Phần 16
Mặc dù đang ở giữa tinh không tối đen, nhưng khi một kiện đồ vật đột ngột lấp lánh xuất hiện giữa hiện trường cũng thu hút sự chú ý của những cường giả nhạy bén.
Đó là một trang giấy có màu hoàng kim mang theo khí tức cũ kỹ như trải qua vô tận tang thương lắng đọng.
Chưa kịp định thần, tất cả người có mặt lại chứng kiến trang giấy vốn chỉ có kích thước như bàn tay của người trưởng thành lại cấp tốc biến lớn, phạm vi như có thể che phủ cả thiên địa, bao trùm lấy tất cả những người hiện diện bên dưới.
“Thứ đồ gì?”
Vô số người hai mặt nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương sự nghi hoặc.
Bởi vì trang giấy từ trong đan điền của Lạc Nam dịch chuyển mà ra nên chẳng ai biết nó có liên quan đến hắn.
Lại thêm mặc dù dễ dàng gây sự chú ý nhưng thứ này lại chẳng có chút uy thế nào, dường như nó chỉ là một vật liệu tầm thường, ngay cả Nhất Cấp Pháp Bảo cũng không đạt đến.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại chính thức lật đổ nhận thức của toàn trường.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Từ trên trang giấy hoàng kim, một cổ hấp lực dữ dội không cách nào để hình dung bạo phát mà ra.
Điều kỳ lạ nằm ở chỗ, dù cảm nhận được sức hút mãnh liệt của nó, nhưng toàn bộ cường giả đang có mặt lại không có ai bị hút vào.
“Cái quỷ gì thế?”
Thái Thượng Đan Đế vốn còn đang nghi hoặc đột nhiên nghe được tiếng hét đầy kinh hãi bên cạnh mình.
Vội vàng nhìn sang, Thái Thượng Đan Đế hai mắt xém chút lòi ra ngoài.
Toàn trường cũng là biểu lộ trên mặt cực kỳ đặc sắc.
Chỉ thấy vị giám khảo thần bí của Đan Thần Đại Hội là Tam Lão đột ngột bay vọt lên không trung.
Phần phật…
Áo choàng đen che giấu thân thể bị hất rơi xuống, lộ ra diện mạo bên trong là một tiểu cô nương khả ái đáng yêu khoảng chừng 7 8 tuổi.
“Tam Lão là một tiểu nha đầu khả ái?” Vô số người trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Thái Thượng Đan Đế cũng dụi dụi mắt, khóe miệng giật giật.
Vô số năm qua mặc dù tiếp xúc rất nhiều, nhưng Tam Lão đều che phủ diện mạo, dùng giọng điệu già nua âm trầm nói chuyện… ngay cả Thái Thượng Đan Đế cũng không rõ bản thể của y rốt cuộc là hình dáng gì.
Nhưng bất kể bản thể có hình dáng ra sao, đó cũng là Vĩnh Hằng Thuộc Tính hùng mạnh.
Vậy mà lúc này đây, tiểu cô nương đó đang ra sức giãy giụa, hóa thành ngọn lửa khủng bố thiêu đốt cả đất trời cũng không thể tạo nên được một chút hiệu quả, hoàn toàn bất lực bị hút vào bên trong.
“Mau thả Tam Muội!”
Trẻ Chăn Trâu và Lão Đại Phu vốn yên lặng quan chiến từ đầu đến cuối đột ngột ngửa đầu gầm lên, muốn lao đến chi viện nhưng đã không còn kịp nữa.
Mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó.
ONG ONG ONG…
Đan Thần Tháp lơ lửng giữa tinh không run rẩy kịch liệt, tầng cao nhất bị phá vỡ, cuồn cuộn lực lượng Tam Muội Chân Hỏa sôi trào thoát ra khiến tất cả Hỏa Hệ Tu Sĩ có mặt ở hiện trường trong lòng kinh sợ.
PHỐC… PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Thái Thượng Đan Đế và hàng loạt Trưởng Giả cao cấp của Đan Thần Tháp bất ngờ thổ huyết vì phản phệ, bởi vì một phần lực lượng mà Tam Muội Chân Hỏa cho bọn hắn mượn sử dụng cũng đang bị tham lam rút ra khỏi cơ thể.
