Phần 4
Đứng trước sự áp bách của hai tôn Bạch Hổ Biến Dị, chiến ý của đám người Bạch Hổ Tộc hạ thấp đến cực điểm.
Sắc mặt Bạch Hổ Tộc Trưởng là Bạch Khởi trở nên vô cùng khó coi, hai mắt đầy oán độc nhìn lấy Hắc Vân Bạch Hổ trước mặt mình trách mắng:
“Bạch Miêu Miêu, uổng cho ngươi được Bạch Hổ Tộc nuôi dưỡng thành người, hiện tại ngươi lại vì kẻ thù mà đứng ra đối phó với đồng tộc!”
“Bạch Hổ Tộc đã không còn là đồng tộc của Bạch Miêu Miêu này khi chính các ngươi đã quên sạch mọi công lao của phụ mẫu ta sau khi hai người họ hy sinh!” Bạch Miêu Miêu không chút cảm tình nói:
“Việc toàn bộ Bạch Hổ Tộc ép ta phải gả làm thị thiếp cho ngươi càng như giọt nước tràn ly, loại bại tướng như ngươi cũng xứng?”
“Ngươi… đáng hận!” Bạch Khởi nghe nàng nhắc đến chuyện cũ sắc mặt liền tái xanh, nặng nề hừ lạnh:
“Năm đó ta trẻ người non dạ nên mới bại bởi ngươi, hiện tại Khởi ta đã là tộc trưởng, tiếp nhận truyền thừa cao nhất của Bạch Hổ Tộc, ngươi trong mắt ta chỉ còn là một con mèo cái không hơn không kém!”
“Meo, uy uy uy cái tên này, ngươi dám xem thường mèo sao?” Vốn đang lười biếng nằm trên Bá Vũ Điện xem đại chiến, Chiêu Tài Miêu liền nhảy dựng, bất mãn nhìn lấy Bạch Khởi.
“Đừng để ý đến, hắn làm sao biết sự lợi hại của Chiêu Chiêu chúng ta!” Lạc Nam cười haha xoa xoa đầu nàng.
Chiêu Chiêu lúc này mới hưởng thụ híp mắt, khuôn mặt béo mập cực kỳ đáng yêu.
Ánh mắt Lạc Nam híp lại khóa chặt lấy Bạch Khởi.
Tại kiếp Nghịch Long trong Luân Hồi Vạn Kiếp, tên Bạch Khởi chỉ là Thiếu Chủ của Bạch Hổ Tộc, ở tại đại chiến thiên tài Thiếu Hổ Chiến lại bị Bạch Miêu Miêu đường hoàng nghiền ép một cách triệt để.
Kết quả Bạch Miêu Miêu bởi vì là Hắc Vân Bạch Hổ nên bị kỳ thị, Tộc Trưởng còn ép nàng phải trở thành thị thiếp của Bạch Khởi.
Lạc Nam đã trảm diệt Bạch Khởi bên trong Luân Hồi sau khi chinh phục Bạch Hổ Tộc.
Nhưng ở hiện thực, tên này vẫn còn sống rất tốt… thậm chí trở thành Bạch Hổ Tộc Trưởng.
“Miêu Miêu, đây là cơ hội để nàng giải quyết ân oán!” Lạc Nam hướng Nam Cung Uyển Dung nói:
“Nàng xử lý hết đám còn lại, để Miêu Miêu tái đấu Bạch Khởi!”
“Tốt!” Nam Cung Uyển Dung lập tức gật đầu tán thành.
Theo sau đó, những đường Kim Văn cao quý trên người nàng bỗng nhiên sáng lên.
Sát Vực ầm ầm khai mở…
Bảy tầng, tám tầng… cửu tầng Sát Vực.
Kim Sát Bạch Hổ bẩm sinh đã thân mang sát khí, lĩnh ngộ và tu luyện Sát Vực càng là dễ dàng như cưỡi ngựa xem hoa.
Nam Cung Uyển Dung vì vậy cũng là một trong số ít nữ nhân đạt đến cửu tầng của một loại Vực.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại.
Chỉ thấy những Kim Văn trên thân thể nàng vẫn tiếp tục sáng lên chưa có dấu hiệu dừng lại.
Một cổ Sát cơ táo bạo quét ngang toàn trường khiến vô số người biến sắc.
Theo sau đó, bọn hắn chỉ cảm thấy tinh thần xém chút trở nên cuồng bạo mất kiểm soát, cả đám rùng mình… cố gắng vững tâm bảo vệ lý trí không trở nên hỗn loạn.
