Phần 64
“Hahaha, đám thế lực trên đất liền các ngươi khai thác, tận hưởng tài nguyên ở phiến đại dương này quá nhiều, tất cả những thứ đó lẽ ra phải thuộc về những thế lực tôn sùng biển cả, cả đời sinh tồn và chiến tử trên biển như chúng ta!”
Một tiếng cười sang sảng pha lẫn phẫn nộ từ Hắc Thuyền xé rách thương khung, chỉ thấy nam tử trung niên trên người khoác chiến giáp, mặt sẹo, tay cầm một thanh Hắc Hoàng Đao đạp không xuất hiện.
Mũi đao bén nhọn chỉ thẳng về phía Thương Lan Thương Hội lạnh lùng tuyên bố:
“Đối với đám thế lực trên cạn mặt dày xâm nhập hải dương như các ngươi, Ám Lôi Hải Tặc thấy một diệt một, thấy hai diệt cả đôi!”
“Ngươi lại là kẻ nào?” Thương Diệp Đại Trưởng Lão hừ lạnh hỏi.
“Nghe cho rõ đây! Bổn tọa là Lôi Ám Hoàng, phó thuyền trưởng Lôi Ám Hải Tặc, cũng là người sẽ cắt đầu ngươi làm bô ngồi!” Nam tử cầm đao ngửa lên cười khinh miệt.
“Khẩu khí thật lớn, để lão phu xem thử ngươi có bản lĩnh gì?” Thương Diệp nổi trận lôi đình, từ trên du thuyền đạp không mà lên, âm ba dồn nén vào đầu nắm tay, Quyền Thế và Chiến Thế cùng lúc điều động, một quyền tung ra sóng xung kích mang tính hủy diệt.
“Xung Hư Bạo Không Quyền!”
Hành khách trên thuyền nhiều người âm thầm thán phục, không hổ là Đại Trưởng Lão của một thương hội lớn, chiến lực thật bất phàm.
“Nghe nói Thương Diệp đại trưởng lão tu luyện công pháp có tên Xung Hư Công, đây là một môn Bát Tinh Thánh Công có thể hóa Thánh Lực thành sóng xung kích để hủy diệt đối thủ!”
“Ta cũng nghe nói qua, Xung Hư Công thuộc loại công pháp mang tính hủy diệt cực mạnh, uy thế ngập trời!”
“Ngoài ra Thương Diệp Đại Trưởng Lão còn thành thạo 70 tầng Quyền Vực và Chiến Vực, dung hợp thành Thế với chiến lực khủng khiếp dị thường.”
Toàn trường nghị luận ầm ĩ, ngưỡng mộ không thôi.
“Trò mèo!”
Mà đối mặt với thế công mạnh mẽ như vậy, Lôi Ám Hoàng dùng ánh mắt kinh miệt đáp lại, Hắc Hoàng Đao trong tay rền vang, Sát Thế và Đao Thế mãnh liệt tuôn ra, hai tay dùng sức hung hăng bổ xuống.
“Lôi Ám Đao Diệt!”
Một đao vừa ra, Lôi Đình và Hắc Ám ùn ùn kéo đến dung nhập vào thân đao, hư ảnh một thanh đao khổng lồ vắt ngang bầu trời trảm xuống.
Lôi Ám Đao Diệt rơi thẳng vào Xung Hư Bạo Không Quyền, hai loại công kích nổ tung như thiên thạch va đập cùng sao băng.
Sát Thế cùng Đao Thế ma sát kịch liệt với Chiến Thế và Quyền Thế, điên cuồng muốn triệt hạ lẫn nhau, trời và biển cùng lúc chấn động dữ dội.
“Hừ!”
Thương Diệp và Lôi Ám Hoàng cùng nhau hừ lạnh, vận chuyển thân pháp lao thẳng vào nhau kịch đấu.
Một người dùng quyền, một người dùng đao… cả hai vị cường giả triệu hoán ra Pháp Tướng của bọn hắn cũng là hai tôn chiến tướng khổng lồ dùng đao và quyền, đại chiến kinh thiên động địa.
Chẳng biết vô tình hay cố ý, Lôi Ám Hoàng luôn muốn chiến đấu nổ ra ở gần phía du thuyền.
Dư ba của hai vị cường giả mỗi lần va đập đều khiến Trận Pháp bảo hộ của du thuyền ảm đạm, các vị Chiến Trận Sư của Thương Lan Thương Hội sắc mặt tái xanh.
“Không xong rồi, hắn muốn chiến ở gần du thuyền, mượn dư ba công kích để phá hủy trận pháp bảo vệ!”
Có người nhận ra ý đồ của Lôi Ám Hoàng cất tiếng quát lớn.
