Phần 131
Kỳ Lân Tộc…
Một trong những chiến trường khốc liệt nhất.
Thay vì tìm cách phòng ngự chờ đợi chi viện như Khổng Tước và Bạch Hổ Tộc, thì Kỳ Lân Tộc với tính cách cường thế không sợ chiến tử nơi sa trường lại lựa chọn cứng rắn đối chiến cùng Vạn Yêu Quân.
Điều này đã tạo nên thảm chiến tàn khốc nhất của một chiến trường của Yêu Tộc, nơi chỉ có Bán Thần Thú, Thần Thú, Ma Thú quyết chiến sinh tử.
Kỳ Lân Quân gồm có nhiều nhánh quân đội khi Kỳ Lân cũng là một giống loài cực nhiều thuộc tính.
Hỏa Lân Quân, Lôi Lân Quân, Thủy Lân Quân, Mộc Lân Quân…
Mỗi một nhánh quân đều cực kỳ hiếu chiến, mỗi một thành viên của Kỳ Lân Quân đều là chiến binh chân chính.
Với sự chỉ huy của đích thân tộc trưởng Kỳ Lân Tộc là Kỳ Hiệp, Kỳ Lân Quân không e sợ bất kỳ trận chiến nào.
Nhưng lần này, đối thủ của bọn hắn cũng không phải thuộc loại dễ xơi.
Vạn Yêu Quân do Bạch Trạch cầm đầu, lực lượng trung kiên đều là những giống loài Yêu Tộc hiếm có trong vũ trụ xuất thân từ Vạn Yêu Thánh Địa và Thiên Yêu Học Phủ ở Việt Long Đế Quốc.
Không đồng nhất trong cùng tộc như Kỳ Lân Quân, Vạn Yêu Quân được tập hợp từ vô số loại Yêu Tộc khác nhau, với khả năng chiến đấu đa dạng không theo một khuôn mẫu nhất định, điều này thật sự khiến Kỳ Lân Quân phải đau đầu.
Chưa kể bên cạnh Bạch Trạch là bốn vị Đại Tướng được đích thân Lạc Nam giao phó nhiệm vụ cường ngạnh công phạt Kỳ Lân Tộc, hừng hực chiến ý.
Đôi phụ tử Thái Cổ Ngưu Ma – Ngưu Đại Lực và Ngưu Ma Vương.
Hai huynh đệ Ngưu Ngũ Bá và Ngưu Thiên Ám.
Bốn tên đều hóa thành bản thể là bốn câu trâu khổng lồ, không biết sợ là gì điên cuồng lao đầu vào trận doanh của Kỳ Lân Tộc.
Ngưu Đại Lực đích thân ngạnh hám Kỳ Hiệp, Thái Cổ Ngưu Ma cơ bắp lực lưỡng toàn thân đen kịch đối đầu Kỳ Lân tráng kiện uy mãnh, mỗi một lần va chạm đều là thô bạo đến cực điểm, Ngưu Giác và Kỳ Lân Giác của hai bọn hắn liên tục húc vào nhau, kinh thiên động địa.
“Phụ thân, có ta viện trợ ngươi!” Ngưu Ma Vương ngửa đầu gầm rống, nhắm đến một tên Trưởng Lão Hỏa Kỳ Lân cuồng bạo lao đến, triển khai vũ kỹ hùng mạnh Ngưu Ma Hãm Thiên, tạo ra bầy trâu hàng vạn con tàn sát bừa bãi.
“Sư phụ, sư huynh… có chúng ta ở đây!” Ngưu Thiên Ám và Ngưu Ngũ Bá hưng phấn theo sát phía sau, một tên là Ngũ Sắc Thần Ngưu… một tên là Ngưu lai tạp Thao Thiết.
Trong thời gian qua được chiến tướng kỳ cựu như Ngưu Đại Lực khổ luyện, lại thêm được tạo điều kiện tốt nhất về cả tài nguyên và hoàn cảnh, hai người bọn hắn thuộc nhóm những cường giả đầu tiên của Việt Long Đế Quốc trở thành Thiên Yêu Đế.
Có thể sát cánh cùng Ngưu Đại Lực và Ngưu Ma Vương, Ngưu Thiên Ám và Ngưu Ngũ Bá chiến đấu với quyế tâm chưa từng có.
Tuy không mạnh bằng Hỗn Thế Tứ Hầu nhưng chắc chắn Tứ Ngưu bọn hắn cũng phải danh vang thiên hạ.
