Phần 138
“Ngươi lại là người phương nào?”
Nhìn thấy Lạc Nam xuất hiện cùng Tây Thi, ánh mắt hai vị Ngự Thú Sứ Giả cùng lúc híp lại.
“Phu thê Cốc Chủ trở về…”
“Đám các ngươi xong đời.”
“Mang Ngự Thú Minh Chủ đến đây, Chiến Sủng của chúng ta đã đói khát khó nhịn.”
“Ngự Thú Minh Chủ? Đồ vật gì? Hắn dám đến sao?”
Một đám nữ đệ tử Hồ Điệp Cốc chứng kiến Lạc Nam và Tây Thi liền oanh oanh yến yến cười rộ lên, hoàn toàn không xem đại nhân vật hàng đầu vũ trụ ra gì, tự tin đến cực điểm.
“Đám nữ nhân điên này, thật sự là loạn hết rồi.”
Nghe thấy lời nói của các nàng, hai vị Ngự Thú Sứ Giả mi mắt cuồng loạn, ngay cả Hợp Phá và Hợp Trinh đám người cũng không dám tin vào tai mình.
Tất cả đều không thể ngờ Hồ Điệp Cốc lại coi trời bằng vung, tự tin cao độ như vậy khi Lạc Nam và Tây Thi đến.
Không, trước đây khi có Tây Thi… Hồ Điệp Cốc cũng chưa từng phách lối đến thế.
Vậy sự tự tin của Hồ Điệp Cốc là đến từ tên nam nhân kia, kẻ hoàn toàn xa lạ và chưa có bất kỳ tiếng tăm nào ở Bách Thú Vũ Trụ.
“Kẻ này là thần thánh phương nào?” Càng suy nghĩ càng cảm thấy Lạc Nam khó lường, hai vị Ngự Thú Sứ Giả không dám xem thường, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc.
“Nhìn cái gì? Các ngươi bị điếc sao?” Lạc Nam so với chúng nữ Hồ Điệp Cốc càng phách lối hơn, trực tiếp mở miệng quát lạnh:
“Cho các ngươi hai đường lựa chọn, một là chết… hai là quỳ xuống xin lỗi.”
“Xong vẫn phải chết!” Hắn nói thêm.
“Cuồng vọng!” Hai vị Ngự Thú Sứ Giả rốt cuộc bị chọc giận, nhìn tuổi tác của tên nam nhân này cũng không lớn lắm, vậy mà dám kiêu ngạo như vậy, không biết tôn ti trật tự là gì.
Bọn hắn chính là Ngự Thú Sứ Giả, hai cánh tay đắc lực nhất của Ngự Thú Minh Chủ, chiến lực không thua gì những nhân vật đứng đầu Bát Đại Thế Lực.
Vậy mà bị một tên mao đầu tiểu tử tuyên bố đón nhận cái chết, đúng là thúc thúc có thể nhẫn nhưng thẩm thẩm thì không thể nhịn.
“Hải Mạn Sa, làm thịt tất cả.”
Lạc Nam trực tiếp hạ lệnh.
Sắc mặt hai vị Ngự Thú Sứ Giả lập tức mộng bức, rõ ràng chúng ta nên là người phẫn nộ phát động thế công trước mới đúng.
NGAO!
Thủy Long cường hoành bá đạo lần đầu hiện thân ở Hồ Điệp Cốc khiến tất cả nữ nhân chấn kinh.
Hải Mạn Sa kiệt ngạo bất tuần, vừa hiện thân đã uốn lượn trong mây, mang theo từng luồng sóng thần khổng lồ cuồn cuộn bao phủ cả một vùng trời bên trong biển nước.
“Là Long Tộc sao?”
Bốn vị Ngự Thú Sứ Giả híp mắt lại, đối với Ngự Thú Sư bình thường thì Thần Thú chính là tồn tại chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Tuy nhiên đối với các Ngự Thú Sư hàng đầu của vũ trụ này thì Thần Thú cũng không phải quá mức lạ lẫm.
Ngược lại những Ngự Thú Sư như nhân vật đứng đầu của Bát Đại Thế Lực hay Ngự Thú Minh Chủ đều có cơ duyên được Thần Thú tình nguyện đi theo, bởi vì cũng chỉ có đạt được Thần Thú mới khiến bọn hắn trèo lên ngôi vị triệu người có một như vậy.
