Phần 140
“Thù mới hận cũ, hôm nay kết thúc!”
Ánh mắt Tuế Nguyệt hờ hững khóa chặt lấy đám người Săn Vô Lệ cùng Tru Vô Dạ điềm nhiên nói.
“Tuế Nguyệt, tuy thực lực ngươi mạnh mẽ nhưng một mình cũng không thể lấy một địch bốn!” Tru Vô Dạ có cảm giác như bị khinh thường, bất mãn quát lớn.
Bọn hắn gồm có bốn người tinh thông cả Không Gian và Thời Gian.
Tru Tiên Điện Chủ, Phó Điện Chủ và Săn Ma Điện Chủ với Phó Điện Chủ.
Tuy việc sở hữu Thời Không Thánh Thể, đồng thời tìm lại hai loại Dị Không Gian và Dị Thời Gian, nhưng Tru Vô Dạ cho rằng Tuế Nguyệt muốn đánh bại bốn người bọn hắn cũng không dễ dàng gì.
Vì thế khi chứng kiến nàng tự tin quá mức, bọn hắn cảm thấy bị xem nhẹ, bị xúc phạm.
Ngay lập tức, cả bốn cùng nhau phát động thế công, thi triển thân pháp biến mất tại chỗ.
“Bách Ảnh Bộ!”
Tiếng quát vừa dứt, khắp các hướng hiện ra hàng nghìn hư ảnh của bốn vị cường giả khó phân biệt thật giả.
Các tầng Vực hùng mạnh khai mở, phối hợp hàng nghìn hư ảnh bạo phát thế công bao phủ Tuế Nguyệt vào trung tâm.
Khóe môi Tuế Nguyệt hiện lên nụ cười mỉa mai, trong ánh mắt lóng thoáng có một kiện Phù Chú trong suốt như ẩn như hiện.
“Bách Ảnh Bộ!”
Áo trắng phiêu phiêu như tiên, Tuế Nguyệt cũng biến mất, vô số hư ảnh giống nàng y như đúc cũng hiện ra giữa không gian, sử dụng thân pháp không khác chút nào bốn người kẻ địch.
Hơn thế nữa, số lượng phân thân hư ảnh mà nàng tạo ra lên đến hàng vạn, gấp nhiều lần so với bốn người liên thủ.
“Làm sao có thể?” Săn Vô Lệ không dám tin những gì mình vừa chứng kiến.
Bách Ảnh Bộ là thân pháp cao cấp của bọn hắn, vì sao Tuế Nguyệt lại biết cách sử dụng?
Hơn thế nữa rõ ràng nàng còn thành thạo hơn cả bọn hắn.
Vốn dĩ muốn lợi dụng sự huyền diệu của Bách Ảnh Bộ đánh lừa giác quan của nàng, hiện tại Tuế Nguyệt lại đánh lừa ngược lại tất cả bọn hắn.
“Ta không tin!” Tru Vô Dạ phẫn nộ gầm lên, Quyền Vực, Sát Vực cùng Chiến Vực hòa vào nắm tay, một quyền đánh ra thiên băng địa liệt:
“Kích Không Quyền!”
Phó Điện Chủ Tru Vô Tà không cam lòng yếu kém, cũng đấm ra Kích Không Quyền với uy thế dữ dội.
RĂNG RẮC…
Vặn dặm không gian nghiền nát, Kích Không Quyền phá hủy rất nhiều hư ảnh của Tuế Nguyệt.
Nhưng cảnh tượng khiến bọn hắn chấn kinh lại một lần nữa phát sinh.
Tuế Nguyệt nâng lên hai tay, đồng dạng động tác xuất thủ giống y như đúc so với bọn chúng:
“Kích Không Quyền!”
OÀNH OÀNH OÀNH!
Đa Hệ Chi Không thét gào, vô số lực lượng hòa vào quyền kình của Tuế Nguyệt, sức mạnh đại tăng.
PHỐC!
Tất cả hư ảnh của địch nhân bị Tuế Nguyệt đánh tan, Tru Vô Dạ cùng Tro Vô Lệ cũng bị quyền kình tác động chấn cho thổ huyết.
“Đừng có sử dụng thủ đoạn liên quan đến Thời Gian và Không Gian nữa, chúng ta chơi không lại nàng ta đâu!” Săn Vô Lệ gầm lên một tiếng:
“Đế Binh – Hàng Ma Phủ!”
“Diệt Ma Tam Thập Lục Phủ!”
Hắn huy vũ chiến Phủ nặng nề sắt lẹm, liên tục trảm ra 36 thức trảm ngang chiến trường, thế công như quét ngang thiên binh vạn mã.
