Phần 62
Vừa dựng cái xe cào cào vào thì đã thấy anh Tùng về. Ngồi ở trước cửa nhà, phì phèo điếu thuốc thấy tôi thì hất hàm rồi vẫy tay vào.
Tôi giơ túi đồ đung đưa trước mặt rồi bảo:
– Em nấu cơm đã, có gì tối em qua!
Cơm cháo xong xuôi, dắt túi trăm nghìn tôi lững thững sang nhà anh Tùng. Bố mẹ anh Tùng về thế nên anh Tùng cũng ngoan ngoãn hẳn, tôi thì vẫn lễ phép chào hỏi mấy tiếng rồi nhấp nháy hai anh em ra ngoài đầu đường uống trà đá.
Kéo ba cái ghế nhựa ra sát cái gốc cây bàng rồi hai anh em ngồi hai cái ghế một cái dùng thay cái bàn. Để hai cốc trà đá xuống rồi anh Tùng nháy mắt nói:
– Sao hôm nay ở nhà có ăn được em Thương chưa?
Tôi giả bộ nhăn nhó lắc đầu rồi trả lời:
– Chưa anh! Sợ bố mẹ về lắm!
Nhấp ngụm nước trà cho ngọt giọng rồi anh Tùng bảo:
– Mày ngu bỏ mẹ, nhà nghỉ thiếu mẹ gì đâu mà không đi!
– Căn bản cái Thương nó không thích đi ấy, với lại em cũng chưa muốn ăn lắm… cứ vờn đã, ngấm đòn rồi thì đào tạo mới dễ!
– Được được! Thằng này mày khá hơn anh mày rồi đấy!
Tôi cười hề hề cầm cái kẹo lại nhai rau ráu sau đó làm ngụm nước chè rồi nói tiếp:
– Hôm nay anh với bà Yến thế nào? À nhầm cô Yến thế nào có làm cho cô ấy sướng không?
Nháy mắt hí hửng rồi anh Tùng thủng thẳng nói:
– Dĩ nhiên là sướng rồi, anh với mấy thằng bạn anh chơi cho… sưng hết cả lồn nên cơ mà. Mấy thằng bạn anh được cái khỏe, người nó dây dây giống mày ấy nhưng trông tri thức hơn chứ không kiểu nhí nhố như mày.
Tò mò tôi kéo cái ghế sền sệt lại hỏi tiếp:
– Vậy á? Mỗi người đôi nháy hả anh!
– Ừ! Mỗi thằng đôi nháy thôi mà hết cả buổi chiều, tao cũng đéo hiểu chồng yếu sinh lý lại khiến nước bà ấy nhiều như vậy, mấy thằng bạn tao cũng ám ảnh luôn. Cả bốn thằng xuất hết vào bao, nghỉ ngơi một lúc rồi bú tí là lồn lại đầy nước luôn!
– Eo! Em với thằng Quang chơi cũng nhiều nhưng nghĩ bốn người làm hai cái thì lâu phải biết mà lồn bà ấy vẫn có á!
– Chứ sao nữa, quá nhiều luôn, cứ “vét máng” hoặc “móc cua” thì anh mày đảm bảo nước cứ như sông luôn nhé!
Tôi gật gù chém gió linh tinh một lúc thì thằng Quang đi ra, thấy hai chúng tôi ngồi nói chuyện nó xen vào.
Dĩ nhiên chuyện cả ba địt được cô Yến rồi thì chẳng có gì phải giấu, anh Tùng kể cho thằng Quang nghe chuyện chiều nay thì nhìn mặt thằng bé có vẻ phấn khích lắm, tôi biết cái vẻ mặt của nó như vậy thôi nhưng cái con cặc bên dưới thì chắc là âm ỷ đau rồi.
Nói chuyện chém gió linh tinh một lúc thì anh Tùng bảo:
– Này! Tối nay đi lấy hàng được không?
Thằng Quang hí hửng bảo:
– Được… được anh… tối nay em trốn được ra ngoài!
– Ok! Tối nay hai đứa đi với anh!
Anh Tùng mô tả thêm một chút lấy hàng thế nào rồi cùng nhau chè chén. Được một lúc thì thấy Nhung với Thương đèo nhau đi.
Tôi hỏi với theo:
– Đi đâu đấy hai đứa?
Thương nói với lại:
– Đi mua ít đồ phụ nữ thôi. Xì…
Tôi vội trêu:
– Gớm đã là phụ nữ đâu mà tinh vi!
– Xì… đồ con gái… được chưa!
Tôi cười kệ hai đứa đi rồi quay ra chỗ thằng Quang nháy mắt với nó rồi bảo:
– Đúng gái gặp hơi trai như thài lài gặp cứt chó… vú ra vú mông ra mông, mướt vãi cả đái luôn, kiểu này sau hè mày cẩn thận không có thằng vợt mất đấy.
Thằng Quang cười hề hề rồi bảo:
– Về chuyện đó yên tâm đi, không dễ dụ đâu nhé!
