Phần 27
“Cung nghênh Bá Chủ, các vị Chủ Mẫu trở về!”
Tinh Linh Đảo cảnh đẹp nên thơ, hàng vạn tộc nhân Tinh Linh Tộc tư dung xinh đẹp, quân trang chỉnh tề nghiêm minh đứng thẳng quát lớn.
Mặc dù đã được huấn luyện sẽ không để cảm xúc hòa vào quân kỹ, nhưng ánh mắt của tất cả tộc nhân Tinh Linh vẫn chẳng giấu được vẻ sùng bái và ngưỡng mộ khi nhìn thấy Lạc Nam và chúng nữ hàng lâm.
“Haizz, Tinh Linh Tộc xinh đẹp như vậy, ta thật không nỡ để các nàng đi chiến đấu a!”
Lạc Nam thở dài một tiếng.
Hắn vốn có ý định để Tinh Linh Tộc thay thế Phong Ảnh Quân nên đã dốc sức cung cấp tài nguyên bồi dưỡng và yêu cầu mấy nữ huấn luyện nghiêm ngặt.
Hiện tại quả thật Tinh Linh Tộc không để hắn phải thất vọng, tất cả thành viên đều phát triển kinh người, vạn quân tu vi dao động từ Thiên Vương đến Thiên Tôn, các vị Tinh Linh Trưởng Lão trước đây từng phò tá Á Hy Thần thậm chí đã đột phá thành Đế… nếu để người có chiến lực ưu tú như Á Liên Nga trở thành đại tướng quân thống soái, đây sẽ là một đội quân tinh nhuệ vô cùng, hoàn toàn đủ tư cách thay thế Phong Ảnh Quân trong quá khứ.
Để đạt được như vậy, Lạc Nam đã chấp nhận đầu tư, toàn bộ Việt Long Đế Quốc được bao trùm trong Gia Tốc Trận, dùng chính Nguyên Thạch làm nguyên liệu vận hành và tài nguyên tu luyện.
Vậy nên không chỉ riêng Tinh Linh Tộc mà toàn bộ Việt Long Đế Quốc thật sự đang phát triển với tốc độ chóng mặt.
Bất quá lúc này thấy mỗi một thành viên Tinh Linh Tộc đều xinh đẹp như hoa, Lạc Nam lại không nỡ để các nàng lăn lộn nơi đầy máu và nước mắt như chiến trường.
“Xin Bá Chủ đừng nói như vậy! Có thể góp một phần sức mọn vào lý tưởng vĩ đại của người chính là vinh hạnh của mỗi tộc nhân Tinh Linh chúng ta!”
Tinh Linh Tộc đồng thanh lớn tiếng nói, biểu lộ cuồng nhiệt, hận không thể lập tức vì Lạc Nam hy sinh oanh liệt.
Tưởng chừng cả đời chỉ là một chủng tộc ở Hạ Giới, nhưng chính nam nhân này đã cải tổ toàn bộ Tinh Linh Tộc, để các nàng có thể sánh ngang với những quân đội nổi danh trong vũ trụ, làm sao các nàng có thể cam tâm làm bình hoa?
“Phu quân yên tâm đi, chỉ cần một thời gian tới Tinh Linh Tộc đủ hùng mạnh, lại thêm Bất Tử Dịch Thủy cung cấp cho từng người, địch nhân muốn tổn thương các nàng chưa chắc có thể làm được!” Á Hy Thần mỉm cười tự tin.
Thân là cựu Tinh Linh Tộc Trưởng, nàng rất có lòng tin vào mỗi một vị tộc nhân của mình.
Lạc Nam chỉ có thể gật đầu, chiến tranh khó tránh khỏi hy sinh, chẳng qua hắn vốn là người thương hương tiếc ngọc.
Nếu nói về mức độ xinh đẹp, nữ nhân Bách Hoa Tông và Hồ Tộc cũng không kém gì Tinh Linh Tộc.
Bách Hoa Tông cũng đang ráo riết luyện quân, Hồ Tộc thì đã được gia nhập vào Bạch Hồ Quân dưới trướng Thiên Hồ Nữ Đế.
Để Lạc Nam hoàn thành bá nghiệp, không phân biệt là nam hay nữ… tất cả thành viên dưới trướng hắn đều nguyện ý toàn lực cống hiến.
