Phần 37
Lạc Nam dương dương đắc ý trở về Cung Điện Thiếu Chủ của mình, khóe môi vẫn còn dư vị ngọt ngào, bàn tay vẫn còn tồn đọng xúc cảm.
Hắn nhịn không được cười tủm tỉm một mình, tâm trạng chưa bao giờ thoải mái đến như thế.
Lần này xem như đã có bước tiến lớn, trực tiếp cho toàn bộ thế giới nghe được chân tình của hắn, để xem sau này nàng còn dám lấy thân phận sư đồ ra để áp chế hắn hay không.
Mà Lạc Nam cũng không hề biết rằng, một câu nói của hắn lúc này đã gây nên sóng lớn ngập trời bên ngoài.
Vô số tu sĩ Côn Lôn Giới đầu tiên là sững sờ khó tin, theo sau đó là vô cùng vui vẻ, hận không thể cuồng hoang, đốt pháo ăn mừng trăm ngày trăm đêm.
Thế giới tu luyện đã sớm vượt xa những quy tắc ràng buộc nơi thế tục, tu luyện đạt đến đẳng cấp càng cao càng mong muốn tùy tâm sở dục.
Quan hệ tình yêu của sư đồ có lẽ sẽ trở thành rào cản khi thực lực, thân phận và địa vị của đôi bên kém nhau.
Nếu Lạc Nam chỉ là một thiên tài bình thường, một hậu bối trong mắt những lão quái vật ở Côn Lôn Giới… việc hắn dám ngang nhiên nói lời như vậy với Nữ Hoàng chẳng khác nào hành vi đại nghịch bất đạo.
Nhưng Lạc Nam là ai?
Đây chính là Vạn Cổ Đệ Nhất Yêu Nghiệt, cường giả hàng đầu vũ trụ khi chưa thành Thiên Đế, thu phục Vĩnh Hằng Thuộc Tính, quân lâm Đan Thần Đại Hội, người đứng đầu của Liên Quân Nghịch Long hùng mạnh.
So với tất cả, thân phận Côn Lôn Thiếu Chủ trở nên nhỏ bé không đáng kể.
Thậm chí vô số người nghĩ rằng, chỉ có nam nhân như vậy mới xứng đáng với Nữ Hoàng đáng kính của bọn hắn.
Đây là điều hiển nhiên.
Có câu nói vật chất quyết định ý thức.
Nhưng trong trường hợp của Lạc Nam, hắn chẳng những có vật chất mà còn có cả quyền lực và thực lực.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Côn Lôn Đế Thiên đồng lòng chưa từng có, không biết bao nhiêu người âm thầm cầu nguyện Nữ Hoàng sẽ đáp lại tình cảm của Thiếu Chủ, hai người cùng nắm tay nhau dẫn dắt Côn Lôn lên đỉnh huy hoàng, vĩnh tồn bách thế.
Đó sẽ là một cái kết đẹp như mơ đối với tất cả sinh linh đang sống ở Đế Thiên Côn Lôn.
Đương nhiên, bọn hắn cũng cực kỳ khôn khéo và hiểu ý không dùng áp lực dư luận để ảnh hưởng đến tâm trạng của Nữ Hoàng.
Mọi chuyện do chính bản thân nàng quyết định.
Toàn bộ thế giới cố tỏ ra như chưa có việc gì phát sinh, chờ đợi tình cảm của hai người kia đâm hoa kết quả rồi kéo nhau ăn mừng cũng không muộn.
“Sắc Vy cũng tinh thông Nguyền Rủa nhưng nàng lại không phải là Huyết Tu!”
Lấy ra Huyết Nguyền Lâu, Lạc Nam có chút tiếc nuối lẩm bẩm nói.
Mộ Sắc Vy là Hồn Tu, nếu như luyện hóa Huyết Nguyền Lâu để trở thành một Huyết Tu chưa chắc là chuyện có lợi với nàng.
Bởi vì một khi có thêm lực lượng mới để tu luyện, ngươi bắt buộc phải gắn bó lâu dài với nó.