Anh Tùng nghe xong hất hàm bảo tôi:
– Đấy! Mày phải học thằng Quang rồi, mẹ nhìn con hàng mướn gớm, này hôm nào cho anh làm nháy cái nhỉ!
– Xì còn lâu nhé… Việc gì thì được việc đó thì không nhé!
Anh Tùng ngắn mặt lại khi thằng Quang tỏ vẻ khó chịu, cười xuề xòa làm hòa rồi bảo:
– Gớm! Anh đùa có một chút thôi làm gì mà phải gắt thế không biết!
– Hứ! Không trêu kiểu đó đâu nhé! Em không thích đâu!
Thằng Quang tiu nghỉu đứng dậy, tôi cũng chẳng biết vì sao mà nó lại cau của cái mặt khi mà nhắc đến cái Nhung.
Ngồi chém gió thêm một lúc nữa thì anh Tùng tặc lưỡi cái rồi về nhà, lấy con Avenis đi lên sàn còn tôi với thằng Quang thì lủi thủi đi với nhau. Lững thững bước trên con ngõ nhỏ đầy gạch vỡ lổn nhổn, tôi hỏi thằng Quang:
– Sao lúc nãy mày cứ sồn sồn lên thế hả Quang, ông Tùng ông ấy chỉ đùa mày có một chút thôi mà!
– Đùa cái đéo gì mà đùa cơ chứ, nhìn cái mặt đấy thì chắc chắn đéo phải đùa rồi, mày cũng cẩn thận đấy, khéo ông ấy thịt luôn cả cái Thương đấy.
Cười hề hề rồi tôi vỗ bồm bộp vào vai nó mà nói:
– Mày nghĩ thoáng ra cái đi! Cái Thương tao còn chưa động được thì ông Tùng làm sao mà động được vào cơ chứ, trông thế thôi khó tính hơn cái Nhung nhiều.
Thằng Quang quay sang hỏi:
– Ô thế cơ à? Trông cá tính như vậy mà khó đến vậy sao?
– Chứ còn sao nữa, không đơn giản đâu, mặc dù kích thích hơi bị nhiều rồi nhưng không phải thịt là thịt được ngay đâu nhé.
Thằng Quang không nói gì lầm lũi đi vào, vô tình lúc vào cái sân thì nó nhìn thấy bà chị Thúy Anh, tôi chưa kể với nó nhưng vừa nhìn thấy nó đã hất hàm bảo:
– Này… nhìn kỹ tao mới thấy hàng họ bà Thúy Anh này cũng chẳng phải dạng to mày nhỉ, mông thế kia bóp không sướng!
Tôi quay lại tủm tỉm bảo nó:
– Dĩ nhiên là không sướng rồi, làm sao mà bằng được Thương hay cái Nhung cơ chứ. Này tao hỏi thật nếu mà tao định chơi cái Nhung mày cho không?
Thằng Quang lưỡng lự một chút nhưng rồi khẽ nói lại:
– Ờ thì… coi cái Nhung sao đã, tao thấy cái Thương xinh xắn như vậy sao mày không chơi em nó đi mà cứ nhòm ngó cái Nhung làm gì!
– Tôi chép miệng một cái rồi bảo:
– Ờ thì đấy cũng chỉ là tao hỏi mày thôi chứ Thương biết thì có mà toi à. Về đến xóm thì bắt gặp ba đứa là Nga, Oanh với Phương đi học thêm về. Thấy hai chúng tôi lững thững đi thì Nga bảo:
– Đấy nhé! Đi chơi mà không chịu kèm em học cái gì cả!
Nguây nguẩy trả lời:
– Đi chơi đâu mà đi chơi! Anh đi có việc đấy chứ! Tối mai anh kèm được chưa nào!
– Nhớ là tối mai đấy!
Nga nói xong rồi cùng với Phương và Oanh về, ba đứa con gái này ở xóm thì tôi thấy Nga có vẻ dâm nhưng được che đậy một cách cẩn thận rất giống mẹ của mình. Phương thì nghiêm túc hơn còn Oanh thì vẫn có vẻ trẻ con lắm.
Ba đứa đi về trước thì thằng Quang bảo:
– Này! Em Nga ngon đòn thế kia thì xúc em ấy đi thôi, đợi chờ cái đéo gì nữa!
Cười hì hì tôi bảo nó:
– Với em Nga mà để đè em ấy ra làm thì quá đơn giản nhưng yêu cái Thương thật thì không nên làm như thế hì hì… cái Thương cũng biết mà!
– Mẹ mày gớm thật còn muốn cả cụm nữa cơ… thôi về đi, tối nay còn đi lấy hàng cho ông Tùng.
Hai đứa đi về, đợi đến đêm thì anh Tùng nhắn cho tôi là chuyến hàng bị hải quan giữ, coi như mất hàng không phải đi nữa.
Tôi thì thấy bình thường nhưng thằng Quang thì chắc có vẻ chán lắm, căn bản là nó đang thiếu tiền, muốn có tí tiền nhưng mà công việc nó lại như vậy. Thôi đành để tuần sau vì kiểu gì anh Tùng cũng có kiểu buôn hàng mới cho mà coi.