Vì vậy chứng kiến Thủy Long, hai vị Ngự Thú Sứ Giả cũng không quá mức sợ hãi, nhàn nhạt phất tay hạ lệnh cho Chiến Thú của mình:
“Tinh Không Liệt Ưng sử dụng Thất Tinh Thánh Kỹ – Liệt Không Vũ!”
“Thiên Cẩu, thi triển Thất Tinh Thánh Kỹ – Khuyết Nguyệt Trảm!”
“Tam Vĩ Xà sử dụng Đại Thần Thông – Tam Đại Chân Thân, công kích ở ba hướng khác biệt!”
“Hổ Giao thi triển Thất Tinh Thánh Kỹ – Liệt Sơn Ba Động!”
Bởi vì Long Tộc thường là Thần Thú rất mạnh, Ngự Thú Sứ Giả muốn một lần tấn công toàn diện để trấn áp Thủy Long, lấy lại uy thế, hạ thấp tinh thần của Hồ Điệp Cốc.
Nhưng mà đối mặt với thế công cường đại từ bốn tôn Thần Thú, trong mắt Hải Mạn Sa chỉ lóe lên một tia khinh miệt.
Một đám Thất Tinh Thánh Kỹ cấp thấp, bình thường vũ kỹ cấp bậc này nàng còn lười tu luyện.
Đại Công Chúa Hải Long Cung có sự kiêu ngạo của riêng mình, để nàng đối đầu với đám Thần Thú sơ đẳng này thật sự là mất mặt, phải đánh nhanh diệt gọn.
“Cửu Tinh Thánh Kỹ – Cuồng Long Loạn Hải!”
Tiếng quát thánh thót vừa dứt, tất cả Thủy Hệ Nguyên Khí vạn dặm xung quanh điên cuồng bị hút về, sóng lớn ngàn trượng xua tan mây xanh, Hải Mạn Sa ẩn mình bên trong sóng thần chỉ lộ ra một đôi mắt đỏ thẳm, cơ thể liên tục bơi loạn tạo thành những đợt sóng khủng bố có thể nhấn chìm tất cả.
Hòa cùng biển cả chính là Sát Thế và Chiến Thế của nàng.
Ánh mắt bốn con Chiến Thú của hai vị Sứ Giả cùng lúc co rút lại, đứng trước sóng thần cuộn cuộn che trời, công kích của bọn chúng trở nên quá mức nhỏ bé.
Đây là sự chênh lệch về đẳng cấp vũ kỹ.
ẦM!
Cuồng Long Loạn Hải trấn xuống, toàn bộ Hồ Điệp Sơn Cóc đều lắc lư, đại hải nhấn nhìm tất cả công kích của bốn con Chiến Thú, sau đó trấn áp bọn chúng vào trong lòng biển.
PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Đồng loạt thổ huyết trọng thương, hai tên Ngự Thú Sứ Giả toàn thân như diều đứt dây bay ngược, cũng may trên thân bọn hắn có Pháp Bảo bao trùm nên giữ được một mạng.
Bốn con Chiến Thú đồng loạt mất khả năng chiến đấu, ánh mắt kính sợ nhìn lấy Hải Mạn Sa như Hải Thần ngự trị giữa đại dương trên đỉnh đầu.
Hải Mạn Sa có chút kiêu ngạo nhìn Lạc Nam, lại thấy hắn bĩu môi nói:
“Yếu quá đấy, sao không một kích giết luôn? Chúng còn hấp hối kìa.”
Hải Mạn Sa cái đầu bóc khói, nam nhân này luôn tìm cớ đả kích nàng.
Trong cơn tức giận, nàng đem phẫn hận dồn lên đầu đám địch nhân.
Đôi Thánh Bảo trong tay lóe sáng, vuốt rồng dài ra như mười thanh lưỡi hái tử thần, vồ nát hư không, trấn áp xuống đầu đám Chiến Thú.
“Không thể!”
Trong khoảnh khắc mấu chốt, hai vị Ngự Thú Sứ Giả vội vàng thu tất cả Chiến Thú vào trong Thú Giới của mình để tránh chúng bị thương.