“Haha, biết thì sao? Chẳng lẽ các ngươi ngăn được bổn tọa?” Lôi Ám Hoàng cười lớn hạ lệnh:
“Tổng lực tấn công!”
Từ trên Hắc Thuyền, vô số viên đạn pháo khổng lồ gia tăng lực đạo công kích.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG.
PHỐC!
Thanh âm phun máu vang lên, các vị Chiến Trận Sư của Thương Lan Thương Hội rốt cuộc không trụ nổi nữa, cả đám sắc mặt vặn vẹo vì bị phản phệ, Trận Pháp phòng ngự bảo vệ du thuyền hoàn toàn sụp đổ.
“Hahaha, giết… giết hết, cướp và hiếp tất cả cho ta!”
Như chỉ chờ có thế, vô số hải tặc từ trên Hắc Thuyền vượt không mà lên, hung thần ác sát, đằng đằng sát khí lao vọt qua Thương Lan Du Thuyền.
“Động vào Thương Lan Thương Hội chỉ có con đường chết!”
Đáp lại địch nhân, từ trong du thuyền của Thương Lan Thương Hội cũng có hàng loạt cường giả lao ra.
Bọn hắn đều mặc đồng phục của Thương Lan Thương Hội, có đến năm mươi vị Thánh Vương, hàng chục vị Thánh Hoàng, cùng nhau xuất động các loại Pháp Bảo cao cấp ngăn địch.
“Muốn cướp của lão tử? Để xem đám Hải Tặc các ngươi có bản lĩnh gì?”
Từ trong một Thiên phòng vang lên tiếng cười lớn, chỉ thấy một lão già đầu trọc trên thân cuồn cuộn tu vi Thánh Hoàng tung người bay ra, trong tay là đôi song kiếm Hỏa và Thủy, múa kiếm hóa thành vòng xoáy gia nhập chiến trường, chém giết hải tặc.
Hiển nhiên trên thuyền có không ít hành khách là cường giả, bởi lẽ bọn hắn đều là khách mời tham dự đấu giá, chẳng có ai là nhân vật vô danh tiểu tốt cả.
Nếu như tất cả hành khách và cường giả của Thương Lan Thương Hội hợp lực liên thủ, Lôi Ám Hải Tặc chắc chắn dữ nhiều lành ít.
Tuy nhiên lòng người vốn là cực kỳ khó lường, muốn vô số hành khách chẳng quen biết gì nhau hợp lực liên thủ thật sự khó còn hơn cả lên trời.
Bình thường có Thương Lan Thương Hội trấn thủ nên các hành khách không ai dám làm loạn.
Nhưng hiện tại Thương Lan Thương Hội bị Lôi Ám Hải Tặc cầm chân, một lượng hành khách ỷ vào bản thân có thực lực liền chuyển sang cướp giết người cùng thuyền, nhân lúc cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng để trục lợi cho bản thân.
Tình cảnh hiện tại hỗn loạn đến cực điểm, chẳng biết ai là địch ai là ta, người người đều đề phòng lẫn nhau, cũng không còn tâm tình liên thủ chống lại hải tặc.
“Các vị xin trật tự!”
Tình cảnh này khiến Thương Diệp tức muốn nổ phổi, không ngờ giặc ngoài chưa đánh thì thuyền mình đã xảy ra nội đấu.
Đây là tình huống xấu nhất mà Thương Lan Thương Hội phải đối mặt.
“Khặc khặc, chiến với ta mà dám phân tâm?”
Nhân lúc Thương Diệp mất tập trung, Lôi Ám Hoàng đã bổ xuống một đao.
Thương Diệp hít sâu một hơi, đến bước đường này hắn cũng chỉ có thể cố gắng đối kháng với Lôi Ám Hoàng, đám hành khách nổi loạn để tự sinh tự diệt vậy.
“Đúng là Nguyên Giới, quá loạn…”
Lạc Nam chép miệng, hắn chứng kiến vô số tu sĩ đến từ các Thánh Tôn cấp thế lực bị Thánh Hoàng cường giả tiêu diệt, không ít thiếu chủ, tiểu thư của các thế lực tu vi còn thấp đón nhận kết cục thê thảm.
Trong đó không chỉ có nhân loại, mà còn có Yêu Tộc, Hải Tộc và nhiều chủng loại khác.
Du thuyền trước đó vẫn còn yên bình nay đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
“Con chuột nào trốn ở bên trong? Cút ra ngoài cho ta!”
Một tiếng quát lớn vang vọng bên tai.
Ánh mắt Lạc Nam và chúng nữ trở nên nguy hiểm.
Rốt cuộc đã có kẻ chú ý đến thiên phòng của hắn…