại Gia Tốc Trận cao cấp, có thể gia tăng tốc độ lên đến 1000 lần.
Gia Tốc Trận này hắn dự định sẽ bố trí xung quanh Thanh Long Khu, dùng làm nơi tu luyện của cường giả và thiên tài mà Thanh Long Khu cần bồi dưỡng.
Kế đến là một viên Chân Long Châu của Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ, Lạc Nam chán nãn lắc đầu, thứ đồ như Long Châu này hắn đã hấp thụ vài lần, cũng chẳng khai mở thêm được bao nhiêu Long Văn nữa cả.
Lưu Ly Ngọc, loại tài nguyên thiên nhiên ẩn chứa lượng lớn Nguyên Lực, có thể gia tăng một tiểu cảnh giới bất kỳ cho tu sĩ bình thường bên dưới Thánh Đế.
Quỳnh Tượng Thánh Thảo, loại Cửu Tinh Dược Tài, nữ nhân khi sử dụng Quỳnh Tượng Thánh Thảo sẽ sinh ra dị tượng, hấp thụ bốn phương tám hướng Nguyên Khí xung quanh, hiệu quả tu luyện đạt đến gấp đôi, cơ thể sở hữu mùi hương tự nhiên thơm ngát như hoa quỳnh, cực kỳ hấp dẫn.
Thiên Cương Sa, một trong các nguyên liệu luyện khí cấp Chí Tôn, có thể phối hợp nhiều nguyên liệu tương ứng khác luyện ra Chí Bảo.
Một tấm cổ đồ di tích của Thánh Đế Viên Mãn Thế Lực, Lạc Nam không mấy hứng thú, nhưng cũng có thể để nữ nhân của mình đến lịch luyện, tiếp nhận truyền thừa.
Công pháp Cửu Tinh Thánh Cấp có ba quyển, vũ kỹ Cửu Tinh Thánh Cấp có hai quyển, Đại Thần Thông hai loại, Pháp Bảo Cửu Tinh Thánh Cấp cũng lên đến năm kiện, đáng tiếc không có Chí Bảo, những thứ này tương lai đều sẽ được xung vào công quỹ của Thanh Long Khu, làm phần thưởng cho những người có chiến công hiển hách.
Ngoài ra Lạc Nam còn kiểm kê được hàng chục loại nguyên liệu để rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng, đáng tiếc hầu hết đều là những nguyên liệu của các Chí Tôn Pháp Tướng xếp hạng khá thấp trên Chí Tôn Bảng mà thôi.
Những thứ còn lại đa phần là các loại Đế Đan, Phù Chú với khá nhiều công dụng.
Lạc Nam chép miệng lắc đầu, vuốt vuốt cằm: “Là do tầm mắt của ta hiện tại đã quá cao, hay cấp bậc những đồ vật này quá thấp, vì sao chẳng có thứ gì quá mức hữu dụng?”
“Hừ, đây chỉ là Yến Hội của những thiên kiêu mà thôi, đâu phải cấp bậc giao dịch vật phẩm của các lão Chí Tôn quái vật mà đòi hỏi?” Kim Nhi bĩu môi:
“Từng ấy vật phẩm cũng có giá trị rồi.”
Lạc Nam cười khổ, Kim Nhi nói cũng phải, gia tài của thiên kiêu thì cũng chỉ đến mức như thế, hắn từng cướp cả Chí Bảo trong tay Chí Tôn nên cảm thấy những đồ vật này đều bình thường, nếu ném ra ngoài sợ rằng sẽ khiến vô số kẻ tranh đoạt vỡ đầu.
Bất quá cũng không phải thứ gì cũng vô dụng.
Giống như Lưu Ly Ngọc ẩn chứa lượng lớn nguyên lực gia tăng tu vi, Chân Long Châu hắn sẽ không dùng khai mở Long Văn nữa, ngược lại chuyển hóa tất cả Long Khí thành tu vi cho Long Lực Đỉnh hấp thụ, lại thêm vài loại Đế Đan cao cấp cung cấp năng lượng tinh khiết.
