Phần 101
“Nếu đúng như suy đoán của nàng, vậy xem ra hiện tại tiểu vũ trụ chúng ta và Nguyên Giới đã dung hợp được một thời gian, Long Chí Tôn đang bắt đầu quá trình thành lập Trụ Việt Tông?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
“Không sai!” Tuế Nguyệt gật gật đầu:
“Chỉ có Long Chí Tôn mới có thể ra lệnh cho Thạch Lão hành động như vậy, phối hợp với Thời Không Cảnh Chủ dụ dỗ truyền tống hàng loạt cường giả biến mất, rõ ràng là chiêu mộ lực lượng tiến về Nguyên Giới!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe: “Nói như vậy thì sự ra đời của Cổ Việt Tộc, Chiến Mệnh Cung, Thiên Địa Hội cũng sắp bắt đầu!”
“Sau đó là con hàng Ma Tổ xâm nhập, bắt đầu đánh vũ trụ thành Tiên giới và Ma giới, làm thay đổi và xuyên tạc lịch sử, thành lập đám sâu mọt Thủy Tổ Ma Tộc, Săn Ma Điện cùng Tru Tiên Điện!”
Càng nghĩ càng cảm thấy có lý, theo lời Lạc Nhất Vương kể lại… Long Chí Tôn thành lập Trụ Việt Tông là dựa vào lực lượng cường giả trung kiên xuất phát từ tiểu vũ trụ.
Xem ra nhóm người vừa bị Thạch Lão và Thời Không Cảnh Chủ phối hợp bắt cóc là những cường giả đời đầu trong công cuộc xây dựng Trụ Việt Tông rồi.
“Thời Không Cảnh Chủ cũng là một trong những nhân vật đầu tiên hiểu biết về Nguyên Giới…” Lạc Nam suy tư lẩm bẩm:
“Dựa theo biểu hiện của hắn, nói không chừng sẽ tiến về Nguyên Giới trợ giúp Long Chí Tôn, sau đó tu vi đột phá đến cấp Thánh nên mới đổi tên thế lực từ Thời Không Cảnh thành Thời Không Thánh Địa!”
“Về phần tương lai thế lực hoang tàn để lại truyền thừa luân lạc trong luân hồi, cũng không phải vì Thời Không Thánh Địa bị diệt, mà tất cả đã chuyển dời lên Nguyên Giới đầu nhập vào Trụ Việt Tông hết rồi?”
“Tương đối hợp lý đấy!” Tuế Nguyệt tán đồng với suy luận của hắn.
“Hắc hắc, thật muốn ở nơi này chờ đợi đám Ma Tổ xuống sau đó đá đít bọn chúng!” Lạc Nam cười xấu xa.
“Đừng làm bậy!” Tuế Nguyệt trừng mắt nhìn: “Tự ý nhúng tay vào lịch sử sẽ để lại hậu quả nặng nề!”
“Ta hiểu!” Lạc Nam nhún nhún vai, hắn chỉ đùa vui một chút mà thôi.
“Được rồi, chuyện ở quá khứ này cũng không liên quan gì đến chúng ta!” Tuế Nguyệt đề nghị:
“Vào lấy lại Dị Thời Gian thôi!”
Lạc Nam đồng ý, cùng nàng ung dung tiến vào Thời Không Cảnh.
Thạch Lão đang cùng Thời Không Cảnh Chủ uống trà đàm đạo cực kỳ thư thái.
Kích hoạt Truyền Tống Trận quy mô lớn, không những thu gom rất nhiều cường giả, mà ngay cả Vạn Long Quân cũng được truyền tống đi.
Đại nghiệp Trụ Việt Tông vẫn đang phát triển, cần rất nhiều nhân thủ hỗ trợ phát triển.
Chỉ riêng việc khai thác tài nguyên trong Thái Sơ Chi Địa đã cần lượng nhân thủ khổng lồ rồi.
Chỉ là chuyện ở Nguyên Giới là bí mật khó thể tiết lộ, cho nên Thạch Lão và Thời Không Cảnh Chủ chỉ đành đóng kịch, lừa gạt và bắt cóc.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/12/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-10.html
“Hử? Còn sót lại hai người?”
Chứng kiến Lạc Nam và Tuế Nguyệt bước vào, Thạch Lão nhướn mày hỏi.
“Hôm nay Thời Không Cảnh miễn đón khách!” Thời Không Cảnh Chủ phất phất tay nói.
“Chúng ta không phải đến làm khách!” Lạc Nam mỉm cười đáp:
“Chỉ đến lấy lại thứ vốn thuộc về chúng ta mà thôi!”