“Thập Tầng Sát Vực!?” Các vị Trưởng Lão Bạch Hổ nhao nhao biến sắc, cao giọng kinh hô:
“Ngươi vậy mà đã thành công đột phá giới hạn của Sát Vực?”
Chỉ thấy lúc này hai mắt Nam Cung Uyển Dung trở nên đỏ ngầu như máu, toàn thân kim quang chói lọi, xung quanh cơ thể là mười tầng Sát Vực chồng chất lên nhau, Dị Kim gào thét.
Bạch Hổ Tộc vốn là một chủng tộc bẩm sinh hiếu sát, mang theo sát phạt chi khí lăng lệ nặng nề.
Bất kỳ tộc nhân nào của Bạch Hổ Tộc tu luyện đến đỉnh cao cũng có thể lĩnh hội được Cửu Tầng Sát Vực.
Đó là thiên phú và ưu thế của một tộc Thần Thú.
Bạch Khởi là ví dụ điển hình, hắn đã có được Cửu Tầng Sát Vực.
Thế tồn tại biến dị của Bạch Hổ Tộc là Kim Sát Bạch Hổ không có gì lợi hại hơn sao?
Đương nhiên là có!
Cổ tịch ghi chép, Kim Sát Bạch Hổ một khi khai phát được tất cả tiềm lực bên trong huyết mạch, sẽ đột phá được giới hạn về Sát Vực, áp đảo các Bạch Hổ bình thường.
Bất quá đây chỉ là lời đồn, chưa có bằng chứng xác thực.
Vậy mà hôm nay Nam Cung Uyển Dung đã triển khai Sát Vực mười tầng, làm sao bọn chúng không kinh hãi?
XOẸT!
Không để bọn hắn có bất kỳ cơ hội nào, thân ảnh của nàng đã hóa thành kim quang tan biến mất dạng.
Mười tầng Sát Vực bao phủ ngàn dặm, đem tất cả Trưởng Lão Bạch Hổ vây vào bên trong.
Lấy sức một mình đại chiến Bát Đại Trưởng Lão.
Nhờ có Ngộ Vực Trận mà Lạc Nam đề nghị sử dụng, Nam Cung Uyển Dung mới đánh vỡ được giới hạn của Sát Vực Cửu Tầng, điều mà khi trận chiến ở Tuế Nguyệt Cung nổ ra nàng vẫn chưa làm được.
“Đến trận chiến của ta và ngươi!” Bạch Miêu Miêu thấy tỷ muội tốt đã tạo cơ hội thuận lợi cho mình.
Nàng làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Bạch Khởi?
Trái ngược với các đường Kim Văn chói lọi trên thân Nam Cung Uyển Dung, từng Hắc Vân trên người Bạch Miêu Miêu trở nên âm trầm và quỷ dị.
Theo sau đó, thân thể nàng biến thành một luồng khói đen di động với tốc độ khủng bố, móng vuốt Hắc Kim sắt lẹm cắt ngang không gian, hung bạo vồ đến Bạch Khởi.
“Khốn kiếp! Con tiện nhân kia…” Bạch Khởi trong lòng đem Nam Cung Uyển Dung mắng chửi không ngừng.
Mặc dù hắn mạnh mồm nhưng cũng biết nếu đơn độc đối chiến mình chắc chắn không phải đối thủ của Bạch Miêu Miêu.
Bạch Hổ bình thường làm sao chống lại được Bạch Hổ Biến Dị.
Bởi vì ngoại trừ Kim Thuộc Tính, Hắc Vân Bạch Hổ còn tinh thông cả Hắc Ám.
Một khi hai loại lực lượng này kết hợp sẽ tạo ra Hắc Kim Thiên Đế Lực, có thể khắc chế Kim Thiên Đế Lực thông thường gắt gao.
Không để hắn suy nghĩ quá nhiều, thế công của Bạch Miêu Miêu đã buông xuống.
Bạch Khởi bùng nổ Cửu Tầng Sát Vực, thân thể hóa thành Kim Quang di động với tốc độ cao, móng vuốt Hoàng Kim lóe lên đối kháng chính diện với nàng.
Đáng tiếc Bạch Miêu Miêu chẳng thua kém chút nào, nàng cũng khai mở Sát Vực Cửu Tầng, dùng thân thể ngạnh kháng công kích của Bạch Khởi.
XOẸT XOẸT…
Bất quá tưởng như móng vuốt của Bạch Khởi sẽ đâm xuyên da thịt nàng, nó chỉ xẹt ngang làn khói màu đen âm trầm, hoàn toàn không tạo nên sự tổn hại.