Tất cả chúng nó đều tiến vào trang giấy hoàng kim khổng lồ bá đạo kia.
Cướp đoạt sạch sẽ, tham lam vô cùng.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh quá nguy hiểm.
“Tam Lão là bản thể của Tam Muội Chân Hỏa?”
Mãi đến khi toàn trường lấy lại tinh thần, trang giấy hoàng kim bí đã biến mất một cách bí ẩn.
Mọi thứ như giấc mơ ly kỳ, hoang đường nhất mà không ai có thể tưởng tượng đến.
Tam Lão là Tam Muội Chân Hỏa không khiến tất cả mọi người quá mức kinh ngạc, dù sao thì với thân phận của nó… đảm nhiệm vị trí giám khảo Đan Thần Đại Hội xem như hợp tình hợp lý.
Điều khiến tất cả không dám tin chính là đường đường Vĩnh Hằng Thuộc Tính như Tam Muội Chân Hỏa lại hoàn toàn bất lực trước giang giấy hoàng kim kia, bị nó bá đạo thôn phệ ngay cả chút cặn cũng không còn.
Phải biết rằng chỉ cần Vĩnh Hằng Thuộc Tính không nguyện ý, toàn bộ vũ trụ này không ai có đủ bản lĩnh thu phục nó.
Bởi vì Vĩnh Hằng Thuộc Tính vốn mạnh mẽ sánh ngang Thiên Đế tối đỉnh, lại thêm sở hữu lực lượng mang tính hủy diệt, chỉ cần một ý niệm của nó cũng sẽ làm những kẻ tham lam bạo thể mà chết.
“Chẳng lẽ trang giấy kia là Thánh Bảo cao cấp?”
Trong lúc nhất thời, tất cả ánh mắt đều hội tụ về phía đám người Lạc Vũ.
Hiển nhiên vô thức cho rằng chỉ có những nhân vật cường đại khó lường sử dụng Thánh Kỹ liên tục như ăn cháo này mới có đủ bản lĩnh lấy ra vật nghịch thiên như trang giấy hoàng kim vậy.
“Mau trả lại Tam Muội Chân Hỏa, AAAAA”
Thái Thượng Đan Đế sắc mặt dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu như máu nhìn chằm chằm năm người Lạc Phá Lôi.
Hắn có thể không tiếp tục trả thù Lạc Nam, không tiếp tục xen vào tranh đấu của Tru Nghịch Liên Minh và Liên Quân Nghịch Long.
Nhưng tuyệt đối không thể đánh mất Tam Muội Chân Hỏa.
Bởi vì đây là căn cơ, là nội tình hùng hậu của Đan Thần Tháp từ khi thành lập đến nay.
Tam Muội Chân Hỏa cho mượn lực lượng khủng bố để chiến đấu, cho mượn sự thần kỳ của ngọn lửa để Luyện Đan.
Nhờ có Tam Muội Chân Hỏa tồn tại nên Đan Thần Tháp mới phát triển như ngày hôm nay, trở thành Thánh Địa của Luyện Đan Sư không người dám trêu chọc.
Thái Thượng Đan Đế cũng thừa hiểu rằng, địa vị và thân phận cao thượng hiện tại mà mình có được cũng là do Tam Muội Chân Hỏa mang lại.
Không còn ngọn lửa này, khả năng của hắn cũng chỉ như những Thiên Đan Đế khác bên trong vũ trụ mà thôi.
Phát hiện Thái Thượng Đan Đế và toàn trường dùng ánh mắt hoài nghi xem lấy đám người mình, Lạc Phá Lôi nghiến răng ken két quát:
“Đừng có nhìn, bọn ta cũng không biết cái quỷ gì vừa xảy ra đâu!”
“Mặc kệ bọn chúng, trước tiên diệt Lạc Nam súc sinh rồi nói tiếp!” Lạc Vũ kiên quyết đề nghị.
Hận ý của hắn đối với Lạc Nam lên đến đỉnh điểm, chắc chắn sẽ không từ bỏ bất cứ cơ hội nào làm thịt được Lạc Nam.
“Tốt!”
Những người khác tán thành gật đầu, tiếp tục triển khai thế công còn dang dở.