Đối mặt với sự uy mãnh của đám trâu, các vị trưởng lão Kỳ Lân Tộc vô cùng đau đầu, chỉ có thể cắn răng ứng chiến.
Thật ra xét về chiến lực, bọn hắn không sợ bất kỳ ai trong bốn con trâu này.
Nhưng chênh lệch nằm ở chỗ đám trâu có Bất Tử Dịch Thủy, điều này khiến các vị Kỳ Lân Trưởng Lão e ngại.
Sợ rằng giao chiến đến gần lưỡng bại câu thương, đám trâu lại uống Bất Tử Dịch Thủy phục hồi toàn thịnh thì mình lại tức đến thổ huyết.
Chính vì ngay từ đầu trong lòng lo ngại như vậy mà những Trưởng Lão của Kỳ Lân Tộc khó thể chiến đấu một cách toàn lực, vô tình lại khiến đám người Ngưu Ma Vương chiếm hữu thế trận.
Có thể điều này chính là áp lực vô hình mà Bất Tử Thụ đem lại, mang đến hiệu quả cực kỳ to lớn bên trong chiến đấu.
Thần Thụ đứng thứ hai danh bất hư truyền như vậy đấy.
HỐNG HỐNG HỐNG…
“Khốn kiếp!”
Thấy khí thế địch nhân như hồng thủy cuồn cuộn, bên trong đại chiến tối kỵ nhất là sĩ khí thua kém đối phương, Kỳ Hiệp trong lòng mắng chửi, buộc phải xuất động Đế Binh mạnh nhất của Kỳ Lân Tộc.
Đó là một tòa Kỳ Lân Sơn, vừa mới xuất hiện đã che phủ cả thiên địa, bên trên sườn núi xuất hiện hàng loạt các hư ảnh Kỳ Lân đủ mọi thuộc tính đang rít gào, nặng nề như hàng chục thế giới chồng chất.
“Trấn áp!”
Kỳ Hiệp điều động Kỳ Lân Sơn hướng về Vạn Yêu Quân đè xuống, muốn nghiền nát tất cả quân đội của địch.
“Cũng không phải chỉ mình ngươi có Đế Binh!” Bạch Trạch cười nhạt, động lấy ý niệm.
ONG!
Tinh không ngân vang, một tiếng chuông lớn tạo nên gợn sóng quét ngang chiến trường, trước mặt Bạch Trạch có một kiện đồ vật trôi nổi lơ lửng.
Đó là một cái chuông đồng, phía trên thân chuông là vô số hình ảnh Thần Thú, Ma Thú và Yêu Thú được khắc họa.
Vạn Yêu Chuông!
Bạch Trạch đánh ra Vạn Yêu Chuông, hàng vạn hư ảnh Thần Thú xuất hiện giữa tinh không ngửa đầu gầm rống, dùng thân mình và lực lượng ngăn cản Kỳ Lân Sơn trấn áp.
ĐÙNG!
Đế Binh va chạm như thiên địa hàng uy, toàn bộ Kỳ Lân Tộc như muốn sụp đổ.
ONG ONG ONG…
Vạn Yêu Chuông mỗi lần ngân vang đều như vạn yêu rít gào, gia tăng chiến lực và tinh thần cho cả Vạn Yêu Quân, khí thế chưa từng có.
Chiến trường hỗn loạn, máu chảy thành sông, không biết bao nhiêu tộc nhân Kỳ Lân ngã xuống hấp hối.
Ngược lại với đó, Vạn Yêu Quân mỗi khi có người sắp ngã xuống liền phục dụng Bất Tử Dịch Thủy ngồi dậy đánh tiếp, quả thật cường ngạnh khiến người khác giận sôi.
“Kỳ Hiệp, năm đó ngươi nhận ra bộ mặt thật của Săn Ma Điện nên đã đem Kỳ Lân Tộc tách khỏi Săn Ma Điện, ta vẫn luôn kính nể ngươi ở điểm này!” Bạch Trạch cao giọng quát:
“Hiện tại Chủ Công của chúng ta thiên mệnh sở quy, ngay cả những Khí Vận Chi Tử như Lâm Tích, Quỷ Đỏ cũng thuần phục, vì sao ngươi còn chấp mê bất ngộ?”
“Đừng nên quên rằng Săn Ma Điện hiện tại đã thể hiện ra bộ mặt ghê tởm thật sự của bọn chúng, chẳng lẽ ngươi vẫn muốn lầm đường lạc lối hay sao? Chẳng lẽ quyết định rời khỏi Săn Ma Điện năm xưa của ngươi trở nên vô nghĩa?”
