Phần 61
Nhìn thấy Lạc Nam sắc mặt dương dương đắc ý rời khỏi, Hi Vũ ngồi trong bảo điện lạnh lùng hừ một tiếng:
“Củ cải trắng ta nuôi dưỡng bấy lâu nay lại bị heo ủi!”
Chỉ là nàng vừa dứt lời, thân ảnh Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh nàng, vòng tay ôm lấy vòng eo như rắn nước không xương của sư phụ, cười mị mị hỏi:
“Ai là heo vậy?”
“Ngươi!” Hi Vũ khẽ gắt giọng: “Dịch Chuyển Tức Thời để ngươi làm chuyện không đứng đắn như vậy sao?”
“Ôm Hi Vũ bảo bối là chuyện đứng đắn nhất cuộc đời ta!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
“Không biết tôn ti trật tự, gọi sư phụ!” Hi Vũ trách mắng, gò má lại đỏ ửng lên.
“Vừa rồi chúng ta bị con khỉ kia phá đám, hiện tại tiếp tục!” Lạc Nam cúi đầu muốn hôn lên bờ môi kiều diễm của nàng.
“Cút!” Hi Vũ đem đầu hắn đẩy ra, nghiến răng nghiến lợi:
“Mới leo lên người nữ nhân khác giờ lại muốn đụng ta?”
Lạc Nam mừng rỡ như điên: “Vậy lần sau ta không lên người nữ nhân khác thì được đụng?”
“Vô liêm sĩ!” Hi Vũ thở phì phò nói: “Hối hận khi đã thu nghiệt đồ như ngươi!”
“Dù nàng không thu ta làm sư phụ thì sớm muộn gì chúng ta cũng cưới nhau!” Lạc Nam chân thành nói.
“Tại sao?” Hi Vũ nhíu mày hỏi.
“Bởi vì nàng quá tuyệt vời, đời ta sẽ không để mất nữ nhân tuyệt vời như vậy!” Lạc Nam nịnh nọt.
“Miệng chó không mọc được ngà voi!” Hi Vũ bĩu môi nói.
Lạc Nam cười hì hì: “Thương Lan, Ngạo Tuyết, Manh Manh các nàng ấy đều là hồng nhan tri kỷ của ta, chỉ cần ta có quan hệ với Tiên Ma Cung… dù ta không làm đồ đệ của nàng thì số phận cũng sẽ sắp xếp để chúng ta gặp mặt!”
Hi Vũ nghe vậy thoáng chốc thất thần.
Quả nhiên đúng theo lời hắn, nàng là Tiên Ma Công Chúa, chỉ cần hắn và những nữ nhân khác của Tiên Ma Cung thân mật, thì sớm muộn gì nàng cũng sẽ tiếp xúc với hắn.
Lạc Nam nhân lúc Hi Vũ suy tư đã hôn vào môi nàng, đầu lưỡi tham lam duỗi ra, lần này đã thành công tiến vào bên trong mút lấy chiếc lưỡi đinh hương ướt át.
Hi Vũ toàn thân rung mạnh, mềm mại vô lực ngã vào lòng hắn, như cô bé thẹn thùng đón nhận nụ hôn ướt át đầu đời.
Lưỡi hai người quấn chặt lấy nhau, vị ngọt vào và hương thơm tươi mát của Hi Vũ khiến Lạc Nam say mê.
Vị Nữ Hoàng kiêu ngạo và Tiên Ma Công Chúa cao quý đã hiến dâng bờ môi và nụ hôn của mình cho nam nhân mà nàng lựa chọn.
Thời gian và không gian như ngừng trôi, mãi đến khi bàn tay của Lạc Nam không an phận tìm đến bầu sữa quy mô của nàng vuốt ve, Hi Vũ mới giật mình đem hắn đẩy ra:
“Được rồi!”
“Ta yêu nàng chết mất!” Lạc Nam thâm tình nói.
Hi Vũ trái tim nhảy lên, nghiêng đầu né tránh ánh mắt của nam nhân, giọng điệu mềm mại:
“Giờ chưa phải lúc!”