Vạn Tà Pháp Chỉ, Thánh Cấp Sát Trận, Thập Tứ Tầng Kiếm Vực, Thời Không Khóa Chặt.
Các loại công kích viễn siêu giới hạn của vũ trụ này đều nhắm về phía Lạc Nam, khóe miệng hắn co quắp, trong lòng cuồng rống:
“Trang giấy chùi đít khốn kiếp, lão tử có mệnh hệ nào ai tìm Vĩnh Hằng Thuộc Tính cho ngươi?”
Như cảm giác được Lạc Nam thật sự phẫn nộ, trang giấy hoàng kim đã sớm trở về đan điền của hắn bắt đầu chấn động dữ dội.
Theo sau đó, một nửa lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa được nó phóng thích mà ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Như sóng thần của biển lửa sôi trào bên trong đan điền.
Bá Đỉnh của Lạc Nam hưng phấn gào thét, điên cuồng xoay tròn như vòi rồng hút nước, đem tất cả lực lượng Tam Muội Chân Hỏa mà trang giấy vừa phóng ra hút sạch vào.
ĐÙNG!
Như vũ trụ nổ tung trong cơ thể, Bá Đỉnh biến hóa nghiêng trời lệch đất, kích thước biến lớn gần gấp đôi.
“Phu quân, thiếp sướng quá!” Hỏa Nhi rên rỉ trong khoái cảm ngập tràn, nàng nghênh đón Vĩnh Hằng Hỏa chảy dọc khắp toàn thân, hưng phấn xém chút lên đỉnh trong ánh mắt hâm mộ của các tỷ muội khác.
Bên tai nghe âm thanh mê người của Hỏa Nhi, trong mắt Lạc Nam có ngọn lửa bóng dáng ngọn lửa khủng bố phun trào, toàn thân nóng rực lên, một nguồn sức mạnh khổng lồ lan tỏa khắp tứ chi bách thể.
Đế Diễm vốn chỉ là Hỏa Đế Lực được chuyển hóa trực tiếp thành Hỏa Thiên Đế Lực.
Tu vi đã giậm chân tại chỗ quá nhiều năm qua ầm ầm phá vỡ gông cùm xiềng xích, điên cuồng thăng tiến.
Đại Đế… Địa Đế… Địa Đế tối đỉnh, chỉ còn cách Thiên Đế một bước chân.
“Nguồn sức mạnh này?”
Lạc Nam hận không thể ngửa đầu lên trời thét dài, chưa bao giờ cảm thấy mình đạt đến trạng thái hùng mạnh đến như vậy.
Vĩnh Hằng Thuộc Tính thật con mẹ nó quá mức chất lượng.
Mọi thứ nói thì dài dòng, thực chất diễn ra trong nháy mắt.
Khi tu vi của Lạc Nam đề thăng cũng là lúc công kích của địch nhân ầm ầm kéo đến.
RỐNG!
Theo một tiếng uy nghiêm thét gào xé tan thiên địa, Hỏa Thần Tướng lấy trạng thái Bá Lực ngạo nghễ hiện ra sau lưng Lạc Nam.
Trước đó Thần Tướng Vệ Hồn dễ dàng bị Thánh Kỹ tiêu diệt.
Nhưng hiện tại, bên trong cơ thể Hỏa Thần Tướng là Tam Muội Chân Hỏa đang hoành hành ngang dọc.
Nó thô bạo vung ra Chiến Mâu trong tay, một mâu đâm vỡ Vạn Tà Pháp Chỉ trong ánh mắt co rút lại của Lạc Vũ.
Hỏa Nhi chiến ý sôi trào, điều khiển Hỏa Thần Tướng bá đạo lao đến Vương Anh Pháp Thể của Lạc Vũ phát động công kích, ngọn lửa khủng bố phần thiên phệ địa, càn quấy không cách nào để hình dung.
“Làm càn!”
Lạc Vũ thấy Hỏa Thần Tướng dám khiêu khích Vương Anh Pháp Thể của mình liền phẫn nộ gầm lên một tiếng.
Điều động Ngụy Thánh Tà Lực tầng tầng lớp lớp, lao lên đại chiến.
ẦM!
Hai tôn quái vật khổng lồ chạm nhau.