“Baba, nước suối này thật trong, uống nha!”
Nha đầu Tiểu Thiên Ý đang chạy lung tung bất chợt hứng thú với dòng suối xinh đẹp chảy dọc Tinh Linh Đảo, muốn uống thử một ngụm.
“Đừng!”
Lạc Nam sắc mặt đại biến, vội vàng triển khai Dịch Chuyển Tức Thời đem tiểu nha đầu dịch chuyển đến trong lòng mình, bàn tay dùng lực hướng mông nàng vỗ một cái:
“Nghịch phá này!”
“OA, Baba đánh ta!” Tiểu Thiên Ý đáng thương òa khóc lên, cực kỳ ủy khuất, không hiểu vì sao baba lại đột nhiên đánh mình.
Chúng nữ nhìn thấy cảnh này cũng là dở khóc dở cười, vội vàng dỗ dành Tiểu Thiên Ý, đồng loạt hung hăng trừng mắt nhìn hắn quát:
“Chàng không nhắc nhở con bé từ trước còn dám đánh nó?”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, hắn quả thật quên mất sự tồn tại của Sinh Mệnh Linh Thủy nổi danh ở Tinh Linh Đảo.
Tinh Linh Tộc vốn không có nam nhân, những tộc nhân muốn sinh con phải uống Sinh Mệnh Linh Thủy vào để mang thai.
Vừa rồi Tiểu Thiên Ý nghịch ngợm xém chút đã uống vào, cũng may Lạc Nam kịp thời ngăn cản.
Hắn không dám tưởng tượng nếu để tiểu nha đầu kia thành công sẽ là tình huống oái oăm như thế nào.
“Thiên Ý ngoan, baba ngươi làm vậy là muốn tốt cho ngươi!” Diễm Điệp Tình lè lưỡi nói:
“Dì chính là được mẫu thân sinh ra sau khi uống nước suối đó, hiểu chưa?”
“Ngay cả ta cũng giống như vậy!” Á Nhi gật đầu phụ họa.
“Uống nước suối có thể sinh tiểu hài tử?” Tiểu Thiên Ý kinh ngạc hai mắt trợn tròn đến quên cả khóc.
“Không sai!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Á Hy Thần gật đầu xác nhận.
Tiểu Thiên Ý quái dị nhìn Lạc Nam nói: “Vậy sao mama phải sống chung với baba vậy? Nàng uống nước suối cũng sinh ra Thiên Ý được mà nha!”
“Khanh khách!” Chúng nữ ôm bụng cười nắc nẻ.
“Đúng nha, mama vì sao phải sống với nam nhân đáng ghét này?” Tiểu Kỳ Nam cũng phụ họa trêu đùa baba cùng muội muội.
Lạc Nam sắc mặt tối sầm, dở khóc dở cười nghiêm mặt nói: “Con gái ngoan, lớn lên ngươi sẽ hiểu!”
“Hừ!” Tiểu Thiên Ý phồng má, nàng quay sang Lạc Kỳ Nam nãi thanh nãi khí hỏi:
“Tỷ tỷ, ngươi lớn rồi giải thích cho ta được hay không?”
“Ngốc nha đầu, lớn lên muội sẽ tự biết!” Lạc Kỳ Nam cưng chiều véo hai gò má béo mập của muội muội.
Đã trở về Tinh Linh Đảo, Lạc Nam cũng đem Nhân Nhi, Lạc Diệp, Tiểu Hồng Nhi, Tiểu Ngân Nhi ra ngoài chơi đùa cho thỏa thích.
Đặc biệt là Nhân Nhi, trước đây khi còn ở Tinh Linh Đảo chỉ là một gốc Nhân Sâm Triệu Năm, nếu không phải Á Nhi đem nàng cho Lạc Nam cũng khó có được kết quả của ngày hôm nay.
Trở về quê hương, Nhân Nhi cực kỳ vui thích, hóa thành con thỏ nhỏ tung tăng chạy nhảy, còn rủ theo Thỏ Ngọc của Thường Nga làm bạn.
Nhìn thấy bầu không khí gia đình hạnh phúc, Lạc Nam thỏa mãn nở nụ cười.