Phần 135
Cùng thời điểm đó ngay tại Hải Long Tiên Vực.
Khi Lạc Nam tay phải Lạc Hồng Kiếm, tay trái Xích Tà Kích mang theo thế công cuồng nộ trấn xuống Bất Tử Thiếu Chủ.
Dị biến phát sinh…
Một luồng quy tắc hư vô mờ mịt quét ngang bốn phương tám hướng lan tràn khắp toàn bộ vũ trụ.
Trong khoảnh khắc, toàn thân Bất Tử Thiếu Chủ run rẩy kịch liệt, sau đó là mừng rỡ như điên dại.
Từ trong cơ thể hắn, một cổ sức mạnh hoàn toàn mới bạo phát mà ra.
Thánh uy như sấm, Thánh lực như hồng.
Miệng nở nụ cười ngạo nghễ, Nan Thu Thánh Đao trong tay ngân vang, thô bạo nện thẳng.
OÀNH!
Một đao trảm ra, Sinh Linh Đồ Thán và Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển của Lạc Nam liền bị chém nát, nổ tung vang trời, Bá Lực và Thánh Lực điên cuồng ma sát triệt hạ lẫn nhau.
Lực phản chấn buộc Lạc Nam phải liên tục lùi bước, sắc mặt trở nên âm trầm, ánh mắt khóa chặt Bất Tử Thiếu Chủ:
“Nhập Thánh Cảnh?”
Đẳng cấp càng cao chênh lệch càng lớn.
Trước đó Bất Tử Thiếu Chủ tuy sở hữu được Thánh Lực nhưng tu vi vẫn bị quy tắc vũ trụ áp chế ở mức độ Thiên Đế, vậy nên có thể xem hắn là một tên Ngụy Thánh hoặc Bán Thánh.
Chính vì thế Lạc Nam đã dễ dàng áp đảo hắn một cách toàn diện.
Nhưng hiện tại chẳng biết vì lý do gì, quy tắc áp chế của vũ trụ đã bị nới lỏng, đồng nghĩa với tu vi của Bất Tử Thiếu Chủ không còn gặp hạn chế, ngược lại còn tăng đến mức độ Nhập Thánh.
Mà với một tên thiên tài như Bất Tử Thiếu Chủ, chỉ cần gia tăng được một chút tu vi thì đồng nghĩa với thực lực của hắn đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Lạc Nam nhìn lên tinh không rộng lớn mênh mông, trong lòng xuất hiện một câu hỏi:
“Vì sao Giới Linh Vũ Trụ vẫn chưa xuất hiện?”
Có kẻ tu vi mạnh hơn giới hạn cho phép tồn tại trong vũ trụ này, Giới Linh vì sao lại thờ ơ?
“Giới Linh hiện tại đang phải chống chọi với sự đồng hóa của Nguyên Giới!”
Quỷ Đỏ nghiêm trọng nói ra, thân ảnh chậm rã hạ xuống bên cạnh Lạc Nam.
“Sự đồng hóa của Nguyên Giới?” Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, vẫn còn chưa hiểu lầm về khái niệm này.
Quỷ Đỏ hít sâu một hơi, kiên nhẫn giải thích nói:
“Bởi vì Tiểu Vũ Trụ của chúng ta va chạm vào Nguyên Giới, do Nguyên Giới là thế giới cao cấp hơn rất nhiều lần nên nó luôn muốn đồng hóa Tiểu Vũ Trụ thành một phần địa bàn của nó!”
“Mà một khi tiểu vũ trụ bị Nguyên Giới đồng hóa thành công, quy tắc của tiểu vũ trụ sẽ không còn tồn tại, linh tính của Tiểu Vũ Trụ bị Nguyên Giới xóa bỏ, trái lại quy tắc của Nguyên Giới sẽ thay thế vào đó, tiểu vũ trụ và nguyên giới dung hợp với nhau một cách triệt để!”
“Điều này đồng nghĩa với việc đừng nói là Nhập Thánh, ngay cả Chí Tôn cấp cường giả cũng có thể vào ra tiểu vũ trụ này một cách tự do dễ dàng, trắng trợn cướp giết mà không cần phải có bất kỳ kiêng nể gì cả!”
Lạc Nam trong lòng trầm xuống, lại nghe Quỷ Đỏ nói tiếp:
“Thời gian qua được chư vị cường giả của Trụ Việt Tông hỗ trợ, tiểu vũ trụ vẫn luôn cố gắng ngăn chặn sự đồng hóa của Nguyên Giới, vì vậy tình huống nêu trên chưa từng xuất hiện!”
“Nhưng lúc này đây, Bất Tử Chí Tông chắc chắn đã bỏ ra một cái giá lớn nào đó để đẩy mạnh tốc độ đồng hóa của Nguyên Giới bất chấp cường giả Trụ Việt Tông chúng ta ngăn cản thêm một bậc, cho nên quy tắc đã bị nới lỏng, Nhập Thánh Cảnh được phép tồn tại rồi!”
