Phần 78
Sau một thời gian phong bế toàn bộ lãnh thổ, không để tâm đến vạn sự phát sinh bên ngoài, Tây Phương Giáo rốt cuộc thành công hoàn tất nghi lễ trọng yếu nhất ở thế hệ này.
Đó là tuyển chọn ra tân nhiệm Phật Tử, người trở thành đệ tử chân truyền của Giáo Chủ, bắt đầu bồi dưỡng và học hỏi để kế vị, trở thành vị Giáo Chủ kế tiếp.
Mà vị Giáo Tử thành công thông qua vô số cuộc cạnh tranh với hàng trăm Giáo Tử khác để trở thành Phật Tử của Tây Phương Giáo không ai khác chính là Ngộ Pháp.
Từng là thiên tài kiệt xuất của Tây Phương Giáo, Ngộ Pháp tinh thông tất cả giáo lý Tây Phương từ khi còn rất nhỏ, sở hữu Thể Chất xếp hạng thứ 14 trên Đại Thể Bảng là Bất Động Minh Vương Thân, có thể nói là thiên tư tuyệt đỉnh.
Chỉ đáng tiếc ở Thiếu Đế Chi Chiến, hắn lại bị những yêu nghiệt bên trong yêu nghiệt như Lạc Nam, Lạc Kỳ Nam, Lâm Tích và những kẻ gian lận như Quỷ Đỏ, Bạch Y Nhân và Hắc Y Nhân đả kích mà thôi.
Nhưng cũng chính nhờ vào như vậy, sau khi trở về Tây Phương… Ngộ Pháp càng thêm quyết tâm trở nên mạnh mẽ, không chịu buông xuôi và khuất phục.
Kết quả cuối cùng, hắn thông qua được khảo nghiệm khó nhất của Tây Phương Giáo và được ban thưởng ngồi dưới gốc Bồ Đề ba năm thời gian.
Thực lực, thiên phú, tâm tính… viễn siêu Giáo Tử cùng cấp.
Thuyết phục đăng lâm ngôi vị Phật Tử ở thế hệ này của Tây Phương Giáo.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-10.html
“A Di Đà Phật…”
Trong một ngôi miếu trên đỉnh cao phong, Ngộ Pháp chắp tay trước ngực, lắng nghe một vị Thiên Phật Đế đem tình hình và diễn biến trong thời gian gần đây bên ngoài vũ trụ kể lại một lần.
Càng nghe, sắc mặt vô hỉ vô bi của Ngộ Pháp hiện lên một chút phức tạp, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài:
“Xem ra Lạc Nam Thiếu Chủ vẫn là kỳ nhân vậy, Tiểu Tăng không thể nào sánh bằng hắn…”
Thời gian qua, Ngộ Pháp toàn tâm toàn ý cho việc gia tăng thực lực, và lĩnh ngộ dưới gốc Bồ Đề, không có để ý đến những sự kiện xảy ra bên ngoài.
Vốn cho rằng với thành tựu hiện nay của mình có thể đã sánh kịp Lạc Nam, nhưng khi nghe được tất cả tin tức về hắn, Ngộ Pháp trong lòng không thể không nhận thua…
Hắn đã rất cố gắng để có thể trở thành Phật Tử của Tây Phương Giáo.
Thì ở bên ngoài kia, cũng bằng từng đó thời gian… Lạc Nam đã trở thành người đứng đầu của phương thế lực mạnh nhất vũ trụ.
Chênh lệch thật sự quá mức to lớn a…
“Ngộ Pháp… đã nói tâm vô tạp niệm, vì sao còn phân để ý thắng thua…”
Có âm thanh nhàn nhạt truyền đến, một thân ảnh trong lớp áo cà sa nâu sầm cũ kỹ, tay chống gậy gỗ chậm rãi bước vào.
Dung mạo của hắn hiền từ, ăn mặc giản dị, nhìn không ra bất cứ khí tức nào… như một hòa thượng bình thường đạm mạc.
Nhưng ít ai biết rằng, vị hòa thượng bình thường này chính là Giáo Chủ của Tây Phương Giáo – Ngộ Thiền, một trong những cường giả đứng trên đỉnh vũ trụ.