“Thứ thuộc về các vị?” Ánh mắt Thời Không Cảnh Chủ híp lại.
“Không sai!” Tuế Nguyệt nhìn thẳng Thời Không Cảnh Chủ, giọng điệu trong veo đầy khẳng định:
“Là Phá Tắc Thời Gian, ta có thể cảm nhận được nó đang tồn tại trên cơ thể ngươi!”
Ánh mắt Thời Không Cảnh Chủ hơi co lại.
Phá Tắc Thời Gian quả thật chính là loại Dị Thời Gian mà hắn tình cờ tìm thấy được trong lúc lĩnh ngộ Thời Gian Chi Lực.
Tên như ý nghĩa, Phá Tắc Thời Gian là một loại Dị Thời Gian có thể giúp chủ nhân phá vỡ đi quy tắc của người nắm giữ Thời Gian Chi Lực thông thường.
Ví dụ như một người sở hữu hai cái Gia Tốc Trận, thì không thể cùng lúc chồng chất cả hai đại trận lên nhau để sử dụng, nhưng nếu nắm giữ Phá Tắc Thời Gian sẽ thoải mái làm điều đó.
Hai cái Gia Tốc Trận gấp 100 lần thời gian thực dung hợp có thể tạo thành gia tốc gấp 10000 lần.
Lại ví dụ như khi ngươi ngồi trong Gia Tốc Trận, ngươi không thể tu luyện những Vũ Kỹ hay Công Pháp liên quan đến Thời Gian, bởi vì khi hai luồng thời gian khác nhau xung đột sẽ phát nổ và phản phệ cực nặng.
Nhưng chỉ cần nắm giữ Phá Tắc Thời Gian, nó sẽ biến những thứ liên quan đến quy tắc của thời gian từ không thể thành có thể.
Nói tóm lại, Phá Tắc Thời Gian là loại Dị Thời Gian cực kỳ đa dụng, cả trong chiến đấu và trong phụ trợ tu luyện.
Cũng vì lẽ đó, Phá Tắc Thời Gian quá mức hữu ích với Thời Không Cảnh Chủ.
Hắn thản nhiên nói: “Hai vị thật buồn cười, Dị Thời Gian được ta luyện hóa thì chính là của ta, sao có thể khăng khăng nó là của hai vị?”
“Đúng vậy, Thiên Địa Dị Vật thuộc về người hữu duyên, dù rằng trước đó nó thuộc về hai vị nhưng hiện tại đã được Thời Không Cảnh Chủ luyện hóa rồi!” Thạch Lão cũng nói câu công bằng:
“Đòi lại thì quá thiệt thòi cho hắn!”
“Chúng ta đương nhiên sẽ không trắng trợn đòi lại!” Lạc Nam kiên nhẫn nói:
“Có thể giao dịch, bởi vì Dị Thời Gian này vốn thuộc về hồng nhan tri kỷ của ta, nó có ý nghĩa rất lớn đối với nàng!”
Tuế Nguyệt nghe hắn gọi mình là hồng nhan tri kỷ trong lòng có chút mất tự nhiên, bất quá cũng không lên tiếng phản bác.
Bởi vì quan hệ của hai người hiện tại có phần vi diệu, nói là tri kỷ cũng không sai biệt lắm.
“Giao dịch? Các vị có thể lấy ra thứ tốt gì sánh ngang Phá Tắc Thời Gian?” Thời Không Cảnh Chủ không mấy hứng thú.
“Công Pháp, Vũ Kỹ, thiên tài địa bảo, bí thuật, thần thông, Đế Binh, Huyết Mạch Thần Thú hoặc Ma Thú hùng mạnh…” Lạc Nam liệt kê một tràng dài:
“Không biết Thời Không Cảnh Chủ hứng thú với loại nào?”
“Chẳng có hứng thú!” Thời Không Cảnh Chủ thẳng thừng đáp.
Nói đùa sao, mấy thứ Lạc Nam vừa liệt kê tuy rằng có thể khiến vô số người điên cuồng, nhưng hắn cảm thấy Dị Thời Gian là quan trọng nhất.
Ở bên cạnh hắn Thạch Lão cũng có cùng suy nghĩ.
Bởi vì Thời Không Cảnh Chủ là một trong số những nhân vật được Long Chí Tôn chỉ định phò tá trong việc thành lập Trụ Việt Tông, sớm muộn gì cũng phải tiến vào Nguyên Giới.
Mà khi vào Nguyên Giới với nội tình hùng hậu, những thủ đoạn Lạc Nam vừa liệt kê chắc chắn sẽ không thiếu.
