Phần 69
Tại vùng không gian xa lạ…
Một cái thông đạo màu nâu sậm quen thuộc xuất hiện, từ bên trong đó… bảy thành viên Lưu Tinh Đoàn bị ném ra.
Thông đạo biến mất như chưa từng tồn tại.
“Khốn kiếp, chuyện quái quỷ gì thế này?” Một người của Lưu Tinh Đoàn chửi ầm lên, chưa hiểu ra sao cả.
“Chúng ta bị cái thông đạo màu nâu kia truyền tống đến nơi khác rồi!” Thánh Tôn trầm giọng nói.
“Cái thông đạo đó rốt cuộc là thứ quái quỷ gì? Vậy mà tọa trấn ở lối vào Tiểu Vũ Trụ, còn truyền tống chúng ta đến nơi khác?” Đám người nhao nhao cảm thấy khó hiểu.
“Mặc kệ như thế nào, tất cả an toàn là được rồi, tìm đường trở về đi!” Thánh Tôn Lão Đại nghiêm túc nói.
Chỉ là hắn vừa mới dứt lời, một cảm giác tê dại lan tỏa từ đầu đến chân.
Toàn bộ bảy vị Thánh Tôn rùng mình, kinh nghi bất định ngửa đầu nhìn lên.
Ở phía trên thiên không, một tồn tại đang dùng ánh mắt hờ hững quan sát bọn chúng như đang chứng kiến một đám kiến hôi bé nhỏ.
Trong đôi mắt hờ hững đó đã có những tia Sát Khí chậm rãi ngưng thực, mỗi tia Sát Khí này nồng đậm như một Sát Vực hoàn chỉnh, sau đó phong tỏa toàn bộ thế giới, trấn áp cửu thiên thập địa.
Đây là một loại viễn siêu Sát Vực thông thường, Cửu Tầng Sát Vực cũng trở nên hèn mọn so với đó.
Đứng trước loại lực lượng đó, đám người Thánh Tôn như bị định trụ, mất đi khả năng phản kháng.
Chủ nhân của đôi mắt đáng sợ đó là một con chim, toàn thân thiêu đốt ngọn lửa tội lỗi màu đen, ẩn chứa nồng đậm Nguyền Rủa Chi Lực.
Một khi bị ngọn lửa này thẩm thấu mà vào, ngươi dù không chết cũng sẽ đời đời kiếp kiếp bị Nguyền Rủa, bị thiên địa xa lánh, bị đất trời ruồng bỏ, kết cục thảm thiết vô pháp hình dung.
“Chu Đấu… đây là Thần Thú Chu Đấu, loại Chu Tước biến dị theo dạng Nguyền Rủa…” Lão đại Thánh Tôn nuốt một ngụm nước miếng khô khốc.
“Trời ạ, Chu Đấu bởi vì toàn thân thiêu đốt ngọn lửa nguyền rủa, thần trí của chúng luôn ở trạng thái hỗn loạn, nửa tỉnh nửa mê… bảo vệ lãnh thổ ở mức độ cực đoan!” Những người khác tê dại cả da đầu:
“Cái thông đạo ác ôn kia truyền tống chúng ta vào địa bàn của Chu Đấu, rõ ràng muốn diệt chúng ta, tội ác tày trời a!”
“Chạy!” Thánh Tôn lão đại gầm lên một tiếng.
Mặc dù như vậy, như hắn phát hiện khí thế và sức mạnh toàn thân của mình như bị phong bế, ngay cả động đậy một đầu ngón tay cũng không làm nổi.
Phải biết rằng hắn là Thánh Tôn đấy.
Chu Đấu thản nhiên hé miệng phun ra một đóm lửa nhỏ.
Xèo xèo xèo…
Bảy vị cường giả Lưu Tinh Đoàn liền hóa thành tro tàn.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://nongcuc.com/2022/12/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-10.html
Hư ảnh một gốc đại thụ khổng lồ che phủ tinh không hoàn vũ ở một góc vắng lặng hoang vu trong vũ trụ, nơi ở phạm vi Hạ Giới.
Cành cây khổng lồ vừa mới vươn dài thu trở lại thân cây…
Nếu đám người Lưu Tinh Đoàn có mặt ở đây, chắc chắn sẽ hãi hùng phát hiện cành cây khổng lồ kia có màu sắc y hệt cái thông đạo kỳ lạ mà bọn hắn vừa tiến vào.
“PHỐC!”
Một thân ảnh khoanh chân ngồi xếp bằng dưới gốc cây hé miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt, đôi mắt ngưng trọng, bờ môi lẩm bẩm:
“Cưỡng ép truyền tống bảy tên Thánh Cấp quả nhiên tiêu hao quá nhiều, nhất là khi bên trong bọn chúng còn có nhân vật cấp Thánh Tôn!”
“Hy vọng trong thời gian tới đừng kẻ nào tiếp tục mò vào, bằng không ta cũng trụ không nổi a…”
Nói xong, thân ảnh khép lại đôi mi cong vút.
Từ trong vũ trụ, vô cùng vô tận Tiên Khí và Ma Khí điên cuồng phủ xuống, như hóa thành thực chất tràn vào cơ thể nàng, cố gắng khôi phục lực lượng cho nàng càng nhanh càng tốt.