Mà Huyết Tu vốn tu luyện cực kỳ khó khăn, tài nguyên tu Huyết cực hiếm, đó cũng là lý do mà nhiều tu sĩ Huyết Hệ lựa chọn thôn phệ máu huyết của vô số người vô tội để gia tăng sức mạnh.
Để Mộ Sắc Vy luyện hóa Huyết Nguyền Lâu hại nhiều hơn lợi.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam dứt khoát đem Huyết Nguyền Lâu trực tiếp nuốt vào trong miệng mình.
ONG ONG ONG ONG…
Bất Hủ Kinh Văn bên trong đan điền sáng rực lên, Lạc Nam vận chuyển Bất Hủ Diễn Sinh Kinh bắt đầu luyện hóa Dị Huyết.
Với sức mạnh hiện tại của hắn, luyện hóa một nửa lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa cũng tốn không nhiều thời gian càng đừng nói chỉ là một loại Dị Huyết.
Vô cùng nhanh chóng, lực lượng của toàn bộ Huyết Nguyền Lâu đã bắt đầu ngưng kết, tạo thành một cái phô Đỉnh chưa hoàn thiện lẳng lặng nằm trong đan điền.
Lạc Nam nhẹ phất tay, Phôi Đỉnh chấn động… một cổ lực lượng màu đỏ sậm ẩn chứa mùi vị máu tươi đã xoay tròn trong lòng bàn tay hắn.
“Đây chính là Huyết Đế Lực!” Lạc Nam hài lòng gật đầu.
Hắn cố ý cắt đứt một vết trên cánh tay mình, không dùng đến sức mạnh thân thể, cũng không vận dụng các Dị Thuộc Tính trị thương để khôi phục.
Huyết Lực thẩm thấu miệng vết thương, chỉ thoáng chốc đã làm lành tất cả, ngay cả lượng máu huyết vừa thất thoát chảy ra cũng đã hồi phục như cũ.
“Huyết Lực không những đẩy nhanh tốc độ trị thương mà còn có thể chuyển hóa lực lượng thành máu tươi!” Lạc Nam nhếch miệng, cũng không tệ lắm.
Quan trọng nhất là Huyết Nguyền Lâu còn có công dụng nguyền rủa kẻ địch, sẽ có lúc cần sử dụng đến.
Đương nhiên một cái Dị Huyết tuy mới mẻ cũng không thể khiến tu vi của Lạc Nam tăng lên được.
Hắn thầm ước tính, hiện tại dù rằng luyện hóa một trăm loại Thiên Địa Dị Vật cũng chưa giúp mình đột phá Thiên Đế.
“Hy vọng sau khi Cửa Hàng May Mắn nâng cấp sẽ có bất ngờ!” Lạc Nam chép miệng.
Hắn triệu hồi Bá Đỉnh ra giữa không gian, dùng ý niệm ra hiệu nó biến lớn.
HỪNG HỰC.
Bá Đỉnh này ẩn chứa tất cả lực lượng cuồng bạo nhất, ném Thiên Đế vào trong cũng có thể nghiền thành tro bụi.
“Hy vọng có thêm Tam Muội Chân Hỏa gia nhập, sức mạnh của Bá Lực hiện tại sẽ đủ rèn luyện thể phách của ta!”
Lạc Nam lẩm bẩm nói một tiếng, thu hồi Bá Y và tất cả phòng ngự, trần truồng nhảy vào bên trong Bá Đỉnh.
“BẠO ĐI!” Hắn trầm giọng quát.
OÀNH!
Bá Đỉnh kích nổ tất cả lực lượng nổ tung từ bên trong.
PHỐC!
Thân thể Lạc Nam băng liệt, máu tươi cuồng phún, ngay cả xương cốt cũng có dấu hiệu bị hòa tan, đau đớn đến không thể hình dung.
Lạc Nam không nhíu mày dù chỉ một chút, hắn đã quen với khổ luyện, thần kinh vững vàng như bàn thạch.
Vui mừng cười lớn, Lạc Nam bắt đầu quá trình luyện thể.
Hắn muốn thúc đẩy cơ thể mình tiệm cận Thiên Thể Đế.