Trong khi đó Dị Thời Gian như Phá Tắc Thời Gian là quá mức hy hữu, cần thiết cho Trụ Việt Tông nhanh chóng phát triển.
Lạc Nam cùng Tuế Nguyệt nhìn nhau nhíu nhíu mày.
Cũng không thể để Thạch Lão và Thời Không Cảnh Chủ biết hai người đến từ tương lai, bằng không lại có thêm hệ lụy phát sinh thì phiền toái.
“Nếu những thứ ta nói đạt đến Thánh Cấp thì sao?” Lạc Nam trịnh trọng nói, hắn dự định đem những thứ cướp được từ đám tu sĩ Nguyên Giới lẻn xuống lấy ra trao đổi.
Ánh mắt Thạch Lão cùng Thời Không Cảnh Chủ mãnh liệt co rụt lại.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Hai người lớn tiếng quát.
Thiên Đế thông thường chắc chắn không thể nhận biết cái gọi là “Thánh”.
Ngay cả hai người bọn hắn cũng mới nhận thức được Thánh Cấp khi Long Chí Tôn truyền tin tức trở về mà thôi, toàn bộ vũ trụ chưa ai biết đến trọng lượng và vị thế của chữ “Thánh” cả.
Thậm chí cái Truyền Tống Trận cấp Thánh mà Thời Không Cảnh bố trí cũng là do Long Chí Tôn phong ấn trong một tấm lệnh bài gửi về.
Vậy mà từ trong miệng kẻ thần bí như Lạc Nam nghe nhắc đến cái từ này, hai người bọn hắn làm sao có thể không kinh sợ?
“Chúng ta là ai không quan trọng!” Tuế Nguyệt lạnh nhạt lên tiếng:
“Quan trọng là vật nên quy chủ, các vị nên đồng ý giao dịch!”
Thạch Lão cùng Thời Không Cảnh Chủ đưa mắt nhìn nhau, dùng ý niệm trao đổi.
Hồi lâu sau, hai người vẫn đề cao tầm quan trọng của Phá Tắc Thời Gian, kiên quyết không lấy ra giao dịch.
“Xem ra các vị không thích nụ cười ôn hòa của ta, mà là thích nắm đấm tràn trề sức mạnh!” Lạc Nam nhếch mép cười nhạt.
Ánh mắt của Tuế Nguyệt cũng dẫn trở nên bất thiện.
Nàng và Lạc Nam đã có cùng suy nghĩ, nếu không thể giải quyết hòa bình thì phải dùng đến bạo lực rồi.
Phá Tắc Thời Gian quan trọng với Trụ Việt Tông thật đấy, nhưng nó vốn thuộc về Tuế Nguyệt… và cũng cực kỳ quan trọng với Nghịch Long Liên Quân.
Chưa kể nói như không nhân cơ hội này đoạt lấy Phá Tắc Thời Gian, chỉ sợ trong tương lai càng thêm khó xử, bởi vì khi đó Thời Không Cảnh Chủ đã trở thành Thời Không Thánh Chủ, cường giả trên Nguyên Giới rồi.
“Các vị uy hiếp ta?” Thời Không Cảnh Chủ sắc mặt trở nên nguy hiểm.
Hắn cũng không phải nhân vật dễ trêu, có thể được Long Chí Tôn nhìn trúng và chỉ định, tâm tính và lòng dạ đương nhiên cực kỳ có trọng lượng.
“Tin tưởng ta, giao trả Phá Tắc Thời Gian sẽ là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời các vị!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Buồn cười!” Thời Không Cảnh Chủ lại biểu lộ xem thường, sáng suốt đâu chưa thấy, chỉ thấy nếu giao ra thì mất trực tiếp một Dị Thời Gian có tác dụng lớn.
“Mời các vị đi cho!” Thạch Lão cũng phất tay trục khách.
“Chúng ta sẽ đi chỉ khi mang về Phá Tắc Thời Gian!” Lạc Nam cương quyết khẳng định.
“Hừ!” Thời Không Cảnh Chủ lạnh lùng nói:
“Nếu vậy phải xem nắm tay các vị lớn đến cỡ nào!”
“Ra ngoài đánh đi, nơi này ảnh hưởng đến những đệ tử vô tội của Thời Không Cảnh thì không hay!” Lạc Nam phất óng tay áo đề nghị.
Hắn cùng Tuế Nguyệt xuất hiện bên ngoài tinh không.
Thời Không Cảnh Chủ cùng Thạch Lão nhìn nhau, trong mắt lóe lên một tia tôn trọng, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tôn trọng thì tôn trọng, bọn hắn cũng không giao trả Phá Tắc Thời Gian được.