“Về phần Linh Tính của Vũ Trụ lúc này cũng đang toàn tâm toàn ý chống lại Nguyên Giới đồng hóa, không còn rảnh rỗi để tru sát địch nhân hay bảo vệ Khí Vận Chi Tử nữa đâu!”
“Thì ra là như vậy!” Lạc Nam gắt gao siết chặt nắm tay: “Có lẽ Bất Tử Thụ của ta đã trở thành miếng mồi ngon hấp dẫn đủ để Bất Tử Chí Tông nguyện ý trả giá giúp Nguyên Giới gia tăng sự đồng hóa!”
“Khả năng cao là thế!” Quỷ Đỏ tán thành gật đầu, trịnh trọng nhìn lấy hắn:
“Bất kỳ sinh linh, thế lực hay thế giới nào đều phát triển dựa vào khí vận, vũ trụ có khí vận càng mạnh cũng sẽ càng dễ dàng ngăn cản Nguyên Giới đồng hóa!”
“Mà muốn khí vận gia tăng, toàn bộ vũ trụ phải trên dưới một lòng, đồng tâm hiệp lực, cùng nhau cố gắng phát triển!”
“Đây cũng chính là lý do chúng ta đặt hy vọng vào ngươi, muốn ngươi thống nhất vũ trụ càng nhanh càng tốt!”
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.
Việc thống nhất vũ trụ không chỉ có ý nghĩa to lớn để cung cấp lượng thiên tài ổn định và lâu dài cho Trụ Việt Tông phát triển, mà còn là để vũ trụ có được khí vận hùng hậu chống lại Nguyên Giới đồng hóa.
Một khi bị đồng hóa thành công, tất cả sinh linh và thế lực ở trong vũ trụ quá mức nhỏ yếu, làm sao thích nghi được với đẳng cấp quá chênh lệch nơi Nguyên Giới được chứ?
Ngược lại nếu để vũ trụ tiếp tục ở trạng thái này, có được sự hậu thuẫn bên trên của Trụ Việt Tông, dần dần phát triển, từng bước đồng hóa… thích nghi từ từ, tuy chậm mà chắc.
Đó mới là mong muốn thật sự của Cổ Việt Tộc, Trụ Việt Tông khi đã đặt niềm tin vào Lạc Nam hắn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lạc Nam càng trở nên kiên quyết.
Trách nhiệm càng lớn hắn càng quyết tâm.
Cổ Việt Tộc, Trụ Việt Tông đã tạo mọi điều kiện thuận lợi để hắn thống nhất vũ trụ, hắn không thể để tất cả thất vọng được.
“Khặc khặc khặc!”
Bất Tử Thiếu Chủ nở nụ cười âm u tự ngạo, nhìn lấy Quỷ Đỏ hứng thú nói:
“Không hổ danh là tạp chủng Quỷ Tộc, ngươi biết khá nhiều chuyện ở Nguyên Giới đấy!”
Quỷ Đỏ thân thể run rẩy, hiển nhiên là lời nói của Bất Tử Thiếu Chủ có tính sát thương không nhỏ.
“Yên tâm đi!” Lạc Nam nhàn nhạt nói: “Ta sẽ khiến hắn ngậm cái miệng dơ bẩn đó lại!”
“Haha mạnh miệng lắm!” Bất Tử Thiếu Chủ híp mắt lại:
“Ngươi không tưởng tượng được Nhập Thánh và Ngụy Thánh chênh lệch lớn đến mức nào, Bất Tử Chí Tông đã trả giá để ta có lợi thế về mặt tu vi, bổn Thiếu Chủ sao có thể để bọn hắn thất vọng?”
Hắn vừa dứt lời, Lạc Nam đã biến mất tại chỗ.
Ánh mắt Bất Tử Thiếu Chủ co rụt lại, Nan Thu Thánh Đao vô thức hướng về phía sau trảm ra.
KENG!
Cánh tay Lạc Nam hóa thành Long Trảo, cầm chặt Lạc Hồng Kiếm bá đạo nện xuống, sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù, 122 Hồng Hoang Ma Văn, 111 Nghịch Long Văn, 17 cái hành tinh cùng lúc bùng nổ, Bá Lực phun trào.
Bất Tử Thiếu Chủ chỉ cảm thấy Nan Thu Thánh Đao rạn nứt, một cổ lực ép khủng bố nghiền lên cơ thể mình.
PHỐC!
Miệng phun bọt máu, thân thể của hắn như đạn pháo bay ngược ra ngoài bất chấp tu vi vừa khôi phục đến Nhập Thánh Cảnh.
Lạc Nam sắc mặt không chút cảm tình, thanh âm lãnh huyết gằn lên từng chữ:
“Đại Thánh ta còn dám đánh, ngươi tính là thứ gì?”