Đồng thời trong tay bọn hắn cùng nhau bóp nát Dịch Không Phù, muốn tiến hành bỏ trốn.
Đáng tiếc Tây Thi lúc này lại nhàn nhạt lên tiếng:
“Mộng Kha tỷ, Khóa Không Thức!”
Một đôi cánh bướm đen tuyền khổng lồ bao phủ cả không gian bên ngoài Hồ Điệp Cốc, cuồn cuộn Hắc Ám dung hợp cùng Không Gian Chi Lực kết tụ thành tầng tầng lớp lớp xiềng xích khóa chặt cả một phiến thiên địa, ngăn cách triệt để với thế giới bên ngoài.
Khóa Không Thức chính là Thần Thông của Hồ Điệp Hoàng, một khi đã khóa cả không gian thì Dịch Không Phù đã trở nên vô dụng.
“Mạn Sa, lần sau đối chiến thì cứ nhắm thẳng vào đám Ngự Thú Sư mà vả, đừng đánh chiến thú rất mất thời gian.” Lạc Nam tùy ý nói.
Hải Mạn Sa nghiến răng nghiến lợi, vuốt rồng hung hăng chụp lấy cổ hai tên Ngự Thú Sứ Giả nhấc lên ném văng xuống trước mũi giày của Lạc Nam.
“Làm sao có thể?”
Chứng kiến hai vị Ngự Thú Sứ Giả dễ dàng bại trận, một đám cường giả Hợp Hoan Gia rùng mình liên tục, tuyệt vọng trào dâng.
Hải Mạn Sa đã rút kinh nghiệm, không tiếp tục đánh đám Thần Thú, ngược lại toàn lực trấn áp Hợp Phá và Hợp Trinh đám người.
Không bao lâu sau, cục diện đã được giải quyết, toàn bộ cường giả Hợp Hoan Gia có đi không có về.
Nhìn thấy biểu hiện của Hải Mạn Sa, Lạc Nam âm thầm hài lòng.
Ngoài miệng tuy hắn đả kích nàng để làm giảm bớt sự kiêu ngạo nhưng trong lòng không thể không tán thưởng Hải Mạn Sa cường đại.
Thân phận Đại Công Chúa của Chí Tôn Cấp Thế Lực không phải nói chơi, sự đàn áp tuyệt đối về chất lượng Công Pháp, Vũ Kỹ, kinh nghiệm chiến đấu là thứ mà một vài tiểu cảnh giới không thể bù đắp nổi.
Đừng quên Hải Mạn Sa từ nhỏ đã đi theo Hải Long Chí Tôn, được đích thân nhân vật cấp Chí Tôn bồi dưỡng thử hỏi có thể tầm thường sao?
Đó là điều mà các Thần Thú ở Bách Thú Vũ Trụ không thể nào sánh bằng, gọi là sự ưu việt cũng không quá đáng.
Nếu không nhờ vào Long Thần Biến, Lạc Nam không dám chắc mình có thể chiến thắng được Hải Mạn Sa.
Thậm chí Thủy Triều Tịch ở trong cùng cấp, dưới trường hợp không thi triển Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục cũng khó thể là đối thủ.
“Chiến Thú của Cốc Chủ Phu Quân thật mạnh.”
Hồ Điệp Cốc các trưởng lão và đệ tử cũng hâm mộ sùng bái nhìn chằm chằm Hải Mạn Sa đã hóa thành một mỹ nhân váy xanh đứng sau lưng Lạc Nam, vốn các nàng nghĩ dù Lạc Nam và Tây Thi trở về thì cũng phải xảy ra một phen kịch chiến, không ngờ mọi thứ lại diễn ra dễ dàng như vậy.
“Thu thập chiến lợi phẩm đi, nhân tiện đến địa bàn của Hợp Hoan Gia nhổ cỏ tận gốc.” Lạc Nam thản nhiên nói.
“Ừm!” Tây Thi gật đầu, nàng cũng không phải nữ nhân lương thiện đến mức đối xử nhân từ với kẻ thù.
Hợp Hoan Gia đã dám có ý tiêu diệt Hồ Điệp Cốc của nàng, vậy nàng cũng không ngại xóa sổ Hợp Hoan Gia.