XÈO XÈO XÈO…
Có âm thanh thiêu đốt vang lên, Lạc Vũ kinh hãi phát hiện Ngụy Thánh Tà Lực của mình vậy mà bị ngọn lửa Hỏa Thần Tướng cường hoành thiêu đốt.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Kiếm ngân vang trời, trong cùng khoảnh khắc… 1800 thanh Phượng Tâm Kiếm lại phá không bay lượn xunh quanh Lạc Nam như thiên la địa võng.
Chỉ là lúc này đây, quanh thân chúng nó có Bá Lực toàn thịnh gia trì, bên trong cổ lực lượng đó là Tam Muội Chân Hỏa.
GÁY GÁY!
Hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng cùng Thiên Mệnh Huyền Phượng kiệt ngạo gáy vang, được ngọn lửa vĩnh hằng cung cấp sức mạnh thật sự là vinh hạnh của bọn chúng.
Vạn Kiếm Quy Tông, nghiền nát tầng tầng lớp lớp Thánh Cấp Sát Trận.
Bá Vực có sự gia nhập của Tam Muội Chân Hỏa thật sự đạt đến một tầm cao mới.
Lạc Nam đứng giữa trung tâm Bá Vực như một vị cái thế Đế Hoàng, Thời Gian và Không Gian mà Lạc Phá Lôi cố gắng triển khai vô pháp tác động đến hắn, Thời Không chi lực vừa mới tiếp cận đã bị Bá Vực phá hủy.
Chưa dừng lại ở đó.
Lạc Nam hóa thành bản thể Nghịch Long khổng lồ, vuốt rồng hội tụ trước ngực, Bá Lực khủng bố rít gào bắt đầu ngưng tụ.
“Đồ Long Thập Bát Chưởng – Đồ Long Chưởng!”
NGAO!
Hư ảnh Nghịch Long đỏ ngầu như máu giương nanh múa vuốt, trong đôi mắt rồng là Vĩnh Hằng Chi Hỏa đang thiêu đốt hừng hực, Sát Vực của Lạc Nam nâng lên đến 10 tầng.
“Làm sao lại như vậy?”
Doãn Chí Bình không dám tin vào hai mắt, hắn trông thấy 14 tầng Kiếm Vực hùng mạnh nhất từ trước đến nay bị vuốt rồng của Đồ Long Chưởng xé nát.
Đồ Long Chưởng vẫn tiếp tục hung bạo lao về phía hắn.
Doãn Chí Bình cắn chặt răng muốn bật máu, cố gắng chém ra thêm một đường Kiếm với 14 tầng Vực mới thành công cùng hư ảnh Nghịch Long đồng quy vu tận.
“Mạnh… quá mạnh!”
Chứng kiến Lạc Nam bạo phát tu vi, lấy sức một mình đại chiến bốn vị cường giả gần với Thánh, bất kẻ là Tru Nghịch Liên Minh hay Liên Quân Nghịch Long đều khó nén nỗi trong lòng rung động.
Các tộc Thần Thú, Ma Thú đối nghịch với Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân muốn ngã quỵ, hít thở không thông.
Đám đại tướng và huynh đệ như Tôn Hầu Tử, Vô Chi Kỳ, Hắc Trư, Na Tra và Ngưu Đại Lực hưng phấn đến toàn thân run rẩy, hận không thể lao ra cùng hắn kề vai chiến đấu.
Chúng nữ Hậu Cung và Làng Nhất Thế mắt đẹp đầy vẻ rung động, kiêu ngạo ngẩng cao đầu, đó là nam nhân… là phu quân của các nàng.
Cửu Huân Dao khóe môi đỏ thẳm nhếch lên, vận mệnh đối xử với nàng không tệ a…
Tuế Nguyệt cùng Hi Vũ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng có cùng một suy nghĩ:
“Chẳng trách hắn luôn căn dặn chúng ta yên tâm, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn!”
Thường Nga, Lăng Ba, Phiêu Tử Hàm mấy nữ mắt đẹp trở nên mơ màng, bị thân ảnh cường đại của nam nhân kia làm cho nhịp tim rối loạn.
Gặp phải nam nhân xuất chúng như thế, băng sơn cũng sắp phải tan chảy…
Mỹ nhân trọng anh hùng.