Kỳ Hiệp sắc mặt biến ảo không ngừng, bị lời của Bạch Trạch đánh động.
Hắn sở dĩ gia nhập Tru Nghịch Liên Minh là vì không muốn Nghịch Long thống nhất vũ trụ, không muốn huyết mạch Kỳ Lân Tộc lưu giữ trên người Thủy Nương Khanh.
Nhưng hiện tại xem ra Nghịch Long thế đã không thể đỡ, lại thêm bộ mặt xấu xí của Săn Ma Điện, Thủy Tổ Ma Tộc dần lộ diện, Kỳ Hiệp trong lòng thật sự tiến thoái lưỡng nan.
“Chúng ta vẫn chưa hạ tử thủ với Kỳ Lân Quân, chỉ cần ngươi thành tâm quy hàng…” Thấy Kỳ Hiệp có phần động tâm, Ngưu Đại Lực cuồng hống quát:
“Lão ngưu ta thề sẽ dùng danh dự của mình cầu xin Chủ Công phái thật nhiều Luyện Đan Sư cứu tính mạng bọn hắn, thậm chí là lấy ra cả Bất Tử Dịch Thủy khi cần đến!”
Lời vừa nói ra, vô số tộc nhân của Kỳ Lân Tộc có người thân đang trọng thương trong mắt lóe lên hy vọng, vội vàng đưa mắt nhìn về phía Kỳ Hiệp.
Ngay cả các Kỳ Lân Trưởng Lão cũng không ngoại lệ.
Bọn hắn cảm thấy giống như Phượng Hoàng Tộc, Thiên Hồ Tộc lúc này mới là quyết định đúng đắn.
Thật ra Kỳ Lân Tộc và Lạc Nam chưa từng có thâm thù đại hận nào quá lớn cả.
Ngay cả Đan Thần Tháp bị xới tung cả lên còn quy hàng được không thấy sao?
Kỳ Lân Tộc không đáng phải chịu kết cục hủy diệt.
Nghênh đón vô số ánh mắt hy vọng của tộc nhân, Kỳ Hiệp thu hồi Kỳ Lân Sơn đang ảm đạm, nặng nề thở ra một hơi:
“Kỳ Lân Tộc nguyện ý thần phục Lạc Nam!”
Hắn vừa dứt lời, Bạch Trạch liền ra lệnh Vạn Yêu Quân dừng chiến.
Bốn con trâu nhìn nhau cười haha, Ngưu Đại Lực tán thưởng nói:
“Ngươi sẽ phát hiện quyết định ngày hôm nay là anh minh nhất cuộc đời mình!”
“Hy vọng là vậy đi…” Kỳ Hiệp cười khổ.
Nhưng chẳng biết vì sao, trong lòng hắn nhẹ nhõm đến kỳ lạ…
Đột nhiên, một khối Truyền Âm Ngọc từ trong ngực Kỳ Hiệp rung lên.
Hắn vội vàng mở ra tiếp nhận, bên trong đã truyền đến tiếng cười bất đắc dĩ:
“Lão Kỳ à, ta đã quy phục Nghịch Long Liên Minh rồi!”
Kỳ Hiệp trầm mặc.
Người vừa truyền âm đến là tộc trưởng của Huyền Vũ Tộc, cũng là bạn thân của hắn.
Năm đó hai người cùng nhau rời khỏi Săn Ma Điện, hiện tại lại cùng lúc quy hàng Nghịch Long.
“Vì sao?” Kỳ Hiệp trầm giọng hỏi.
“Làng Nhất Thế quá mạnh, thật sự khó tin các nàng người yếu nhất cũng là Địa Đế, 100 đệ tử đã có hơn ba phần đột phá Thiên Đế, cưỡi trên lưng Tinh Không Thú với tốc độ áp đảo, hoàn toàn khắc chế sự chậm chạp của Huyền Vũ Tộc chúng ta!” Huyền Vũ Tộc Trưởng thở hổn hển nghe có vẻ rất mệt:
“Lại thêm Đình Manh Manh và Băng Linh Nhi quá mức thô bạo, mai rùa sắp nát, ta bị đánh đến không thể không đầu hàng!”
“Ực…” Kỳ Hiệp nuốt một ngụm nước bọt, có vẻ may mắn vì mình không đụng độ hai nữ ma vương này.
“Lão Huyền… ngươi không cần xấu hổ, ta cũng vừa mới quy hàng!”
Im lặng một hồi, Kỳ Hiệp hồi đáp lại.