“Thế bao giờ?” Lạc Nam mong đợi nhìn nàng.
Hi Vũ cắn chặt cánh môi anh đào, giọng điệu nhỏ đến mức khó thể nghe thấy:
“Chờ… chờ ngươi thống nhất vũ trụ… ta sẽ gả…”
“Hahaha!” Lạc Nam phá lên cười lớn, vui vẻ ôm chầm lấy nàng bế lên xoay tròn tròn.
“Có câu này của sư phụ bảo bối, dù vũ trụ không lâm nguy ta cũng sẽ liều mạng thống nhất!”
“Thả xuống nhanh!” Hi Vũ nhìn thấy hắn như đứa trẻ sắp đạt được món quà ưa thích, ánh mắt càng thêm ôn nhu.
Hồi lâu sau, Lạc Nam mới hài lòng buông tha Hi Vũ, nghiêm túc nhìn lấy nàng hỏi:
“Vị Đế Nữ của Tây Môn Thế Gia thế nào rồi?”
Người hắn muốn hỏi là truyền nhân của Tây Môn Thế Gia thuộc Tiên Ma Cung, nàng là nữ nhân được hắn và Phượng Tịch Y tìm về, trước đó còn lạc trong thời không mà chưa từng tu luyện.
“Tên của nàng ấy là Tây Môn Yên Nhiên, được chúng ta toàn lực bồi dưỡng, đã giải khai toàn bộ Tiên Ấn, phục dụng Bàn Đào Quả cùng Thăng Hoa Đan, luyện hóa số lượng lớn Lập Ma Quả cùng Nguyên Thạch, đang trong quá trình đột phá Thiên Đế!” Hi Vũ trả lời nói.
Lạc Nam âm thầm cảm thán, không hổ danh là truyền nhân của Tiên Ma Cung a, có được tài nguyên phong phú là lập tức thực lực tăng vọt, đây cũng là nhờ lực lượng khổng lồ trưởng bối của nàng lưu lại trong Tiên Ấn.
Có chút suy nghĩ, hắn lấy ra Hấp Huyết Đao đưa cho Hi Vũ, mỉm cười nói:
“Giúp ta giao cho Tây Môn Yên Nhiên, nàng ta là truyền nhân của Tây Môn Thế Gia tinh thông Đao Đạo, thanh cự Đao này có lẽ sẽ thích hợp!”
“Dị Binh?” Ánh mắt Hi Vũ lóe lên, nàng cũng biết chuyện liên quan đến Cuồng Khí Lão Nhân.
Ở trong phạm vi của Đế Thiên Côn Lôn, thật khó có thứ gì qua được ánh mắt quan sát của nàng.
“Không sai, nghĩ tới nghĩ lui… có lẽ chỉ truyền nhân Tây Môn Thế Gia là thích hợp với nó!” Lạc Nam nói.
Nữ nhân và hồng nhan của hắn cũng có Á Liên Nga và Chiêu Quân là sử dụng đao pháp.
Nhưng Á Liên Nga dùng Trường Đao, Chiêu Quân lại dùng Song Đao…
Hấp Huyết Đao là Cự Đao, thích hợp với Tây Môn Yên Nhiên hơn.
“Sao ngươi không trực tiếp đưa nó cho nàng?” Hi Vũ hỏi.
“Ta đâu có nhiều thời gian!” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Sợ lại lưu thêm tình chủng sao?” Hi Vũ nhếch nhếch miệng trêu tức.
“Hừ, nhiều nữ nhân quá sau này không có thời gian sủng ái nàng đâu!” Lạc Nam giận dữ nói.
“Tiểu tử thúi, ai thèm ngươi sủng ái?” Hi Vũ sắc mặt đỏ bừng, hung hăng đạp bay hắn.
Lạc Nam chật vật rời khỏi Côn Lôn Hoàng Cung, khóe môi nhếch lên.
Đúng lúc này, hắn cảm giác hai cô con gái của mình muốn xuất quan.