Nghĩ là làm, Lạc Nam ngồi khoanh chân, bắt đầu hấp thụ tất cả tài nguyên mà mình có thể dùng được, cả khối Ngũ Sắc Hồn Thạch Nhũ xuất sứ từ Vạn Ứng Khang cũng được tận dụng.
Mà khi toàn bộ những tài nguyên cao cấp tiêu hao sạch sẽ, tu vi của hắn rốt cuộc đã có tiến bộ chút ít.
Nguyên Tu từ Thánh Tướng Trung Kỳ đột phá Thánh Tướng Hậu Kỳ.
Hồn Tu từ Hồn Thánh Tướng Sơ kỳ đột phá Hồn Thánh Tướng Trung Kỳ.
Bất quá bởi vì lần này không có tài nguyên luyện thể, Thể Tu vẫn dậm chân tại chỗ Thể Thánh Tướng Sơ Kỳ.
Nguyên Tu mạnh nhất, Thể Tu yếu nhất.
“Từng ấy tài nguyên đủ để Thánh Đế hàng đầu tu luyện, nhưng ta lại chỉ có thể đột phá một tiểu cảnh giới…” Lạc Nam ngửa đầu thở dài:
“Thế nhân chỉ thấy ta có chiến lực nghịch thiên, nhưng nào biết ta phải bỏ ra cái giá gấp nhiều lần bọn họ cơ chứ.”
“Thôi than vãn đi, đổi lại nếu sở hữu Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, e rằng bất cứ ai cũng cam tâm tình nguyện trả giá nhiều như công tử.” Kim Nhi bĩu môi.
“Xú nha đầu, nàng cứ thích đả kích ta, muốn ăn đòn sao?” Lạc Nam bất mãn nói.
“Lêu lêu.” Kim Nhi cười khanh khách trêu tức hắn, thân thể chậm rãi biến mất.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, nha đầu này thật sự vô cùng đáng yêu.
Hắn vươn người đứng lên, cảm nhận được lực lượng của Thánh Tướng Hậu Kỳ, toàn thân sung sướng, tràn trề năng lượng.
Dù rằng chỉ đột phá một tiểu cảnh giới, nhưng từng ấy đã đủ để Lạc Nam tăng cường số lượng kiếm của Diệt Thần Kiếm Trận lên thêm một mớ.
Tiến bộ nhỏ cũng là tiến bộ nha, góp gió thành bão.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 12 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/08/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-12.html
Vừa mới rời khỏi phòng, Lạc Nam sững sờ, một nữ nhân đầu đội nón rộng vành có màn che phủ xuống, thân khoác váy đen đã đứng chờ sẵn.
“Mộng Kha, nàng xinh đẹp như vậy, vì sao suốt ngày che mặt?” Lạc Nam khó hiểu lên tiếng hỏi:
“Ta rất ấn tượng với hình xăm cánh bướm trên mặt nàng nha.”
Điệp Mộng Kha ánh mắt lóe lên, không thèm để ý lời nói của hắn, giọng điệu bình thản:
“Có Chu Tước Hộ Pháp và Bạch Hổ Hộ Pháp muốn diện kiến ngươi, Tây Thi điều ta đến bẩm báo!”
“Các nàng rốt cuộc đến rồi sao.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, khóe môi nhếch lên như đã sớm đoán được.
Với tình hình hiện tại của Thanh Long Khu, nếu Tô Minh Châu và Tần Lộng Ngọc không đến tìm hắn, như vậy hắn sẽ hoài nghi năng lực của các nàng.
“Được, nàng dẫn đường đi.” Lạc Nam nhìn Điệp Mộng Kha cười nói.
“Mời Hộ Pháp!” Điệp Mộng Kha không kiêu ngạo không nịnh nọt, thái độ vẫn luôn chuẩn mực.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, tính cách của nàng này còn nhạt hơn cả Tô Nhan hay Độc Cô Ngạo Tuyết những ngày đầu khi mới gặp hắn.