Mà nghe đâu sở dĩ con Ma Long của Ngự Thú Minh Chủ muốn song tu với Bạch Long tỷ cũng là do Hợp Hoan Gia hiến dâng một bộ công pháp song tu hiệu quả cao cho hắn.
Có thể nói Hợp Hoan Gia là nguồn căn của sự việc cũng không quá đáng.
Thế là Tây Thi và Lạc Nam dẫn theo các vị trưởng lão Hồ Điệp Cốc một đường hành tẩu đến Hợp Hoan Gia.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-11.html
Lạc Nam cũng không nghĩ rằng lần này người có được thu hoạch lớn nhất lại là chính mình.
Địa bàn của Hợp Hoan Gia ở một quần thể các tinh cầu được xưng là Quần Hợp Tinh.
Bởi vì số lượng thành viên của Hợp Hoan Gia cực kỳ đông đảo, địa bàn cũng gồm nhiều tinh cầu tụ hợp, Quần Hợp Tinh có tổng cộng 25 cái hành tinh lớn nhỏ tạo thành, không hề ít ỏi như một cái Chân Mi Giới của Hồ Điệp Cốc.
Vậy nên sau khi làm thịt tất cả dư nghiệt của Hợp Hoan Gia, đuổi đi vô số thế lực phụ thuộc, 25 cái hành tinh của Quần Hợp Tinh liền trở thành vật vô chủ.
Mà Hóa Vũ Bá Thần Thể của Lạc Nam có khả năng luyện hóa hành tinh nha.
Thế là sau một phen tuyển chọn kỹ lưỡng, hắn loại bỏ 10 cái hành tinh đẳng cấp khá kém của Hợp Hoan Gia ra ngoài, còn lại 15 cái trực tiếp luyện hóa.
Trong ánh mắt không tưởng tượng nổi của Tây Thi, chỉ thấy Lạc Nam khoanh chân ngồi xếp bằng bên ngoài tinh không trước một cái hành tinh khổng lồ.
Hóa Vũ Bá Thần Thể hoạt động, vũ trụ trong cơ thể Lạc Nam sản sinh lực hút dữ dội, điên cuồng tỏa ra bao trùm cái hành tinh vô chủ to lớn.
Không lâu sau đó, hành tinh đã biến mất dạng, xuất hiện lần nữa đã nằm trong đan điền của Lạc Nam, cùng với 45 cái hành tinh sẵn có chậm rãi xoay tròn, hấp thu Nguyên Khí bên ngoài vũ trụ.
Lạc Nam hưng phấn dị thường, đám hành tinh này ở vũ trụ đẳng cấp Thất Tinh, lại là địa bàn của thế lực hàng đầu nên đẳng cấp đều không kém, hoàn toàn đủ điều kiện trở thành hành tinh của Hóa Vũ Bá Thần Thể.
Tiêu tốn một tháng thời gian, Lạc Nam chính thức luyện hóa 15 cái hành tinh phù hợp của Hợp Hoan Gia.
Số lượng hành tinh mà Bá Vũ Hóa Thần Thể hiện có nay đã là 60, cực kỳ dữ dội.
Lạc Nam hài lòng nhếch miệng, không đến Long Tộc không khai mở thêm được Long Văn nhưng lại thu hoạch 15 cái hành tinh vô chủ, tăng cường chiến lực, quá mức sảng khoái.
“Luyện hóa hành tinh gia tăng sức mạnh? Thế gian lại có Thể Chất khủng bố như vậy sao?” Tây Thi nhìn Lạc Nam hành động từ đầu đến cuối mà tròn xoe cả mắt.
“Ừm, chính là luyện hóa hoặc tự khai mở hành tinh cũng được.” Lạc Nam cười nói:
“Đệ có thể tham lam luyện hóa tất cả những hành tinh đủ điều kiện của một vũ trụ để tăng tiến sức mạnh, tuy nhiên hành vi đó quá thất đức và trái với luân thường, sớm muộn gì cũng bị linh tính vũ trụ trừng phạt, trục xuất.”
“Vậy nên nguyên tắc của đệ là chỉ luyện hóa những hành tinh của kẻ thù, Hợp Hoan Gia chính là ví dụ điển hình nhất.”