Bằng vào tốc độ thu nạp Tiên Khí và Ma Khí như vậy ở hạ giới, chắc chắn chỉ có được sự trợ giúp của quy tắc vũ trụ mới có thể làm được mà thôi.
Nàng là một mỹ nhân trong bộ cung trang màu xanh ngọc, với mái tóc sáng rực tinh quang, làn da trắng trong không chút tỳ vết, ngũ quan hoàn mỹ như tuyệt tác của tạo hóa…
Cao quý vô song, khuynh thành khuynh quốc, phong hoa tuyệt đại… đều không đủ để hình dung nàng.
Nàng mang đến một cảm giác hoàn mỹ không chân thực, dường như không nên tồn tại trên thế gian này…
Ngồi xếp bằng dưới gốc đại thụ to lớn lại như cùng toàn bộ vũ trụ hòa làm nhất thể.
Cảnh tượng nổi bật như vậy, kỳ quái ở chỗ là thỉnh thoảng có những Pháp Bảo của tu sĩ bay ngang qua nhưng không một ai phát hiện sự tồn tại của nàng và gốc đại thụ khổng lồ đó.
Bởi lẽ rất đơn giản, nàng được linh tính của vũ trụ tận lực che giấu, không ai có thể nhìn thấy, dù là Thiên Đế cấp cường giả cũng không được.
Bất quá ngay lúc này, đột ngột có một tên thanh niên đi thẳng về vị trí của nàng, thản nhiên ngồi xuống tựa lưng vào gốc cây, nhìn sang nàng mỉm cười thân thiện:
“Cho ta ngồi với được không?”
“Ngươi… ngươi… ngươi…” Mỹ nhân mở ra đôi mắt to tròn, lắp ba lắp bắp, ngón tay run run chỉ về phía hắn.
Hiển nhiên nàng không ngờ được cái tên này vì sao có thể phát hiện ra sự tồn tại của mình.
“Haha, không cần ngạc nhiên, ta là kẻ nằm ngoài khí vận của vũ trụ này, sẽ không bị nó che đậy tầm mắt!” Lạc Nam cười ung dung nhìn mỹ nhân nói.
“Vậy ngươi muốn làm gì nha?” Mỹ nhân ánh mắt đề phòng nhìn lấy hắn.
“Không gì cả, thấy nàng bảo vệ vũ trụ vất vả quá, lại thêm một thân một mình cô đơn, ta liền đến hỗ trợ và bầu bạn với nàng!” Lạc Nam mỉm cười thân thiện.
“Ngươi nói gì ta đây không hiểu!” Mỹ nhân một lần nữa nhắm lại hai mắt, bắt đầu tu luyện, không thèm để ý đến hắn.
Nụ cười trên mặt Lạc Nam thu liễm, ánh mắt phức tạp nhìn lấy mỹ nhân.
Trong lòng hắn đang đấu tranh dữ dội.
Thụ… tâm… thụ tâm… nàng là hiện thân của Thế Giới Thụ, thụ tâm của thế giới thụ chỉ có một, hắn phải hạ thủ với nàng để luyện hóa Thụ Tâm sao?
Nhưng rõ ràng, nàng đang dốc sức mình để bảo vệ vũ trụ này.
Thế Giới Thụ tên như ý nghĩa, có thể liên kết và câu thông với các phương thế giới, mọi ngõ ngách trên thế giới.
So với Vạn Giới Môn của Hệ Thống chỉ có hơn chứ không kém.
Mặc dù vừa rồi không thấy rõ tình huống phát sinh, nhưng dựa vào biểu hiện của mỹ nhân, Lạc Nam liền biết nàng vừa truyền tống những kẻ đến từ Nguyên Giới tiến vào một hiểm cảnh nào đó.
Nhờ có Thế Giới Thụ trấn thủ, các lỗ hổng thời không liên kết giữa Thái Sơ Chi Địa và Tiểu Vũ Trụ này vẫn tạm thời an toàn.
Cũng bởi vì như vậy, quy tắc vũ trụ vẫn âm thầm ủng hộ và trợ giúp Thế Giới Thụ che đậy hành tung, phục hồi nhanh chóng.
Đối với sự cao cả âm thầm cống hiến như vậy của Thế Giới Thụ, hắn làm sao nỡ cướp đoạt Thụ Tâm đây?
Nhưng nếu không có Thụ Tâm, làm sao đúc nên Hóa Vũ Bá Thần Thể?
Nhiệm vụ thất bại, hậu quả nặng nề.
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam thật sự tiến thoái lưỡng nan.
“Lại có chuột nhắt đến rồi!”
Mà lúc này, mỹ nhân sắc mặt lại trở nên lạnh lùng, chân mày nhíu chặt.
Nàng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn lực lượng a…
“Để cho ta đi!” Lạc Nam ở một bên bỗng nhiên lên tiếng đề nghị:
“Cho ta tiến vào thông đạo, ta sẽ nghênh tiếp bọn chúng, không cần nàng phí sức!”
Hắn muốn làm một chút gì đó để xứng đáng với Thụ Tâm của nàng.
Hắn đã làm ra lựa chọn…