Ngược lại, móng vuốt Hắc Kim của Bạch Miêu Miêu thành công cắm vào da thịt hắn.
“RỐNG!”
Bạch Khởi đau đớn rống giận, cảm giác bị chủng tộc cao cấp hơn áp chế khiến hắn tức điên.
“Ngu xuẩn, đừng có chọn kèo khó đánh nữa!” Long Ngạo Thiên lớn tiếng quát:
“Bạch Hổ Tộc tìm đối thủ khác đi, để hai con ả Bạch Hổ Biến Dị lại cho người khác ứng chiến!”
Hắn vừa dứt lời, đã có ba vị cường giả nhanh chóng lao ra, nhắm về phía Nam Cung Uyển Dung và Bạch Miêu Miêu điên cuồng tiếp cận.
Hai người đầu tiên chính là Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão của Côn Bằng Tộc.
Một kẻ khác lại là Đại Trưởng Lão của Kỳ Lân Tộc.
Bọn hắn sẽ không bị huyết mạch Bạch Hổ Biến Dị của hai nữ nhân áp chế, giải vây cho đám người Bạch Khởi.
Đặc biệt bởi vì Nam Cung Uyển Dung lĩnh hội Sát Vực mười tầng, nàng được hai vị cường giả của Côn Bằng Tộc liên thủ chăm sóc.
Chỉ là bọn hắn vừa muốn ra tay, Côn Minh Nguyệt cùng Thủy Nương Khanh đã lạnh lùng lên tiếng:
“Hừ, phu quân ta bảo đây là ân oán của Miêu Miêu và Bạch Khởi, cấm các ngươi xen vào!”
Vừa mới dứt lời, Côn Minh Nguyệt sau lưng hiện ra hư ảnh Côn Bằng cuồng nộ gầm thét.
Ba loại lực lượng gồm có Thủy Thiên Đế Lực, Phong Thiên Đế Lực và Thiên Ma Đế Lực nhanh chóng dung hợp vào nhau.
“Bắc Minh Thần Công!”
Côn Minh Nguyệt mở rộng đôi tay, Tiên Khí và Ma Khí bốn phương tám hướng điên cuồng bị hư ảnh Côn Bằng của nàng nuốt chửng, chiến lực đại tăng.
Một mình muốn ngăn cản hai vị trưởng lão hàng đầu của Côn Bằng Tộc.
Thủy Nương Khanh hai bên trái phải cũng hiện ra hư ảnh Thủy Kỳ Lân và Lôi Kỳ Lân gào thét, Thương Lôi Chiến Thủy huy vũ trong tay.
Bát tầng Thương Vực, bảy tầng Chiến Vực và bảy tầng Sát Vực cùng lúc mở ra.
Mang theo sức mạnh của hai tôn Kỳ Lân và Thương Pháp xuất thần nhập hóa, Thủy Nương Khanh là hiện thân của Nữ Tướng kiệt xuất, khí thế như đại hồng thủy và lôi đình phẫn nộ lao đến Kỳ Lân Đại Trưởng Lão.
Các nàng không muốn để ba tên này quấy rối Nam Cung Uyển Dung và Bạch Miêu Miêu nghiền ép Bạch Hổ Tộc.
Tru Nghịch Liên Minh muốn tránh nặng tìm nhẹ, muốn tuyển chọn những kèo đấu có ưu thế.
Thì đương nhiên các nàng cũng muốn làm điều tương tự, ưu tiên những trận chiến có thể lấy ít địch nhiều.
Điển hình như chỉ cần hai người Bạch Miêu Miêu và Nam Cung Uyển Dung là đủ để chống lại toàn bộ cường giả đỉnh cao bên phía Bạch Hổ Tộc, làm sao nguyện ý thay đổi kèo đấu?
“Khốn nạn!”
Thấy ý đồ của mình bị đám nữ nhân này cản trở, Đại Trưởng Lão Kỳ Lân Tộc quát:
“Đừng quên nhân số chúng ta áp đảo các ngươi, quyền lựa chọn không do các ngươi quyết định!”
“Nói rất hay, để hai nữ nhân này cho chúng ta giải quyết!”
Kỳ Lân tộc trưởng Kỳ Hiệp cùng Côn Bằng tộc trưởng Côn Hải Uy gia nhập chiến trường, nhìn hai nữ nở nụ cười lãnh khốc:
“Nếu không thể cưới các ngươi về làm vợ, vậy thì hủy diệt các ngươi!”