“Sư phụ dạy phải!” Ngộ Pháp vội vàng chắp tay cúi đầu:
“Phật tâm đệ tử chưa tĩnh, cần phải rèn luyện thêm…”
“Cũng không thể trách ngươi, ay…” Ngộ Thiền thở dài một tiếng, cảm khái nói ra:
“Vi sư biết ngươi nỗ lực và đạt được thành tựu như ngày hôm nay là do lấy Lạc Nam làm động lực!”
“Mặc dù không nói ra, nhưng lòng kiêu hãnh của ngươi không thua kém bất kỳ vị thiên chi kiêu tử nào!”
“Lạc Nam biểu hiện sáng chói đã kích thích ngươi muốn theo đuổi bước chân của hắn!”
“Để ý đến tin tức về hắn cũng là điều dễ hiểu!”
Ngộ Pháp xấu hổ gãy đầu: “Sư phụ mắt sáng như đuốc…”
“Tây Phương Giáo chúng ta không luyện vong tình đạo, càng chẳng yêu cầu quá nhiều về cảm xúc hay lý trí!” Ngộ Thiền điềm nhiên nói:
“Nhưng nên nhớ, người xuất gia tứ đại giai không, tuyệt đối cố kỵ tham sân si, không để dục và cầu làm mờ mắt!”
“Ngươi có thể dùng Lạc Nam làm tấm gương, làm động lực để noi theo mà phát triển… nhưng không được ghen tị với những thành tựu của hắn, càng không được muốn phân ra thắng bại với hắn chỉ để thỏa mãn cảm giác thành tựu của mình, điều này chỉ khiến ngươi lầm đường lạc lối mà thôi!”
“Sư phụ dạy phải a!” Ngộ Pháp quỳ xuống dập đầu thỉnh an, trong lòng ghi nhớ từng câu từng chữ.
“Đương nhiên, nếu có thể thuyết phục nhân vật như Lạc Nam trở thành người của Tây Phương Giáo chúng ta thì càng tốt!” Ngộ Thiền đột nhiên nghiêm mặt nói:
“Bần tăng cảm thấy hắn cùng giáo ta hữu duyên!”
Ngộ Pháp trong lòng im lặng, quả nhiên “phong tục” của Tây Phương Giáo vẫn không thể thay đổi, nói một hồi vẫn là muốn nhân vật cường đại trở nên hữu duyên với giáo mình, hận không thể lôi về trong giáo.
Ngộ Thiền bước chân ra ngoài mái hiên, ngẩng đầu lên nhìn trời, giọng điệu hờ hững:
“Đồ nhi, ngươi nói xem… hiện tại vũ trụ hỗn loạn, Nghịch Long Liên Quân và Tru Nghịch Liên Minh đã như nước với lửa bất dung, Tây Phương Giáo chúng ta nên theo phe nào?”
Ngộ Pháp rùng mình, câu hỏi này quá mức đột ngột, ngay cả hắn cũng phải nghiêm túc cân nhắc, cẩn thận từng li từng tí đáp:
“Bẩm sư phụ, chúng ta vẫn có thể như hiện tại… không xen vào!”
“Haha!” Ngộ Thiền vuốt râu mỉm cười, lắc lắc đầu:
“Vũ trụ chia làm hai nửa, kẻ đứng giữa sớm muộn cũng sẽ bị nhai đến xương cũng không còn, đạo lý này người đứng đầu một thế lực bắt buộc phải hiểu!”
“Con còn cần học hỏi thêm nhiều lắm…”
Ngộ Pháp hai mắt trợn lên, giọng điệu ngưng trọng: “Vậy sư phụ đã có quyết định?”
“Nếu là con, con sẽ chọn lựa ra sao?” Ngộ Thiền nhìn thẳng mắt của đồ đệ:
“Cứ mạnh dạng nêu ý kiến!”
Ngộ Pháp hít sâu một hơi, nặng nề đáp: “Dù Tru Nghịch Liên Minh mạnh mẽ đến mức nào nhưng Liên Quân Nghịch Long có một kẻ chuyên sáng tạo kỳ tích mang tên Lạc Nam!”
“Nếu được chọn, con sẽ theo phe nào có hắn!”
Ngộ Thiền chậm rãi nhắm mắt, mặt không biểu tình.
Ngộ Pháp im lặng quỳ một bên, vẫn giữ vững lập trường.
Hồi lâu sau, Ngộ Thiền lẩm bẩm lên một tiếng:
“Đến rồi…”