“Diệt Ma Long Thương – Diệt Ma Thương Pháp!” Săn Ma Phó Điện Chủ cũng huy động Cửu Sắc Đế Lôi, triệu hoán hư ảnh Ma Long bên trong trường thương, vận động Thương Vực hung hăng trấn đến.
Tuế Nguyệt nhếch miệng động lấy ý niệm…
RỐNG!
Đa Hệ Chi Không gào thét, các lực lượng thuộc tính bên trong không gian cấp tốc ngưng tụ thành Chiến Phủ và Trường Thương.
Tuế Nguyệt hai tay cầm lấy hai kiện vũ khí, thanh lãnh quát:
“Diệt Ma Tam Thập Lục Phủ!”
“Diệt Ma Thương Pháp!”
Trong ánh mắt muốn lòi ra ngoài của bốn người Tru Vô Dạ, Tuế Nguyệt một lần nữa thể hiện sự nghịch thiên trong lối chiến đấu phi thực tế.
Nàng sử dụng thủ đoạn chiến đấu y hệ địch nhân nhưng lại được cải tiến và phát huy mạnh hơn để đối địch.
HỰ!
Quả nhiên thế công va chạm, Săn Ma Điện hai người liền như diều đứt dây, toàn thân đầy rẫy vết máu.
“Làm sao… làm sao nữ nhân này có thể học hết vũ kỹ của chúng ta?” Săn Vô Lệ giọng điệu run rẩy.
Trong điều kiện sử dụng cùng một loại Vũ Kỹ, người nào sở hữu Lực Lượng cường đại hơn chắc chắn sẽ phát ra thế công áp đảo.
Tuế Nguyệt có Đa Hệ Chi Không, mỗi đợt công kích của nàng đều được hàng loạt Thiên Đế Lực dung nhập bên trong đó, làm sao bọn hắn có thể chống lại?
Nhưng khiến bọn hắn kinh sợ và vô pháp lý giải nằm ở việc Tuế Nguyệt vậy mà sử dụng được tất cả thủ đoạn chiến đấu của bọn hắn.
Điều này quá mức hoang đường, rõ ràng đây đâu phải phong cách chiến đấu vốn có của nàng?
“Đại Trí Tổ Phù quả nhiên lợi hại!” Tuế Nguyệt lúc này trong lòng cũng âm thầm thán phục.
Nàng đang kích hoạt trạng thái Đại Trí Tuệ từ Đại Trí Tổ Phù.
Tinh thần và cảm ngộ của nàng gia tăng đến mức đáng sợ, chỉ cần nhìn địch nhân kết ấn và thi triển thế công, nàng liền có thể học tập một cách hoàn mỹ mà không hề sai sót, điều này dường như nàng đã tu luyện giống hệt đám người Săn Vô Lệ trong nhiều năm rồi vậy.
So với thiên phú của Thông Túy Viên Hầu còn cường đại hơn.
Thông Tuý Viên Hầu khi muốn học tập Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển của Lạc Nam cũng phải tốn một khoảng thời gian để đánh ra Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp.
Nhưng Tuế Nguyệt ở trạng thái Đại Trí Tuệ chỉ cần nhìn một lần và không cần luyện tập để làm được điều đáng kinh ngạc đó.
Nàng học hết thủ đoạn chiến đấu của bốn người Tru Vô Dạ, bản thân nàng thì vẫn còn ưu thế và sở trường riêng vẫn chưa sử dụng.
“Song Cực Chuyển!”
Nhìn thấy Tru Vô Dạ và Săn Vô Lệ một lần nữa cố chấp tấn công lấy mình, Tuế Nguyệt nhẹ nhàng huy động hai bàn tay.
Thoáng chốc, vị trí của nàng và Săn Vô Lệ hoán đổi với nhau.
Công kích của Tru Vô Dạ nện vào người Săn Vô Lệ, mà Săn Vô Lệ cũng vô tình đánh trúng thân thể Tru Vô Dạ.
PHỐC!
Hai người một lần nữa nhận lấy tổn thương.
“Chết đi!” Tuế Nguyệt triệu hoán Tuế Nguyệt Cung, mang theo Đa Hệ Chi Không nặng nề vờn quanh, bá đạo trấn xuống đầu Săn Vô Lệ.
Một đòn này, nàng sẽ thành công báo thù.
“Thần Thông – Thôn Tiên Bổ Ma!” Tru Vô Dạ bất chợt rống to.
Hắn ném ra Pháp Bảo Không Gian, ở trong đó có đến hàng ngàn vị Tiên Đế nô lệ bị giam cầm.