Nào ngờ chưa kịp tiếp cận, một giọt nước đã hiện ra trước mặt bọn hắn.
Giọt nước nhanh chóng hóa hình thành một nam tử tay cầm Định Hải Thần Côn, diện mục lãnh tĩnh thản nhiên nói:
“Đối thủ của các ngươi là bổn tướng!”
“Vô Chi Kỳ!” Kỳ Hiệp cùng Côn Hải Uy biến sắc, vội vàng triệu hoán Đế Binh.
Vô Chi Kỳ được Lạc Nam triệu hoán đi ra, không nói thêm lời nào, trực tiếp vận chuyển Thiên Sương Thủy Khí bá đạo bao phủ toàn thân.
Các tầng Vực khai mở, một tay cầm Định Hải Thần Côn đánh ra Thủy Thần Côn Pháp, một tay tung ra Hải Dương Thập Nhị Chưởng.
Sắc mặt Kỳ Hiệp cùng Côn Hải Uy trở nên cực kỳ khó coi, không dám xem thường chút nào, vận dụng Vũ Kỹ hùng mạnh nhất nghênh chiến.
Vô Chi Kỳ là nhân vật thời kỳ cổ xưa, chiến lực và kinh nghiệm thuộc top đầu vũ trụ.
Nếu để trưởng lão của các tộc Thần Thú nghênh tiếp hắn, sợ rằng không đủ sức.
Vì vậy Kỳ Hiệp và Côn Hải Uy chỉ đành cắn răng, chấp nhận đối chiến với Vô Chi Kỳ.
Vô Chi Kỳ biểu hiện nghiêm túc, hai đối thủ đều là cường giả đứng đầu hai đại tộc, ngay cả hắn cũng phải dốc toàn lực ứng phó, không dám xem thường chút nào.
Lấy một địch hai, đại chiến kinh thiên động địa.
“Hừ, lên hết cho bổn tọa, ta không tin bọn hắn ai cũng có thể lấy ít địch nhiều!” Long Ngạo Thiên hung hăng siết chặt nắm đấm.
“Để lão phu dẹp loạn một phen!” Đại Trưởng Lão – Long Ngạo Hải gật đầu.
NGAO!
Hắn hóa thành Chân Long ngàn trượng bao phủ bầu trời Đan Thần Tháp, nhắm đến Cự Mỹ Anh giương nanh múa vuốt.
Long Văn triển khai, Chân Long Đế Lực mang tính hủy diệt vồ xuống.
XOẸT!
Nào ngờ cảnh tượng máu tươi cuồng phún không diễn ra như dự kiến.
Trái lại vuốt rồng của Long Ngạo Hải lại xuyên qua cơ thể khổng lồ của Cự Mỹ Anh như xuyên qua không khí một cách vô cùng quỷ dị.
Thậm chí khi toàn bộ thân rồng khổng lồ của Long Ngạo Hải bay ngang cơ thể của Cự Mỹ Anh, toàn trường trợn mắt há hốc mồm, không lý giải được.
“Bất ngờ lắm sao?”
Cự Mỹ Anh môi nở nụ cười, bên trong đáy mắt có Hư Vô Tổ Phù như ẩn như hiện.
Ở trạng thái Hư Vô, Long Ngạo Hải làm sao có thể đánh trúng được nàng?
Cấp tốc chuyển đổi trạng thái, một quyền khổng lồ như núi nện thẳng xuống đầu rồng.
OÀNH!
Như sơn băng địa liệt, Long Ngạo Hải đầu óc choáng váng gầm lên một tiếng đau đớn, oán hận há mồm phun ra Long Tức.
BÙM!
Long Tức lại quỷ dị xuyên qua cơ thể Cự Mỹ Anh và nổ tung trên bầu trời, nghiền nát cả không gian nhưng chẳng làm ảnh hưởng đến nàng.
Cự Mỹ Anh rõ ràng đang rất khổng lồ, ấy vậy mà lại như một luồng ảnh ảo không chân thật, miễn nhiễm mọi sát thương.
“Hư Vô Chi Lực!” Thủy Hoàng kiến thức bất phàm, nghiến răng nghiến lợi quát lên:
“Nữ nhân này không những là Thể Tu, còn sở hữu cả Hư Vô Chi Lực!”
“Cái gì? Chẳng lẽ nàng ta chính là Bạch Y Nhân?”
Toàn trường nhao nhao biến sắc.
