Phần 180
Ngô Gia…
“Kỳ quái, vì sao hôm nay tâm thần của ta vẫn luôn có cảm giác bất an?”
Ngô Dụng vừa mới từ chỗ Càn Quân Thánh Đế trở về gia tộc, tròng lòng dâng lên cảm giác khác thường.
Trực giác của những nhân vật tu luyện theo hướng Thiên Cơ như hắn là thứ rất quan trọng, đôi khi chỉ một chút cảm giác bồn chồn cũng là điềm báo cho đại sự quan trọng.
“Không được, phải về phòng bói một quẻ.” Ngô Dụng hạ quyết định.
“A, gia chủ lại trở về!”
Một thị nữ chứng kiến Ngô Dụng tiến vào đại sảnh có chút kinh ngạc chớp chớp mắt, theo bản năng chào hỏi.
“Ý ngươi là sao?” Ngô Dụng liền nhướn mày: “Bổn tọa vừa từ chỗ bệ hạ trở về.”
“Nhưng rõ ràng cách đây vài ngày tiểu tỳ đã thấy gia chủ về mà?” Thị nữ biểu lộ chấn kinh.
“Nói bậy!” Ngô Dụng tức giận quát một tiếng:
“Ngươi thấy ta ở đâu?”
“Gia chủ vừa về, tam phu nhân liền nghênh tiếp ngài rồi.” Thị nữ làn da trắng bệch, nàng bắt đầu cảm thấy có chuyện không ổn.
Ngô Dụng không nói thêm lời nào, thân ảnh liền dịch chuyển đến hậu cung.
Thân là đại quan của một Đế Quốc, Ngô Dụng tuy bề bộn trăm công nghìn việc nhưng cũng không thiếu phong lưu.
Bất quá bởi vì giúp đỡ Càn Quân Thánh Đế nhiều lần dò thám quốc vận và nhìn trộm phần nào thiên cơ, bản thân hắn cũng bị phản phệ để lại di chứng không nhẹ, thân thể hơi suy yếu so với nam nhân bình thường.
Mặc dù có đến gần trăm phòng thê thiếp, Ngô Dụng chỉ có một con trai duy nhất là Ngô Biện do đại phu nhân của hắn sinh ra.
Nhưng người hắn sủng ái nhất lại là tam phu nhân, bởi vì nàng vừa ôn nhu xinh đẹp, còn khéo hiểu lòng người, luôn chủ động ra cửa đón tiếp hắn mỗi khi trở về gia tộc.
Lần này tam phu nhân không ra mặt đã khiến hắn cảm thấy không ổn, nghe thêm lời của thị nữ sắc mặt liền lạnh lẽo như hàn băng, nhanh chân bước đến phòng nàng.
Vừa mới gần đến ngoài cửa, thanh âm thỏa mãn, thở hổn hển và yêu kiều rên rỉ của nữ nhân từ bên trong đã lọt thẳng vào trong tai.
“Hư… ơ… ưm… thiếp… chết… lần này… lão gia sao lại khỏe như vậy? Chết… sướng…”
Ngô Dụng đứng chết trân tại chỗ, toàn thân như bị sét đánh.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Bạch bạch bạch bạch bạch…
Ngoài thanh âm rên rỉ thỏa mãn đến cực điểm của nữ nhân, Ngô Dụng còn nghe thấy tiếng da thịt cọ xát vào nhau một cách đầy mãnh liệt, chính cái loại tiếng động này là thứ mà hắn chỉ có thể tạo ra trong vài phút thì lúc này đây bên trong lại kéo dài một cách liên miên bất tuyệt.
Trong khoảnh khắc cái trán Ngô Dụng nổi gân xanh cuồn cuộn, cảm giác phẫn nộ, ức chế không thể nào diễn tả xông thẳng lên đầu, hô hấp ồ ồ, hai mắt đỏ ngầu như muốn phát điên.
Bất quá thân là một quốc sư, lại là kẻ tham mưu chính cho đại đa số kế hoạch của Càn Quân Thánh Đế, Ngô Dụng dù sao cũng là nhân vật cực kỳ có bản lĩnh.
Hắn biết hiện tại dù mình có phẫn nộ thì chuyện cũng đã rồi, cần phải xem xét cẩn thận kẻ giả mạo mình bên trong là ai, động cơ và mục đích của đối phương khi phải làm như vậy.
Thậm chí, vì lo ngại sẽ bất dây động rừng khiến kẻ địch lẫn trốn, Ngô Dụng còn lấy ra một cái mai rùa, bắt đầu tung đồng xu bói toán, xem thử bên trong rốt cuộc là kẻ nào, thực lực và sở trường ra sao.
“Á, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi không phải lão gia!”
Đột ngột một tiếng hét đầy hãi hùng và kinh sợ đến cực điểm vang lên, thì ra kẻ bên trong đã lột xuống mặt nạ để tam phu nhân của mình nhận ra diện mục thật sự.
“Khặc khặc khặc, tuy ta không phải phu quân của nàng, nhưng chắc chắn ta làm nàng sướng hơn hắn đúng chứ?” Nói xong bất chấp tất cả, dùng lực thúc mạnh.
Bạch bạch bạch bạch… liên hồi.
“Ư, ư… đừng xin đừn… sướng…”
Theo vài tiếng chống cự yếu ớt, tam phu nhân lúc này bị dục hỏa lấn át lý trí, dù đã biết đối tượng không phải chồng minh nhưng vẫn hưởng ứng rên rỉ lên.
“Ta dừng lại nhé? Khặc khặc…” Tiếng cười khiêu khích của nam nhân vang lên.