Từ trước đến nay vô số năm tháng trôi qua, không có bất kỳ nam nhân nào đủ tư cách để các nàng xem như anh hùng.
Nhưng ngày hôm nay dường như ngoại lệ… hình bóng người nam nhân đó đã rất khó xóa nhòa trong tâm trí.
Ngũ Hành Thiên Đế, Tam Đao Thiên Đế, Huyết Hồn Lão Quỷ, Vạn Cốt Bà Bà cả đám âm thầm hối hận, thầm trách bản thân vì một chút tư lợi hấp dẫn của Tru Nghịch Liên Minh đưa ra mà gia nhập cục diện hỗn loạn này.
Đắc tội với nhân vật khủng bố như Lạc Nam chưa chắc có quả ngon để ăn.
Xích Luyện Ma Nữ cong cong bờ môi mộng, đôi mắt đẹp liếc nhìn chúng nữ, lại liếc nhìn Lạc Nam… trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.
“KHỐN KIẾP!”
Thái Thượng Đan Đế bất chợt ôm đầu như phát rồ, hận ý lên đến tột đỉnh ngửa đầu gầm rú:
“Nhất định là Tam Muội Chân Hỏa, chắc chắn là súc sinh Lạc Nam đã cướp mất Tam Muội Chân Hỏa của bổn tọa nên mới trở nên hùng mạnh như vậy!”
“Ngươi mắng ai là súc sinh?”
Tuế Nguyệt và Hi Vũ chẳng biết từ bao giờ đã lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn.
Đối với việc tên này buông lời sĩ nhục nam nhân kia, các nàng không thể làm ngơ được.
Thái Thượng Đan Đế giật mình, trước đây hắn vốn không phải đối thủ của các nàng, hiện tại mất đi lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa càng thêm vô pháp chống lại.
Đang muốn xoay người bỏ chạy, Tuế Nguyệt đã phong tỏa không gian.
“Thả Thái Thượng Đan Đế ra!” Đám trưởng lão Đan Thần Tháp nhao nhao nổi giận lao đến.
Hi Vũ lạnh lùng triệu hồi Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ hung hăng nện xuống.
Chúng nữ Liễu Ngọc Thanh, Diễm Nguyệt Kỳ, Âu Dương Thương Lan cũng đã tiến đến trợ uy.
“Khốn nạn!”
Trước sự cường thế của các nàng, đám cường giả Đan Thần Tháp vừa sợ vừa giận lại không dám làm gì.
“Mau giải cứu Thái Thượng, chúng ta là đồng minh!” Rơi vào đường cùng, bọn hắn chuyển sang cầu cứu Long Tộc các loại cường giả.
“Hừ, Thái Thượng hiện tại mất đi Tam Muội Chân Hỏa, giá trị không lớn!” Nào ngờ đáp lại là sự thờ ơ vô tình của Tru Nghịch Liên Minh.
Bọn hắn vẫn đang e ngại thực lực của Lạc Nam lúc này, đâu còn tâm trạng để ý Thái Thượng Đan Đế sống hay chết?
“Khốn nạn!” Tất cả Trưởng Lão Đan Thần Tháp hai mắt đỏ ngầu, trong lòng thầm hận đám vong ân phụ nghĩa.
Tuế Nguyệt đem Thái Thượng Đan Đế đánh cho ngất xỉu, tiện tay ném hắn cho Hắc Trư giam giữ.
Mà lúc này, mấy người Lạc Vũ hướng về phía Lạc Nam gầm thét:
“Trang giấy kia là gì? Ngươi vì sao sở hữu thủ đoạn khủng bố như vậy?”
Dù là bọn hắn liên thủ cũng không dám chắc sẽ thu phục được Tam Muội Chân Hỏa.
Ấy vậy mà trang giấy hoàng kim dễ dàng thay Lạc Nam làm điều đó, cả đám làm sao có thể không khiếp sợ?
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả những bộ phận quỷ dị trên người bọn hắn cũng đang suy đoán không ra, hoàn toàn vô pháp lý giải những gì vừa mới phát sinh.
Nhưng không có thời gian để tiếp tục tìm hiểu nữa rồi, phần đầu ký sinh trầm giọng đề nghị:
“Tạm thời rút lui, Bí Tự Phục sắp đến giới hạn!”