Tây Thi tán đồng gật gật đầu, nàng cũng không muốn nam nhân của mình vì tham lam thực lực mà đi đến đâu cướp đoạt hành tinh đến đó.
Nếu làm như vậy, vũ trụ chẳng phải sẽ diệt vong, không còn nơi cho các sinh linh tồn tại?
“Tỷ có vẻ biết đến sự tồn tại của Thể Chất?” Lạc Nam cười hỏi:
“Ở Bách Thú Vũ Trụ cũng có Thể Chất đặc biệt sao?”
“Đương nhiên là có rồi, tỷ cũng có Thể Chất đây này.” Tây Thi nhếch miệng nói.
“Tỷ cũng có Thể Chất?” Lạc Nam ngây ngẩn cả người, làm sao hắn không biết?
“Đương nhiên.” Tây Thi gật đầu đáp:
“Thể Chất của tỷ là Ám Quang Cộng Sinh Thể, có tác dụng giúp những Chiến Thú hệ Quang Minh và Hắc Ám của tỷ gia tăng tốc độ tu luyện cũng như lực chiến đấy.”
“Lại có chuyện như vậy?” Lạc Nam chép miệng, chẳng trách nàng sở hữu hai Chiến Thú của nàng một là hệ Quang, hai là hệ Ám.
“Ngoài ra Bách Thú Vũ Trụ còn có những người sở hữu Thể Chất đặc biệt khác.” Tây Thi giải thích:
“Ví dụ như Phần Thiên Tông Chủ, thể chất của hắn là Hỏa Diễm Yêu Thể, đây là thể chất có sức hấp dẫn tự nhiên với các Yêu Thú hỏa hệ, giúp hắn dễ dàng thu phục Yêu Thú Hỏa Hệ, ngoài ra còn sinh ra khả năng kháng hỏa tự nhiên cho hắn, tăng cường lực chiến cho Chiến Thú hỏa hệ đã ký khế ước với hắn.”
Lạc Nam âm thầm cảm thán, thế gian quả nhiên không thiếu cái lạ nha, những loại Thể Chất chuyên dành cho Ngự Thú Sư này e rằng chỉ có ở Bách Thú Vũ Trụ.
“Vũ trụ khác biệt tồn tại những điều khác biệt mà.” Tây Thi cười nói:
“Cũng giống như đệ có những thê tử tuy là nhân loại lại sở hữu huyết mạch Thần Thú giống Diễm Nguyệt Kỳ vậy, điều này cực hiếm ở Bách Thú Vũ Trụ.”
“Bởi vì những tồn tại như vậy không được các Ngự Thú Sư ưa chuộng thu phục làm Chiến Thú, mà họ cũng không thể trở thành Ngự Thú Sư.”
“Tại sao?” Lạc Nam âm thầm khó hiểu.
“Theo quan niệm của Ngự Thú Sư, nhân loại sở hữu huyết mạch Yêu Thú thì chỉ là một Bán Yêu.” Tây Thi giải thích:
“Mà Bán Yêu thì chiến lực không thể sánh bằng Yêu Thú chân chính, huyết mạch pha tạp không tinh thuần, vì vậy không được Ngự Thú Sư trọng dụng, nhưng nếu có người thu phục Bán Yêu làm Chiến Thú cũng không ảnh hưởng đến quy tắc.”
“Lại thêm Bán Yêu vì có huyết mạch yêu thú cũng không thể khai mở Thú Giới trong đan điền, việc trở thành Ngự Thú Sư là bất khả thi.”
“Nói tóm lại Bán Yêu rất khó tồn tại ở vũ trụ này, làm Ngự Thú Sư không được nhưng làm Chiến Thú cũng chẳng được ưa chuộng.”
“Vậy nên các cặp đôi người và Yêu Thú có lấy nhau cũng rất kiêng kỵ việc sinh ra hậu đại.”
Tây Thi nói đến đây như có chút thương cảm cho những Bán Yêu số khổ đó, cất tiếng thở dài.
“Hahaha.” Lạc Nam nghe vậy cất tiếng cười lớn:
“Đệ là Bán Yêu, các tỷ muội của tỷ rất nhiều người cũng là Bán Yêu, chúng ta sẽ cùng nhau đàn áp Thú Thần Chiến, thay đổi quan niệm lạc hậu đó.”