“Đừng, hãy tiếp tục đi, đang sướng…” Âm giọng nữ nhân hồi đáp.
Ngô Dụng chính thức phát cuồng, lực lượng vô thức tỏa ra bóp nát cả mai rùa trong tay, tu vi Thánh Đế bùng nổ.
Nam nhân rơi vào hoàn cảnh như vậy khó ai có thể giữ được lý trí, vị phu nhân mà hắn sủng ái nhất lúc này đã cắm sừng lên đầu hắn.
Vừa rồi nàng là bị lừa gạt nhưng hiện tại nàng là hoàn toàn chấp nhận một kẻ không phải nam nhân của mình.
Hai tính chất hoàn toàn khác nhau và điều này khiến Ngô Dụng không giữ nổi bình tĩnh.
ĐÙNG!
Cửa phòng nổ tung trước sức ép của một vị Thánh Đế, tình cảnh bên trong đập thẳng vào trong mắt Ngô Dụng.
Một nữ nhân trần trụi uyển chuyển bị kẻ sở hữu thể hình lực lưỡng đầy sức mạnh khoác lên vai, hai bộ phận sinh dục liên tục kết hợp một cách thô bạo.
Ngô Dụng chỉ cảm thấy máu huyết bóc cháy, Sát Cơ khóa chặt lấy tên gian phu.
Đối tượng tuy bại lộ cơ thể cường trán nhưng lại đeo mặt nạ che kín, chỉ là lúc này đang dùng ánh mắt trêu tức xem lấy Ngô Dụng.
“Chết!”
Ngô Dụng không nói thêm lời nào, Thánh Đế Lực cuồn cuộn ngưng tụ trong lòng bàn tay, một chưởng bá đạo đẩy ra như muốn nghiền chết gian phu thành cặn bả.
Tên gian phu cất tiếng cười dài, bất chợt nắm lấy cơ thể của tam phu nhân ngăn cản trước mặt.
Ngô Dụng bất chấp tất cả, hai mắt chỉ còn lại lửa giận và hận thù, một chưởng vẫn tung ra.
Trong sự tuyệt vọng và sợ hãi của tam phu nhân, chưởng ấn của Ngô Dụng đem nàng nghiền thành cặn bả, máu tươi cuồng phún.
Mà tên gian phu cũng nương theo lực đẩy của một chưởng này, thân thể điên cuồng bắn về phía sau, từ trong phòng bị chưởng ra tận hoa viên, cơ thể đột nhiên hòa vào bóng cây, hóa thành hắc ám tan biến.
“Dạ Linh Tộc súc sinh!”
Ngô Dụng ngửa đầu gầm thét, rốt cuộc hiểu vì sao mình dễ dàng bị người khác giả dạng như vậy.
Dạ Linh Tộc là chủng tộc sát thủ với sở trường thay đổi diện mạo, ngụy trang đóng giả người khác cực kỳ lão luyện, nếu như không có tu vi cao hơn, cẩn thận đề phòng dò xét rất khó sẽ phát hiện.
Dạ Linh Tộc trước đây không ít lần trà trộn vào bên trong Càn Quân Đế Quốc, ngay cả ám sát Càn Quân Thánh Đế cũng có thực hiện vài lần nhưng đều thất bại.
Bất quá bởi vì Ngô Dụng có khả năng dò xét phần nào thiên cơ, Dạ Linh Tộc chưa bao giờ dám trêu vào Ngô Gia của hắn, sợ bị phát hiện thân phận, đến lúc đó làm sao thoát khỏi phạm vi Quân Đô?
Ngô Dụng cũng có chút tự tin và chủ quan, cho rằng Dạ Linh Tộc động ai thì động, chắc chắn không dám nhắm vào mình.
Vậy nên hiện tại khi đột ngột bị Dạ Linh Tộc lẻn vào, còn hiên ngang cưỡng ép nữ nhân của mình, Ngô Dụng cảm thấy bị khiêu khích triệt để.
“Kích hoạt Trận Pháp, phong tỏa toàn bộ Ngô Gia!”
Ngô Dụng ngửa đầu gào thét: “Tin chắc hắn chưa thể rời khỏi phạm vi gia tộc!”
“Gia chủ, gia chủ…” Ngô Gia Trưởng Lão thở hổn hển chạy đến, giọng điệu hãi hùng:
“Các vị Trận Sư của Ngô Gia chẳng biết từ bao giờ bị ám sát rồi, chết cực kỳ thê thảm.”
“Súc vật!” Ngô Dụng nghiến răng nghiến lợi, bàn tay siết chặt đến nhuốm máu.
“Lão gia, không nhìn thấy nhi tử đâu cả.” Đại phu nhân của hắn từ trong sương phòng chạy ra, mặt mày không còn huyết sắc trắng bệch nói.
“Lập tức truy tìm tung tích của hắn.” Ngô Dụng xém chút thổ huyết.
Hắn đâu biết rằng lần này hầu hết lực lượng của Dạ Linh Tộc đều nhắm vào Ngô Gia theo kế hoạch của Lạc Nam.
Tuy không thể đối kháng trực diện, nhưng nói về ném đá giấu tay, âm thầm hãm hại và quấy rối cục diện lại là sở trường của Dạ Linh Tộc.
Có thể trở thành những trợ thủ đắc lực dưới trướng Dạ Thánh Nữ của Tu La Giáo, lại có thể tồn tại ở Vĩnh Dạ Thung Lũng nhiều năm mà không bị hai Đế Quốc tiêu diệt, Dạ Linh Tộc đương nhiên có thủ đoạn hơn người.
Giờ khắc này, Ngô Gia chính thức rối loạn tưng bừng.