Đầu tiên là Cự Thần Huyết Mạch, sau đó là Hư Vô Chi Lực.
Sau Lãnh Nguyệt Tâm, Cự Mỹ Anh lại chứng minh nữ nhân bên cạnh Lạc Nam bất kỳ ai cũng có thể trở nên khủng bố.
Mà liên tưởng đến Hư Vô, tất cả đều vô thức nghĩ đến một nhân vật thần bí toàn thân khoác áo choàng trắng.
Bạch Y Nhân như bóc hơi khỏi thế gian từ khi Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc, chẳng ai có bất kỳ tin tức nào về hắn.
Hiện tại Cự Mỹ Anh triển lộ Hư Vô Chi Lực, người khác vô thức cho rằng nàng chính là Bạch Y Nhân cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ có Lạc Nam biết rằng, Bạch Y Nhân và cả Hắc Y Nhân đều không thuộc về phiến vũ trụ này, đã sớm trở về trên kia rồi…
Nói không chừng tương lai hắn sẽ gặp lại bọn hắn.
Đương nhiên Lạc Nam sẽ không rảnh rỗi giải thích với kẻ thù, ngược lại hăng hái nhìn Cự Mỹ Anh khiến cho Long Ngạo Hải bất lực.
Long Ngạo Hải cực kỳ cáo già, tuy trong lòng phẫn nộ… nhưng vì biết mình vô pháp đụng đến Cự Mỹ Anh, lập tức chuyển đổi mục tiêu công kích.
Thân rồng xuyên toa không gian, nhắm về phía Đình Manh Manh vồ đến.
“Con giun xanh già, đứng lại cho ta!”
Đột nhiên Đình Manh Manh hai tay chống nạnh, Nghịch Sinh Pháp Thân ngửa đầu gầm thét lên.
Từ trong miệng nàng, một luồng âm ba quỷ dị nhanh chóng tác động, Long Ngạo Hải chỉ cảm thấy đầu não rối nùi, vậy mà mất đi ý thức trong thời gian ngắn ngũi.
“Ma Âm?” Vô số Ma Tu biến sắc mặt.
Rốt cuộc đám nữ nhân này còn bao nhiêu thủ đoạn chưa sử dụng?
Đình Manh Manh nhân cơ hội ngắn ngũi, cầm lấy cục gạch nện thẳng xuống đầu Long Ngạo Hải.
PHỐC!
Lại có máu rồng bắn lên, Long Ngạo Hải vừa đau vừa nộ xém chút sùi bọt mép.
Hắn căm giận rít gào, số lượng Long Văn khủng bố bao phủ toàn thân, hai cái Chân Long Trảo vồ đến.
Băng Linh Nhi cùng Đình Manh Manh không dám xem thường, điều khiển hai tôn Pháp Thân khổng lồ nghênh đón.
ẦM ẦM…
Lực lượng va chạm, hai nàng liên tục lui bước giữa không trung, đạp nát cả thiên địa, toàn thân đau nhứt dữ dội, cắn chặt môi.
Lạc Nam thở dài một tiếng, hai nữ quả nhiên vẫn còn chênh lệch nhất định với lão quái vật chân chính như Long Ngạo Hải.
Dù có Ma Âm đánh lén được pha đầu nhưng cũng không gây nên thương tổn quá lớn.
Nghĩ đến đây, hắn nhẹ nhàng phất tay.
NGAO!
Từ trong óng tay áo, một tôn Chân Long như đến từ thời đại khai hoang lập địa bay ra, thân rồng so với Long Ngạo Hải còn lớn hơn, Long Văn nhiều hơn, khí thế áp bách triệt để.
“Long Ngạo Hải, đối thủ của ngươi là lão phu!”
Chân Long uy nghiêm mở miệng, Long Trảo khổng lồ xé ra bầu trời vồ xuống.
“Long Chiến!” Long Ngạo Hải hoảng sợ cả kinh.
Ngôi vị Đại Trưởng Lão Long Tộc mà hắn đang ngồi vốn thuộc về Long Chiến.
Tại thời Thượng Cổ, nếu không tính Thạch Lão thần bí, chiến lực của Long Chiến chỉ dưới một mình Nghịch Long Đế, Long Ngạo Hải theo bản năng vẫn còn kinh sợ.
Vừa mới hung hăng càn quấy không gì sánh bằng, nhưng khi Long Chiến vừa mới ra tay, Long Ngạo Hải liền hướng về phía sau quát lớn:
“Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão mau ra tay, ba người chúng ta tiêu diệt lão già này!”