Phần 6
“Tiểu tử ngươi không đùa chứ?” Lôi Kiêu quái dị nhìn lấy Lạc Nam, ngay cả các vị trưởng lão Lạc Gia cũng cảm thấy choáng váng.
Lời vừa rồi nghe thì rất hùng hồn dữ dội, nhưng vấn đề người nói câu đó phải là ai mới được.
Nếu đó là một vị thiên chi kiêu tử, thiên phú ngút trời nói ra có lẽ sẽ khiến người khác nhiệt huyết sôi trào, cảm thấy thật sự đáng tin cậy.
Nhưng lúc này lại do một tên nổi tiếng phá gia chi tử, mới 16 tuổi đầu đã biết lăn lộn chốn phấn son của một đám kỷ nữ, thiên phú lại càng không có gì đáng để khen ngợi nói ra thì thật sự có vấn đề.
“Đương nhiên lời ta nói là thật, Lôi thúc thúc cứ chờ xem là được!” Lạc Nam vỗ vỗ ngực ra vẻ tự tin.
Đối với những chuyện khác hắn có thể không để tâm, nhưng riêng vấn đề danh dự của một nam nhân, của một gia tộc thì không thể đùa được.
Nếu để người trong thiên hạ biết Tiểu Thiếu Chủ Lạc Gia bị nhà vị hôn thê đến từ hôn trong bất lực, thử hổi ngày sau làm sao ngẩng cao đầu?
Bất quá Lạc Nam vẫn là cực kỳ lý trí, Chí Tôn Cấp Thế Lực tạm thời không phải thứ mà hắn có thể chống lại, chỉ đành dùng kế hoãn binh để mình có thêm thời gian phát triển.
Dù sao thì hôn ước định ra nhưng cũng không có cụ thể thời gian phải thực hiện, bây giờ không cưới được thì tương lai sẽ cưới, mang tiểu béo ú về Lạc Gia làm con dâu theo đúng tâm nguyện của phụ thân quá cố.
“Haha tốt lắm…” Lôi Kiêu thấy hắn biểu lộ tự tin cũng hài lòng cười cười, đưa tay vỗ vai hắn khích lệ:
“Ta vẫn luôn tin tưởng Lạc Gia không có phế vật, dù thiên phú không tốt nhưng cũng có thể dùng sự khổ luyện để bù đắp trở lại, chỉ cần ý chí và nghị lực đủ mạnh, mọi thứ đều có thể làm được!”
Mặc dù ngoài mặt động viên, trong lòng Lôi Kiêu cũng biết khả năng thành công gần như bằng không, dù sao thì Thất Thập Tông sừng sững vô số năm qua, trừ thế lực Cấm Kỵ ra còn chưa có ai đủ sức khiến bọn hắn phải chịu thua thiệt.
Lạc Nam muốn khiến Thất Thập Tông cam tâm tình nguyện gả Tiểu Giai Nghi chẳng khác nào châu chấu đá xe, có lẽ chỉ là lời nói của thiếu niên khinh cuồng trong lúc giận dữ.
Tuy nhiên Lôi Kiêu cũng hy vọng sau lần đả kích này, Lạc Nam sẽ nhận thức rõ hơn về đạo lý mạnh được yếu thua ở Nguyên Giới, từ đó lãng tử hồi đầu, truy cầu sức mạnh.
“Cứ quyết định như thế đi, ta sẽ hướng Thất Thập Tông trì hoàn thời gian, mọi chuyện tiếp theo phải xem duyên phận của đôi thanh mai trúc mã các ngươi rồi…”
Lôi Kiêu lại nói thêm một câu, lúc này mới hướng Ninh Vô Song và các vị Trưởng Lão cáo từ.
Lạc Nam và Lạc Gia có thể thông cảm cho nỗi khổ tâm của mình khiến Lôi Kiêu thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Thất Thập Tông như một con quái vật khổng lồ, đừng nói là Lôi Gia và Lạc Gia hợp lực, ngay cả toàn bộ Càn Quân Đế Quốc cũng không đáng chú ý khi đứng trước mặt nó.
Toàn bộ Càn Quân Đế Quốc đang vì đột phá Chí Tôn mà cường giả cao tầng ngấm ngầm tranh đấu sứt đầu mẻ trán, trong khi đó chỉ tính trưởng lão của Thất Thập Tông đã không chỉ có một vị Chí Tôn rồi, hơn nữa còn không phải Chí Tôn vừa mới đột phá.
Nhìn theo bóng lưng Lôi Kiêu khuất dạng, Ninh Vô Song hướng các vị Trưởng Lão phất tay:
“Đi thôi, chuyện này tạm thời không cần nhắc đến nữa…”
Năm vị Trưởng Lão gật đầu, thân ảnh chậm rãi tan biến.
Lạc Gia bị Thất Thập Tông xem nhẹ như thế khiến trong lòng các nàng cũng cực độ khó chịu, quyết tâm phải trở về bế quan gia tăng thực lực.
“Ổn không?” Ninh Vô Song quan tâm kéo tay Lạc Nam nhìn chằm chằm, nàng lo lắng nhi tử còn trẻ người non dạ này của mình chịu không nổi đả kích.
Dù sao từ nhỏ đến lớn hắn đều sống trong nhung lụa, ai gặp cũng phải cung cung kính kính, từ bao giờ bị người khác xem thường như Thất Thập Tông?
Lạc Nam nhìn nàng nhếch môi cười: “Lại thêm một động lực để ta phấn đấu mà thôi, mẫu thân không cần lo lắng…”
“Haha, xem ra nhi tử của ta đã thật sự trưởng thành!” Ninh Vô Song tán thưởng nhìn lấy hắn, kiên quyết nói:
“Cứ để toàn bộ thế gian xem thường, một ngày nào đó trong tương lai bọn hắn sẽ phải trợn mắt há hốc mồm vì xem nhẹ nhi tử của ta, chỉ cần việc mà ngươi muốn làm… mẫu thân sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ, trời sập xuống cũng có ta đón lấy!”
“Kể cả đánh vào Thất Thập Tông?” Lạc Nam cười hỏi.
“Sợ cái gì mà không đánh?” Ninh Vô Song bá đạo tuyên bố.
Lạc Nam âm thầm cảm động, thầm nghĩ tương lai phải tìm tài nguyên trợ giúp mẫu thân đột phá Chí Tôn, không cần đến cái gọi là Quốc Vận của Càn Quân Đế Quốc.
“Đi dùng bữa, mẫu thân có nói với Chiêu Quân nấu một số món ẩn chứa lực lượng mạnh bạo giúp ngươi rèn luyện cơ thể!” Ninh Vô Song đề nghị.
“Vâng!” Lạc Nam ngoan ngoãn gật đầu.
Chiêu Quân diện mạo xinh đẹp, khí chất trang nhã y hệt một tiểu thư đài các có giáo dưỡng, sau khi xác định thân phận của nàng không có gì nghi ngờ, Ninh Vô Song cũng cực kỳ ưa thích, đối xử như nữ nhi trong nhà.
Dù sao cũng là hồng nhan tri kỷ của nhi tử, tương lai con dâu.