Há to cái miệng rộng, tất cả Tiên Đế đều bị Tru Vô Dạ nuốt vào trong bụng.
Thương thế phục hồi, Tru Vô Dạ thành công lách mình né tránh Tuế Nguyệt Cung đang đàn áp.
Săn Vô Lệ cũng không muốn chết thảm, hai tay kết ấn, triển khai Thần Thông:
“Thần Thông – Tạm Ly Thực Tại!”
Thoáng chốc, thân thể của hắn dần dần tan biến, thoát ly khỏi hiện thực, trốn về bất kỳ một móc thời gian nào trong luân hồi để lánh nạn, tạm thời né tránh công kích của Tuế Nguyệt trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngũi.
Nhưng mà hắn không biết rằng hành vi đó của hắn chẳng khác nào là tự đào hố chôn mình.
Bởi vì đối thủ của hắn là Tuế Nguyệt.
“Thời Không Thánh Thể – Cảm Ứng Thời Không!”
Giữa cái trán của Tuế Nguyệt đột nhiên xuất hiện một ấn ký màu trắng phát sáng nhàn nhạt.
Thoáng chốc, linh hồn của nàng câu thông với vô số cột móc thời gian trong luân hồi, tìm kiếm tung tích Săn Vô Lệ đang lẫn trốn.
Đây chính là một loại khả năng tiềm ẩn của Thời Không Thánh Thể.
Rất nhanh, Tuế Nguyệt trong mắt lóe lên sát cơ nồng đậm.
“Phá Tắc Thời Gian đi!” Nàng nhàn nhạt mỉm cười.
Dị Thời Gian nhận lệnh của chủ nhân băng vào luân hồi, phạm vi cấp tốc mở rộng, phong tỏa nơi ẩn nấp của Săn Vô Lệ.
Thần thông Tạm Ly Thực Tại của Săn Vô Lệ vừa hao hết tác dụng, cơ thể đang sắp trở về hiện thực.
Đột ngột, hắn cảm thấy quỷ tích luân hồi rối loạn, cơ thể của hắn vô pháp trở về.
Phá Tắc Thời Gian đã ra tay can thiệp, sử dụng chính vô số dòng chảy thời gian hỗn loạn đan xen của mình quấy nhiễu luân hồi, vô hiệu hóa Tạm Ly Thực Tại, ép Săn Vô Lệ cách ly vĩnh viễn.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Phá Tắc Thời Gian tạo thành vô số quỹ tích thời gian khác nhau vận chuyển, nhốt cơ thể Săn Vô Lệ vào trung tâm.
“AAAAA”
Vừa bị luân hồi giam cầm nghiền ép, vừa bị vô số quỹ tích thời gian chảy ngang cơ thể, Săn Vô Lệ ngửa đầu gào thét thảm thiết như lệ quỷ, sắc mặt sợ hãi, vãi cả ra quần.
Hắn cố gắng làm mọi thứ có thể, vận dụng Thời Gian và Không Gian lực lượng lên đỉnh điểm để tìm cách trở về.
Dòng chảy Luân Hồi trải qua, cơ thể của hắn liền bị quỹ tích thời gian ép đến nổ tung, tan thành hư ảo.
Một kẻ không thuộc về bất kỳ dòng thời gian cố định nào thì không thể tồn tại được nữa.
Phải biết rằng năm đó Lạc Nam ngược dòng luân hồi, có Vạn Cố Bất Hủ Thân và cả Bá Đỉnh hỗ trợ cũng bị trọng thương đến hôn mê bất tỉnh.
Săn Vô Lệ chẳng có thủ đoạn phòng ngự nào sánh bằng Lạc Nam, rơi vào tình cảnh như vậy chỉ có con đường chết.
Đây là kết quả xứng đáng, năm xưa Săn Vô Lệ là kẻ chủ mưu hại Tuế Nguyệt phải tự bạo linh hồn trốn vào luân hồi cửu tử nhất sinh, hiện tại hắn lại bị nàng mượn dòng chảy luân hồi nghiền ép cho đến chết.
Nhân quả tuần hoàn, báo ứng đã đến…
Nhưng có một điều khiến Săn Vô Lệ chết không nhắm mắt, mãi đến khi thân thể tiêu tán, hắn cũng không hiểu vì sao Tuế Nguyệt biết cách khắc chế môn Thần Thông – Tạm Ly Thực Tại của mình một cách lão luyện thành thục nhanh chóng đến như vậy.
Rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn triển khai Tạm Ly Thực Tại trước mặt người khác…